• https://youtu.be/oJx3E7SrG0I?si=St0JKNP-8ggVE3-1
    https://youtu.be/oJx3E7SrG0I?si=St0JKNP-8ggVE3-1
    Love
    Like
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 09/11:Trả lời câu đố chiều:
    Đề 1: Những thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị chuột rút
    1. Thực phẩm nên ăn:
    Khi bị chuột rút, cơ thể thường thiếu khoáng chất (magie, canxi, kali) hoặc mất nước, nên cần bổ sung:
       •    Thực phẩm giàu magie: rau chân vịt, bơ, hạnh nhân, hạt bí, chuối.
       •    Thực phẩm giàu canxi: sữa, phô mai, sữa chua, cá mòi, đậu phụ.
       •    Thực phẩm giàu kali: chuối, khoai lang, cam, dưa hấu.
       •    Uống đủ nước: đặc biệt là nước khoáng có chứa điện giải (Na, K, Mg).
       •    Cá béo (cá hồi, cá thu): chứa omega-3 giúp giảm viêm cơ.
    2. Thực phẩm nên tránh:
       •   Thức ăn quá mặn: làm mất cân bằng điện giải, dễ gây co cơ.
       •   Đồ uống có cồn, cà phê, nước ngọt có ga: gây mất nước, tăng nguy cơ chuột rút.
       •   Thức ăn nhanh, nhiều dầu mỡ: khiến tuần hoàn kém, máu khó lưu thông đến cơ bắp.
       •   Thực phẩm nhiều đường tinh luyện: làm tăng acid trong cơ, gây mỏi và co cơ.
    Lời khuyên:
    Ngoài ăn uống, nên vận động nhẹ, giãn cơ thường xuyên và ngủ đủ giấc để cơ bắp được phục hồi, tránh chuột rút tái phát.
    Đề 2: Cảm nhận Chương 29 – “Doanh nhân và trách nhiệm với hành tinh”
    (Trích từ SÁCH TRẮNG: DOANH NHÂN LÊ ĐÌNH HẢI – NGƯỜI KIẾN TẠO NỀN KINH TẾ NHÂN VĂN THẾ KỶ 21 – Tác giả Henry Le)
    Chương 29 mang đến một thông điệp sâu sắc về mối quan hệ giữa doanh nhân và Trái Đất – ngôi nhà chung của nhân loại. Tác giả Henry Lê – Lê Đình Hải không chỉ nói về kinh doanh vì lợi nhuận, mà còn nhấn mạnh trách nhiệm đạo đức, sinh thái và nhân văn của người lãnh đạo trong kỷ nguyên mới.
    Tôi cảm nhận được tinh thần phụng sự hành tinh, nơi mỗi doanh nhân được xem như người bảo vệ sự sống, chứ không chỉ là người tạo ra sản phẩm. Tư tưởng “doanh nhân xanh” mà tác giả truyền tải là lời kêu gọi mỗi cá nhân kinh doanh bền vững, hài hòa giữa phát triển kinh tế – bảo vệ môi trường – nâng cao ý thức con người.
    Điều tôi ấn tượng nhất là cách tác giả gắn trách nhiệm xã hội với trách nhiệm hành tinh:
    “Một doanh nhân nhân văn là người không chỉ tạo giá trị cho con người hôm nay, mà còn để lại di sản cho thế hệ mai sau.”
    HNI 09/11:Trả lời câu đố chiều: Đề 1: Những thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị chuột rút 1. Thực phẩm nên ăn: Khi bị chuột rút, cơ thể thường thiếu khoáng chất (magie, canxi, kali) hoặc mất nước, nên cần bổ sung:    •   🥬 Thực phẩm giàu magie: rau chân vịt, bơ, hạnh nhân, hạt bí, chuối.    •   🧀 Thực phẩm giàu canxi: sữa, phô mai, sữa chua, cá mòi, đậu phụ.    •   🍊 Thực phẩm giàu kali: chuối, khoai lang, cam, dưa hấu.    •   💧 Uống đủ nước: đặc biệt là nước khoáng có chứa điện giải (Na, K, Mg).    •   🐟 Cá béo (cá hồi, cá thu): chứa omega-3 giúp giảm viêm cơ. 2. Thực phẩm nên tránh:    •   Thức ăn quá mặn: làm mất cân bằng điện giải, dễ gây co cơ.    •   Đồ uống có cồn, cà phê, nước ngọt có ga: gây mất nước, tăng nguy cơ chuột rút.    •   Thức ăn nhanh, nhiều dầu mỡ: khiến tuần hoàn kém, máu khó lưu thông đến cơ bắp.    •   Thực phẩm nhiều đường tinh luyện: làm tăng acid trong cơ, gây mỏi và co cơ. 👉 Lời khuyên: Ngoài ăn uống, nên vận động nhẹ, giãn cơ thường xuyên và ngủ đủ giấc để cơ bắp được phục hồi, tránh chuột rút tái phát. Đề 2: Cảm nhận Chương 29 – “Doanh nhân và trách nhiệm với hành tinh” (Trích từ SÁCH TRẮNG: DOANH NHÂN LÊ ĐÌNH HẢI – NGƯỜI KIẾN TẠO NỀN KINH TẾ NHÂN VĂN THẾ KỶ 21 – Tác giả Henry Le) Chương 29 mang đến một thông điệp sâu sắc về mối quan hệ giữa doanh nhân và Trái Đất – ngôi nhà chung của nhân loại. Tác giả Henry Lê – Lê Đình Hải không chỉ nói về kinh doanh vì lợi nhuận, mà còn nhấn mạnh trách nhiệm đạo đức, sinh thái và nhân văn của người lãnh đạo trong kỷ nguyên mới. Tôi cảm nhận được tinh thần phụng sự hành tinh, nơi mỗi doanh nhân được xem như người bảo vệ sự sống, chứ không chỉ là người tạo ra sản phẩm. Tư tưởng “doanh nhân xanh” mà tác giả truyền tải là lời kêu gọi mỗi cá nhân kinh doanh bền vững, hài hòa giữa phát triển kinh tế – bảo vệ môi trường – nâng cao ý thức con người. Điều tôi ấn tượng nhất là cách tác giả gắn trách nhiệm xã hội với trách nhiệm hành tinh: “Một doanh nhân nhân văn là người không chỉ tạo giá trị cho con người hôm nay, mà còn để lại di sản cho thế hệ mai sau.”
    Love
    Like
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/ZFhMg3vDUjs?si=WwBlNXrykqWAJx9l
    https://youtu.be/ZFhMg3vDUjs?si=WwBlNXrykqWAJx9l
    Like
    Love
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 9-11 - B22
    PHẦN V – NHẤT THỂ

    **CHƯƠNG 41: KHI NGƯỜI VÀ VŨ TRỤ TRỞ THÀNH MỘT**
    Henry Le – Lê Đình Hải

    Một ngày nào đó, trên hành trình thức tỉnh, con người chợt nhận ra:
    Mình không hề “sống trong Vũ Trụ” –
    mà chính mình là một phần của Vũ Trụ.

    Điểm khởi đầu của linh hồn không phải từ cơ thể,
    Điểm kết thúc của linh hồn cũng không phải là cái chết.
    Ta chỉ đổi hình dạng,
    đổi lớp học,
    đổi tần số.
    Nhưng bản chất thì bất tử, vô hạn và kết nối với toàn thể.

    Con người từng nghĩ mình nhỏ bé.
    Nhưng đó là khi họ chỉ nhìn bằng đôi mắt thể xác.
    Khi nhìn bằng con mắt tâm thức, họ thấy:
    Ta không chỉ là một cá thể,
    Ta là sự tiếp nối của ánh sáng,
    là tế bào của Vũ Trụ,
    là một mảnh Thượng Nguồn đang tự trải nghiệm chính mình.

    Con người và Vũ Trụ không tách rời – chỉ khác tầng nhận thức

    Giống như giọt nước tưởng mình độc lập,
    cho đến khi quay về biển cả và hiểu:
    Nó chưa bao giờ tách khỏi đại dương.

    Ta – với thân thể – có vẻ riêng biệt.
    Nhưng ở tầng năng lượng, ta xuyên thấu trong một trường thống nhất:

    tâm trí phát sóng

    trái tim rung tần

    linh hồn ghi dữ liệu

    cảm xúc tạo thực tại

    Ta tưởng mình nghĩ “một mình”,
    nhưng thật ra ta đang kết nối với trường thông tin của toàn bộ Vũ Trụ.

    Mỗi ý tưởng tuôn đến bất chợt,
    không phải “ngẫu nhiên”,
    mà là tín hiệu của nguồn.

    Hợp nhất không phải hòa tan – mà là nhận ra nguồn gốc

    Hợp nhất không có nghĩa:

    Mất bản sắc

    Mất cá tính

    Mất cái tôi

    Hợp nhất nghĩa là:
    Ta biết nguồn gốc của mình.

    Con sóng vẫn là sóng,
    nhưng sóng biết mình thuộc về biển.

    Ngọn lửa vẫn là lửa,
    nhưng lửa biết mình sinh từ mặt trời.

    Con người vẫn sống đời riêng,
    nhưng biết mình là một phần của ánh sáng vô hạn.

    Khi con người hợp nhất cùng Vũ Trụ – đời sống đổi tầng

    Con người tách rời → sống bằng đấu tranh
    Con người hợp nhất → sống bằng sự trôi chảy

    Con người tách rời → tìm kiếm bên ngoài
    Con người hợp nhất → tìm thấy bên trong

    Con người tách rời → sợ hãi
    Con người hợp nhất → tin tưởng

    Khi người và Vũ Trụ trở thành một,
    mọi điều từng khó, bỗng trở nên nhẹ.

    Bởi không còn ép

    Không còn gồng

    Không còn “mình phải làm một mình”

    Linh hồn biết: ** luôn có lực lớn hơn đang dẫn đường.**

    Tín hiệu của người đã hợp nhất

    Khi linh hồn bước vào trạng thái Nhất Thể:

    Không thấy ai là kẻ thù

    Không còn ganh đua

    Không muốn hạ bệ ai

    Không cần đúng bằng mọi giá

    Vì hiểu rằng mọi linh hồn đều đang học bài học riêng của họ.
    Không ai hơn, không ai kém – chỉ khác thời điểm trưởng thành.

    Người hợp nhất không còn hỏi:
    “Làm sao để thắng?”
    Họ hỏi:
    “Làm sao để nâng mình và nâng người?”

    Và đó là lúc năng lượng của họ tăng cấp.

    Sự hòa điệu với Vũ Trụ

    Khi ta tách rời → ta điều khiển thế giới
    Khi ta hợp nhất → thế giới phối hợp với ta

    Gặp đúng người

    Đến đúng nơi

    Đúng thời điểm

    Đúng cơ hội

    Đúng giấc mơ

    Không phải vì ta giỏi,
    nhưng vì ta không còn đi ngược dòng.

    Tâm hồn hòa cùng đạo vận hành của Vũ Trụ,
    nên thực tại tự động trôi đúng hướng.

    Nhất Thể không phải là cuối con đường – mà là bắt đầu

    Bởi khi biết mình là Vũ Trụ,
    ta không còn hỏi: “Tôi phải làm gì để trở thành ai?”
    ta hỏi:
    “Tôi muốn sáng tạo điều gì cho thế giới này?”

    Đó là lúc con người không còn là kẻ đứng ngoài cuộc đời,
    mà trở thành đồng sáng tạo cùng Vũ Trụ.

    Ở tầng này, sống không còn là sinh tồn.
    Sống là sáng tạo.
    Sống là tỏa sáng.
    Sống là trao đi.
    Sống là khai mở.
    HNI 9-11 - B22 🌺🌺🌺 ✅ PHẦN V – NHẤT THỂ **CHƯƠNG 41: KHI NGƯỜI VÀ VŨ TRỤ TRỞ THÀNH MỘT** Henry Le – Lê Đình Hải Một ngày nào đó, trên hành trình thức tỉnh, con người chợt nhận ra: Mình không hề “sống trong Vũ Trụ” – mà chính mình là một phần của Vũ Trụ. Điểm khởi đầu của linh hồn không phải từ cơ thể, Điểm kết thúc của linh hồn cũng không phải là cái chết. Ta chỉ đổi hình dạng, đổi lớp học, đổi tần số. Nhưng bản chất thì bất tử, vô hạn và kết nối với toàn thể. Con người từng nghĩ mình nhỏ bé. Nhưng đó là khi họ chỉ nhìn bằng đôi mắt thể xác. Khi nhìn bằng con mắt tâm thức, họ thấy: Ta không chỉ là một cá thể, Ta là sự tiếp nối của ánh sáng, là tế bào của Vũ Trụ, là một mảnh Thượng Nguồn đang tự trải nghiệm chính mình. ✅ Con người và Vũ Trụ không tách rời – chỉ khác tầng nhận thức Giống như giọt nước tưởng mình độc lập, cho đến khi quay về biển cả và hiểu: Nó chưa bao giờ tách khỏi đại dương. Ta – với thân thể – có vẻ riêng biệt. Nhưng ở tầng năng lượng, ta xuyên thấu trong một trường thống nhất: tâm trí phát sóng trái tim rung tần linh hồn ghi dữ liệu cảm xúc tạo thực tại Ta tưởng mình nghĩ “một mình”, nhưng thật ra ta đang kết nối với trường thông tin của toàn bộ Vũ Trụ. Mỗi ý tưởng tuôn đến bất chợt, không phải “ngẫu nhiên”, mà là tín hiệu của nguồn. ✅ Hợp nhất không phải hòa tan – mà là nhận ra nguồn gốc Hợp nhất không có nghĩa: Mất bản sắc Mất cá tính Mất cái tôi Hợp nhất nghĩa là: Ta biết nguồn gốc của mình. Con sóng vẫn là sóng, nhưng sóng biết mình thuộc về biển. Ngọn lửa vẫn là lửa, nhưng lửa biết mình sinh từ mặt trời. Con người vẫn sống đời riêng, nhưng biết mình là một phần của ánh sáng vô hạn. ✅ Khi con người hợp nhất cùng Vũ Trụ – đời sống đổi tầng Con người tách rời → sống bằng đấu tranh Con người hợp nhất → sống bằng sự trôi chảy Con người tách rời → tìm kiếm bên ngoài Con người hợp nhất → tìm thấy bên trong Con người tách rời → sợ hãi Con người hợp nhất → tin tưởng Khi người và Vũ Trụ trở thành một, mọi điều từng khó, bỗng trở nên nhẹ. Bởi không còn ép Không còn gồng Không còn “mình phải làm một mình” Linh hồn biết: ** luôn có lực lớn hơn đang dẫn đường.** ✅ Tín hiệu của người đã hợp nhất Khi linh hồn bước vào trạng thái Nhất Thể: Không thấy ai là kẻ thù Không còn ganh đua Không muốn hạ bệ ai Không cần đúng bằng mọi giá Vì hiểu rằng mọi linh hồn đều đang học bài học riêng của họ. Không ai hơn, không ai kém – chỉ khác thời điểm trưởng thành. Người hợp nhất không còn hỏi: “Làm sao để thắng?” Họ hỏi: “Làm sao để nâng mình và nâng người?” Và đó là lúc năng lượng của họ tăng cấp. ✅ Sự hòa điệu với Vũ Trụ Khi ta tách rời → ta điều khiển thế giới Khi ta hợp nhất → thế giới phối hợp với ta Gặp đúng người Đến đúng nơi Đúng thời điểm Đúng cơ hội Đúng giấc mơ Không phải vì ta giỏi, nhưng vì ta không còn đi ngược dòng. Tâm hồn hòa cùng đạo vận hành của Vũ Trụ, nên thực tại tự động trôi đúng hướng. ✅ Nhất Thể không phải là cuối con đường – mà là bắt đầu Bởi khi biết mình là Vũ Trụ, ta không còn hỏi: “Tôi phải làm gì để trở thành ai?” ta hỏi: “Tôi muốn sáng tạo điều gì cho thế giới này?” Đó là lúc con người không còn là kẻ đứng ngoài cuộc đời, mà trở thành đồng sáng tạo cùng Vũ Trụ. Ở tầng này, sống không còn là sinh tồn. Sống là sáng tạo. Sống là tỏa sáng. Sống là trao đi. Sống là khai mở.
    Love
    Like
    Haha
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 9-11 - B16.
    **CHƯƠNG 40: TĨNH LẶNG TUYỆT ĐỐI – KHI BẠN LÀ TRUNG TÂM CỦA VŨ TRỤ**

    Có một khoảnh khắc mà mọi linh hồn đi qua con đường thức tỉnh đều phải chạm tới:
    Khoảnh khắc tĩnh lặng tuyệt đối.

    Tĩnh lặng không phải là sự im lặng bên ngoài.
    Không phải không có tiếng động, không có người, không có âm thanh.
    Tĩnh lặng là khi bên trong bạn không còn ồn ào.

    Khi tâm trí không còn tranh cãi với quá khứ.
    Khi trái tim không còn lo lắng về tương lai.
    Khi cái tôi không còn cố chứng minh điều gì.
    Khi linh hồn chỉ đang ở đây – trong khoảnh khắc này.

    Đó là lúc bạn trở thành trung tâm của Vũ Trụ.

    Tĩnh lặng là trạng thái cao nhất của trí tuệ

    Thế gian dạy ta:
    “Muốn hiểu – cần nghĩ.”
    Nhưng tâm thức linh hồn lại nói:
    “Muốn biết – cần lắng.”

    Trí tuệ thật sự không đến từ suy luận,
    Mà đến từ nhận biết.

    Khi tâm trí quá ồn, trực giác không thể lên tiếng.
    Khi cảm xúc quá mạnh, linh hồn bị che khuất.
    Khi cái tôi quá lớn, ánh sáng không thể xuyên vào.

    Chỉ khi ta tĩnh lặng,
    Chân lý mới xuất hiện.

    Trong tĩnh lặng, bạn không cần tìm câu trả lời –
    Câu trả lời tự tìm đến bạn.

    Khi bạn tĩnh lặng, cuộc đời trở nên rõ ràng

    Cuộc đời không mơ hồ,
    Chỉ là ta quá ồn để nhìn thấy.

    Ta nghe quá nhiều lời người khác,
    Nên không nghe được tiếng của chính mình.
    Ta chạy theo quá nhiều mục tiêu,
    Nên không biết đâu là điều linh hồn muốn.

    Nhưng trong tĩnh lặng:

    Điều gì cần rời đi → sẽ tự tan

    Điều gì thuộc về bạn → sẽ tự đến

    Điều gì là thật → sẽ đứng lại

    Bạn không cần chọn
    Bạn chỉ cần nhìn
    Và bạn sẽ biết.

    Tĩnh lặng là năng lượng của người mạnh

    Chỉ người yếu mới sợ im lặng,
    Vì họ không chịu nổi tiếng nói trong lòng mình.
    Chỉ người mạnh mới dám lắng lại,
    Đối diện bản thân,
    Đối diện tổn thương,
    Đối diện sự thật.

    Tĩnh lặng không làm bạn nhỏ đi.
    Tĩnh lặng làm bạn vững lại.
    Giống như mặt hồ chỉ phản chiếu bầu trời
    khi sóng ngừng động.

    Chỉ khi bạn tĩnh lặng,
    Bạn mới nhìn thấy toàn bộ chính mình.

    Tĩnh lặng – là giao thức kết nối với Vũ Trụ

    Trong tiếng ồn, bạn chỉ nghe con người nói.
    Trong tĩnh lặng, bạn nghe Vũ Trụ trả lời.

    Các minh triết cổ xưa đều hiểu điều đó:

    Thiền là tĩnh lặng

    Cầu nguyện là tĩnh lặng

    Trực giác là tĩnh lặng

    Giác ngộ là tĩnh lặng

    Tĩnh lặng không phải trạng thái tâm lý,
    Mà là cửa ngõ lượng tử kết nối với Thượng Nguồn.

    Khi bạn tĩnh, tần số của bạn vượt khỏi cơ thể,
    lan vào trường thông tin của Vũ Trụ,
    kết nối với trí tuệ vô hạn.

    Bạn không học nữa –
    bạn nhận.

    Khi bạn là trung tâm của Vũ Trụ

    Không phải bạn điều khiển mọi thứ,
    Mà mọi thứ tự điều chỉnh xoay quanh tần số của bạn.

    Con người đến – hoặc rời – đúng thời điểm

    Cơ hội mở – hoặc đóng – đúng tầng nhận thức

    Con đường sáng – hoặc tối – theo tần số trái tim

    Tĩnh lặng không khiến bạn bất động.
    Tĩnh lặng khiến bạn chính xác.

    Giống như mũi tên không cần nhiều lực,
    Chỉ cần hướng đúng.
    Người tĩnh không làm nhiều,
    Nhưng làm đúng.
    Và khi làm đúng – kết quả đến nhanh hơn hàng ngàn lần.

    Tĩnh lặng – nơi những linh hồn trưởng thành gặp nhau

    Khi tâm thức còn non,
    người ta nói nhiều để được lắng nghe.
    Khi tâm thức trưởng thành,
    người ta im lặng – vì đã hiểu.

    Người trí tuệ không cần lớn tiếng.
    Ánh sáng của họ tự tỏa.
    Năng lượng của họ tự lan.
    Không cần tranh luận.
    Không cần chứng minh.

    Tĩnh lặng chính là tiếng nói của linh hồn.
    HNI 9-11 - B16. **CHƯƠNG 40: TĨNH LẶNG TUYỆT ĐỐI – KHI BẠN LÀ TRUNG TÂM CỦA VŨ TRỤ** Có một khoảnh khắc mà mọi linh hồn đi qua con đường thức tỉnh đều phải chạm tới: Khoảnh khắc tĩnh lặng tuyệt đối. Tĩnh lặng không phải là sự im lặng bên ngoài. Không phải không có tiếng động, không có người, không có âm thanh. Tĩnh lặng là khi bên trong bạn không còn ồn ào. Khi tâm trí không còn tranh cãi với quá khứ. Khi trái tim không còn lo lắng về tương lai. Khi cái tôi không còn cố chứng minh điều gì. Khi linh hồn chỉ đang ở đây – trong khoảnh khắc này. Đó là lúc bạn trở thành trung tâm của Vũ Trụ. ✅ Tĩnh lặng là trạng thái cao nhất của trí tuệ Thế gian dạy ta: “Muốn hiểu – cần nghĩ.” Nhưng tâm thức linh hồn lại nói: “Muốn biết – cần lắng.” Trí tuệ thật sự không đến từ suy luận, Mà đến từ nhận biết. Khi tâm trí quá ồn, trực giác không thể lên tiếng. Khi cảm xúc quá mạnh, linh hồn bị che khuất. Khi cái tôi quá lớn, ánh sáng không thể xuyên vào. Chỉ khi ta tĩnh lặng, Chân lý mới xuất hiện. Trong tĩnh lặng, bạn không cần tìm câu trả lời – Câu trả lời tự tìm đến bạn. ✅ Khi bạn tĩnh lặng, cuộc đời trở nên rõ ràng Cuộc đời không mơ hồ, Chỉ là ta quá ồn để nhìn thấy. Ta nghe quá nhiều lời người khác, Nên không nghe được tiếng của chính mình. Ta chạy theo quá nhiều mục tiêu, Nên không biết đâu là điều linh hồn muốn. Nhưng trong tĩnh lặng: Điều gì cần rời đi → sẽ tự tan Điều gì thuộc về bạn → sẽ tự đến Điều gì là thật → sẽ đứng lại Bạn không cần chọn Bạn chỉ cần nhìn Và bạn sẽ biết. ✅ Tĩnh lặng là năng lượng của người mạnh Chỉ người yếu mới sợ im lặng, Vì họ không chịu nổi tiếng nói trong lòng mình. Chỉ người mạnh mới dám lắng lại, Đối diện bản thân, Đối diện tổn thương, Đối diện sự thật. Tĩnh lặng không làm bạn nhỏ đi. Tĩnh lặng làm bạn vững lại. Giống như mặt hồ chỉ phản chiếu bầu trời khi sóng ngừng động. Chỉ khi bạn tĩnh lặng, Bạn mới nhìn thấy toàn bộ chính mình. ✅ Tĩnh lặng – là giao thức kết nối với Vũ Trụ Trong tiếng ồn, bạn chỉ nghe con người nói. Trong tĩnh lặng, bạn nghe Vũ Trụ trả lời. Các minh triết cổ xưa đều hiểu điều đó: Thiền là tĩnh lặng Cầu nguyện là tĩnh lặng Trực giác là tĩnh lặng Giác ngộ là tĩnh lặng Tĩnh lặng không phải trạng thái tâm lý, Mà là cửa ngõ lượng tử kết nối với Thượng Nguồn. Khi bạn tĩnh, tần số của bạn vượt khỏi cơ thể, lan vào trường thông tin của Vũ Trụ, kết nối với trí tuệ vô hạn. Bạn không học nữa – bạn nhận. ✅ Khi bạn là trung tâm của Vũ Trụ Không phải bạn điều khiển mọi thứ, Mà mọi thứ tự điều chỉnh xoay quanh tần số của bạn. Con người đến – hoặc rời – đúng thời điểm Cơ hội mở – hoặc đóng – đúng tầng nhận thức Con đường sáng – hoặc tối – theo tần số trái tim Tĩnh lặng không khiến bạn bất động. Tĩnh lặng khiến bạn chính xác. Giống như mũi tên không cần nhiều lực, Chỉ cần hướng đúng. Người tĩnh không làm nhiều, Nhưng làm đúng. Và khi làm đúng – kết quả đến nhanh hơn hàng ngàn lần. ✅ Tĩnh lặng – nơi những linh hồn trưởng thành gặp nhau Khi tâm thức còn non, người ta nói nhiều để được lắng nghe. Khi tâm thức trưởng thành, người ta im lặng – vì đã hiểu. Người trí tuệ không cần lớn tiếng. Ánh sáng của họ tự tỏa. Năng lượng của họ tự lan. Không cần tranh luận. Không cần chứng minh. Tĩnh lặng chính là tiếng nói của linh hồn.
    Love
    Like
    Haha
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 9-11 - B15
    BÀI THƠ CHƯƠNG 39 : CÁNH CỬA CỦA ÁNH SÁNG

    Biết ơn những ngày nắng,
    Biết ơn những ngày mưa,
    Biết ơn người ở lại,
    Biết ơn kẻ rời đi.

    Biết ơn nụ cười ấm,
    Biết ơn giọt lệ rơi,
    Biết ơn từng thất bại,
    Biết ơn cả chơi vơi.

    Biết ơn những yêu dấu,
    Biết ơn những dở dang,
    Biết ơn điều từng mất,
    Biết ơn điều đang mang.

    Biết ơn thời gian cũ,
    Biết ơn phút hiện tại,
    Biết ơn lòng đã mỏi,
    Biết ơn mình còn mãi.

    Biết ơn vì còn thở,
    Biết ơn vì còn yêu,
    Biết ơn vì còn nhớ,
    Biết ơn vì còn nhiều.

    Biết ơn từng nhịp đập,
    Biết ơn trái tim người,
    Biết ơn vì tồn tại,
    Biết ơn sự tuyệt vời.

    Biết ơn vì ta sống,
    Biết ơn vì ta tin,
    Biết ơn điều chưa đến,
    Biết ơn điều đã nhìn.

    Biết ơn miền an tĩnh,
    Biết ơn những giấc mơ,
    Biết ơn từng khổ hạnh,
    Biết ơn vòng chuyển cơ.

    Biết ơn điều vô nghĩa
    Đã hóa thành ý nghĩa,
    Biết ơn cả ngã đau
    Đã hóa thành bình yên.

    Khi biết ơn tròn vẹn,
    Cánh cửa sáng mở ra,
    Thế giới không đổi sắc,
    Nhưng tim người hóa hoa.
    HNI 9-11 - B15 🌺🌺🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 39 : CÁNH CỬA CỦA ÁNH SÁNG Biết ơn những ngày nắng, Biết ơn những ngày mưa, Biết ơn người ở lại, Biết ơn kẻ rời đi. Biết ơn nụ cười ấm, Biết ơn giọt lệ rơi, Biết ơn từng thất bại, Biết ơn cả chơi vơi. Biết ơn những yêu dấu, Biết ơn những dở dang, Biết ơn điều từng mất, Biết ơn điều đang mang. Biết ơn thời gian cũ, Biết ơn phút hiện tại, Biết ơn lòng đã mỏi, Biết ơn mình còn mãi. Biết ơn vì còn thở, Biết ơn vì còn yêu, Biết ơn vì còn nhớ, Biết ơn vì còn nhiều. Biết ơn từng nhịp đập, Biết ơn trái tim người, Biết ơn vì tồn tại, Biết ơn sự tuyệt vời. Biết ơn vì ta sống, Biết ơn vì ta tin, Biết ơn điều chưa đến, Biết ơn điều đã nhìn. Biết ơn miền an tĩnh, Biết ơn những giấc mơ, Biết ơn từng khổ hạnh, Biết ơn vòng chuyển cơ. Biết ơn điều vô nghĩa Đã hóa thành ý nghĩa, Biết ơn cả ngã đau Đã hóa thành bình yên. Khi biết ơn tròn vẹn, Cánh cửa sáng mở ra, Thế giới không đổi sắc, Nhưng tim người hóa hoa.
    Love
    Like
    Haha
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 9-11 - B25
    BÀI THƠ CHƯƠNG 42 : TÌNH YÊU LÀ ÁNH SÁNG

    Tình yêu không phải những lời thề,
    Mà là trái tim biết mở về phía nhau.
    Không phải giữ, không phải buộc,
    Chỉ là thương – thật sâu.

    Tình yêu không hỏi đáp lại bao nhiêu,
    Chỉ hỏi: trái tim có thật không?
    Không phải thắng – thua – hơn – kém,
    Mà là hiểu, là lắng nghe, là bao dung.

    Khi ta yêu không cần sở hữu,
    Ta tự do như gió trong lành.
    Khi ta thương mà không cần đổi chác,
    Ta trở thành nguồn sáng an lành.

    Tình yêu không có kẻ thua cuộc,
    Chỉ có những người còn mang nỗi sợ trong tim.
    Không ai là sai, không ai là xấu,
    Chỉ là vết thương khiến họ lặng im.

    Hãy yêu như mặt trời chiếu sáng,
    Không chờ cảm ơn mới tỏa vàng.
    Hãy thương như dòng nước chảy,
    Càng cho đi càng dịu dàng.

    Một ngày kia nhân loại thức tỉnh,
    Sẽ chẳng còn hận thù chia hai.
    Vì khi tình yêu trở thành ngôn ngữ,
    Cả thế giới sẽ mỉm cười, nhẹ dài.

    Tình yêu là năng lượng đầu tiên,
    Và cũng là cuối cùng còn lại.
    Khi vũ trụ đóng mọi cánh cửa,
    Tình yêu là cánh cửa mở mãi.

    Ta sinh ra từ nguồn sáng ấy,
    Và sẽ trở về trong vòng tay yên bình.
    Tình yêu vô điều kiện không mất,
    Nó sống mãi trong mỗi linh hồn đang tỉnh mình.
    HNI 9-11 - B25 🌺🌺🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 42 : TÌNH YÊU LÀ ÁNH SÁNG Tình yêu không phải những lời thề, Mà là trái tim biết mở về phía nhau. Không phải giữ, không phải buộc, Chỉ là thương – thật sâu. Tình yêu không hỏi đáp lại bao nhiêu, Chỉ hỏi: trái tim có thật không? Không phải thắng – thua – hơn – kém, Mà là hiểu, là lắng nghe, là bao dung. Khi ta yêu không cần sở hữu, Ta tự do như gió trong lành. Khi ta thương mà không cần đổi chác, Ta trở thành nguồn sáng an lành. Tình yêu không có kẻ thua cuộc, Chỉ có những người còn mang nỗi sợ trong tim. Không ai là sai, không ai là xấu, Chỉ là vết thương khiến họ lặng im. Hãy yêu như mặt trời chiếu sáng, Không chờ cảm ơn mới tỏa vàng. Hãy thương như dòng nước chảy, Càng cho đi càng dịu dàng. Một ngày kia nhân loại thức tỉnh, Sẽ chẳng còn hận thù chia hai. Vì khi tình yêu trở thành ngôn ngữ, Cả thế giới sẽ mỉm cười, nhẹ dài. Tình yêu là năng lượng đầu tiên, Và cũng là cuối cùng còn lại. Khi vũ trụ đóng mọi cánh cửa, Tình yêu là cánh cửa mở mãi. Ta sinh ra từ nguồn sáng ấy, Và sẽ trở về trong vòng tay yên bình. Tình yêu vô điều kiện không mất, Nó sống mãi trong mỗi linh hồn đang tỉnh mình.
    Love
    Like
    Sad
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CHỦ TỊCH LÊ ĐÌNH HẢI
    • Chủ tịch Tập đoàn Công nghệ & Mạng xã hội Doanh nhân HNI Quantum

    • Chủ tịch Hội Doanh nhân Toàn cầu HNI

    • Chủ tịch Tập đoàn Tài chính – Công nghệ H’Group

    • Chủ tịch Hội đồng Khoa học & Đổi mới Sáng tạo Doanh nghiệp Việt Nam

    • Chủ tịch Hiệp hội Kinh tế Đêm Việt Nam

    • Tác giả bộ sách “Doanh nhân lượng tử – Kỷ nguyên mạng xã hội toàn cầu” (2025)

    • Giải thưởng:

    • Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia

    • Top 1 Thương hiệu Châu Á – Thái Bình Dương

    • Biểu tượng Lãnh đạo Đổi mới Toàn cầu 2024

    HenryLe – Nhà lãnh đạo của nền văn minh số Việt Nam

    Không chỉ là doanh nhân, HenryLe còn là nhà tư tưởng kiến quốc bằng công nghệ.

    Ông không tạo ra mạng xã hội để cạnh tranh, mà để xây dựng nền tảng tri thức doanh nhân Việt Nam trên bản đồ toàn cầu.

    “Khi dữ liệu thuộc về người Việt,

    khi doanh nhân Việt làm chủ nền tảng,

    đó là lúc Việt Nam thật sự bước vào kỷ nguyên tự cường số.”

    — HenryLe – Lê Đình Hải
    CHỦ TỊCH LÊ ĐÌNH HẢI • Chủ tịch Tập đoàn Công nghệ & Mạng xã hội Doanh nhân HNI Quantum • Chủ tịch Hội Doanh nhân Toàn cầu HNI • Chủ tịch Tập đoàn Tài chính – Công nghệ H’Group • Chủ tịch Hội đồng Khoa học & Đổi mới Sáng tạo Doanh nghiệp Việt Nam • Chủ tịch Hiệp hội Kinh tế Đêm Việt Nam • Tác giả bộ sách “Doanh nhân lượng tử – Kỷ nguyên mạng xã hội toàn cầu” (2025) • Giải thưởng: • Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia • Top 1 Thương hiệu Châu Á – Thái Bình Dương • Biểu tượng Lãnh đạo Đổi mới Toàn cầu 2024 HenryLe – Nhà lãnh đạo của nền văn minh số Việt Nam Không chỉ là doanh nhân, HenryLe còn là nhà tư tưởng kiến quốc bằng công nghệ. Ông không tạo ra mạng xã hội để cạnh tranh, mà để xây dựng nền tảng tri thức doanh nhân Việt Nam trên bản đồ toàn cầu. “Khi dữ liệu thuộc về người Việt, khi doanh nhân Việt làm chủ nền tảng, đó là lúc Việt Nam thật sự bước vào kỷ nguyên tự cường số.” — HenryLe – Lê Đình Hải
    Love
    Like
    Wow
    6
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 9/11 - B10
    CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới
    Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu.
    Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát.
    Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử.
    Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả.
    Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị.
    Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi.
    Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng.

    II. Kinh tế lượng tử là gì?
    Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục.
    Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là:
    Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch
    Đọc thêm

    Đọc thêm


    Đọc thêm
    HNI 9/11 - B10 🌺🌺 CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu. Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát. Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử. Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả. Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị. Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi. Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng. II. Kinh tế lượng tử là gì? Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục. Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là: Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch Đọc thêm Đọc thêm  Đọc thêm
    Love
    Like
    Sad
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 9-11 - B9 : BÀI THƠ CHƯƠNG 9 : ẢNH HƯỚNG VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐỐI VỚI VIỆT NAM
    Từ thuở xưa, tiếng sóng ngoài khơi xa,
    Mang trang sách từ muôn miền đất lạ,
    Bước chân người, mở giao lưu văn hóa,
    Đem tinh hoa về góp nhịp sông Hồng.
    Văn học thế giới – ngọn gió mênh mông,
    Tỏa hương sáng vào hồn thơ đất Việt,
    Từ triết học Đông – Tây chan hòa, bất diệt,
    Đến khúc ca nhân bản, tự do.
    Những bản trường ca Hy Lạp, La Mã,
    Ngợi ca người hùng, ý chí kiên cường,
    Đã gieo vào lòng dân tộc quê hương,
    Khát vọng đứng lên, làm chủ vận mệnh.
    Ánh sáng nhân văn từ văn chương Âu Mỹ,
    Thắp ngọn đèn dân chủ, tự do,
    Khơi dậy niềm tin, chống lại ngoại xâm,
    Viết bản anh hùng ca bất tận.
    Từ thi ca Trung Hoa mộng mị,
    Đến truyện Kiều nâng tầm văn chương,
    Từ triết lý Phật giáo, Nho gia,
    Đến tư tưởng nhân quyền của nhân loại.
    Văn học Việt Nam – dòng sông tiếp nhận,
    Nhưng chẳng bao giờ mất gốc nguồn thiêng,
    Biết chắt lọc, biến thành sức mạnh riêng,
    Dung hợp bốn phương thành bản sắc Việt.
    Ảnh hưởng thế giới, là dòng suối ngọt,
    Nuôi tâm hồn, mở trí tuệ con dân,
    Để văn học Việt Nam tỏa sáng muôn lần,
    Sánh vai cùng nhân loại – rực rỡ.
    Đọc thêm
    HCOIN 9-11 - B9 : BÀI THƠ CHƯƠNG 9 : ẢNH HƯỚNG VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐỐI VỚI VIỆT NAM Từ thuở xưa, tiếng sóng ngoài khơi xa, Mang trang sách từ muôn miền đất lạ, Bước chân người, mở giao lưu văn hóa, Đem tinh hoa về góp nhịp sông Hồng. Văn học thế giới – ngọn gió mênh mông, Tỏa hương sáng vào hồn thơ đất Việt, Từ triết học Đông – Tây chan hòa, bất diệt, Đến khúc ca nhân bản, tự do. Những bản trường ca Hy Lạp, La Mã, Ngợi ca người hùng, ý chí kiên cường, Đã gieo vào lòng dân tộc quê hương, Khát vọng đứng lên, làm chủ vận mệnh. Ánh sáng nhân văn từ văn chương Âu Mỹ, Thắp ngọn đèn dân chủ, tự do, Khơi dậy niềm tin, chống lại ngoại xâm, Viết bản anh hùng ca bất tận. Từ thi ca Trung Hoa mộng mị, Đến truyện Kiều nâng tầm văn chương, Từ triết lý Phật giáo, Nho gia, Đến tư tưởng nhân quyền của nhân loại. Văn học Việt Nam – dòng sông tiếp nhận, Nhưng chẳng bao giờ mất gốc nguồn thiêng, Biết chắt lọc, biến thành sức mạnh riêng, Dung hợp bốn phương thành bản sắc Việt. Ảnh hưởng thế giới, là dòng suối ngọt, Nuôi tâm hồn, mở trí tuệ con dân, Để văn học Việt Nam tỏa sáng muôn lần, Sánh vai cùng nhân loại – rực rỡ. Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ