• chào các bạn buổi tối vui vẻ bên gia đình hạnh phúc cùng người thân và bạn bè hãy sở hữu thật nhiều Honin nhé
    chào các bạn buổi tối vui vẻ bên gia đình hạnh phúc cùng người thân và bạn bè hãy sở hữu thật nhiều Honin nhé
    Like
    Love
    Wow
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 20/12:Trả lời câu đố chiều:
    Đề 1: Tác dụng của cải gỗ. Cây cải gỗ (ở Việt Nam thường gọi là cây chùm ngây, tên khoa học Moringa oleifera) là một loại cây được dùng làm rau và làm thuốc dân gian. Các bộ phận như lá, hoa, quả non thường được sử dụng. Dưới đây là tác dụng đối với sức khỏe ở mức thông tin – dinh dưỡng, không thay thế tư vấn y tế:
    Tác dụng nổi bật
    Giàu dinh dưỡng
    Lá chứa nhiều vitamin A, C, E, canxi, kali, sắt, và protein thực vật.
    Giúp bổ sung vi chất, hỗ trợ cơ thể đang mệt mỏi hoặc thiếu chất.
    Hỗ trợ tăng cường miễn dịch
    Các chất chống oxy hóa giúp bảo vệ tế bào, hỗ trợ cơ thể chống lại tác nhân gây hại.
    Tốt cho xương và răng
    Hàm lượng canxi và phospho cao, có lợi cho sự phát triển và duy trì hệ xương.
    Hỗ trợ tiêu hóa
    Chất xơ trong lá và quả non giúp hệ tiêu hóa hoạt động tốt hơn, hạn chế táo bón.
    Hỗ trợ tim mạch (ở mức độ dinh dưỡng)
    Một số hợp chất thực vật có lợi cho việc duy trì mỡ máu ở mức hợp lý khi ăn uống cân đối.
    Kháng viêm, chống oxy hóa
    Các flavonoid và polyphenol giúp giảm viêm nhẹ và bảo vệ tế bào.
    Cách dùng phổ biến
    Lá: nấu canh, xào, làm bột khô pha uống.
    Hoa, quả non: nấu canh, luộc, xào như rau.
    Lưu ý quan trọng
    Không nên dùng quá nhiều; ăn như rau thông thường là phù hợp.
    Phụ nữ mang thai không nên dùng rễ, vỏ hoặc dùng liều cao.
    Người có bệnh lý đặc biệt hoặc đang dùng thuốc nên hỏi ý kiến người lớn có chuyên môn y tế.
    Nếu bạn muốn, mình có thể:
    Giải thích giá trị dinh dưỡng theo từng bộ phận (lá, hoa, quả),
    Gợi ý món ăn đơn giản, phù hợp với học sinh,
    Hoặc so sánh cải gỗ với các loại rau khác
    Đề 2: Cảm nhận CHƯƠNG 25: BẢO VỆ HƯỚNG ĐI CỦA HNI QUA CÁC THẾ HỆ:
    Sách trắng HNI – Quantum Leadership & Eternal Governance
    Chương 25 cho thấy chiều sâu hiếm có của tư duy trường tồn trong HNI: bảo vệ hướng đi không bằng quyền lực hay kế hoạch cứng, mà bằng trường tần số giá trị. Khái niệm “khóa hướng đi” giúp tổ chức tránh lệch chuẩn qua các thế hệ, đồng thời vẫn cho phép tiến hóa. Vai trò CSO hiện lên như người gác cổng thời gian, giữ linh hồn chiến lược, để HNI bền vững hàng trăm năm.
    HNI 20/12:Trả lời câu đố chiều: Đề 1: Tác dụng của cải gỗ. Cây cải gỗ (ở Việt Nam thường gọi là cây chùm ngây, tên khoa học Moringa oleifera) là một loại cây được dùng làm rau và làm thuốc dân gian. Các bộ phận như lá, hoa, quả non thường được sử dụng. Dưới đây là tác dụng đối với sức khỏe ở mức thông tin – dinh dưỡng, không thay thế tư vấn y tế: 🌿 Tác dụng nổi bật Giàu dinh dưỡng Lá chứa nhiều vitamin A, C, E, canxi, kali, sắt, và protein thực vật. Giúp bổ sung vi chất, hỗ trợ cơ thể đang mệt mỏi hoặc thiếu chất. Hỗ trợ tăng cường miễn dịch Các chất chống oxy hóa giúp bảo vệ tế bào, hỗ trợ cơ thể chống lại tác nhân gây hại. Tốt cho xương và răng Hàm lượng canxi và phospho cao, có lợi cho sự phát triển và duy trì hệ xương. Hỗ trợ tiêu hóa Chất xơ trong lá và quả non giúp hệ tiêu hóa hoạt động tốt hơn, hạn chế táo bón. Hỗ trợ tim mạch (ở mức độ dinh dưỡng) Một số hợp chất thực vật có lợi cho việc duy trì mỡ máu ở mức hợp lý khi ăn uống cân đối. Kháng viêm, chống oxy hóa Các flavonoid và polyphenol giúp giảm viêm nhẹ và bảo vệ tế bào. 🍲 Cách dùng phổ biến Lá: nấu canh, xào, làm bột khô pha uống. Hoa, quả non: nấu canh, luộc, xào như rau. ⚠️ Lưu ý quan trọng Không nên dùng quá nhiều; ăn như rau thông thường là phù hợp. Phụ nữ mang thai không nên dùng rễ, vỏ hoặc dùng liều cao. Người có bệnh lý đặc biệt hoặc đang dùng thuốc nên hỏi ý kiến người lớn có chuyên môn y tế. Nếu bạn muốn, mình có thể: Giải thích giá trị dinh dưỡng theo từng bộ phận (lá, hoa, quả), Gợi ý món ăn đơn giản, phù hợp với học sinh, Hoặc so sánh cải gỗ với các loại rau khác 🌱 Đề 2: Cảm nhận CHƯƠNG 25: BẢO VỆ HƯỚNG ĐI CỦA HNI QUA CÁC THẾ HỆ: Sách trắng HNI – Quantum Leadership & Eternal Governance Chương 25 cho thấy chiều sâu hiếm có của tư duy trường tồn trong HNI: bảo vệ hướng đi không bằng quyền lực hay kế hoạch cứng, mà bằng trường tần số giá trị. Khái niệm “khóa hướng đi” giúp tổ chức tránh lệch chuẩn qua các thế hệ, đồng thời vẫn cho phép tiến hóa. Vai trò CSO hiện lên như người gác cổng thời gian, giữ linh hồn chiến lược, để HNI bền vững hàng trăm năm.
    Like
    Love
    Yay
    Wow
    12
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 20/12
    PHẦN I – DẤU HIỆU CỦA SỰ MẤT GỐC
    Chương 1: Khi con người sống nhanh hơn khả năng cảm nhận
    Con người hiện đại chưa bao giờ sống trong một thế giới nhiều tiện nghi như hôm nay. Chỉ cần một chiếc điện thoại nhỏ trong tay, ta có thể kết nối với cả thế giới, làm việc, giải trí, mua sắm, học tập, giao tiếp – tất cả diễn ra trong vài cú chạm. Tốc độ đã trở thành thước đo của hiệu quả, của thành công, của sự “bắt kịp thời đại”. Nhưng chính trong guồng quay ấy, một câu hỏi âm thầm vang lên, dù ít khi được thừa nhận: liệu con người có đang sống nhanh hơn khả năng cảm nhận của chính mình?
    Chúng ta đi rất nhanh, nhưng cảm nhận lại ngày càng chậm. Chúng ta biết rất nhiều, nhưng hiểu lại rất ít. Chúng ta tiếp xúc liên tục, nhưng kết nối thật sự thì hiếm hoi. Đó không chỉ là nghịch lý của thời đại, mà là dấu hiệu đầu tiên của sự mất gốc tinh thần.
    1. Tốc độ – vị thần mới của thời đại
    Trong lịch sử nhân loại, chưa từng có giai đoạn nào mà tốc độ được tôn thờ như một giá trị tuyệt đối. Nhanh hơn đồng nghĩa với tốt hơn. Chậm lại thường bị xem là lạc hậu, yếu kém, thua cuộc. Trẻ em được dạy phải học sớm hơn, giỏi hơn. Người lớn phải làm nhiều hơn, kiếm nhanh hơn. Doanh nghiệp phải tăng trưởng liên tục. Quốc gia phải phát triển thần tốc.
    Nhưng con người vốn không được sinh ra để sống như những cỗ máy tăng tốc vô hạn. Thân – tâm – trí của con người có nhịp điệu tự nhiên, có chu kỳ cần nghỉ ngơi, chiêm nghiệm, lắng lại. Khi xã hội liên tục đẩy nhanh nhịp sống mà không cho con người thời gian đồng bộ hóa nội tâm, thì sự đứt gãy là điều không thể tránh khỏi.
    Tốc độ bên ngoài tăng lên, nhưng độ sâu bên trong không kịp lớn theo. Và khi độ sâu không theo kịp, con người bắt đầu sống trên bề mặt của chính cuộc đời mình.
    2. Sự nghèo nàn của cảm nhận
    Cảm nhận là khả năng tiếp xúc trực tiếp với thực tại: cảm nhận một buổi sáng, một hơi thở, một ánh nhìn, một nỗi buồn, một niềm vui. Đó là năng lực căn bản nhất để con người biết mình đang sống.
    Thế nhưng con người hiện đại đang dần đánh mất khả năng này. Ta ăn nhưng không thật sự nếm. Ta nghe nhưng không thật sự lắng. Ta nhìn nhưng không thật sự thấy. Ta nói nhưng không thật sự chạm đến người đối diện. Mọi thứ diễn ra vội vàng, hời hợt, lướt qua.
    HNI 20/12 PHẦN I – DẤU HIỆU CỦA SỰ MẤT GỐC 🌺Chương 1: Khi con người sống nhanh hơn khả năng cảm nhận Con người hiện đại chưa bao giờ sống trong một thế giới nhiều tiện nghi như hôm nay. Chỉ cần một chiếc điện thoại nhỏ trong tay, ta có thể kết nối với cả thế giới, làm việc, giải trí, mua sắm, học tập, giao tiếp – tất cả diễn ra trong vài cú chạm. Tốc độ đã trở thành thước đo của hiệu quả, của thành công, của sự “bắt kịp thời đại”. Nhưng chính trong guồng quay ấy, một câu hỏi âm thầm vang lên, dù ít khi được thừa nhận: liệu con người có đang sống nhanh hơn khả năng cảm nhận của chính mình? Chúng ta đi rất nhanh, nhưng cảm nhận lại ngày càng chậm. Chúng ta biết rất nhiều, nhưng hiểu lại rất ít. Chúng ta tiếp xúc liên tục, nhưng kết nối thật sự thì hiếm hoi. Đó không chỉ là nghịch lý của thời đại, mà là dấu hiệu đầu tiên của sự mất gốc tinh thần. 1. Tốc độ – vị thần mới của thời đại Trong lịch sử nhân loại, chưa từng có giai đoạn nào mà tốc độ được tôn thờ như một giá trị tuyệt đối. Nhanh hơn đồng nghĩa với tốt hơn. Chậm lại thường bị xem là lạc hậu, yếu kém, thua cuộc. Trẻ em được dạy phải học sớm hơn, giỏi hơn. Người lớn phải làm nhiều hơn, kiếm nhanh hơn. Doanh nghiệp phải tăng trưởng liên tục. Quốc gia phải phát triển thần tốc. Nhưng con người vốn không được sinh ra để sống như những cỗ máy tăng tốc vô hạn. Thân – tâm – trí của con người có nhịp điệu tự nhiên, có chu kỳ cần nghỉ ngơi, chiêm nghiệm, lắng lại. Khi xã hội liên tục đẩy nhanh nhịp sống mà không cho con người thời gian đồng bộ hóa nội tâm, thì sự đứt gãy là điều không thể tránh khỏi. Tốc độ bên ngoài tăng lên, nhưng độ sâu bên trong không kịp lớn theo. Và khi độ sâu không theo kịp, con người bắt đầu sống trên bề mặt của chính cuộc đời mình. 2. Sự nghèo nàn của cảm nhận Cảm nhận là khả năng tiếp xúc trực tiếp với thực tại: cảm nhận một buổi sáng, một hơi thở, một ánh nhìn, một nỗi buồn, một niềm vui. Đó là năng lực căn bản nhất để con người biết mình đang sống. Thế nhưng con người hiện đại đang dần đánh mất khả năng này. Ta ăn nhưng không thật sự nếm. Ta nghe nhưng không thật sự lắng. Ta nhìn nhưng không thật sự thấy. Ta nói nhưng không thật sự chạm đến người đối diện. Mọi thứ diễn ra vội vàng, hời hợt, lướt qua.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 20/12
    Chương 2
    SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG
    Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn.
    Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì.
    1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người
    Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ.
    Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi:
    Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát?
    Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn.
    2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại
    Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời:
    “Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?”
    Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói.
    HNI 20/12 🌺Chương 2 SỰ DƯ THỪA VẬT CHẤT VÀ SỰ THIẾU HỤT Ý NGHĨA SỐNG Chưa bao giờ trong lịch sử nhân loại, con người lại sống giữa sự dư thừa vật chất như ngày nay. Nhà cửa ngày càng tiện nghi, thực phẩm ngày càng phong phú, công nghệ len lỏi vào từng hơi thở của đời sống. Chỉ với một cú chạm, con người có thể tiếp cận thông tin toàn cầu, mua sắm bất cứ thứ gì, kết nối với hàng nghìn người. Thế nhưng, nghịch lý lớn nhất của thời đại này lại nằm ở chỗ: càng đủ đầy vật chất, con người càng trống rỗng trong tâm hồn. Sự dư thừa bên ngoài không song hành với sự no đủ bên trong. Nhiều người sống trong tiện nghi nhưng mang trong mình cảm giác lạc lõng, mệt mỏi, hoang mang về chính sự tồn tại của mình. Họ có mọi thứ để sống, nhưng lại không biết mình sống để làm gì. 1. Khi vật chất trở thành thước đo giá trị con người Xã hội hiện đại vô hình trung đã lập trình con người tin rằng: giá trị bản thân được đo bằng tài sản, địa vị, danh xưng và mức độ thành công bên ngoài. Một con người được xem là “đã sống tốt” nếu có nhà cao, xe đẹp, thu nhập cao, cuộc sống được người khác ngưỡng mộ. Nhưng khi giá trị sống bị đồng nhất với vật chất, con người bắt đầu đánh mất mối liên hệ với bản thể sâu xa của mình. Họ chạy theo những mục tiêu được xã hội gán nhãn là “thành công”, mà không kịp tự hỏi: Liệu đây có phải là điều trái tim ta thật sự khao khát? Nhiều người đạt được những thứ từng mơ ước, nhưng khi chạm tay vào, họ không cảm thấy hạnh phúc như đã tưởng. Bởi vì vật chất chỉ thỏa mãn những nhu cầu bên ngoài, còn ý nghĩa sống lại là nhu cầu của linh hồn. 2. Sự thiếu hụt ý nghĩa – căn bệnh âm thầm của thời đại Sự thiếu hụt ý nghĩa sống không ồn ào, không dễ nhận ra ngay. Nó biểu hiện qua sự trống rỗng mơ hồ, qua cảm giác sống mà như đang tồn tại một cách máy móc. Con người thức dậy mỗi ngày, lặp lại những thói quen cũ, hoàn thành trách nhiệm, nhưng trong sâu thẳm lại có một câu hỏi chưa từng được trả lời: “Rốt cuộc, cuộc đời này muốn ta điều gì?” Khi ý nghĩa sống không được nuôi dưỡng, con người dễ rơi vào khủng hoảng tinh thần, trầm cảm, nghiện ngập, hoặc chạy trốn vào các hình thức giải trí vô tận. Không phải vì họ yếu đuối, mà vì linh hồn họ đang đói.
    Like
    Love
    Haha
    Wow
    Sad
    13
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CÂU ĐỐ SÁNG 20/12
    ĐỀ 1:
    10 lòng biết ơn Hội Doanh nhân HNI
    Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến Hội Doanh nhân HNI – nơi hội tụ những con người có chung khát vọng phụng sự và kiến tạo giá trị bền vững. Biết ơn vì HNI đã xây dựng một môi trường học tập, kết nối và phát triển nhân bản cho doanh nhân. Biết ơn vì tinh thần kỷ luật, trí tuệ và phụng sự cộng đồng. Biết ơn tầm nhìn dài hạn, triết lý trường tồn và sự dẫn dắt minh triết. Biết ơn vì HNI không chỉ đào tạo doanh nhân thành công, mà còn nuôi dưỡng con người có đạo đức, trách nhiệm và sứ mệnh với xã hội.
    ĐỀ 2:
    Cảm nhận Chương 1 – Sách trắng Nhà Xanh Land
    Chương 1 Sách trắng Nhà Xanh Land mở ra một tư duy mới về sàn giao dịch bất động sản xanh trong bối cảnh phát triển bền vững. Tác giả Henry Le – Lê Đình Hải đã đặt nền móng rõ ràng cho mô hình bất động sản gắn với sinh thái, trách nhiệm môi trường và giá trị lâu dài. Chương viết không chỉ nói về giao dịch, mà còn nhấn mạnh vai trò đạo đức doanh nghiệp, minh bạch và tầm nhìn xanh. Đây là khởi đầu cần thiết để định hình một thị trường bất động sản nhân văn, hài hòa giữa lợi ích kinh tế và sự sống của hành tinh.
    ĐỀ 3:
    Cảm nhận Chương 1 – Sách trắng Quỹ đầu tư BĐS HAND – HCAPITAL LAND
    Lời nói đầu của Sách trắng Quỹ đầu tư BĐS HAND – HCAPITAL LAND phản ánh rõ bối cảnh dòng vốn toàn cầu trong kỷ nguyên nhiều bất ổn. Tác giả đã phân tích sâu sắc sự dịch chuyển dòng tiền và nhu cầu xuất hiện các quỹ đầu tư bất động sản chuyên nghiệp, minh bạch, có chiến lược dài hạn. Chương viết giúp người đọc hiểu rằng quỹ đầu tư không chỉ là công cụ tài chính, mà còn là bộ lọc trí tuệ, quản trị rủi ro và dẫn dắt dòng vốn vào những giá trị bền vững, an toàn và có ích cho xã hội.
    ĐỀ 4:
    Cảm nhận Chương 10 & 11 – Sách trắng Hệ sinh thái H’FOOD – H’GREEN – HCOIN
    Chương 10 và 11 thể hiện rõ tư duy thực tiễn và linh hoạt của tác giả Henry Le. Sứ mệnh của hệ sinh thái được xác định rõ: đưa giá trị xanh, sạch, tiện lợi đến cộng đồng. Việc lựa chọn mô hình xe lưu động thay vì cửa hàng cố định cho thấy tầm nhìn thích ứng với thị trường, giảm chi phí, tăng khả năng tiếp cận khách hàng. Đây là mô hình phù hợp với xu hướng tiêu dùng hiện đại, vừa hiệu quả kinh tế, vừa lan tỏa giá trị nhân văn và bền vững trong đời sống hằng ngày.
    ĐỀ 5:
    Cảm nhận Chương 44 – Bản đồ năng lượng tương lai nhân loại
    Chương 44 trong Sách trắng “HNI Quantum – Nền văn minh doanh nhân toàn cầu” mang chiều sâu triết học và tầm nhìn vượt thời đại. Bản đồ năng lượng tương lai nhân loại không chỉ nói về công nghệ hay tài chính, mà là sự tiến hóa của ý thức, đạo đức và tần số lãnh đạo. Tác giả khẳng định doanh nhân tương lai phải là người dẫn dắt bằng trí tuệ, lòng nhân ái và trách nhiệm toàn cầu. Đây là chương viết truyền cảm hứng mạnh mẽ, mở ra góc nhìn mới về vai trò của con người trong nền văn minh mới.
    ĐỀ 6:
    Cảm nhận Chương 45 – Di sản Henry Le và tương lai nền văn minh HNI
    Chương 45 khép lại bộ sách bằng hình ảnh một di sản tinh thần lớn lao mà Henry Le – Lê Đình Hải để lại cho cộng đồng HNI. Di sản ấy không chỉ là mô hình, hệ thống hay tài sản, mà là tư duy trường tồn, văn hóa phụng sự và chuẩn mực đạo đức doanh nhân. Chương viết khơi dậy niềm tin vào tương lai nền văn minh HNI – nơi doanh nhân sống có lý tưởng, có trách nhiệm và cùng nhau kiến tạo một thế giới hài hòa, thịnh vượng và nhân văn cho các thế hệ mai sau.
    CÂU ĐỐ SÁNG 20/12 ĐỀ 1: 10 lòng biết ơn Hội Doanh nhân HNI Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến Hội Doanh nhân HNI – nơi hội tụ những con người có chung khát vọng phụng sự và kiến tạo giá trị bền vững. Biết ơn vì HNI đã xây dựng một môi trường học tập, kết nối và phát triển nhân bản cho doanh nhân. Biết ơn vì tinh thần kỷ luật, trí tuệ và phụng sự cộng đồng. Biết ơn tầm nhìn dài hạn, triết lý trường tồn và sự dẫn dắt minh triết. Biết ơn vì HNI không chỉ đào tạo doanh nhân thành công, mà còn nuôi dưỡng con người có đạo đức, trách nhiệm và sứ mệnh với xã hội. ĐỀ 2: Cảm nhận Chương 1 – Sách trắng Nhà Xanh Land Chương 1 Sách trắng Nhà Xanh Land mở ra một tư duy mới về sàn giao dịch bất động sản xanh trong bối cảnh phát triển bền vững. Tác giả Henry Le – Lê Đình Hải đã đặt nền móng rõ ràng cho mô hình bất động sản gắn với sinh thái, trách nhiệm môi trường và giá trị lâu dài. Chương viết không chỉ nói về giao dịch, mà còn nhấn mạnh vai trò đạo đức doanh nghiệp, minh bạch và tầm nhìn xanh. Đây là khởi đầu cần thiết để định hình một thị trường bất động sản nhân văn, hài hòa giữa lợi ích kinh tế và sự sống của hành tinh. ĐỀ 3: Cảm nhận Chương 1 – Sách trắng Quỹ đầu tư BĐS HAND – HCAPITAL LAND Lời nói đầu của Sách trắng Quỹ đầu tư BĐS HAND – HCAPITAL LAND phản ánh rõ bối cảnh dòng vốn toàn cầu trong kỷ nguyên nhiều bất ổn. Tác giả đã phân tích sâu sắc sự dịch chuyển dòng tiền và nhu cầu xuất hiện các quỹ đầu tư bất động sản chuyên nghiệp, minh bạch, có chiến lược dài hạn. Chương viết giúp người đọc hiểu rằng quỹ đầu tư không chỉ là công cụ tài chính, mà còn là bộ lọc trí tuệ, quản trị rủi ro và dẫn dắt dòng vốn vào những giá trị bền vững, an toàn và có ích cho xã hội. ĐỀ 4: Cảm nhận Chương 10 & 11 – Sách trắng Hệ sinh thái H’FOOD – H’GREEN – HCOIN Chương 10 và 11 thể hiện rõ tư duy thực tiễn và linh hoạt của tác giả Henry Le. Sứ mệnh của hệ sinh thái được xác định rõ: đưa giá trị xanh, sạch, tiện lợi đến cộng đồng. Việc lựa chọn mô hình xe lưu động thay vì cửa hàng cố định cho thấy tầm nhìn thích ứng với thị trường, giảm chi phí, tăng khả năng tiếp cận khách hàng. Đây là mô hình phù hợp với xu hướng tiêu dùng hiện đại, vừa hiệu quả kinh tế, vừa lan tỏa giá trị nhân văn và bền vững trong đời sống hằng ngày. ĐỀ 5: Cảm nhận Chương 44 – Bản đồ năng lượng tương lai nhân loại Chương 44 trong Sách trắng “HNI Quantum – Nền văn minh doanh nhân toàn cầu” mang chiều sâu triết học và tầm nhìn vượt thời đại. Bản đồ năng lượng tương lai nhân loại không chỉ nói về công nghệ hay tài chính, mà là sự tiến hóa của ý thức, đạo đức và tần số lãnh đạo. Tác giả khẳng định doanh nhân tương lai phải là người dẫn dắt bằng trí tuệ, lòng nhân ái và trách nhiệm toàn cầu. Đây là chương viết truyền cảm hứng mạnh mẽ, mở ra góc nhìn mới về vai trò của con người trong nền văn minh mới. ĐỀ 6: Cảm nhận Chương 45 – Di sản Henry Le và tương lai nền văn minh HNI Chương 45 khép lại bộ sách bằng hình ảnh một di sản tinh thần lớn lao mà Henry Le – Lê Đình Hải để lại cho cộng đồng HNI. Di sản ấy không chỉ là mô hình, hệ thống hay tài sản, mà là tư duy trường tồn, văn hóa phụng sự và chuẩn mực đạo đức doanh nhân. Chương viết khơi dậy niềm tin vào tương lai nền văn minh HNI – nơi doanh nhân sống có lý tưởng, có trách nhiệm và cùng nhau kiến tạo một thế giới hài hòa, thịnh vượng và nhân văn cho các thế hệ mai sau.
    Like
    Love
    Wow
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 20/12
    Chương 3:
    THÀNH CÔNG BÊN NGOÀI – TRỐNG RỖNG BÊN TRONG
    Chưa bao giờ con người lại nói nhiều về thành công như trong thời đại này. Thành công được treo trên các bảng quảng cáo, được ca ngợi trong các buổi hội thảo, được lan truyền trên mạng xã hội như một chuẩn mực sống. Ai cũng được khuyến khích phải vươn lên, phải nổi bật, phải đạt được một điều gì đó để chứng minh giá trị của mình.
    Nhưng cũng chưa bao giờ con người lại cảm thấy mệt mỏi vì thành công như hôm nay. Đằng sau những nụ cười tự tin, những hồ sơ thành tích ấn tượng và những cuộc đời được ngưỡng mộ, là không ít tâm hồn đang rơi vào trạng thái trống rỗng, mất phương hướng và cô đơn sâu sắc.
    1. Thành công – chiếc áo được xã hội may sẵn
    Xã hội hiện đại đã định nghĩa sẵn một khuôn mẫu cho thành công: học vấn cao, sự nghiệp vững vàng, thu nhập tốt, danh tiếng được công nhận. Con người được khuyến khích khoác lên mình chiếc áo ấy càng sớm càng tốt, càng lấp lánh càng đáng tự hào.
    Nhưng chiếc áo đó được may theo kích thước chung, trong khi mỗi linh hồn lại có hình hài và nhịp điệu riêng. Khi cố gắng mặc một khuôn mẫu không thuộc về mình, con người có thể trông “thành công” trong mắt người khác, nhưng bên trong lại luôn có cảm giác chật chội, gượng ép.
    Thành công khi ấy không còn là sự nở hoa tự nhiên của nội lực, mà trở thành một vai diễn phải duy trì mỗi ngày.
    2. Khi giá trị bản thân bị gắn chặt với kết quả
    Một trong những nguyên nhân sâu xa của sự trống rỗng nội tâm là việc con người đánh đồng giá trị bản thân với kết quả đạt được. Khi thành công, họ cảm thấy mình có giá trị. Khi thất bại, họ nghi ngờ chính sự tồn tại của mình.
    Lối sống này khiến con người luôn ở trong trạng thái căng thẳng tiềm ẩn. Họ sợ chậm lại, sợ thua kém, sợ bị lãng quên. Cuộc sống trở thành một cuộc đua không hồi kết, nơi mỗi vạch đích chỉ là khởi đầu cho một vòng đua mới.
    Và trong cuộc đua ấy, không có không gian cho sự tĩnh lặng, cho việc lắng nghe tiếng gọi từ bên trong.
    3. Khoảng trống phía sau đỉnh cao
    Nhiều người chỉ thực sự nhận ra sự trống rỗng khi đã đứng trên đỉnh cao mà họ từng mơ ước. Khi mục tiêu đã đạt được, tiếng vỗ tay đã lắng xuống, họ đối diện với một câu hỏi không dễ trả lời:
    “Tiếp theo là gì?”
    HNI 20/12 🌺Chương 3: THÀNH CÔNG BÊN NGOÀI – TRỐNG RỖNG BÊN TRONG Chưa bao giờ con người lại nói nhiều về thành công như trong thời đại này. Thành công được treo trên các bảng quảng cáo, được ca ngợi trong các buổi hội thảo, được lan truyền trên mạng xã hội như một chuẩn mực sống. Ai cũng được khuyến khích phải vươn lên, phải nổi bật, phải đạt được một điều gì đó để chứng minh giá trị của mình. Nhưng cũng chưa bao giờ con người lại cảm thấy mệt mỏi vì thành công như hôm nay. Đằng sau những nụ cười tự tin, những hồ sơ thành tích ấn tượng và những cuộc đời được ngưỡng mộ, là không ít tâm hồn đang rơi vào trạng thái trống rỗng, mất phương hướng và cô đơn sâu sắc. 1. Thành công – chiếc áo được xã hội may sẵn Xã hội hiện đại đã định nghĩa sẵn một khuôn mẫu cho thành công: học vấn cao, sự nghiệp vững vàng, thu nhập tốt, danh tiếng được công nhận. Con người được khuyến khích khoác lên mình chiếc áo ấy càng sớm càng tốt, càng lấp lánh càng đáng tự hào. Nhưng chiếc áo đó được may theo kích thước chung, trong khi mỗi linh hồn lại có hình hài và nhịp điệu riêng. Khi cố gắng mặc một khuôn mẫu không thuộc về mình, con người có thể trông “thành công” trong mắt người khác, nhưng bên trong lại luôn có cảm giác chật chội, gượng ép. Thành công khi ấy không còn là sự nở hoa tự nhiên của nội lực, mà trở thành một vai diễn phải duy trì mỗi ngày. 2. Khi giá trị bản thân bị gắn chặt với kết quả Một trong những nguyên nhân sâu xa của sự trống rỗng nội tâm là việc con người đánh đồng giá trị bản thân với kết quả đạt được. Khi thành công, họ cảm thấy mình có giá trị. Khi thất bại, họ nghi ngờ chính sự tồn tại của mình. Lối sống này khiến con người luôn ở trong trạng thái căng thẳng tiềm ẩn. Họ sợ chậm lại, sợ thua kém, sợ bị lãng quên. Cuộc sống trở thành một cuộc đua không hồi kết, nơi mỗi vạch đích chỉ là khởi đầu cho một vòng đua mới. Và trong cuộc đua ấy, không có không gian cho sự tĩnh lặng, cho việc lắng nghe tiếng gọi từ bên trong. 3. Khoảng trống phía sau đỉnh cao Nhiều người chỉ thực sự nhận ra sự trống rỗng khi đã đứng trên đỉnh cao mà họ từng mơ ước. Khi mục tiêu đã đạt được, tiếng vỗ tay đã lắng xuống, họ đối diện với một câu hỏi không dễ trả lời: “Tiếp theo là gì?”
    Like
    Love
    Wow
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12
    **BÀI THƠ CHƯƠNG 38: “MẠNG LƯỚI NHÂN ÁI – NHỮNG SỢI DÂY ÁNH SÁNG”**

    Có những sợi dây chẳng ai nhìn thấy,
    Nhưng lại nối chúng ta gần nhau hơn mỗi ngày.
    Không phải dây của vật chất,
    Mà là dây của lòng thương — nhẹ như gió, ấm như nắng trải trên vai.

    Trong cộng đồng rộng lớn này,
    Ai cũng mang hành trình riêng, niềm vui riêng và nỗi đau thầm kín.
    Có người mạnh mẽ, có người âm thầm mỏi mệt,
    Nhưng chỉ cần một bàn tay đưa ra — tất cả bỗng trở nên bình yên, hiển hiện.

    Mạng lưới nhân ái bắt đầu từ điều rất nhỏ,
    Một tin nhắn hỏi thăm, một câu chúc nhẹ nhàng buổi sáng.
    Nhưng chính những điều nhỏ ấy,
    Lại trở thành năng lượng hồi sinh cho những tâm hồn đang chông chênh giữa cuộc sống rộng và dài.

    Có người chỉ cần một người lắng nghe,
    Để nỗi buồn không trở thành vực sâu cô độc.
    Có người chỉ cần một nụ cười thật lòng,
    Để ngày tối tăm nhất cũng mở ra một cửa sổ ngập ánh chớm mọc.

    Sự tử tế lan nhanh hơn ta tưởng,
    Một người trao đi — mười người nhận được — trăm người lan tỏa.
    Một cộng đồng mạnh không phải vì nhiều chiến lược,
    Mà vì trong từng góc nhỏ đều có hơi ấm của yêu thương tỏa ra.

    Trong HNI, những trái tim nhân ái là “điểm sáng lượng tử”,
    Chạm tới đâu — năng lượng được nâng lên tới đó.
    Họ không cần được ghi công,
    Chỉ cần thấy người khác mỉm cười — đã đủ để họ biết rằng mình làm đúng điều nên làm đó.

    Mạng lưới kết nối nhân ái là “dòng chảy mềm” của hệ thống,
    Chảy qua từng con người, thấm vào từng nhóm nhỏ, lan tới từng giấc mơ.
    Khi lòng người ấm lên, sức mạnh tập thể tự nhiên trỗi dậy,
    Và những điều tưởng khó hóa thành dễ — chỉ vì chúng ta biết đứng gần nhau hơn, thương nhau nhiều hơn từ bây giờ.

    Không ai quá yếu để không thể trao đi,
    Không ai quá mạnh để không cần được ôm ấp, sẻ chia.
    Khi ta mở lòng — cộng đồng mở rộng,
    Khi ta trao thương — hành trình cả hệ sinh thái được nâng lên từng bậc của niềm tin, hy vọng và sự tử tế.

    Nếu một ngày bạn mệt,
    Hãy nhìn quanh — sẽ thấy một ánh mắt biết lắng nghe và một bàn tay sẵn sàng.
    Nếu một ngày bạn thấy mình lẻ loi,
    Hãy nhớ: trong mạng lưới nhân ái này, bạn không bao giờ đứng một mình giữa những thử thách gian nan.

    Và rồi khi ta đã được chữa lành,
    Ta lại trở thành điểm sáng để nâng người khác đứng lên.
    Đó là cách mạng lưới nhân ái vận hành — nhẹ nhàng, sâu sắc, không ồn ào,
    Nhưng đủ mạnh để giữ cả cộng đồng 100 năm vững bền.

    HNI trường tồn vì có những con người như thế,
    Những trái tim biết thương người khác hơn một chút mỗi ngày.
    Và chính họ — những người thắp sáng mạng lưới kết nối vô hình —
    Đã viết nên bản giao hưởng ấm áp nhất cho hành trình lượng tử rộng dài của HNI hôm nay.
    HNI 21-12 💙 **BÀI THƠ CHƯƠNG 38: “MẠNG LƯỚI NHÂN ÁI – NHỮNG SỢI DÂY ÁNH SÁNG”** Có những sợi dây chẳng ai nhìn thấy, Nhưng lại nối chúng ta gần nhau hơn mỗi ngày. Không phải dây của vật chất, Mà là dây của lòng thương — nhẹ như gió, ấm như nắng trải trên vai. Trong cộng đồng rộng lớn này, Ai cũng mang hành trình riêng, niềm vui riêng và nỗi đau thầm kín. Có người mạnh mẽ, có người âm thầm mỏi mệt, Nhưng chỉ cần một bàn tay đưa ra — tất cả bỗng trở nên bình yên, hiển hiện. Mạng lưới nhân ái bắt đầu từ điều rất nhỏ, Một tin nhắn hỏi thăm, một câu chúc nhẹ nhàng buổi sáng. Nhưng chính những điều nhỏ ấy, Lại trở thành năng lượng hồi sinh cho những tâm hồn đang chông chênh giữa cuộc sống rộng và dài. Có người chỉ cần một người lắng nghe, Để nỗi buồn không trở thành vực sâu cô độc. Có người chỉ cần một nụ cười thật lòng, Để ngày tối tăm nhất cũng mở ra một cửa sổ ngập ánh chớm mọc. Sự tử tế lan nhanh hơn ta tưởng, Một người trao đi — mười người nhận được — trăm người lan tỏa. Một cộng đồng mạnh không phải vì nhiều chiến lược, Mà vì trong từng góc nhỏ đều có hơi ấm của yêu thương tỏa ra. Trong HNI, những trái tim nhân ái là “điểm sáng lượng tử”, Chạm tới đâu — năng lượng được nâng lên tới đó. Họ không cần được ghi công, Chỉ cần thấy người khác mỉm cười — đã đủ để họ biết rằng mình làm đúng điều nên làm đó. Mạng lưới kết nối nhân ái là “dòng chảy mềm” của hệ thống, Chảy qua từng con người, thấm vào từng nhóm nhỏ, lan tới từng giấc mơ. Khi lòng người ấm lên, sức mạnh tập thể tự nhiên trỗi dậy, Và những điều tưởng khó hóa thành dễ — chỉ vì chúng ta biết đứng gần nhau hơn, thương nhau nhiều hơn từ bây giờ. Không ai quá yếu để không thể trao đi, Không ai quá mạnh để không cần được ôm ấp, sẻ chia. Khi ta mở lòng — cộng đồng mở rộng, Khi ta trao thương — hành trình cả hệ sinh thái được nâng lên từng bậc của niềm tin, hy vọng và sự tử tế. Nếu một ngày bạn mệt, Hãy nhìn quanh — sẽ thấy một ánh mắt biết lắng nghe và một bàn tay sẵn sàng. Nếu một ngày bạn thấy mình lẻ loi, Hãy nhớ: trong mạng lưới nhân ái này, bạn không bao giờ đứng một mình giữa những thử thách gian nan. Và rồi khi ta đã được chữa lành, Ta lại trở thành điểm sáng để nâng người khác đứng lên. Đó là cách mạng lưới nhân ái vận hành — nhẹ nhàng, sâu sắc, không ồn ào, Nhưng đủ mạnh để giữ cả cộng đồng 100 năm vững bền. HNI trường tồn vì có những con người như thế, Những trái tim biết thương người khác hơn một chút mỗi ngày. Và chính họ — những người thắp sáng mạng lưới kết nối vô hình — Đã viết nên bản giao hưởng ấm áp nhất cho hành trình lượng tử rộng dài của HNI hôm nay.
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    13
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 20/12
    CHƯƠNG 4:
    CON NGƯỜI ĐÁNH MẤT KHẢ NĂNG LẮNG NGHE CHÍNH MÌNH
    Đã có một thời, con người sống rất gần với chính mình. Mỗi cảm xúc đều được nhận diện, mỗi suy nghĩ đều được lắng nghe, mỗi quyết định đều đi ra từ sự hòa hợp giữa thân – tâm – trí. Nhưng cùng với sự phát triển mạnh mẽ của văn minh vật chất, con người dần quay lưng lại với thế giới nội tâm, đánh mất một năng lực căn bản: khả năng lắng nghe chính mình.
    Ngày nay, con người nghe rất nhiều thứ: tiếng ồn của đô thị, thông tin từ mạng xã hội, lời khuyên của người khác, chuẩn mực của xã hội, kỳ vọng của gia đình. Nhưng giữa vô vàn âm thanh ấy, tiếng nói bên trong – tiếng nói của linh hồn – lại trở nên mờ nhạt, thậm chí bị lãng quên.
    1. Khi tiếng ồn bên ngoài át đi tiếng gọi bên trong
    Thế giới hiện đại vận hành với tốc độ chóng mặt. Mọi thứ đều đòi hỏi nhanh hơn, nhiều hơn, hiệu quả hơn. Con người bị cuốn vào guồng quay của công việc, trách nhiệm, thành tựu và so sánh. Trong trạng thái đó, sự tĩnh lặng trở thành điều xa xỉ.
    Khi không còn tĩnh lặng, con người không còn khả năng tự lắng nghe. Ta không biết mình thực sự mệt hay chỉ đang quen với việc cố gắng. Ta không biết mình đang buồn hay chỉ đang bị phân tâm. Ta không biết điều mình theo đuổi có thật sự là ước mơ của mình hay chỉ là một mục tiêu vay mượn từ xã hội.
    Tiếng ồn bên ngoài không chỉ đến từ âm thanh, mà còn đến từ dòng suy nghĩ không ngừng nghỉ trong tâm trí. Chính dòng suy nghĩ đó khiến con người sống trong quá khứ hoặc tương lai, mà hiếm khi hiện diện trọn vẹn với giây phút này.
    2. Sự tách rời giữa thân – tâm – trí
    Một trong những biểu hiện rõ nhất của việc đánh mất khả năng lắng nghe chính mình là sự chia cắt giữa thân, tâm và trí. Thân thể phát ra tín hiệu mệt mỏi, nhưng trí óc vẫn ra lệnh phải tiếp tục. Trái tim cảm thấy trống rỗng, nhưng lý trí vẫn thuyết phục rằng “mọi thứ đều ổn”.
    Con người học cách chịu đựng thay vì cảm nhận, học cách đè nén thay vì thấu hiểu. Những cảm xúc không được lắng nghe dần tích tụ thành căng thẳng, lo âu, trầm cảm, bệnh tật. Nhưng ngay cả khi cơ thể lên tiếng, con người vẫn thường chọn cách bịt tai, dùng thuốc men, giải trí hoặc bận rộn để né tránh việc đối diện với chính mình.
    HNI 20/12 🌺CHƯƠNG 4: CON NGƯỜI ĐÁNH MẤT KHẢ NĂNG LẮNG NGHE CHÍNH MÌNH Đã có một thời, con người sống rất gần với chính mình. Mỗi cảm xúc đều được nhận diện, mỗi suy nghĩ đều được lắng nghe, mỗi quyết định đều đi ra từ sự hòa hợp giữa thân – tâm – trí. Nhưng cùng với sự phát triển mạnh mẽ của văn minh vật chất, con người dần quay lưng lại với thế giới nội tâm, đánh mất một năng lực căn bản: khả năng lắng nghe chính mình. Ngày nay, con người nghe rất nhiều thứ: tiếng ồn của đô thị, thông tin từ mạng xã hội, lời khuyên của người khác, chuẩn mực của xã hội, kỳ vọng của gia đình. Nhưng giữa vô vàn âm thanh ấy, tiếng nói bên trong – tiếng nói của linh hồn – lại trở nên mờ nhạt, thậm chí bị lãng quên. 1. Khi tiếng ồn bên ngoài át đi tiếng gọi bên trong Thế giới hiện đại vận hành với tốc độ chóng mặt. Mọi thứ đều đòi hỏi nhanh hơn, nhiều hơn, hiệu quả hơn. Con người bị cuốn vào guồng quay của công việc, trách nhiệm, thành tựu và so sánh. Trong trạng thái đó, sự tĩnh lặng trở thành điều xa xỉ. Khi không còn tĩnh lặng, con người không còn khả năng tự lắng nghe. Ta không biết mình thực sự mệt hay chỉ đang quen với việc cố gắng. Ta không biết mình đang buồn hay chỉ đang bị phân tâm. Ta không biết điều mình theo đuổi có thật sự là ước mơ của mình hay chỉ là một mục tiêu vay mượn từ xã hội. Tiếng ồn bên ngoài không chỉ đến từ âm thanh, mà còn đến từ dòng suy nghĩ không ngừng nghỉ trong tâm trí. Chính dòng suy nghĩ đó khiến con người sống trong quá khứ hoặc tương lai, mà hiếm khi hiện diện trọn vẹn với giây phút này. 2. Sự tách rời giữa thân – tâm – trí Một trong những biểu hiện rõ nhất của việc đánh mất khả năng lắng nghe chính mình là sự chia cắt giữa thân, tâm và trí. Thân thể phát ra tín hiệu mệt mỏi, nhưng trí óc vẫn ra lệnh phải tiếp tục. Trái tim cảm thấy trống rỗng, nhưng lý trí vẫn thuyết phục rằng “mọi thứ đều ổn”. Con người học cách chịu đựng thay vì cảm nhận, học cách đè nén thay vì thấu hiểu. Những cảm xúc không được lắng nghe dần tích tụ thành căng thẳng, lo âu, trầm cảm, bệnh tật. Nhưng ngay cả khi cơ thể lên tiếng, con người vẫn thường chọn cách bịt tai, dùng thuốc men, giải trí hoặc bận rộn để né tránh việc đối diện với chính mình.
    Like
    Love
    Wow
    Sad
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12 - CỘNG ĐỒNG HNI BIẾT ƠN CHỦ TỊCH LÊ ĐÌNH HẢI

    Cộng đồng HNI hôm nay cùng chung một nhịp tim biết ơn khi nhắc đến Chủ tịch Lê Đình Hải – người đã không chỉ khởi xướng một tổ chức, mà còn thắp lên một tinh thần sống, một hướng đi đầy nhân văn và khai sáng cho cộng đồng. Sự hiện diện và dẫn dắt của ông là điểm tựa vững chắc, giúp HNI hình thành, lớn mạnh và giữ vững giá trị cốt lõi giữa nhiều biến động của thời đại.

    Chủ tịch Lê Đình Hải được cộng đồng trân quý không chỉ bởi tầm nhìn chiến lược, mà còn bởi đạo đức lãnh đạo và niềm tin ông trao cho từng thành viên. Ông luôn nhìn thấy tiềm năng trong mỗi con người, khích lệ sự tự chủ, tinh thần trách nhiệm và khả năng phụng sự cộng đồng. Với ông, thành công không đo bằng lợi ích ngắn hạn, mà bằng giá trị bền vững được tạo ra cho xã hội và cho thế hệ mai sau.

    Trong hành trình xây dựng HNI, Chủ tịch Lê Đình Hải đã kiên định với con đường minh bạch, chính trực và yêu thương. Ông chọn dẫn dắt bằng hành động thay vì lời nói, bằng sự hy sinh thầm lặng hơn là vinh danh cá nhân. Chính điều đó đã tạo nên một văn hóa HNI đoàn kết, tin cậy và không ngừng lan tỏa năng lượng tích cực.

    Cộng đồng HNI biết ơn ông vì đã mở ra một không gian nơi mỗi người được là chính mình, được học hỏi, được cống hiến và được lớn lên cả về trí tuệ lẫn tâm thức. Biết ơn vì ông đã gieo hạt giống niềm tin, để hôm nay HNI trở thành một cộng đồng không chỉ mạnh về tổ chức, mà sâu về giá trị.

    Lòng biết ơn này không chỉ là lời tri ân, mà là cam kết của mỗi thành viên HNI: tiếp tục sống, làm việc và phụng sự đúng với tinh thần mà Chủ tịch Lê Đình Hải đã dày công vun đắp.
    HNI 21-12 - CỘNG ĐỒNG HNI BIẾT ƠN CHỦ TỊCH LÊ ĐÌNH HẢI Cộng đồng HNI hôm nay cùng chung một nhịp tim biết ơn khi nhắc đến Chủ tịch Lê Đình Hải – người đã không chỉ khởi xướng một tổ chức, mà còn thắp lên một tinh thần sống, một hướng đi đầy nhân văn và khai sáng cho cộng đồng. Sự hiện diện và dẫn dắt của ông là điểm tựa vững chắc, giúp HNI hình thành, lớn mạnh và giữ vững giá trị cốt lõi giữa nhiều biến động của thời đại. Chủ tịch Lê Đình Hải được cộng đồng trân quý không chỉ bởi tầm nhìn chiến lược, mà còn bởi đạo đức lãnh đạo và niềm tin ông trao cho từng thành viên. Ông luôn nhìn thấy tiềm năng trong mỗi con người, khích lệ sự tự chủ, tinh thần trách nhiệm và khả năng phụng sự cộng đồng. Với ông, thành công không đo bằng lợi ích ngắn hạn, mà bằng giá trị bền vững được tạo ra cho xã hội và cho thế hệ mai sau. Trong hành trình xây dựng HNI, Chủ tịch Lê Đình Hải đã kiên định với con đường minh bạch, chính trực và yêu thương. Ông chọn dẫn dắt bằng hành động thay vì lời nói, bằng sự hy sinh thầm lặng hơn là vinh danh cá nhân. Chính điều đó đã tạo nên một văn hóa HNI đoàn kết, tin cậy và không ngừng lan tỏa năng lượng tích cực. Cộng đồng HNI biết ơn ông vì đã mở ra một không gian nơi mỗi người được là chính mình, được học hỏi, được cống hiến và được lớn lên cả về trí tuệ lẫn tâm thức. Biết ơn vì ông đã gieo hạt giống niềm tin, để hôm nay HNI trở thành một cộng đồng không chỉ mạnh về tổ chức, mà sâu về giá trị. Lòng biết ơn này không chỉ là lời tri ân, mà là cam kết của mỗi thành viên HNI: tiếp tục sống, làm việc và phụng sự đúng với tinh thần mà Chủ tịch Lê Đình Hải đã dày công vun đắp.
    Like
    Love
    Wow
    12
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 20/12
    CHƯƠNG 5: TÂM TRÍ ỒN ÀO VÀ TRÁI TIM BỊ BỎ QUÊN
    Có một nghịch lý lớn của thời đại này: con người suy nghĩ rất nhiều nhưng lại thấu hiểu rất ít. Tâm trí hoạt động không ngừng nghỉ, phân tích, đánh giá, so sánh, lo lắng… trong khi trái tim – nơi lưu giữ sự sống, tình thương và trực giác – dần bị đẩy lùi vào im lặng. Con người tưởng rằng mình đang làm chủ cuộc đời, nhưng thực chất lại đang bị cuốn theo dòng chảy ồn ào của chính tâm trí mình.
    1. Khi tâm trí trở thành kẻ thống trị
    Tâm trí vốn là một công cụ tuyệt vời. Nó giúp con người học hỏi, xây dựng, sáng tạo và tổ chức thế giới. Nhưng khi tâm trí không còn được dẫn dắt bởi trái tim, nó dễ trở thành kẻ thống trị độc đoán.
    Một tâm trí ồn ào luôn muốn kiểm soát mọi thứ. Nó đặt câu hỏi liên tục, vẽ ra vô số kịch bản, phần lớn là tiêu cực. Nó sợ sai, sợ mất mát, sợ bị đánh giá. Và trong nỗi sợ ấy, nó nói rất to, lấn át mọi tiếng nói khác.
    Khi tâm trí chiếm trọn không gian nội tâm, con người sống trong trạng thái căng thẳng thường trực. Ngay cả khi thân thể nghỉ ngơi, tâm trí vẫn không ngừng chuyển động. Sự mệt mỏi không còn đến từ lao động, mà đến từ việc không bao giờ được yên.
    2. Trái tim – nơi từng dẫn đường cho con người
    Trước khi học cách suy nghĩ phức tạp, con người đã biết cảm nhận. Trước khi biết phân tích đúng – sai, con người đã biết rung động trước cái đẹp, biết đau khi bị tổn thương, biết ấm áp khi được yêu thương. Trái tim từng là chiếc la bàn dẫn đường cho sự sống.
    Nhưng trong xã hội đề cao lý trí, hiệu suất và thành tích, trái tim bị xem là yếu mềm, cảm tính, thậm chí là cản trở thành công. Con người học cách nghi ngờ cảm xúc của mình, học cách kìm nén nước mắt, học cách “cứng rắn” để tồn tại.
    Dần dần, trái tim bị bỏ quên. Không phải vì nó không còn lên tiếng, mà vì không còn ai chịu lắng nghe.
    3. Hệ quả của một đời sống thiếu trái tim
    Khi trái tim bị gạt sang một bên, cuộc sống mất đi chiều sâu. Con người có thể đạt được nhiều thứ bên ngoài nhưng lại cảm thấy trống rỗng bên trong. Mối quan hệ trở nên tính toán, giao tiếp trở nên hời hợt, yêu thương trở thành điều kiện.
    HNI 20/12 🌺CHƯƠNG 5: TÂM TRÍ ỒN ÀO VÀ TRÁI TIM BỊ BỎ QUÊN Có một nghịch lý lớn của thời đại này: con người suy nghĩ rất nhiều nhưng lại thấu hiểu rất ít. Tâm trí hoạt động không ngừng nghỉ, phân tích, đánh giá, so sánh, lo lắng… trong khi trái tim – nơi lưu giữ sự sống, tình thương và trực giác – dần bị đẩy lùi vào im lặng. Con người tưởng rằng mình đang làm chủ cuộc đời, nhưng thực chất lại đang bị cuốn theo dòng chảy ồn ào của chính tâm trí mình. 1. Khi tâm trí trở thành kẻ thống trị Tâm trí vốn là một công cụ tuyệt vời. Nó giúp con người học hỏi, xây dựng, sáng tạo và tổ chức thế giới. Nhưng khi tâm trí không còn được dẫn dắt bởi trái tim, nó dễ trở thành kẻ thống trị độc đoán. Một tâm trí ồn ào luôn muốn kiểm soát mọi thứ. Nó đặt câu hỏi liên tục, vẽ ra vô số kịch bản, phần lớn là tiêu cực. Nó sợ sai, sợ mất mát, sợ bị đánh giá. Và trong nỗi sợ ấy, nó nói rất to, lấn át mọi tiếng nói khác. Khi tâm trí chiếm trọn không gian nội tâm, con người sống trong trạng thái căng thẳng thường trực. Ngay cả khi thân thể nghỉ ngơi, tâm trí vẫn không ngừng chuyển động. Sự mệt mỏi không còn đến từ lao động, mà đến từ việc không bao giờ được yên. 2. Trái tim – nơi từng dẫn đường cho con người Trước khi học cách suy nghĩ phức tạp, con người đã biết cảm nhận. Trước khi biết phân tích đúng – sai, con người đã biết rung động trước cái đẹp, biết đau khi bị tổn thương, biết ấm áp khi được yêu thương. Trái tim từng là chiếc la bàn dẫn đường cho sự sống. Nhưng trong xã hội đề cao lý trí, hiệu suất và thành tích, trái tim bị xem là yếu mềm, cảm tính, thậm chí là cản trở thành công. Con người học cách nghi ngờ cảm xúc của mình, học cách kìm nén nước mắt, học cách “cứng rắn” để tồn tại. Dần dần, trái tim bị bỏ quên. Không phải vì nó không còn lên tiếng, mà vì không còn ai chịu lắng nghe. 3. Hệ quả của một đời sống thiếu trái tim Khi trái tim bị gạt sang một bên, cuộc sống mất đi chiều sâu. Con người có thể đạt được nhiều thứ bên ngoài nhưng lại cảm thấy trống rỗng bên trong. Mối quan hệ trở nên tính toán, giao tiếp trở nên hời hợt, yêu thương trở thành điều kiện.
    Like
    Love
    Yay
    Sad
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ