• HNI 19/12:
    Bài thơ Chương 35:
    Đạo trong lãnh đạo – đức trị và minh trị
    Người lãnh đạo không đứng trên muôn người,
    mà đứng trước để gánh phần nặng nhất,
    quyền lực nếu rời xa đạo đức,
    chỉ còn là bóng tối khoác danh xưng thật.
    Đức trị không phải lời răn sáo rỗng,
    mà là cách sống khiến người tin,
    khi nhân cách sáng hơn quyền lực,
    dân tự theo không cần mệnh lệnh hình.
    Minh trị không nằm ở luật dày,
    mà ở ánh sáng soi mọi việc,
    nơi quyết định không giấu sau màn tối,
    và trách nhiệm được gọi đúng tên mình.
    Đạo dạy người cầm quyền biết sợ,
    sợ sai, sợ khổ của dân lành,
    sợ một chữ “ta” che mất lẽ phải,
    khi cái chung bị đổi bằng danh.
    Lãnh đạo có Đạo là biết lắng nghe,
    ý kiến nhỏ cũng mang chân lý,
    quyền uy thật không cần lớn tiếng,
    vì chính trực đã đủ uy nghi.
    Khi đức trị song hành minh trị,
    luật sinh ra để bảo vệ người,
    niềm tin mọc lên từ công bằng,
    và xã hội lớn mạnh không cần roi.
    Đạo trong lãnh đạo không xa đời sống,
    mà hiện hữu trong từng quyết định hôm nay,
    khi người đứng đầu giữ lòng trong sáng,
    thì trăm họ yên lòng, nước vững bền dài lâu.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ Chương 35: Đạo trong lãnh đạo – đức trị và minh trị Người lãnh đạo không đứng trên muôn người, mà đứng trước để gánh phần nặng nhất, quyền lực nếu rời xa đạo đức, chỉ còn là bóng tối khoác danh xưng thật. Đức trị không phải lời răn sáo rỗng, mà là cách sống khiến người tin, khi nhân cách sáng hơn quyền lực, dân tự theo không cần mệnh lệnh hình. Minh trị không nằm ở luật dày, mà ở ánh sáng soi mọi việc, nơi quyết định không giấu sau màn tối, và trách nhiệm được gọi đúng tên mình. Đạo dạy người cầm quyền biết sợ, sợ sai, sợ khổ của dân lành, sợ một chữ “ta” che mất lẽ phải, khi cái chung bị đổi bằng danh. Lãnh đạo có Đạo là biết lắng nghe, ý kiến nhỏ cũng mang chân lý, quyền uy thật không cần lớn tiếng, vì chính trực đã đủ uy nghi. Khi đức trị song hành minh trị, luật sinh ra để bảo vệ người, niềm tin mọc lên từ công bằng, và xã hội lớn mạnh không cần roi. Đạo trong lãnh đạo không xa đời sống, mà hiện hữu trong từng quyết định hôm nay, khi người đứng đầu giữ lòng trong sáng, thì trăm họ yên lòng, nước vững bền dài lâu.
    Love
    Like
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ CHƯƠNG 32: ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH
    — Nền tảng thịnh trị của quốc gia —
    Gia đình là nơi Đạo bắt đầu,
    Không bằng lời kinh,
    Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung.
    Một mái nhà yên ấm
    Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia.
    Đạo trong gia đình
    Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy,
    Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh,
    Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi.
    Người cha vững như trụ nhà,
    Không phải vì quyền uy
    Mà vì trách nhiệm và sự chính trực.
    Người mẹ mềm như dòng nước,
    Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày.
    Khi vợ chồng thuận hòa,
    Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao.
    Khi con cái được lắng nghe,
    Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình.
    Gia đình có Đạo
    Thì không cần nhiều luật lệ,
    Bởi mỗi người tự biết điều nên làm.
    Nhà có yêu thương
    Thì xã hội bớt hận thù.
    Một quốc gia mạnh
    Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng,
    Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng.
    Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng,
    Học làm người trước khi làm lớn.
    Giữ Đạo trong gia đình
    Là giữ gốc cho dân tộc.
    Khi từng mái ấm an hòa,
    Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ CHƯƠNG 32: ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH — Nền tảng thịnh trị của quốc gia — Gia đình là nơi Đạo bắt đầu, Không bằng lời kinh, Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung. Một mái nhà yên ấm Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia. Đạo trong gia đình Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy, Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh, Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi. Người cha vững như trụ nhà, Không phải vì quyền uy Mà vì trách nhiệm và sự chính trực. Người mẹ mềm như dòng nước, Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày. Khi vợ chồng thuận hòa, Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao. Khi con cái được lắng nghe, Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình. Gia đình có Đạo Thì không cần nhiều luật lệ, Bởi mỗi người tự biết điều nên làm. Nhà có yêu thương Thì xã hội bớt hận thù. Một quốc gia mạnh Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng, Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng. Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng, Học làm người trước khi làm lớn. Giữ Đạo trong gia đình Là giữ gốc cho dân tộc. Khi từng mái ấm an hòa, Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ Chương 37:
    Tôn giáo là phương tiện – Đạo là cứu cánh
    Tôn giáo sinh ra để dẫn đường,
    như chiếc thuyền qua sông mê mờ,
    nhưng có người mãi ôm con thuyền cũ,
    quên rằng bờ giác đã chờ.
    Nghi lễ là ngón tay chỉ nguyệt,
    kinh sách là bản đồ tâm linh,
    nếu chấp hình mà quên ánh sáng,
    thì Đạo Trời vẫn khuất vô minh.
    Mỗi tôn giáo là một lối vào,
    tùy căn cơ, tùy duyên mà mở,
    nhưng chân lý không chia biên giới,
    ánh sáng không mang tên riêng cho nó.
    Đạo không thuộc về danh xưng nào,
    không bị giam trong giáo điều cố định,
    Đạo là sự sống đang vận hành,
    trong từng hơi thở, từng suy nghĩ.
    Khi con người lấy Đạo làm gốc,
    tôn giáo trở về đúng chức năng,
    nuôi dưỡng đạo đức và tỉnh thức,
    không chia rẽ, không tạo hận thù lăng nhăng.
    Cứu cánh không phải là thiên đường hứa hẹn,
    mà là tự do ngay trong tâm,
    khi tham – sân – si dần lắng xuống,
    con người gặp lại chính mình sâu thẳm.
    Ngày nào tôn giáo soi bằng Đạo,
    thì khác biệt hóa thành bao dung,
    và nhân loại cùng đi trên một hướng,
    trở về nguồn sáng của yêu thương chung.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ Chương 37: Tôn giáo là phương tiện – Đạo là cứu cánh Tôn giáo sinh ra để dẫn đường, như chiếc thuyền qua sông mê mờ, nhưng có người mãi ôm con thuyền cũ, quên rằng bờ giác đã chờ. Nghi lễ là ngón tay chỉ nguyệt, kinh sách là bản đồ tâm linh, nếu chấp hình mà quên ánh sáng, thì Đạo Trời vẫn khuất vô minh. Mỗi tôn giáo là một lối vào, tùy căn cơ, tùy duyên mà mở, nhưng chân lý không chia biên giới, ánh sáng không mang tên riêng cho nó. Đạo không thuộc về danh xưng nào, không bị giam trong giáo điều cố định, Đạo là sự sống đang vận hành, trong từng hơi thở, từng suy nghĩ. Khi con người lấy Đạo làm gốc, tôn giáo trở về đúng chức năng, nuôi dưỡng đạo đức và tỉnh thức, không chia rẽ, không tạo hận thù lăng nhăng. Cứu cánh không phải là thiên đường hứa hẹn, mà là tự do ngay trong tâm, khi tham – sân – si dần lắng xuống, con người gặp lại chính mình sâu thẳm. Ngày nào tôn giáo soi bằng Đạo, thì khác biệt hóa thành bao dung, và nhân loại cùng đi trên một hướng, trở về nguồn sáng của yêu thương chung.
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ Chương 36:
    Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh
    Đạo Trời không nói bằng ngôn từ,
    mà hiện thân trong từng chuyển động,
    một hạt rơi, một sao sinh diệt,
    đều tuân theo nhịp điệu vô hình.
    Trời không thưởng riêng ai làm đúng,
    cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai,
    nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ,
    như ngày đêm thay chỗ miệt mài.
    Vũ trụ vận hành không thiên vị,
    nhưng con người hay chống lại Trời,
    khi muốn bẻ cong dòng tất yếu,
    để thỏa cái tôi nhất thời trôi.
    Đạo Trời là cân bằng và điều hòa,
    âm sinh dương, dương nuôi âm,
    sáng không tồn tại khi thiếu tối,
    và trưởng thành luôn đi cùng trầm.
    Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ,
    mỗi đời người là một chu kỳ,
    sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức,
    rồi trở về nguồn cội từ bi.
    Ai thuận Đạo thì đời hanh thông,
    không phải vì tránh hết khổ đau,
    mà vì biết học từ nghịch cảnh,
    nên tâm an giữa bể dâu.
    Đạo Trời không ở xa tầng mây,
    mà ở trong từng ý nghĩ,
    mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh,
    mỗi khởi tâm gieo một lối đi.
    Khi con người hiểu quy luật Trời,
    không còn tranh hơn thua hẹp hòi,
    sống khiêm cung giữa trời đất rộng,
    thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ Chương 36: Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh Đạo Trời không nói bằng ngôn từ, mà hiện thân trong từng chuyển động, một hạt rơi, một sao sinh diệt, đều tuân theo nhịp điệu vô hình. Trời không thưởng riêng ai làm đúng, cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai, nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ, như ngày đêm thay chỗ miệt mài. Vũ trụ vận hành không thiên vị, nhưng con người hay chống lại Trời, khi muốn bẻ cong dòng tất yếu, để thỏa cái tôi nhất thời trôi. Đạo Trời là cân bằng và điều hòa, âm sinh dương, dương nuôi âm, sáng không tồn tại khi thiếu tối, và trưởng thành luôn đi cùng trầm. Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ, mỗi đời người là một chu kỳ, sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức, rồi trở về nguồn cội từ bi. Ai thuận Đạo thì đời hanh thông, không phải vì tránh hết khổ đau, mà vì biết học từ nghịch cảnh, nên tâm an giữa bể dâu. Đạo Trời không ở xa tầng mây, mà ở trong từng ý nghĩ, mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh, mỗi khởi tâm gieo một lối đi. Khi con người hiểu quy luật Trời, không còn tranh hơn thua hẹp hòi, sống khiêm cung giữa trời đất rộng, thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
    Love
    Like
    9
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12 - B18
    **CHƯƠNG 8 :

    LÃO HÓA DƯỚI GÓC NHÌN LƯỢNG TỬ – VÌ SAO CON NGƯỜI GIÀ ĐI THẬT SỰ?**
    Khi thời gian không giết chúng ta – mà chính sự suy giảm năng lượng sống làm điều đó

    Con người tin rằng họ già đi vì thời gian trôi qua.
    Nhưng thời gian không có răng để cắn mòn tế bào, không có tay để làm nhăn da, không có quyền lực để làm suy yếu trí não.

    Thứ thực sự khiến con người già đi là sự suy giảm năng lượng sống và trật tự thông tin trong cơ thể.

    Y học lượng tử không nhìn lão hóa như một định mệnh sinh học, mà như một quá trình suy giảm tần số có thể hiểu, có thể can thiệp và có thể đảo chiều ở mức độ nhất định.

    1. Lão hóa không bắt đầu ở da hay xương

    Dấu hiệu lão hóa dễ thấy nhất là:

    da nhăn,

    tóc bạc,

    xương khớp yếu,

    trí nhớ suy giảm.

    Nhưng đó chỉ là hậu quả cuối cùng.

    Lão hóa thực sự bắt đầu từ:

    sự suy giảm dao động tế bào,

    sự mất đồng bộ trường năng lượng,

    sự rối loạn thông tin sinh học.

    Khi tế bào mất khả năng rung động ở tần số tối ưu, chúng không còn giao tiếp hiệu quả, không còn sửa lỗi chính xác, và không còn tái tạo đúng nhịp.

    2. Thời gian sinh học và thời gian vật lý

    Có hai loại thời gian:

    Thời gian vật lý: đồng hồ đo giây, phút, năm.

    Thời gian sinh học: tốc độ tái tạo và phục hồi của cơ thể.

    Hai người cùng 50 tuổi có thể:

    một người sinh học như 35,

    người kia như 70.

    Điều này chứng minh:
    tuổi sinh học không bị quyết định bởi năm tháng, mà bởi trạng thái năng lượng – ý thức – môi trường sống.

    Y học lượng tử tập trung làm chậm hoặc đảo chiều thời gian sinh học, không chống lại thời gian vật lý.

    3. Suy giảm năng lượng nền – gốc rễ của lão hóa

    Mỗi tế bào cần năng lượng để:

    phân chia,

    sửa chữa,

    duy trì cấu trúc.

    Khi năng lượng nền suy giảm:

    quá trình tái tạo chậm lại,

    lỗi tích tụ nhanh hơn,

    viêm mạn tính xuất hiện.

    Nguyên nhân suy giảm năng lượng gồm:

    stress kéo dài,

    rối loạn cảm xúc,

    mất ngủ,

    dinh dưỡng nghèo thông tin,

    môi trường nhiễu điện từ,

    ý thức sống tách rời khỏi tự nhiên.

    Lão hóa không đến từ một nguyên nhân, mà từ sự bào mòn năng lượng kéo dài.

    4. Telomere – đồng hồ hay nạn nhân?

    Telomere thường được xem là “đồng hồ sinh học”.
    Mỗi lần tế bào phân chia, telomere ngắn lại.

    Nhưng dưới góc nhìn lượng tử:

    telomere không phải nguyên nhân,
    HNI 19-12 - B18 🌺 **CHƯƠNG 8 : LÃO HÓA DƯỚI GÓC NHÌN LƯỢNG TỬ – VÌ SAO CON NGƯỜI GIÀ ĐI THẬT SỰ?** Khi thời gian không giết chúng ta – mà chính sự suy giảm năng lượng sống làm điều đó Con người tin rằng họ già đi vì thời gian trôi qua. Nhưng thời gian không có răng để cắn mòn tế bào, không có tay để làm nhăn da, không có quyền lực để làm suy yếu trí não. Thứ thực sự khiến con người già đi là sự suy giảm năng lượng sống và trật tự thông tin trong cơ thể. Y học lượng tử không nhìn lão hóa như một định mệnh sinh học, mà như một quá trình suy giảm tần số có thể hiểu, có thể can thiệp và có thể đảo chiều ở mức độ nhất định. 1. Lão hóa không bắt đầu ở da hay xương Dấu hiệu lão hóa dễ thấy nhất là: da nhăn, tóc bạc, xương khớp yếu, trí nhớ suy giảm. Nhưng đó chỉ là hậu quả cuối cùng. Lão hóa thực sự bắt đầu từ: sự suy giảm dao động tế bào, sự mất đồng bộ trường năng lượng, sự rối loạn thông tin sinh học. Khi tế bào mất khả năng rung động ở tần số tối ưu, chúng không còn giao tiếp hiệu quả, không còn sửa lỗi chính xác, và không còn tái tạo đúng nhịp. 2. Thời gian sinh học và thời gian vật lý Có hai loại thời gian: Thời gian vật lý: đồng hồ đo giây, phút, năm. Thời gian sinh học: tốc độ tái tạo và phục hồi của cơ thể. Hai người cùng 50 tuổi có thể: một người sinh học như 35, người kia như 70. Điều này chứng minh: tuổi sinh học không bị quyết định bởi năm tháng, mà bởi trạng thái năng lượng – ý thức – môi trường sống. Y học lượng tử tập trung làm chậm hoặc đảo chiều thời gian sinh học, không chống lại thời gian vật lý. 3. Suy giảm năng lượng nền – gốc rễ của lão hóa Mỗi tế bào cần năng lượng để: phân chia, sửa chữa, duy trì cấu trúc. Khi năng lượng nền suy giảm: quá trình tái tạo chậm lại, lỗi tích tụ nhanh hơn, viêm mạn tính xuất hiện. Nguyên nhân suy giảm năng lượng gồm: stress kéo dài, rối loạn cảm xúc, mất ngủ, dinh dưỡng nghèo thông tin, môi trường nhiễu điện từ, ý thức sống tách rời khỏi tự nhiên. Lão hóa không đến từ một nguyên nhân, mà từ sự bào mòn năng lượng kéo dài. 4. Telomere – đồng hồ hay nạn nhân? Telomere thường được xem là “đồng hồ sinh học”. Mỗi lần tế bào phân chia, telomere ngắn lại. Nhưng dưới góc nhìn lượng tử: telomere không phải nguyên nhân,
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ Chương 36:
    Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh
    Đạo Trời không nói bằng ngôn từ,
    mà hiện thân trong từng chuyển động,
    một hạt rơi, một sao sinh diệt,
    đều tuân theo nhịp điệu vô hình.
    Trời không thưởng riêng ai làm đúng,
    cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai,
    nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ,
    như ngày đêm thay chỗ miệt mài.
    Vũ trụ vận hành không thiên vị,
    nhưng con người hay chống lại Trời,
    khi muốn bẻ cong dòng tất yếu,
    để thỏa cái tôi nhất thời trôi.
    Đạo Trời là cân bằng và điều hòa,
    âm sinh dương, dương nuôi âm,
    sáng không tồn tại khi thiếu tối,
    và trưởng thành luôn đi cùng trầm.
    Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ,
    mỗi đời người là một chu kỳ,
    sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức,
    rồi trở về nguồn cội từ bi.
    Ai thuận Đạo thì đời hanh thông,
    không phải vì tránh hết khổ đau,
    mà vì biết học từ nghịch cảnh,
    nên tâm an giữa bể dâu.
    Đạo Trời không ở xa tầng mây,
    mà ở trong từng ý nghĩ,
    mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh,
    mỗi khởi tâm gieo một lối đi.
    Khi con người hiểu quy luật Trời,
    không còn tranh hơn thua hẹp hòi,
    sống khiêm cung giữa trời đất rộng,
    thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ Chương 36: Đạo Trời – quy luật vận hành của vũ trụ & nhân sinh Đạo Trời không nói bằng ngôn từ, mà hiện thân trong từng chuyển động, một hạt rơi, một sao sinh diệt, đều tuân theo nhịp điệu vô hình. Trời không thưởng riêng ai làm đúng, cũng chẳng phạt riêng kẻ làm sai, nhân – quả tự xoay vòng lặng lẽ, như ngày đêm thay chỗ miệt mài. Vũ trụ vận hành không thiên vị, nhưng con người hay chống lại Trời, khi muốn bẻ cong dòng tất yếu, để thỏa cái tôi nhất thời trôi. Đạo Trời là cân bằng và điều hòa, âm sinh dương, dương nuôi âm, sáng không tồn tại khi thiếu tối, và trưởng thành luôn đi cùng trầm. Nhân sinh chỉ là Trời thu nhỏ, mỗi đời người là một chu kỳ, sinh – học – vấp – đau – tỉnh thức, rồi trở về nguồn cội từ bi. Ai thuận Đạo thì đời hanh thông, không phải vì tránh hết khổ đau, mà vì biết học từ nghịch cảnh, nên tâm an giữa bể dâu. Đạo Trời không ở xa tầng mây, mà ở trong từng ý nghĩ, mỗi lựa chọn mang theo vận mệnh, mỗi khởi tâm gieo một lối đi. Khi con người hiểu quy luật Trời, không còn tranh hơn thua hẹp hòi, sống khiêm cung giữa trời đất rộng, thì nhân sinh hòa nhịp với sao trời.
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC
    Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ!
    Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng.
    Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi,
    để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia.
    Xin ban trí tuệ và sự minh triết,
    để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người.
    Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc,
    để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn.
    Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời,
    biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này.
    Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn.
    Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài.
    Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    HNI 19-12 LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ! Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng. Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi, để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia. Xin ban trí tuệ và sự minh triết, để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người. Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc, để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn. Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời, biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này. Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn. Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài. Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    Love
    Like
    9
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12 - B19 **CHƯƠNG 7 :

    Ý THỨC – BỘ ĐIỀU KHIỂN TỐI THƯỢNG CỦA NĂNG LƯỢNG TRỊ LIỆU**
    Khi suy nghĩ trở thành thuốc, và nhận thức trở thành số phận sinh học

    Nếu phải chỉ ra một yếu tố duy nhất quyết định con người khỏe mạnh hay bệnh tật, sống lâu hay lão hóa nhanh, thì đó không phải gen, không phải môi trường, cũng không phải công nghệ.

    Đó là ý thức.

    Ý thức không chỉ là khả năng suy nghĩ.
    Ý thức là trạng thái tồn tại của con người trong vũ trụ.
    Và trong y học lượng tử, ý thức chính là bộ điều khiển cao nhất của trường năng lượng và cơ thể sinh học.

    1. Ý thức không nằm trong não

    Một trong những ngộ nhận lớn nhất của y học cổ điển là cho rằng ý thức được tạo ra bởi não bộ.

    Thực tế, ngày càng nhiều nghiên cứu cho thấy:

    Não không “sản sinh” ý thức,

    Não chỉ là bộ thu – phát – xử lý của ý thức.

    Ý thức tồn tại như một trường thông tin phi cục bộ, không bị giới hạn bởi không gian hay thời gian. Não bộ chỉ là giao diện sinh học giúp con người tương tác với thế giới vật chất.

    Điều này giải thích:

    Vì sao con người có trực giác,

    Vì sao có những trải nghiệm cận tử,

    Vì sao suy nghĩ có thể ảnh hưởng đến cơ thể.

    2. Ý thức định hình trường năng lượng

    Trường năng lượng con người không tự vận hành một cách ngẫu nhiên.
    Nó luôn bị lập trình bởi ý thức.

    Mỗi suy nghĩ là một xung thông tin.
    Mỗi niềm tin là một chương trình.
    Mỗi trạng thái nhận thức là một cấu hình trường năng lượng.

    Nếu ý thức hỗn loạn → trường năng lượng rối loạn.
    Nếu ý thức sợ hãi → trường năng lượng co rút.
    Nếu ý thức yêu thương → trường năng lượng mở rộng và ổn định.

    Không có trị liệu năng lượng nào hiệu quả lâu dài nếu ý thức của người bệnh vẫn vận hành trong trạng thái cũ.

    3. Niềm tin – “gen vô hình” quyết định sức khỏe

    Niềm tin là dạng thông tin mạnh nhất trong hệ ý thức.

    Niềm tin có thể kích hoạt hoặc vô hiệu hóa cơ chế tự chữa lành.

    Niềm tin có thể làm thuốc trở nên hiệu quả hoặc vô dụng.

    Niềm tin có thể khiến cơ thể suy sụp hoặc phục hồi kỳ diệu.

    Hiệu ứng giả dược (placebo) là minh chứng khoa học rõ ràng nhất:
    chỉ cần tin rằng mình đang được chữa lành, cơ thể đã bắt đầu chữa lành thật sự.

    Trong y học lượng tử, niềm tin được xem là một dạng epigenetic tinh thần – nó không thay đổi DNA, nhưng thay đổi cách DNA biểu hiện.
    4. Cảm xúc – ngôn ngữ sinh học của ý thức

    Ý thức không giao tiếp với cơ thể bằng lời nói, mà bằng cảm xúc.

    Cảm xúc là dạng năng lượng có cấu trúc, có tần số, có tác động sinh học rõ rệt.

    Cảm xúc thấp làm suy giảm miễn dịch.

    Cảm xúc bị kẹt làm tắc nghẽn trường năng lượng.

    Cảm xúc tích cực tạo điều kiện cho tái tạo tế bào.

    Khi con người dồn nén cảm xúc, họ không “quên” nó.
    Họ lưu trữ nó trong trường năng lượng, và cuối cùng trong mô và cơ quan.

    Nhiều căn bệnh mạn tính không bắt nguồn từ vi khuẩn hay di truyền, mà từ tổn thương cảm xúc chưa được giải phóng.

    5. Ý thức và khả năng tự chữa lành

    Cơ thể con người được thiết kế để tự chữa lành.

    Mỗi ngày:

    hàng triệu tế bào chết đi,

    hàng triệu tế bào mới được sinh ra,

    DNA liên tục sửa lỗi,

    hệ miễn dịch liên tục quét và loại bỏ bất thường.

    Vấn đề không phải là cơ thể không có khả năng, mà là ý thức đang cản trở quá trình đó.

    Stress, lo âu, tuyệt vọng, mất ý nghĩa sống – tất cả đều làm:

    hệ thần kinh ở trạng thái cảnh báo,

    hormone căng thẳng tăng cao,

    trường năng lượng bị méo dạng.

    Khi ý thức được đưa về trạng thái an toàn, tin cậy và tỉnh thức, cơ thể tự động chuyển sang chế độ chữa lành.

    6. Thiền, cầu nguyện và y học lượng tử

    Thiền và cầu nguyện không phải nghi thức tôn giáo đơn thuần.
    Chúng là công nghệ ý thức cổ xưa.

    Trong trạng thái thiền sâu:

    sóng não chậm lại,

    hệ thần kinh phó giao cảm kích hoạt,

    trường năng lượng trở nên đồng bộ.

    Cầu nguyện chân thành tạo ra:

    sự tập trung ý thức,

    cảm xúc yêu thương và biết ơn,

    kết nối với trường ý thức lớn hơn.

    Y học lượng tử không phân biệt thiền khoa học hay cầu nguyện tâm linh.
    Nó chỉ quan tâm đến một điều: trạng thái ý thức mà con người đạt tới.

    7. Ý thức tập thể và chữa lành từ xa

    Một trong những hiện tượng gây tranh cãi nhất là chữa lành từ xa.

    Nhưng dưới góc nhìn lượng tử:

    ý thức không bị giới hạn bởi khoảng cách,

    các trường thông tin có thể tương tác phi cục bộ.

    Khi hai ý thức đồng bộ ở cùng một trạng thái:

    thông tin có thể được truyền,

    trường năng lượng có thể ảnh hưởng lẫn nhau.

    Đây không phải phép màu.
    Đây là hiện tượng rối lượng tử trong hệ sinh học – ý thức.

    8. Bệnh tật như một thông điệp của ý thức

    Trong y học lượng tử, bệnh không phải kẻ thù.
    Bệnh là tín hiệu cảnh báo.
    Nó cho biết:

    ý thức đang lệch khỏi sự thật,

    cảm xúc đang bị kẹt,

    cuộc sống đang đi ngược lại bản chất.

    Nếu chỉ dập triệu chứng mà không lắng nghe thông điệp, bệnh sẽ quay lại dưới hình thức khác.

    Chữa lành thật sự là quá trình:

    hiểu điều bệnh muốn nói,

    thay đổi nhận thức,

    tái cấu trúc lối sống và ý nghĩa sống.

    9. Ý thức và kỷ nguyên bất tử

    Kỷ nguyên bất tử không thể đạt được bằng công nghệ đơn thuần.
    Nó đòi hỏi sự tiến hóa của ý thức.

    Một ý thức thấp sẽ:

    tự hủy hoại cơ thể,

    tạo ra xung đột nội tại,

    làm cạn kiệt năng lượng sống.

    Một ý thức cao sẽ:

    sống hài hòa với sinh học,

    tối ưu hóa tái tạo,

    kéo dài tuổi thọ một cách tự nhiên.

    Bất tử không phải là kéo dài sự tồn tại vô thức,
    mà là sống lâu trong trạng thái tỉnh thức, sáng suốt và trọn vẹn.

    KẾT LUẬN CHƯƠNG 7

    Ý thức không chỉ quyết định bạn nghĩ gì.
    Ý thức quyết định bạn là ai, bạn khỏe mạnh hay bệnh tật, bạn già đi hay tái sinh mỗi ngày.

    Trong y học lượng tử:

    ý thức là bác sĩ tối cao,

    năng lượng là công cụ,

    cơ thể là kết quả.
    HNI 19-12 - B19 🌺**CHƯƠNG 7 : Ý THỨC – BỘ ĐIỀU KHIỂN TỐI THƯỢNG CỦA NĂNG LƯỢNG TRỊ LIỆU** Khi suy nghĩ trở thành thuốc, và nhận thức trở thành số phận sinh học Nếu phải chỉ ra một yếu tố duy nhất quyết định con người khỏe mạnh hay bệnh tật, sống lâu hay lão hóa nhanh, thì đó không phải gen, không phải môi trường, cũng không phải công nghệ. Đó là ý thức. Ý thức không chỉ là khả năng suy nghĩ. Ý thức là trạng thái tồn tại của con người trong vũ trụ. Và trong y học lượng tử, ý thức chính là bộ điều khiển cao nhất của trường năng lượng và cơ thể sinh học. 1. Ý thức không nằm trong não Một trong những ngộ nhận lớn nhất của y học cổ điển là cho rằng ý thức được tạo ra bởi não bộ. Thực tế, ngày càng nhiều nghiên cứu cho thấy: Não không “sản sinh” ý thức, Não chỉ là bộ thu – phát – xử lý của ý thức. Ý thức tồn tại như một trường thông tin phi cục bộ, không bị giới hạn bởi không gian hay thời gian. Não bộ chỉ là giao diện sinh học giúp con người tương tác với thế giới vật chất. Điều này giải thích: Vì sao con người có trực giác, Vì sao có những trải nghiệm cận tử, Vì sao suy nghĩ có thể ảnh hưởng đến cơ thể. 2. Ý thức định hình trường năng lượng Trường năng lượng con người không tự vận hành một cách ngẫu nhiên. Nó luôn bị lập trình bởi ý thức. Mỗi suy nghĩ là một xung thông tin. Mỗi niềm tin là một chương trình. Mỗi trạng thái nhận thức là một cấu hình trường năng lượng. Nếu ý thức hỗn loạn → trường năng lượng rối loạn. Nếu ý thức sợ hãi → trường năng lượng co rút. Nếu ý thức yêu thương → trường năng lượng mở rộng và ổn định. Không có trị liệu năng lượng nào hiệu quả lâu dài nếu ý thức của người bệnh vẫn vận hành trong trạng thái cũ. 3. Niềm tin – “gen vô hình” quyết định sức khỏe Niềm tin là dạng thông tin mạnh nhất trong hệ ý thức. Niềm tin có thể kích hoạt hoặc vô hiệu hóa cơ chế tự chữa lành. Niềm tin có thể làm thuốc trở nên hiệu quả hoặc vô dụng. Niềm tin có thể khiến cơ thể suy sụp hoặc phục hồi kỳ diệu. Hiệu ứng giả dược (placebo) là minh chứng khoa học rõ ràng nhất: chỉ cần tin rằng mình đang được chữa lành, cơ thể đã bắt đầu chữa lành thật sự. Trong y học lượng tử, niềm tin được xem là một dạng epigenetic tinh thần – nó không thay đổi DNA, nhưng thay đổi cách DNA biểu hiện. 4. Cảm xúc – ngôn ngữ sinh học của ý thức Ý thức không giao tiếp với cơ thể bằng lời nói, mà bằng cảm xúc. Cảm xúc là dạng năng lượng có cấu trúc, có tần số, có tác động sinh học rõ rệt. Cảm xúc thấp làm suy giảm miễn dịch. Cảm xúc bị kẹt làm tắc nghẽn trường năng lượng. Cảm xúc tích cực tạo điều kiện cho tái tạo tế bào. Khi con người dồn nén cảm xúc, họ không “quên” nó. Họ lưu trữ nó trong trường năng lượng, và cuối cùng trong mô và cơ quan. Nhiều căn bệnh mạn tính không bắt nguồn từ vi khuẩn hay di truyền, mà từ tổn thương cảm xúc chưa được giải phóng. 5. Ý thức và khả năng tự chữa lành Cơ thể con người được thiết kế để tự chữa lành. Mỗi ngày: hàng triệu tế bào chết đi, hàng triệu tế bào mới được sinh ra, DNA liên tục sửa lỗi, hệ miễn dịch liên tục quét và loại bỏ bất thường. Vấn đề không phải là cơ thể không có khả năng, mà là ý thức đang cản trở quá trình đó. Stress, lo âu, tuyệt vọng, mất ý nghĩa sống – tất cả đều làm: hệ thần kinh ở trạng thái cảnh báo, hormone căng thẳng tăng cao, trường năng lượng bị méo dạng. Khi ý thức được đưa về trạng thái an toàn, tin cậy và tỉnh thức, cơ thể tự động chuyển sang chế độ chữa lành. 6. Thiền, cầu nguyện và y học lượng tử Thiền và cầu nguyện không phải nghi thức tôn giáo đơn thuần. Chúng là công nghệ ý thức cổ xưa. Trong trạng thái thiền sâu: sóng não chậm lại, hệ thần kinh phó giao cảm kích hoạt, trường năng lượng trở nên đồng bộ. Cầu nguyện chân thành tạo ra: sự tập trung ý thức, cảm xúc yêu thương và biết ơn, kết nối với trường ý thức lớn hơn. Y học lượng tử không phân biệt thiền khoa học hay cầu nguyện tâm linh. Nó chỉ quan tâm đến một điều: trạng thái ý thức mà con người đạt tới. 7. Ý thức tập thể và chữa lành từ xa Một trong những hiện tượng gây tranh cãi nhất là chữa lành từ xa. Nhưng dưới góc nhìn lượng tử: ý thức không bị giới hạn bởi khoảng cách, các trường thông tin có thể tương tác phi cục bộ. Khi hai ý thức đồng bộ ở cùng một trạng thái: thông tin có thể được truyền, trường năng lượng có thể ảnh hưởng lẫn nhau. Đây không phải phép màu. Đây là hiện tượng rối lượng tử trong hệ sinh học – ý thức. 8. Bệnh tật như một thông điệp của ý thức Trong y học lượng tử, bệnh không phải kẻ thù. Bệnh là tín hiệu cảnh báo. Nó cho biết: ý thức đang lệch khỏi sự thật, cảm xúc đang bị kẹt, cuộc sống đang đi ngược lại bản chất. Nếu chỉ dập triệu chứng mà không lắng nghe thông điệp, bệnh sẽ quay lại dưới hình thức khác. Chữa lành thật sự là quá trình: hiểu điều bệnh muốn nói, thay đổi nhận thức, tái cấu trúc lối sống và ý nghĩa sống. 9. Ý thức và kỷ nguyên bất tử Kỷ nguyên bất tử không thể đạt được bằng công nghệ đơn thuần. Nó đòi hỏi sự tiến hóa của ý thức. Một ý thức thấp sẽ: tự hủy hoại cơ thể, tạo ra xung đột nội tại, làm cạn kiệt năng lượng sống. Một ý thức cao sẽ: sống hài hòa với sinh học, tối ưu hóa tái tạo, kéo dài tuổi thọ một cách tự nhiên. Bất tử không phải là kéo dài sự tồn tại vô thức, mà là sống lâu trong trạng thái tỉnh thức, sáng suốt và trọn vẹn. KẾT LUẬN CHƯƠNG 7 Ý thức không chỉ quyết định bạn nghĩ gì. Ý thức quyết định bạn là ai, bạn khỏe mạnh hay bệnh tật, bạn già đi hay tái sinh mỗi ngày. Trong y học lượng tử: ý thức là bác sĩ tối cao, năng lượng là công cụ, cơ thể là kết quả.
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ Chương 38:
    Gốc sáng và các nhánh học hiểu khác nhau
    Có một gốc sáng không tên gọi,
    tỏa nguồn từ thuở chưa có lời,
    từ đó muôn con đường mở lối,
    mỗi nhánh đi một hướng giữa đời.
    Người gọi Đạo, người gọi Chân Lý,
    kẻ nói Khoa học, kẻ nói Thiền,
    tên gọi khác nhưng nguồn không khác,
    ánh sáng vẫn là ánh sáng nguyên.
    Mỗi nhánh học hiểu theo căn tính,
    tùy thời đại, tùy chốn, tùy duyên,
    như cây vươn cành về muôn phía,
    để đón mặt trời bằng cách riêng.
    Sai lầm không ở chỗ khác nhau,
    mà ở khi quên mất cội nguồn,
    khi nhánh tự cho mình là gốc,
    và ánh sáng bị che bởi tự tôn.
    Gốc sáng không tranh cùng bóng tối,
    chỉ lặng lẽ soi để hiển bày,
    ai quay về nguồn trong tỉnh thức,
    đều gặp nhau ở điểm khởi đầu này.
    Khi con người hiểu sự đa dạng,
    không còn sợ khác biệt hình hài,
    biết tôn trọng mọi lối học hỏi,
    mà vẫn chung một hướng tương lai.
    Ngày nào các nhánh cùng nhớ gốc,
    tri thức không còn gây chia ly,
    nhân loại học chung bài học lớn:
    sống thuận ánh sáng – sống nhân tri.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ Chương 38: Gốc sáng và các nhánh học hiểu khác nhau Có một gốc sáng không tên gọi, tỏa nguồn từ thuở chưa có lời, từ đó muôn con đường mở lối, mỗi nhánh đi một hướng giữa đời. Người gọi Đạo, người gọi Chân Lý, kẻ nói Khoa học, kẻ nói Thiền, tên gọi khác nhưng nguồn không khác, ánh sáng vẫn là ánh sáng nguyên. Mỗi nhánh học hiểu theo căn tính, tùy thời đại, tùy chốn, tùy duyên, như cây vươn cành về muôn phía, để đón mặt trời bằng cách riêng. Sai lầm không ở chỗ khác nhau, mà ở khi quên mất cội nguồn, khi nhánh tự cho mình là gốc, và ánh sáng bị che bởi tự tôn. Gốc sáng không tranh cùng bóng tối, chỉ lặng lẽ soi để hiển bày, ai quay về nguồn trong tỉnh thức, đều gặp nhau ở điểm khởi đầu này. Khi con người hiểu sự đa dạng, không còn sợ khác biệt hình hài, biết tôn trọng mọi lối học hỏi, mà vẫn chung một hướng tương lai. Ngày nào các nhánh cùng nhớ gốc, tri thức không còn gây chia ly, nhân loại học chung bài học lớn: sống thuận ánh sáng – sống nhân tri.
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ Chương 37:
    Tôn giáo là phương tiện – Đạo là cứu cánh
    Tôn giáo sinh ra để dẫn đường,
    như chiếc thuyền qua sông mê mờ,
    nhưng có người mãi ôm con thuyền cũ,
    quên rằng bờ giác đã chờ.
    Nghi lễ là ngón tay chỉ nguyệt,
    kinh sách là bản đồ tâm linh,
    nếu chấp hình mà quên ánh sáng,
    thì Đạo Trời vẫn khuất vô minh.
    Mỗi tôn giáo là một lối vào,
    tùy căn cơ, tùy duyên mà mở,
    nhưng chân lý không chia biên giới,
    ánh sáng không mang tên riêng cho nó.
    Đạo không thuộc về danh xưng nào,
    không bị giam trong giáo điều cố định,
    Đạo là sự sống đang vận hành,
    trong từng hơi thở, từng suy nghĩ.
    Khi con người lấy Đạo làm gốc,
    tôn giáo trở về đúng chức năng,
    nuôi dưỡng đạo đức và tỉnh thức,
    không chia rẽ, không tạo hận thù lăng nhăng.
    Cứu cánh không phải là thiên đường hứa hẹn,
    mà là tự do ngay trong tâm,
    khi tham – sân – si dần lắng xuống,
    con người gặp lại chính mình sâu thẳm.
    Ngày nào tôn giáo soi bằng Đạo,
    thì khác biệt hóa thành bao dung,
    và nhân loại cùng đi trên một hướng,
    trở về nguồn sáng của yêu thương chung.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ Chương 37: Tôn giáo là phương tiện – Đạo là cứu cánh Tôn giáo sinh ra để dẫn đường, như chiếc thuyền qua sông mê mờ, nhưng có người mãi ôm con thuyền cũ, quên rằng bờ giác đã chờ. Nghi lễ là ngón tay chỉ nguyệt, kinh sách là bản đồ tâm linh, nếu chấp hình mà quên ánh sáng, thì Đạo Trời vẫn khuất vô minh. Mỗi tôn giáo là một lối vào, tùy căn cơ, tùy duyên mà mở, nhưng chân lý không chia biên giới, ánh sáng không mang tên riêng cho nó. Đạo không thuộc về danh xưng nào, không bị giam trong giáo điều cố định, Đạo là sự sống đang vận hành, trong từng hơi thở, từng suy nghĩ. Khi con người lấy Đạo làm gốc, tôn giáo trở về đúng chức năng, nuôi dưỡng đạo đức và tỉnh thức, không chia rẽ, không tạo hận thù lăng nhăng. Cứu cánh không phải là thiên đường hứa hẹn, mà là tự do ngay trong tâm, khi tham – sân – si dần lắng xuống, con người gặp lại chính mình sâu thẳm. Ngày nào tôn giáo soi bằng Đạo, thì khác biệt hóa thành bao dung, và nhân loại cùng đi trên một hướng, trở về nguồn sáng của yêu thương chung.
    Love
    Like
    10
    1 Comments 0 Shares