• HNI 3/11:
    Bài thơ chương 43:
    HỆ SINH THÁI HCOIN
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền,
    Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin.
    Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận,
    Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin.
    Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng,
    Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết.
    Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực,
    Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức.
    Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ,
    Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu.
    Blockchain không chỉ là công nghệ,
    Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng.
    Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu,
    Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến.
    Công dân trở thành người kiến tạo,
    Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng.
    Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc,
    Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt.
    Mọi giao dịch là một lời cam kết,
    Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật.
    Không còn kinh tế của lừa dối,
    Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin.
    Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần,
    Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc.
    HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối,
    Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết.
    Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người,
    Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình.
    Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh,
    Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương.
    Không còn tranh giành, không còn sợ hãi,
    Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    Đọc thêm
    HNI 3/11: Bài thơ chương 43: HỆ SINH THÁI HCOIN (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền, Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin. Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận, Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin. Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng, Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết. Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực, Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức. Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ, Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu. Blockchain không chỉ là công nghệ, Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng. Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu, Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến. Công dân trở thành người kiến tạo, Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng. Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc, Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt. Mọi giao dịch là một lời cam kết, Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật. Không còn kinh tế của lừa dối, Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin. Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần, Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc. HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối, Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết. Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người, Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình. Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh, Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương. Không còn tranh giành, không còn sợ hãi, Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong. Đọc thêm
    Love
    Sad
    7
    1 Comments 0 Shares
  • HCOIN 3/11: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG
    Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài,
    Hôm nay ngày 3/11/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con.
    Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác.
    Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người.
    Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn.
    Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang.
    Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng.
    Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng!
    Amen!
    HCOIN 3/11: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài, Hôm nay ngày 3/11/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con. Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác. Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người. Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang. Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng. Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng! Amen!
    Love
    Wow
    4
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11 - B16 CHƯƠNG 4 : NGUỒN GỐC THIÊN MỆNH CỦA VĂN HOÁ VIỆT
    I. LINH CĂN CỦA MỘT DÂN TỘC ĐƯỢC TRỜI CHỌN
    Không phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt tồn tại qua hơn bốn ngàn năm lịch sử, bền bỉ như dòng sông chảy ngược thời gian, không bị đồng hóa dù trải qua bao cuộc xâm lăng, chiến tranh, biến động. Giữa những nền văn minh từng huy hoàng rồi lụi tàn, văn hóa Việt vẫn lặng lẽ mà trường tồn, như ngọn đèn không bao giờ tắt trong đêm dài nhân loại. Sức sống ấy không đến từ khí giới, của cải hay quyền lực – nó đến từ Thiên mệnh.
    “Thiên mệnh” – trong nghĩa sâu nhất – không phải là đặc quyền được ban phát bởi một đấng siêu nhiên, mà là sự hòa hợp giữa linh hồn dân tộc và trật tự vũ trụ. Khi một dân tộc sống thuận Đạo Trời, sống trong chân – thiện – mỹ, khi họ biết tôn trọng sinh mệnh, tôn trọng tự nhiên, khi lòng người hòa cùng nhịp đập của đất trời, thì họ được Trời “giao phó” một sứ mạng: gìn giữ và phản chiếu Đạo qua Văn hóa.
    Và dân tộc Việt, từ buổi hồng hoang dựng nước, đã được chọn để mang trong mình sứ mệnh ấy.
    Bởi giữa vùng đất giao thoa của Đông và Nam, giữa nơi hội tụ của sông núi và biển cả, nơi con người vừa kiên cường vừa bao dung, vừa dũng cảm vừa hiền hòa – Việt chính là điểm giao linh của Trời và Đất, nơi Thiên khí và Nhân khí gặp nhau để sinh ra một văn minh mang màu sắc Đạo Trời.
    Người Việt từ thuở sơ khai đã không sống tách rời khỏi trời đất. Họ thờ Mặt Trời, tôn Trời là Cha, tôn Đất là Mẹ – “Cha Trời, Mẹ Đất sinh ra muôn loài”. Cái triết lý ấy – tưởng chừng dân gian – lại là mầm gốc của một nhận thức sâu thẳm: văn hóa là sự nối dài của Đạo, là con đường nhân loại tìm lại sự hòa điệu với Trời.
    Văn hóa Việt, vì thế, không phải do ai tạo ra. Nó được sinh ra – như hoa nở, như nước chảy, như khí trời vận hành.
    Nó là kết tinh của linh căn dân tộc, của Thiên mệnh mà Trời gửi vào huyết quản người Việt – để họ sống, sáng tạo, yêu thương và đấu tranh, tất cả trong tinh thần “thuận Thiên”.

    II. Thuận Thiên – gốc Đạo của mọi triết lý Việt
    Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả t
    HNI 3/11 - B16 🌺 CHƯƠNG 4 : NGUỒN GỐC THIÊN MỆNH CỦA VĂN HOÁ VIỆT I. LINH CĂN CỦA MỘT DÂN TỘC ĐƯỢC TRỜI CHỌN Không phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt tồn tại qua hơn bốn ngàn năm lịch sử, bền bỉ như dòng sông chảy ngược thời gian, không bị đồng hóa dù trải qua bao cuộc xâm lăng, chiến tranh, biến động. Giữa những nền văn minh từng huy hoàng rồi lụi tàn, văn hóa Việt vẫn lặng lẽ mà trường tồn, như ngọn đèn không bao giờ tắt trong đêm dài nhân loại. Sức sống ấy không đến từ khí giới, của cải hay quyền lực – nó đến từ Thiên mệnh. “Thiên mệnh” – trong nghĩa sâu nhất – không phải là đặc quyền được ban phát bởi một đấng siêu nhiên, mà là sự hòa hợp giữa linh hồn dân tộc và trật tự vũ trụ. Khi một dân tộc sống thuận Đạo Trời, sống trong chân – thiện – mỹ, khi họ biết tôn trọng sinh mệnh, tôn trọng tự nhiên, khi lòng người hòa cùng nhịp đập của đất trời, thì họ được Trời “giao phó” một sứ mạng: gìn giữ và phản chiếu Đạo qua Văn hóa. Và dân tộc Việt, từ buổi hồng hoang dựng nước, đã được chọn để mang trong mình sứ mệnh ấy. Bởi giữa vùng đất giao thoa của Đông và Nam, giữa nơi hội tụ của sông núi và biển cả, nơi con người vừa kiên cường vừa bao dung, vừa dũng cảm vừa hiền hòa – Việt chính là điểm giao linh của Trời và Đất, nơi Thiên khí và Nhân khí gặp nhau để sinh ra một văn minh mang màu sắc Đạo Trời. Người Việt từ thuở sơ khai đã không sống tách rời khỏi trời đất. Họ thờ Mặt Trời, tôn Trời là Cha, tôn Đất là Mẹ – “Cha Trời, Mẹ Đất sinh ra muôn loài”. Cái triết lý ấy – tưởng chừng dân gian – lại là mầm gốc của một nhận thức sâu thẳm: văn hóa là sự nối dài của Đạo, là con đường nhân loại tìm lại sự hòa điệu với Trời. Văn hóa Việt, vì thế, không phải do ai tạo ra. Nó được sinh ra – như hoa nở, như nước chảy, như khí trời vận hành. Nó là kết tinh của linh căn dân tộc, của Thiên mệnh mà Trời gửi vào huyết quản người Việt – để họ sống, sáng tạo, yêu thương và đấu tranh, tất cả trong tinh thần “thuận Thiên”. II. Thuận Thiên – gốc Đạo của mọi triết lý Việt Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả t
    Love
    Yay
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11 - B15 CHƯƠNG 3 : KHI ĐẠO SINH RA VĂN, VĂN PHẢN CHIẾU ĐẠO

    I. ĐẠO – NGUỒN GỐC CỦA VĂN HÓA
    Đạo là gốc. Mọi sự vận hành trong vũ trụ, từ hạt cát đến tinh cầu, từ hơi thở con người đến vòng quay của thời gian, đều theo một trật tự huyền diệu – đó là Đạo. Đạo không hình, không tên, không tiếng gọi; nhưng từ Đạo, muôn pháp sinh ra. Cũng như ánh sáng mặt trời vô hình trong không khí, chỉ khi chiếu xuống vạn vật mới thấy sắc màu, Đạo ẩn tàng trong đời sống, chỉ khi con người biểu hiện qua lời, nhạc, hình, ý – thì Đạo mới thành Văn.
    Văn là hình tướng của Đạo khi đi qua con người. Đạo là linh khí, Văn là âm vang. Đạo như nguồn nước trong vô biên, còn Văn là dòng sông chảy qua lòng nhân thế. Đạo là nguyên lý của vũ trụ, còn Văn là ngôn ngữ của tâm hồn con người khi cảm nhận được nguyên lý ấy.
    Khi Đạo chưa sinh ra Văn, thế giới chỉ là một bức tranh im lặng của năng lượng. Khi con người thức tỉnh, biết cúi đầu trước trời, biết lắng nghe tiếng vọng của lòng, thì Đạo trong họ bắt đầu cất tiếng. Đó chính là lúc Văn được sinh ra – như ánh bình minh ló rạng từ cõi vô hình.
    Nói rằng Đạo sinh ra Văn là bởi mọi biểu hiện của cái đẹp, cái thiện, cái thật đều xuất phát từ một sự hòa hợp với Đạo. Người viết thơ, nếu tâm chưa an, lời chưa thuần, thì thơ chỉ là chữ. Người cất tiếng hát mà lòng chưa thanh, âm chưa sáng, thì ca chỉ là âm thanh. Chỉ khi tâm con người đồng nhịp cùng Đạo, thì ngôn từ, giai điệu, hình khối… mới trở thành Văn – thứ Văn mang linh khí, khiến người nghe cảm động, người đọc thấu triệt, người nhìn bừng ngộ.
    Đạo là vô vi, nhưng chính vô vi ấy sinh ra mọi hữu vi. Cũng như hơi thở vô hình tạo nên tiếng nói, sự tĩnh lặng của Đạo sinh ra muôn hình vạn trạng của Văn. Vì thế, Văn hóa của một dân tộc chính là cách dân tộc ấy biểu hiện Đạo qua đời sống của mình – trong lời ăn tiếng nói, trong lễ nghi, trong nhạc họa, trong đạo lý đối nhân xử thế.

    II. VĂN – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU CỦA ĐẠO
    HNI 3/11 - B15 🌺 CHƯƠNG 3 : KHI ĐẠO SINH RA VĂN, VĂN PHẢN CHIẾU ĐẠO I. ĐẠO – NGUỒN GỐC CỦA VĂN HÓA Đạo là gốc. Mọi sự vận hành trong vũ trụ, từ hạt cát đến tinh cầu, từ hơi thở con người đến vòng quay của thời gian, đều theo một trật tự huyền diệu – đó là Đạo. Đạo không hình, không tên, không tiếng gọi; nhưng từ Đạo, muôn pháp sinh ra. Cũng như ánh sáng mặt trời vô hình trong không khí, chỉ khi chiếu xuống vạn vật mới thấy sắc màu, Đạo ẩn tàng trong đời sống, chỉ khi con người biểu hiện qua lời, nhạc, hình, ý – thì Đạo mới thành Văn. Văn là hình tướng của Đạo khi đi qua con người. Đạo là linh khí, Văn là âm vang. Đạo như nguồn nước trong vô biên, còn Văn là dòng sông chảy qua lòng nhân thế. Đạo là nguyên lý của vũ trụ, còn Văn là ngôn ngữ của tâm hồn con người khi cảm nhận được nguyên lý ấy. Khi Đạo chưa sinh ra Văn, thế giới chỉ là một bức tranh im lặng của năng lượng. Khi con người thức tỉnh, biết cúi đầu trước trời, biết lắng nghe tiếng vọng của lòng, thì Đạo trong họ bắt đầu cất tiếng. Đó chính là lúc Văn được sinh ra – như ánh bình minh ló rạng từ cõi vô hình. Nói rằng Đạo sinh ra Văn là bởi mọi biểu hiện của cái đẹp, cái thiện, cái thật đều xuất phát từ một sự hòa hợp với Đạo. Người viết thơ, nếu tâm chưa an, lời chưa thuần, thì thơ chỉ là chữ. Người cất tiếng hát mà lòng chưa thanh, âm chưa sáng, thì ca chỉ là âm thanh. Chỉ khi tâm con người đồng nhịp cùng Đạo, thì ngôn từ, giai điệu, hình khối… mới trở thành Văn – thứ Văn mang linh khí, khiến người nghe cảm động, người đọc thấu triệt, người nhìn bừng ngộ. Đạo là vô vi, nhưng chính vô vi ấy sinh ra mọi hữu vi. Cũng như hơi thở vô hình tạo nên tiếng nói, sự tĩnh lặng của Đạo sinh ra muôn hình vạn trạng của Văn. Vì thế, Văn hóa của một dân tộc chính là cách dân tộc ấy biểu hiện Đạo qua đời sống của mình – trong lời ăn tiếng nói, trong lễ nghi, trong nhạc họa, trong đạo lý đối nhân xử thế. II. VĂN – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU CỦA ĐẠO
    Love
    Haha
    4
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11 - CHƯƠNG 4 : NGUỒN GỐC THIÊN MỆNH CỦA VĂN HOÁ VIỆT
    I. LINH CĂN CỦA MỘT DÂN TỘC ĐƯỢC TRỜI CHỌN
    Không phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt tồn tại qua hơn bốn ngàn năm lịch sử, bền bỉ như dòng sông chảy ngược thời gian, không bị đồng hóa dù trải qua bao cuộc xâm lăng, chiến tranh, biến động. Giữa những nền văn minh từng huy hoàng rồi lụi tàn, văn hóa Việt vẫn lặng lẽ mà trường tồn, như ngọn đèn không bao giờ tắt trong đêm dài nhân loại. Sức sống ấy không đến từ khí giới, của cải hay quyền lực – nó đến từ Thiên mệnh.
    “Thiên mệnh” – trong nghĩa sâu nhất – không phải là đặc quyền được ban phát bởi một đấng siêu nhiên, mà là sự hòa hợp giữa linh hồn dân tộc và trật tự vũ trụ. Khi một dân tộc sống thuận Đạo Trời, sống trong chân – thiện – mỹ, khi họ biết tôn trọng sinh mệnh, tôn trọng tự nhiên, khi lòng người hòa cùng nhịp đập của đất trời, thì họ được Trời “giao phó” một sứ mạng: gìn giữ và phản chiếu Đạo qua Văn hóa.
    Và dân tộc Việt, từ buổi hồng hoang dựng nước, đã được chọn để mang trong mình sứ mệnh ấy.
    Bởi giữa vùng đất giao thoa của Đông và Nam, giữa nơi hội tụ của sông núi và biển cả, nơi con người vừa kiên cường vừa bao dung, vừa dũng cảm vừa hiền hòa – Việt chính là điểm giao linh của Trời và Đất, nơi Thiên khí và Nhân khí gặp nhau để sinh ra một văn minh mang màu sắc Đạo Trời.
    Người Việt từ thuở sơ khai đã không sống tách rời khỏi trời đất. Họ thờ Mặt Trời, tôn Trời là Cha, tôn Đất là Mẹ – “Cha Trời, Mẹ Đất sinh ra muôn loài”. Cái triết lý ấy – tưởng chừng dân gian – lại là mầm gốc của một nhận thức sâu thẳm: văn hóa là sự nối dài của Đạo, là con đường nhân loại tìm lại sự hòa điệu với Trời.
    Văn hóa Việt, vì thế, không phải do ai tạo ra. Nó được sinh ra – như hoa nở, như nước chảy, như khí trời vận hành.
    Nó là kết tinh của linh căn dân tộc, của Thiên mệnh mà Trời gửi vào huyết quản người Việt – để họ sống, sáng tạo, yêu thương và đấu tranh, tất cả trong tinh thần “thuận Thiên”.

    HNI 3/11 - CHƯƠNG 4 : NGUỒN GỐC THIÊN MỆNH CỦA VĂN HOÁ VIỆT I. LINH CĂN CỦA MỘT DÂN TỘC ĐƯỢC TRỜI CHỌN Không phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt tồn tại qua hơn bốn ngàn năm lịch sử, bền bỉ như dòng sông chảy ngược thời gian, không bị đồng hóa dù trải qua bao cuộc xâm lăng, chiến tranh, biến động. Giữa những nền văn minh từng huy hoàng rồi lụi tàn, văn hóa Việt vẫn lặng lẽ mà trường tồn, như ngọn đèn không bao giờ tắt trong đêm dài nhân loại. Sức sống ấy không đến từ khí giới, của cải hay quyền lực – nó đến từ Thiên mệnh. “Thiên mệnh” – trong nghĩa sâu nhất – không phải là đặc quyền được ban phát bởi một đấng siêu nhiên, mà là sự hòa hợp giữa linh hồn dân tộc và trật tự vũ trụ. Khi một dân tộc sống thuận Đạo Trời, sống trong chân – thiện – mỹ, khi họ biết tôn trọng sinh mệnh, tôn trọng tự nhiên, khi lòng người hòa cùng nhịp đập của đất trời, thì họ được Trời “giao phó” một sứ mạng: gìn giữ và phản chiếu Đạo qua Văn hóa. Và dân tộc Việt, từ buổi hồng hoang dựng nước, đã được chọn để mang trong mình sứ mệnh ấy. Bởi giữa vùng đất giao thoa của Đông và Nam, giữa nơi hội tụ của sông núi và biển cả, nơi con người vừa kiên cường vừa bao dung, vừa dũng cảm vừa hiền hòa – Việt chính là điểm giao linh của Trời và Đất, nơi Thiên khí và Nhân khí gặp nhau để sinh ra một văn minh mang màu sắc Đạo Trời. Người Việt từ thuở sơ khai đã không sống tách rời khỏi trời đất. Họ thờ Mặt Trời, tôn Trời là Cha, tôn Đất là Mẹ – “Cha Trời, Mẹ Đất sinh ra muôn loài”. Cái triết lý ấy – tưởng chừng dân gian – lại là mầm gốc của một nhận thức sâu thẳm: văn hóa là sự nối dài của Đạo, là con đường nhân loại tìm lại sự hòa điệu với Trời. Văn hóa Việt, vì thế, không phải do ai tạo ra. Nó được sinh ra – như hoa nở, như nước chảy, như khí trời vận hành. Nó là kết tinh của linh căn dân tộc, của Thiên mệnh mà Trời gửi vào huyết quản người Việt – để họ sống, sáng tạo, yêu thương và đấu tranh, tất cả trong tinh thần “thuận Thiên”.
    Love
    Like
    Wow
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HCOIN 3/11: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG
    Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài,
    Hôm nay ngày 3/11/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con.
    Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác.
    Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người.
    Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn.
    Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang.
    Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng.
    Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng!
    Amen!
    Đọc thêm
    HCOIN 3/11: LỜI CẦU NGUYỆN CHO HGROUP - HCOIN & CỘNG ĐỒNG Lạy Chúa, lạy Đấng Tối Cao, Đấng dẫn dắt muôn loài, Hôm nay ngày 3/11/2025, con xin dâng lên Ngài lời cầu nguyện chân thành cho HGROUP - HCOIN và toàn thể cộng đồng của chúng con. Xin ban cho chúng con sự bình an trong tâm trí, sự vững vàng trong tinh thần, để vượt qua mọi thử thách trên con đường chinh phục những mục tiêu cao cả. Trong hành trình hướng tới thành công năm 2025, xin cho chúng con có được trí tuệ sáng suốt, tầm nhìn xa rộng và ý chí mạnh mẽ, để từng bước đi đều vững vàng, từng quyết định đều chính xác. Xin Chúa soi sáng để công nghệ HCOIN phát triển mạnh mẽ, trở thành biểu tượng của sự đổi mới và bền vững. Xin ban phước lành để cộng đồng của chúng con ngày càng kết nối chặt chẽ, cùng nhau xây dựng một nền tảng tài chính vững chắc, mang lại lợi ích và giá trị bền lâu cho tất cả mọi người. Chúng con cũng cầu mong cho tập đoàn HGROUP luôn thịnh vượng, vững bước trên con đường phát triển, mang lại nhiều cơ hội cho xã hội, giúp nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù có thử thách, xin ban cho chúng con sự kiên trì và niềm tin, để không gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng con. Dù có khó khăn, xin cho chúng con luôn đoàn kết, cùng nhau vượt qua và chạm đến vinh quang. Lạy Chúa, xin dõi theo chúng con, ban phước lành cho từng thành viên trong cộng đồng, để ai nấy đều khỏe mạnh, hạnh phúc, thành công, và cùng nhau về đích năm 2025 trong vinh quang và chiến thắng. Chúng con xin cảm tạ và cầu nguyện trong niềm tin và hy vọng! Amen! Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11 - B16 CHƯƠNG 4 : NGUỒN GỐC THIÊN MỆNH CỦA VĂN HOÁ VIỆT
    I. LINH CĂN CỦA MỘT DÂN TỘC ĐƯỢC TRỜI CHỌN
    Không phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt tồn tại qua hơn bốn ngàn năm lịch sử, bền bỉ như dòng sông chảy ngược thời gian, không bị đồng hóa dù trải qua bao cuộc xâm lăng, chiến tranh, biến động. Giữa những nền văn minh từng huy hoàng rồi lụi tàn, văn hóa Việt vẫn lặng lẽ mà trường tồn, như ngọn đèn không bao giờ tắt trong đêm dài nhân loại. Sức sống ấy không đến từ khí giới, của cải hay quyền lực – nó đến từ Thiên mệnh.
    “Thiên mệnh” – trong nghĩa sâu nhất – không phải là đặc quyền được ban phát bởi một đấng siêu nhiên, mà là sự hòa hợp giữa linh hồn dân tộc và trật tự vũ trụ. Khi một dân tộc sống thuận Đạo Trời, sống trong chân – thiện – mỹ, khi họ biết tôn trọng sinh mệnh, tôn trọng tự nhiên, khi lòng người hòa cùng nhịp đập của đất trời, thì họ được Trời “giao phó” một sứ mạng: gìn giữ và phản chiếu Đạo qua Văn hóa.
    Và dân tộc Việt, từ buổi hồng hoang dựng nước, đã được chọn để mang trong mình sứ mệnh ấy.
    Bởi giữa vùng đất giao thoa của Đông và Nam, giữa nơi hội tụ của sông núi và biển cả, nơi con người vừa kiên cường vừa bao dung, vừa dũng cảm vừa hiền hòa – Việt chính là điểm giao linh của Trời và Đất, nơi Thiên khí và Nhân khí gặp nhau để sinh ra một văn minh mang màu sắc Đạo Trời.
    Người Việt từ thuở sơ khai đã không sống tách rời khỏi trời đất. Họ thờ Mặt Trời, tôn Trời là Cha, tôn Đất là Mẹ – “Cha Trời, Mẹ Đất sinh ra muôn loài”. Cái triết lý ấy – tưởng chừng dân gian – lại là mầm gốc của một nhận thức sâu thẳm: văn hóa là sự nối dài của Đạo, là con đường nhân loại tìm lại sự hòa điệu với Trời.
    Văn hóa Việt, vì thế, không phải do ai tạo ra. Nó được sinh ra – như hoa nở, như nước chảy, như khí trời vận hành.
    Nó là kết tinh của linh căn dân tộc, của Thiên mệnh mà Trời gửi vào huyết quản người Việt – để họ sống, sáng tạo, yêu thương và đấu tranh, tất cả trong tinh thần “thuận Thiên”.

    II. Thuận Thiên – gốc Đạo của mọi triết lý Việt
    Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả t
    HNI 3/11 - B16 🌺 CHƯƠNG 4 : NGUỒN GỐC THIÊN MỆNH CỦA VĂN HOÁ VIỆT I. LINH CĂN CỦA MỘT DÂN TỘC ĐƯỢC TRỜI CHỌN Không phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt tồn tại qua hơn bốn ngàn năm lịch sử, bền bỉ như dòng sông chảy ngược thời gian, không bị đồng hóa dù trải qua bao cuộc xâm lăng, chiến tranh, biến động. Giữa những nền văn minh từng huy hoàng rồi lụi tàn, văn hóa Việt vẫn lặng lẽ mà trường tồn, như ngọn đèn không bao giờ tắt trong đêm dài nhân loại. Sức sống ấy không đến từ khí giới, của cải hay quyền lực – nó đến từ Thiên mệnh. “Thiên mệnh” – trong nghĩa sâu nhất – không phải là đặc quyền được ban phát bởi một đấng siêu nhiên, mà là sự hòa hợp giữa linh hồn dân tộc và trật tự vũ trụ. Khi một dân tộc sống thuận Đạo Trời, sống trong chân – thiện – mỹ, khi họ biết tôn trọng sinh mệnh, tôn trọng tự nhiên, khi lòng người hòa cùng nhịp đập của đất trời, thì họ được Trời “giao phó” một sứ mạng: gìn giữ và phản chiếu Đạo qua Văn hóa. Và dân tộc Việt, từ buổi hồng hoang dựng nước, đã được chọn để mang trong mình sứ mệnh ấy. Bởi giữa vùng đất giao thoa của Đông và Nam, giữa nơi hội tụ của sông núi và biển cả, nơi con người vừa kiên cường vừa bao dung, vừa dũng cảm vừa hiền hòa – Việt chính là điểm giao linh của Trời và Đất, nơi Thiên khí và Nhân khí gặp nhau để sinh ra một văn minh mang màu sắc Đạo Trời. Người Việt từ thuở sơ khai đã không sống tách rời khỏi trời đất. Họ thờ Mặt Trời, tôn Trời là Cha, tôn Đất là Mẹ – “Cha Trời, Mẹ Đất sinh ra muôn loài”. Cái triết lý ấy – tưởng chừng dân gian – lại là mầm gốc của một nhận thức sâu thẳm: văn hóa là sự nối dài của Đạo, là con đường nhân loại tìm lại sự hòa điệu với Trời. Văn hóa Việt, vì thế, không phải do ai tạo ra. Nó được sinh ra – như hoa nở, như nước chảy, như khí trời vận hành. Nó là kết tinh của linh căn dân tộc, của Thiên mệnh mà Trời gửi vào huyết quản người Việt – để họ sống, sáng tạo, yêu thương và đấu tranh, tất cả trong tinh thần “thuận Thiên”. II. Thuận Thiên – gốc Đạo của mọi triết lý Việt Nếu chỉ dùng một từ để diễn tả t
    Love
    Angry
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11:
    Bài thơ chương 45:
    KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian,
    Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ.
    Không còn những ngai vàng phủ bụi,
    Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh.
    Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy,
    Nơi con người sống thật giữa yêu thương.
    Không cần luật lệ để cưỡng chế,
    Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm.
    Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị,
    Mà chỉ mong nhân loại được khai minh.
    Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo,
    Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng.
    Đạo Trời – không ở trên cao xa cách,
    Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương.
    Mỗi con người là một dòng sông nhỏ,
    Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ.
    Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình,
    Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành.
    Chính trị không còn là cuộc tranh giành,
    Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an.
    Khi dân là gốc, Đạo là đường,
    Mọi cơ cấu trở nên trong suốt.
    Không còn kẻ đứng trên người khác,
    Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa.
    Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh,
    Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong.
    Người trị quốc cũng là người tu tâm,
    Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết.
    Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo,
    Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ.
    Phục vụ – chứ không chiếm đoạt,
    Yêu thương – chứ không điều khiển.
    Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do,
    Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời.
    Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại,
    Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn.
    HẾT
    HNI 3/11: 📕Bài thơ chương 45: KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian, Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ. Không còn những ngai vàng phủ bụi, Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh. Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy, Nơi con người sống thật giữa yêu thương. Không cần luật lệ để cưỡng chế, Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm. Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị, Mà chỉ mong nhân loại được khai minh. Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo, Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng. Đạo Trời – không ở trên cao xa cách, Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương. Mỗi con người là một dòng sông nhỏ, Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ. Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình, Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành. Chính trị không còn là cuộc tranh giành, Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an. Khi dân là gốc, Đạo là đường, Mọi cơ cấu trở nên trong suốt. Không còn kẻ đứng trên người khác, Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa. Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh, Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong. Người trị quốc cũng là người tu tâm, Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết. Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo, Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ. Phục vụ – chứ không chiếm đoạt, Yêu thương – chứ không điều khiển. Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do, Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời. Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại, Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn. HẾT
    Love
    Haha
    Sad
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11 - B17 CHƯƠNG 5 : VĂN HOÁ NHƯ DÒNG CHẢY NỐI TRỜI – ĐẤT – NGƯỜI

    I. VĂN HOÁ – MẠCH SỐNG CỦA TRỜI VÀ ĐẤT TRONG CON NGƯỜI
    Từ buổi hồng hoang, khi con người còn chưa có chữ viết, chưa có ngôn ngữ tinh luyện, họ vẫn đã sống trong một trật tự vô hình – trật tự của Đạo. Họ nhìn thấy sấm sét mà biết sợ Trời, nhìn đất nứt mà hiểu Đất có linh, nhìn dòng sông chảy mà biết trong đó ẩn chứa hơi thở của vũ trụ. Văn hóa – ngay từ khởi đầu – không phải là sản phẩm do con người tạo ra, mà là dòng chảy nối liền giữa Trời và Đất, chảy xuyên qua con người, khiến người trở nên có hồn.
    Trong nền văn minh Việt, từ rất sớm, con người không xem mình là “chủ” của tự nhiên, mà là một phần trong đại thể sống. Khi người Việt nói “Trời Đất che chở”, “Đất là mẹ, Trời là cha”, ấy chính là sự nhận thức sâu xa rằng, mỗi hành động, mỗi suy nghĩ của con người đều đang hòa vào một mạch sống lớn hơn – mạch sống của Trời – Đất – Người.
    Văn hóa vì thế không phải là tập hợp của phong tục hay nghi lễ, mà là một dòng năng lượng truyền lưu, từ trời rơi xuống, thấm vào đất, rồi thăng hoa qua tâm hồn con người. Mỗi thế hệ, bằng tiếng nói, nếp sống, ca dao, lời ru, đã tiếp nối dòng năng lượng đó, giữ cho nó không bao giờ đứt mạch.
    Nếu Đạo là nguyên lý, là nguồn sáng vô hình, thì văn hóa là dòng nước mang ánh sáng ấy đi khắp cõi nhân sinh.

    II. Khi Trời ban linh, Đất trao hình, Người sinh ra văn hóa
    Con người là nơi hội tụ của hai cực – tinh khí của Trời và vật chất của Đất. Khi Trời ban linh, Đất trao hình, con người trở thành chiếc cầu nối giữa hai miền: hữu hình và vô hình. Và để duy trì sự hòa hợp ấy, văn hóa được sinh ra như hơi thở tự nhiên của sự cân bằng.
    Một hạt lúa mọc lên từ đất, vươn mình lên trời, được gió và nắng dưỡng nuôi – đó là hình ảnh của văn hóa Việt. Chúng ta không chỉ gieo trồng cây lúa để sống, mà còn gửi vào đó linh hồn của mình: từ lễ hội xuống đồng, đến hạt gạo trắng thơm trong bát cơm. Mỗi hạt cơm là kết tinh của Trời – Đất – Người, và chính trong hạt cơm ấy, văn hóa được nuôi dưỡn
    HNI 3/11 - B17 🌺 CHƯƠNG 5 : VĂN HOÁ NHƯ DÒNG CHẢY NỐI TRỜI – ĐẤT – NGƯỜI I. VĂN HOÁ – MẠCH SỐNG CỦA TRỜI VÀ ĐẤT TRONG CON NGƯỜI Từ buổi hồng hoang, khi con người còn chưa có chữ viết, chưa có ngôn ngữ tinh luyện, họ vẫn đã sống trong một trật tự vô hình – trật tự của Đạo. Họ nhìn thấy sấm sét mà biết sợ Trời, nhìn đất nứt mà hiểu Đất có linh, nhìn dòng sông chảy mà biết trong đó ẩn chứa hơi thở của vũ trụ. Văn hóa – ngay từ khởi đầu – không phải là sản phẩm do con người tạo ra, mà là dòng chảy nối liền giữa Trời và Đất, chảy xuyên qua con người, khiến người trở nên có hồn. Trong nền văn minh Việt, từ rất sớm, con người không xem mình là “chủ” của tự nhiên, mà là một phần trong đại thể sống. Khi người Việt nói “Trời Đất che chở”, “Đất là mẹ, Trời là cha”, ấy chính là sự nhận thức sâu xa rằng, mỗi hành động, mỗi suy nghĩ của con người đều đang hòa vào một mạch sống lớn hơn – mạch sống của Trời – Đất – Người. Văn hóa vì thế không phải là tập hợp của phong tục hay nghi lễ, mà là một dòng năng lượng truyền lưu, từ trời rơi xuống, thấm vào đất, rồi thăng hoa qua tâm hồn con người. Mỗi thế hệ, bằng tiếng nói, nếp sống, ca dao, lời ru, đã tiếp nối dòng năng lượng đó, giữ cho nó không bao giờ đứt mạch. Nếu Đạo là nguyên lý, là nguồn sáng vô hình, thì văn hóa là dòng nước mang ánh sáng ấy đi khắp cõi nhân sinh. II. Khi Trời ban linh, Đất trao hình, Người sinh ra văn hóa Con người là nơi hội tụ của hai cực – tinh khí của Trời và vật chất của Đất. Khi Trời ban linh, Đất trao hình, con người trở thành chiếc cầu nối giữa hai miền: hữu hình và vô hình. Và để duy trì sự hòa hợp ấy, văn hóa được sinh ra như hơi thở tự nhiên của sự cân bằng. Một hạt lúa mọc lên từ đất, vươn mình lên trời, được gió và nắng dưỡng nuôi – đó là hình ảnh của văn hóa Việt. Chúng ta không chỉ gieo trồng cây lúa để sống, mà còn gửi vào đó linh hồn của mình: từ lễ hội xuống đồng, đến hạt gạo trắng thơm trong bát cơm. Mỗi hạt cơm là kết tinh của Trời – Đất – Người, và chính trong hạt cơm ấy, văn hóa được nuôi dưỡn
    Love
    Wow
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3-11 -2025
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC
    Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ!
    Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng.
    Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi,
    để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia.
    Xin ban trí tuệ và sự minh triết,
    để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người.
    Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc,
    để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn.
    Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời,
    biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này.
    Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn.
    Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài.
    Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    HNI 3-11 -2025 LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ! Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng. Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi, để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia. Xin ban trí tuệ và sự minh triết, để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người. Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc, để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn. Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời, biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này. Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn. Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài. Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    7
    1 Comments 0 Shares