• Chương 20
    HNI 12-12 **CHƯƠNG 20: LUẬT ĐỒNG THUẬN VÀ BIỂU QUYẾT DAO**   Một cộng đồng có thể tồn tại nhờ niềm tin, nhưng chỉ có thể trường tồn nhờ cơ chế ra quyết định đúng.   HNI không được xây dựng trên mệnh lệnh từ trên xuống, cũng không vận hành bằng cảm tính đám đông. HNI được thiết kế như một hệ sinh...
    Love
    Like
    Yay
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12-12
    Thi Ca Chương 19 – Dòng Tin Giữ Mạch Cộng Đồng

    Tin trao như mạch nước ngầm
    Chảy qua hệ thống âm thầm nuôi chung
    Trong thì nuôi dưỡng niềm tin
    Đục thì phá vỡ yên bình từ sâu

    Chia sao cho đúng nhịp cầu
    Đúng người, đúng chỗ, đúng câu, đúng tầm
    Nói ra phải có nguồn căn
    Chớ đem suy đoán gieo mầm rối ren

    Một dòng chữ nhẹ cũng nên
    Mang theo trách nhiệm gắn liền phía sau
    Lan nhanh chưa chắc là hay
    Lan sai một bước, hệ này chao nghiêng

    Thông tin không phải trò riêng
    Mà là tài sản cộng đồng giữ chung
    Công khai thì cứ lan truyền
    Nội bộ giữ kín, chớ truyền ra xa

    Nhạy cảm cần được kiểm tra
    Bảo mật tuyệt đối, không mà sẻ chia
    Lợi danh chớ trộn vào đây
    Kẻo làm méo mó điều ngay ban đầu

    Chia tin đừng để lòng tham
    Dẫn đường ngôn ngữ lạc sang ngõ tà
    Nói cho đúng bản chất ta
    Không tô màu hứa, không pha ảo mờ

    Mạng xã hội chốn đông người
    Một câu phát ngôn đại diện cho chung
    Nói sao giữ được cội nguồn
    Giữ cho hệ thống đứng vững dài lâu

    Người lan tin phải tự răn
    Trước khi bấm gửi, hỏi thầm: đúng chưa
    Đúng người, đúng chỗ, đúng giờ
    Đúng tâm, đúng luật, đúng điều HNI

    Tin sai không phải chuyện gì
    Nhẹ nhàng cũng đủ làm suy lòng người
    Sửa sai kịp lúc còn may
    Cố tình bóp méo, tự rời hệ chung

    Hệ sinh thái chẳng ồn ào
    Lớn lên nhờ mạch thông tin sạch trong
    Ai giữ dòng chảy thong dong
    Người đó giữ nhịp sống còn HNI

    Tin đi như máu trong người
    Sai mạch một nhánh, thân thời lao đao
    Giữ cho dòng chảy thanh cao
    Là giữ tương lai bền lâu cho mình
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 12-12 Thi Ca Chương 19 – Dòng Tin Giữ Mạch Cộng Đồng Tin trao như mạch nước ngầm Chảy qua hệ thống âm thầm nuôi chung Trong thì nuôi dưỡng niềm tin Đục thì phá vỡ yên bình từ sâu Chia sao cho đúng nhịp cầu Đúng người, đúng chỗ, đúng câu, đúng tầm Nói ra phải có nguồn căn Chớ đem suy đoán gieo mầm rối ren Một dòng chữ nhẹ cũng nên Mang theo trách nhiệm gắn liền phía sau Lan nhanh chưa chắc là hay Lan sai một bước, hệ này chao nghiêng Thông tin không phải trò riêng Mà là tài sản cộng đồng giữ chung Công khai thì cứ lan truyền Nội bộ giữ kín, chớ truyền ra xa Nhạy cảm cần được kiểm tra Bảo mật tuyệt đối, không mà sẻ chia Lợi danh chớ trộn vào đây Kẻo làm méo mó điều ngay ban đầu Chia tin đừng để lòng tham Dẫn đường ngôn ngữ lạc sang ngõ tà Nói cho đúng bản chất ta Không tô màu hứa, không pha ảo mờ Mạng xã hội chốn đông người Một câu phát ngôn đại diện cho chung Nói sao giữ được cội nguồn Giữ cho hệ thống đứng vững dài lâu Người lan tin phải tự răn Trước khi bấm gửi, hỏi thầm: đúng chưa Đúng người, đúng chỗ, đúng giờ Đúng tâm, đúng luật, đúng điều HNI Tin sai không phải chuyện gì Nhẹ nhàng cũng đủ làm suy lòng người Sửa sai kịp lúc còn may Cố tình bóp méo, tự rời hệ chung Hệ sinh thái chẳng ồn ào Lớn lên nhờ mạch thông tin sạch trong Ai giữ dòng chảy thong dong Người đó giữ nhịp sống còn HNI Tin đi như máu trong người Sai mạch một nhánh, thân thời lao đao Giữ cho dòng chảy thanh cao Là giữ tương lai bền lâu cho mình Đọc thêm Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    12
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12/12
    CHƯƠNG 10: TÂM LINH VÀ KHOA HỌC LƯỢNG TỬ – GIAO ĐIỂM CỦA HAI THẾ GIỚI
    Trong suốt nhiều thế kỷ, tâm linh và khoa học được xem như hai con đường tách biệt: một hướng vào nội tâm – nơi trú ngụ của trải nghiệm chủ quan, niềm tin và sự trực giác; một hướng vào thế giới vật chất – nơi mọi hiện tượng phải được đo đạc, kiểm chứng và lập lại. Nhưng khi khoa học tiến vào kỷ nguyên của vật lý lượng tử, ranh giới này bắt đầu mờ đi. Càng đi sâu vào bản chất của thực tại, khoa học càng chạm đến những điều mà suốt hàng ngàn năm các truyền thống tâm linh đã nói: rằng thế giới này không hoàn toàn là vật chất, rằng ý thức có vai trò then chốt trong sự vận hành của vũ trụ, và rằng mọi thứ đều liên kết trong một tấm lưới năng lượng vô hình.
    Lượng tử không chỉ là một ngành khoa học, mà là cánh cửa mở ra một vũ trụ mới – nơi những quy luật cổ điển không còn đúng, nơi hạt có thể đồng thời là sóng, nơi thời gian không tuyệt đối, nơi mọi vật thể cách xa nhau vẫn có thể “biết” về nhau tức thì, và nơi ý thức dường như can thiệp vào tiến trình của vật chất. Tất cả những điều này vẽ nên một bức tranh rất gần với triết lý của tâm linh: sự hợp nhất, sự cộng hưởng, và vai trò của tâm thức như trung tâm sáng tạo của thực tại.
    Chương này sẽ đi sâu vào giao điểm của hai thế giới ấy – nơi tâm linh và khoa học lượng tử gặp nhau, bổ sung cho nhau và làm sáng tỏ bản chất sâu xa của con người lẫn vũ trụ.

    1. Hạt và Sóng – bản chất hai mặt của thực tại
    Lượng tử chỉ ra rằng mỗi hạt trong vũ trụ – electron, photon hay bất kỳ phần tử cơ bản nào – đều có hai tính chất: vừa là hạt, vừa là sóng. Điều này có nghĩa là một electron không chỉ tồn tại ở một điểm, mà là một đám mây xác suất – một trường thông tin, một “khả năng”. Chỉ khi con người quan sát, khả năng đó mới “sụp đổ” thành một kết quả cụ thể.
    Thí nghiệm hai khe nổi tiếng đã cho thấy điều này: khi không có sự quan sát, các electron tạo ra mô hình giao thoa như sóng; nhưng khi có quan sát, chúng lại hành xử như hạt. Kết luận gây chấn động của vật lý hiện đại là: sự quan sát ảnh hưởng đến kết quả.
    Điều ấy cũng giống như khẳng định của các truyền thống tâm linh:
    “Tâm tạo cảnh.”
    Nhận thức của chúng ta không thụ động quan sát vũ trụ; nó đang tham gia vào việc định hình vũ trụ.
    Đọc thêm
    HNI 12/12 CHƯƠNG 10: TÂM LINH VÀ KHOA HỌC LƯỢNG TỬ – GIAO ĐIỂM CỦA HAI THẾ GIỚI Trong suốt nhiều thế kỷ, tâm linh và khoa học được xem như hai con đường tách biệt: một hướng vào nội tâm – nơi trú ngụ của trải nghiệm chủ quan, niềm tin và sự trực giác; một hướng vào thế giới vật chất – nơi mọi hiện tượng phải được đo đạc, kiểm chứng và lập lại. Nhưng khi khoa học tiến vào kỷ nguyên của vật lý lượng tử, ranh giới này bắt đầu mờ đi. Càng đi sâu vào bản chất của thực tại, khoa học càng chạm đến những điều mà suốt hàng ngàn năm các truyền thống tâm linh đã nói: rằng thế giới này không hoàn toàn là vật chất, rằng ý thức có vai trò then chốt trong sự vận hành của vũ trụ, và rằng mọi thứ đều liên kết trong một tấm lưới năng lượng vô hình. Lượng tử không chỉ là một ngành khoa học, mà là cánh cửa mở ra một vũ trụ mới – nơi những quy luật cổ điển không còn đúng, nơi hạt có thể đồng thời là sóng, nơi thời gian không tuyệt đối, nơi mọi vật thể cách xa nhau vẫn có thể “biết” về nhau tức thì, và nơi ý thức dường như can thiệp vào tiến trình của vật chất. Tất cả những điều này vẽ nên một bức tranh rất gần với triết lý của tâm linh: sự hợp nhất, sự cộng hưởng, và vai trò của tâm thức như trung tâm sáng tạo của thực tại. Chương này sẽ đi sâu vào giao điểm của hai thế giới ấy – nơi tâm linh và khoa học lượng tử gặp nhau, bổ sung cho nhau và làm sáng tỏ bản chất sâu xa của con người lẫn vũ trụ. 1. Hạt và Sóng – bản chất hai mặt của thực tại Lượng tử chỉ ra rằng mỗi hạt trong vũ trụ – electron, photon hay bất kỳ phần tử cơ bản nào – đều có hai tính chất: vừa là hạt, vừa là sóng. Điều này có nghĩa là một electron không chỉ tồn tại ở một điểm, mà là một đám mây xác suất – một trường thông tin, một “khả năng”. Chỉ khi con người quan sát, khả năng đó mới “sụp đổ” thành một kết quả cụ thể. Thí nghiệm hai khe nổi tiếng đã cho thấy điều này: khi không có sự quan sát, các electron tạo ra mô hình giao thoa như sóng; nhưng khi có quan sát, chúng lại hành xử như hạt. Kết luận gây chấn động của vật lý hiện đại là: sự quan sát ảnh hưởng đến kết quả. Điều ấy cũng giống như khẳng định của các truyền thống tâm linh: “Tâm tạo cảnh.” Nhận thức của chúng ta không thụ động quan sát vũ trụ; nó đang tham gia vào việc định hình vũ trụ. Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Sad
    16
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12-12
    Thi Ca Chương 19 – Dòng Tin Giữ Mạch Cộng Đồng

    Tin trao như mạch nước ngầm
    Chảy qua hệ thống âm thầm nuôi chung
    Trong thì nuôi dưỡng niềm tin
    Đục thì phá vỡ yên bình từ sâu

    Chia sao cho đúng nhịp cầu
    Đúng người, đúng chỗ, đúng câu, đúng tầm
    Nói ra phải có nguồn căn
    Chớ đem suy đoán gieo mầm rối ren

    Một dòng chữ nhẹ cũng nên
    Mang theo trách nhiệm gắn liền phía sau
    Lan nhanh chưa chắc là hay
    Lan sai một bước, hệ này chao nghiêng

    Thông tin không phải trò riêng
    Mà là tài sản cộng đồng giữ chung
    Công khai thì cứ lan truyền
    Nội bộ giữ kín, chớ truyền ra xa

    Nhạy cảm cần được kiểm tra
    Bảo mật tuyệt đối, không mà sẻ chia
    Lợi danh chớ trộn vào đây
    Kẻo làm méo mó điều ngay ban đầu

    Chia tin đừng để lòng tham
    Dẫn đường ngôn ngữ lạc sang ngõ tà
    Nói cho đúng bản chất ta
    Không tô màu hứa, không pha ảo mờ

    Mạng xã hội chốn đông người
    Một câu phát ngôn đại diện cho chung
    Nói sao giữ được cội nguồn
    Giữ cho hệ thống đứng vững dài lâu

    Người lan tin phải tự răn
    Trước khi bấm gửi, hỏi thầm: đúng chưa
    Đúng người, đúng chỗ, đúng giờ
    Đúng tâm, đúng luật, đúng điều HNI

    Tin sai không phải chuyện gì
    Nhẹ nhàng cũng đủ làm suy lòng người
    Sửa sai kịp lúc còn may
    Cố tình bóp méo, tự rời hệ chung

    Hệ sinh thái chẳng ồn ào
    Lớn lên nhờ mạch thông tin sạch trong
    Ai giữ dòng chảy thong dong
    Người đó giữ nhịp sống còn HNI

    Tin đi như máu trong người
    Sai mạch một nhánh, thân thời lao đao
    Giữ cho dòng chảy thanh cao
    Là giữ tương lai bền lâu cho mình
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 12-12 Thi Ca Chương 19 – Dòng Tin Giữ Mạch Cộng Đồng Tin trao như mạch nước ngầm Chảy qua hệ thống âm thầm nuôi chung Trong thì nuôi dưỡng niềm tin Đục thì phá vỡ yên bình từ sâu Chia sao cho đúng nhịp cầu Đúng người, đúng chỗ, đúng câu, đúng tầm Nói ra phải có nguồn căn Chớ đem suy đoán gieo mầm rối ren Một dòng chữ nhẹ cũng nên Mang theo trách nhiệm gắn liền phía sau Lan nhanh chưa chắc là hay Lan sai một bước, hệ này chao nghiêng Thông tin không phải trò riêng Mà là tài sản cộng đồng giữ chung Công khai thì cứ lan truyền Nội bộ giữ kín, chớ truyền ra xa Nhạy cảm cần được kiểm tra Bảo mật tuyệt đối, không mà sẻ chia Lợi danh chớ trộn vào đây Kẻo làm méo mó điều ngay ban đầu Chia tin đừng để lòng tham Dẫn đường ngôn ngữ lạc sang ngõ tà Nói cho đúng bản chất ta Không tô màu hứa, không pha ảo mờ Mạng xã hội chốn đông người Một câu phát ngôn đại diện cho chung Nói sao giữ được cội nguồn Giữ cho hệ thống đứng vững dài lâu Người lan tin phải tự răn Trước khi bấm gửi, hỏi thầm: đúng chưa Đúng người, đúng chỗ, đúng giờ Đúng tâm, đúng luật, đúng điều HNI Tin sai không phải chuyện gì Nhẹ nhàng cũng đủ làm suy lòng người Sửa sai kịp lúc còn may Cố tình bóp méo, tự rời hệ chung Hệ sinh thái chẳng ồn ào Lớn lên nhờ mạch thông tin sạch trong Ai giữ dòng chảy thong dong Người đó giữ nhịp sống còn HNI Tin đi như máu trong người Sai mạch một nhánh, thân thời lao đao Giữ cho dòng chảy thanh cao Là giữ tương lai bền lâu cho mình Đọc thêm Đọc thêm Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    17
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12-12
    Thi Ca Chương 20 – Khi Cộng Đồng Cùng Quyết Định

    Không ai đứng cao hơn luật,
    không ai thấp hơn niềm tin.
    Giữa vòng tròn của cộng đồng,
    mọi tiếng nói đều có trọng lượng.

    Đồng thuận không phải im lặng,
    mà là đi qua khác biệt
    bằng lý trí,
    bằng lắng nghe,
    bằng sự tôn trọng lẫn nhau.

    Có người nói chậm,
    có người nói mạnh,
    có người chỉ lặng im suy nghĩ,
    nhưng tất cả đều được ghi nhận.

    Phiếu bầu không mang cảm xúc,
    nhưng mang trách nhiệm rất dài.
    Một quyết định hôm nay
    có thể chạm tới nhiều năm sau.

    DAO không hỏi bạn là ai,
    chỉ hỏi bạn hiểu gì
    và bạn chịu trách nhiệm đến đâu
    với lựa chọn của mình.

    Không có quyền lực ngầm,
    không có mệnh lệnh hậu trường.
    Mọi con đường đều đi qua ánh sáng
    của dữ liệu và minh bạch.

    Thiểu số không bị xoá đi,
    ý kiến khác biệt không bị chôn vùi.
    Tất cả trở thành ký ức chung
    để cộng đồng học cách trưởng thành.

    Khi quyết định không thuộc về một người,
    niềm tin không còn mong manh.
    Khi quyền lực được chia đều,
    sự sợ hãi tự tan biến.

    Cộng đồng đứng vững
    không nhờ tiếng hô hào,
    mà nhờ những lá phiếu lặng lẽ
    được đặt xuống bằng trí tuệ.

    Và khi mọi người cùng chọn,
    HNI không đi nhanh,
    nhưng đi đúng.
    Không đi một mình,
    mà đi rất xa.
    HNI 12-12 🌿 Thi Ca Chương 20 – Khi Cộng Đồng Cùng Quyết Định Không ai đứng cao hơn luật, không ai thấp hơn niềm tin. Giữa vòng tròn của cộng đồng, mọi tiếng nói đều có trọng lượng. Đồng thuận không phải im lặng, mà là đi qua khác biệt bằng lý trí, bằng lắng nghe, bằng sự tôn trọng lẫn nhau. Có người nói chậm, có người nói mạnh, có người chỉ lặng im suy nghĩ, nhưng tất cả đều được ghi nhận. Phiếu bầu không mang cảm xúc, nhưng mang trách nhiệm rất dài. Một quyết định hôm nay có thể chạm tới nhiều năm sau. DAO không hỏi bạn là ai, chỉ hỏi bạn hiểu gì và bạn chịu trách nhiệm đến đâu với lựa chọn của mình. Không có quyền lực ngầm, không có mệnh lệnh hậu trường. Mọi con đường đều đi qua ánh sáng của dữ liệu và minh bạch. Thiểu số không bị xoá đi, ý kiến khác biệt không bị chôn vùi. Tất cả trở thành ký ức chung để cộng đồng học cách trưởng thành. Khi quyết định không thuộc về một người, niềm tin không còn mong manh. Khi quyền lực được chia đều, sự sợ hãi tự tan biến. Cộng đồng đứng vững không nhờ tiếng hô hào, mà nhờ những lá phiếu lặng lẽ được đặt xuống bằng trí tuệ. Và khi mọi người cùng chọn, HNI không đi nhanh, nhưng đi đúng. Không đi một mình, mà đi rất xa.
    Like
    Love
    Angry
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12/12
    Bài thơ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH
    Đạo đến từ nơi không tiếng nói,
    Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài.
    Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài,
    Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở.
    Đạo là gốc của mọi điều chân thật,
    Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh.
    Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh,
    Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật.
    Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo,
    Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm.
    Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim,
    Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc.
    Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai,
    Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến.
    Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện,
    Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai.
    Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu,
    Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy.
    Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy,
    Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu.
    Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim,
    Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện.
    Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển,
    Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
    HNI 12/12 📕 Bài thơ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH Đạo đến từ nơi không tiếng nói, Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài. Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài, Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở. Đạo là gốc của mọi điều chân thật, Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh. Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh, Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật. Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo, Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm. Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim, Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc. Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai, Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến. Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện, Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai. Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu, Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy. Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy, Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu. Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim, Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện. Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển, Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
    Love
    Like
    Haha
    12
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12/12
    Bài thơ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH
    Đạo đến từ nơi không tiếng nói,
    Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài.
    Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài,
    Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở.
    Đạo là gốc của mọi điều chân thật,
    Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh.
    Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh,
    Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật.
    Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo,
    Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm.
    Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim,
    Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc.
    Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai,
    Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến.
    Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện,
    Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai.
    Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu,
    Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy.
    Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy,
    Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu.
    Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim,
    Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện.
    Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển,
    Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
    Đọc thêm
    HNI 12/12 Bài thơ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH Đạo đến từ nơi không tiếng nói, Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài. Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài, Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở. Đạo là gốc của mọi điều chân thật, Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh. Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh, Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật. Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo, Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm. Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim, Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc. Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai, Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến. Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện, Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai. Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu, Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy. Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy, Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu. Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim, Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện. Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển, Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình. Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    14
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12/12
    Bài thơ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH
    Đạo đến từ nơi không tiếng nói,
    Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài.
    Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài,
    Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở.
    Đạo là gốc của mọi điều chân thật,
    Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh.
    Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh,
    Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật.
    Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo,
    Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm.
    Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim,
    Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc.
    Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai,
    Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến.
    Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện,
    Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai.
    Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu,
    Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy.
    Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy,
    Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu.
    Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim,
    Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện.
    Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển,
    Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình.
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 12/12 Bài thơ CHƯƠNG 1 : ĐỊNH NGHĨA ĐẠO TRỜI – BẢN THỂ VẬN HÀNH CỦA VŨ TRỤ VÀ NHÂN SINH Đạo đến từ nơi không tiếng nói, Tựa hư không mà nuôi sống muôn loài. Không hình tướng, không tên gọi, không hình hài, Nhưng xoay chuyển cả đất trời đang thở. Đạo là gốc của mọi điều chân thật, Là dòng nguồn len lỏi giữa nhân sinh. Nhẹ như gió mà nâng bổng tâm linh, Mềm như nước mà xuyên qua vạn vật. Không ai thấy nhưng ai cũng đang ở trong Đạo, Dẫu lạc đường vẫn thuộc về vòng tay ấy dịu êm. Nắng ban mai, giọt mưa rơi, hạt bụi ấm nơi tim, Đều là nhịp của Đạo đang dìu từng khoảnh khắc. Đạo không thưởng – không phạt – không phân chia đúng sai, Chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên bất biến. Ai thuận Đạo thì đời nở hoa hiền thiện, Ai nghịch Đạo thì tự chuốc lấy đoạn đường gai. Đạo mở lối bằng im lặng nhiệm màu, Đưa trí tuệ vượt ngoài điều mắt thấy. Người biết sống cùng Đạo – tâm an, lòng đầy đủ ấy, Hiểu rằng vũ trụ luôn nâng đỡ từng hơi thở nhiệm mầu. Hãy trở về với tĩnh lặng trong tim, Để nghe Đạo thầm thì tự thuở vô sơ xuất hiện. Khi con người biết thuận theo dòng vận chuyển, Sẽ thấy rằng Đạo luôn có mặt trong chính mình. Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    12
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/rjhv020I2pY?si=7xfZT65v9K0HZfl2
    https://youtu.be/rjhv020I2pY?si=7xfZT65v9K0HZfl2
    Like
    Love
    Angry
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 12/12
    CHƯƠNG 10: TÂM LINH VÀ KHOA HỌC LƯỢNG TỬ – GIAO ĐIỂM CỦA HAI THẾ GIỚI
    Trong suốt nhiều thế kỷ, tâm linh và khoa học được xem như hai con đường tách biệt: một hướng vào nội tâm – nơi trú ngụ của trải nghiệm chủ quan, niềm tin và sự trực giác; một hướng vào thế giới vật chất – nơi mọi hiện tượng phải được đo đạc, kiểm chứng và lập lại. Nhưng khi khoa học tiến vào kỷ nguyên của vật lý lượng tử, ranh giới này bắt đầu mờ đi. Càng đi sâu vào bản chất của thực tại, khoa học càng chạm đến những điều mà suốt hàng ngàn năm các truyền thống tâm linh đã nói: rằng thế giới này không hoàn toàn là vật chất, rằng ý thức có vai trò then chốt trong sự vận hành của vũ trụ, và rằng mọi thứ đều liên kết trong một tấm lưới năng lượng vô hình.
    Lượng tử không chỉ là một ngành khoa học, mà là cánh cửa mở ra một vũ trụ mới – nơi những quy luật cổ điển không còn đúng, nơi hạt có thể đồng thời là sóng, nơi thời gian không tuyệt đối, nơi mọi vật thể cách xa nhau vẫn có thể “biết” về nhau tức thì, và nơi ý thức dường như can thiệp vào tiến trình của vật chất. Tất cả những điều này vẽ nên một bức tranh rất gần với triết lý của tâm linh: sự hợp nhất, sự cộng hưởng, và vai trò của tâm thức như trung tâm sáng tạo của thực tại.
    Chương này sẽ đi sâu vào giao điểm của hai thế giới ấy – nơi tâm linh và khoa học lượng tử gặp nhau, bổ sung cho nhau và làm sáng tỏ bản chất sâu xa của con người lẫn vũ trụ.

    1. Hạt và Sóng – bản chất hai mặt của thực tại
    Lượng tử chỉ ra rằng mỗi hạt trong vũ trụ – electron, photon hay bất kỳ phần tử cơ bản nào – đều có hai tính chất: vừa là hạt, vừa là sóng. Điều này có nghĩa là một electron không chỉ tồn tại ở một điểm, mà là một đám mây xác suất – một trường thông tin, một “khả năng”. Chỉ khi con người quan sát, khả năng đó mới “sụp đổ” thành một kết quả cụ thể.
    Thí nghiệm hai khe nổi tiếng đã cho thấy điều này: khi không có sự quan sát, các electron tạo ra mô hình giao thoa như sóng; nhưng khi có quan sát, chúng lại hành xử như hạt. Kết luận gây chấn động của vật lý hiện đại là: sự quan sát ảnh hưởng đến kết quả.
    Điều ấy cũng giống như khẳng định của các truyền thống tâm linh:
    “Tâm tạo cảnh.”
    Nhận thức của chúng ta không thụ động quan sát vũ trụ; nó đang tham gia vào việc định hình vũ trụ.
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 12/12 CHƯƠNG 10: TÂM LINH VÀ KHOA HỌC LƯỢNG TỬ – GIAO ĐIỂM CỦA HAI THẾ GIỚI Trong suốt nhiều thế kỷ, tâm linh và khoa học được xem như hai con đường tách biệt: một hướng vào nội tâm – nơi trú ngụ của trải nghiệm chủ quan, niềm tin và sự trực giác; một hướng vào thế giới vật chất – nơi mọi hiện tượng phải được đo đạc, kiểm chứng và lập lại. Nhưng khi khoa học tiến vào kỷ nguyên của vật lý lượng tử, ranh giới này bắt đầu mờ đi. Càng đi sâu vào bản chất của thực tại, khoa học càng chạm đến những điều mà suốt hàng ngàn năm các truyền thống tâm linh đã nói: rằng thế giới này không hoàn toàn là vật chất, rằng ý thức có vai trò then chốt trong sự vận hành của vũ trụ, và rằng mọi thứ đều liên kết trong một tấm lưới năng lượng vô hình. Lượng tử không chỉ là một ngành khoa học, mà là cánh cửa mở ra một vũ trụ mới – nơi những quy luật cổ điển không còn đúng, nơi hạt có thể đồng thời là sóng, nơi thời gian không tuyệt đối, nơi mọi vật thể cách xa nhau vẫn có thể “biết” về nhau tức thì, và nơi ý thức dường như can thiệp vào tiến trình của vật chất. Tất cả những điều này vẽ nên một bức tranh rất gần với triết lý của tâm linh: sự hợp nhất, sự cộng hưởng, và vai trò của tâm thức như trung tâm sáng tạo của thực tại. Chương này sẽ đi sâu vào giao điểm của hai thế giới ấy – nơi tâm linh và khoa học lượng tử gặp nhau, bổ sung cho nhau và làm sáng tỏ bản chất sâu xa của con người lẫn vũ trụ. 1. Hạt và Sóng – bản chất hai mặt của thực tại Lượng tử chỉ ra rằng mỗi hạt trong vũ trụ – electron, photon hay bất kỳ phần tử cơ bản nào – đều có hai tính chất: vừa là hạt, vừa là sóng. Điều này có nghĩa là một electron không chỉ tồn tại ở một điểm, mà là một đám mây xác suất – một trường thông tin, một “khả năng”. Chỉ khi con người quan sát, khả năng đó mới “sụp đổ” thành một kết quả cụ thể. Thí nghiệm hai khe nổi tiếng đã cho thấy điều này: khi không có sự quan sát, các electron tạo ra mô hình giao thoa như sóng; nhưng khi có quan sát, chúng lại hành xử như hạt. Kết luận gây chấn động của vật lý hiện đại là: sự quan sát ảnh hưởng đến kết quả. Điều ấy cũng giống như khẳng định của các truyền thống tâm linh: “Tâm tạo cảnh.” Nhận thức của chúng ta không thụ động quan sát vũ trụ; nó đang tham gia vào việc định hình vũ trụ. Đọc thêm Đọc thêm
    Love
    Like
    Sad
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ