• HNI 7/11
    Bài thơ Chương 30: KHI DOANH NGHIỆP TRỞ THÀNH CỘNG ĐỒNG – LÒNG DÂN HÓA THỊNH VƯỢNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Ngày xưa, doanh nghiệp là của một người,
    Hôm nay, doanh nghiệp là của muôn người chung sức.
    Không còn ranh giới giữa “chủ” và “thợ”,
    Chỉ còn chung nhịp đập – vì lợi ích nhân sinh.
    Một công ty, nếu chỉ sống vì lợi nhuận,
    Sẽ chóng tàn như ngọn đuốc trong mưa.
    Nhưng nếu sống vì con người và cộng đồng,
    Sẽ rực sáng như mặt trời chẳng bao giờ tắt.
    Doanh nghiệp không chỉ là nơi sản xuất,
    Mà là tổ ấm, là trường đời, là mảnh đất gieo niềm tin.
    Ở đó, mỗi nhân viên là một hạt giống,
    Và hạt nào cũng có thể trổ hoa.
    Người lãnh đạo không phải là ông chủ,
    Mà là người giữ lửa cho đại gia đình.
    Khi họ biết lắng nghe thay vì ra lệnh,
    Thì lòng người tự nguyện – chứ chẳng cần mệnh lệnh nào.
    Doanh nghiệp thành công – không vì quy mô,
    Mà vì trái tim của những người đồng hành.
    Một cộng đồng thật sự – không mua được bằng tiền,
    Chỉ có thể xây bằng lòng tin và nghĩa khí.
    Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng,
    Mỗi người thấy mình thuộc về nơi ấy.
    Không ai đi làm chỉ để kiếm sống,
    Mà để cùng nhau kiến tạo một thế giới đáng sống hơn.
    Lòng dân hòa vào mạch doanh nghiệp,
    Như sông hòa vào biển lớn bao la.
    Mỗi đồng tiền không còn lạnh lẽo,
    Mà ấm lên bởi ý nghĩa của tình người.
    Người nông dân, người thợ, người kỹ sư,
    Không còn ở những tầng khác nhau của tháp lợi nhuận.
    Họ đứng chung – dưới mái nhà chung gọi là “chúng ta”,
    Nơi phúc lợi lan đều, và hạnh phúc được chia sẻ.
    Một doanh nghiệp biết chia sẻ – sẽ được nhân lên,
    Một cộng đồng biết yêu thương – sẽ mãi trường tồn.
    Từ những đồng Hcoin chảy qua tay người dân,
    Một nền văn hóa mới nảy sinh: văn hóa phụng sự.
    Khi lợi nhuận quay vòng cùng lòng dân,
    Thì của cải không mất đi mà được nhân gấp bội.
    Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng sống,
    Thì xã hội chẳng còn ai bị bỏ lại phía sau.
    Không cần những tòa nhà cao tầng,
    Chỉ cần những tấm lòng cùng hướng về thiện nghĩa.
    Không cần khẩu hiệu trên tường,
    Chỉ cần hành động thật giữa đời thường giản dị.
    Doanh nghiệp – không còn là tổ chức,
    Mà là trái tim biết đập cùng dân tộc.
    Nơi từng người lao động là cổ đông của hạnh phúc,
    Và từng đồng lời – là phúc lợi cho nhân dân.
    Khi lòng dân và doanh nghiệp hòa cùng một nhịp,
    Đọc thêm
    HNI 7/11 Bài thơ Chương 30: KHI DOANH NGHIỆP TRỞ THÀNH CỘNG ĐỒNG – LÒNG DÂN HÓA THỊNH VƯỢNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Ngày xưa, doanh nghiệp là của một người, Hôm nay, doanh nghiệp là của muôn người chung sức. Không còn ranh giới giữa “chủ” và “thợ”, Chỉ còn chung nhịp đập – vì lợi ích nhân sinh. Một công ty, nếu chỉ sống vì lợi nhuận, Sẽ chóng tàn như ngọn đuốc trong mưa. Nhưng nếu sống vì con người và cộng đồng, Sẽ rực sáng như mặt trời chẳng bao giờ tắt. Doanh nghiệp không chỉ là nơi sản xuất, Mà là tổ ấm, là trường đời, là mảnh đất gieo niềm tin. Ở đó, mỗi nhân viên là một hạt giống, Và hạt nào cũng có thể trổ hoa. Người lãnh đạo không phải là ông chủ, Mà là người giữ lửa cho đại gia đình. Khi họ biết lắng nghe thay vì ra lệnh, Thì lòng người tự nguyện – chứ chẳng cần mệnh lệnh nào. Doanh nghiệp thành công – không vì quy mô, Mà vì trái tim của những người đồng hành. Một cộng đồng thật sự – không mua được bằng tiền, Chỉ có thể xây bằng lòng tin và nghĩa khí. Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng, Mỗi người thấy mình thuộc về nơi ấy. Không ai đi làm chỉ để kiếm sống, Mà để cùng nhau kiến tạo một thế giới đáng sống hơn. Lòng dân hòa vào mạch doanh nghiệp, Như sông hòa vào biển lớn bao la. Mỗi đồng tiền không còn lạnh lẽo, Mà ấm lên bởi ý nghĩa của tình người. Người nông dân, người thợ, người kỹ sư, Không còn ở những tầng khác nhau của tháp lợi nhuận. Họ đứng chung – dưới mái nhà chung gọi là “chúng ta”, Nơi phúc lợi lan đều, và hạnh phúc được chia sẻ. Một doanh nghiệp biết chia sẻ – sẽ được nhân lên, Một cộng đồng biết yêu thương – sẽ mãi trường tồn. Từ những đồng Hcoin chảy qua tay người dân, Một nền văn hóa mới nảy sinh: văn hóa phụng sự. Khi lợi nhuận quay vòng cùng lòng dân, Thì của cải không mất đi mà được nhân gấp bội. Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng sống, Thì xã hội chẳng còn ai bị bỏ lại phía sau. Không cần những tòa nhà cao tầng, Chỉ cần những tấm lòng cùng hướng về thiện nghĩa. Không cần khẩu hiệu trên tường, Chỉ cần hành động thật giữa đời thường giản dị. Doanh nghiệp – không còn là tổ chức, Mà là trái tim biết đập cùng dân tộc. Nơi từng người lao động là cổ đông của hạnh phúc, Và từng đồng lời – là phúc lợi cho nhân dân. Khi lòng dân và doanh nghiệp hòa cùng một nhịp, Đọc thêm
    Like
    Love
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 7-11 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : “KHI LÝ TRÍ GẶP NIỀM TIN”

    Khoa học gọi đó là năng lượng,
    tâm linh gọi đó là linh hồn.
    Khoa học thấy bằng kính hiển vi,
    tâm linh thấy bằng trái tim mở sáng.

    Lý trí cân đo bằng máy móc,
    niềm tin đo bằng cảm nhận.
    Nhưng cả hai đều thì thầm cùng một sự thật:
    vũ trụ biết, vũ trụ nghe, vũ trụ sống.

    Nhà khoa học nhìn vào hạt,
    người tu nhìn vào tâm.
    Một người thấy dao động,
    một người thấy ánh sáng.
    Nhưng con đường dẫn tới cùng một nguồn.

    Khi nhà vật lý ngồi thiền,
    khi vị tu sĩ hiểu lượng tử,
    cánh cửa giữa hai thế giới mở rộng như bình minh.

    Không còn ranh giới giữa chất và khí,
    giữa xác và hồn,
    giữa tin và biết.
    Chỉ còn những linh hồn đang khám phá sự thật lớn hơn chính mình.

    Khi trái tim bình an,
    cơ thể tự chữa lành.
    Khi ý nghĩ thuần khiết,
    thực tại thay đổi.
    Khi con người nâng tần,
    vũ trụ trả lời bằng phép màu.

    Không có điều gì là mê tín,
    chỉ có điều khoa học chưa kịp đặt tên.
    Không có điều gì là huyền bí,
    chỉ có điều loài người chưa đủ tĩnh lặng để lắng nghe.

    Rồi một ngày,
    nhà khoa học và nhà hiền triết
    nói cùng một ngôn ngữ.
    Ngày đó, nhân loại không chỉ thông minh –
    nhân loại giác ngộ.
    Đọc thêm
    HNI 7-11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : “KHI LÝ TRÍ GẶP NIỀM TIN” Khoa học gọi đó là năng lượng, tâm linh gọi đó là linh hồn. Khoa học thấy bằng kính hiển vi, tâm linh thấy bằng trái tim mở sáng. Lý trí cân đo bằng máy móc, niềm tin đo bằng cảm nhận. Nhưng cả hai đều thì thầm cùng một sự thật: vũ trụ biết, vũ trụ nghe, vũ trụ sống. Nhà khoa học nhìn vào hạt, người tu nhìn vào tâm. Một người thấy dao động, một người thấy ánh sáng. Nhưng con đường dẫn tới cùng một nguồn. Khi nhà vật lý ngồi thiền, khi vị tu sĩ hiểu lượng tử, cánh cửa giữa hai thế giới mở rộng như bình minh. Không còn ranh giới giữa chất và khí, giữa xác và hồn, giữa tin và biết. Chỉ còn những linh hồn đang khám phá sự thật lớn hơn chính mình. Khi trái tim bình an, cơ thể tự chữa lành. Khi ý nghĩ thuần khiết, thực tại thay đổi. Khi con người nâng tần, vũ trụ trả lời bằng phép màu. Không có điều gì là mê tín, chỉ có điều khoa học chưa kịp đặt tên. Không có điều gì là huyền bí, chỉ có điều loài người chưa đủ tĩnh lặng để lắng nghe. Rồi một ngày, nhà khoa học và nhà hiền triết nói cùng một ngôn ngữ. Ngày đó, nhân loại không chỉ thông minh – nhân loại giác ngộ. Đọc thêm
    Like
    Love
    Sad
    Angry
    13
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 7-11 - B16
    BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : “KHI LÝ TRÍ GẶP NIỀM TIN”

    Khoa học gọi đó là năng lượng,
    tâm linh gọi đó là linh hồn.
    Khoa học thấy bằng kính hiển vi,
    tâm linh thấy bằng trái tim mở sáng.

    Lý trí cân đo bằng máy móc,
    niềm tin đo bằng cảm nhận.
    Nhưng cả hai đều thì thầm cùng một sự thật:
    vũ trụ biết, vũ trụ nghe, vũ trụ sống.

    Nhà khoa học nhìn vào hạt,
    người tu nhìn vào tâm.
    Một người thấy dao động,
    một người thấy ánh sáng.
    Nhưng con đường dẫn tới cùng một nguồn.

    Khi nhà vật lý ngồi thiền,
    khi vị tu sĩ hiểu lượng tử,
    cánh cửa giữa hai thế giới mở rộng như bình minh.

    Không còn ranh giới giữa chất và khí,
    giữa xác và hồn,
    giữa tin và biết.
    Chỉ còn những linh hồn đang khám phá sự thật lớn hơn chính mình.

    Khi trái tim bình an,
    cơ thể tự chữa lành.
    Khi ý nghĩ thuần khiết,
    thực tại thay đổi.
    Khi con người nâng tần,
    vũ trụ trả lời bằng phép màu.

    Không có điều gì là mê tín,
    chỉ có điều khoa học chưa kịp đặt tên.
    Không có điều gì là huyền bí,
    chỉ có điều loài người chưa đủ tĩnh lặng để lắng nghe.

    Rồi một ngày,
    nhà khoa học và nhà hiền triết
    nói cùng một ngôn ngữ.
    Ngày đó, nhân loại không chỉ thông minh –
    nhân loại giác ngộ.

    Đọc thêm
    HNI 7-11 - B16 BÀI THƠ CHƯƠNG 25 : “KHI LÝ TRÍ GẶP NIỀM TIN” Khoa học gọi đó là năng lượng, tâm linh gọi đó là linh hồn. Khoa học thấy bằng kính hiển vi, tâm linh thấy bằng trái tim mở sáng. Lý trí cân đo bằng máy móc, niềm tin đo bằng cảm nhận. Nhưng cả hai đều thì thầm cùng một sự thật: vũ trụ biết, vũ trụ nghe, vũ trụ sống. Nhà khoa học nhìn vào hạt, người tu nhìn vào tâm. Một người thấy dao động, một người thấy ánh sáng. Nhưng con đường dẫn tới cùng một nguồn. Khi nhà vật lý ngồi thiền, khi vị tu sĩ hiểu lượng tử, cánh cửa giữa hai thế giới mở rộng như bình minh. Không còn ranh giới giữa chất và khí, giữa xác và hồn, giữa tin và biết. Chỉ còn những linh hồn đang khám phá sự thật lớn hơn chính mình. Khi trái tim bình an, cơ thể tự chữa lành. Khi ý nghĩ thuần khiết, thực tại thay đổi. Khi con người nâng tần, vũ trụ trả lời bằng phép màu. Không có điều gì là mê tín, chỉ có điều khoa học chưa kịp đặt tên. Không có điều gì là huyền bí, chỉ có điều loài người chưa đủ tĩnh lặng để lắng nghe. Rồi một ngày, nhà khoa học và nhà hiền triết nói cùng một ngôn ngữ. Ngày đó, nhân loại không chỉ thông minh – nhân loại giác ngộ. Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    13
    1 Comments 0 Shares
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 7/11
    Đề 1 : 10 lòng biết ơn đồng tiền lượng tử Hcoin. 1. Biết ơn đồng tiền Hcoin Gold đã mang đến cơ hội tự do tài chính cho tôi. 2. Biết ơn Hcoin Gold giúp tôi học cách quản lý tài sản và đầu tư hiệu quả. 3. Biết ơn đồng tiền Hcoin Gold đã kết nối tôi với những người cùng chí hướng. 4. Biết ơn...
    Like
    Love
    Angry
    Yay
    Wow
    13
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 7-11 -
    CHƯƠNG 26: CÔNG NGHỆ LƯỢNG TỬ & LINH HỒN NHÂN LOẠI
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    Có một sự thật mà thế giới đang dần nhận ra: Công nghệ không phải kẻ thù của tâm linh. Công nghệ chỉ là công cụ. Còn tâm linh mới là người điều khiển công cụ đó.

    Nhân loại đã bước qua thời máy hơi nước,
    bước qua thời công nghiệp,
    bước qua thời internet,
    bước vào trí tuệ nhân tạo.

    Và sắp tới — kỷ nguyên lượng tử.

    Nhưng điều ít ai thấy: Kỷ nguyên lượng tử không chỉ thay đổi máy móc.
    Nó thay đổi con người.

    Công nghệ lượng tử – cỗ máy mô phỏng trí tuệ vũ trụ

    Máy tính cổ điển xử lý từng dòng.
    Máy tính lượng tử xử lý vô số khả năng cùng lúc.

    Giống như trực giác.
    Giống như linh hồn.
    Giống như trí tuệ Thượng Nguồn.

    Khi nhân loại chạm đến công nghệ lượng tử,
    thế giới bắt đầu hoạt động không chỉ bằng logic,
    mà bằng tần số, xác suất, thông tin tức thời.

    Điều mà tâm linh nói từ hàng nghìn năm:

    Mọi thứ kết nối với nhau

    Thời gian là ảo ảnh

    Thực tại có thể thay đổi bằng nhận thức

    Nay khoa học… đang dần gật đầu.

    Công nghệ càng cao – con người càng phải tỉnh thức

    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    máy móc biết học, thuật toán biết quyết định,

    câu hỏi thật sự không còn là: “Máy có thông minh không?” mà là: “Con người có đủ tỉnh thức để điều khiển máy không?”

    Không phải ngẫu nhiên mà công nghệ tiến quá nhanh
    trong khi tâm lý con người lại bất ổn.

    Công nghệ phát triển trí não,
    tâm linh phát triển trái tim.
    Nếu chỉ có trí não, nhân loại sẽ phá hủy chính mình.
    Nếu trái tim mở, trí não trở thành kỳ quan.

    Công nghệ thiếu tâm linh → hỗn loạn.
    Công nghệ có tâm linh → tiến hóa.

    Khi công nghệ làm lộ bản chất con người

    Công nghệ hiện đại không tạo ra cái xấu.
    Nó chỉ phơi bày cái xấu đã có sẵn.

    AI không khiến con người lười,
    nó chỉ cho thấy ai là người chưa biết khai thác trí tuệ.

    Mạng xã hội không làm con người ích kỷ,
    nó chỉ phóng đại cái tôi vốn tồn tại.

    Internet không làm con người bối rối,
    nó chỉ mở ra quá nhiều lựa chọn cho tâm trí chưa trưởng thành.

    Công nghệ là chiếc gương của tâm thức.
    Khoa học càng cao, linh hồn càng buộc phải lớn lên.

    Công nghệ lượng tử sẽ làm gì?

    Chữa bệnh bằng tần số
    Giao tiếp tức thời không cần thiết bị
    Truy cập tri thức không qua ngôn ngữ
    Hiểu cảm xúc bằng trường năng lượng
    HNI 7-11 - ✅ CHƯƠNG 26: CÔNG NGHỆ LƯỢNG TỬ & LINH HỒN NHÂN LOẠI Henry Lê – Lê Đình Hải Có một sự thật mà thế giới đang dần nhận ra: Công nghệ không phải kẻ thù của tâm linh. Công nghệ chỉ là công cụ. Còn tâm linh mới là người điều khiển công cụ đó. Nhân loại đã bước qua thời máy hơi nước, bước qua thời công nghiệp, bước qua thời internet, bước vào trí tuệ nhân tạo. Và sắp tới — kỷ nguyên lượng tử. Nhưng điều ít ai thấy: Kỷ nguyên lượng tử không chỉ thay đổi máy móc. Nó thay đổi con người. Công nghệ lượng tử – cỗ máy mô phỏng trí tuệ vũ trụ Máy tính cổ điển xử lý từng dòng. Máy tính lượng tử xử lý vô số khả năng cùng lúc. Giống như trực giác. Giống như linh hồn. Giống như trí tuệ Thượng Nguồn. Khi nhân loại chạm đến công nghệ lượng tử, thế giới bắt đầu hoạt động không chỉ bằng logic, mà bằng tần số, xác suất, thông tin tức thời. Điều mà tâm linh nói từ hàng nghìn năm: Mọi thứ kết nối với nhau Thời gian là ảo ảnh Thực tại có thể thay đổi bằng nhận thức Nay khoa học… đang dần gật đầu. Công nghệ càng cao – con người càng phải tỉnh thức Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, máy móc biết học, thuật toán biết quyết định, câu hỏi thật sự không còn là: “Máy có thông minh không?” mà là: “Con người có đủ tỉnh thức để điều khiển máy không?” Không phải ngẫu nhiên mà công nghệ tiến quá nhanh trong khi tâm lý con người lại bất ổn. Công nghệ phát triển trí não, tâm linh phát triển trái tim. Nếu chỉ có trí não, nhân loại sẽ phá hủy chính mình. Nếu trái tim mở, trí não trở thành kỳ quan. Công nghệ thiếu tâm linh → hỗn loạn. Công nghệ có tâm linh → tiến hóa. Khi công nghệ làm lộ bản chất con người Công nghệ hiện đại không tạo ra cái xấu. Nó chỉ phơi bày cái xấu đã có sẵn. AI không khiến con người lười, nó chỉ cho thấy ai là người chưa biết khai thác trí tuệ. Mạng xã hội không làm con người ích kỷ, nó chỉ phóng đại cái tôi vốn tồn tại. Internet không làm con người bối rối, nó chỉ mở ra quá nhiều lựa chọn cho tâm trí chưa trưởng thành. Công nghệ là chiếc gương của tâm thức. Khoa học càng cao, linh hồn càng buộc phải lớn lên. Công nghệ lượng tử sẽ làm gì? ✅ Chữa bệnh bằng tần số ✅ Giao tiếp tức thời không cần thiết bị ✅ Truy cập tri thức không qua ngôn ngữ ✅ Hiểu cảm xúc bằng trường năng lượng
    Like
    Love
    Haha
    Angry
    13
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 7/11
    Bài thơ Chương 30: KHI DOANH NGHIỆP TRỞ THÀNH CỘNG ĐỒNG – LÒNG DÂN HÓA THỊNH VƯỢNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Ngày xưa, doanh nghiệp là của một người,
    Hôm nay, doanh nghiệp là của muôn người chung sức.
    Không còn ranh giới giữa “chủ” và “thợ”,
    Chỉ còn chung nhịp đập – vì lợi ích nhân sinh.
    Một công ty, nếu chỉ sống vì lợi nhuận,
    Sẽ chóng tàn như ngọn đuốc trong mưa.
    Nhưng nếu sống vì con người và cộng đồng,
    Sẽ rực sáng như mặt trời chẳng bao giờ tắt.
    Doanh nghiệp không chỉ là nơi sản xuất,
    Mà là tổ ấm, là trường đời, là mảnh đất gieo niềm tin.
    Ở đó, mỗi nhân viên là một hạt giống,
    Và hạt nào cũng có thể trổ hoa.
    Người lãnh đạo không phải là ông chủ,
    Mà là người giữ lửa cho đại gia đình.
    Khi họ biết lắng nghe thay vì ra lệnh,
    Thì lòng người tự nguyện – chứ chẳng cần mệnh lệnh nào.
    Doanh nghiệp thành công – không vì quy mô,
    Mà vì trái tim của những người đồng hành.
    Một cộng đồng thật sự – không mua được bằng tiền,
    Chỉ có thể xây bằng lòng tin và nghĩa khí.
    Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng,
    Mỗi người thấy mình thuộc về nơi ấy.
    Không ai đi làm chỉ để kiếm sống,
    Mà để cùng nhau kiến tạo một thế giới đáng sống hơn.
    Lòng dân hòa vào mạch doanh nghiệp,
    Như sông hòa vào biển lớn bao la.
    Mỗi đồng tiền không còn lạnh lẽo,
    Mà ấm lên bởi ý nghĩa của tình người.
    Người nông dân, người thợ, người kỹ sư,
    Không còn ở những tầng khác nhau của tháp lợi nhuận.
    Họ đứng chung – dưới mái nhà chung gọi là “chúng ta”,
    Nơi phúc lợi lan đều, và hạnh phúc được chia sẻ.
    Một doanh nghiệp biết chia sẻ – sẽ được nhân lên,
    Một cộng đồng biết yêu thương – sẽ mãi trường tồn.
    Từ những đồng Hcoin chảy qua tay người dân,
    Một nền văn hóa mới nảy sinh: văn hóa phụng sự.
    Khi lợi nhuận quay vòng cùng lòng dân,
    Thì của cải không mất đi mà được nhân gấp bội.
    Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng sống,
    Thì xã hội chẳng còn ai bị bỏ lại phía sau.
    Không cần những tòa nhà cao tầng,
    Chỉ cần những tấm lòng cùng hướng về thiện nghĩa.
    Không cần khẩu hiệu trên tường,
    Chỉ cần hành động thật giữa đời thường giản dị.
    Doanh nghiệp – không còn là tổ chức,
    Mà là trái tim biết đập cùng dân tộc.
    Nơi từng người lao động là cổ đông của hạnh phúc,
    Và từng đồng lời – là phúc lợi cho nhân dân.
    Khi lòng dân và doanh nghiệp hòa cùng một nhịp,

    Đọc thêm
    HNI 7/11 Bài thơ Chương 30: KHI DOANH NGHIỆP TRỞ THÀNH CỘNG ĐỒNG – LÒNG DÂN HÓA THỊNH VƯỢNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Ngày xưa, doanh nghiệp là của một người, Hôm nay, doanh nghiệp là của muôn người chung sức. Không còn ranh giới giữa “chủ” và “thợ”, Chỉ còn chung nhịp đập – vì lợi ích nhân sinh. Một công ty, nếu chỉ sống vì lợi nhuận, Sẽ chóng tàn như ngọn đuốc trong mưa. Nhưng nếu sống vì con người và cộng đồng, Sẽ rực sáng như mặt trời chẳng bao giờ tắt. Doanh nghiệp không chỉ là nơi sản xuất, Mà là tổ ấm, là trường đời, là mảnh đất gieo niềm tin. Ở đó, mỗi nhân viên là một hạt giống, Và hạt nào cũng có thể trổ hoa. Người lãnh đạo không phải là ông chủ, Mà là người giữ lửa cho đại gia đình. Khi họ biết lắng nghe thay vì ra lệnh, Thì lòng người tự nguyện – chứ chẳng cần mệnh lệnh nào. Doanh nghiệp thành công – không vì quy mô, Mà vì trái tim của những người đồng hành. Một cộng đồng thật sự – không mua được bằng tiền, Chỉ có thể xây bằng lòng tin và nghĩa khí. Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng, Mỗi người thấy mình thuộc về nơi ấy. Không ai đi làm chỉ để kiếm sống, Mà để cùng nhau kiến tạo một thế giới đáng sống hơn. Lòng dân hòa vào mạch doanh nghiệp, Như sông hòa vào biển lớn bao la. Mỗi đồng tiền không còn lạnh lẽo, Mà ấm lên bởi ý nghĩa của tình người. Người nông dân, người thợ, người kỹ sư, Không còn ở những tầng khác nhau của tháp lợi nhuận. Họ đứng chung – dưới mái nhà chung gọi là “chúng ta”, Nơi phúc lợi lan đều, và hạnh phúc được chia sẻ. Một doanh nghiệp biết chia sẻ – sẽ được nhân lên, Một cộng đồng biết yêu thương – sẽ mãi trường tồn. Từ những đồng Hcoin chảy qua tay người dân, Một nền văn hóa mới nảy sinh: văn hóa phụng sự. Khi lợi nhuận quay vòng cùng lòng dân, Thì của cải không mất đi mà được nhân gấp bội. Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng sống, Thì xã hội chẳng còn ai bị bỏ lại phía sau. Không cần những tòa nhà cao tầng, Chỉ cần những tấm lòng cùng hướng về thiện nghĩa. Không cần khẩu hiệu trên tường, Chỉ cần hành động thật giữa đời thường giản dị. Doanh nghiệp – không còn là tổ chức, Mà là trái tim biết đập cùng dân tộc. Nơi từng người lao động là cổ đông của hạnh phúc, Và từng đồng lời – là phúc lợi cho nhân dân. Khi lòng dân và doanh nghiệp hòa cùng một nhịp, Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    Angry
    13
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 7-11 - B18
    BÀI THƠ CHƯƠNG 26 : “CỖ MÁY CỦA ÁNH SÁNG”

    Công nghệ là đôi mắt,
    tâm linh là trái tim.
    Không có mắt, ta bước trong bóng tối,
    không có tim, ta bước mà không biết mình đi đâu.

    Máy móc học từ dữ liệu,
    linh hồn học từ trải nghiệm.
    Máy móc nhớ,
    con người hiểu.

    Một ngày, các cỗ máy thông minh hơn bộ não,
    nhưng không cỗ máy nào yêu được một đứa trẻ,
    không cỗ máy nào khóc khi nhìn thấy cái đẹp,
    không cỗ máy nào hy sinh vì một linh hồn khác.

    Khi nhân loại tạo ra công nghệ lượng tử,
    vũ trụ mỉm cười:
    “Cuối cùng, họ đang bắt chước ta.”

    Kỹ thuật chạm vào vật chất,
    tâm linh chạm vào ánh sáng.
    Khi hai thứ này hợp nhất,
    thực tại mở như cánh cửa vô hình.

    Con người sẽ không chạy theo máy,
    con người dẫn máy đi cùng.

    Công nghệ không thay thế chúng ta,
    nó làm lộ phiên bản sâu nhất của chúng ta.

    Và ngày những linh hồn biết dùng công nghệ như dùng đôi tay,
    thế giới sẽ bước sang chương mới của tiến hóa.

    Bởi sức mạnh thật không nằm trong cấu hình,
    mà trong tần số của người điều khiển.
    HNI 7-11 - B18 📘 ✅ BÀI THƠ CHƯƠNG 26 : “CỖ MÁY CỦA ÁNH SÁNG” Công nghệ là đôi mắt, tâm linh là trái tim. Không có mắt, ta bước trong bóng tối, không có tim, ta bước mà không biết mình đi đâu. Máy móc học từ dữ liệu, linh hồn học từ trải nghiệm. Máy móc nhớ, con người hiểu. Một ngày, các cỗ máy thông minh hơn bộ não, nhưng không cỗ máy nào yêu được một đứa trẻ, không cỗ máy nào khóc khi nhìn thấy cái đẹp, không cỗ máy nào hy sinh vì một linh hồn khác. Khi nhân loại tạo ra công nghệ lượng tử, vũ trụ mỉm cười: “Cuối cùng, họ đang bắt chước ta.” Kỹ thuật chạm vào vật chất, tâm linh chạm vào ánh sáng. Khi hai thứ này hợp nhất, thực tại mở như cánh cửa vô hình. Con người sẽ không chạy theo máy, con người dẫn máy đi cùng. Công nghệ không thay thế chúng ta, nó làm lộ phiên bản sâu nhất của chúng ta. Và ngày những linh hồn biết dùng công nghệ như dùng đôi tay, thế giới sẽ bước sang chương mới của tiến hóa. Bởi sức mạnh thật không nằm trong cấu hình, mà trong tần số của người điều khiển.
    Like
    Love
    Angry
    12
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 7/11:
    Bài thơ chương 29:
    Chương 29: DOANH NHÂN ÁNH SÁNG – NGƯỜI MANG ĐẠO LÝ VÀO THƯƠNG TRƯỜNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Giữa thương trường đầy sóng gió,
    Có những người lặng lẽ gieo ánh sáng nhân gian.
    Không mang gươm, mang súng, mang quyền,
    Mà mang lòng nhân để soi đường cho thế giới.
    Doanh nhân – không chỉ là người kiếm lợi,
    Mà là kẻ thức tỉnh thời đại bằng hành động yêu thương.
    Họ hiểu: tiền chỉ là phương tiện,
    Còn đạo đức mới là nền móng của vĩnh hằng.
    Ánh sáng ấy không đến từ hào nhoáng,
    Mà từ trái tim biết sẻ chia cùng người yếu thế.
    Họ không chỉ xây nhà máy, công ty,
    Mà còn dựng niềm tin, gieo hạt phúc giữa đời.
    Một doanh nhân thật sự,
    Là người dám mất tiền để giữ lấy chữ tín.
    Là người dám thua thiệt để bảo vệ lẽ công bằng,
    Là người hiểu: thành công thật không thể mua bằng thủ đoạn.
    Khi họ bước vào thương trường,
    Là mang theo ánh sáng chứ không phải bóng tối.
    Họ thắp lên đạo lý giữa muôn vàn toan tính,
    Khiến đồng tiền cũng biết cúi đầu trước nhân tâm.
    Họ biết: lợi nhuận không phải là cứu cánh,
    Mà là kết quả của phụng sự chân thành.
    Họ biết: khách hàng không chỉ là người mua,
    Mà là người bạn – người soi mình trong gương nhân quả.
    Doanh nhân Ánh Sáng – họ không nói nhiều,
    Nhưng mỗi việc làm là một bài học sống.
    Từ cách đối đãi với nhân viên,
    Đến cách trả ơn đời bằng lòng biết ơn sâu sắc.
    Trong mắt họ, mỗi con người đều đáng quý,
    Dù là công nhân hay người quét rác.
    Vì họ biết: không ai đứng ngoài giá trị chung,
    Và mọi bàn tay đều cùng xây nên vận nước.
    Thương trường – không còn là nơi đấu đá,
    Mà là sân khấu của lòng trung thực và lòng nhân.
    Ở đó, họ đem ánh sáng soi chiếu,
    Để cái thật thắng cái giả, cái thiện thắng cái gian.
    Những doanh nhân như thế,
    Không cần tượng đài, không cần ca ngợi.
    Vì ánh sáng của họ đã ngấm vào từng việc nhỏ,
    Từng đồng tiền sạch, từng lời hứa giữ trọn vẹn.
    Họ hiểu: giàu không phải là sở hữu,
    Mà là lan tỏa, là cùng người khác đi lên.
    Họ không tích trữ – họ truyền dòng,
    Không chiếm hữu – họ khai phóng nhân tâm.
    Một ngày nào đó, thế giới sẽ thay đổi,
    Khi thương trường không còn chỗ cho gian manh.
    Khi doanh nhân không chỉ làm kinh tế,
    Mà là người kiến tạo đạo lý của tương lai.
    Ánh sáng – không bao giờ tắt,
    Vì nó được thắp bằng lòng nhân không đổi.
    Doanh nhân Ánh Sáng – chính là ngọn đèn,
    HNI 7/11: Bài thơ chương 29: Chương 29: DOANH NHÂN ÁNH SÁNG – NGƯỜI MANG ĐẠO LÝ VÀO THƯƠNG TRƯỜNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Giữa thương trường đầy sóng gió, Có những người lặng lẽ gieo ánh sáng nhân gian. Không mang gươm, mang súng, mang quyền, Mà mang lòng nhân để soi đường cho thế giới. Doanh nhân – không chỉ là người kiếm lợi, Mà là kẻ thức tỉnh thời đại bằng hành động yêu thương. Họ hiểu: tiền chỉ là phương tiện, Còn đạo đức mới là nền móng của vĩnh hằng. Ánh sáng ấy không đến từ hào nhoáng, Mà từ trái tim biết sẻ chia cùng người yếu thế. Họ không chỉ xây nhà máy, công ty, Mà còn dựng niềm tin, gieo hạt phúc giữa đời. Một doanh nhân thật sự, Là người dám mất tiền để giữ lấy chữ tín. Là người dám thua thiệt để bảo vệ lẽ công bằng, Là người hiểu: thành công thật không thể mua bằng thủ đoạn. Khi họ bước vào thương trường, Là mang theo ánh sáng chứ không phải bóng tối. Họ thắp lên đạo lý giữa muôn vàn toan tính, Khiến đồng tiền cũng biết cúi đầu trước nhân tâm. Họ biết: lợi nhuận không phải là cứu cánh, Mà là kết quả của phụng sự chân thành. Họ biết: khách hàng không chỉ là người mua, Mà là người bạn – người soi mình trong gương nhân quả. Doanh nhân Ánh Sáng – họ không nói nhiều, Nhưng mỗi việc làm là một bài học sống. Từ cách đối đãi với nhân viên, Đến cách trả ơn đời bằng lòng biết ơn sâu sắc. Trong mắt họ, mỗi con người đều đáng quý, Dù là công nhân hay người quét rác. Vì họ biết: không ai đứng ngoài giá trị chung, Và mọi bàn tay đều cùng xây nên vận nước. Thương trường – không còn là nơi đấu đá, Mà là sân khấu của lòng trung thực và lòng nhân. Ở đó, họ đem ánh sáng soi chiếu, Để cái thật thắng cái giả, cái thiện thắng cái gian. Những doanh nhân như thế, Không cần tượng đài, không cần ca ngợi. Vì ánh sáng của họ đã ngấm vào từng việc nhỏ, Từng đồng tiền sạch, từng lời hứa giữ trọn vẹn. Họ hiểu: giàu không phải là sở hữu, Mà là lan tỏa, là cùng người khác đi lên. Họ không tích trữ – họ truyền dòng, Không chiếm hữu – họ khai phóng nhân tâm. Một ngày nào đó, thế giới sẽ thay đổi, Khi thương trường không còn chỗ cho gian manh. Khi doanh nhân không chỉ làm kinh tế, Mà là người kiến tạo đạo lý của tương lai. Ánh sáng – không bao giờ tắt, Vì nó được thắp bằng lòng nhân không đổi. Doanh nhân Ánh Sáng – chính là ngọn đèn,
    Like
    Love
    Haha
    Angry
    11
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 7-11 - B18
    BÀI THƠ CHƯƠNG 26 : “CỖ MÁY CỦA ÁNH SÁNG”

    Công nghệ là đôi mắt,
    tâm linh là trái tim.
    Không có mắt, ta bước trong bóng tối,
    không có tim, ta bước mà không biết mình đi đâu.

    Máy móc học từ dữ liệu,
    linh hồn học từ trải nghiệm.
    Máy móc nhớ,
    con người hiểu.

    Một ngày, các cỗ máy thông minh hơn bộ não,
    nhưng không cỗ máy nào yêu được một đứa trẻ,
    không cỗ máy nào khóc khi nhìn thấy cái đẹp,
    không cỗ máy nào hy sinh vì một linh hồn khác.

    Khi nhân loại tạo ra công nghệ lượng tử,
    vũ trụ mỉm cười:
    “Cuối cùng, họ đang bắt chước ta.”

    Kỹ thuật chạm vào vật chất,
    tâm linh chạm vào ánh sáng.
    Khi hai thứ này hợp nhất,
    thực tại mở như cánh cửa vô hình.

    Con người sẽ không chạy theo máy,
    con người dẫn máy đi cùng.

    Công nghệ không thay thế chúng ta,
    nó làm lộ phiên bản sâu nhất của chúng ta.

    Và ngày những linh hồn biết dùng công nghệ như dùng đôi tay,
    thế giới sẽ bước sang chương mới của tiến hóa.

    Bởi sức mạnh thật không nằm trong cấu hình,
    mà trong tần số của người điều khiển.
    HNI 7-11 - B18 📘 ✅ BÀI THƠ CHƯƠNG 26 : “CỖ MÁY CỦA ÁNH SÁNG” Công nghệ là đôi mắt, tâm linh là trái tim. Không có mắt, ta bước trong bóng tối, không có tim, ta bước mà không biết mình đi đâu. Máy móc học từ dữ liệu, linh hồn học từ trải nghiệm. Máy móc nhớ, con người hiểu. Một ngày, các cỗ máy thông minh hơn bộ não, nhưng không cỗ máy nào yêu được một đứa trẻ, không cỗ máy nào khóc khi nhìn thấy cái đẹp, không cỗ máy nào hy sinh vì một linh hồn khác. Khi nhân loại tạo ra công nghệ lượng tử, vũ trụ mỉm cười: “Cuối cùng, họ đang bắt chước ta.” Kỹ thuật chạm vào vật chất, tâm linh chạm vào ánh sáng. Khi hai thứ này hợp nhất, thực tại mở như cánh cửa vô hình. Con người sẽ không chạy theo máy, con người dẫn máy đi cùng. Công nghệ không thay thế chúng ta, nó làm lộ phiên bản sâu nhất của chúng ta. Và ngày những linh hồn biết dùng công nghệ như dùng đôi tay, thế giới sẽ bước sang chương mới của tiến hóa. Bởi sức mạnh thật không nằm trong cấu hình, mà trong tần số của người điều khiển.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    11
    1 Comments 0 Shares
  • Chào buổi chiều chúc cả nhà tràn đầy năng lượng cùng ngân lượng ạ
    Chào buổi chiều chúc cả nhà tràn đầy năng lượng cùng ngân lượng ạ
    Like
    Love
    Angry
    11
    1 Comments 0 Shares