• HCOIN 26/8 : - B39. BÀI THƠ– CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le)
    Có những bước chân đi trong lặng lẽ,
    Để lại phía sau cả một trời đau.
    Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp,
    Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu.
    Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ,
    Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao.
    Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ,
    Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau.
    Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối,
    Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim.
    Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa,
    Tên vô danh mà đất nước khắc ghi.
    Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá,
    Bởi tình thương không thể đong bằng vàng.
    Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?”
    Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng.
    Cái giá đó không phải là đồng bạc,
    Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi.
    Là đôi tay chai sần theo năm tháng,
    Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời.
    Có người chết trong im lìm tăm tối,
    Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh.
    Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống,
    Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình.
    Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ,
    Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân.
    Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó,
    Được bước đi trên đất nước thanh bình.
    Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc,
    Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười.
    Có khi đó là biển trời nước mắt,
    Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    HCOIN 26/8 : - B39. 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ– CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le) Có những bước chân đi trong lặng lẽ, Để lại phía sau cả một trời đau. Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp, Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu. Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ, Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao. Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ, Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau. Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối, Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim. Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa, Tên vô danh mà đất nước khắc ghi. Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá, Bởi tình thương không thể đong bằng vàng. Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?” Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng. Cái giá đó không phải là đồng bạc, Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi. Là đôi tay chai sần theo năm tháng, Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời. Có người chết trong im lìm tăm tối, Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh. Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống, Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình. Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ, Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân. Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó, Được bước đi trên đất nước thanh bình. Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc, Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười. Có khi đó là biển trời nước mắt, Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    Love
    Wow
    Like
    Angry
    Haha
    19
    9 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/2MbBOqSN3nQ?si=cnP-eBKpWifwCr8P
    https://youtu.be/2MbBOqSN3nQ?si=cnP-eBKpWifwCr8P
    Love
    Like
    Yay
    Sad
    16
    16 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8: - B34. BÀI HÁT CHƯƠNG 9
    ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH
    (Henry Le)
    [Verse 1]
    Sáng tinh mơ, bước vội ra đường
    Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương
    Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ
    Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo.

    [Pre-Chorus]
    Có những đêm dài muốn buông xuôi
    Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười
    Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa
    Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Verse 2]
    Ngày qua mau, tóc dần bạc màu
    Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu
    Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt
    Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền.

    [Pre-Chorus]
    Có lúc đôi chân muốn dừng lại
    Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai
    Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng
    Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Bridge]
    Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài
    Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai
    Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian
    Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Outro]
    Ngày mai nắng mới sẽ lại lên
    Áp lực tan dần trong niềm tin
    Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi
    Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    HCOIN 26/8: - B34. 🏵️🏵️🎵BÀI HÁT CHƯƠNG 9 🎵 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) [Verse 1] Sáng tinh mơ, bước vội ra đường Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo. [Pre-Chorus] Có những đêm dài muốn buông xuôi Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Verse 2] Ngày qua mau, tóc dần bạc màu Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền. [Pre-Chorus] Có lúc đôi chân muốn dừng lại Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Bridge] Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Outro] Ngày mai nắng mới sẽ lại lên Áp lực tan dần trong niềm tin Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    Love
    Haha
    Like
    Wow
    19
    28 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/8:
    BÀI HÁT CHƯƠNG 38:
     Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh
    Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc
    Thời lượng: 4 phút
    Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành

     [Verse 1]
    Khi tim em nặng trĩu giông bão,
    Và chẳng ai hiểu những nỗi đau,
    Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ,
    Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu.
    Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay,
    Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy,
    Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh,
    Chắp vá hồn em bằng chữ lành.

     [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

     [Verse 2]
    Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng,
    Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên?
    Có ai từng thấy nước mắt thành thơ,
    Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm?
    H.School không chỉ là mái trường,
    Mà là nơi em học cách yêu thương.
    Viết để hiểu chính mình, tha thứ,
    Cho một quá khứ chưa từng được ôm.

     [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

     [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm]
    Viết không cần ai chấm điểm cao thấp,
    Chỉ cần em thật lòng, em chân thật.
    Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa,
    Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.
     [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em bay, viết để em hát,
    Viết để em không còn là kẻ khác.
    H.School – nơi em được chính mình,
    Viết nên đời em bằng ánh bình minh.

     [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out]
    Viết để hồi sinh...
    Viết để được sống…
    H.School – nơi bắt đầ
    HNI 26/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 38:  Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc Thời lượng: 4 phút Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành  [Verse 1] Khi tim em nặng trĩu giông bão, Và chẳng ai hiểu những nỗi đau, Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ, Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu. Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay, Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy, Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh, Chắp vá hồn em bằng chữ lành.  [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.  [Verse 2] Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng, Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên? Có ai từng thấy nước mắt thành thơ, Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm? H.School không chỉ là mái trường, Mà là nơi em học cách yêu thương. Viết để hiểu chính mình, tha thứ, Cho một quá khứ chưa từng được ôm.  [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.  [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm] Viết không cần ai chấm điểm cao thấp, Chỉ cần em thật lòng, em chân thật. Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa, Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.  [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em bay, viết để em hát, Viết để em không còn là kẻ khác. H.School – nơi em được chính mình, Viết nên đời em bằng ánh bình minh.  [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out] Viết để hồi sinh... Viết để được sống… H.School – nơi bắt đầ
    Love
    Like
    Wow
    Yay
    19
    26 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8: - B40. BÀI HÁT CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le – Lê Đình Hải)
    [Verse 1]
    Anh bước đi trong đêm dài,
    Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy.
    Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng,
    Giấu phía sau nụ cười mong manh.
    [Pre-Chorus]
    Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang,
    Mà còn là những vết thương âm thầm.
    Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy,
    Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời.

    [Chorus]
    Cái giá của hy sinh là cô đơn,
    Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên.
    Là bước đi chẳng ai kề bên,
    Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân.
    Cái giá của hy sinh là nước mắt,
    Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường.
    Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh,
    Vì hy sinh là tình yêu bất diệt.

    [Verse 2]
    Có ai hay sau ánh mắt bình yên,
    Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy.
    Có ai hiểu đằng sau nụ cười,
    Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời.

    [Pre-Chorus]
    Hy sinh không phải để được ca ngợi,
    Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng.
    Khi tình yêu gọi tên một người,
    Ta sẵn sàng mất cả chính mình.

    [Chorus]
    Cái giá của hy sinh là cô đơn,
    Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành.
    Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy,
    Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình.
    Cái giá của hy sinh là nước mắt,
    Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình.
    Dù bão tố, dù khổ ải,
    Hy sinh biến con người thành bất tử.

    [Bridge]
    Có khi ngã quỵ giữa đường đời,
    Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên.
    Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục,
    Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau.

    [Final Chorus]
    Cái giá của hy sinh là muôn đời,
    Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn.
    Nhưng trong tim nhân loại còn mãi,
    Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương.

    [Outro]
    Hy sinh không mất đi đâu,
    Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm.
    Và mỗi người còn ở lại,
    Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
    HCOIN 26/8: - B40. 🏵️🏵️🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le – Lê Đình Hải) [Verse 1] Anh bước đi trong đêm dài, Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy. Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng, Giấu phía sau nụ cười mong manh. [Pre-Chorus] Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang, Mà còn là những vết thương âm thầm. Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy, Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời. [Chorus] Cái giá của hy sinh là cô đơn, Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên. Là bước đi chẳng ai kề bên, Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân. Cái giá của hy sinh là nước mắt, Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường. Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh, Vì hy sinh là tình yêu bất diệt. [Verse 2] Có ai hay sau ánh mắt bình yên, Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy. Có ai hiểu đằng sau nụ cười, Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời. [Pre-Chorus] Hy sinh không phải để được ca ngợi, Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng. Khi tình yêu gọi tên một người, Ta sẵn sàng mất cả chính mình. [Chorus] Cái giá của hy sinh là cô đơn, Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành. Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy, Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình. Cái giá của hy sinh là nước mắt, Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình. Dù bão tố, dù khổ ải, Hy sinh biến con người thành bất tử. [Bridge] Có khi ngã quỵ giữa đường đời, Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên. Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục, Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau. [Final Chorus] Cái giá của hy sinh là muôn đời, Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn. Nhưng trong tim nhân loại còn mãi, Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương. [Outro] Hy sinh không mất đi đâu, Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm. Và mỗi người còn ở lại, Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
    Love
    Haha
    Like
    Yay
    Wow
    Sad
    19
    45 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    CHƯƠNG 26: Hòa Bình Là Ánh Sáng, Chiến Tranh Là Bóng Tối
    MỞ ĐẦU: HÒA BÌNH – KHÁT VỌNG VĨNH HẰNG
    Trong suốt chiều dài lịch sử, khát vọng chung của loài người chưa bao giờ thay đổi: sống trong hòa bình. Hòa bình là ánh sáng soi rọi mọi nền văn minh, là mảnh đất cho tình thương, tri thức và hạnh phúc nở hoa. Ngược lại, chiến tranh là bóng tối phủ kín, biến con người thành công cụ giết chóc, hủy hoại mọi giá trị nhân văn.
    Không dân tộc nào chưa từng chịu đau thương của chiến tranh. Nhưng cũng không dân tộc nào không khao khát hòa bình. Hòa bình và chiến tranh chính là hai cực đối lập mạnh mẽ nhất trong lịch sử nhân loại.
    PHẦN I: HÒA BÌNH LÀ GÌ – CHIẾN TRANH LÀ GÌ
    1.1. Hòa bình
    Không chỉ là sự vắng mặt của chiến tranh, mà còn là trạng thái công bằng, an toàn, thịnh vượng.
    Hòa bình là điều kiện để con người được sống đúng phẩm giá, để xã hội phát triển bền vững.
    1.2. Chiến tranh
    Là xung đột vũ trang, nơi bạo lực được dùng để giải quyết mâu thuẫn.
    Chiến tranh không chỉ giết chết con người, mà còn giết chết văn hóa, tri thức và niềm tin.
    1.3. Ánh sáng và bóng tối
    Hòa bình là ánh sáng, bởi nó mở ra con đường sống.
    Chiến tranh là bóng tối, bởi nó nuốt trọn sự sống và tương lai.
    PHẦN II: CHIẾN TRANH TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI
    2.1. Những cuộc chiến cổ đại
    Từ Hy Lạp, La Mã đến Trung Hoa, các đế chế xây dựng bằng máu và nước mắt.
    2.2. Thế kỷ 20 – Thế kỷ của chiến tranh
    Hai cuộc Thế chiến khiến hàng chục triệu người thiệt mạng.
    Bom nguyên tử lần đầu tiên thắp sáng bầu trời Hiroshima và Nagasaki, nhưng ánh sáng ấy là ánh sáng hủy diệt.
    2.3. Chiến tranh hiện đại
    Ngày nay, chiến tranh không chỉ bằng súng đạn, mà còn bằng kinh tế, công nghệ, mạng lưới thông tin. Bóng tối chiến tranh có khi len lỏi âm thầm nhưng vẫn tàn khốc.
    PHẦN III: HẬU QUẢ CỦA CHIẾN TRANH
    3.1. Con người
    Mất mát sinh mạng, thương tật, di cư, mồ côi, đói nghèo.
    Tổn thương tinh thần kéo dài nhiều thế hệ.
    3.2. Xã hội
    Tan vỡ cấu trúc xã hội, kinh tế kiệt quệ.
    Văn hóa bị hủy diệt, những di sản vĩnh viễn mất đi.
    3.3. Tự nhiên
    Chiến tranh tàn phá môi trường, đất đai hoang hóa, chất độc tồn lưu.
    Bóng tối của chiến tranh không chỉ giết hiện tại, mà còn đầu độc tương lai.
    PHẦN IV: HÒA BÌNH – ÁNH SÁNG CỦA NHÂN LOẠI
    4.1. Hòa bình và sự sống
    Chỉ trong hòa bình, con người mới có thể vun đắp tình thương, nuôi dưỡng thế hệ tương lai.
    4.2. Hòa bình và phát triển
    Kinh tế, khoa học, nghệ thuật, giáo dục – tất cả chỉ có thể nảy nở trên mảnh đất hòa bình.
    4.3. Hòa bình và công lý
    Hòa bình đích thực không thể tách rời công lý. Không công lý, hòa bình chỉ là vỏ bọc mong manh.
    PHẦN V: CON ĐƯỜNG ĐI TỚI HÒA BÌNH
    5.1. Đối thoại thay vì bạo lực
    Đối thoại là chiếc cầu nối. Khi con người chịu lắng nghe, bóng tối chiến tranh tan dần.
    5.2. Giáo dục hòa bình
    Trẻ em cần được dạy yêu thương thay vì hận thù, cần được học cách hợp tác thay vì tranh giành.
    5.3. Tình thương và tha thứ
    Hòa bình chỉ thật sự đến khi con người biết tha thứ cho quá khứ, biết đặt tình thương lên trên thù hận.
    5.4. Trách nhiệm toàn cầu
    Trong thời đại toàn cầu hóa, hòa bình không còn là chuyện riêng của một quốc gia, mà là trách nhiệm chung của cả nhân loại.
    Đọc thêm
    HNI 26-8: CHƯƠNG 26: Hòa Bình Là Ánh Sáng, Chiến Tranh Là Bóng Tối MỞ ĐẦU: HÒA BÌNH – KHÁT VỌNG VĨNH HẰNG Trong suốt chiều dài lịch sử, khát vọng chung của loài người chưa bao giờ thay đổi: sống trong hòa bình. Hòa bình là ánh sáng soi rọi mọi nền văn minh, là mảnh đất cho tình thương, tri thức và hạnh phúc nở hoa. Ngược lại, chiến tranh là bóng tối phủ kín, biến con người thành công cụ giết chóc, hủy hoại mọi giá trị nhân văn. Không dân tộc nào chưa từng chịu đau thương của chiến tranh. Nhưng cũng không dân tộc nào không khao khát hòa bình. Hòa bình và chiến tranh chính là hai cực đối lập mạnh mẽ nhất trong lịch sử nhân loại. PHẦN I: HÒA BÌNH LÀ GÌ – CHIẾN TRANH LÀ GÌ 1.1. Hòa bình Không chỉ là sự vắng mặt của chiến tranh, mà còn là trạng thái công bằng, an toàn, thịnh vượng. Hòa bình là điều kiện để con người được sống đúng phẩm giá, để xã hội phát triển bền vững. 1.2. Chiến tranh Là xung đột vũ trang, nơi bạo lực được dùng để giải quyết mâu thuẫn. Chiến tranh không chỉ giết chết con người, mà còn giết chết văn hóa, tri thức và niềm tin. 1.3. Ánh sáng và bóng tối Hòa bình là ánh sáng, bởi nó mở ra con đường sống. Chiến tranh là bóng tối, bởi nó nuốt trọn sự sống và tương lai. PHẦN II: CHIẾN TRANH TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI 2.1. Những cuộc chiến cổ đại Từ Hy Lạp, La Mã đến Trung Hoa, các đế chế xây dựng bằng máu và nước mắt. 2.2. Thế kỷ 20 – Thế kỷ của chiến tranh Hai cuộc Thế chiến khiến hàng chục triệu người thiệt mạng. Bom nguyên tử lần đầu tiên thắp sáng bầu trời Hiroshima và Nagasaki, nhưng ánh sáng ấy là ánh sáng hủy diệt. 2.3. Chiến tranh hiện đại Ngày nay, chiến tranh không chỉ bằng súng đạn, mà còn bằng kinh tế, công nghệ, mạng lưới thông tin. Bóng tối chiến tranh có khi len lỏi âm thầm nhưng vẫn tàn khốc. PHẦN III: HẬU QUẢ CỦA CHIẾN TRANH 3.1. Con người Mất mát sinh mạng, thương tật, di cư, mồ côi, đói nghèo. Tổn thương tinh thần kéo dài nhiều thế hệ. 3.2. Xã hội Tan vỡ cấu trúc xã hội, kinh tế kiệt quệ. Văn hóa bị hủy diệt, những di sản vĩnh viễn mất đi. 3.3. Tự nhiên Chiến tranh tàn phá môi trường, đất đai hoang hóa, chất độc tồn lưu. Bóng tối của chiến tranh không chỉ giết hiện tại, mà còn đầu độc tương lai. PHẦN IV: HÒA BÌNH – ÁNH SÁNG CỦA NHÂN LOẠI 4.1. Hòa bình và sự sống Chỉ trong hòa bình, con người mới có thể vun đắp tình thương, nuôi dưỡng thế hệ tương lai. 4.2. Hòa bình và phát triển Kinh tế, khoa học, nghệ thuật, giáo dục – tất cả chỉ có thể nảy nở trên mảnh đất hòa bình. 4.3. Hòa bình và công lý Hòa bình đích thực không thể tách rời công lý. Không công lý, hòa bình chỉ là vỏ bọc mong manh. PHẦN V: CON ĐƯỜNG ĐI TỚI HÒA BÌNH 5.1. Đối thoại thay vì bạo lực Đối thoại là chiếc cầu nối. Khi con người chịu lắng nghe, bóng tối chiến tranh tan dần. 5.2. Giáo dục hòa bình Trẻ em cần được dạy yêu thương thay vì hận thù, cần được học cách hợp tác thay vì tranh giành. 5.3. Tình thương và tha thứ Hòa bình chỉ thật sự đến khi con người biết tha thứ cho quá khứ, biết đặt tình thương lên trên thù hận. 5.4. Trách nhiệm toàn cầu Trong thời đại toàn cầu hóa, hòa bình không còn là chuyện riêng của một quốc gia, mà là trách nhiệm chung của cả nhân loại. Đọc thêm
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    15
    9 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 26: Hòa Bình Soi Đường
    Verse 1
    Có những ngày khói lửa giăng đầy,
    Bao mái nhà vùi trong tro tàn.
    Có những đêm tiếng khóc vang lên,
    Chiến tranh gieo bóng tối vô cùng.

    Pre-Chorus 1
    Nhưng trong tim nhân loại,
    Vẫn còn ngọn đèn sáng.

    Chorus 1
    Hòa bình là ánh sáng soi đường,
    Chiến tranh là bóng tối phai mờ.
    Hãy cùng nhau giữ lấy bình minh,
    Để thế giới ngập tràn tình thương.

    Verse 2
    Có những khi tiếng súng vang dội,
    Che lấp lời ca yêu thương.
    Nhưng hòa bình vẫn như hạt giống,
    Âm thầm nảy nở trong lòng người.

    Pre-Chorus 2
    Mỗi vòng tay nối lại,
    Là một tia sáng rực ngời.

    Chorus 2
    Hòa bình là ánh sáng soi đường,
    Chiến tranh là bóng tối phai mờ.
    Hãy chọn yêu thương, chọn thứ tha,
    Để nhân loại rực sáng ngày mai.

    Bridge (cao trào)
    Đừng để chiến tranh giam cầm,
    Đừng để hận thù lan tràn.
    Hòa bình là khát vọng,
    Ngọn lửa bất diệt trong tim.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Hòa bình là ánh sáng soi đường,
    Chiến tranh là bóng tối tan rồi.
    Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại,
    Để thế gian bừng sáng niềm tin.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… hòa bình… mãi vĩnh hằng…
    Đọc thêm
    HNI 26-8: LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 26: Hòa Bình Soi Đường Verse 1 Có những ngày khói lửa giăng đầy, Bao mái nhà vùi trong tro tàn. Có những đêm tiếng khóc vang lên, Chiến tranh gieo bóng tối vô cùng. Pre-Chorus 1 Nhưng trong tim nhân loại, Vẫn còn ngọn đèn sáng. Chorus 1 Hòa bình là ánh sáng soi đường, Chiến tranh là bóng tối phai mờ. Hãy cùng nhau giữ lấy bình minh, Để thế giới ngập tràn tình thương. Verse 2 Có những khi tiếng súng vang dội, Che lấp lời ca yêu thương. Nhưng hòa bình vẫn như hạt giống, Âm thầm nảy nở trong lòng người. Pre-Chorus 2 Mỗi vòng tay nối lại, Là một tia sáng rực ngời. Chorus 2 Hòa bình là ánh sáng soi đường, Chiến tranh là bóng tối phai mờ. Hãy chọn yêu thương, chọn thứ tha, Để nhân loại rực sáng ngày mai. Bridge (cao trào) Đừng để chiến tranh giam cầm, Đừng để hận thù lan tràn. Hòa bình là khát vọng, Ngọn lửa bất diệt trong tim. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Hòa bình là ánh sáng soi đường, Chiến tranh là bóng tối tan rồi. Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại, Để thế gian bừng sáng niềm tin. Outro (fade out) Ánh sáng… hòa bình… mãi vĩnh hằng… Đọc thêm
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    Angry
    14
    7 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    Bài Thơ Chương 26: Khúc Ca Hòa Bình
    Hòa bình như vầng dương,

    Thắp sáng muôn ngàn lối sống.

    Chiến tranh như đêm đen,

    Nuốt chửng bao đời khổ đau.

    Hòa bình gieo nụ cười,

    Trên môi trẻ thơ vô tội.

    Chiến tranh gieo nước mắt,

    Lăn dài trên má hiền mẫu thân.

    Hòa bình là cánh đồng xanh,

    Lúa trổ vàng, gió reo vui.

    Chiến tranh là đồng hoang vắng,

    Chỉ còn khói lửa, tro tàn.

    Hòa bình là tiếng hát,

    Của nhân loại tay trong tay.

    Chiến tranh là tiếng khóc,

    Của những người mất quê hương.

    Hòa bình nuôi ước mơ,

    Cho thế hệ mai sau tỏa sáng.

    Chiến tranh chôn giấc mộng,

    Vùi dập bao mầm xanh.

    Hòa bình là ánh sáng,

    Soi rõ đường chân lý.

    Chiến tranh là bóng tối,

    Chặn lối đi nhân gian.

    Hãy giữ ngọn đèn hòa bình,

    Cho nhân loại mãi an vui.

    Hãy tắt ngọn lửa chiến tranh,

    Để thế giới bừng bình minh.

    Trái tim biết yêu thương,

    Chính là đèn soi nhân loại.
    Đọc thêm
    HNI 26-8: Bài Thơ Chương 26: Khúc Ca Hòa Bình Hòa bình như vầng dương, Thắp sáng muôn ngàn lối sống. Chiến tranh như đêm đen, Nuốt chửng bao đời khổ đau. Hòa bình gieo nụ cười, Trên môi trẻ thơ vô tội. Chiến tranh gieo nước mắt, Lăn dài trên má hiền mẫu thân. Hòa bình là cánh đồng xanh, Lúa trổ vàng, gió reo vui. Chiến tranh là đồng hoang vắng, Chỉ còn khói lửa, tro tàn. Hòa bình là tiếng hát, Của nhân loại tay trong tay. Chiến tranh là tiếng khóc, Của những người mất quê hương. Hòa bình nuôi ước mơ, Cho thế hệ mai sau tỏa sáng. Chiến tranh chôn giấc mộng, Vùi dập bao mầm xanh. Hòa bình là ánh sáng, Soi rõ đường chân lý. Chiến tranh là bóng tối, Chặn lối đi nhân gian. Hãy giữ ngọn đèn hòa bình, Cho nhân loại mãi an vui. Hãy tắt ngọn lửa chiến tranh, Để thế giới bừng bình minh. Trái tim biết yêu thương, Chính là đèn soi nhân loại. Đọc thêm
    Love
    Haha
    Like
    Angry
    13
    8 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/2MbBOqSN3nQ?si=CEMJdConZdrhGMcs
    https://youtu.be/2MbBOqSN3nQ?si=CEMJdConZdrhGMcs
    Love
    Like
    Sad
    10
    5 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 26/8: Bài hát chương 11: Cái Giá Của Sự Hy Sinh - (Henry Le – Lê Đình Hải)
    [Verse 1]
    Anh bước đi trong đêm dài,
    Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy.
    Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng,
    Giấu phía sau nụ cười mong manh.
    [Pre-Chorus]
    Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang,
    Mà còn là những vết thương âm thầm.
    Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy,
    Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời.

    [Chorus]
    Cái giá của hy sinh là cô đơn,
    Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên.
    Là bước đi chẳng ai kề bên,
    Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân.
    Cái giá của hy sinh là nước mắt,
    Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường.
    Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh,
    Vì hy sinh là tình yêu bất diệt.

    [Verse 2]
    Có ai hay sau ánh mắt bình yên,
    Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy.
    Có ai hiểu đằng sau nụ cười,
    Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời.

    [Pre-Chorus]
    Hy sinh không phải để được ca ngợi,
    Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng.
    Khi tình yêu gọi tên một người,
    Ta sẵn sàng mất cả chính mình.

    [Chorus]
    Cái giá của hy sinh là cô đơn,
    Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành.
    Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy,
    Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình.
    Cái giá của hy sinh là nước mắt,
    Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình.
    Dù bão tố, dù khổ ải,
    Hy sinh biến con người thành bất tử.

    [Bridge]
    Có khi ngã quỵ giữa đường đời,
    Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên.
    Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục,
    Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau.

    [Final Chorus]
    Cái giá của hy sinh là muôn đời,
    Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn.
    Nhưng trong tim nhân loại còn mãi,
    Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương.

    [Outro]
    Hy sinh không mất đi đâu,
    Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm.
    Và mỗi người còn ở lại,
    Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
    Hcoin 26/8: 🎵Bài hát chương 11: Cái Giá Của Sự Hy Sinh - (Henry Le – Lê Đình Hải) [Verse 1] Anh bước đi trong đêm dài, Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy. Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng, Giấu phía sau nụ cười mong manh. [Pre-Chorus] Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang, Mà còn là những vết thương âm thầm. Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy, Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời. [Chorus] Cái giá của hy sinh là cô đơn, Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên. Là bước đi chẳng ai kề bên, Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân. Cái giá của hy sinh là nước mắt, Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường. Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh, Vì hy sinh là tình yêu bất diệt. [Verse 2] Có ai hay sau ánh mắt bình yên, Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy. Có ai hiểu đằng sau nụ cười, Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời. [Pre-Chorus] Hy sinh không phải để được ca ngợi, Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng. Khi tình yêu gọi tên một người, Ta sẵn sàng mất cả chính mình. [Chorus] Cái giá của hy sinh là cô đơn, Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành. Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy, Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình. Cái giá của hy sinh là nước mắt, Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình. Dù bão tố, dù khổ ải, Hy sinh biến con người thành bất tử. [Bridge] Có khi ngã quỵ giữa đường đời, Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên. Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục, Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau. [Final Chorus] Cái giá của hy sinh là muôn đời, Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn. Nhưng trong tim nhân loại còn mãi, Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương. [Outro] Hy sinh không mất đi đâu, Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm. Và mỗi người còn ở lại, Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
    Love
    Yay
    Wow
    Sad
    12
    5 Bình luận 0 Chia sẽ