• https://youtu.be/hKrZJcTcdnw?si=akXQTOD1WNgCpnFR
    https://youtu.be/hKrZJcTcdnw?si=akXQTOD1WNgCpnFR
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10 -

    CHƯƠNG 23 : KHI LÒNG DÂN LY TÁN – KINH TẾ ĐÓNG BĂNG VÀ KHỦNG HOẢNG
    (HenryLe – Lê Đình Hải)
    I. KINH TẾ – tấm gương phản chiếu lòng dân
    Kinh tế không chỉ là con số, biểu đồ hay những bản báo cáo dày cộp trong các phòng họp lạnh lẽo. Kinh tế là sinh mệnh của xã hội – nơi dòng năng lượng sống được luân chuyển qua từng bàn tay người dân. Và cũng như cơ thể con người, nếu trái tim mất nhịp, máu sẽ không chảy; nếu lòng dân ly tán, dòng tiền sẽ đông cứng.
    Mọi khủng hoảng, dù ở bất kỳ quốc gia hay thời đại nào, đều bắt đầu từ một sự mất kết nối giữa người với người. Khi niềm tin bị bào mòn, khi người dân không còn cảm thấy mình là một phần của hệ thống, khi họ phải sống trong nghi ngờ và sợ hãi, nền kinh tế – vốn được xây dựng trên dòng chảy niềm tin – sẽ dần đóng băng.
    Không có “chính sách kích cầu” nào cứu được một dân tộc đã mất niềm tin vào nhau.
    Không có “gói hỗ trợ” nào hâm nóng được thị trường khi lòng người đã nguội lạnh.
    Bởi tài sản lớn nhất của một quốc gia không phải vàng, dầu mỏ hay dự trữ ngoại tệ – mà là lòng dân.
    II. Khi niềm tin mất – tiền tệ hóa thành đá lạnh
    Lòng tin là nhựa sống của tiền tệ. Một đồng tiền chỉ có giá trị khi người cầm nó tin rằng người khác cũng sẽ chấp nhận nó. Khi niềm tin đó lung lay, đồng tiền trở thành tờ giấy vô hồn.
    Khi lòng dân ly tán, người dân bắt đầu rút tiền khỏi ngân hàng, giấu trong tường, chôn dưới đất. Doanh nghiệp không còn dám đầu tư, nông dân không dám gieo trồng, thương nhân không dám mở cửa hàng mới. Họ phòng thủ, họ co cụm, họ chờ đợi. Và như dòng sông bị chặn dòng, nền kinh tế trở thành một vũng nước tù đọng.
    Đó chính là sự đóng băng kinh tế – khi tiền không còn lưu thông, mà chỉ nằm im trong sợ hãi.
    Ta có thể in thêm tiền, nhưng không thể in ra niềm tin.
    Ta có thể điều chỉnh lãi suất, nhưng không thể điều chỉnh trái tim người dân.
    Trong lịch sử, đã có vô số bài học.
    Khi khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997 xảy ra, dòng vốn tháo chạy khỏi các nước chỉ trong vài tuần – bởi người ta mất niềm tin vào chính hệ thống mà họ từng ca ngợi. Khi khủng hoảng 2008 bùng nổ ở Mỹ, không phải chỉ vì những khoản nợ xấu, mà vì cả xã hội không còn tin vào giá trị thực – mọi thứ đều là ảo tưởng và vay mượn.
    Một nền kinh tế dựa trên sự sợ hãi là nền kinh tế của bóng tối.
    Còn một nền kinh tế dựa trên lòng tin – đó là nền kinh tế của ánh sáng.
    III. Khi người dân không còn chung nhịp – xã hội rơi vào cơn lạnh giá
    Khi lòng dân ly tán, mỗi người trở thành một “ốc đảo” tự vệ. Họ chỉ lo cho bản thân, chỉ nghĩ đến lợi ích ngắn hạn, chỉ cố sống sót chứ không cùng nhau sống tốt. Khi đó, xã hội đánh mất tinh thần cộng sinh – nền tảng tạo nên sự thịnh vượng bền vững.
    Trong những thời kỳ như vậy, doanh nghiệp bóp chặt vốn, người lao động mất việc, nông sản ứ đọng, hàng hóa ế ẩm. Người dân không dám chi tiêu, thị trường co rút, ngân hàng không dám cho vay, nhà nước không dám mở cửa. Một vòng luẩn quẩn của lo lắng – thu hẹp – co cụm – suy thoái diễn ra như cơn bão mùa đông.
    Không khí xã hội trở nên nặng nề.
    Mọi người nghi ngờ nhau, nói lời cay độc, sẵn sàng giẫm lên người khác để bảo vệ phần nhỏ của mình.
    Tình người nguội lạnh – và đó chính là dấu hiệu đầu tiên của một nền kinh tế đang hấp hối.
    Bởi kinh tế không chết vì thiếu tiền, mà chết vì thiếu lòng tin, thiếu kết nối, thiếu nhân tâm.
    Giống như một thân cây bị rút cạn nhựa sống, những con số GDP chỉ còn là vỏ gỗ rỗng ruột.
    IV. Khi quyền lực xa rời dân – dòng
    HNI 30/10 - CHƯƠNG 23 : KHI LÒNG DÂN LY TÁN – KINH TẾ ĐÓNG BĂNG VÀ KHỦNG HOẢNG (HenryLe – Lê Đình Hải) I. KINH TẾ – tấm gương phản chiếu lòng dân Kinh tế không chỉ là con số, biểu đồ hay những bản báo cáo dày cộp trong các phòng họp lạnh lẽo. Kinh tế là sinh mệnh của xã hội – nơi dòng năng lượng sống được luân chuyển qua từng bàn tay người dân. Và cũng như cơ thể con người, nếu trái tim mất nhịp, máu sẽ không chảy; nếu lòng dân ly tán, dòng tiền sẽ đông cứng. Mọi khủng hoảng, dù ở bất kỳ quốc gia hay thời đại nào, đều bắt đầu từ một sự mất kết nối giữa người với người. Khi niềm tin bị bào mòn, khi người dân không còn cảm thấy mình là một phần của hệ thống, khi họ phải sống trong nghi ngờ và sợ hãi, nền kinh tế – vốn được xây dựng trên dòng chảy niềm tin – sẽ dần đóng băng. Không có “chính sách kích cầu” nào cứu được một dân tộc đã mất niềm tin vào nhau. Không có “gói hỗ trợ” nào hâm nóng được thị trường khi lòng người đã nguội lạnh. Bởi tài sản lớn nhất của một quốc gia không phải vàng, dầu mỏ hay dự trữ ngoại tệ – mà là lòng dân. II. Khi niềm tin mất – tiền tệ hóa thành đá lạnh Lòng tin là nhựa sống của tiền tệ. Một đồng tiền chỉ có giá trị khi người cầm nó tin rằng người khác cũng sẽ chấp nhận nó. Khi niềm tin đó lung lay, đồng tiền trở thành tờ giấy vô hồn. Khi lòng dân ly tán, người dân bắt đầu rút tiền khỏi ngân hàng, giấu trong tường, chôn dưới đất. Doanh nghiệp không còn dám đầu tư, nông dân không dám gieo trồng, thương nhân không dám mở cửa hàng mới. Họ phòng thủ, họ co cụm, họ chờ đợi. Và như dòng sông bị chặn dòng, nền kinh tế trở thành một vũng nước tù đọng. Đó chính là sự đóng băng kinh tế – khi tiền không còn lưu thông, mà chỉ nằm im trong sợ hãi. Ta có thể in thêm tiền, nhưng không thể in ra niềm tin. Ta có thể điều chỉnh lãi suất, nhưng không thể điều chỉnh trái tim người dân. Trong lịch sử, đã có vô số bài học. Khi khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997 xảy ra, dòng vốn tháo chạy khỏi các nước chỉ trong vài tuần – bởi người ta mất niềm tin vào chính hệ thống mà họ từng ca ngợi. Khi khủng hoảng 2008 bùng nổ ở Mỹ, không phải chỉ vì những khoản nợ xấu, mà vì cả xã hội không còn tin vào giá trị thực – mọi thứ đều là ảo tưởng và vay mượn. Một nền kinh tế dựa trên sự sợ hãi là nền kinh tế của bóng tối. Còn một nền kinh tế dựa trên lòng tin – đó là nền kinh tế của ánh sáng. III. Khi người dân không còn chung nhịp – xã hội rơi vào cơn lạnh giá Khi lòng dân ly tán, mỗi người trở thành một “ốc đảo” tự vệ. Họ chỉ lo cho bản thân, chỉ nghĩ đến lợi ích ngắn hạn, chỉ cố sống sót chứ không cùng nhau sống tốt. Khi đó, xã hội đánh mất tinh thần cộng sinh – nền tảng tạo nên sự thịnh vượng bền vững. Trong những thời kỳ như vậy, doanh nghiệp bóp chặt vốn, người lao động mất việc, nông sản ứ đọng, hàng hóa ế ẩm. Người dân không dám chi tiêu, thị trường co rút, ngân hàng không dám cho vay, nhà nước không dám mở cửa. Một vòng luẩn quẩn của lo lắng – thu hẹp – co cụm – suy thoái diễn ra như cơn bão mùa đông. Không khí xã hội trở nên nặng nề. Mọi người nghi ngờ nhau, nói lời cay độc, sẵn sàng giẫm lên người khác để bảo vệ phần nhỏ của mình. Tình người nguội lạnh – và đó chính là dấu hiệu đầu tiên của một nền kinh tế đang hấp hối. Bởi kinh tế không chết vì thiếu tiền, mà chết vì thiếu lòng tin, thiếu kết nối, thiếu nhân tâm. Giống như một thân cây bị rút cạn nhựa sống, những con số GDP chỉ còn là vỏ gỗ rỗng ruột. IV. Khi quyền lực xa rời dân – dòng
    Love
    Like
    Angry
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/yZsXrnIc06U?si=WZ_Bd3Y5dDEShBde
    https://youtu.be/yZsXrnIc06U?si=WZ_Bd3Y5dDEShBde
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI. 30/10 MỪNG SINH NHẬT TUỔI SÁU TÁM 30/10

    Sáu tám xuân hồng đời rạng rỡ,
    Tóc bạc mà lòng vẫn sáng trong.
    Bao năm vun đắp tình và nghĩa,
    Trái tim nhân hậu tựa trời Đông.
    Chúc Người sức khỏe như non biếc,
    Hạnh phúc, an nhiên giữa cõi hồng.
    HNI. 30/10 🌺 MỪNG SINH NHẬT TUỔI SÁU TÁM 30/10 🌸🏵️🏵️ Sáu tám xuân hồng đời rạng rỡ, Tóc bạc mà lòng vẫn sáng trong. Bao năm vun đắp tình và nghĩa, Trái tim nhân hậu tựa trời Đông. Chúc Người sức khỏe như non biếc, Hạnh phúc, an nhiên giữa cõi hồng. 🌿
    Love
    Like
    Angry
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10: ĐỨC MẸ HỒI HƯƠNG VỀ NÚI MẸ LONG KHÁNH
    HNI – HCOIN – HGROUP VÀ SỰ KHAI MỞ KỶ NGUYÊN VĂN MINH ÁNH SÁNG
    1. Núi Mẹ – Điểm hội tụ của tâm linh và nhân loại
    Trên mảnh đất Đồng Nai rộng lớn, Long Khánh hiện lên như một viên ngọc tâm linh, nơi Đức Mẹ hồi hương về Núi Mẹ để chở che, dẫn dắt và ban ơn. Hình ảnh Đức Mẹ không chỉ là biểu tượng đức tin của hàng triệu tín hữu, mà còn là nguồn ánh sáng dẫn đường cho toàn thể nhân loại trong kỷ nguyên mới.
    Khi Tập đoàn HGroup cùng Liên minh toàn cầu khởi xướng dự án siêu vĩ đại, quy hoạch toàn bộ Đồng Nai thành Siêu Ngôi Làng Thông minh – Thành phố Thông minh – Đô thị Thông minh – Siêu Nông Công nghiệp, thì Núi Mẹ Long Khánh chính là trái tim linh hồn, điểm quy chiếu để mọi công nghệ, mọi đồng tiền, mọi chiến lược kinh tế đều quy phục trước ánh sáng nhân văn
    2. HNI và Hcoin – Trục xoay của niềm tin kinh tế toàn cầu
    Trong hành trình này, HNI không chỉ là một cộng đồng doanh nhân, mà là tinh thần đại đoàn kết – nơi con người liên kết bằng trí tuệ, tình thương và trách nhiệm.
    Hcoin, cùng các đồng con của nó, không chỉ là phương tiện thanh toán kỹ thuật số, mà còn là “đồng tiền của lương tâm” – đồng tiền được đặt dưới sự che chở của Đức Mẹ, được tôi luyện bằng triết lý nhân văn, và được sử dụng như công cụ kiến tạo hòa bình, công lý, phát triển bền vững.
    Hcoin trở thành “ánh sáng của tài chính”, để:
    • Giải phóng con người khỏi nỗi lo nghèo đói và bất công.
    • Tạo ra hệ sinh thái kinh tế minh bạch, nơi mọi giao dịch là một lời cầu nguyện cho sự công bằng.
    • Kết nối hàng triệu doanh nhân HNI thành một “đại thánh đường kinh tế”, nơi tinh thần phụng sự lớn hơn tham vọng cá nhân.
    3. HGroup – Kiến trúc sư của thời đại mới
    HGroup không chỉ là tập đoàn kinh tế, mà là “ngọn cột trụ” của một nền văn minh mới. Với tầm nhìn 1 tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ USD, HGroup quy hoạch không chỉ bằng bê tông, thép và công nghệ, mà bằng nhân văn, triết học và tầm nhìn vũ trụ.
    Trong dự án Đồng Nai, HGroup đặt Hcoin vào vị trí trung tâm:
    • Như dòng máu chảy trong thân thể siêu đô thị.
    • Như ánh sáng kết nối nông thôn – công nghiệp – công nghệ.
    • Như nhịp tim của toàn bộ nền kinh tế ánh sáng.
    HNI 30/10: ĐỨC MẸ HỒI HƯƠNG VỀ NÚI MẸ LONG KHÁNH HNI – HCOIN – HGROUP VÀ SỰ KHAI MỞ KỶ NGUYÊN VĂN MINH ÁNH SÁNG 1. Núi Mẹ – Điểm hội tụ của tâm linh và nhân loại Trên mảnh đất Đồng Nai rộng lớn, Long Khánh hiện lên như một viên ngọc tâm linh, nơi Đức Mẹ hồi hương về Núi Mẹ để chở che, dẫn dắt và ban ơn. Hình ảnh Đức Mẹ không chỉ là biểu tượng đức tin của hàng triệu tín hữu, mà còn là nguồn ánh sáng dẫn đường cho toàn thể nhân loại trong kỷ nguyên mới. Khi Tập đoàn HGroup cùng Liên minh toàn cầu khởi xướng dự án siêu vĩ đại, quy hoạch toàn bộ Đồng Nai thành Siêu Ngôi Làng Thông minh – Thành phố Thông minh – Đô thị Thông minh – Siêu Nông Công nghiệp, thì Núi Mẹ Long Khánh chính là trái tim linh hồn, điểm quy chiếu để mọi công nghệ, mọi đồng tiền, mọi chiến lược kinh tế đều quy phục trước ánh sáng nhân văn 2. HNI và Hcoin – Trục xoay của niềm tin kinh tế toàn cầu Trong hành trình này, HNI không chỉ là một cộng đồng doanh nhân, mà là tinh thần đại đoàn kết – nơi con người liên kết bằng trí tuệ, tình thương và trách nhiệm. Hcoin, cùng các đồng con của nó, không chỉ là phương tiện thanh toán kỹ thuật số, mà còn là “đồng tiền của lương tâm” – đồng tiền được đặt dưới sự che chở của Đức Mẹ, được tôi luyện bằng triết lý nhân văn, và được sử dụng như công cụ kiến tạo hòa bình, công lý, phát triển bền vững. Hcoin trở thành “ánh sáng của tài chính”, để: • Giải phóng con người khỏi nỗi lo nghèo đói và bất công. • Tạo ra hệ sinh thái kinh tế minh bạch, nơi mọi giao dịch là một lời cầu nguyện cho sự công bằng. • Kết nối hàng triệu doanh nhân HNI thành một “đại thánh đường kinh tế”, nơi tinh thần phụng sự lớn hơn tham vọng cá nhân. 3. HGroup – Kiến trúc sư của thời đại mới HGroup không chỉ là tập đoàn kinh tế, mà là “ngọn cột trụ” của một nền văn minh mới. Với tầm nhìn 1 tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ USD, HGroup quy hoạch không chỉ bằng bê tông, thép và công nghệ, mà bằng nhân văn, triết học và tầm nhìn vũ trụ. Trong dự án Đồng Nai, HGroup đặt Hcoin vào vị trí trung tâm: • Như dòng máu chảy trong thân thể siêu đô thị. • Như ánh sáng kết nối nông thôn – công nghiệp – công nghệ. • Như nhịp tim của toàn bộ nền kinh tế ánh sáng.
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10 - B6 BÀI THƠ
    CHƯƠNG 13 : TƯ TƯỞNG "PHÚC – TÀI” TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Phúc là gốc của tài sinh,
    Tài là cành lá, phúc là nền rêu.
    Không phúc, tài như hoa sớm,
    Rực một thời, tàn tựa sương mai.
    Phúc do đức kết trong lòng,
    Không từ mưu kế, chẳng do khôn ngoan.
    Một niệm thiện gieo, muôn kiếp sáng,
    Một lòng tham nổi, phúc tiêu tàn.
    Người xưa hiểu lẽ âm dương,
    Phúc – tài tương ứng, thuận đường mà hanh.
    Tích phúc chẳng phải gom vàng,
    Mà là cứu khổ, hóa lòng nhân gian.
    Phúc đến nhẹ như làn gió,
    Tài theo sau, chẳng cần đuổi theo.
    Người thuận Đạo, tâm trong trẻo,
    Của tự về, như nước xuôi kheo.
    Tài không giữ được nếu tâm ác,
    Phúc chẳng bền nếu ý gian.
    Đời có phúc, chẳng lo tài thiếu,
    Người có tài mà vô đức – tàn.
    Phúc là đất, tài là hoa,
    Hoa tươi nhờ đất mỡ mà sinh.
    Nếu đất khô, hoa héo úa,
    Nếu đất lành, muôn sắc lung linh.
    Đông phương dạy: biết tri túc,
    Của đến vừa, lòng chẳng say.
    Phúc lớn nhất là tâm an định,
    Tài lớn nhất là đức hiển bày.
    Người vun phúc, chẳng cầu nhanh,
    Như gieo hạt giữa trời thanh.
    Một mai mưa thuận gió hòa tới,
    Ruộng đời nở ngát hương lành.
    Phúc – tài vốn chung một thể,
    Như trăng soi nước chẳng rời nhau.
    Người có đức, phúc theo mãi,
    Người có tâm, tài hóa bền lâu.
    Hỡi nhân thế, chớ ham riêng lợi,
    Tài vạn kho không giữ được lâu.
    Hãy gieo phúc bằng lòng hiền hậu,
    Đời thịnh hưng – Đạo sáng nhiệm mầu.
    HNI 30/10 - B6 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 13 : TƯ TƯỞNG "PHÚC – TÀI” TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Phúc là gốc của tài sinh, Tài là cành lá, phúc là nền rêu. Không phúc, tài như hoa sớm, Rực một thời, tàn tựa sương mai. Phúc do đức kết trong lòng, Không từ mưu kế, chẳng do khôn ngoan. Một niệm thiện gieo, muôn kiếp sáng, Một lòng tham nổi, phúc tiêu tàn. Người xưa hiểu lẽ âm dương, Phúc – tài tương ứng, thuận đường mà hanh. Tích phúc chẳng phải gom vàng, Mà là cứu khổ, hóa lòng nhân gian. Phúc đến nhẹ như làn gió, Tài theo sau, chẳng cần đuổi theo. Người thuận Đạo, tâm trong trẻo, Của tự về, như nước xuôi kheo. Tài không giữ được nếu tâm ác, Phúc chẳng bền nếu ý gian. Đời có phúc, chẳng lo tài thiếu, Người có tài mà vô đức – tàn. Phúc là đất, tài là hoa, Hoa tươi nhờ đất mỡ mà sinh. Nếu đất khô, hoa héo úa, Nếu đất lành, muôn sắc lung linh. Đông phương dạy: biết tri túc, Của đến vừa, lòng chẳng say. Phúc lớn nhất là tâm an định, Tài lớn nhất là đức hiển bày. Người vun phúc, chẳng cầu nhanh, Như gieo hạt giữa trời thanh. Một mai mưa thuận gió hòa tới, Ruộng đời nở ngát hương lành. Phúc – tài vốn chung một thể, Như trăng soi nước chẳng rời nhau. Người có đức, phúc theo mãi, Người có tâm, tài hóa bền lâu. Hỡi nhân thế, chớ ham riêng lợi, Tài vạn kho không giữ được lâu. Hãy gieo phúc bằng lòng hiền hậu, Đời thịnh hưng – Đạo sáng nhiệm mầu.
    Love
    Like
    Angry
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10:
    PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ
    CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý
    I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết
    Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh.
    “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ.
    Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối.
    Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình.
    Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất.
    II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực
    Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì.
    Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.”
    Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một.
    Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết:
    “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.”
    Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh.
    Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người.
    Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng.
    Thiên ý thể hiện qua:
    Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy.
    Thiên thời: khi thời đại cần một hướng đi mới, Trời sẽ chọn người đủ tầm để mở lối.
    Đạo tâm: người được chọn phải có tâm sáng, không vì tư lợi mà hành động, luôn hướng tới lợi ích chung của muôn dân.
    HNI 30/10: 💎PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh. “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ. Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối. Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình. Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất. II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì. Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.” Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một. Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết: “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.” Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh. Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người. Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng. Thiên ý thể hiện qua: Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy. Thiên thời: khi thời đại cần một hướng đi mới, Trời sẽ chọn người đủ tầm để mở lối. Đạo tâm: người được chọn phải có tâm sáng, không vì tư lợi mà hành động, luôn hướng tới lợi ích chung của muôn dân.
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30-10
    TUYÊN NGÔN SÁNG LẬP HNI

    HIẾN CHƯƠNG 54 NGUYÊN KHÍ

    “Khai sáng nhân loại – Tái lập trật tự nhân nghĩa – Dựng nền văn minh Hòa Hợp Toàn Cầu”

    I. TỰA NGUỒN – LỜI KHỞI NGUYÊN

    Chúng ta sinh ra trong một thời đại mà khoa học vượt qua biên giới trí tuệ, nhưng con người lại lạc mất linh hồn.
    Nhân loại đang bước vào kỷ nguyên 5.0 – nơi vật chất, năng lượng và ý thức hợp nhất, nhưng thiếu đi điểm tựa tâm linh và công lý toàn cầu.

    Vì thế, từ trong tâm thức Việt – linh hồn Á Đông – tinh thần nhân loại,
    chúng ta – những người con của Thời Đại Mới – cùng nhau tuyên ngôn sáng lập HNI:

    “HNI không chỉ là một tổ chức, mà là một nền văn minh mới –
    nơi con người, trí tuệ và linh hồn được hợp nhất trong tình thương và đạo lý.”

    II. TÊN GỌI & TẦM NHÌN

    HNI – viết tắt của Human Network Intelligence (Trí tuệ Mạng Lưới Nhân Loại)
    cũng có thể hiểu là:

    Hội Nhân Loại Hòa Hợp – Hợp Nhất – Hướng Nghiệp Thiên Mệnh.

    Tầm nhìn của HNI là:

    Dựng lại trật tự nhân nghĩa toàn cầu
    Kết nối tài chính, công nghệ, và tâm linh
    Khơi dậy nguồn năng lượng nhân bản trong mỗi con người.

    III. SỨ MỆNH THIÊNG LIÊNG
    1. Tái lập niềm tin giữa con người và vũ trụ, giữa khoa học và đức tin.
    2. Tạo ra hệ sinh thái kinh tế nhân đạo: Hcoin – Hbanks – Hcash – Hgroup – Hmax – Hfarm – Hland – Hedu.
    3. Xây dựng cộng đồng 54 nguyên khí – 54 biểu tượng cho sự hợp nhất của 54 dân tộc, 54 phẩm hạnh Bồ Tát, 54 tia sáng nhân loại.
    4. Truyền cảm hứng sống trung thực, phụng sự và sáng tạo cho thế hệ tương lai.
    5. Dẫn dắt chuyển đổi nhân loại từ nền kinh tế tiêu thụ sang nền kinh tế chia sẻ, minh triết và bền vững.

    IV. CƠ CẤU HẠT NHÂN – 54 NGUYÊN KHÍ

    1. HNI Founders – 9 Nhà Sáng Lập:
    Khởi nguồn của ngọn lửa – người mang “chứng thư linh hồn”.
    Giữ triết lý, định hướng, và đạo lý tối cao của HNI.

    2. HNI Council – 12 Hội Đồng Vận Hành:
    Thay mặt 12 cánh hoa sen – phụ trách 12 lĩnh vực trụ cột:
    Tài chính, Công nghệ, Nông nghiệp, Giáo dục, Năng lượng, Truyền thông, Nhân sự, Văn hóa, Sức khỏe, Blockchain,

    Đọc thêm
    HNI 30-10 TUYÊN NGÔN SÁNG LẬP HNI HIẾN CHƯƠNG 54 NGUYÊN KHÍ “Khai sáng nhân loại – Tái lập trật tự nhân nghĩa – Dựng nền văn minh Hòa Hợp Toàn Cầu” I. TỰA NGUỒN – LỜI KHỞI NGUYÊN Chúng ta sinh ra trong một thời đại mà khoa học vượt qua biên giới trí tuệ, nhưng con người lại lạc mất linh hồn. Nhân loại đang bước vào kỷ nguyên 5.0 – nơi vật chất, năng lượng và ý thức hợp nhất, nhưng thiếu đi điểm tựa tâm linh và công lý toàn cầu. Vì thế, từ trong tâm thức Việt – linh hồn Á Đông – tinh thần nhân loại, chúng ta – những người con của Thời Đại Mới – cùng nhau tuyên ngôn sáng lập HNI: “HNI không chỉ là một tổ chức, mà là một nền văn minh mới – nơi con người, trí tuệ và linh hồn được hợp nhất trong tình thương và đạo lý.” II. TÊN GỌI & TẦM NHÌN HNI – viết tắt của Human Network Intelligence (Trí tuệ Mạng Lưới Nhân Loại) cũng có thể hiểu là: Hội Nhân Loại Hòa Hợp – Hợp Nhất – Hướng Nghiệp Thiên Mệnh. Tầm nhìn của HNI là: Dựng lại trật tự nhân nghĩa toàn cầu Kết nối tài chính, công nghệ, và tâm linh Khơi dậy nguồn năng lượng nhân bản trong mỗi con người. III. SỨ MỆNH THIÊNG LIÊNG 1. Tái lập niềm tin giữa con người và vũ trụ, giữa khoa học và đức tin. 2. Tạo ra hệ sinh thái kinh tế nhân đạo: Hcoin – Hbanks – Hcash – Hgroup – Hmax – Hfarm – Hland – Hedu. 3. Xây dựng cộng đồng 54 nguyên khí – 54 biểu tượng cho sự hợp nhất của 54 dân tộc, 54 phẩm hạnh Bồ Tát, 54 tia sáng nhân loại. 4. Truyền cảm hứng sống trung thực, phụng sự và sáng tạo cho thế hệ tương lai. 5. Dẫn dắt chuyển đổi nhân loại từ nền kinh tế tiêu thụ sang nền kinh tế chia sẻ, minh triết và bền vững. IV. CƠ CẤU HẠT NHÂN – 54 NGUYÊN KHÍ 1. HNI Founders – 9 Nhà Sáng Lập: Khởi nguồn của ngọn lửa – người mang “chứng thư linh hồn”. Giữ triết lý, định hướng, và đạo lý tối cao của HNI. 2. HNI Council – 12 Hội Đồng Vận Hành: Thay mặt 12 cánh hoa sen – phụ trách 12 lĩnh vực trụ cột: Tài chính, Công nghệ, Nông nghiệp, Giáo dục, Năng lượng, Truyền thông, Nhân sự, Văn hóa, Sức khỏe, Blockchain, Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10 - B7 BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐẠO TRỜI TRONG VẬN HÀNH CỦA KINH TẾ NHÂN LOẠI
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Thuở khai thiên, Đạo Trời soi rạng,
    Khí Âm Dương vận chuyển muôn loài.
    Dòng sinh khí hòa trong vạn tượng,
    Mà kinh tế cũng khởi từ đây.
    Trời ban luật cân bằng tuyệt đối,
    Cho vật chất chẳng thể riêng phần.
    Ai thuận Đạo, lòng trong như suối,
    Thì giàu sang đến tự nhân tâm.
    Kinh tế chẳng chỉ là vàng bạc,
    Mà là nhịp sống giữa muôn người.
    Nơi có nghĩa, có nhân, có đạo,
    Thì phồn vinh sẽ nở như hoa tươi.
    Nhưng khi thế gian quên nguồn Thiện,
    Lòng tham chen lấn nẻo nhân hòa.
    Của cải hóa thành xiềng gông sắt,
    Người đuổi người trong chốn phù hoa.
    Đạo Trời vốn chẳng hề trừng phạt,
    Chỉ phản chiếu đúng nghiệp nhân sinh.
    Gieo gì gặt nấy – lời xưa dạy,
    Mãi còn vang giữa cõi nhân tình.
    Một hạt giống gieo trong tâm sáng,
    Sẽ hóa mùa vàng nơi cánh đồng.
    Một đồng lãi sinh từ chính nghĩa,
    Quý hơn kho báu giữa biển mông.
    Trời cho người quyền làm tạo hóa,
    Biết sinh ra phúc lẫn tai ương.
    Đạo vận chuyển qua từng hơi thở,
    Cân từng tơ lợi, giọt tình thương.
    Khi thương trường biết chia công chính,
    Thì lòng dân mới được an hòa.
    Khi đồng tiền chảy về chỗ sáng,
    Nước non yên, nghiệp đạo nở hoa.
    Ôi nhân loại – con trong một Mẹ,
    Cùng hít thở Đạo Trời muôn năm.
    Biết hợp nhất trong vòng nhân nghĩa,
    Mọi quốc gia đều hóa phúc tâm.
    Kinh tế ấy – không còn tranh chấp,
    Mà là mạch sống của Đại đồng.
    Trời cùng người hòa trong vận động,
    Đạo sinh đời, đời dưỡng lại Đạo trong lòng.
    HNI 30/10 - B7 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐẠO TRỜI TRONG VẬN HÀNH CỦA KINH TẾ NHÂN LOẠI (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Thuở khai thiên, Đạo Trời soi rạng, Khí Âm Dương vận chuyển muôn loài. Dòng sinh khí hòa trong vạn tượng, Mà kinh tế cũng khởi từ đây. Trời ban luật cân bằng tuyệt đối, Cho vật chất chẳng thể riêng phần. Ai thuận Đạo, lòng trong như suối, Thì giàu sang đến tự nhân tâm. Kinh tế chẳng chỉ là vàng bạc, Mà là nhịp sống giữa muôn người. Nơi có nghĩa, có nhân, có đạo, Thì phồn vinh sẽ nở như hoa tươi. Nhưng khi thế gian quên nguồn Thiện, Lòng tham chen lấn nẻo nhân hòa. Của cải hóa thành xiềng gông sắt, Người đuổi người trong chốn phù hoa. Đạo Trời vốn chẳng hề trừng phạt, Chỉ phản chiếu đúng nghiệp nhân sinh. Gieo gì gặt nấy – lời xưa dạy, Mãi còn vang giữa cõi nhân tình. Một hạt giống gieo trong tâm sáng, Sẽ hóa mùa vàng nơi cánh đồng. Một đồng lãi sinh từ chính nghĩa, Quý hơn kho báu giữa biển mông. Trời cho người quyền làm tạo hóa, Biết sinh ra phúc lẫn tai ương. Đạo vận chuyển qua từng hơi thở, Cân từng tơ lợi, giọt tình thương. Khi thương trường biết chia công chính, Thì lòng dân mới được an hòa. Khi đồng tiền chảy về chỗ sáng, Nước non yên, nghiệp đạo nở hoa. Ôi nhân loại – con trong một Mẹ, Cùng hít thở Đạo Trời muôn năm. Biết hợp nhất trong vòng nhân nghĩa, Mọi quốc gia đều hóa phúc tâm. Kinh tế ấy – không còn tranh chấp, Mà là mạch sống của Đại đồng. Trời cùng người hòa trong vận động, Đạo sinh đời, đời dưỡng lại Đạo trong lòng.
    Love
    Wow
    Like
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 30/10 - CHƯƠNG 17: KINH TẾ ĐẠO ĐỨC TRONG TÔN GIÁO VÀ GIÁO LÝ CỔ XƯA
    (HenryLe – Lê Đình Hải)
    I. Khi kinh tế và đạo đức từng là một
    Trước khi có khái niệm “thị trường”, “tư bản” hay “GDP”, loài người đã từng sống trong một nền kinh tế đạo đức – nơi trao đổi không phải để sinh lợi, mà để duy trì hòa khí, lòng tin và nghĩa tình.
    Ngày ấy, kinh tế gắn liền với tâm linh, với niềm tin rằng của cải là phần thưởng từ Trời – và con người chỉ là người quản lý tạm thời của Đạo.
    Trong các tôn giáo cổ xưa – từ Ấn Độ giáo, Phật giáo, Khổng giáo cho đến Thiên Chúa giáo, Hồi giáo – tất cả đều dạy con người cách sử dụng tiền, không phải cách kiếm tiền.
    Đạo lý nằm ở đó: kiếm của bằng tâm xấu thì của ấy là nghiệp; dùng của bằng tâm thiện thì của ấy là phúc.
    Kinh tế đạo đức không chỉ là sự cân bằng giữa vật chất và tinh thần, mà còn là hệ thống vận hành của niềm tin, nơi giá trị không đo bằng tiền mà đo bằng đạo đức, tín nghĩa và lòng nhân.
    Ngày nay, khi con người chạy đua lợi nhuận, thế giới mới nhận ra rằng: những gì từng được xem là “cổ xưa” lại chính là lời cảnh báo của các bậc Thánh hiền cho tương lai.
    II. Tư tưởng kinh tế trong Ấn Độ giáo – của cải như dòng chảy thiêng liêng
    Trong Veda – kinh điển cổ của Ấn Độ giáo – “Artha” (của cải, vật chất) là một trong bốn mục tiêu sống, cùng với Dharma (đạo đức), Kama (dục vọng lành mạnh), và Moksha (giải thoát).
    Nhưng Ấn Độ giáo không bao giờ cho phép con người tách Artha khỏi Dharma. Nghĩa là, làm giàu phải theo đạo, dùng tiền phải có đạo, và sự giàu có chỉ đáng quý khi nó phục vụ công lý và thiện lành.
    Của cải, theo giáo lý này, là năng lượng của Thần. Ai sở hữu nó mà không có tâm thiện sẽ bị năng lượng ấy thiêu đốt, khiến tâm loạn, nhà tan, thân khổ.
    Ngược lại, ai biết xem tiền như dòng sông chảy qua bàn tay, nuôi sống mình và người, thì tiền sẽ tự tìm đến như mưa lành tưới ruộng phúc.
    Thần Tài – Lakshmi – không phải biểu tượng của tham lam, mà là biểu tượng của sự hài hòa giữa của cải và đạo đức. Người được Lakshmi ban phúc không phải người tích trữ, mà là người biết ban phát.
    Như vậy, trong Ấn Độ giáo, nền kinh tế lý tưởng không phải “kinh tế tích lũy”, mà là kinh tế luân chuyển phúc đức – nơi mỗi đồng tiền mang trong nó hơi thở của từ bi.
    HNI 30/10 - CHƯƠNG 17: KINH TẾ ĐẠO ĐỨC TRONG TÔN GIÁO VÀ GIÁO LÝ CỔ XƯA (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Khi kinh tế và đạo đức từng là một Trước khi có khái niệm “thị trường”, “tư bản” hay “GDP”, loài người đã từng sống trong một nền kinh tế đạo đức – nơi trao đổi không phải để sinh lợi, mà để duy trì hòa khí, lòng tin và nghĩa tình. Ngày ấy, kinh tế gắn liền với tâm linh, với niềm tin rằng của cải là phần thưởng từ Trời – và con người chỉ là người quản lý tạm thời của Đạo. Trong các tôn giáo cổ xưa – từ Ấn Độ giáo, Phật giáo, Khổng giáo cho đến Thiên Chúa giáo, Hồi giáo – tất cả đều dạy con người cách sử dụng tiền, không phải cách kiếm tiền. Đạo lý nằm ở đó: kiếm của bằng tâm xấu thì của ấy là nghiệp; dùng của bằng tâm thiện thì của ấy là phúc. Kinh tế đạo đức không chỉ là sự cân bằng giữa vật chất và tinh thần, mà còn là hệ thống vận hành của niềm tin, nơi giá trị không đo bằng tiền mà đo bằng đạo đức, tín nghĩa và lòng nhân. Ngày nay, khi con người chạy đua lợi nhuận, thế giới mới nhận ra rằng: những gì từng được xem là “cổ xưa” lại chính là lời cảnh báo của các bậc Thánh hiền cho tương lai. II. Tư tưởng kinh tế trong Ấn Độ giáo – của cải như dòng chảy thiêng liêng Trong Veda – kinh điển cổ của Ấn Độ giáo – “Artha” (của cải, vật chất) là một trong bốn mục tiêu sống, cùng với Dharma (đạo đức), Kama (dục vọng lành mạnh), và Moksha (giải thoát). Nhưng Ấn Độ giáo không bao giờ cho phép con người tách Artha khỏi Dharma. Nghĩa là, làm giàu phải theo đạo, dùng tiền phải có đạo, và sự giàu có chỉ đáng quý khi nó phục vụ công lý và thiện lành. Của cải, theo giáo lý này, là năng lượng của Thần. Ai sở hữu nó mà không có tâm thiện sẽ bị năng lượng ấy thiêu đốt, khiến tâm loạn, nhà tan, thân khổ. Ngược lại, ai biết xem tiền như dòng sông chảy qua bàn tay, nuôi sống mình và người, thì tiền sẽ tự tìm đến như mưa lành tưới ruộng phúc. Thần Tài – Lakshmi – không phải biểu tượng của tham lam, mà là biểu tượng của sự hài hòa giữa của cải và đạo đức. Người được Lakshmi ban phúc không phải người tích trữ, mà là người biết ban phát. Như vậy, trong Ấn Độ giáo, nền kinh tế lý tưởng không phải “kinh tế tích lũy”, mà là kinh tế luân chuyển phúc đức – nơi mỗi đồng tiền mang trong nó hơi thở của từ bi.
    Love
    Wow
    Like
    Angry
    6
    1 Bình luận 0 Chia sẽ