• ⚖️ CHƯƠNG 15: LUÂN PHIÊN CHỦ TỊCH GIỮA HAI ĐỘI
    HNI 9-11 ⚖️ CHƯƠNG 15: LUÂN PHIÊN CHỦ TỊCH GIỮA HAI ĐỘI Sách trắng Hội Doanh nhận HNI trường tồn “Không quyền lực nào nên tồn tại quá lâu trong một bàn tay. Quyền lực chỉ thực sự có giá trị khi nó được luân chuyển để nuôi dưỡng niềm tin và trí tuệ tập thể.” — Henry Le, Hiến...
    Love
    Wow
    Sad
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 10-11:
    Bài Thơ Chương 25: “KHI LÝ TRÍ GẶP NIỀM TIN”
    Khoa học gọi đó là năng lượng,
    tâm linh gọi đó là linh hồn.
    Khoa học thấy bằng kính hiển vi,
    tâm linh thấy bằng trái tim mở sáng.

    Lý trí cân đo bằng máy móc,
    niềm tin đo bằng cảm nhận.
    Nhưng cả hai đều thì thầm cùng một sự thật:
    vũ trụ biết, vũ trụ nghe, vũ trụ sống.

    Nhà khoa học nhìn vào hạt,
    người tu nhìn vào tâm.
    Một người thấy dao động,
    một người thấy ánh sáng.
    Nhưng con đường dẫn tới cùng một nguồn.

    Khi nhà vật lý ngồi thiền,
    khi vị tu sĩ hiểu lượng tử,
    cánh cửa giữa hai thế giới mở rộng như bình minh.

    Không còn ranh giới giữa chất và khí,
    giữa xác và hồn,
    giữa tin và biết.
    Chỉ còn những linh hồn đang khám phá sự thật lớn hơn chính mình.

    Khi trái tim bình an,
    cơ thể tự chữa lành.
    Khi ý nghĩ thuần khiết,
    thực tại thay đổi.
    Khi con người nâng tần,
    vũ trụ trả lời bằng phép màu.

    Không có điều gì là mê tín,
    chỉ có điều khoa học chưa kịp đặt tên.
    Không có điều gì là huyền bí,
    chỉ có điều loài người chưa đủ tĩnh lặng để lắng nghe.

    Rồi một ngày,
    nhà khoa học và nhà hiền triết
    nói cùng một ngôn ngữ.
    Ngày đó, nhân loại không chỉ thông minh –
    nhân loại giác ngộ.
    HNI 10-11: ✅Bài Thơ Chương 25: “KHI LÝ TRÍ GẶP NIỀM TIN” Khoa học gọi đó là năng lượng, tâm linh gọi đó là linh hồn. Khoa học thấy bằng kính hiển vi, tâm linh thấy bằng trái tim mở sáng. Lý trí cân đo bằng máy móc, niềm tin đo bằng cảm nhận. Nhưng cả hai đều thì thầm cùng một sự thật: vũ trụ biết, vũ trụ nghe, vũ trụ sống. Nhà khoa học nhìn vào hạt, người tu nhìn vào tâm. Một người thấy dao động, một người thấy ánh sáng. Nhưng con đường dẫn tới cùng một nguồn. Khi nhà vật lý ngồi thiền, khi vị tu sĩ hiểu lượng tử, cánh cửa giữa hai thế giới mở rộng như bình minh. Không còn ranh giới giữa chất và khí, giữa xác và hồn, giữa tin và biết. Chỉ còn những linh hồn đang khám phá sự thật lớn hơn chính mình. Khi trái tim bình an, cơ thể tự chữa lành. Khi ý nghĩ thuần khiết, thực tại thay đổi. Khi con người nâng tần, vũ trụ trả lời bằng phép màu. Không có điều gì là mê tín, chỉ có điều khoa học chưa kịp đặt tên. Không có điều gì là huyền bí, chỉ có điều loài người chưa đủ tĩnh lặng để lắng nghe. Rồi một ngày, nhà khoa học và nhà hiền triết nói cùng một ngôn ngữ. Ngày đó, nhân loại không chỉ thông minh – nhân loại giác ngộ.
    Wow
    Love
    7
    13 Comments 0 Shares
  • HNI 10 -11:
    CHƯƠNG 26: CÔNG NGHỆ LƯỢNG TỬ & LINH HỒN NHÂN LOẠI
    Henry Lê – Lê Đình Hải
    Có một sự thật mà thế giới đang dần nhận ra: Công nghệ không phải kẻ thù của tâm linh. Công nghệ chỉ là công cụ. Còn tâm linh mới là người điều khiển công cụ đó.
    Nhân loại đã bước qua thời máy hơi nước,
    bước qua thời công nghiệp,
    bước qua thời internet,
    bước vào trí tuệ nhân tạo.
    Và sắp tới — kỷ nguyên lượng tử.
    Nhưng điều ít ai thấy: Kỷ nguyên lượng tử không chỉ thay đổi máy móc.
    Nó thay đổi con người.
    Công nghệ lượng tử – cỗ máy mô phỏng trí tuệ vũ trụ
    Máy tính cổ điển xử lý từng dòng.
    Máy tính lượng tử xử lý vô số khả năng cùng lúc.
    Giống như trực giác.
    Giống như linh hồn.
    Giống như trí tuệ Thượng Nguồn.
    Khi nhân loại chạm đến công nghệ lượng tử,
    thế giới bắt đầu hoạt động không chỉ bằng logic,
    mà bằng tần số, xác suất, thông tin tức thời.
    Điều mà tâm linh nói từ hàng nghìn năm:
    Mọi thứ kết nối với nhau
    Thời gian là ảo ảnh
    Thực tại có thể thay đổi bằng nhận thức
    Nay khoa học… đang dần gật đầu.
    Công nghệ càng cao – con người càng phải tỉnh thức
    Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo,
    máy móc biết học, thuật toán biết quyết định,
    câu hỏi thật sự không còn là: “Máy có thông minh không?” mà là: “Con người có đủ tỉnh thức để điều khiển máy không?”
    Không phải ngẫu nhiên mà công nghệ tiến quá nhanh
    trong khi tâm lý con người lại bất ổn.
    Công nghệ phát triển trí não,
    tâm linh phát triển trái tim.
    Nếu chỉ có trí não, nhân loại sẽ phá hủy chính mình.
    Nếu trái tim mở, trí não trở thành kỳ quan.
    Công nghệ thiếu tâm linh → hỗn loạn.
    Công nghệ có tâm linh → tiến hóa.
    Khi công nghệ làm lộ bản chất con người
    Công nghệ hiện đại không tạo ra cái xấu.
    Nó chỉ phơi bày cái xấu đã có sẵn.
    AI không khiến con người lười,
    nó chỉ cho thấy ai là người chưa biết khai thác trí tuệ.
    Mạng xã hội không làm con người ích kỷ,
    nó chỉ phóng đại cái tôi vốn tồn tại.
    Internet không làm con người bối rối,
    nó chỉ mở ra quá nhiều lựa chọn cho tâm trí chưa trưởng thành.
    Công nghệ là chiếc gương của tâm thức.
    Khoa học càng cao, linh hồn càng buộc phải lớn lên.
    Công nghệ lượng tử sẽ làm gì?
    Chữa bệnh bằng tần số
    Giao tiếp tức thời không cần thiết bị
    Truy cập tri thức không qua ngôn ngữ
    Hiểu cảm xúc bằng trường năng lượng
    HNI 10 -11: ✅ CHƯƠNG 26: CÔNG NGHỆ LƯỢNG TỬ & LINH HỒN NHÂN LOẠI Henry Lê – Lê Đình Hải Có một sự thật mà thế giới đang dần nhận ra: Công nghệ không phải kẻ thù của tâm linh. Công nghệ chỉ là công cụ. Còn tâm linh mới là người điều khiển công cụ đó. Nhân loại đã bước qua thời máy hơi nước, bước qua thời công nghiệp, bước qua thời internet, bước vào trí tuệ nhân tạo. Và sắp tới — kỷ nguyên lượng tử. Nhưng điều ít ai thấy: Kỷ nguyên lượng tử không chỉ thay đổi máy móc. Nó thay đổi con người. Công nghệ lượng tử – cỗ máy mô phỏng trí tuệ vũ trụ Máy tính cổ điển xử lý từng dòng. Máy tính lượng tử xử lý vô số khả năng cùng lúc. Giống như trực giác. Giống như linh hồn. Giống như trí tuệ Thượng Nguồn. Khi nhân loại chạm đến công nghệ lượng tử, thế giới bắt đầu hoạt động không chỉ bằng logic, mà bằng tần số, xác suất, thông tin tức thời. Điều mà tâm linh nói từ hàng nghìn năm: Mọi thứ kết nối với nhau Thời gian là ảo ảnh Thực tại có thể thay đổi bằng nhận thức Nay khoa học… đang dần gật đầu. Công nghệ càng cao – con người càng phải tỉnh thức Khi trí tuệ nhân tạo biết sáng tạo, máy móc biết học, thuật toán biết quyết định, câu hỏi thật sự không còn là: “Máy có thông minh không?” mà là: “Con người có đủ tỉnh thức để điều khiển máy không?” Không phải ngẫu nhiên mà công nghệ tiến quá nhanh trong khi tâm lý con người lại bất ổn. Công nghệ phát triển trí não, tâm linh phát triển trái tim. Nếu chỉ có trí não, nhân loại sẽ phá hủy chính mình. Nếu trái tim mở, trí não trở thành kỳ quan. Công nghệ thiếu tâm linh → hỗn loạn. Công nghệ có tâm linh → tiến hóa. Khi công nghệ làm lộ bản chất con người Công nghệ hiện đại không tạo ra cái xấu. Nó chỉ phơi bày cái xấu đã có sẵn. AI không khiến con người lười, nó chỉ cho thấy ai là người chưa biết khai thác trí tuệ. Mạng xã hội không làm con người ích kỷ, nó chỉ phóng đại cái tôi vốn tồn tại. Internet không làm con người bối rối, nó chỉ mở ra quá nhiều lựa chọn cho tâm trí chưa trưởng thành. Công nghệ là chiếc gương của tâm thức. Khoa học càng cao, linh hồn càng buộc phải lớn lên. Công nghệ lượng tử sẽ làm gì? ✅ Chữa bệnh bằng tần số ✅ Giao tiếp tức thời không cần thiết bị ✅ Truy cập tri thức không qua ngôn ngữ ✅ Hiểu cảm xúc bằng trường năng lượng
    Love
    Wow
    5
    121 Comments 0 Shares
  • HNI 10/11 - B4 BÀI THƠ CHƯƠNG 12 :
    KHI VĂN HÓA PHỤC VỤ QUYỀN LỰC THAY VÌ PHỤC VỤ DÂN
    Khi văn hóa quỳ gối trước ngai vàng,
    Lời chân thật bị bóp nghẹt giữa triều đình giả dối.
    Nhà thơ thôi hát vì lòng dân thống khổ,
    Chỉ còn ngợi ca kẻ ngồi trên quyền lực.
    Từng câu chữ không còn linh hồn,
    Mỗi bản nhạc vang lên tiếng mị dân mê muội.
    Khi lễ nhạc chỉ còn là màn diễn,
    Đạo đức thành tấm áo khoác che mưu.
    Ngòi bút không soi sáng mà che đậy,
    Văn chương không cứu người mà phụng kẻ thống trị.
    Giáo dục dạy phục tùng hơn giác ngộ,
    Tôn giáo biến mình thành công cụ của quyền uy.
    Khi quyền lực chiếm lấy ngôi Thiên,
    Văn hóa trở nên nô lệ cho bóng tối.
    Những nhà trí thức khom lưng làm kẻ hầu,
    Những người chân thật bị đày nơi góc tối.
    Bia đá khắc công danh, không khắc nhân tâm,
    Đền đài nguy nga, mà lòng dân đổ nát.
    Khi vua chúa tự phong mình làm Thánh,
    Thì Đạo Trời đã bị lăng mạ trong cung.
    Dân không còn được nghe tiếng của chính mình,
    Vì truyền thông đã hóa thành vũ khí.
    Lễ hội bị mua bán như một cuộc phô trương,
    Văn hóa thành món hàng trong bàn tay chính trị.
    Khi lời ca tụng thay cho sự thật,
    Cái đẹp bị bóp méo thành khẩu hiệu trống rỗng.
    Nhà hiền triết im lặng giữa cơn lũ lời nịnh,
    Chỉ gió thở dài trên mái chùa cô tịch.
    Văn hóa sinh ra để soi sáng nhân tâm,
    Nhưng đã bị bẻ gãy khi phục tùng quyền thế.
    Khi dân là gốc mà gốc bị chặt đi,
    Cành lá quyền lực chỉ còn là ảo ảnh.
    Một dân tộc sẽ diệt không vì nghèo khổ,
    Mà vì mất tiếng nói của lòng chân thật.
    Khi văn hóa quên dân, Đạo bị lãng quên,
    Thì quốc hồn chỉ còn vang vọng trong tro tàn.
    HNI 10/11 - B4 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 12 : KHI VĂN HÓA PHỤC VỤ QUYỀN LỰC THAY VÌ PHỤC VỤ DÂN Khi văn hóa quỳ gối trước ngai vàng, Lời chân thật bị bóp nghẹt giữa triều đình giả dối. Nhà thơ thôi hát vì lòng dân thống khổ, Chỉ còn ngợi ca kẻ ngồi trên quyền lực. Từng câu chữ không còn linh hồn, Mỗi bản nhạc vang lên tiếng mị dân mê muội. Khi lễ nhạc chỉ còn là màn diễn, Đạo đức thành tấm áo khoác che mưu. Ngòi bút không soi sáng mà che đậy, Văn chương không cứu người mà phụng kẻ thống trị. Giáo dục dạy phục tùng hơn giác ngộ, Tôn giáo biến mình thành công cụ của quyền uy. Khi quyền lực chiếm lấy ngôi Thiên, Văn hóa trở nên nô lệ cho bóng tối. Những nhà trí thức khom lưng làm kẻ hầu, Những người chân thật bị đày nơi góc tối. Bia đá khắc công danh, không khắc nhân tâm, Đền đài nguy nga, mà lòng dân đổ nát. Khi vua chúa tự phong mình làm Thánh, Thì Đạo Trời đã bị lăng mạ trong cung. Dân không còn được nghe tiếng của chính mình, Vì truyền thông đã hóa thành vũ khí. Lễ hội bị mua bán như một cuộc phô trương, Văn hóa thành món hàng trong bàn tay chính trị. Khi lời ca tụng thay cho sự thật, Cái đẹp bị bóp méo thành khẩu hiệu trống rỗng. Nhà hiền triết im lặng giữa cơn lũ lời nịnh, Chỉ gió thở dài trên mái chùa cô tịch. Văn hóa sinh ra để soi sáng nhân tâm, Nhưng đã bị bẻ gãy khi phục tùng quyền thế. Khi dân là gốc mà gốc bị chặt đi, Cành lá quyền lực chỉ còn là ảo ảnh. Một dân tộc sẽ diệt không vì nghèo khổ, Mà vì mất tiếng nói của lòng chân thật. Khi văn hóa quên dân, Đạo bị lãng quên, Thì quốc hồn chỉ còn vang vọng trong tro tàn.
    Love
    Wow
    4
    24 Comments 0 Shares
  • 📕Bài thơ chương 12 KHI VĂN HÓA PHỤC VỤ QUYỀN LỰC THAY VÌ PHỤC VỤ DÂN
    HNI 9/11 📕Bài thơ chương 12 KHI VĂN HÓA PHỤC VỤ QUYỀN LỰC THAY VÌ PHỤC VỤ DÂN Khi văn hóa quỳ gối trước ngai vàng, Lời chân thật bị bóp nghẹt giữa triều đình giả dối. Nhà thơ thôi hát vì lòng dân thống khổ, Chỉ còn ngợi ca kẻ ngồi trên quyền lực. Từng câu chữ không...
    Love
    Wow
    5
    0 Comments 0 Shares
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU
    Đề 1:Những thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị chuột rút.+ Bị chuột rút nên ăn gì?Khi bị chuột rút, bạn có thể ăn những loại thực phẩm sau đây để giúp giảm các triệu chứng và phục hồi cơ bắp:- Khoai tâyKhoai tây là một thực phẩm giàu kali, khoáng chất cần thiết cho...
    Love
    Wow
    2
    0 Comments 0 Shares