• HNI 4/11 - B23 BÀI THƠ CHƯƠNG 27 :
    KINH TẾ VỊ NHÂN SINH – KINH DOANH VÌ CON NGƯỜI
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Không phải mọi đồng tiền đều sáng,
    Có những đồng lấp lánh nước mắt, mồ hôi.
    Có những đồng được tạo ra từ tình thương,
    Và có những đồng, tiếc thay, xây trên nỗi khổ.
    Kinh tế không phải là trò chơi lợi nhuận,
    Mà là nghệ thuật kiến tạo hạnh phúc nhân gian.
    Mỗi doanh nghiệp, nếu chỉ biết tích vàng,
    Sẽ sớm hóa lạnh trong đôi mắt của nhân loại.
    Người kinh doanh chân chính – không mua bán linh hồn,
    Mà gieo hạt phúc, trồng niềm tin và giá trị.
    Họ không xem con người là “nguồn lực”,
    Mà là trái tim – là mạch sống của vũ trụ này.
    Một nền kinh tế vị nhân sinh,
    Không đo bằng GDP hay cổ tức,
    Mà bằng phẩm giá của từng lao động,
    Bằng niềm vui khi mọi người được sống đúng là mình.
    Lợi nhuận không xấu, nếu nó đi cùng đạo nghĩa,
    Của cải không tội, nếu được chia cho đúng người.
    Thịnh vượng thật sự không nằm ở bảng số,
    Mà ở lòng dân – nơi sự cảm thông lan tỏa.
    Khi doanh nhân hiểu: lợi nhuận chỉ là kết quả,
    Còn mục tiêu là phục vụ – là nâng người khác lên.
    Khi thương trường trở thành cánh đồng nhân ái,
    Mỗi cuộc giao thương là một hành động yêu thương.
    Thay vì cạnh tranh để tiêu diệt,
    Ta hợp tác để cùng nhau tiến hóa.
    Thay vì giấu đi bí mật,
    Ta chia sẻ để nhân loại cùng khôn lớn.
    Một công ty sống vì cộng đồng,
    Sẽ không bao giờ sợ mất chỗ đứng.
    Vì lòng dân chính là tấm khiên,
    Và niềm tin là thành lũy vững bền nhất.
    Người lãnh đạo mới – không cầm quyền mà cầm lòng,
    Không ra lệnh mà truyền cảm hứng.
    Họ thấy trong từng nhân viên là một vũ trụ,
    Và trong từng khách hàng là một người bạn tri kỷ.
    Kinh tế vị nhân sinh –
    Là con đường nhân loại đang tìm về.
    Sau bao thế kỷ của tham lam và chiếm hữu,
    Giờ là lúc ta học lại cách sống chung vì nhau.
    Hcoin – nếu được sinh ra cho con người,
    Hãy lưu thông bằng lòng nhân, không chỉ bằng máy tính.
    Để mỗi giao dịch là một lời chúc phúc,
    Và mỗi dòng tiền – là dòng chảy yêu thương.
    Ngày mai, khi thế giới hiểu ra điều giản dị ấy,
    Kinh tế sẽ không còn là áp
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 4/11 - B23 BÀI THƠ CHƯƠNG 27 : KINH TẾ VỊ NHÂN SINH – KINH DOANH VÌ CON NGƯỜI (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Không phải mọi đồng tiền đều sáng, Có những đồng lấp lánh nước mắt, mồ hôi. Có những đồng được tạo ra từ tình thương, Và có những đồng, tiếc thay, xây trên nỗi khổ. Kinh tế không phải là trò chơi lợi nhuận, Mà là nghệ thuật kiến tạo hạnh phúc nhân gian. Mỗi doanh nghiệp, nếu chỉ biết tích vàng, Sẽ sớm hóa lạnh trong đôi mắt của nhân loại. Người kinh doanh chân chính – không mua bán linh hồn, Mà gieo hạt phúc, trồng niềm tin và giá trị. Họ không xem con người là “nguồn lực”, Mà là trái tim – là mạch sống của vũ trụ này. Một nền kinh tế vị nhân sinh, Không đo bằng GDP hay cổ tức, Mà bằng phẩm giá của từng lao động, Bằng niềm vui khi mọi người được sống đúng là mình. Lợi nhuận không xấu, nếu nó đi cùng đạo nghĩa, Của cải không tội, nếu được chia cho đúng người. Thịnh vượng thật sự không nằm ở bảng số, Mà ở lòng dân – nơi sự cảm thông lan tỏa. Khi doanh nhân hiểu: lợi nhuận chỉ là kết quả, Còn mục tiêu là phục vụ – là nâng người khác lên. Khi thương trường trở thành cánh đồng nhân ái, Mỗi cuộc giao thương là một hành động yêu thương. Thay vì cạnh tranh để tiêu diệt, Ta hợp tác để cùng nhau tiến hóa. Thay vì giấu đi bí mật, Ta chia sẻ để nhân loại cùng khôn lớn. Một công ty sống vì cộng đồng, Sẽ không bao giờ sợ mất chỗ đứng. Vì lòng dân chính là tấm khiên, Và niềm tin là thành lũy vững bền nhất. Người lãnh đạo mới – không cầm quyền mà cầm lòng, Không ra lệnh mà truyền cảm hứng. Họ thấy trong từng nhân viên là một vũ trụ, Và trong từng khách hàng là một người bạn tri kỷ. Kinh tế vị nhân sinh – Là con đường nhân loại đang tìm về. Sau bao thế kỷ của tham lam và chiếm hữu, Giờ là lúc ta học lại cách sống chung vì nhau. Hcoin – nếu được sinh ra cho con người, Hãy lưu thông bằng lòng nhân, không chỉ bằng máy tính. Để mỗi giao dịch là một lời chúc phúc, Và mỗi dòng tiền – là dòng chảy yêu thương. Ngày mai, khi thế giới hiểu ra điều giản dị ấy, Kinh tế sẽ không còn là áp Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 - B25 BÀI THƠ CHƯƠNG 25 :
    KINH TẾ CHIA SẺ – BƯỚC TIẾN CỦA NHÂN LOẠI HƯỚNG VỀ CỘNG ĐỒNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa,
    Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình.
    Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao,
    Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu.
    Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới,
    Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn.
    Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên,
    Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa.
    Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy,
    Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương.
    Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch,
    Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương.
    Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích,
    Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn.
    Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa,
    Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành.
    Người có công, góp công – người có của, góp của,
    Người có lòng – góp niềm tin vô giá.
    Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa,
    Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu.
    Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ,
    Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống.
    Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương,
    Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa.
    Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”,
    Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc.
    Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy,
    Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân.
    Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc,
    Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông.
    Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị,
    Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân.
    Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển,
    Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân.
    Không ai thắng nếu người khác thua,
    Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ.
    Một bước tiến – không phải của máy móc,
    Mà là bước tiến của trái tim nhân loại.
    Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương,
    Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới
    HNI 4/11 - B25 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : KINH TẾ CHIA SẺ – BƯỚC TIẾN CỦA NHÂN LOẠI HƯỚNG VỀ CỘNG ĐỒNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa, Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình. Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao, Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu. Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới, Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn. Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên, Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa. Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy, Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương. Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch, Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương. Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích, Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn. Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa, Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành. Người có công, góp công – người có của, góp của, Người có lòng – góp niềm tin vô giá. Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa, Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu. Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ, Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống. Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương, Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa. Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”, Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc. Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy, Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân. Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc, Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông. Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị, Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân. Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển, Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân. Không ai thắng nếu người khác thua, Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ. Một bước tiến – không phải của máy móc, Mà là bước tiến của trái tim nhân loại. Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương, Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/XJyVbPs1rZM?si=-n75nf0rvtL5eEV1
    https://youtu.be/XJyVbPs1rZM?si=-n75nf0rvtL5eEV1
    Like
    Love
    Angry
    9
    122 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 25 :
    KINH TẾ CHIA SẺ – BƯỚC TIẾN CỦA NHÂN LOẠI HƯỚNG VỀ CỘNG ĐỒNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa,
    Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình.
    Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao,
    Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu.
    Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới,
    Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn.
    Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên,
    Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa.
    Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy,
    Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương.
    Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch,
    Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương.
    Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích,
    Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn.
    Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa,
    Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành.
    Người có công, góp công – người có của, góp của,
    Người có lòng – góp niềm tin vô giá.
    Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa,
    Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu.
    Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ,
    Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống.
    Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương,
    Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa.
    Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”,
    Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc.
    Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy,
    Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân.
    Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc,
    Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông.
    Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị,
    Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân.
    Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển,
    Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân.
    Không ai thắng nếu người khác thua,
    Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ.
    Một bước tiến – không phải của máy móc,
    Mà là bước tiến của trái tim nhân loại.
    Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương,
    Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới
    Đọc thêm
    HNI 4/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : KINH TẾ CHIA SẺ – BƯỚC TIẾN CỦA NHÂN LOẠI HƯỚNG VỀ CỘNG ĐỒNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa, Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình. Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao, Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu. Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới, Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn. Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên, Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa. Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy, Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương. Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch, Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương. Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích, Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn. Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa, Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành. Người có công, góp công – người có của, góp của, Người có lòng – góp niềm tin vô giá. Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa, Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu. Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ, Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống. Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương, Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa. Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”, Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc. Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy, Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân. Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc, Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông. Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị, Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân. Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển, Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân. Không ai thắng nếu người khác thua, Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ. Một bước tiến – không phải của máy móc, Mà là bước tiến của trái tim nhân loại. Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương, Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    Angry
    11
    10 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 - B26 BÀI THƠ CHƯƠNG 24 : MỐI QUAN HỆ GIỮA HẠNH PHÚC VÀ TĂNG TRƯỞNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Người đời mải đuổi lợi danh,
    Tưởng rằng giàu có là thành công cao.
    Nhưng lòng chẳng thấy ngọt ngào,
    Nhà cao, của lớn – tim nào yên vui.
    Tăng trưởng nếu thiếu nụ cười,
    Khác chi ngọn lửa đốt đời vô minh.
    Hạnh phúc chẳng đến bởi mình,
    Mà do chia sẻ nghĩa tình cùng nhau.
    Một quốc gia muốn dài lâu,
    Đừng chỉ tính số, quên câu nhân từ.
    Tiền nhiều mà dạ chẳng dư,
    Là xây cung điện, nhưng hư nền lòng.
    Người dân chính gốc phúc trong,
    Công – thương – nông nghiệp cũng đồng an khang.
    Khi tâm sáng, đạo mở đàng,
    Kinh tế nở rộ, phúc vàng lan xa.
    Hạnh phúc là vốn bao la,
    Sinh ra từ Đạo, từ hoa nhân hòa.
    Không do tăng trưởng xông pha,
    Mà do thiện chí nở ra giữa đời.
    Khi dân biết sống vì người,
    Của cải tự đến, chẳng rơi chẳng tàn.
    Tăng trưởng chỉ đẹp khi toàn,
    Hài hòa vật chất cùng an nội hồn.
    Nếu chỉ đo lợi từng tôn,
    Mà quên lòng thiện – xã hội hóa sầu.
    Thì dù GDP cao lâu,
    Cũng là tháp cát – chẳng đầu chẳng chân.
    Hạnh phúc – tăng trưởng song hành,
    Như hai dòng nước hợp thành sông xuân.
    Một bên vật chất nuôi thân,
    Một bên tinh thần dưỡng phần nhân tâm.
    Khi tâm đủ sáng, trí tầm,
    Tăng trưởng hóa đạo – phúc thầm chảy ra.
    Một quốc gia muốn vươn xa,
    Phải gieo hạnh phúc, mới là thịnh sinh.
    HNI 4/11 - B26 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 24 : MỐI QUAN HỆ GIỮA HẠNH PHÚC VÀ TĂNG TRƯỞNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Người đời mải đuổi lợi danh, Tưởng rằng giàu có là thành công cao. Nhưng lòng chẳng thấy ngọt ngào, Nhà cao, của lớn – tim nào yên vui. Tăng trưởng nếu thiếu nụ cười, Khác chi ngọn lửa đốt đời vô minh. Hạnh phúc chẳng đến bởi mình, Mà do chia sẻ nghĩa tình cùng nhau. Một quốc gia muốn dài lâu, Đừng chỉ tính số, quên câu nhân từ. Tiền nhiều mà dạ chẳng dư, Là xây cung điện, nhưng hư nền lòng. Người dân chính gốc phúc trong, Công – thương – nông nghiệp cũng đồng an khang. Khi tâm sáng, đạo mở đàng, Kinh tế nở rộ, phúc vàng lan xa. Hạnh phúc là vốn bao la, Sinh ra từ Đạo, từ hoa nhân hòa. Không do tăng trưởng xông pha, Mà do thiện chí nở ra giữa đời. Khi dân biết sống vì người, Của cải tự đến, chẳng rơi chẳng tàn. Tăng trưởng chỉ đẹp khi toàn, Hài hòa vật chất cùng an nội hồn. Nếu chỉ đo lợi từng tôn, Mà quên lòng thiện – xã hội hóa sầu. Thì dù GDP cao lâu, Cũng là tháp cát – chẳng đầu chẳng chân. Hạnh phúc – tăng trưởng song hành, Như hai dòng nước hợp thành sông xuân. Một bên vật chất nuôi thân, Một bên tinh thần dưỡng phần nhân tâm. Khi tâm đủ sáng, trí tầm, Tăng trưởng hóa đạo – phúc thầm chảy ra. Một quốc gia muốn vươn xa, Phải gieo hạnh phúc, mới là thịnh sinh.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    12
    8 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/Xz01WloEGsE?si=NYf20pHrL_8suxBw
    https://youtu.be/Xz01WloEGsE?si=NYf20pHrL_8suxBw
    Like
    Love
    Angry
    9
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 24 : MỐI QUAN HỆ GIỮA HẠNH PHÚC VÀ TĂNG TRƯỞNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Người đời mải đuổi lợi danh,
    Tưởng rằng giàu có là thành công cao.
    Nhưng lòng chẳng thấy ngọt ngào,
    Nhà cao, của lớn – tim nào yên vui.
    Tăng trưởng nếu thiếu nụ cười,
    Khác chi ngọn lửa đốt đời vô minh.
    Hạnh phúc chẳng đến bởi mình,
    Mà do chia sẻ nghĩa tình cùng nhau.
    Một quốc gia muốn dài lâu,
    Đừng chỉ tính số, quên câu nhân từ.
    Tiền nhiều mà dạ chẳng dư,
    Là xây cung điện, nhưng hư nền lòng.
    Người dân chính gốc phúc trong,
    Công – thương – nông nghiệp cũng đồng an khang.
    Khi tâm sáng, đạo mở đàng,
    Kinh tế nở rộ, phúc vàng lan xa.
    Hạnh phúc là vốn bao la,
    Sinh ra từ Đạo, từ hoa nhân hòa.
    Không do tăng trưởng xông pha,
    Mà do thiện chí nở ra giữa đời.
    Khi dân biết sống vì người,
    Của cải tự đến, chẳng rơi chẳng tàn.
    Tăng trưởng chỉ đẹp khi toàn,
    Hài hòa vật chất cùng an nội hồn.
    Nếu chỉ đo lợi từng tôn,
    Mà quên lòng thiện – xã hội hóa sầu.
    Thì dù GDP cao lâu,
    Cũng là tháp cát – chẳng đầu chẳng chân.
    Hạnh phúc – tăng trưởng song hành,
    Như hai dòng nước hợp thành sông xuân.
    Một bên vật chất nuôi thân,
    Một bên tinh thần dưỡng phần nhân tâm.
    Khi tâm đủ sáng, trí tầm,
    Tăng trưởng hóa đạo – phúc thầm chảy ra.
    Một quốc gia muốn vươn xa,
    Phải gieo hạnh phúc, mới là thịnh sinh.
    Đọc thêm
    HNI 4/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 24 : MỐI QUAN HỆ GIỮA HẠNH PHÚC VÀ TĂNG TRƯỞNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Người đời mải đuổi lợi danh, Tưởng rằng giàu có là thành công cao. Nhưng lòng chẳng thấy ngọt ngào, Nhà cao, của lớn – tim nào yên vui. Tăng trưởng nếu thiếu nụ cười, Khác chi ngọn lửa đốt đời vô minh. Hạnh phúc chẳng đến bởi mình, Mà do chia sẻ nghĩa tình cùng nhau. Một quốc gia muốn dài lâu, Đừng chỉ tính số, quên câu nhân từ. Tiền nhiều mà dạ chẳng dư, Là xây cung điện, nhưng hư nền lòng. Người dân chính gốc phúc trong, Công – thương – nông nghiệp cũng đồng an khang. Khi tâm sáng, đạo mở đàng, Kinh tế nở rộ, phúc vàng lan xa. Hạnh phúc là vốn bao la, Sinh ra từ Đạo, từ hoa nhân hòa. Không do tăng trưởng xông pha, Mà do thiện chí nở ra giữa đời. Khi dân biết sống vì người, Của cải tự đến, chẳng rơi chẳng tàn. Tăng trưởng chỉ đẹp khi toàn, Hài hòa vật chất cùng an nội hồn. Nếu chỉ đo lợi từng tôn, Mà quên lòng thiện – xã hội hóa sầu. Thì dù GDP cao lâu, Cũng là tháp cát – chẳng đầu chẳng chân. Hạnh phúc – tăng trưởng song hành, Như hai dòng nước hợp thành sông xuân. Một bên vật chất nuôi thân, Một bên tinh thần dưỡng phần nhân tâm. Khi tâm đủ sáng, trí tầm, Tăng trưởng hóa đạo – phúc thầm chảy ra. Một quốc gia muốn vươn xa, Phải gieo hạnh phúc, mới là thịnh sinh. Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    Angry
    10
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 - B28 BÀI THƠ CHƯƠNG 22 : KHI LÒNG DÂN THUẬN – DÒNG TIỀN TỰ NHIÊN LƯU THÔNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Khi lòng dân thuận ý Trời,
    Non sông mở lối, dòng đời thênh thang.
    Tiền kia chẳng phải vàng sang,
    Mà là nhịp sống, trao ban giữa người.
    Nước sông đâu giữ được vơi,
    Cũng như tiền chảy, đến nơi cần rồi.
    Nếu ai tích lại một hồi,
    Thì dòng sinh khí hóa trôi mất dần.
    Tham lam như đắp đập ngăn,
    Nước không thông suốt, ruộng đồng khô hao.
    Còn khi sẻ chén ngọt ngào,
    Mưa rơi thuận lý, trăng sao rạng ngời.
    Thị trường chính đạo từ đời,
    Không ai ép buộc, lòng người tự trao.
    Của tiền như gió lao xao,
    Gặp nơi chính nghĩa, tự vào chẳng sai.
    Một đồng nghĩa với một ai,
    Khi trao niềm tín, sinh hai phúc lành.
    Người buôn, kẻ bán chân thành,
    Đều là tế bào nuôi nhanh quốc hồn.
    Nhà nhà mở cửa yêu thương,
    Không lo sụp đổ, chẳng vương oán hờn.
    Dân tin – nước vững từng cơn,
    Đạo trong kinh tế hóa hồn Việt Nam.
    Nếu trên chỉ biết lo tham,
    Dưới dân mất tín, ngàn năm khổ sầu.
    Tiền kia hóa kiếp qua mau,
    Chảy sang đất khác, nghèo đau xứ mình.
    Cho nên người trị quốc minh,
    Phải lo dưỡng Đức, gieo tình dân tâm.
    Khi dân được sống yên ngầm,
    Tự nhiên tài chính hóa dòng an khang.
    Dòng tiền chẳng ngại thăng trầm,
    Chỉ theo nơi sáng – rời tầm tối đen.
    Dân tin chính nghĩa vững bền,
    Thì kinh tế thịnh, phúc lên từng ngày.
    Khi lòng dân thuận vào tay,
    Trời trao quyền lực chẳng lay chẳng dời.
    Tiền tươi như nước sông trôi,
    Mỗi người một nhánh – cùng trôi đến nguồn.
    HNI 4/11 - B28 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 22 : KHI LÒNG DÂN THUẬN – DÒNG TIỀN TỰ NHIÊN LƯU THÔNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi lòng dân thuận ý Trời, Non sông mở lối, dòng đời thênh thang. Tiền kia chẳng phải vàng sang, Mà là nhịp sống, trao ban giữa người. Nước sông đâu giữ được vơi, Cũng như tiền chảy, đến nơi cần rồi. Nếu ai tích lại một hồi, Thì dòng sinh khí hóa trôi mất dần. Tham lam như đắp đập ngăn, Nước không thông suốt, ruộng đồng khô hao. Còn khi sẻ chén ngọt ngào, Mưa rơi thuận lý, trăng sao rạng ngời. Thị trường chính đạo từ đời, Không ai ép buộc, lòng người tự trao. Của tiền như gió lao xao, Gặp nơi chính nghĩa, tự vào chẳng sai. Một đồng nghĩa với một ai, Khi trao niềm tín, sinh hai phúc lành. Người buôn, kẻ bán chân thành, Đều là tế bào nuôi nhanh quốc hồn. Nhà nhà mở cửa yêu thương, Không lo sụp đổ, chẳng vương oán hờn. Dân tin – nước vững từng cơn, Đạo trong kinh tế hóa hồn Việt Nam. Nếu trên chỉ biết lo tham, Dưới dân mất tín, ngàn năm khổ sầu. Tiền kia hóa kiếp qua mau, Chảy sang đất khác, nghèo đau xứ mình. Cho nên người trị quốc minh, Phải lo dưỡng Đức, gieo tình dân tâm. Khi dân được sống yên ngầm, Tự nhiên tài chính hóa dòng an khang. Dòng tiền chẳng ngại thăng trầm, Chỉ theo nơi sáng – rời tầm tối đen. Dân tin chính nghĩa vững bền, Thì kinh tế thịnh, phúc lên từng ngày. Khi lòng dân thuận vào tay, Trời trao quyền lực chẳng lay chẳng dời. Tiền tươi như nước sông trôi, Mỗi người một nhánh – cùng trôi đến nguồn.
    Like
    Love
    Wow
    Haha
    Angry
    12
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 - B25 BÀI THƠ CHƯƠNG 25 :
    KINH TẾ CHIA SẺ – BƯỚC TIẾN CỦA NHÂN LOẠI HƯỚNG VỀ CỘNG ĐỒNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa,
    Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình.
    Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao,
    Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu.
    Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới,
    Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn.
    Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên,
    Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa.
    Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy,
    Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương.
    Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch,
    Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương.
    Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích,
    Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn.
    Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa,
    Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành.
    Người có công, góp công – người có của, góp của,
    Người có lòng – góp niềm tin vô giá.
    Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa,
    Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu.
    Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ,
    Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống.
    Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương,
    Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa.
    Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”,
    Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc.
    Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy,
    Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân.
    Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc,
    Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông.
    Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị,
    Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân.
    Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển,
    Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân.
    Không ai thắng nếu người khác thua,
    Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ.
    Một bước tiến – không phải của máy móc,
    Mà là bước tiến của trái tim nhân loại.
    Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương,
    Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới
    HNI 4/11 - B25 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : KINH TẾ CHIA SẺ – BƯỚC TIẾN CỦA NHÂN LOẠI HƯỚNG VỀ CỘNG ĐỒNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa, Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình. Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao, Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu. Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới, Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn. Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên, Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa. Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy, Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương. Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch, Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương. Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích, Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn. Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa, Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành. Người có công, góp công – người có của, góp của, Người có lòng – góp niềm tin vô giá. Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa, Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu. Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ, Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống. Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương, Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa. Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”, Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc. Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy, Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân. Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc, Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông. Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị, Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân. Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển, Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân. Không ai thắng nếu người khác thua, Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ. Một bước tiến – không phải của máy móc, Mà là bước tiến của trái tim nhân loại. Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương, Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới
    Love
    Like
    Angry
    12
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 4/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 22 : KHI LÒNG DÂN THUẬN – DÒNG TIỀN TỰ NHIÊN LƯU THÔNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Khi lòng dân thuận ý Trời,
    Non sông mở lối, dòng đời thênh thang.
    Tiền kia chẳng phải vàng sang,
    Mà là nhịp sống, trao ban giữa người.
    Nước sông đâu giữ được vơi,
    Cũng như tiền chảy, đến nơi cần rồi.
    Nếu ai tích lại một hồi,
    Thì dòng sinh khí hóa trôi mất dần.
    Tham lam như đắp đập ngăn,
    Nước không thông suốt, ruộng đồng khô hao.
    Còn khi sẻ chén ngọt ngào,
    Mưa rơi thuận lý, trăng sao rạng ngời.
    Thị trường chính đạo từ đời,
    Không ai ép buộc, lòng người tự trao.
    Của tiền như gió lao xao,
    Gặp nơi chính nghĩa, tự vào chẳng sai.
    Một đồng nghĩa với một ai,
    Khi trao niềm tín, sinh hai phúc lành.
    Người buôn, kẻ bán chân thành,
    Đều là tế bào nuôi nhanh quốc hồn.
    Nhà nhà mở cửa yêu thương,
    Không lo sụp đổ, chẳng vương oán hờn.
    Dân tin – nước vững từng cơn,
    Đạo trong kinh tế hóa hồn Việt Nam.
    Nếu trên chỉ biết lo tham,
    Dưới dân mất tín, ngàn năm khổ sầu.
    Tiền kia hóa kiếp qua mau,
    Chảy sang đất khác, nghèo đau xứ mình.
    Cho nên người trị quốc minh,
    Phải lo dưỡng Đức, gieo tình dân tâm.
    Khi dân được sống yên ngầm,
    Tự nhiên tài chính hóa dòng an khang.
    Dòng tiền chẳng ngại thăng trầm,
    Chỉ theo nơi sáng – rời tầm tối đen.
    Dân tin chính nghĩa vững bền,
    Thì kinh tế thịnh, phúc lên từng ngày.
    Khi lòng dân thuận vào tay,
    Trời trao quyền lực chẳng lay chẳng dời.
    Tiền tươi như nước sông trôi,
    Mỗi người một nhánh – cùng trôi đến nguồn.
    Đọc thêm
    HNI 4/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 22 : KHI LÒNG DÂN THUẬN – DÒNG TIỀN TỰ NHIÊN LƯU THÔNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi lòng dân thuận ý Trời, Non sông mở lối, dòng đời thênh thang. Tiền kia chẳng phải vàng sang, Mà là nhịp sống, trao ban giữa người. Nước sông đâu giữ được vơi, Cũng như tiền chảy, đến nơi cần rồi. Nếu ai tích lại một hồi, Thì dòng sinh khí hóa trôi mất dần. Tham lam như đắp đập ngăn, Nước không thông suốt, ruộng đồng khô hao. Còn khi sẻ chén ngọt ngào, Mưa rơi thuận lý, trăng sao rạng ngời. Thị trường chính đạo từ đời, Không ai ép buộc, lòng người tự trao. Của tiền như gió lao xao, Gặp nơi chính nghĩa, tự vào chẳng sai. Một đồng nghĩa với một ai, Khi trao niềm tín, sinh hai phúc lành. Người buôn, kẻ bán chân thành, Đều là tế bào nuôi nhanh quốc hồn. Nhà nhà mở cửa yêu thương, Không lo sụp đổ, chẳng vương oán hờn. Dân tin – nước vững từng cơn, Đạo trong kinh tế hóa hồn Việt Nam. Nếu trên chỉ biết lo tham, Dưới dân mất tín, ngàn năm khổ sầu. Tiền kia hóa kiếp qua mau, Chảy sang đất khác, nghèo đau xứ mình. Cho nên người trị quốc minh, Phải lo dưỡng Đức, gieo tình dân tâm. Khi dân được sống yên ngầm, Tự nhiên tài chính hóa dòng an khang. Dòng tiền chẳng ngại thăng trầm, Chỉ theo nơi sáng – rời tầm tối đen. Dân tin chính nghĩa vững bền, Thì kinh tế thịnh, phúc lên từng ngày. Khi lòng dân thuận vào tay, Trời trao quyền lực chẳng lay chẳng dời. Tiền tươi như nước sông trôi, Mỗi người một nhánh – cùng trôi đến nguồn. Đọc thêm
    Like
    Love
    Angry
    10
    8 Bình luận 0 Chia sẽ