• HNI 28/10:
    CHƯƠNG 19: ĐẠO ĐỨC TRONG GIÁO DỤC – GIEO HẠT TỪ MẦM TÂM HỒN
    1. Gốc rễ của mọi nền giáo dục là đạo đức
    Giáo dục không phải là quá trình nhồi nhét tri thức, mà là hành trình gieo hạt giống của nhân cách. Một nền giáo dục chân chính không tạo ra những cỗ máy biết trả lời, mà nuôi dưỡng những con người biết yêu thương, biết nhận thức và biết sống có trách nhiệm. Nếu tri thức là ngọn lửa soi sáng con đường đi tới tương lai, thì đạo đức chính là ngọn đuốc dẫn đường cho ánh sáng ấy không lạc lối.
    Xuyên suốt lịch sử nhân loại, mọi nền văn minh lớn đều được dựng nên từ nền tảng đạo lý. Từ phương Đông với Khổng Tử – người coi “đức là gốc của người quân tử”, đến phương Tây với Socrates – người khẳng định “một đời sống không được soi xét là đời sống không đáng sống”, đạo đức luôn là mạch nguồn sâu thẳm trong mọi quá trình học hỏi và phát triển. Không có đạo đức, tri thức trở thành vũ khí; còn khi tri thức được gắn liền với đạo đức, nó trở thành ánh sáng của văn minh.
    Ngày nay, khi thế giới tràn ngập thông tin, khi học sinh có thể tra mọi điều chỉ bằng một cú chạm, thì việc dạy “biết điều gì” không còn quan trọng bằng việc dạy “nên sống thế nào”. Giáo dục hiện đại không chỉ là truyền dạy kỹ năng, mà là nuôi dưỡng tâm hồn – gieo những hạt mầm thiện lương để con người có thể đứng vững giữa sóng gió của cuộc đời.
    2. Khi trường học quên mất vai trò nuôi dưỡng con người
    Trong nhiều hệ thống giáo dục hiện nay, điểm số và thành tích đã vô tình thay thế cho nhân cách và lòng nhân ái. Nhà trường dạy học sinh cách giải bài toán, nhưng lại quên dạy cách giải mâu thuẫn trong lòng mình. Học sinh được rèn luyện để thi đỗ, để có bằng cấp, nhưng không được học cách lắng nghe, thấu hiểu hay sẻ chia.
    Chúng ta đã từng chứng kiến nhiều người tài giỏi nhưng đạo đức yếu kém, họ biết cách thao túng hệ thống, kiếm tiền bằng mọi giá, nhưng không biết thế nào là đúng – sai. Đó là bi kịch của một nền giáo dục thiên lệch, nơi tri thức phát triển nhưng nhân tính lại teo dần. Khi đạo đức không còn được xem là trọng tâm, trường học sẽ trở thành xưởng sản xuất lao động, không còn là nơi ươm dưỡng tâm hồn.
    HNI 28/10: 🌺 CHƯƠNG 19: ĐẠO ĐỨC TRONG GIÁO DỤC – GIEO HẠT TỪ MẦM TÂM HỒN 1. Gốc rễ của mọi nền giáo dục là đạo đức Giáo dục không phải là quá trình nhồi nhét tri thức, mà là hành trình gieo hạt giống của nhân cách. Một nền giáo dục chân chính không tạo ra những cỗ máy biết trả lời, mà nuôi dưỡng những con người biết yêu thương, biết nhận thức và biết sống có trách nhiệm. Nếu tri thức là ngọn lửa soi sáng con đường đi tới tương lai, thì đạo đức chính là ngọn đuốc dẫn đường cho ánh sáng ấy không lạc lối. Xuyên suốt lịch sử nhân loại, mọi nền văn minh lớn đều được dựng nên từ nền tảng đạo lý. Từ phương Đông với Khổng Tử – người coi “đức là gốc của người quân tử”, đến phương Tây với Socrates – người khẳng định “một đời sống không được soi xét là đời sống không đáng sống”, đạo đức luôn là mạch nguồn sâu thẳm trong mọi quá trình học hỏi và phát triển. Không có đạo đức, tri thức trở thành vũ khí; còn khi tri thức được gắn liền với đạo đức, nó trở thành ánh sáng của văn minh. Ngày nay, khi thế giới tràn ngập thông tin, khi học sinh có thể tra mọi điều chỉ bằng một cú chạm, thì việc dạy “biết điều gì” không còn quan trọng bằng việc dạy “nên sống thế nào”. Giáo dục hiện đại không chỉ là truyền dạy kỹ năng, mà là nuôi dưỡng tâm hồn – gieo những hạt mầm thiện lương để con người có thể đứng vững giữa sóng gió của cuộc đời. 2. Khi trường học quên mất vai trò nuôi dưỡng con người Trong nhiều hệ thống giáo dục hiện nay, điểm số và thành tích đã vô tình thay thế cho nhân cách và lòng nhân ái. Nhà trường dạy học sinh cách giải bài toán, nhưng lại quên dạy cách giải mâu thuẫn trong lòng mình. Học sinh được rèn luyện để thi đỗ, để có bằng cấp, nhưng không được học cách lắng nghe, thấu hiểu hay sẻ chia. Chúng ta đã từng chứng kiến nhiều người tài giỏi nhưng đạo đức yếu kém, họ biết cách thao túng hệ thống, kiếm tiền bằng mọi giá, nhưng không biết thế nào là đúng – sai. Đó là bi kịch của một nền giáo dục thiên lệch, nơi tri thức phát triển nhưng nhân tính lại teo dần. Khi đạo đức không còn được xem là trọng tâm, trường học sẽ trở thành xưởng sản xuất lao động, không còn là nơi ươm dưỡng tâm hồn.
    Love
    Like
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU NGÀY 28.10
    🏻ĐỀ 1: Những thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị sỏi thận
    1. Thực phẩm nên ăn:
    Khi bị sỏi thận, người bệnh cần chọn thực phẩm giúp làm loãng nước tiểu, ngăn kết tinh sỏi mới và hỗ trợ đào thải sỏi. Dưới đây là một số nhóm thực phẩm nên dùng:
    1. Uống nhiều nước: Giúp thải độc, giảm cô đặc nước tiểu, hạn chế tạo sỏi.
    2. Trái cây giàu vitamin C như cam, chanh, bưởi: Giúp tăng cường sức đề kháng và hòa tan sỏi nhẹ.
    3. Rau xanh ít oxalat như cải bó xôi, bắp cải, bí đỏ, mướp hương.
    4. Ngũ cốc nguyên hạt, gạo lứt, yến mạch: Cung cấp chất xơ và dưỡng chất tốt cho thận.
    5. Cá, thịt trắng (gà, cá hồi, cá thu): Dễ tiêu hóa, ít purin hơn thịt đỏ.
    6. Thực phẩm chứa magie và kali như chuối, khoai lang, bơ: Giúp cân bằng khoáng chất trong thận.
    7. Dầu ô liu, dầu mè: Tốt cho hệ tim mạch và thận.
    2. Thực phẩm nên tránh:
    1. Thịt đỏ (bò, cừu, heo): Giàu purin, dễ làm tăng acid uric và hình thành sỏi.
    2. Thực phẩm chứa nhiều oxalat như rau chân vịt, cải bó xôi, củ dền, sô-cô-la, cà phê, trà đặc.
    3. Muối, nước mắm, đồ mặn: Làm tăng áp lực cho thận, dễ tạo sỏi canxi.
    4. Đồ chiên rán, nhiều dầu mỡ: Gây rối loạn chuyển hóa, ảnh hưởng chức năng thận.
    5. Nước ngọt có gas, bia, rượu: Làm mất cân bằng điện giải và tăng nguy cơ sỏi.
    6. Đạm động vật quá nhiều: Tăng bài tiết canxi, acid uric trong nước tiểu.
    7. Thực phẩm chế biến sẵn: Có nhiều chất bảo quản, natri và phosphat gây hại cho thận.
    Tóm lại: Người bị sỏi thận nên ăn nhạt, uống nhiều nước, ưu tiên rau củ quả tươi, hạn chế thịt đỏ và thực phẩm nhiều muối để giúp thận khỏe mạnh, ngăn sỏi tái phát.
    🏻ĐỀ 2: Cảm nhận về Chương 16 – “Quản trị bằng trí tuệ và lòng nhân ái”
    (Sách Trắng: Doanh nhân Lê Đình Hải – Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21)**
    Chương 16 mang đến cho tôi một bài học sâu sắc về nghệ thuật lãnh đạo nhân văn, nơi trí tuệ và lòng nhân ái không tách rời mà song hành cùng nhau để kiến tạo giá trị bền vững.

    Doanh nhân Lê Đình Hải không chỉ nói về quản trị bằng lý trí hay kỹ năng, mà ông đặt trái tim con người vào trung tâm mọi quyết định. Ông cho thấy rằng một tổ chức chỉ thực sự mạnh khi mỗi thành viên đều được thấu hiểu, yêu thương và phát triển.“Trí tuệ” giúp người lãnh đạo nhìn xa, đưa ra chiến lược đúng đắn. “Nhân ái” giúp họ cảm hóa con người, tạo môi trường gắn kết, lan tỏa năng lượng tích cực. Khi hai yếu tố này kết hợp, doanh nghiệp không chỉ tạo ra lợi nhuận, mà còn kiến tạo giá trị cho xã hội.
    Tôi cảm nhận được tinh thần “lãnh đạo phụng sự” trong chương này – nơi người đứng đầu không thống trị, mà dẫn dắt bằng đức, trí và tâm. Chính điều đó đã làm nên tầm vóc của Chủ tịch Lê Đình Hải – người tiên phong trong nền kinh tế nhân văn, lấy con người làm gốc, lấy yêu thương làm nền.
    Chương 16 là lời nhắc nhở mỗi chúng ta – dù là nhà lãnh đạo hay nhân viên – hãy sống và làm việc bằng trí tuệ sáng suốt và trái tim nhân hậu. Bởi chính sự kết hợp đó sẽ tạo nên thành công bền vững và giá trị nhân văn đích thực.
    CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU NGÀY 28.10 🏻ĐỀ 1: Những thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị sỏi thận 1. Thực phẩm nên ăn: Khi bị sỏi thận, người bệnh cần chọn thực phẩm giúp làm loãng nước tiểu, ngăn kết tinh sỏi mới và hỗ trợ đào thải sỏi. Dưới đây là một số nhóm thực phẩm nên dùng: 1. Uống nhiều nước: Giúp thải độc, giảm cô đặc nước tiểu, hạn chế tạo sỏi. 2. Trái cây giàu vitamin C như cam, chanh, bưởi: Giúp tăng cường sức đề kháng và hòa tan sỏi nhẹ. 3. Rau xanh ít oxalat như cải bó xôi, bắp cải, bí đỏ, mướp hương. 4. Ngũ cốc nguyên hạt, gạo lứt, yến mạch: Cung cấp chất xơ và dưỡng chất tốt cho thận. 5. Cá, thịt trắng (gà, cá hồi, cá thu): Dễ tiêu hóa, ít purin hơn thịt đỏ. 6. Thực phẩm chứa magie và kali như chuối, khoai lang, bơ: Giúp cân bằng khoáng chất trong thận. 7. Dầu ô liu, dầu mè: Tốt cho hệ tim mạch và thận. 2. Thực phẩm nên tránh: 1. Thịt đỏ (bò, cừu, heo): Giàu purin, dễ làm tăng acid uric và hình thành sỏi. 2. Thực phẩm chứa nhiều oxalat như rau chân vịt, cải bó xôi, củ dền, sô-cô-la, cà phê, trà đặc. 3. Muối, nước mắm, đồ mặn: Làm tăng áp lực cho thận, dễ tạo sỏi canxi. 4. Đồ chiên rán, nhiều dầu mỡ: Gây rối loạn chuyển hóa, ảnh hưởng chức năng thận. 5. Nước ngọt có gas, bia, rượu: Làm mất cân bằng điện giải và tăng nguy cơ sỏi. 6. Đạm động vật quá nhiều: Tăng bài tiết canxi, acid uric trong nước tiểu. 7. Thực phẩm chế biến sẵn: Có nhiều chất bảo quản, natri và phosphat gây hại cho thận. Tóm lại: Người bị sỏi thận nên ăn nhạt, uống nhiều nước, ưu tiên rau củ quả tươi, hạn chế thịt đỏ và thực phẩm nhiều muối để giúp thận khỏe mạnh, ngăn sỏi tái phát. 🏻ĐỀ 2: Cảm nhận về Chương 16 – “Quản trị bằng trí tuệ và lòng nhân ái” (Sách Trắng: Doanh nhân Lê Đình Hải – Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21)** Chương 16 mang đến cho tôi một bài học sâu sắc về nghệ thuật lãnh đạo nhân văn, nơi trí tuệ và lòng nhân ái không tách rời mà song hành cùng nhau để kiến tạo giá trị bền vững. Doanh nhân Lê Đình Hải không chỉ nói về quản trị bằng lý trí hay kỹ năng, mà ông đặt trái tim con người vào trung tâm mọi quyết định. Ông cho thấy rằng một tổ chức chỉ thực sự mạnh khi mỗi thành viên đều được thấu hiểu, yêu thương và phát triển.“Trí tuệ” giúp người lãnh đạo nhìn xa, đưa ra chiến lược đúng đắn. “Nhân ái” giúp họ cảm hóa con người, tạo môi trường gắn kết, lan tỏa năng lượng tích cực. Khi hai yếu tố này kết hợp, doanh nghiệp không chỉ tạo ra lợi nhuận, mà còn kiến tạo giá trị cho xã hội. Tôi cảm nhận được tinh thần “lãnh đạo phụng sự” trong chương này – nơi người đứng đầu không thống trị, mà dẫn dắt bằng đức, trí và tâm. Chính điều đó đã làm nên tầm vóc của Chủ tịch Lê Đình Hải – người tiên phong trong nền kinh tế nhân văn, lấy con người làm gốc, lấy yêu thương làm nền. Chương 16 là lời nhắc nhở mỗi chúng ta – dù là nhà lãnh đạo hay nhân viên – hãy sống và làm việc bằng trí tuệ sáng suốt và trái tim nhân hậu. Bởi chính sự kết hợp đó sẽ tạo nên thành công bền vững và giá trị nhân văn đích thực.
    Like
    Love
    Haha
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: CHƯƠNG 20: ĐẠO ĐỨC TRUYỀN THÔNG VÀ SỨC MẠNH CỦA NGÔN TỪ
    (HenryLe – Lê Đình Hải)
    1. Truyền thông – con dao hai lưỡi của thời đại
    Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, ngôn từ lại có sức lan tỏa mạnh mẽ như hôm nay. Chỉ cần một dòng trạng thái, một tiêu đề, hay thậm chí một biểu tượng cảm xúc — cũng có thể làm rung chuyển dư luận, nâng một con người lên đỉnh cao vinh quang hoặc đẩy họ xuống vực sâu bẽ bàng.
    Truyền thông, vốn là nhịp cầu nối giữa người với người, giữa cá nhân với cộng đồng, nay trở thành một thế lực định hình cả nhận thức xã hội. Nó vừa là công cụ khai sáng, vừa là ngọn lửa có thể thiêu rụi niềm tin.
    Người nắm quyền truyền thông nắm trong tay “ngòi nổ” của ý thức tập thể. Một câu nói được chọn lọc có thể thức tỉnh hàng triệu trái tim; nhưng một lời sai lệch cũng có thể kích hoạt cơn sóng dữ của thù hận. Chính vì vậy, đạo đức trong truyền thông không chỉ là nguyên tắc nghề nghiệp – mà là nền tảng sinh tồn của xã hội tri thức.
    2. Sức mạnh vô hình của ngôn từ
    Ngôn từ là năng lượng. Mỗi chữ ta viết ra, mỗi lời ta nói ra, đều mang rung động ảnh hưởng đến tâm thức của người khác. Trong tôn giáo, người ta gọi đó là “lời ban phước” hay “lời nguyền rủa”; trong khoa học, đó là hiệu ứng tâm lý – cộng hưởng cảm xúc; trong triết học, đó là biểu hiện của năng lượng ý niệm.
    Nhà triết học Wittgenstein từng nói: “Giới hạn của ngôn ngữ là giới hạn của thế giới.”
    Một xã hội chỉ thông minh bằng chính ngôn ngữ mà nó sử dụng. Khi ngôn từ bị vấy bẩn bởi dối trá, cường điệu, và kích động, thế giới tinh thần của con người cũng trở nên mù mờ. Nhưng khi ngôn từ được thanh lọc, nuôi dưỡng bởi sự thật và lòng thiện, nó trở thành ánh sáng dẫn đường cho nhận thức nhân loại.
    Truyền thông chính là không gian tập thể nơi ngôn từ trở thành thực thể sống. Mỗi bản tin, mỗi bình luận, mỗi bài viết – đều là “hạt giống tâm” được gieo xuống cánh đồng ý thức chung. Nếu ta gieo thiện chí, xã hội sẽ nảy mầm tử tế. Nếu ta gieo oán hận, xã hội sẽ kết trái bạo lực.
    Đạo đức truyền thông bắt đầu từ ý thức về hậu quả của lời nói. Bởi một câu chuyện tưởng vô hại trên mạng có thể làm tan nát một cuộc đời thật. Một tin tức sai lệch có thể làm chao đảo niềm tin của cả cộng đồng. Và một ngôn từ thiếu trách nhiệm có thể tạo nên vòng xoáy ác độc không bao giờ kết thúc.
    3. Khi tin tức trở thành hàng hóa
    Thời đại số biến thông tin thành tài sản, và “sự chú ý” thành tiền tệ. Ai nắm được dòng chảy chú ý – kẻ đó nắm quyền lực. Nhưng quyền lực mà thiếu đạo đức là mầm của sự tha hóa.
    Ngày nay, quá nhiều phương tiện truyền thông biến sứ mệnh khai sáng thành cuộc đua giành lượt xem. Sự thật bị bóp méo để câu tương tác, cảm xúc bị lợi dụng để kéo người đọc. “Giật tít”, “dựng chuyện”, “đánh lạc hướng”, “bôi đen đối thủ” – những chiêu thức ấy không còn xa lạ.
    Nhưng chính trong lúc ấy, linh hồn của truyền thông bị đánh cắp.
    Khi tin tức trở thành hàng hóa, con người không còn được tôn trọng như người nhận tri thức, mà chỉ là người tiêu thụ cảm xúc. Người đọc bị dẫn dắt trong cơn lốc thông tin, mất khả năng phân biệt đúng – sai, thật – giả. Và xã hội rơi vào “nền văn hóa phản xạ”, nơi con người phản ứng nhanh hơn suy nghĩ.
    Đạo đức truyền thông đòi hỏi sự trở về:
    Trở về với trách nhiệm của người viết – không nói điều mình chưa kiểm chứng.
    Trở về với bổn phận của người đưa tin – không đánh tráo cảm xúc bằng kịch tính.
    Trở về với lương tâm của người làm báo – không vì lượt xem mà hi sinh sự thật.
    Truyền thông là ánh sáng, không phải ngọn đuốc đốt rừng.
    HNI 28/10: 🌺 CHƯƠNG 20: ĐẠO ĐỨC TRUYỀN THÔNG VÀ SỨC MẠNH CỦA NGÔN TỪ (HenryLe – Lê Đình Hải) 1. Truyền thông – con dao hai lưỡi của thời đại Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, ngôn từ lại có sức lan tỏa mạnh mẽ như hôm nay. Chỉ cần một dòng trạng thái, một tiêu đề, hay thậm chí một biểu tượng cảm xúc — cũng có thể làm rung chuyển dư luận, nâng một con người lên đỉnh cao vinh quang hoặc đẩy họ xuống vực sâu bẽ bàng. Truyền thông, vốn là nhịp cầu nối giữa người với người, giữa cá nhân với cộng đồng, nay trở thành một thế lực định hình cả nhận thức xã hội. Nó vừa là công cụ khai sáng, vừa là ngọn lửa có thể thiêu rụi niềm tin. Người nắm quyền truyền thông nắm trong tay “ngòi nổ” của ý thức tập thể. Một câu nói được chọn lọc có thể thức tỉnh hàng triệu trái tim; nhưng một lời sai lệch cũng có thể kích hoạt cơn sóng dữ của thù hận. Chính vì vậy, đạo đức trong truyền thông không chỉ là nguyên tắc nghề nghiệp – mà là nền tảng sinh tồn của xã hội tri thức. 2. Sức mạnh vô hình của ngôn từ Ngôn từ là năng lượng. Mỗi chữ ta viết ra, mỗi lời ta nói ra, đều mang rung động ảnh hưởng đến tâm thức của người khác. Trong tôn giáo, người ta gọi đó là “lời ban phước” hay “lời nguyền rủa”; trong khoa học, đó là hiệu ứng tâm lý – cộng hưởng cảm xúc; trong triết học, đó là biểu hiện của năng lượng ý niệm. Nhà triết học Wittgenstein từng nói: “Giới hạn của ngôn ngữ là giới hạn của thế giới.” Một xã hội chỉ thông minh bằng chính ngôn ngữ mà nó sử dụng. Khi ngôn từ bị vấy bẩn bởi dối trá, cường điệu, và kích động, thế giới tinh thần của con người cũng trở nên mù mờ. Nhưng khi ngôn từ được thanh lọc, nuôi dưỡng bởi sự thật và lòng thiện, nó trở thành ánh sáng dẫn đường cho nhận thức nhân loại. Truyền thông chính là không gian tập thể nơi ngôn từ trở thành thực thể sống. Mỗi bản tin, mỗi bình luận, mỗi bài viết – đều là “hạt giống tâm” được gieo xuống cánh đồng ý thức chung. Nếu ta gieo thiện chí, xã hội sẽ nảy mầm tử tế. Nếu ta gieo oán hận, xã hội sẽ kết trái bạo lực. Đạo đức truyền thông bắt đầu từ ý thức về hậu quả của lời nói. Bởi một câu chuyện tưởng vô hại trên mạng có thể làm tan nát một cuộc đời thật. Một tin tức sai lệch có thể làm chao đảo niềm tin của cả cộng đồng. Và một ngôn từ thiếu trách nhiệm có thể tạo nên vòng xoáy ác độc không bao giờ kết thúc. 3. Khi tin tức trở thành hàng hóa Thời đại số biến thông tin thành tài sản, và “sự chú ý” thành tiền tệ. Ai nắm được dòng chảy chú ý – kẻ đó nắm quyền lực. Nhưng quyền lực mà thiếu đạo đức là mầm của sự tha hóa. Ngày nay, quá nhiều phương tiện truyền thông biến sứ mệnh khai sáng thành cuộc đua giành lượt xem. Sự thật bị bóp méo để câu tương tác, cảm xúc bị lợi dụng để kéo người đọc. “Giật tít”, “dựng chuyện”, “đánh lạc hướng”, “bôi đen đối thủ” – những chiêu thức ấy không còn xa lạ. Nhưng chính trong lúc ấy, linh hồn của truyền thông bị đánh cắp. Khi tin tức trở thành hàng hóa, con người không còn được tôn trọng như người nhận tri thức, mà chỉ là người tiêu thụ cảm xúc. Người đọc bị dẫn dắt trong cơn lốc thông tin, mất khả năng phân biệt đúng – sai, thật – giả. Và xã hội rơi vào “nền văn hóa phản xạ”, nơi con người phản ứng nhanh hơn suy nghĩ. Đạo đức truyền thông đòi hỏi sự trở về: Trở về với trách nhiệm của người viết – không nói điều mình chưa kiểm chứng. Trở về với bổn phận của người đưa tin – không đánh tráo cảm xúc bằng kịch tính. Trở về với lương tâm của người làm báo – không vì lượt xem mà hi sinh sự thật. Truyền thông là ánh sáng, không phải ngọn đuốc đốt rừng.
    Like
    Love
    Angry
    Yay
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10
    Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group nhận Giải Sao Vàng Doanh Nhân Đất Việt

    H’Max – H’Cash – H’Banks – HCoin: Nền tảng cho sự trỗi dậy của “Con Rồng Châu Á” Việt Nam

    Hà Nội, tháng 10/2025 – Lễ trao giải Sao Vàng Doanh Nhân Đất Việt 2025 đã vinh danh một trong những gương mặt xuất sắc nhất của giới doanh nhân Việt Nam: ông HenryLe – Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group. Sự kiện này không chỉ khẳng định vị thế cá nhân của một nhà lãnh đạo bản lĩnh, mà còn là dấu mốc lịch sử cho tầm nhìn đưa Việt Nam trở thành một cường quốc tài chính và công nghệ toàn cầu.

    H’Group – Biểu tượng của sức mạnh tài chính Việt Nam

    Dưới sự dẫn dắt của Chủ tịch HenryLe – Lê Đình Hải, H’Group đã hình thành hệ sinh thái tài chính đa ngành, bao gồm:
    • H’Max: Trung tâm quản trị tài chính và đầu tư toàn cầu.
    • H’Cash: Hệ thống thanh toán kỹ thuật số tốc độ cao, bảo mật, dễ tiếp cận cho mọi tầng lớp nhân dân.
    • H’Banks: Hệ thống ngân hàng số hiện đại, tích hợp AI và công nghệ blockchain, cung cấp dịch vụ tài chính minh bạch, an toàn.
    • H’Coin: Đồng tiền số chiến lược, trở thành nền tảng cho thương mại, đầu tư và phát triển kinh tế số tại Việt Nam.
    Sự liên kết giữa bốn trụ cột này đã tạo nên một “hệ sinh thái tài chính Việt Nam mới” – không chỉ phục vụ cho nhu cầu trong nước mà còn vươn ra thị trường quốc tế.
    Sàn giao dịch tiền số 1 tỷ USD vốn hóa – Bước ngoặt lịch sử
    Điểm nhấn trong chiến lược phát triển của H’Group năm 2025 chính là việc thành lập sàn giao dịch tiền số quốc tế với vốn hóa khởi điểm 1 tỷ USD. Đây là một trong những dự án lớn nhất Đông Nam Á trong lĩnh vực tài chính số, với tầm nhìn:
    1. Đưa Việt Nam thành trung tâm tài chính số của khu vực.
    2. Thu hút dòng vốn quốc tế đổ về Việt Nam, phục vụ phát triển kinh tế bền vững.
    3. Tạo cơ hội làm giàu cho người dân, đưa tài chính số đến với mọi tầng lớp.
    4. Đặt nền móng cho một nền kinh tế tri thức, minh bạch và tự chủ.
    Với sự kết hợp của H’Coin cùng nền tảng H’Cash – H’Banks – H’Max, sàn giao dịch này không chỉ đơn thuần là nơi trao đổi tiền số, mà còn là hệ sinh thái tài chính – thương mại toàn cầu.

    Đọc thêm

    HNI 28/10 Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group nhận Giải Sao Vàng Doanh Nhân Đất Việt H’Max – H’Cash – H’Banks – HCoin: Nền tảng cho sự trỗi dậy của “Con Rồng Châu Á” Việt Nam Hà Nội, tháng 10/2025 – Lễ trao giải Sao Vàng Doanh Nhân Đất Việt 2025 đã vinh danh một trong những gương mặt xuất sắc nhất của giới doanh nhân Việt Nam: ông HenryLe – Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group. Sự kiện này không chỉ khẳng định vị thế cá nhân của một nhà lãnh đạo bản lĩnh, mà còn là dấu mốc lịch sử cho tầm nhìn đưa Việt Nam trở thành một cường quốc tài chính và công nghệ toàn cầu. H’Group – Biểu tượng của sức mạnh tài chính Việt Nam Dưới sự dẫn dắt của Chủ tịch HenryLe – Lê Đình Hải, H’Group đã hình thành hệ sinh thái tài chính đa ngành, bao gồm: • H’Max: Trung tâm quản trị tài chính và đầu tư toàn cầu. • H’Cash: Hệ thống thanh toán kỹ thuật số tốc độ cao, bảo mật, dễ tiếp cận cho mọi tầng lớp nhân dân. • H’Banks: Hệ thống ngân hàng số hiện đại, tích hợp AI và công nghệ blockchain, cung cấp dịch vụ tài chính minh bạch, an toàn. • H’Coin: Đồng tiền số chiến lược, trở thành nền tảng cho thương mại, đầu tư và phát triển kinh tế số tại Việt Nam. Sự liên kết giữa bốn trụ cột này đã tạo nên một “hệ sinh thái tài chính Việt Nam mới” – không chỉ phục vụ cho nhu cầu trong nước mà còn vươn ra thị trường quốc tế. Sàn giao dịch tiền số 1 tỷ USD vốn hóa – Bước ngoặt lịch sử Điểm nhấn trong chiến lược phát triển của H’Group năm 2025 chính là việc thành lập sàn giao dịch tiền số quốc tế với vốn hóa khởi điểm 1 tỷ USD. Đây là một trong những dự án lớn nhất Đông Nam Á trong lĩnh vực tài chính số, với tầm nhìn: 1. Đưa Việt Nam thành trung tâm tài chính số của khu vực. 2. Thu hút dòng vốn quốc tế đổ về Việt Nam, phục vụ phát triển kinh tế bền vững. 3. Tạo cơ hội làm giàu cho người dân, đưa tài chính số đến với mọi tầng lớp. 4. Đặt nền móng cho một nền kinh tế tri thức, minh bạch và tự chủ. Với sự kết hợp của H’Coin cùng nền tảng H’Cash – H’Banks – H’Max, sàn giao dịch này không chỉ đơn thuần là nơi trao đổi tiền số, mà còn là hệ sinh thái tài chính – thương mại toàn cầu. Đọc thêm 
    Like
    Love
    Wow
    Sad
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 : Bài thơ chương 21:
    Minh quân là ai – người đại diện cho Thiên ý
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Minh quân chẳng phải người quyền thế,
    Mà là người biết thuận ý Trời.
    Không lấy bạo lực làm nền trị,
    Mà dùng nhân nghĩa dẫn muôn nơi.
    Minh quân không cần gươm hay kiếm,
    Chỉ cần tấm lòng sáng như gương.
    Không cưỡng ép dân bằng sợ hãi,
    Mà khiến dân theo bởi yêu thương.
    Người hiểu rằng Trời chẳng ở xa,
    Trời trong dân – trong mỗi tiếng ca.
    Nghe được dân là nghe Trời nói,
    Thuận Thiên tâm, chính trị nở hoa.
    Minh quân là người dám soi mình,
    Giữa bóng tối vẫn giữ lòng trong sáng.
    Không giấu lỗi, vì biết mình cũng yếu,
    Nhưng sửa sai – để nước thêm an lành.
    Minh quân là người biết buông quyền,
    Khi thời đến – không cố giữ ngai vàng.
    Bởi hiểu rằng quyền như dòng nước,
    Chảy thuận dòng – sẽ dưỡng cả giang san.
    Người không sống bằng lời tung hô,
    Mà bằng khổ đau dân còn chịu đựng.
    Mỗi giọt lệ rơi, tim người cũng nhói,
    Mỗi tiếng cười dân – lòng người nở hoa.
    Minh quân biết rằng danh không bất tử,
    Chỉ nhân tâm là thứ mãi bền lâu.
    Không lưu tiếng bằng bia hay sử,
    Mà trong lòng người – hương đạo nhiệm mầu.
    Minh quân là người không tự xưng,
    Vì ai xưng minh – tâm kia đã đục.
    Chính dân sẽ gọi, nếu người xứng đáng,
    Như Trời chọn – giữa vạn anh hùng.
    Người trị nước bằng triết của khiêm,
    Biết mình nhỏ giữa càn khôn rộng lớn.
    Biết quyền lực chỉ là tạm mượn,
    Để phụng dân – chứ chẳng để riêng mình.
    Minh quân là gương – soi cho vạn thế,
    Không bằng lời, mà bằng đạo sống chân.
    Người đứng đó – nhẹ như gió thổi,
    Mà lòng dân – vững tựa núi ngàn năm.
    HNI 28/10 : 📕Bài thơ chương 21: Minh quân là ai – người đại diện cho Thiên ý (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Minh quân chẳng phải người quyền thế, Mà là người biết thuận ý Trời. Không lấy bạo lực làm nền trị, Mà dùng nhân nghĩa dẫn muôn nơi. Minh quân không cần gươm hay kiếm, Chỉ cần tấm lòng sáng như gương. Không cưỡng ép dân bằng sợ hãi, Mà khiến dân theo bởi yêu thương. Người hiểu rằng Trời chẳng ở xa, Trời trong dân – trong mỗi tiếng ca. Nghe được dân là nghe Trời nói, Thuận Thiên tâm, chính trị nở hoa. Minh quân là người dám soi mình, Giữa bóng tối vẫn giữ lòng trong sáng. Không giấu lỗi, vì biết mình cũng yếu, Nhưng sửa sai – để nước thêm an lành. Minh quân là người biết buông quyền, Khi thời đến – không cố giữ ngai vàng. Bởi hiểu rằng quyền như dòng nước, Chảy thuận dòng – sẽ dưỡng cả giang san. Người không sống bằng lời tung hô, Mà bằng khổ đau dân còn chịu đựng. Mỗi giọt lệ rơi, tim người cũng nhói, Mỗi tiếng cười dân – lòng người nở hoa. Minh quân biết rằng danh không bất tử, Chỉ nhân tâm là thứ mãi bền lâu. Không lưu tiếng bằng bia hay sử, Mà trong lòng người – hương đạo nhiệm mầu. Minh quân là người không tự xưng, Vì ai xưng minh – tâm kia đã đục. Chính dân sẽ gọi, nếu người xứng đáng, Như Trời chọn – giữa vạn anh hùng. Người trị nước bằng triết của khiêm, Biết mình nhỏ giữa càn khôn rộng lớn. Biết quyền lực chỉ là tạm mượn, Để phụng dân – chứ chẳng để riêng mình. Minh quân là gương – soi cho vạn thế, Không bằng lời, mà bằng đạo sống chân. Người đứng đó – nhẹ như gió thổi, Mà lòng dân – vững tựa núi ngàn năm.
    Like
    Love
    Haha
    Wow
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: Bài thơ chương 22:
    Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng,
    Chỉ cần tim biết đập vì dân.
    Không trị quốc bằng sắt và máu,
    Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân.
    Người không nói bằng ngôn từ giáo điều,
    Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới.
    Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng,
    Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông.
    Minh chủ là người hiểu dân trước hết,
    Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm.
    Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên,
    Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc.
    Không ai sinh ra để thống trị,
    Chỉ ai đủ sáng để soi đường.
    Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử,
    Không vì mình, mà vì ánh dương chung.
    Minh chủ là người biết hòa dân trí,
    Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm.
    Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ,
    Và truyền cho dân một giấc mơ vàng.
    Người dám nói khi người khác im,
    Dám hành động khi thời đang hỗn loạn.
    Từ một tấm lòng bền như thép,
    Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân.
    Minh chủ không hứa điều hư ảo,
    Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi.
    Không ban phước – mà mở cánh cửa,
    Cho dân nhận lại chính giá trị mình.
    Người nhìn xa – vượt qua biên giới,
    Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào.
    Người hiểu rõ: quốc gia không là đất,
    Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo.
    Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng,
    Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh.
    Người không tạo ra niềm tin,
    Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc.
    Một quốc gia hưng không vì của cải,
    Mà vì có người biết dẫn lòng dân.
    Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối,
    Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh.
    HNI 28/10: 📕Bài thơ chương 22: Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng, Chỉ cần tim biết đập vì dân. Không trị quốc bằng sắt và máu, Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân. Người không nói bằng ngôn từ giáo điều, Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới. Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng, Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông. Minh chủ là người hiểu dân trước hết, Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm. Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên, Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc. Không ai sinh ra để thống trị, Chỉ ai đủ sáng để soi đường. Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử, Không vì mình, mà vì ánh dương chung. Minh chủ là người biết hòa dân trí, Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm. Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ, Và truyền cho dân một giấc mơ vàng. Người dám nói khi người khác im, Dám hành động khi thời đang hỗn loạn. Từ một tấm lòng bền như thép, Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân. Minh chủ không hứa điều hư ảo, Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi. Không ban phước – mà mở cánh cửa, Cho dân nhận lại chính giá trị mình. Người nhìn xa – vượt qua biên giới, Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào. Người hiểu rõ: quốc gia không là đất, Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo. Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng, Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh. Người không tạo ra niềm tin, Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc. Một quốc gia hưng không vì của cải, Mà vì có người biết dẫn lòng dân. Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối, Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh.
    Like
    Love
    Yay
    Wow
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: Bài thơ chương 22:
    Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng,
    Chỉ cần tim biết đập vì dân.
    Không trị quốc bằng sắt và máu,
    Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân.
    Người không nói bằng ngôn từ giáo điều,
    Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới.
    Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng,
    Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông.
    Minh chủ là người hiểu dân trước hết,
    Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm.
    Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên,
    Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc.
    Không ai sinh ra để thống trị,
    Chỉ ai đủ sáng để soi đường.
    Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử,
    Không vì mình, mà vì ánh dương chung.
    Minh chủ là người biết hòa dân trí,
    Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm.
    Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ,
    Và truyền cho dân một giấc mơ vàng.
    Người dám nói khi người khác im,
    Dám hành động khi thời đang hỗn loạn.
    Từ một tấm lòng bền như thép,
    Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân.
    Minh chủ không hứa điều hư ảo,
    Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi.
    Không ban phước – mà mở cánh cửa,
    Cho dân nhận lại chính giá trị mình.
    Người nhìn xa – vượt qua biên giới,
    Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào.
    Người hiểu rõ: quốc gia không là đất,
    Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo.
    Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng,
    Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh.
    Người không tạo ra niềm tin,
    Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc.
    Một quốc gia hưng không vì của cải,
    Mà vì có người biết dẫn lòng dân.
    Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối,
    Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh.
    Đọc ít hơn
    HNI 28/10: Bài thơ chương 22: Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng, Chỉ cần tim biết đập vì dân. Không trị quốc bằng sắt và máu, Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân. Người không nói bằng ngôn từ giáo điều, Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới. Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng, Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông. Minh chủ là người hiểu dân trước hết, Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm. Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên, Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc. Không ai sinh ra để thống trị, Chỉ ai đủ sáng để soi đường. Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử, Không vì mình, mà vì ánh dương chung. Minh chủ là người biết hòa dân trí, Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm. Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ, Và truyền cho dân một giấc mơ vàng. Người dám nói khi người khác im, Dám hành động khi thời đang hỗn loạn. Từ một tấm lòng bền như thép, Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân. Minh chủ không hứa điều hư ảo, Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi. Không ban phước – mà mở cánh cửa, Cho dân nhận lại chính giá trị mình. Người nhìn xa – vượt qua biên giới, Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào. Người hiểu rõ: quốc gia không là đất, Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo. Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng, Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh. Người không tạo ra niềm tin, Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc. Một quốc gia hưng không vì của cải, Mà vì có người biết dẫn lòng dân. Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối, Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh. Đọc ít hơn
    Like
    Love
    Haha
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: Bài thơ chương 22:
    Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng,
    Chỉ cần tim biết đập vì dân.
    Không trị quốc bằng sắt và máu,
    Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân.
    Người không nói bằng ngôn từ giáo điều,
    Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới.
    Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng,
    Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông.
    Minh chủ là người hiểu dân trước hết,
    Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm.
    Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên,
    Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc.
    Không ai sinh ra để thống trị,
    Chỉ ai đủ sáng để soi đường.
    Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử,
    Không vì mình, mà vì ánh dương chung.
    Minh chủ là người biết hòa dân trí,
    Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm.
    Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ,
    Và truyền cho dân một giấc mơ vàng.
    Người dám nói khi người khác im,
    Dám hành động khi thời đang hỗn loạn.
    Từ một tấm lòng bền như thép,
    Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân.
    Minh chủ không hứa điều hư ảo,
    Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi.
    Không ban phước – mà mở cánh cửa,
    Cho dân nhận lại chính giá trị mình.
    Người nhìn xa – vượt qua biên giới,
    Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào.
    Người hiểu rõ: quốc gia không là đất,
    Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo.
    Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng,
    Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh.
    Người không tạo ra niềm tin,
    Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc.
    Một quốc gia hưng không vì của cải,
    Mà vì có người biết dẫn lòng dân.
    Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối,
    Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh.
    Đọc ít hơn
    HNI 28/10: Bài thơ chương 22: Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng, Chỉ cần tim biết đập vì dân. Không trị quốc bằng sắt và máu, Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân. Người không nói bằng ngôn từ giáo điều, Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới. Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng, Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông. Minh chủ là người hiểu dân trước hết, Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm. Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên, Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc. Không ai sinh ra để thống trị, Chỉ ai đủ sáng để soi đường. Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử, Không vì mình, mà vì ánh dương chung. Minh chủ là người biết hòa dân trí, Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm. Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ, Và truyền cho dân một giấc mơ vàng. Người dám nói khi người khác im, Dám hành động khi thời đang hỗn loạn. Từ một tấm lòng bền như thép, Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân. Minh chủ không hứa điều hư ảo, Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi. Không ban phước – mà mở cánh cửa, Cho dân nhận lại chính giá trị mình. Người nhìn xa – vượt qua biên giới, Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào. Người hiểu rõ: quốc gia không là đất, Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo. Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng, Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh. Người không tạo ra niềm tin, Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc. Một quốc gia hưng không vì của cải, Mà vì có người biết dẫn lòng dân. Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối, Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh. Đọc ít hơn
    Like
    Love
    Angry
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: Bài thơ chương 22:
    Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng,
    Chỉ cần tim biết đập vì dân.
    Không trị quốc bằng sắt và máu,
    Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân.
    Người không nói bằng ngôn từ giáo điều,
    Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới.
    Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng,
    Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông.
    Minh chủ là người hiểu dân trước hết,
    Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm.
    Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên,
    Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc.
    Không ai sinh ra để thống trị,
    Chỉ ai đủ sáng để soi đường.
    Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử,
    Không vì mình, mà vì ánh dương chung.
    Minh chủ là người biết hòa dân trí,
    Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm.
    Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ,
    Và truyền cho dân một giấc mơ vàng.
    Người dám nói khi người khác im,
    Dám hành động khi thời đang hỗn loạn.
    Từ một tấm lòng bền như thép,
    Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân.
    Minh chủ không hứa điều hư ảo,
    Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi.
    Không ban phước – mà mở cánh cửa,
    Cho dân nhận lại chính giá trị mình.
    Người nhìn xa – vượt qua biên giới,
    Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào.
    Người hiểu rõ: quốc gia không là đất,
    Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo.
    Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng,
    Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh.
    Người không tạo ra niềm tin,
    Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc.
    Một quốc gia hưng không vì của cải,
    Mà vì có người biết dẫn lòng dân.
    Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối,
    Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh.
    Đọc ít hơn
    HNI 28/10: Bài thơ chương 22: Minh chủ – người khơi dậy tinh thần quốc gia (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Minh chủ chẳng cần áo bào hay trượng, Chỉ cần tim biết đập vì dân. Không trị quốc bằng sắt và máu, Mà khơi dậy lửa sống trong lòng nhân. Người không nói bằng ngôn từ giáo điều, Mà bằng ánh mắt gieo niềm tin mới. Khi dân tuyệt vọng, người thắp hy vọng, Khi nước nghiêng, người dựng lại hồn sông. Minh chủ là người hiểu dân trước hết, Không cai trị, mà dẫn lối, nâng tâm. Biết thức tỉnh những điều đang ngủ quên, Gọi tên lại hồn thiêng dân tộc. Không ai sinh ra để thống trị, Chỉ ai đủ sáng để soi đường. Người cầm đuốc giữa đêm dài lịch sử, Không vì mình, mà vì ánh dương chung. Minh chủ là người biết hòa dân trí, Chắt lọc tinh hoa đất nước nghìn năm. Người nghe được tiếng thì thầm đất mẹ, Và truyền cho dân một giấc mơ vàng. Người dám nói khi người khác im, Dám hành động khi thời đang hỗn loạn. Từ một tấm lòng bền như thép, Gọi trỗi dậy sức mạnh Việt muôn dân. Minh chủ không hứa điều hư ảo, Chỉ chỉ đường – để dân tự bước đi. Không ban phước – mà mở cánh cửa, Cho dân nhận lại chính giá trị mình. Người nhìn xa – vượt qua biên giới, Thấy tương lai trong ánh mắt đồng bào. Người hiểu rõ: quốc gia không là đất, Mà là tinh thần – là niềm tin nhân đạo. Minh chủ đến – khi dân đã sẵn sàng, Khi hồn nước tìm người để thức tỉnh. Người không tạo ra niềm tin, Chỉ khơi lại – mạch nguồn thiêng trong dân tộc. Một quốc gia hưng không vì của cải, Mà vì có người biết dẫn lòng dân. Khi Minh chủ thắp đuốc trong đêm tối, Cả giang sơn cùng hóa ánh bình minh. Đọc ít hơn
    Like
    Love
    Wow
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Haha
    Angry
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ