• HNI 28/10: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG
    Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài,
    Hôm nay ngày 28/10/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con.
    Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác.
    Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người.
    Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn.
    Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang.
    Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng.
    Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng!
    Amen!
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 28/10: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài, Hôm nay ngày 28/10/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con. Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác. Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người. Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang. Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng. Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng! Amen! Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRONG KINH TẾ ĐẠO LÝ

    I. Quy luật muôn đời – gieo nhân nào gặt quả ấy
    Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão.”
    Câu nói tưởng chừng đơn giản ấy chính là nền tảng của toàn bộ vũ trụ vận hành – trong tự nhiên, trong xã hội, và cả trong kinh tế.
    Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay lòng biết đủ. Và chính từ những hạt giống ấy, xã hội sẽ gặt lấy mùa gặt của phúc hay họa.
    Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ gặt được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo vào xã hội sự bất tín, nỗi nghi kỵ, và lòng tham lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn trọng giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù lợi nhuận đến chậm hơn – thì vẫn đang gieo những hạt giống của phúc đức lâu dài.
    Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế:
    Gieo thiện – gặt thịnh vượng.
    Gieo ác – gặt suy vong.
    Không một chính phủ nào có thể bù đắp được hậu quả của việc gieo sai hạt. Không một chính sách tài khóa nào có thể cứu được nền kinh tế đã đánh mất niềm tin đạo lý.
    Giống như một cánh đồng bị gieo bằng hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa gặt vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng gieo hạt lành, dù có bão tố, vẫn trỗi dậy xanh tươi.

    II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế
    Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – quả xã hội.
    Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp.
    Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy dối trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu, thì nghiệp chung sẽ là khủng hoảng, bất công, và mất niềm tin.
    Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t
    HNI 28/10 - B11 🌺🌺🌺🌾 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRONG KINH TẾ ĐẠO LÝ I. Quy luật muôn đời – gieo nhân nào gặt quả ấy Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão.” Câu nói tưởng chừng đơn giản ấy chính là nền tảng của toàn bộ vũ trụ vận hành – trong tự nhiên, trong xã hội, và cả trong kinh tế. Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay lòng biết đủ. Và chính từ những hạt giống ấy, xã hội sẽ gặt lấy mùa gặt của phúc hay họa. Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ gặt được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo vào xã hội sự bất tín, nỗi nghi kỵ, và lòng tham lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn trọng giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù lợi nhuận đến chậm hơn – thì vẫn đang gieo những hạt giống của phúc đức lâu dài. Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế: Gieo thiện – gặt thịnh vượng. Gieo ác – gặt suy vong. Không một chính phủ nào có thể bù đắp được hậu quả của việc gieo sai hạt. Không một chính sách tài khóa nào có thể cứu được nền kinh tế đã đánh mất niềm tin đạo lý. Giống như một cánh đồng bị gieo bằng hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa gặt vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng gieo hạt lành, dù có bão tố, vẫn trỗi dậy xanh tươi. II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – quả xã hội. Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp. Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy dối trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu, thì nghiệp chung sẽ là khủng hoảng, bất công, và mất niềm tin. Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10:
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững.
    Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh.
    Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt.
    Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực.
    Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng.
    Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội.
    Read more
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    HNI 28/10: MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững. Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh. Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt. Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực. Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng. Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội. Read more Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Like
    Love
    Sad
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRONG KINH TẾ ĐẠO LÝ

    I. Quy luật muôn đời – gieo nhân nào gặt quả ấy
    Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão.”
    Câu nói tưởng chừng đơn giản ấy chính là nền tảng của toàn bộ vũ trụ vận hành – trong tự nhiên, trong xã hội, và cả trong kinh tế.
    Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay lòng biết đủ. Và chính từ những hạt giống ấy, xã hội sẽ gặt lấy mùa gặt của phúc hay họa.
    Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ gặt được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo vào xã hội sự bất tín, nỗi nghi kỵ, và lòng tham lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn trọng giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù lợi nhuận đến chậm hơn – thì vẫn đang gieo những hạt giống của phúc đức lâu dài.
    Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế:
    Gieo thiện – gặt thịnh vượng.
    Gieo ác – gặt suy vong.
    Không một chính phủ nào có thể bù đắp được hậu quả của việc gieo sai hạt. Không một chính sách tài khóa nào có thể cứu được nền kinh tế đã đánh mất niềm tin đạo lý.
    Giống như một cánh đồng bị gieo bằng hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa gặt vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng gieo hạt lành, dù có bão tố, vẫn trỗi dậy xanh tươi.

    II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế
    Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – quả xã hội.
    Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp.
    Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy dối trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu, thì nghiệp chung sẽ là khủng hoảng, bất công, và mất niềm tin.
    Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t
    Đọc thêm
    HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRONG KINH TẾ ĐẠO LÝ I. Quy luật muôn đời – gieo nhân nào gặt quả ấy Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão.” Câu nói tưởng chừng đơn giản ấy chính là nền tảng của toàn bộ vũ trụ vận hành – trong tự nhiên, trong xã hội, và cả trong kinh tế. Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay lòng biết đủ. Và chính từ những hạt giống ấy, xã hội sẽ gặt lấy mùa gặt của phúc hay họa. Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ gặt được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo vào xã hội sự bất tín, nỗi nghi kỵ, và lòng tham lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn trọng giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù lợi nhuận đến chậm hơn – thì vẫn đang gieo những hạt giống của phúc đức lâu dài. Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế: Gieo thiện – gặt thịnh vượng. Gieo ác – gặt suy vong. Không một chính phủ nào có thể bù đắp được hậu quả của việc gieo sai hạt. Không một chính sách tài khóa nào có thể cứu được nền kinh tế đã đánh mất niềm tin đạo lý. Giống như một cánh đồng bị gieo bằng hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa gặt vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng gieo hạt lành, dù có bão tố, vẫn trỗi dậy xanh tươi. II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – quả xã hội. Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp. Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy dối trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu, thì nghiệp chung sẽ là khủng hoảng, bất công, và mất niềm tin. Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/36uKrZB_lKo?si=-w_w-jvLIa0J72jn
    https://youtu.be/36uKrZB_lKo?si=-w_w-jvLIa0J72jn
    Like
    Love
    Yay
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: CHƯƠNG 28: LÃNH ĐẠO TÂM LINH – NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG BẰNG ÁNH SÁNG TRÍ TUỆ


    I. Khi lãnh đạo không còn là người cầm quyền, mà là người soi đường
    Trong những kỷ nguyên cũ, lãnh đạo thường được hiểu là người đứng trên, ra lệnh và cai trị. Nhưng trong kỷ nguyên mới – kỷ nguyên của tâm thức khai sáng và nhân loại tự chủ – lãnh đạo không còn chỉ là người nắm quyền lực chính trị hay kinh tế. Họ là người dẫn đường tâm linh, người thắp sáng tri thức, khơi dậy tình thương và khuyến khích mỗi con người trở về với bản thể trí tuệ thuần khiết của mình.
    Một vị lãnh đạo chân chính không cai trị bằng mệnh lệnh, không dẫn dắt bằng sợ hãi, mà bằng ánh sáng của sự hiểu biết và lòng nhân. Họ không đặt mình lên cao hơn dân, mà hạ mình xuống để lắng nghe, để cảm nhận từng nỗi đau của nhân loại như chính nỗi đau trong lòng mình.
    Lãnh đạo tâm linh là người thức tỉnh trước khi người khác thức tỉnh, người nhìn thấy ánh sáng trước khi bình minh đến. Họ là những linh hồn đi trước, mở đường cho thế hệ sau bằng đuốc trí tuệ, bằng sức mạnh của đạo đức, và bằng niềm tin vào bản thiện của con người.
    Họ không tạo ra một hệ thống kiểm soát, mà khơi dậy nội lực tự trị trong mỗi cá nhân – giúp dân không cần phụ thuộc, giúp quốc gia không cần ép buộc. Chính trong sự tự do và tự nhận thức đó, xã hội đạt đến trật tự tự nhiên – thứ trật tự của Đạo, chứ không phải của luật.

    II. Quyền năng của người dẫn đường bằng trí tuệ
    Lãnh đạo tâm linh không nắm trong tay quân đội hay ngân khố, nhưng họ có vũ khí mạnh nhất: trí tuệ và đạo lý. Một lời nói của họ có thể làm dịu cơn giận của hàng vạn người; một tư tưởng của họ có thể xoay chuyển hướng đi của cả một nền văn minh.
    Người lãnh đạo tâm linh hiểu rằng, mọi cải cách bền vững đều bắt đầu từ bên trong con người, chứ không phải từ những văn bản chính trị. Bởi chỉ khi tâm con người được khai sáng, thì luật pháp mới trở nên tự nhiên; chỉ khi trí tuệ được mở rộng, thì quyền lực mới trở nên không cần thiết.
    Đọc thêm
    HNI 28/10: CHƯƠNG 28: LÃNH ĐẠO TÂM LINH – NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG BẰNG ÁNH SÁNG TRÍ TUỆ I. Khi lãnh đạo không còn là người cầm quyền, mà là người soi đường Trong những kỷ nguyên cũ, lãnh đạo thường được hiểu là người đứng trên, ra lệnh và cai trị. Nhưng trong kỷ nguyên mới – kỷ nguyên của tâm thức khai sáng và nhân loại tự chủ – lãnh đạo không còn chỉ là người nắm quyền lực chính trị hay kinh tế. Họ là người dẫn đường tâm linh, người thắp sáng tri thức, khơi dậy tình thương và khuyến khích mỗi con người trở về với bản thể trí tuệ thuần khiết của mình. Một vị lãnh đạo chân chính không cai trị bằng mệnh lệnh, không dẫn dắt bằng sợ hãi, mà bằng ánh sáng của sự hiểu biết và lòng nhân. Họ không đặt mình lên cao hơn dân, mà hạ mình xuống để lắng nghe, để cảm nhận từng nỗi đau của nhân loại như chính nỗi đau trong lòng mình. Lãnh đạo tâm linh là người thức tỉnh trước khi người khác thức tỉnh, người nhìn thấy ánh sáng trước khi bình minh đến. Họ là những linh hồn đi trước, mở đường cho thế hệ sau bằng đuốc trí tuệ, bằng sức mạnh của đạo đức, và bằng niềm tin vào bản thiện của con người. Họ không tạo ra một hệ thống kiểm soát, mà khơi dậy nội lực tự trị trong mỗi cá nhân – giúp dân không cần phụ thuộc, giúp quốc gia không cần ép buộc. Chính trong sự tự do và tự nhận thức đó, xã hội đạt đến trật tự tự nhiên – thứ trật tự của Đạo, chứ không phải của luật. II. Quyền năng của người dẫn đường bằng trí tuệ Lãnh đạo tâm linh không nắm trong tay quân đội hay ngân khố, nhưng họ có vũ khí mạnh nhất: trí tuệ và đạo lý. Một lời nói của họ có thể làm dịu cơn giận của hàng vạn người; một tư tưởng của họ có thể xoay chuyển hướng đi của cả một nền văn minh. Người lãnh đạo tâm linh hiểu rằng, mọi cải cách bền vững đều bắt đầu từ bên trong con người, chứ không phải từ những văn bản chính trị. Bởi chỉ khi tâm con người được khai sáng, thì luật pháp mới trở nên tự nhiên; chỉ khi trí tuệ được mở rộng, thì quyền lực mới trở nên không cần thiết. Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10:

    Chương 27: Tư tưởng “Trị quốc bằng Đạo” của các bậc Thánh nhân
    (Henry Lê – Lê Đình Hải)

    I. “Đạo” – cội nguồn của mọi nền trị quốc
    Trong lịch sử nhân loại, từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, chưa từng có triều đại nào hưng thịnh bền lâu mà không lấy “Đạo” làm gốc. “Đạo” ở đây không phải là tôn giáo, cũng không chỉ là luân lý; “Đạo” là trật tự tự nhiên của Trời Đất, là lẽ vận hành của vạn vật, là nguyên tắc bất biến mà con người phải thuận theo để trị mình, trị dân, trị nước.
    Các bậc Thánh nhân xưa đã sớm hiểu rằng: chính trị nếu xa rời Đạo, thì quyền lực dù mạnh đến đâu cũng sụp đổ như cát lâu gặp sóng.
    Ngược lại, khi người cầm quyền lấy Đạo làm căn bản, mọi mệnh lệnh đều thuận lòng dân, mọi chính sách đều hợp thiên ý – quốc gia tự nhiên thái bình, xã tắc tự nhiên vững bền.
    Khổng Tử gọi đó là “chính danh – chính tâm”, Lão Tử gọi là “vô vi nhi trị”, còn Phật Thích Ca thì dạy “lấy từ bi làm gốc”, Chúa Giêsu lại nói “lấy tình yêu và công chính mà cai quản muôn dân”. Dù ở phương trời nào, chữ “Đạo” vẫn là một – đó là đạo lý của công bằng, của nhân ái, của tôn trọng sự sống và phẩm giá con người.

    II. Trị quốc không bằng mệnh lệnh, mà bằng Đức và Đạo
    Một nhà nước có thể quản lý dân bằng pháp luật, nhưng chỉ những bậc minh quân mới có thể dẫn dắt dân bằng Đạo.
    Pháp trị – chỉ là cái khung;
    Đức trị – là cái hồn;
    Còn Đạo trị – là linh khí thấm vào từng người dân, từng mái nhà, từng mảnh đất.
    Khi người lãnh đạo hiểu rằng quyền lực chỉ là phương tiện, còn Đạo mới là mục đích, thì mọi hành động cai trị đều trở thành hành động phục vụ. Họ không ép dân phải nghe, mà khiến dân tự muốn nghe; không dùng sợ hãi để duy trì trật tự, mà dùng niềm tin để dựng nên hòa bình.
    Tư tưởng “trị quốc bằng Đạo” không tìm kiếm sự vâng lời tuyệt đối, mà khơi dậy sự tự giác, tự trọng, tự hành xử có đạo lý trong lòng mỗi người.
    Đó là nền trị quốc của sự thức tỉnh – nơi người dân không còn bị cai trị, mà cùng nhau kiến tạo.

    III. Khổng Tử – “Chính giả, chính dã”
    Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói:
    “Vi chính dĩ đức, thí như bắc thần cư kỳ sở nhi chúng tinh cống chi.”
    Nghĩa là: Dùng đức để trị dân, ví như ngôi sao Bắc Đẩu đứng yên, các sao khác đều hướng về đó.
    HNI 28/10: 🌺Chương 27: Tư tưởng “Trị quốc bằng Đạo” của các bậc Thánh nhân (Henry Lê – Lê Đình Hải) I. “Đạo” – cội nguồn của mọi nền trị quốc Trong lịch sử nhân loại, từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, chưa từng có triều đại nào hưng thịnh bền lâu mà không lấy “Đạo” làm gốc. “Đạo” ở đây không phải là tôn giáo, cũng không chỉ là luân lý; “Đạo” là trật tự tự nhiên của Trời Đất, là lẽ vận hành của vạn vật, là nguyên tắc bất biến mà con người phải thuận theo để trị mình, trị dân, trị nước. Các bậc Thánh nhân xưa đã sớm hiểu rằng: chính trị nếu xa rời Đạo, thì quyền lực dù mạnh đến đâu cũng sụp đổ như cát lâu gặp sóng. Ngược lại, khi người cầm quyền lấy Đạo làm căn bản, mọi mệnh lệnh đều thuận lòng dân, mọi chính sách đều hợp thiên ý – quốc gia tự nhiên thái bình, xã tắc tự nhiên vững bền. Khổng Tử gọi đó là “chính danh – chính tâm”, Lão Tử gọi là “vô vi nhi trị”, còn Phật Thích Ca thì dạy “lấy từ bi làm gốc”, Chúa Giêsu lại nói “lấy tình yêu và công chính mà cai quản muôn dân”. Dù ở phương trời nào, chữ “Đạo” vẫn là một – đó là đạo lý của công bằng, của nhân ái, của tôn trọng sự sống và phẩm giá con người. II. Trị quốc không bằng mệnh lệnh, mà bằng Đức và Đạo Một nhà nước có thể quản lý dân bằng pháp luật, nhưng chỉ những bậc minh quân mới có thể dẫn dắt dân bằng Đạo. Pháp trị – chỉ là cái khung; Đức trị – là cái hồn; Còn Đạo trị – là linh khí thấm vào từng người dân, từng mái nhà, từng mảnh đất. Khi người lãnh đạo hiểu rằng quyền lực chỉ là phương tiện, còn Đạo mới là mục đích, thì mọi hành động cai trị đều trở thành hành động phục vụ. Họ không ép dân phải nghe, mà khiến dân tự muốn nghe; không dùng sợ hãi để duy trì trật tự, mà dùng niềm tin để dựng nên hòa bình. Tư tưởng “trị quốc bằng Đạo” không tìm kiếm sự vâng lời tuyệt đối, mà khơi dậy sự tự giác, tự trọng, tự hành xử có đạo lý trong lòng mỗi người. Đó là nền trị quốc của sự thức tỉnh – nơi người dân không còn bị cai trị, mà cùng nhau kiến tạo. III. Khổng Tử – “Chính giả, chính dã” Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói: “Vi chính dĩ đức, thí như bắc thần cư kỳ sở nhi chúng tinh cống chi.” Nghĩa là: Dùng đức để trị dân, ví như ngôi sao Bắc Đẩu đứng yên, các sao khác đều hướng về đó.
    Like
    Love
    Sad
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRỌNG KINH TẾ ĐẠO LÝ

    I. Quy luật đời – ngâm nhân nào đó đấy
    Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở đây hiền lành, mưa lũ thời gian.”
    Câu nói tưởng chừng đơn giản chính là nền tảng của toàn bộ bộ vũ trụ vận hành hành động – trong tự nhiên, trong xã hội và cả trong kinh tế.
    Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay xin biết đủ. Và chính từ những hạt giống đó, xã hội sẽ đi lấy mùa phúc hay họa họa.
    Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo rắc vào xã hội bất tín, nỗi buồn nghi kỵ, và xin lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn giáo giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù nhuận lợi đến chậm hơn – thì vẫn gieo hạt giống của Phúc đức lâu dài.
    Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế:
    Gieo thiện – Thịnh vượng.
    Gieo ác – suy suy vong.
    Không có lớp phủ chính nào có thể bù đắp hậu quả của sai hạt gieo hạt. Không có một danh sách tài liệu chính nào có thể tìm được nền tảng kinh tế đã đánh mất niềm tin vào đạo lý.
    Giống như một cánh đồng được gieo hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa sương vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng lúa hạt lành, dù có cơn bão, vẫn tỉnh dậy xanh tươi.

    II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế
    Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – kết quả xã hội.
    Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp.
    Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy lừa trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu thì nghiệp chung sẽ là bước khởi đầu, bất công, và mất niềm tin.
    Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRỌNG KINH TẾ ĐẠO LÝ I. Quy luật đời – ngâm nhân nào đó đấy Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở đây hiền lành, mưa lũ thời gian.” Câu nói tưởng chừng đơn giản chính là nền tảng của toàn bộ bộ vũ trụ vận hành hành động – trong tự nhiên, trong xã hội và cả trong kinh tế. Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay xin biết đủ. Và chính từ những hạt giống đó, xã hội sẽ đi lấy mùa phúc hay họa họa. Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo rắc vào xã hội bất tín, nỗi buồn nghi kỵ, và xin lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn giáo giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù nhuận lợi đến chậm hơn – thì vẫn gieo hạt giống của Phúc đức lâu dài. Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế: Gieo thiện – Thịnh vượng. Gieo ác – suy suy vong. Không có lớp phủ chính nào có thể bù đắp hậu quả của sai hạt gieo hạt. Không có một danh sách tài liệu chính nào có thể tìm được nền tảng kinh tế đã đánh mất niềm tin vào đạo lý. Giống như một cánh đồng được gieo hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa sương vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng lúa hạt lành, dù có cơn bão, vẫn tỉnh dậy xanh tươi. II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – kết quả xã hội. Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp. Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy lừa trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu thì nghiệp chung sẽ là bước khởi đầu, bất công, và mất niềm tin. Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Love
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRỌNG KINH TẾ ĐẠO LÝ

    I. Quy luật đời – ngâm nhân nào đó đấy
    Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở đây hiền lành, mưa lũ thời gian.”
    Câu nói tưởng chừng đơn giản chính là nền tảng của toàn bộ bộ vũ trụ vận hành hành động – trong tự nhiên, trong xã hội và cả trong kinh tế.
    Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay xin biết đủ. Và chính từ những hạt giống đó, xã hội sẽ đi lấy mùa phúc hay họa họa.
    Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo rắc vào xã hội bất tín, nỗi buồn nghi kỵ, và xin lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn giáo giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù nhuận lợi đến chậm hơn – thì vẫn gieo hạt giống của Phúc đức lâu dài.
    Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế:
    Gieo thiện – Thịnh vượng.
    Gieo ác – suy suy vong.
    Không có lớp phủ chính nào có thể bù đắp hậu quả của sai hạt gieo hạt. Không có một danh sách tài liệu chính nào có thể tìm được nền tảng kinh tế đã đánh mất niềm tin vào đạo lý.
    Giống như một cánh đồng được gieo hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa sương vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng lúa hạt lành, dù có cơn bão, vẫn tỉnh dậy xanh tươi.

    II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế
    Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – kết quả xã hội.
    Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp.
    Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy lừa trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu thì nghiệp chung sẽ là bước khởi đầu, bất công, và mất niềm tin.
    Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 28/10 - B11 CHƯƠNG 8: QUY LUẬT GIEO – GẶT TRỌNG KINH TẾ ĐẠO LÝ I. Quy luật đời – ngâm nhân nào đó đấy Từ ngàn xưa, người Việt đã sống trong đạo lý của trời đất: “Ở đây hiền lành, mưa lũ thời gian.” Câu nói tưởng chừng đơn giản chính là nền tảng của toàn bộ bộ vũ trụ vận hành hành động – trong tự nhiên, trong xã hội và cả trong kinh tế. Kinh tế không phải là một trò chơi toán học, không phải là cuộc đua của những con số, mà là một trường năng lượng đạo đức. Mỗi đồng tiền được tạo ra, được trao đi, đều mang trong nó một hạt giống nghiệp – hạt giống của điều thiện hay điều ác, của lòng tham hay xin biết đủ. Và chính từ những hạt giống đó, xã hội sẽ đi lấy mùa phúc hay họa họa. Nếu một người dùng thủ đoạn để làm giàu, có thể họ sẽ được tiền của, nhưng họ cũng đang âm thầm gieo rắc vào xã hội bất tín, nỗi buồn nghi kỵ, và xin lan truyền. Ngược lại, người biết lấy đạo lý làm gốc, biết tôn giáo giá trị thật, biết chia sẻ phúc lợi với cộng đồng – dù nhuận lợi đến chậm hơn – thì vẫn gieo hạt giống của Phúc đức lâu dài. Đó chính là Đạo Trời trong kinh tế: Gieo thiện – Thịnh vượng. Gieo ác – suy suy vong. Không có lớp phủ chính nào có thể bù đắp hậu quả của sai hạt gieo hạt. Không có một danh sách tài liệu chính nào có thể tìm được nền tảng kinh tế đã đánh mất niềm tin vào đạo lý. Giống như một cánh đồng được gieo hạt độc, dù mưa thuận gió hòa, mùa sương vẫn là mùa chết. Ngược lại, một cánh đồng lúa hạt lành, dù có cơn bão, vẫn tỉnh dậy xanh tươi. II. Nghiệp tập và vận mệnh của một nền kinh tế Khi nói đến “nghiệp”, người ta thường nghĩ đến chuyện tâm linh, nhưng kỳ thực, nghiệp là quy luật khách quan của nhân – kết quả xã hội. Một doanh nghiệp, một quốc gia, hay cả một nền văn minh – đều có nghiệp. Nếu nền kinh tế lấy tham lam làm động lực, lấy lừa trá làm công cụ, lấy độc quyền làm mục tiêu thì nghiệp chung sẽ là bước khởi đầu, bất công, và mất niềm tin. Ngược lại, nếu kinh tế được nuôi dưỡng bởi lòng nhân ái, bởi tinh thần hợp tác, bởi tôn trọng giá trị thực – t Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10:
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững.
    Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh.
    Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt.
    Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực.
    Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng.
    Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội.
    Read more
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Đọc thêm
    HNI 28/10: MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững. Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh. Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt. Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực. Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng. Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội. Read more Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đọc thêm
    Like
    Love
    Sad
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ