HNI 7/11:
CHƯƠNG 24: TÂM THỨC QUỐC GIA – KHI MỖI DÂN TỘC LÀ MỘT LINH HỒN LỚN
Henry Lê – Lê Đình Hải
Con người có linh hồn.
Gia đình có linh hồn.
Và một quốc gia – cũng có linh hồn.
Một quốc gia không chỉ là đường biên giới, không chỉ là lá cờ, không chỉ là chính phủ.
Quốc gia là tổ hợp hàng triệu linh hồn, chia sẻ chung ký ức, niềm tin, nỗi đau, khát vọng, văn hóa, tần số.
Nhìn sâu vào bất kỳ dân tộc nào, ta sẽ thấy một trường năng lượng tập thể đang thở, đang học, đang tiến hóa.
Có quốc gia sinh ra để mở đường.
Có quốc gia sinh ra để chữa lành.
Có quốc gia sinh ra để bảo vệ sự thật.
Có quốc gia sinh ra để mang trí tuệ cổ xưa đến thời đại mới.
Và có quốc gia sinh ra để giữ gìn ánh sáng khi thế giới chìm trong bóng tối.
Không có dân tộc nhỏ —
chỉ có những dân tộc chưa nhận ra tầm vóc linh hồn của mình.
Quốc gia được xây từ ký ức tâm linh
Tại sao người ta yêu đất nước mình đến vậy, dù nơi đó không hoàn hảo?
Tại sao người ta rơi nước mắt khi nghe tiếng mẹ đẻ?
Tại sao một món ăn bình thường ở quê nhà lại ngon hơn những bữa tiệc sang trọng nơi xứ lạ?
Bởi quê hương không nằm trong bản đồ.
Quê hương nằm trong trường linh hồn của tập thể.
Con người không chỉ thuộc về một quốc gia vì khai sinh,
họ thuộc về vì lời hẹn với mảnh đất ấy.
Chúng ta đến một vùng đất để học bài học của vùng đất đó.
Có quốc gia học bài học của tự do.
Có quốc gia học bài học của tha thứ.
Có quốc gia học bài học của trí tuệ.
Có quốc gia học bài học của đoàn kết.
Có quốc gia học bài học của sáng tạo.
Và bài học của mỗi dân tộc —
dần dần góp lại thành bài học của nhân loại.
Tâm thức quốc gia tạo nên số phận quốc gia
Dân tộc sợ hãi – tạo nên lịch sử của chiến tranh và phòng thủ.
Dân tộc tham lam – tạo nên lịch sử của bóc lột và xung đột.
Dân tộc yêu thương – tạo nên lịch sử của đoàn kết và phép màu.
Không phải do vận may.
Mà vì tần số của tập thể quyết định tương lai tập thể.
Khi dân tộc nói: – “Chúng ta yếu”, họ thu hút quốc nhục.
– “Chúng ta kém”, họ thu hút thất bại.
– “Chúng ta nhỏ”, họ tự thu hẹp vận mệnh.
Nhưng khi dân tộc nói: – “Chúng ta đủ”, họ mở cửa thịnh vượng.
– “Chúng ta thông minh”, họ thu hút trí tuệ.
– “Chúng ta nhân ái”, thế giới đến để hợp tác thay vì xâm lấn.
Quốc gia không thăng hoa nhờ khẩu hiệu.
Quốc gia thăng hoa nhờ nâng tần tập thể.
Không phải ngẫu nhiên một dân tộc nổi bật trong một lĩnh vực
Do Thái nổi bật về trí tuệ và sáng tạo.
Nhật Bản nổi bật về kỷ luật và tinh thần võ sĩ đạo.
Ấn Độ nổi bật về tâm linh.
Mỹ nổi bật về tự do và công nghệ.
Hàn Quốc nổi bật về văn hóa mềm.
Việt Nam nổi bật về năng lượng của sự kiên cường, nhân ái và tái sinh.
Khi linh hồn quốc gia mạnh,
dân tộc đó có thể bị tổn thương, nhưng không bao giờ gục.
Lịch sử không phải ngẫu nhiên.
Lịch sử là bản ghi năng lượng.
Con người không chỉ là công dân – họ là tế bào của linh hồn quốc gia
Khi một cá nhân:
tỉnh thức hơn,
tử tế hơn,
ý thức hơn,
yêu thương hơn,
linh hồn quốc gia lớn lên theo.
Một người gieo được mầm yêu thương,
là quốc gia được thêm một mét đất màu mỡ.
Một người biết tha thứ,
là quốc gia được xóa một vết thương năng lượng.
Một người sống tử tế,
là quốc gia bớt đi một bóng tối.
Quốc gia giàu… không phải ở ngân hàng.
Quốc gia giàu… ở văn hóa trái tim của dân mình.
Khi tâm thức quốc gia nâng lên – luật pháp, kinh tế, giáo dục, nghệ thuật tự thay đổi
Không phải sửa hệ thống để đổi con người.
Mà đổi con người để sửa hệ thống.
Hệ thống là hình chiếu của tâm thức tập thể.
Vậy nên: – có nơi luật pháp nghiêm nhưng người vẫn tử tế,
– có nơi luật pháp chặt nhưng tâm thức thấp nên hỗn loạn vẫn xảy ra,
– có nơi tài nguyên nghèo nhưng trí tuệ cao nên vẫn thịnh vượng.
HNI 7/11:
✅ CHƯƠNG 24: TÂM THỨC QUỐC GIA – KHI MỖI DÂN TỘC LÀ MỘT LINH HỒN LỚN
Henry Lê – Lê Đình Hải
Con người có linh hồn.
Gia đình có linh hồn.
Và một quốc gia – cũng có linh hồn.
Một quốc gia không chỉ là đường biên giới, không chỉ là lá cờ, không chỉ là chính phủ.
Quốc gia là tổ hợp hàng triệu linh hồn, chia sẻ chung ký ức, niềm tin, nỗi đau, khát vọng, văn hóa, tần số.
Nhìn sâu vào bất kỳ dân tộc nào, ta sẽ thấy một trường năng lượng tập thể đang thở, đang học, đang tiến hóa.
Có quốc gia sinh ra để mở đường.
Có quốc gia sinh ra để chữa lành.
Có quốc gia sinh ra để bảo vệ sự thật.
Có quốc gia sinh ra để mang trí tuệ cổ xưa đến thời đại mới.
Và có quốc gia sinh ra để giữ gìn ánh sáng khi thế giới chìm trong bóng tối.
Không có dân tộc nhỏ —
chỉ có những dân tộc chưa nhận ra tầm vóc linh hồn của mình.
Quốc gia được xây từ ký ức tâm linh
Tại sao người ta yêu đất nước mình đến vậy, dù nơi đó không hoàn hảo?
Tại sao người ta rơi nước mắt khi nghe tiếng mẹ đẻ?
Tại sao một món ăn bình thường ở quê nhà lại ngon hơn những bữa tiệc sang trọng nơi xứ lạ?
Bởi quê hương không nằm trong bản đồ.
Quê hương nằm trong trường linh hồn của tập thể.
Con người không chỉ thuộc về một quốc gia vì khai sinh,
họ thuộc về vì lời hẹn với mảnh đất ấy.
Chúng ta đến một vùng đất để học bài học của vùng đất đó.
Có quốc gia học bài học của tự do.
Có quốc gia học bài học của tha thứ.
Có quốc gia học bài học của trí tuệ.
Có quốc gia học bài học của đoàn kết.
Có quốc gia học bài học của sáng tạo.
Và bài học của mỗi dân tộc —
dần dần góp lại thành bài học của nhân loại.
Tâm thức quốc gia tạo nên số phận quốc gia
Dân tộc sợ hãi – tạo nên lịch sử của chiến tranh và phòng thủ.
Dân tộc tham lam – tạo nên lịch sử của bóc lột và xung đột.
Dân tộc yêu thương – tạo nên lịch sử của đoàn kết và phép màu.
Không phải do vận may.
Mà vì tần số của tập thể quyết định tương lai tập thể.
Khi dân tộc nói: – “Chúng ta yếu”, họ thu hút quốc nhục.
– “Chúng ta kém”, họ thu hút thất bại.
– “Chúng ta nhỏ”, họ tự thu hẹp vận mệnh.
Nhưng khi dân tộc nói: – “Chúng ta đủ”, họ mở cửa thịnh vượng.
– “Chúng ta thông minh”, họ thu hút trí tuệ.
– “Chúng ta nhân ái”, thế giới đến để hợp tác thay vì xâm lấn.
Quốc gia không thăng hoa nhờ khẩu hiệu.
Quốc gia thăng hoa nhờ nâng tần tập thể.
Không phải ngẫu nhiên một dân tộc nổi bật trong một lĩnh vực
Do Thái nổi bật về trí tuệ và sáng tạo.
Nhật Bản nổi bật về kỷ luật và tinh thần võ sĩ đạo.
Ấn Độ nổi bật về tâm linh.
Mỹ nổi bật về tự do và công nghệ.
Hàn Quốc nổi bật về văn hóa mềm.
Việt Nam nổi bật về năng lượng của sự kiên cường, nhân ái và tái sinh.
Khi linh hồn quốc gia mạnh,
dân tộc đó có thể bị tổn thương, nhưng không bao giờ gục.
Lịch sử không phải ngẫu nhiên.
Lịch sử là bản ghi năng lượng.
Con người không chỉ là công dân – họ là tế bào của linh hồn quốc gia
Khi một cá nhân:
tỉnh thức hơn,
tử tế hơn,
ý thức hơn,
yêu thương hơn,
linh hồn quốc gia lớn lên theo.
Một người gieo được mầm yêu thương,
là quốc gia được thêm một mét đất màu mỡ.
Một người biết tha thứ,
là quốc gia được xóa một vết thương năng lượng.
Một người sống tử tế,
là quốc gia bớt đi một bóng tối.
Quốc gia giàu… không phải ở ngân hàng.
Quốc gia giàu… ở văn hóa trái tim của dân mình.
Khi tâm thức quốc gia nâng lên – luật pháp, kinh tế, giáo dục, nghệ thuật tự thay đổi
Không phải sửa hệ thống để đổi con người.
Mà đổi con người để sửa hệ thống.
Hệ thống là hình chiếu của tâm thức tập thể.
Vậy nên: – có nơi luật pháp nghiêm nhưng người vẫn tử tế,
– có nơi luật pháp chặt nhưng tâm thức thấp nên hỗn loạn vẫn xảy ra,
– có nơi tài nguyên nghèo nhưng trí tuệ cao nên vẫn thịnh vượng.