• Chương 12
    HCOIN 24-8  📖 Chương 12: Bóng Tối – Sợ Hãi Và Tuyệt Vọng   MỞ ĐẦU: BÓNG TỐI VÀ NỖI SỢ NGUYÊN THỦY   Con người từ thuở sơ khai đã luôn run rẩy trước bóng tối. Khi ánh mặt trời biến mất, khi ngọn lửa lụi tàn, đêm đen bao phủ, nỗi sợ liền trỗi dậy. Bóng tối đồng nghĩa với thú dữ, với...
    Love
    Like
    6
    1 Comments 0 Shares
  • ***** 24-8
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 8– HAI MẶT MỘT ĐỒNG XU

    Câu 1
    Có những lúc ta chọn điều thiện,
    Nhưng đôi khi vấp ngã vào ác.
    Trái tim này luôn có hai miền,
    Một sáng trong, một u tối Yên tĩnh.

    Tiền điệp khúc 1
    Đồng xu quay vòng, ăn trộm bao giờ,
    Thiện và ác mãi, trong từng nhịp thở.

    Điệp khúc 1
    Thiện và ác – hai mặt một đồng xu,
    Cùng tồn tại để đời không hư vô.
    Có ánh sáng khi đêm dài thả xuống,
    Có hiền minh từ sai hôm hôm qua.

    Câu 2
    Người hiền có khi sai nhẹ yếu yếu,
    Kẻ ác cũng biết Võ cho tình thân.
    Không có ai hoàn toàn sáng suốt,
    Không có ai tội vĩnh viễn.

    Tiền điệp khúc 2
    Đồng xu quay vòng, vẫn vang lên nhịp đời,
    Thiện và ác cùng hát, khúc ca bất tận.

    Điệp khúc 2
    Thiện và Ác – hai mặt một đồng xu,
    Một bên đau, một bên là chữa lành.
    Chính nhờ thiện, thiện càng thêm rực rỡ,
    Chính nhờ thiện, ác mới dừng bước chân.

    Bridge (cao trào)
    Đừng chỉ nhìn một mặt,
    đừng quên mặt kia còn đó.
    Khi ta biết dung hòa,
    Trái tim sẽ hoàn thiện hơn.
    Thiện – ác như bóng và sáng,
    Đồng xu xoay giữa gian.
    Ai hiểu được điều này có lẽ,
    Sống một cách tự nhiên suốt đời.

    Điệp khúc cuối (x2, ngân dài)
    Thiện và ác – hai mặt một đồng xu,
    Xoay vòng mãi trong bàn tay số phận.
    Nếu ta biết nhìn bằng đôi mắt sáng,
    Sẽ thấy trong ác cũng còn mầm thiện.

    Outro (fade out)
    Đồng xu rơi… vang lên khúc ca đời…
    Đọc ít hơn

    Giống
    1
    0 Bình luận
    ***** 24-8 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 8– HAI MẶT MỘT ĐỒNG XU Câu 1 Có những lúc ta chọn điều thiện, Nhưng đôi khi vấp ngã vào ác. Trái tim này luôn có hai miền, Một sáng trong, một u tối Yên tĩnh. Tiền điệp khúc 1 Đồng xu quay vòng, ăn trộm bao giờ, Thiện và ác mãi, trong từng nhịp thở. Điệp khúc 1 Thiện và ác – hai mặt một đồng xu, Cùng tồn tại để đời không hư vô. Có ánh sáng khi đêm dài thả xuống, Có hiền minh từ sai hôm hôm qua. Câu 2 Người hiền có khi sai nhẹ yếu yếu, Kẻ ác cũng biết Võ cho tình thân. Không có ai hoàn toàn sáng suốt, Không có ai tội vĩnh viễn. Tiền điệp khúc 2 Đồng xu quay vòng, vẫn vang lên nhịp đời, Thiện và ác cùng hát, khúc ca bất tận. Điệp khúc 2 Thiện và Ác – hai mặt một đồng xu, Một bên đau, một bên là chữa lành. Chính nhờ thiện, thiện càng thêm rực rỡ, Chính nhờ thiện, ác mới dừng bước chân. Bridge (cao trào) Đừng chỉ nhìn một mặt, đừng quên mặt kia còn đó. Khi ta biết dung hòa, Trái tim sẽ hoàn thiện hơn. Thiện – ác như bóng và sáng, Đồng xu xoay giữa gian. Ai hiểu được điều này có lẽ, Sống một cách tự nhiên suốt đời. Điệp khúc cuối (x2, ngân dài) Thiện và ác – hai mặt một đồng xu, Xoay vòng mãi trong bàn tay số phận. Nếu ta biết nhìn bằng đôi mắt sáng, Sẽ thấy trong ác cũng còn mầm thiện. Outro (fade out) Đồng xu rơi… vang lên khúc ca đời… Đọc ít hơn Giống 1 0 Bình luận
    Love
    Like
    7
    1 Comments 0 Shares
  • ***** 24-8
    Bài Thơ Chương 11: Ánh Sáng Hy Vọng

    Một tia sáng lóe trong đêm,

    Giữ cho tim chẳng buông xuôi.

    Ánh sáng nhỏ thôi cũng đủ,

    Dẫn lối người qua tối tăm.

    Trong chiến tranh khói mịt mù,

    Người lính giữ ánh sáng niềm tin.

    Trong bệnh viện đêm dài lạnh,

    Người bệnh chờ ánh sáng hồi sinh.

    Ánh sáng là nụ cười hiền,

    Là đôi tay nắm không buông.

    Là giọt nước mắt chan hòa,

    Là hy vọng chẳng bao giờ tắt.

    Người thất bại đứng lên,

    Vì thấy ánh sáng phía trước.

    Người tuyệt vọng sống tiếp,

    Vì còn một tia hy vọng mong manh.

    Không có sáng, ta lạc lối,

    Không có hy vọng, đời tan biến.

    Giữ ánh sáng trong tim,

    Dù bão tố vẫn không rời.

    Ánh sáng là mầm sống,

    Là ngọn đèn trí tuệ, tình thương.

    Một tia sáng có thể,

    Xua tan cả ngàn năm tối.

    Khi ta nắm tay nhau,

    Mọi đêm dài cũng hóa ngắn.

    Khi ta giữ niềm tin,

    Ngày mai chắc chắn sẽ về.

    Ánh sáng – niềm tin sống,

    Hy vọng – sức mạnh vĩnh hằng.
    Đọc ít hơn
    ***** 24-8 Bài Thơ Chương 11: Ánh Sáng Hy Vọng Một tia sáng lóe trong đêm, Giữ cho tim chẳng buông xuôi. Ánh sáng nhỏ thôi cũng đủ, Dẫn lối người qua tối tăm. Trong chiến tranh khói mịt mù, Người lính giữ ánh sáng niềm tin. Trong bệnh viện đêm dài lạnh, Người bệnh chờ ánh sáng hồi sinh. Ánh sáng là nụ cười hiền, Là đôi tay nắm không buông. Là giọt nước mắt chan hòa, Là hy vọng chẳng bao giờ tắt. Người thất bại đứng lên, Vì thấy ánh sáng phía trước. Người tuyệt vọng sống tiếp, Vì còn một tia hy vọng mong manh. Không có sáng, ta lạc lối, Không có hy vọng, đời tan biến. Giữ ánh sáng trong tim, Dù bão tố vẫn không rời. Ánh sáng là mầm sống, Là ngọn đèn trí tuệ, tình thương. Một tia sáng có thể, Xua tan cả ngàn năm tối. Khi ta nắm tay nhau, Mọi đêm dài cũng hóa ngắn. Khi ta giữ niềm tin, Ngày mai chắc chắn sẽ về. Ánh sáng – niềm tin sống, Hy vọng – sức mạnh vĩnh hằng. Đọc ít hơn
    Love
    Like
    8
    1 Comments 0 Shares
  • .HCOIN 24-8 - B26
    CHƯƠNG 9: MINH TRIÊT PHƯƠNG ĐÔNG VỀ ÂM VÀ DƯƠNG

    MỞ ĐẦU: ÂM VÀ DƯƠNG – NGUYÊN LÝ CĂN BẢN CỦA VŨ TRỤ

    Trong kho tàng minh triết phương Đông, không có khái niệm nào quan trọng và sâu sắc hơn Âm – Dương. Đây là hệ tư tưởng xuyên suốt từ y học, triết học, tôn giáo cho đến nghệ thuật sống. Âm – Dương không chỉ giải thích sự vận hành của vũ trụ, mà còn hướng dẫn con người cách sống hài hòa, cân bằng với thiên nhiên và chính mình.

    Âm và Dương không phải hai thực thể tuyệt đối, cũng không phải hai lực đối lập tiêu diệt lẫn nhau. Chúng bổ sung, xoắn quyện, chuyển hóa, để tạo thành một chỉnh thể thống nhất. Người phương Đông tin rằng: hiểu được Âm – Dương, con người sẽ hiểu được đạo sống, từ đó đạt đến sự an nhiên và trí tuệ.

    PHẦN I: NGUỒN GỐC VÀ BIỂU TƯỢNG ÂM – DƯƠNG
    1.1. Thái cực và Lưỡng nghi

    Trong triết học Trung Hoa, Thái cực là trạng thái nguyên thủy của vũ trụ – chưa phân biệt sáng tối, động tĩnh. Từ Thái cực sinh ra Lưỡng nghi: Âm và Dương. Đây là hai nguyên lý nền tảng chi phối tất cả mọi hiện tượng.

    1.2. Biểu tượng Thái cực đồ

    Vòng tròn trắng – đen nổi tiếng, với hai chấm nhỏ đối màu, chính là minh họa cho nguyên lý này. Nó cho thấy:

    Trong Âm luôn có hạt Dương.

    Trong Dương luôn có mầm Âm.

    Sự chuyển hóa giữa hai bên không ngừng nghỉ.

    1.3. Âm – Dương trong tự nhiên

    Ban ngày (Dương) rồi đêm đến (Âm).

    Mùa hè nóng (Dương) nối tiếp mùa đông lạnh (Âm).

    Sự sống (Dương) tất yếu dẫn đến cái chết (Âm).

    PHẦN II: ĐẶC TÍNH CỦA ÂM VÀ DƯƠNG
    2.1. Đặc tính của Âm

    Âm tượng trưng cho:

    Tối, lạnh, mềm, tĩnh, lùi.

    Đất, nước, mặt trăng, đêm.

    Nữ tính, sự bao dung, trực giác, tiềm ẩn.

    2.2. Đặc tính của Dương

    Dương tượng trưng cho:

    Sáng, nóng, cứng, động, tiến.

    Trời, lửa, mặt trời, ngày.

    Nam tính, lý trí, mạnh mẽ, bộc phát.

    2.3. Tính đối lập nhưng bổ sung

    Âm và Dương không phải hai phe thù địch, mà như hai mặt của bàn tay. Nếu chỉ có Âm mà thiếu Dương, vũ trụ sẽ chìm vào tĩnh lặng bất động. Nếu chỉ có Dương mà thiếu Âm, vũ trụ sẽ hỗn loạn, bùng cháy và diệt vong.

    PHẦN III: ÂM – DƯƠNG TRONG TRIẾT HỌC PHƯƠNG ĐÔNG
    3.1. Nho giáo

    Khổng Tử và các học trò cho rằng, đạo làm người chính là biết thuận theo Âm – Dương. Quân tử phải giữ trung dung, không thiên lệch, biết tùy thời mà hành động.

    3.2. Đạo giáo
    .HCOIN 24-8 - B26 📖 CHƯƠNG 9: MINH TRIÊT PHƯƠNG ĐÔNG VỀ ÂM VÀ DƯƠNG MỞ ĐẦU: ÂM VÀ DƯƠNG – NGUYÊN LÝ CĂN BẢN CỦA VŨ TRỤ Trong kho tàng minh triết phương Đông, không có khái niệm nào quan trọng và sâu sắc hơn Âm – Dương. Đây là hệ tư tưởng xuyên suốt từ y học, triết học, tôn giáo cho đến nghệ thuật sống. Âm – Dương không chỉ giải thích sự vận hành của vũ trụ, mà còn hướng dẫn con người cách sống hài hòa, cân bằng với thiên nhiên và chính mình. Âm và Dương không phải hai thực thể tuyệt đối, cũng không phải hai lực đối lập tiêu diệt lẫn nhau. Chúng bổ sung, xoắn quyện, chuyển hóa, để tạo thành một chỉnh thể thống nhất. Người phương Đông tin rằng: hiểu được Âm – Dương, con người sẽ hiểu được đạo sống, từ đó đạt đến sự an nhiên và trí tuệ. PHẦN I: NGUỒN GỐC VÀ BIỂU TƯỢNG ÂM – DƯƠNG 1.1. Thái cực và Lưỡng nghi Trong triết học Trung Hoa, Thái cực là trạng thái nguyên thủy của vũ trụ – chưa phân biệt sáng tối, động tĩnh. Từ Thái cực sinh ra Lưỡng nghi: Âm và Dương. Đây là hai nguyên lý nền tảng chi phối tất cả mọi hiện tượng. 1.2. Biểu tượng Thái cực đồ Vòng tròn trắng – đen nổi tiếng, với hai chấm nhỏ đối màu, chính là minh họa cho nguyên lý này. Nó cho thấy: Trong Âm luôn có hạt Dương. Trong Dương luôn có mầm Âm. Sự chuyển hóa giữa hai bên không ngừng nghỉ. 1.3. Âm – Dương trong tự nhiên Ban ngày (Dương) rồi đêm đến (Âm). Mùa hè nóng (Dương) nối tiếp mùa đông lạnh (Âm). Sự sống (Dương) tất yếu dẫn đến cái chết (Âm). PHẦN II: ĐẶC TÍNH CỦA ÂM VÀ DƯƠNG 2.1. Đặc tính của Âm Âm tượng trưng cho: Tối, lạnh, mềm, tĩnh, lùi. Đất, nước, mặt trăng, đêm. Nữ tính, sự bao dung, trực giác, tiềm ẩn. 2.2. Đặc tính của Dương Dương tượng trưng cho: Sáng, nóng, cứng, động, tiến. Trời, lửa, mặt trời, ngày. Nam tính, lý trí, mạnh mẽ, bộc phát. 2.3. Tính đối lập nhưng bổ sung Âm và Dương không phải hai phe thù địch, mà như hai mặt của bàn tay. Nếu chỉ có Âm mà thiếu Dương, vũ trụ sẽ chìm vào tĩnh lặng bất động. Nếu chỉ có Dương mà thiếu Âm, vũ trụ sẽ hỗn loạn, bùng cháy và diệt vong. PHẦN III: ÂM – DƯƠNG TRONG TRIẾT HỌC PHƯƠNG ĐÔNG 3.1. Nho giáo Khổng Tử và các học trò cho rằng, đạo làm người chính là biết thuận theo Âm – Dương. Quân tử phải giữ trung dung, không thiên lệch, biết tùy thời mà hành động. 3.2. Đạo giáo
    Love
    Like
    Haha
    9
    2 Comments 0 Shares
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 24/08
    Đề 1: 10 lòng biết ơn “Tập đoàn HGROUP " 1. Biết ơn HGROUP đã tạo ra một môi trường làm việc chuyên nghiệp, nơi mọi người có thể học hỏi, chia sẽ lẫn nhau. 2. Biết ơn HGROUP vì đã không ngừng đổi mới, mang đến những cơ hội kinh doanh, có thêm nguồn thu nhập cho mọi người  3. Biết ơn HGROUP vì...
    Love
    Like
    Wow
    8
    2 Comments 0 Shares
  • HCOIN 24-8
    Bài Thơ Chương 12: Giữa Bóng Tối Và Niềm Tin

    Bóng tối phủ kín nhân gian,

    Lòng người run rẩy, bước chân chậm dần.

    Đêm dài che lối bình minh,

    Ai đi giữa chốn vô hình mịt mù?

    Trong tim dấy lên nỗi sầu,

    Sợ hãi gặm nhấm, tuyệt vọng vây quanh.

    Như người lạc giữa rừng sâu,

    Không thấy ánh sáng, chẳng tìm lối ra.

    Nhưng bóng tối chẳng tiêu diệt,

    Nó thử thách, nó dạy ta vững vàng.

    Khi gục ngã mới hiểu ra,

    Hạnh phúc nhỏ bé quý hơn bạc vàng.

    Mỗi giọt lệ rơi xuống má,

    Làm hạt mầm cho hy vọng trổ bông.

    Trong tuyệt vọng mới tìm thấy,

    Niềm tin âm ỉ chẳng hề tắt đâu.

    Người từng đi qua bóng tối,

    Mới hiểu ánh sáng ngọt ngào thế nào.

    Người từng đau đớn dày vò,

    Mới biết yêu thương quý hơn tất cả.

    Bóng tối đâu chỉ hủy diệt,

    Nó mở ra một hành trình mới thôi.

    Từ vực sâu người ngẩng đầu,

    Thấy sao sáng lấp lánh trời cao.

    Hãy để bóng tối dạy ta,

    Bài học mạnh mẽ, kiên cường đứng lên.

    Đêm dài rồi cũng qua nhanh,

    Bình minh sẽ đến, chan hòa niềm tin.

    Bóng tối chẳng phải chấm hết,

    Mà là cánh cửa đến miền sáng trong.
    HCOIN 24-8 🌸 Bài Thơ Chương 12: Giữa Bóng Tối Và Niềm Tin Bóng tối phủ kín nhân gian, Lòng người run rẩy, bước chân chậm dần. Đêm dài che lối bình minh, Ai đi giữa chốn vô hình mịt mù? Trong tim dấy lên nỗi sầu, Sợ hãi gặm nhấm, tuyệt vọng vây quanh. Như người lạc giữa rừng sâu, Không thấy ánh sáng, chẳng tìm lối ra. Nhưng bóng tối chẳng tiêu diệt, Nó thử thách, nó dạy ta vững vàng. Khi gục ngã mới hiểu ra, Hạnh phúc nhỏ bé quý hơn bạc vàng. Mỗi giọt lệ rơi xuống má, Làm hạt mầm cho hy vọng trổ bông. Trong tuyệt vọng mới tìm thấy, Niềm tin âm ỉ chẳng hề tắt đâu. Người từng đi qua bóng tối, Mới hiểu ánh sáng ngọt ngào thế nào. Người từng đau đớn dày vò, Mới biết yêu thương quý hơn tất cả. Bóng tối đâu chỉ hủy diệt, Nó mở ra một hành trình mới thôi. Từ vực sâu người ngẩng đầu, Thấy sao sáng lấp lánh trời cao. Hãy để bóng tối dạy ta, Bài học mạnh mẽ, kiên cường đứng lên. Đêm dài rồi cũng qua nhanh, Bình minh sẽ đến, chan hòa niềm tin. Bóng tối chẳng phải chấm hết, Mà là cánh cửa đến miền sáng trong.
    Love
    Like
    Wow
    Sad
    11
    1 Comments 0 Shares
  • Love
    Like
    Wow
    8
    2 Comments 0 Shares
  • HCOIN 24-8
    Chương 12: Bóng Tối – Sợ Hãi Và Tuyệt Vọng

    MỞ ĐẦU: BÓNG TỐI VÀ NỖI SỢ NGUYÊN THỦY

    Con người từ thuở sơ khai đã luôn run rẩy trước bóng tối. Khi ánh mặt trời biến mất, khi ngọn lửa lụi tàn, đêm đen bao phủ, nỗi sợ liền trỗi dậy. Bóng tối đồng nghĩa với thú dữ, với cái chết rình rập, với sự vô hình không thể kiểm soát.

    Đến tận hôm nay, khi khoa học phát triển, bóng tối vẫn còn là biểu tượng cho những nỗi sợ sâu kín nhất của nhân loại: sợ cô đơn, sợ mất mát, sợ thất bại, sợ tuyệt vọng.

    Trong triết học và văn hóa, bóng tối không chỉ là hiện tượng tự nhiên, mà còn là ẩn dụ cho sự khủng hoảng tâm hồn. Con người càng văn minh, bóng tối càng khoác thêm nhiều tầng ý nghĩa tinh thần.

    PHẦN I: BÓNG TỐI VÀ NỖI SỢ HÃI TRONG LỊCH SỬ

    1.1. Sợ bóng tối của con người nguyên thủy

    Khi chưa có ánh lửa, con người sống trong rừng sâu núi thẳm, bóng tối đồng nghĩa với nguy hiểm. Thú dữ, cạm bẫy, thiên nhiên khắc nghiệt – tất cả đều ẩn giấu trong đêm. Sợ bóng tối chính là bản năng sinh tồn.

    1.2. Tôn giáo và nỗi sợ

    Trong nhiều tín ngưỡng cổ xưa, bóng tối tượng trưng cho ác quỷ, ma quái, thế giới của linh hồn chết. Người ta cúng tế, cầu nguyện để mong ánh sáng xua tan đêm đen.

    1.3. Chính trị và kiểm soát

    Trong xã hội, “bóng tối” còn tượng trưng cho sự ngu dốt, sự bị che giấu. Những kẻ cai trị thường giữ dân chúng trong “bóng tối tri thức” để dễ dàng áp chế.

    PHẦN II: BÓNG TỐI TRONG TÂM LÝ CON NGƯỜI

    2.1. Sợ hãi cái vô hình

    Con người thường sợ những gì không thể nhìn thấy. Trong bóng tối, ta mất khả năng kiểm soát, trí tưởng tượng phóng đại nguy hiểm.

    2.2. Bóng tối nội tâm

    Bóng tối trong tâm hồn là sự trống rỗng, cô đơn, tuyệt vọng. Khi mất niềm tin, con người như rơi vào một căn phòng tối, không tìm thấy lối ra.

    2.3. Bóng tối của ký ức

    Nhiều người mang trong lòng những ký ức đau buồn, biến thành “bóng tối” ám ảnh. Bóng tối này không thể xua đi bằng ánh đèn, mà chỉ bằng sự chữa lành và tha thứ.

    PHẦN III: BÓNG TỐI VÀ TUYỆT VỌNG

    3.1. Tuyệt vọng trong văn chương

    Dostoievsky mô tả những nhân vật chìm trong bóng tối của tội lỗi và tuyệt vọng, nhưng từ đó họ tìm được sự cứu rỗi. Văn chương phương Tây coi tuyệt vọng là một phần tất yếu để con người đi tìm ý nghĩa sống.

    3.2. Chủ nghĩa hiện sinh
    HCOIN 24-8 📖 Chương 12: Bóng Tối – Sợ Hãi Và Tuyệt Vọng MỞ ĐẦU: BÓNG TỐI VÀ NỖI SỢ NGUYÊN THỦY Con người từ thuở sơ khai đã luôn run rẩy trước bóng tối. Khi ánh mặt trời biến mất, khi ngọn lửa lụi tàn, đêm đen bao phủ, nỗi sợ liền trỗi dậy. Bóng tối đồng nghĩa với thú dữ, với cái chết rình rập, với sự vô hình không thể kiểm soát. Đến tận hôm nay, khi khoa học phát triển, bóng tối vẫn còn là biểu tượng cho những nỗi sợ sâu kín nhất của nhân loại: sợ cô đơn, sợ mất mát, sợ thất bại, sợ tuyệt vọng. Trong triết học và văn hóa, bóng tối không chỉ là hiện tượng tự nhiên, mà còn là ẩn dụ cho sự khủng hoảng tâm hồn. Con người càng văn minh, bóng tối càng khoác thêm nhiều tầng ý nghĩa tinh thần. PHẦN I: BÓNG TỐI VÀ NỖI SỢ HÃI TRONG LỊCH SỬ 1.1. Sợ bóng tối của con người nguyên thủy Khi chưa có ánh lửa, con người sống trong rừng sâu núi thẳm, bóng tối đồng nghĩa với nguy hiểm. Thú dữ, cạm bẫy, thiên nhiên khắc nghiệt – tất cả đều ẩn giấu trong đêm. Sợ bóng tối chính là bản năng sinh tồn. 1.2. Tôn giáo và nỗi sợ Trong nhiều tín ngưỡng cổ xưa, bóng tối tượng trưng cho ác quỷ, ma quái, thế giới của linh hồn chết. Người ta cúng tế, cầu nguyện để mong ánh sáng xua tan đêm đen. 1.3. Chính trị và kiểm soát Trong xã hội, “bóng tối” còn tượng trưng cho sự ngu dốt, sự bị che giấu. Những kẻ cai trị thường giữ dân chúng trong “bóng tối tri thức” để dễ dàng áp chế. PHẦN II: BÓNG TỐI TRONG TÂM LÝ CON NGƯỜI 2.1. Sợ hãi cái vô hình Con người thường sợ những gì không thể nhìn thấy. Trong bóng tối, ta mất khả năng kiểm soát, trí tưởng tượng phóng đại nguy hiểm. 2.2. Bóng tối nội tâm Bóng tối trong tâm hồn là sự trống rỗng, cô đơn, tuyệt vọng. Khi mất niềm tin, con người như rơi vào một căn phòng tối, không tìm thấy lối ra. 2.3. Bóng tối của ký ức Nhiều người mang trong lòng những ký ức đau buồn, biến thành “bóng tối” ám ảnh. Bóng tối này không thể xua đi bằng ánh đèn, mà chỉ bằng sự chữa lành và tha thứ. PHẦN III: BÓNG TỐI VÀ TUYỆT VỌNG 3.1. Tuyệt vọng trong văn chương Dostoievsky mô tả những nhân vật chìm trong bóng tối của tội lỗi và tuyệt vọng, nhưng từ đó họ tìm được sự cứu rỗi. Văn chương phương Tây coi tuyệt vọng là một phần tất yếu để con người đi tìm ý nghĩa sống. 3.2. Chủ nghĩa hiện sinh
    Love
    Like
    10
    2 Comments 0 Shares
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 24/08
    Đề 1 : 10 lòng biết ơn đồng tiền lượng tử Hcoin. 1. Biết ơn đồng tiền Hcoin Gold đã mang đến cơ hội tự do tài chính cho tôi. 2. Biết ơn Hcoin Gold giúp tôi học cách quản lý tài sản và đầu tư hiệu quả. 3. Biết ơn đồng tiền Hcoin Gold đã kết nối tôi với những người cùng chí hướng. 4. Biết ơn...
    Love
    Like
    Wow
    8
    2 Comments 0 Shares
  • HCOIN 24-8 - B21.
    BÀI THƠ CHƯƠNG 7: ĐIÊỤ CA CÂN BẰNG

    Vũ trụ xoay vòng chẳng nghỉ,

    Ngày nối đêm, sáng lại về đêm.

    Gió thổi, sóng dâng rồi lặng,

    Mọi thứ đều giữ nhịp riêng.

    Thân thể cần yên và động,

    Tâm hồn cần sáng và trầm.

    Người sống biết khi dừng lại,

    Mới đi xa được muôn phần.

    Nắng gắt rồi mưa dịu mát,

    Cây xanh nhờ có đổi thay.

    Đời người cũng cần sóng gió,

    Để hạnh phúc hóa thật đầy.

    Công lý cần lòng nhân ái,

    Tự do cần cả kỷ cương.

    Nếu nghiêng một bên quá mức,

    Cân bằng tan biến khói sương.

    Âm với Dương hòa điệu,

    Đêm ẩn trong nắng mai.

    Trong Dương còn hạt Âm,

    Trong Âm mầm Dương ngời sáng.

    Không cực đoan là sống,

    Không quá đà là an.

    Đi giữa đường trung đạo,

    Bước vững chẳng hoang mang.

    Mọi thứ rồi sẽ thay,

    Cân bằng vẫn bền lâu.

    Như nhịp tim loài người,

    Như dòng sông uốn khúc.

    Hiểu quy luật vĩnh hằng,

    Ta an nhiên giữa đời.
    HCOIN 24-8 - B21. 🌸 BÀI THƠ CHƯƠNG 7: ĐIÊỤ CA CÂN BẰNG Vũ trụ xoay vòng chẳng nghỉ, Ngày nối đêm, sáng lại về đêm. Gió thổi, sóng dâng rồi lặng, Mọi thứ đều giữ nhịp riêng. Thân thể cần yên và động, Tâm hồn cần sáng và trầm. Người sống biết khi dừng lại, Mới đi xa được muôn phần. Nắng gắt rồi mưa dịu mát, Cây xanh nhờ có đổi thay. Đời người cũng cần sóng gió, Để hạnh phúc hóa thật đầy. Công lý cần lòng nhân ái, Tự do cần cả kỷ cương. Nếu nghiêng một bên quá mức, Cân bằng tan biến khói sương. Âm với Dương hòa điệu, Đêm ẩn trong nắng mai. Trong Dương còn hạt Âm, Trong Âm mầm Dương ngời sáng. Không cực đoan là sống, Không quá đà là an. Đi giữa đường trung đạo, Bước vững chẳng hoang mang. Mọi thứ rồi sẽ thay, Cân bằng vẫn bền lâu. Như nhịp tim loài người, Như dòng sông uốn khúc. Hiểu quy luật vĩnh hằng, Ta an nhiên giữa đời.
    Love
    Like
    9
    1 Comments 0 Shares