• HNI 5-11
    Bài Thơ Chương 9: “BA TẦNG SÁNG TẠO”

    Ta từng nghĩ vũ trụ ở ngoài ta,
    mà quên mất rằng ta là một phần của nó.
    Ta từng sống như kẻ bị điều khiển,
    mà không biết mình chính là người cầm vô lăng.

    Không gian không rỗng,
    nó đầy ắp giấc mơ chưa kịp nở.
    Thời gian không thẳng,
    nó uốn lượn quanh tần số của trái tim.

    Khi ta lo sợ, thời gian siết chặt,
    khi ta yêu thương, thời gian mở rộng.
    Khi ta sáng tạo, thời gian biến mất,
    và chỉ còn một khoảnh khắc vĩnh hằng đang thở.

    Ý thức không chờ đợi điều kỳ diệu,
    nó là nơi phép màu sinh ra.
    Mỗi niềm tin là một lệnh,
    mỗi cảm xúc là lời gọi.

    Ta không phải người xem bộ phim cuộc đời,
    ta là đạo diễn đang viết từng cảnh.
    Không gian trao vô hạn lựa chọn,
    thời gian xếp chúng thành đường đi.

    Khi ta đổi suy nghĩ, bầu trời đổi màu.
    Khi ta đổi tần số, thực tại đổi chiều.
    Không gì vô tình,
    vũ trụ chính xác như nhịp tim của Thượng Đế.

    Ta không đến đây để chịu đựng đời,
    ta đến để sáng tạo đời.
    Không phải để hỏi “vì sao điều này xảy ra”,
    mà để hỏi “ta đang được mời gọi tiến hóa thế nào”.

    Và rồi một ngày,
    ta đứng giữa cuộc đời và mỉm cười:
    Không gian là đất,
    thời gian là nước,
    ý thức là hạt giống.

    Gieo đúng tần số,
    cuộc đời nở hoa.
    HNI 5-11 ✅ Bài Thơ Chương 9: “BA TẦNG SÁNG TẠO” Ta từng nghĩ vũ trụ ở ngoài ta, mà quên mất rằng ta là một phần của nó. Ta từng sống như kẻ bị điều khiển, mà không biết mình chính là người cầm vô lăng. Không gian không rỗng, nó đầy ắp giấc mơ chưa kịp nở. Thời gian không thẳng, nó uốn lượn quanh tần số của trái tim. Khi ta lo sợ, thời gian siết chặt, khi ta yêu thương, thời gian mở rộng. Khi ta sáng tạo, thời gian biến mất, và chỉ còn một khoảnh khắc vĩnh hằng đang thở. Ý thức không chờ đợi điều kỳ diệu, nó là nơi phép màu sinh ra. Mỗi niềm tin là một lệnh, mỗi cảm xúc là lời gọi. Ta không phải người xem bộ phim cuộc đời, ta là đạo diễn đang viết từng cảnh. Không gian trao vô hạn lựa chọn, thời gian xếp chúng thành đường đi. Khi ta đổi suy nghĩ, bầu trời đổi màu. Khi ta đổi tần số, thực tại đổi chiều. Không gì vô tình, vũ trụ chính xác như nhịp tim của Thượng Đế. Ta không đến đây để chịu đựng đời, ta đến để sáng tạo đời. Không phải để hỏi “vì sao điều này xảy ra”, mà để hỏi “ta đang được mời gọi tiến hóa thế nào”. Và rồi một ngày, ta đứng giữa cuộc đời và mỉm cười: Không gian là đất, thời gian là nước, ý thức là hạt giống. Gieo đúng tần số, cuộc đời nở hoa.
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 10: TÂM THỨC MỚI – KHI BẠN LÀ NGƯỜI QUAN SÁT VÀ NGƯỜI SÁNG TẠO
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. LẦN ĐẦU TIÊN BẠN NHÌN CHÍNH MÌNH TỈNH THỨC

    Khoảnh khắc một con người thực sự thức tỉnh không phải là lúc họ trở nên thông minh hơn, học nhiều hơn hay đạt được thành tựu lớn hơn.
    Đó là khoảnh khắc họ nhìn chính mình từ bên ngoài, như thể linh hồn đứng yên mà cơ thể nhẹ nhàng chuyển động.

    Bạn không còn là kẻ bị cuốn vào dòng nước cảm xúc, suy nghĩ, nỗi sợ và thói quen.
    Bạn trở thành người quan sát.

    Và khi bạn quan sát chính mình, một điều kỳ lạ xảy ra:

    Suy nghĩ mất quyền kiểm soát

    Cảm xúc mất sức chi phối

    Bản ngã không còn thao túng

    Bởi vì ánh sáng của nhận biết mạnh hơn bóng tối của vô thức.

    2. NGƯỜI QUAN SÁT KHÔNG PHÁN XÉT – CHỈ NHẬN BIẾT

    Trong tâm thức cũ, con người liên tục phản ứng:

    tức giận khi bị xúc phạm,

    buồn khi bị từ chối,

    hoảng loạn khi rơi vào khó khăn,

    sợ hãi khi tương lai bất định.

    Nhưng tâm thức mới không phản ứng – mà nhận biết.

    Người quan sát nói:

    “Cảm xúc đang xuất hiện, nhưng nó không phải tôi.”

    “Suy nghĩ đang ồn ào, nhưng tôi không phải suy nghĩ.”

    “Nỗi sợ đang muốn nắm quyền, nhưng tôi chỉ cần nhìn nó.”

    Và trong sự nhận biết ấy, cảm xúc tự tan, suy nghĩ tự lắng, bản ngã tự nhỏ lại.

    Lặng im trở thành sức mạnh.

    3. NGƯỜI QUAN SÁT – NGƯỜI SÁNG TẠO

    Đây là điều mà ít ai nhận ra:

    Khoảnh khắc bạn trở thành người quan sát,
    bạn cũng trở thành người sáng tạo.

    Bởi khi bạn không bị cảm xúc dẫn dắt,
    bạn bắt đầu lựa chọn có ý thức:

    Chọn lời nói mang tần số yêu thương

    Chọn hành động mang năng lượng sáng tạo

    Chọn mối quan hệ mang ánh sáng

    Chọn con đường linh hồn muốn đi

    Tâm thức cũ sống theo phản xạ.
    Tâm thức mới sống theo lựa chọn.

    Người quan sát không bị đời điều khiển.
    Người sáng tạo điều khiển đời mình.

    4. TÂM THỨC MỚI – KHÔNG LÀM NHIỀU HƠN, CHỈ HIỆU RÕ HƠN

    Điều tuyệt vời là tâm thức mới không yêu cầu bạn thay đổi thế giới bên ngoài.
    Nó chỉ yêu cầu bạn thay đổi cách bạn hiện diện với thế giới.

    Bạn không cần ép mình tích cực

    Không cần giả vờ mạnh mẽ

    Không cần gồng, chiến đấu, chống lại

    Bạn chỉ cần tỉnh thức.

    Vì khi bạn tỉnh thức, mọi thứ tự điều chỉnh:

    Cơ thể tự chữa lành

    Tâm trí tự sáng rõ

    Cơ hội tự tìm đến

    Người phù hợp tự xuất hiện
    HNI 5-11 ✅ CHƯƠNG 10: TÂM THỨC MỚI – KHI BẠN LÀ NGƯỜI QUAN SÁT VÀ NGƯỜI SÁNG TẠO Henry Lê – Lê Đình Hải 1. LẦN ĐẦU TIÊN BẠN NHÌN CHÍNH MÌNH TỈNH THỨC Khoảnh khắc một con người thực sự thức tỉnh không phải là lúc họ trở nên thông minh hơn, học nhiều hơn hay đạt được thành tựu lớn hơn. Đó là khoảnh khắc họ nhìn chính mình từ bên ngoài, như thể linh hồn đứng yên mà cơ thể nhẹ nhàng chuyển động. Bạn không còn là kẻ bị cuốn vào dòng nước cảm xúc, suy nghĩ, nỗi sợ và thói quen. Bạn trở thành người quan sát. Và khi bạn quan sát chính mình, một điều kỳ lạ xảy ra: Suy nghĩ mất quyền kiểm soát Cảm xúc mất sức chi phối Bản ngã không còn thao túng Bởi vì ánh sáng của nhận biết mạnh hơn bóng tối của vô thức. 2. NGƯỜI QUAN SÁT KHÔNG PHÁN XÉT – CHỈ NHẬN BIẾT Trong tâm thức cũ, con người liên tục phản ứng: tức giận khi bị xúc phạm, buồn khi bị từ chối, hoảng loạn khi rơi vào khó khăn, sợ hãi khi tương lai bất định. Nhưng tâm thức mới không phản ứng – mà nhận biết. Người quan sát nói: “Cảm xúc đang xuất hiện, nhưng nó không phải tôi.” “Suy nghĩ đang ồn ào, nhưng tôi không phải suy nghĩ.” “Nỗi sợ đang muốn nắm quyền, nhưng tôi chỉ cần nhìn nó.” Và trong sự nhận biết ấy, cảm xúc tự tan, suy nghĩ tự lắng, bản ngã tự nhỏ lại. Lặng im trở thành sức mạnh. 3. NGƯỜI QUAN SÁT – NGƯỜI SÁNG TẠO Đây là điều mà ít ai nhận ra: Khoảnh khắc bạn trở thành người quan sát, bạn cũng trở thành người sáng tạo. Bởi khi bạn không bị cảm xúc dẫn dắt, bạn bắt đầu lựa chọn có ý thức: Chọn lời nói mang tần số yêu thương Chọn hành động mang năng lượng sáng tạo Chọn mối quan hệ mang ánh sáng Chọn con đường linh hồn muốn đi Tâm thức cũ sống theo phản xạ. Tâm thức mới sống theo lựa chọn. Người quan sát không bị đời điều khiển. Người sáng tạo điều khiển đời mình. 4. TÂM THỨC MỚI – KHÔNG LÀM NHIỀU HƠN, CHỈ HIỆU RÕ HƠN Điều tuyệt vời là tâm thức mới không yêu cầu bạn thay đổi thế giới bên ngoài. Nó chỉ yêu cầu bạn thay đổi cách bạn hiện diện với thế giới. Bạn không cần ép mình tích cực Không cần giả vờ mạnh mẽ Không cần gồng, chiến đấu, chống lại Bạn chỉ cần tỉnh thức. Vì khi bạn tỉnh thức, mọi thứ tự điều chỉnh: Cơ thể tự chữa lành Tâm trí tự sáng rõ Cơ hội tự tìm đến Người phù hợp tự xuất hiện
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 9: KHÔNG GIAN, THỜI GIAN VÀ Ý THỨC – BA TẦNG ĐỒNG SÁNG TẠO
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. TƯ DUY CŨ: ĐỜI LÀ THỨ ĐÃ CÓ SẴN

    Trong nhận thức cũ, con người tin rằng mình chỉ là một sinh vật nhỏ bé trôi nổi giữa vũ trụ rộng lớn.
    Cuộc đời giống như một sân khấu mà kịch bản đã được viết sẵn:

    không gian cố định,

    thời gian trôi một chiều,

    số phận có sẵn,

    con người chỉ “sống theo”.

    Nhưng ý thức mới đang mở sự thật khác hoàn toàn:

    Con người không ở trong vũ trụ.
    Con người là một phần của vũ trụ.
    Và vũ trụ phản hồi ý thức của con người.

    Không gian không cố định.
    Thời gian không tuyến tính.
    Số phận không viết sẵn.

    Tất cả là trường năng lượng đang biến đổi theo tần số của ý thức.

    2. KHÔNG GIAN – NƠI NĂNG LƯỢNG MỞ RA HÌNH HÀI

    Khoa học từng tin rằng không gian là khoảng trống.
    Nhưng vật lý lượng tử chứng minh: không gian đầy năng lượng sống.
    Mọi khả năng, mọi biến thể, mọi tương lai đều tồn tại trong trường này.

    Không gian là kho dữ liệu vô hạn,
    và ý thức con người truy cập nó qua:

    trực giác,

    cảm hứng,

    linh cảm,

    giấc mơ,

    sự đồng bộ.

    Khi một người “nghĩ lớn”,
    họ không tưởng tượng.
    Họ kết nối với trường khả năng cao hơn.

    Khi một người “tự tin rằng điều đó sẽ xảy ra”,
    họ không ảo tưởng.
    Họ đang giao tiếp với không gian bằng tần số niềm tin.

    3. THỜI GIAN – KHÔNG PHẢI ĐỂ ĐO, MÀ ĐỂ MỞ

    Trong tư duy cũ, thời gian giống như chiếc đồng hồ chạy từ quá khứ → hiện tại → tương lai.
    Nhưng trong tư duy vũ trụ:

    thời gian không chạy thẳng
    thời gian đàn hồi theo ý thức
    thời gian có thể mở rộng hoặc co lại

    Đó là lý do:

    Có ngày 8 tiếng trôi mau,

    Có ngày 1 tiếng dài như đời.

    Sự thật là thời gian độ giãn theo tần số của tâm trí.

    Người căng thẳng → thời gian siết chặt.
    Người hiện diện → thời gian mở rộng.
    Người vào trạng thái sáng tạo → thời gian biến mất.

    Khi bạn chìm trong tình yêu, sáng tạo, thiền định, cảm hứng:
    thời gian không còn tồn tại.

    Đó không phải là cảm giác.
    Đó là hiện tượng lượng tử.

    4. Ý THỨC – NGƯỜI KIẾN TRÚC THỰC TẠI

    Không gian cung cấp khả năng.
    Thời gian sắp xếp trải nghiệm.
    Nhưng ý thức mới là kẻ chọn.

    Ý thức:

    kích hoạt khả năng,

    kéo tương lai vào hiện tại,

    định hình cuộc đời.

    Ý thức nói:
    “Tôi chọn hiện thực này.”
    Vũ trụ trả lời:
    “Lệnh đã xác nhận.”

    Đó là lý do:
    HNI 5-11 ✅ CHƯƠNG 9: KHÔNG GIAN, THỜI GIAN VÀ Ý THỨC – BA TẦNG ĐỒNG SÁNG TẠO Henry Lê – Lê Đình Hải 1. TƯ DUY CŨ: ĐỜI LÀ THỨ ĐÃ CÓ SẴN Trong nhận thức cũ, con người tin rằng mình chỉ là một sinh vật nhỏ bé trôi nổi giữa vũ trụ rộng lớn. Cuộc đời giống như một sân khấu mà kịch bản đã được viết sẵn: không gian cố định, thời gian trôi một chiều, số phận có sẵn, con người chỉ “sống theo”. Nhưng ý thức mới đang mở sự thật khác hoàn toàn: Con người không ở trong vũ trụ. Con người là một phần của vũ trụ. Và vũ trụ phản hồi ý thức của con người. Không gian không cố định. Thời gian không tuyến tính. Số phận không viết sẵn. Tất cả là trường năng lượng đang biến đổi theo tần số của ý thức. 2. KHÔNG GIAN – NƠI NĂNG LƯỢNG MỞ RA HÌNH HÀI Khoa học từng tin rằng không gian là khoảng trống. Nhưng vật lý lượng tử chứng minh: không gian đầy năng lượng sống. Mọi khả năng, mọi biến thể, mọi tương lai đều tồn tại trong trường này. Không gian là kho dữ liệu vô hạn, và ý thức con người truy cập nó qua: trực giác, cảm hứng, linh cảm, giấc mơ, sự đồng bộ. Khi một người “nghĩ lớn”, họ không tưởng tượng. Họ kết nối với trường khả năng cao hơn. Khi một người “tự tin rằng điều đó sẽ xảy ra”, họ không ảo tưởng. Họ đang giao tiếp với không gian bằng tần số niềm tin. 3. THỜI GIAN – KHÔNG PHẢI ĐỂ ĐO, MÀ ĐỂ MỞ Trong tư duy cũ, thời gian giống như chiếc đồng hồ chạy từ quá khứ → hiện tại → tương lai. Nhưng trong tư duy vũ trụ: ✅ thời gian không chạy thẳng ✅ thời gian đàn hồi theo ý thức ✅ thời gian có thể mở rộng hoặc co lại Đó là lý do: Có ngày 8 tiếng trôi mau, Có ngày 1 tiếng dài như đời. Sự thật là thời gian độ giãn theo tần số của tâm trí. Người căng thẳng → thời gian siết chặt. Người hiện diện → thời gian mở rộng. Người vào trạng thái sáng tạo → thời gian biến mất. Khi bạn chìm trong tình yêu, sáng tạo, thiền định, cảm hứng: thời gian không còn tồn tại. Đó không phải là cảm giác. Đó là hiện tượng lượng tử. 4. Ý THỨC – NGƯỜI KIẾN TRÚC THỰC TẠI Không gian cung cấp khả năng. Thời gian sắp xếp trải nghiệm. Nhưng ý thức mới là kẻ chọn. Ý thức: kích hoạt khả năng, kéo tương lai vào hiện tại, định hình cuộc đời. Ý thức nói: “Tôi chọn hiện thực này.” Vũ trụ trả lời: “Lệnh đã xác nhận.” Đó là lý do:
    Love
    4
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    Bài Thơ Chương 8: “NHÌN BẰNG MẮT THỨ HAI”

    Ta từng nhìn đời bằng đôi mắt cạn,
    thấy đúng – sai, được – mất, trắng – đen.
    Nhưng rồi một ngày, bức màn rơi xuống,
    và thế giới không còn hai nửa đối lập.

    Ta thấy thất bại cũng có cánh,
    nó đưa ta bay đến nơi trưởng thành.
    Ta thấy nước mắt không yếu đuối,
    nó rửa trái tim để yêu sâu hơn.

    Con đường gập ghềnh không để làm ta đau,
    mà để bàn chân nhớ cách đứng vững.
    Những người rời đi không phản bội,
    họ chỉ hoàn thành sứ mệnh trong đời ta.

    Mọi cánh cửa khép lại vì ta đã lớn,
    và không còn thuộc về căn phòng cũ.
    Mọi lối rẽ bất ngờ là lời mời,
    bước sang chương mới sáng hơn.

    Ta nhìn bằng mắt Thượng Trí,
    và bỗng thế giới hiền hòa như dòng sông.
    Không còn ai sai,
    không còn ai đáng trách.

    Ta hiểu yêu thương không phải cảm xúc,
    mà là tần số chữa lành mọi điều.
    Ta hiểu cuộc đời không chống lại ta,
    nó chỉ dạy ta nhớ mình là ai.

    Sự đồng bộ không ngẫu nhiên,
    đó là Vũ trụ gật đầu với tần số của ta.
    Khi ta đổi năng lượng,
    thực tại đổi màu.

    Ta không cần tìm phép màu,
    ta chính là phép màu.
    Ta không cần hỏi Thượng Đế ở đâu,
    Ngài đang nhìn qua đôi mắt của ta.

    Và rồi ta mỉm cười,
    không phải vì mọi thứ hoàn hảo,
    mà vì ta đã học cách nhìn hoàn hảo trong mọi thứ.
    HNI 5-11 ✅ Bài Thơ Chương 8: “NHÌN BẰNG MẮT THỨ HAI” Ta từng nhìn đời bằng đôi mắt cạn, thấy đúng – sai, được – mất, trắng – đen. Nhưng rồi một ngày, bức màn rơi xuống, và thế giới không còn hai nửa đối lập. Ta thấy thất bại cũng có cánh, nó đưa ta bay đến nơi trưởng thành. Ta thấy nước mắt không yếu đuối, nó rửa trái tim để yêu sâu hơn. Con đường gập ghềnh không để làm ta đau, mà để bàn chân nhớ cách đứng vững. Những người rời đi không phản bội, họ chỉ hoàn thành sứ mệnh trong đời ta. Mọi cánh cửa khép lại vì ta đã lớn, và không còn thuộc về căn phòng cũ. Mọi lối rẽ bất ngờ là lời mời, bước sang chương mới sáng hơn. Ta nhìn bằng mắt Thượng Trí, và bỗng thế giới hiền hòa như dòng sông. Không còn ai sai, không còn ai đáng trách. Ta hiểu yêu thương không phải cảm xúc, mà là tần số chữa lành mọi điều. Ta hiểu cuộc đời không chống lại ta, nó chỉ dạy ta nhớ mình là ai. Sự đồng bộ không ngẫu nhiên, đó là Vũ trụ gật đầu với tần số của ta. Khi ta đổi năng lượng, thực tại đổi màu. Ta không cần tìm phép màu, ta chính là phép màu. Ta không cần hỏi Thượng Đế ở đâu, Ngài đang nhìn qua đôi mắt của ta. Và rồi ta mỉm cười, không phải vì mọi thứ hoàn hảo, mà vì ta đã học cách nhìn hoàn hảo trong mọi thứ.
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    Bài Thơ Chương 6 “NĂNG LƯỢNG TRÁI ĐẤT THỨC DẬY”

    Trái Đất bước vào hơi thở mới,
    Không ai nhìn thấy – nhưng mọi linh hồn đều cảm nhận.
    Tần số dâng lên như mặt trời thức giấc,
    Chiếu vào những nơi ta từng che giấu bóng tối.

    Cơ thể run lên, không vì yếu đuối,
    Mà vì năng lượng cũ đang rời đi.
    Con tim đau nhói, không phải vì mất,
    Mà vì nó đang mở ra để yêu nhiều hơn.

    Những giấc mơ trở nên thật,
    Những linh cảm trở thành sự thật.
    Ta gặp người lạ nhưng thấy quen,
    Ta đi qua nơi mới nhưng như đã từng đến.

    Có ngày ta mệt đến kiệt sức,
    Đó không phải thất bại – đó là chuyển hóa.
    Linh hồn đang nâng cấp,
    Thể xác đang học cách chứa nhiều ánh sáng hơn.

    Trái Đất thì thầm trong nhịp tim ta,
    Mỗi hơi thở là một mã năng lượng.
    Ai lắng nghe thì hiểu,
    Ai mở lòng thì nhận.

    Ta không còn phù hợp với điều giả tạo,
    Không còn chịu được sự dối trá.
    Sự thật trở thành từ khóa,
    Tự do trở thành nhu cầu.

    Năng lượng mới không hỏi tuổi tác,
    Không quan tâm tôn giáo hay quốc gia.
    Nó chỉ tìm những ai sẵn sàng,
    Những trái tim đủ dũng cảm để thức tỉnh.

    Khi ta đồng bộ với Trái Đất,
    Không còn “ta và thế giới”.
    Chỉ còn Một sinh mệnh vĩ đại,
    Đang thở chung một nhịp.

    Trái Đất không thay đổi –
    Nó tiến hóa.
    Con người không mất đi –
    Chỉ trở về bản chất ánh sáng của mình.

    Và trong khoảnh khắc ấy,
    Ta biết:
    Mình không chỉ đang sống trên hành tinh này,
    Mà đang cùng nó bước vào Kỷ Nguyên Thức Tỉnh.
    HNI 5-11 ✅ Bài Thơ Chương 6 “NĂNG LƯỢNG TRÁI ĐẤT THỨC DẬY” Trái Đất bước vào hơi thở mới, Không ai nhìn thấy – nhưng mọi linh hồn đều cảm nhận. Tần số dâng lên như mặt trời thức giấc, Chiếu vào những nơi ta từng che giấu bóng tối. Cơ thể run lên, không vì yếu đuối, Mà vì năng lượng cũ đang rời đi. Con tim đau nhói, không phải vì mất, Mà vì nó đang mở ra để yêu nhiều hơn. Những giấc mơ trở nên thật, Những linh cảm trở thành sự thật. Ta gặp người lạ nhưng thấy quen, Ta đi qua nơi mới nhưng như đã từng đến. Có ngày ta mệt đến kiệt sức, Đó không phải thất bại – đó là chuyển hóa. Linh hồn đang nâng cấp, Thể xác đang học cách chứa nhiều ánh sáng hơn. Trái Đất thì thầm trong nhịp tim ta, Mỗi hơi thở là một mã năng lượng. Ai lắng nghe thì hiểu, Ai mở lòng thì nhận. Ta không còn phù hợp với điều giả tạo, Không còn chịu được sự dối trá. Sự thật trở thành từ khóa, Tự do trở thành nhu cầu. Năng lượng mới không hỏi tuổi tác, Không quan tâm tôn giáo hay quốc gia. Nó chỉ tìm những ai sẵn sàng, Những trái tim đủ dũng cảm để thức tỉnh. Khi ta đồng bộ với Trái Đất, Không còn “ta và thế giới”. Chỉ còn Một sinh mệnh vĩ đại, Đang thở chung một nhịp. Trái Đất không thay đổi – Nó tiến hóa. Con người không mất đi – Chỉ trở về bản chất ánh sáng của mình. Và trong khoảnh khắc ấy, Ta biết: Mình không chỉ đang sống trên hành tinh này, Mà đang cùng nó bước vào Kỷ Nguyên Thức Tỉnh.
    Love
    3
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU
    Đề 1: Những thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị suy dinh dưỡng.1.Thực phẩm nên ăn khi bị suy dinh dưỡng-Nhóm thực phẩm giàu năng lượng và đạm (protein):Thịt nạc: bò, gà, heo, cá, trứng.Đậu phụ, đậu nành, sữa đậu nành, hạt óc chó, hạnh nhân, đậu phộng.Giúp tái tạo tế...
    Love
    3
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 25: VĂN HÓA DOANH NGHIỆP NHÂN VĂN
    Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21

    – Biến triết lý thành hành động trong từng bộ phận –

    “Doanh nghiệp không chỉ là nơi làm việc, mà là một môi trường sống – nơi con người được phát triển toàn diện về trí, tâm và tài.”
    – Lê Đình Hải

    1. Văn hóa không đến từ khẩu hiệu, mà từ hành vi sống mỗi ngày

    Trong nhiều tập đoàn, người ta thường bắt đầu bằng việc treo khẩu hiệu “Tầm nhìn – Sứ mệnh – Giá trị cốt lõi” trên tường. Nhưng với Lê Đình Hải, văn hóa doanh nghiệp không nằm ở tường, mà nằm trong tim người lao động.
    Văn hóa H’Group hình thành không phải từ những bản kế hoạch truyền thông nội bộ, mà từ cách con người trong tổ chức đối xử với nhau, với khách hàng, và với chính bản thân mình.

    Mỗi buổi sáng, trước khi bắt đầu công việc, nhân sự H’Group không chỉ điểm danh hay báo cáo doanh số. Họ cùng nhau dành vài phút thiền tĩnh tâm, đọc lại “Lời nguyện của người H’Group”:

    “Tôi làm việc bằng trí tuệ – phục vụ bằng tình thương – phát triển cùng nhân loại.”

    2. Ba trụ cột của văn hóa nhân văn

    H’Group được xây dựng trên ba trụ cột văn hóa – là kết tinh từ tư tưởng “kinh tế phụng sự con người” mà ông Lê Đình Hải khởi xướng:

    Tôn trọng con người: Mỗi nhân sự được xem là một “vũ trụ độc lập”, có tiềm năng vô hạn. Người lãnh đạo có trách nhiệm giúp họ khai mở khả năng đó.

    Trách nhiệm với xã hội: Mọi dự án không chỉ nhằm lợi nhuận mà phải trả lời câu hỏi: “Điều này có giúp ích cho cộng đồng không?”

    Phát triển bền vững: Không đánh đổi đạo đức, môi trường hay giá trị nhân bản để lấy tốc độ hay doanh số.

    Chính từ ba trụ cột này, H’Group trở thành một “cộng đồng giá trị” hơn là một tập đoàn kinh tế thuần túy.

    3. Từ “công ty” đến “cộng đồng phụng sự”

    Ông Lê Đình Hải không xem H’Group là một “công ty”, mà là một cộng đồng phụng sự, nơi mỗi thành viên là “đối tác của giá trị”.
    Ở đây, cấp trên không là “sếp”, mà là “người đồng hành”.
    Quản lý không là “người kiểm soát”, mà là “người khơi mở”.
    Nhân viên không là “người thực thi”, mà là “người sáng tạo ý nghĩa”.

    Nhờ vậy, trong H’Group không có khoảng cách quyền lực lạnh lùng, mà có mối liên kết ấm áp của niềm tin và sự tôn trọng.
    Mỗi người đều hiểu: khi doanh nghiệp phát triển, họ cũng đang đóng góp cho sự tiến hóa của xã hội.

    4. Chuyển hóa văn hóa thành hệ thống vận hành

    Văn hóa nhân văn không chỉ nằm ở triết lý, mà được mã hóa thành quy trình và hệ thống quản trị.
    Trong H’Group, mọi chính sách – từ tuyển dụng, đào tạo đến thưởng phạt – đều phải qua “bộ lọc nhân văn”.
    Ví dụ:

    Tuyển người không chỉ dựa trên kỹ năng, mà còn dựa vào độ trong sáng của tâm và tinh thần học hỏi.

    Đào tạo không chỉ để làm giỏi việc, mà còn để hiểu mình và phụng sự tốt hơn.

    Khen thưởng không chỉ vì kết quả, mà còn vì thái độ và tác động tích cực đến cộng đồng nội bộ.

    Những nguyên tắc này tạo ra một DNA văn hóa đặc biệt, giúp H’Group phát triển hài hòa giữa hiệu quả kinh tế và giá trị tinh thần.

    5. Văn hóa niềm tin – tài sản vô hình của doanh nghiệp

    Lê Đình Hải từng nói:

    “Một doanh nghiệp có thể mất tài sản, nhưng nếu còn giữ được niềm tin, họ có thể tái sinh mạnh mẽ hơn.”

    Niềm tin – giữa người với người, giữa lãnh đạo với nhân viên, giữa doanh nghiệp với khách hàng – là loại vốn quý nhất.
    Chính vì vậy, H’Group không ngần ngại minh bạch từ tài chính đến chiến lược. Mọi nhân viên đều có quyền biết mình đang góp phần vào điều gì, và giá trị mình tạo ra được công nhận ra sao.

    Khi niềm tin trở thành nhịp đập chung, năng lượng của tổ chức trở nên đồng điệu, và đó là nền tảng thật sự của sức mạnh tập đoàn.

    6. Kết nối từ tâm – lan tỏa từ
    HNI 5-11 CHƯƠNG 25: VĂN HÓA DOANH NGHIỆP NHÂN VĂN Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21 – Biến triết lý thành hành động trong từng bộ phận – “Doanh nghiệp không chỉ là nơi làm việc, mà là một môi trường sống – nơi con người được phát triển toàn diện về trí, tâm và tài.” – Lê Đình Hải 1. Văn hóa không đến từ khẩu hiệu, mà từ hành vi sống mỗi ngày Trong nhiều tập đoàn, người ta thường bắt đầu bằng việc treo khẩu hiệu “Tầm nhìn – Sứ mệnh – Giá trị cốt lõi” trên tường. Nhưng với Lê Đình Hải, văn hóa doanh nghiệp không nằm ở tường, mà nằm trong tim người lao động. Văn hóa H’Group hình thành không phải từ những bản kế hoạch truyền thông nội bộ, mà từ cách con người trong tổ chức đối xử với nhau, với khách hàng, và với chính bản thân mình. Mỗi buổi sáng, trước khi bắt đầu công việc, nhân sự H’Group không chỉ điểm danh hay báo cáo doanh số. Họ cùng nhau dành vài phút thiền tĩnh tâm, đọc lại “Lời nguyện của người H’Group”: “Tôi làm việc bằng trí tuệ – phục vụ bằng tình thương – phát triển cùng nhân loại.” 2. Ba trụ cột của văn hóa nhân văn H’Group được xây dựng trên ba trụ cột văn hóa – là kết tinh từ tư tưởng “kinh tế phụng sự con người” mà ông Lê Đình Hải khởi xướng: Tôn trọng con người: Mỗi nhân sự được xem là một “vũ trụ độc lập”, có tiềm năng vô hạn. Người lãnh đạo có trách nhiệm giúp họ khai mở khả năng đó. Trách nhiệm với xã hội: Mọi dự án không chỉ nhằm lợi nhuận mà phải trả lời câu hỏi: “Điều này có giúp ích cho cộng đồng không?” Phát triển bền vững: Không đánh đổi đạo đức, môi trường hay giá trị nhân bản để lấy tốc độ hay doanh số. Chính từ ba trụ cột này, H’Group trở thành một “cộng đồng giá trị” hơn là một tập đoàn kinh tế thuần túy. 3. Từ “công ty” đến “cộng đồng phụng sự” Ông Lê Đình Hải không xem H’Group là một “công ty”, mà là một cộng đồng phụng sự, nơi mỗi thành viên là “đối tác của giá trị”. Ở đây, cấp trên không là “sếp”, mà là “người đồng hành”. Quản lý không là “người kiểm soát”, mà là “người khơi mở”. Nhân viên không là “người thực thi”, mà là “người sáng tạo ý nghĩa”. Nhờ vậy, trong H’Group không có khoảng cách quyền lực lạnh lùng, mà có mối liên kết ấm áp của niềm tin và sự tôn trọng. Mỗi người đều hiểu: khi doanh nghiệp phát triển, họ cũng đang đóng góp cho sự tiến hóa của xã hội. 4. Chuyển hóa văn hóa thành hệ thống vận hành Văn hóa nhân văn không chỉ nằm ở triết lý, mà được mã hóa thành quy trình và hệ thống quản trị. Trong H’Group, mọi chính sách – từ tuyển dụng, đào tạo đến thưởng phạt – đều phải qua “bộ lọc nhân văn”. Ví dụ: Tuyển người không chỉ dựa trên kỹ năng, mà còn dựa vào độ trong sáng của tâm và tinh thần học hỏi. Đào tạo không chỉ để làm giỏi việc, mà còn để hiểu mình và phụng sự tốt hơn. Khen thưởng không chỉ vì kết quả, mà còn vì thái độ và tác động tích cực đến cộng đồng nội bộ. Những nguyên tắc này tạo ra một DNA văn hóa đặc biệt, giúp H’Group phát triển hài hòa giữa hiệu quả kinh tế và giá trị tinh thần. 5. Văn hóa niềm tin – tài sản vô hình của doanh nghiệp Lê Đình Hải từng nói: “Một doanh nghiệp có thể mất tài sản, nhưng nếu còn giữ được niềm tin, họ có thể tái sinh mạnh mẽ hơn.” Niềm tin – giữa người với người, giữa lãnh đạo với nhân viên, giữa doanh nghiệp với khách hàng – là loại vốn quý nhất. Chính vì vậy, H’Group không ngần ngại minh bạch từ tài chính đến chiến lược. Mọi nhân viên đều có quyền biết mình đang góp phần vào điều gì, và giá trị mình tạo ra được công nhận ra sao. Khi niềm tin trở thành nhịp đập chung, năng lượng của tổ chức trở nên đồng điệu, và đó là nền tảng thật sự của sức mạnh tập đoàn. 6. Kết nối từ tâm – lan tỏa từ
    Love
    4
    4 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6-11:
    Bài Thơ Chương 12: “TẦN SỐ CỦA TRÁI TIM”
    Trong im lặng, ta nghe tiếng thì thầm
    không phải từ miệng,
    mà từ những nhịp đập vô hình.

    Có khi ta cười,
    nhưng trái tim đang khóc.
    Có khi ta khóc,
    nhưng linh hồn lại đang lớn lên.

    Suy nghĩ là gió,
    cảm xúc là sóng.
    Gió thổi nhẹ,
    nhưng sóng mới chạm bờ.

    Ta gửi lên vũ trụ điều gì,
    vũ trụ gửi lại điều đó.
    Không theo ý muốn,
    mà theo tần số.

    Người sợ nghèo,
    nghèo đuổi theo họ.
    Người tin đủ đầy,
    cánh cửa mở ra.

    Người ôm giận dữ,
    bão giông vây quanh.
    Người ôm yêu thương,
    mặt trời dõi bước.

    Không phải cuộc đời chọn ta,
    ta chọn cuộc đời qua những rung động thầm lặng.

    Tần số là lời cầu nguyện không lời.
    Biết ơn là bài hát của linh hồn.
    Yêu thương là tín hiệu mạnh nhất.

    Và ta hiểu,
    mọi thứ ta muốn
    đã tồn tại sẵn trong âm nhạc của vũ trụ.

    Chỉ cần đồng bộ,
    không cần chạy theo.

    Chỉ cần mở lòng,
    không cần tranh giành.

    Chỉ cần trở thành tần số
    của phiên bản đẹp nhất trong ta.
    HNI 6-11: Bài Thơ Chương 12: “TẦN SỐ CỦA TRÁI TIM” Trong im lặng, ta nghe tiếng thì thầm không phải từ miệng, mà từ những nhịp đập vô hình. Có khi ta cười, nhưng trái tim đang khóc. Có khi ta khóc, nhưng linh hồn lại đang lớn lên. Suy nghĩ là gió, cảm xúc là sóng. Gió thổi nhẹ, nhưng sóng mới chạm bờ. Ta gửi lên vũ trụ điều gì, vũ trụ gửi lại điều đó. Không theo ý muốn, mà theo tần số. Người sợ nghèo, nghèo đuổi theo họ. Người tin đủ đầy, cánh cửa mở ra. Người ôm giận dữ, bão giông vây quanh. Người ôm yêu thương, mặt trời dõi bước. Không phải cuộc đời chọn ta, ta chọn cuộc đời qua những rung động thầm lặng. Tần số là lời cầu nguyện không lời. Biết ơn là bài hát của linh hồn. Yêu thương là tín hiệu mạnh nhất. Và ta hiểu, mọi thứ ta muốn đã tồn tại sẵn trong âm nhạc của vũ trụ. Chỉ cần đồng bộ, không cần chạy theo. Chỉ cần mở lòng, không cần tranh giành. Chỉ cần trở thành tần số của phiên bản đẹp nhất trong ta.
    Love
    3
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI ...6-11
    CHƯƠNG 12: MỖI SUY NGHĨ LÀ MỘT TẦN SỐ – MỖI CẢM XÚC LÀ MỘT TÍN HIỆU
    Henry Lê – Lê Đình Hải
    1. SỰ THẬT MÀ NHIỀU NGƯỜI KHÔNG BIẾT
    Con người nghĩ mình “đang suy nghĩ”, nhưng thực ra:
    Suy nghĩ đang tự vận hành,
    và ta chỉ là người nghe.
    Phần lớn suy nghĩ không phải ý muốn,
    mà là “lập trình vô thức” từ:
    ký ức,
    môi trường sống,
    gia đình,
    niềm tin xã hội,
    nỗi sợ,
    trải nghiệm cũ.
    Nhưng khi bước vào tâm thức mới, ta nhận ra:
    Suy nghĩ không phải “tiếng nói trong đầu”
    Suy nghĩ là dòng tín hiệu năng lượng
    Và mỗi suy nghĩ phát ra một tần số vào vũ trụ
    Điều này nghĩa là:
    Bạn nghĩ điều gì → bạn gửi lệnh đó
    Bạn lặp đi lặp lại suy nghĩ nào → bạn lập trình cuộc đời theo hướng đó
    Rất đơn giản:
    não là máy phát, vũ trụ là máy nhận.
    2. SUY NGHĨ KHÔNG VÔ HẠI – NÓ LÀ NĂNG LƯỢNG
    Trong tư duy cũ, người ta bảo:
    “Chỉ nghĩ thôi mà có gì đâu.”
    Nhưng trong tư duy lượng tử:
    Suy nghĩ tạo sóng điện
    Cảm xúc tạo sóng từ
    Trái tim + bộ não = hệ phát tần số mạnh nhất trong cơ thể
    Đó chính là lý do:
    Nỗi sợ hấp dẫn nỗi sợ
    Lo âu sinh thêm rắc rối
    Người tiêu cực luôn gặp tiêu cực
    Người tự tin luôn có cơ hội
    Không phải ngẫu nhiên.
    Đó là cơ chế rung động.
    Vũ trụ không phản hồi lời nói của bạn.
    Vũ trụ phản hồi tần số bạn phát ra.
    3. CẢM XÚC – NGÔN NGỮ NHANH HƠN SUY NGHĨ
    Trong khi suy nghĩ phát ra tín hiệu yếu,
    thì cảm xúc là tín hiệu mạnh và trực tiếp.
    Nên một người:
    giả vờ mỉm cười nhưng trong lòng sợ → vũ trụ phản hồi nỗi sợ
    nói “tôi ổn” nhưng đau đớn → vũ trụ phản hồi đau đớn
    miệng than nghèo nhưng tim đầy biết ơn → vũ trụ phản hồi đủ đầy
    Cảm xúc không biết nói dối.
    Sóng năng lượng cũng không biết nói dối.
    Đó là lý do vì sao:
    Bạn không thể “lừa” vũ trụ bằng lời nói.
    Vũ trụ nghe bằng trái tim bạn phát ra gì.
    4. SUY NGHĨ TẠO HIỆN THỰC NHƯ THẾ NÀO?
    Suy nghĩ → tạo hình ảnh trong tâm trí
    Hình ảnh → tạo cảm xúc
    Cảm xúc → tạo tín hiệu năng lượng
    Năng lượng → tương tác với trường vũ trụ
    Vũ trụ → sắp xếp sự kiện tương ứng
    Quy trình này gọi là:
    Đồng bộ
    Cộng hưởng
    Hấp dẫn
    Tạo thực tại
    Người hiểu điều này sẽ không hỏi: “Bao giờ cuộc đời thay đổi?” Họ hỏi: “Bao giờ tần số của tôi thay đổi?”
    5. VÌ SAO NHIỀU NGƯỜI NGHĨ TÍCH CỰC NHƯNG KHÔNG HIỆU QUẢ?
    Vì họ chỉ đổi suy nghĩ,
    nhưng cảm xúc còn giữ tần số cũ.
    Miệng nói “Tôi tin” nhưng tim nghi ngờ
    Miệng nói “Tôi sẽ giàu” nhưng tần số là thiếu thốn
    Miệng nói “Tôi ổn” nhưng tần số là đau đớn
    Khi suy nghĩ và cảm xúc mâu thuẫn,
    vũ trụ nghe cảm xúc, không nghe lời nói.
    Nên việc thật sự quan trọng không phải là nghĩ tích cực,
    mà là trải nghiệm tích cực từ bên trong.
    Cảm xúc chính là chữ ký năng lượng của linh hồn.
    6. THAY ĐỔI TẦN SỐ = THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI
    Bạn không cần:
    thêm may mắn
    thêm tiền
    thêm cơ hội
    Bạn cần đổi tín hiệu phát đi.
    Tín hiệu đổi → hiện thực đổi.
    Cách đổi:
    Quan sát suy nghĩ
    Giải phóng cảm xúc kẹt
    Thở sâu & trở lại hiện tại
    Chọn suy nghĩ đẹp
    Sống bằng biết ơn thật
    Hành động không sợ hãi
    Một người ở tần số yêu thương
    sẽ thấy cuộc đời phản hồi bằng yêu thương.
    Một người ở tần số tin tưởng
    sẽ thấy cuộc đời mở lối nhẹ nhàng.
    Không phải phép thuật.
    Đó là cơ học năng lượng.
    7. KHI SUY NGHĨ TRỞ THÀNH CÔNG CỤ CỦA TÂM THỨC MỚI
    Tâm thức cũ:
    Suy nghĩ là chủ
    Cảm xúc điều khiển
    Bản ngã ra lệnh
    Tâm thức mới:
    Tâm là chủ
    Suy nghĩ là công cụ
    Cảm xúc là tín hiệu
    Linh hồn là người lái
    Bạn không còn bị suy nghĩ lôi đi.
    Bạn chọn suy nghĩ sẽ nuôi mình.
    Nếu suy nghĩ là hạt giống,
    bạn gieo gì – bạn hái đó.
    HNI ...6-11 ✅ CHƯƠNG 12: MỖI SUY NGHĨ LÀ MỘT TẦN SỐ – MỖI CẢM XÚC LÀ MỘT TÍN HIỆU Henry Lê – Lê Đình Hải 1. SỰ THẬT MÀ NHIỀU NGƯỜI KHÔNG BIẾT Con người nghĩ mình “đang suy nghĩ”, nhưng thực ra: Suy nghĩ đang tự vận hành, và ta chỉ là người nghe. Phần lớn suy nghĩ không phải ý muốn, mà là “lập trình vô thức” từ: ký ức, môi trường sống, gia đình, niềm tin xã hội, nỗi sợ, trải nghiệm cũ. Nhưng khi bước vào tâm thức mới, ta nhận ra: ✅ Suy nghĩ không phải “tiếng nói trong đầu” ✅ Suy nghĩ là dòng tín hiệu năng lượng ✅ Và mỗi suy nghĩ phát ra một tần số vào vũ trụ Điều này nghĩa là: Bạn nghĩ điều gì → bạn gửi lệnh đó Bạn lặp đi lặp lại suy nghĩ nào → bạn lập trình cuộc đời theo hướng đó Rất đơn giản: não là máy phát, vũ trụ là máy nhận. 2. SUY NGHĨ KHÔNG VÔ HẠI – NÓ LÀ NĂNG LƯỢNG Trong tư duy cũ, người ta bảo: “Chỉ nghĩ thôi mà có gì đâu.” Nhưng trong tư duy lượng tử: Suy nghĩ tạo sóng điện Cảm xúc tạo sóng từ Trái tim + bộ não = hệ phát tần số mạnh nhất trong cơ thể Đó chính là lý do: ✅ Nỗi sợ hấp dẫn nỗi sợ ✅ Lo âu sinh thêm rắc rối ✅ Người tiêu cực luôn gặp tiêu cực ✅ Người tự tin luôn có cơ hội Không phải ngẫu nhiên. Đó là cơ chế rung động. Vũ trụ không phản hồi lời nói của bạn. Vũ trụ phản hồi tần số bạn phát ra. 3. CẢM XÚC – NGÔN NGỮ NHANH HƠN SUY NGHĨ Trong khi suy nghĩ phát ra tín hiệu yếu, thì cảm xúc là tín hiệu mạnh và trực tiếp. Nên một người: giả vờ mỉm cười nhưng trong lòng sợ → vũ trụ phản hồi nỗi sợ nói “tôi ổn” nhưng đau đớn → vũ trụ phản hồi đau đớn miệng than nghèo nhưng tim đầy biết ơn → vũ trụ phản hồi đủ đầy Cảm xúc không biết nói dối. Sóng năng lượng cũng không biết nói dối. Đó là lý do vì sao: Bạn không thể “lừa” vũ trụ bằng lời nói. Vũ trụ nghe bằng trái tim bạn phát ra gì. 4. SUY NGHĨ TẠO HIỆN THỰC NHƯ THẾ NÀO? Suy nghĩ → tạo hình ảnh trong tâm trí Hình ảnh → tạo cảm xúc Cảm xúc → tạo tín hiệu năng lượng Năng lượng → tương tác với trường vũ trụ Vũ trụ → sắp xếp sự kiện tương ứng Quy trình này gọi là: ✅ Đồng bộ ✅ Cộng hưởng ✅ Hấp dẫn ✅ Tạo thực tại Người hiểu điều này sẽ không hỏi: “Bao giờ cuộc đời thay đổi?” Họ hỏi: “Bao giờ tần số của tôi thay đổi?” 5. VÌ SAO NHIỀU NGƯỜI NGHĨ TÍCH CỰC NHƯNG KHÔNG HIỆU QUẢ? Vì họ chỉ đổi suy nghĩ, nhưng cảm xúc còn giữ tần số cũ. Miệng nói “Tôi tin” nhưng tim nghi ngờ Miệng nói “Tôi sẽ giàu” nhưng tần số là thiếu thốn Miệng nói “Tôi ổn” nhưng tần số là đau đớn Khi suy nghĩ và cảm xúc mâu thuẫn, vũ trụ nghe cảm xúc, không nghe lời nói. Nên việc thật sự quan trọng không phải là nghĩ tích cực, mà là trải nghiệm tích cực từ bên trong. Cảm xúc chính là chữ ký năng lượng của linh hồn. 6. THAY ĐỔI TẦN SỐ = THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI Bạn không cần: thêm may mắn thêm tiền thêm cơ hội Bạn cần đổi tín hiệu phát đi. Tín hiệu đổi → hiện thực đổi. Cách đổi: ✅ Quan sát suy nghĩ ✅ Giải phóng cảm xúc kẹt ✅ Thở sâu & trở lại hiện tại ✅ Chọn suy nghĩ đẹp ✅ Sống bằng biết ơn thật ✅ Hành động không sợ hãi Một người ở tần số yêu thương sẽ thấy cuộc đời phản hồi bằng yêu thương. Một người ở tần số tin tưởng sẽ thấy cuộc đời mở lối nhẹ nhàng. Không phải phép thuật. Đó là cơ học năng lượng. 7. KHI SUY NGHĨ TRỞ THÀNH CÔNG CỤ CỦA TÂM THỨC MỚI Tâm thức cũ: Suy nghĩ là chủ Cảm xúc điều khiển Bản ngã ra lệnh Tâm thức mới: Tâm là chủ Suy nghĩ là công cụ Cảm xúc là tín hiệu Linh hồn là người lái Bạn không còn bị suy nghĩ lôi đi. Bạn chọn suy nghĩ sẽ nuôi mình. Nếu suy nghĩ là hạt giống, bạn gieo gì – bạn hái đó.
    Love
    3
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6-11:
    Bài Thơ Chương11: “NGÔN NGỮ CỦA SÓNG”
    Vũ trụ không nói bằng lời,
    người khôn ngoan lắng nghe bằng trái tim.
    Mỗi cảm xúc là câu chữ,
    mỗi rung động là câu thơ vô hình.

    Người buồn mang đám mây theo mình,
    người vui mang mặt trời đến chỗ khác.
    Không phải số phận trêu người,
    mà là sóng trả lời sóng.

    Ta phát yêu thương,
    đời phản hồi dịu dàng.
    Ta phát giận dữ,
    đời gửi lại bão giông.

    Không gian lặng lẽ ghi nhận,
    thời gian tỉ mỉ xếp hình.
    Hạt giống nào gieo xuống tần số,
    hình hài đó lớn trong đời.

    Sóng không biết nói dối,
    nó chỉ biết trung thực.
    Người có trái tim sáng,
    đi đến đâu cũng sáng.

    Người biết ơn dù tay còn trống,
    chẳng bao lâu tay đầy hoa.
    Kẻ sân hận dù bàn đủ vàng,
    vẫn thấy mình thiếu thốn.

    Ta không cần hét lên với Trời,
    chỉ cần thay đổi nhịp tim.
    Vũ trụ không nghe âm thanh,
    Vũ trụ nghe tần số.

    Và ta hiểu:
    mọi điều ta muốn
    đã có sẵn ở một tần số nào đó.
    Chỉ cần nâng mình lên,
    không phải kéo nó xuống.

    Hãy trở thành bản nhạc đẹp,
    và đời trở thành sân khấu đẹp.
    Sóng chính là ngôn ngữ,
    và ta chính là người nói.
    HNI 6-11: ✅ Bài Thơ Chương11: “NGÔN NGỮ CỦA SÓNG” Vũ trụ không nói bằng lời, người khôn ngoan lắng nghe bằng trái tim. Mỗi cảm xúc là câu chữ, mỗi rung động là câu thơ vô hình. Người buồn mang đám mây theo mình, người vui mang mặt trời đến chỗ khác. Không phải số phận trêu người, mà là sóng trả lời sóng. Ta phát yêu thương, đời phản hồi dịu dàng. Ta phát giận dữ, đời gửi lại bão giông. Không gian lặng lẽ ghi nhận, thời gian tỉ mỉ xếp hình. Hạt giống nào gieo xuống tần số, hình hài đó lớn trong đời. Sóng không biết nói dối, nó chỉ biết trung thực. Người có trái tim sáng, đi đến đâu cũng sáng. Người biết ơn dù tay còn trống, chẳng bao lâu tay đầy hoa. Kẻ sân hận dù bàn đủ vàng, vẫn thấy mình thiếu thốn. Ta không cần hét lên với Trời, chỉ cần thay đổi nhịp tim. Vũ trụ không nghe âm thanh, Vũ trụ nghe tần số. Và ta hiểu: mọi điều ta muốn đã có sẵn ở một tần số nào đó. Chỉ cần nâng mình lên, không phải kéo nó xuống. Hãy trở thành bản nhạc đẹp, và đời trở thành sân khấu đẹp. Sóng chính là ngôn ngữ, và ta chính là người nói.
    Love
    3
    1 Bình luận 0 Chia sẽ