• HNI 21/12:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 8: GÁNH NẶNG CỦA SỰ GIÀU CÓ
    Giàu lên chẳng có gì sai
    Sai là giàu rồi quên ai quanh mình
    Ngày xưa thiếu trước hụt sau
    Giữ mình còn dễ, giữ nhau còn bền
    Đến khi tiền đã đầy kho
    Ranh giới đúng – sai mờ dần trong tay
    Giàu cho ta lắm quyền thay
    Nhưng cũng trao gánh nặng này lên vai

    Một lời quyết định hôm nay
    Có khi đổi phận cả bầy người sau

    Tiền nhiều không khiến người cao
    Chỉ làm lộ rõ chỗ nào trong tâm

    Có người càng có càng tham
    Có người càng có càng trầm xuống sâu

    Giàu mà không biết cúi đầu
    Sẽ mang nặng của, nhẹ câu nghĩa tình

    Đặc quyền nếu thiếu tự răn
    Sẽ thành con dốc trượt dần không hay

    Luật cho phép, vẫn có ngày
    Lương tâm đứng lại, hỏi mày đúng chưa

    Có điều hợp pháp ngoài kia
    Nhưng vô đạo lý, sớm trưa sẽ về

    Tiền mang đến lắm mê say
    Cũng mang thử thách mỗi ngày trong tâm

    Giàu mà dám biết dừng chân
    Không gom tất cả phần mình có thêm

    Giàu mà còn biết nhường cơm
    Cho người yếu thế, cho miền khó khăn

    Giàu là khi đã đủ ăn
    Mà không đánh mất căn phần làm người

    Của nhiều nhưng nặng trên vai
    Bởi vì mỗi bước đều dài hệ quả

    Không ai giàu đứng ngoài xa
    Mỗi đồng tiền chảy đều qua phận người

    Giàu không phải để hơn đời
    Mà để gánh vác phần người chưa no

    Ai mang của lớn trong kho
    Mà không mang nổi chữ “cho” trong lòng

    Giàu không phải đích cuối cùng
    Mà là ngưỡng cửa của vùng trách nhiệm

    Qua rồi mới biết im lìm
    Áp lực đạo đức đêm đêm hỏi hoài

    Lịch sử chẳng nhớ bao tài
    Chỉ ghi cách kẻ giàu xài tiền thôi

    Giàu mà giữ được con người
    Ấy là phú quý suốt đời không tan
    HNI 21/12: BÀI THƠ CHƯƠNG 8: GÁNH NẶNG CỦA SỰ GIÀU CÓ Giàu lên chẳng có gì sai Sai là giàu rồi quên ai quanh mình Ngày xưa thiếu trước hụt sau Giữ mình còn dễ, giữ nhau còn bền Đến khi tiền đã đầy kho Ranh giới đúng – sai mờ dần trong tay Giàu cho ta lắm quyền thay Nhưng cũng trao gánh nặng này lên vai Một lời quyết định hôm nay Có khi đổi phận cả bầy người sau Tiền nhiều không khiến người cao Chỉ làm lộ rõ chỗ nào trong tâm Có người càng có càng tham Có người càng có càng trầm xuống sâu Giàu mà không biết cúi đầu Sẽ mang nặng của, nhẹ câu nghĩa tình Đặc quyền nếu thiếu tự răn Sẽ thành con dốc trượt dần không hay Luật cho phép, vẫn có ngày Lương tâm đứng lại, hỏi mày đúng chưa Có điều hợp pháp ngoài kia Nhưng vô đạo lý, sớm trưa sẽ về Tiền mang đến lắm mê say Cũng mang thử thách mỗi ngày trong tâm Giàu mà dám biết dừng chân Không gom tất cả phần mình có thêm Giàu mà còn biết nhường cơm Cho người yếu thế, cho miền khó khăn Giàu là khi đã đủ ăn Mà không đánh mất căn phần làm người Của nhiều nhưng nặng trên vai Bởi vì mỗi bước đều dài hệ quả Không ai giàu đứng ngoài xa Mỗi đồng tiền chảy đều qua phận người Giàu không phải để hơn đời Mà để gánh vác phần người chưa no Ai mang của lớn trong kho Mà không mang nổi chữ “cho” trong lòng Giàu không phải đích cuối cùng Mà là ngưỡng cửa của vùng trách nhiệm Qua rồi mới biết im lìm Áp lực đạo đức đêm đêm hỏi hoài Lịch sử chẳng nhớ bao tài Chỉ ghi cách kẻ giàu xài tiền thôi Giàu mà giữ được con người Ấy là phú quý suốt đời không tan
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21/12:
    **CHƯƠNG 9: SỐNG CÓ LÝ TƯỞNG – CỘT MỐC PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP BỀN VỮNG**
    Không có doanh nghiệp bền vững nếu người lãnh đạo không có lý tưởng.
    Và không có lý tưởng thật nếu nó không đủ mạnh để dẫn đường khi lợi nhuận ngắn hạn gọi tên.
    Trong kinh doanh, lý tưởng thường bị hiểu sai. Có người xem lý tưởng là thứ xa xỉ, chỉ phù hợp khi doanh nghiệp đã đủ lớn. Có người lại xem lý tưởng như một khẩu hiệu trang trí, treo trên tường cho đẹp. Nhưng trên thực tế, lý tưởng không phải là thứ đến sau thành công. Lý tưởng là thứ quyết định bạn sẽ đi đến đâu, ngay từ lúc bắt đầu.
    Lý tưởng không đối lập với thực tế. Ngược lại, nó là trục định hướng để doanh nghiệp không bị thực tế bào mòn. Khi không có lý tưởng, doanh nghiệp sẽ bị kéo đi bởi áp lực thị trường, bởi sự so sánh, bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Khi đó, mỗi quyết định đều mang tính phản ứng, không còn chủ động.
    Sống có lý tưởng trong kinh doanh không có nghĩa là mơ mộng. Nó có nghĩa là biết mình đang xây dựng điều gì lớn hơn lợi nhuận. Lý tưởng trả lời cho những câu hỏi mà tiền không trả lời được:
    – Vì sao doanh nghiệp này tồn tại?
    – Nếu ngày mai doanh nghiệp biến mất, xã hội mất đi điều gì?
    – Điều gì là không được phép đánh đổi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào?
    Doanh nghiệp không có lý tưởng sẽ phát triển rất nhanh trong giai đoạn đầu, nhưng sớm chạm trần. Khi thị trường thay đổi, khi lợi thế cũ mất đi, họ không còn điểm tựa để tái cấu trúc. Ngược lại, doanh nghiệp có lý tưởng có thể chậm hơn, nhưng họ có la bàn. Và khi có la bàn, họ có thể đi đường vòng mà không lạc hướng.
    Lý tưởng chính là cột mốc trưởng thành của doanh nghiệp. Đó là lúc doanh nghiệp không còn chỉ hỏi “làm sao để lớn hơn?”, mà bắt đầu hỏi “lớn để làm gì?”. Sự thay đổi này đánh dấu bước chuyển từ tăng trưởng sang phát triển. Tăng trưởng là về quy mô. Phát triển là về chiều sâu.
    Trong lịch sử kinh doanh, những doanh nghiệp sống lâu nhất không phải là những doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận, mà là những doanh nghiệp trung thành với lý tưởng cốt lõi, ngay cả khi phải hy sinh một phần lợi ích trước mắt. Chính sự trung thành đó tạo ra niềm tin dài hạn từ khách hàng, nhân sự và xã hội.
    HNI xác định lý tưởng không phải là thứ áp đặt từ bên ngoài, mà là thứ được tinh lọc từ bên trong. Lý tưởng HNI không nhằm tạo ra một nhóm doanh nhân khác biệt để tự hào, mà để tạo ra một chuẩn mực mới: doanh nhân phát triển kinh tế nhưng không tách rời trách nhiệm xã hội và đạo đức.
    Sống có lý tưởng giúp doanh nhân đứng vững trước những cám dỗ tinh vi nhất. Khi có cơ hội kiếm tiền lớn nhưng đi ngược lại giá trị cốt lõi, lý tưởng sẽ lên tiếng. Khi thị trường ủng hộ những mô hình dễ dãi, lý tưởng nhắc rằng: đi nhanh không quan trọng bằng đi đúng.
    Lý tưởng cũng là nền tảng của văn hóa doanh nghiệp. Nhân sự không gắn bó lâu dài với một nơi chỉ vì lương thưởng. Họ gắn bó khi cảm thấy mình đang góp phần vào một điều có ý nghĩa. Một doanh nghiệp có lý tưởng rõ ràng sẽ thu hút những con người phù hợp và tự nhiên loại bỏ những người không cùng giá trị.
    Trong những thời điểm khủng hoảng, lý tưởng trở thành điểm tựa tinh thần. Khi doanh thu giảm, khi thị trường bất ổn, khi truyền thông gây áp lực, lý tưởng giúp lãnh đạo không đưa ra những quyết định hoảng loạn. Nó giữ cho doanh nghiệp không đánh mất chính mình để tồn tại thêm một thời gian ngắn.
    Sống có lý tưởng cũng là cách doanh nghiệp tạo ra di sản. Tiền có thể mất giá. Công nghệ có thể lỗi thời. Nhưng lý tưởng, nếu đủ sâu và đủ thật, sẽ được truyền lại qua nhiều thế hệ. Đó là lý do vì sao có những doanh nghiệp tồn tại hàng trăm năm, dù đã trải qua nhiều biến động kinh tế và xã hội.
    Lý tưởng không cần phải vĩ đại để bắt đầu. Nhưng nó cần trung thực. Một lý tưởng được xây trên sự giả tạo sẽ sụp đổ ngay khi gặp thử thách đầu tiên. Ngược lại, một lý tưởng xuất phát từ mong muốn đóng góp thật sự, dù nhỏ, sẽ lớn dần theo thời gian.
    HNI không kêu gọi doanh nhân trở thành anh hùng. HNI kêu gọi doanh nhân trở thành người giữ trục giá trị. Khi mỗi doanh nghiệp giữ được trục của mình, xã hội sẽ không bị kéo lệch bởi những cơn sóng ngắn hạn.
    Sống có lý tưởng không làm doanh nghiệp tránh được khó khăn. Nhưng nó giúp doanh nghiệp biết vì sao mình phải vượt qua khó khăn đó. Và khi biết “vì sao”, con người có thể chịu đựng gần như mọi “như thế nào”.
    HNI 21/12: **CHƯƠNG 9: SỐNG CÓ LÝ TƯỞNG – CỘT MỐC PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP BỀN VỮNG** Không có doanh nghiệp bền vững nếu người lãnh đạo không có lý tưởng. Và không có lý tưởng thật nếu nó không đủ mạnh để dẫn đường khi lợi nhuận ngắn hạn gọi tên. Trong kinh doanh, lý tưởng thường bị hiểu sai. Có người xem lý tưởng là thứ xa xỉ, chỉ phù hợp khi doanh nghiệp đã đủ lớn. Có người lại xem lý tưởng như một khẩu hiệu trang trí, treo trên tường cho đẹp. Nhưng trên thực tế, lý tưởng không phải là thứ đến sau thành công. Lý tưởng là thứ quyết định bạn sẽ đi đến đâu, ngay từ lúc bắt đầu. Lý tưởng không đối lập với thực tế. Ngược lại, nó là trục định hướng để doanh nghiệp không bị thực tế bào mòn. Khi không có lý tưởng, doanh nghiệp sẽ bị kéo đi bởi áp lực thị trường, bởi sự so sánh, bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Khi đó, mỗi quyết định đều mang tính phản ứng, không còn chủ động. Sống có lý tưởng trong kinh doanh không có nghĩa là mơ mộng. Nó có nghĩa là biết mình đang xây dựng điều gì lớn hơn lợi nhuận. Lý tưởng trả lời cho những câu hỏi mà tiền không trả lời được: – Vì sao doanh nghiệp này tồn tại? – Nếu ngày mai doanh nghiệp biến mất, xã hội mất đi điều gì? – Điều gì là không được phép đánh đổi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào? Doanh nghiệp không có lý tưởng sẽ phát triển rất nhanh trong giai đoạn đầu, nhưng sớm chạm trần. Khi thị trường thay đổi, khi lợi thế cũ mất đi, họ không còn điểm tựa để tái cấu trúc. Ngược lại, doanh nghiệp có lý tưởng có thể chậm hơn, nhưng họ có la bàn. Và khi có la bàn, họ có thể đi đường vòng mà không lạc hướng. Lý tưởng chính là cột mốc trưởng thành của doanh nghiệp. Đó là lúc doanh nghiệp không còn chỉ hỏi “làm sao để lớn hơn?”, mà bắt đầu hỏi “lớn để làm gì?”. Sự thay đổi này đánh dấu bước chuyển từ tăng trưởng sang phát triển. Tăng trưởng là về quy mô. Phát triển là về chiều sâu. Trong lịch sử kinh doanh, những doanh nghiệp sống lâu nhất không phải là những doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận, mà là những doanh nghiệp trung thành với lý tưởng cốt lõi, ngay cả khi phải hy sinh một phần lợi ích trước mắt. Chính sự trung thành đó tạo ra niềm tin dài hạn từ khách hàng, nhân sự và xã hội. HNI xác định lý tưởng không phải là thứ áp đặt từ bên ngoài, mà là thứ được tinh lọc từ bên trong. Lý tưởng HNI không nhằm tạo ra một nhóm doanh nhân khác biệt để tự hào, mà để tạo ra một chuẩn mực mới: doanh nhân phát triển kinh tế nhưng không tách rời trách nhiệm xã hội và đạo đức. Sống có lý tưởng giúp doanh nhân đứng vững trước những cám dỗ tinh vi nhất. Khi có cơ hội kiếm tiền lớn nhưng đi ngược lại giá trị cốt lõi, lý tưởng sẽ lên tiếng. Khi thị trường ủng hộ những mô hình dễ dãi, lý tưởng nhắc rằng: đi nhanh không quan trọng bằng đi đúng. Lý tưởng cũng là nền tảng của văn hóa doanh nghiệp. Nhân sự không gắn bó lâu dài với một nơi chỉ vì lương thưởng. Họ gắn bó khi cảm thấy mình đang góp phần vào một điều có ý nghĩa. Một doanh nghiệp có lý tưởng rõ ràng sẽ thu hút những con người phù hợp và tự nhiên loại bỏ những người không cùng giá trị. Trong những thời điểm khủng hoảng, lý tưởng trở thành điểm tựa tinh thần. Khi doanh thu giảm, khi thị trường bất ổn, khi truyền thông gây áp lực, lý tưởng giúp lãnh đạo không đưa ra những quyết định hoảng loạn. Nó giữ cho doanh nghiệp không đánh mất chính mình để tồn tại thêm một thời gian ngắn. Sống có lý tưởng cũng là cách doanh nghiệp tạo ra di sản. Tiền có thể mất giá. Công nghệ có thể lỗi thời. Nhưng lý tưởng, nếu đủ sâu và đủ thật, sẽ được truyền lại qua nhiều thế hệ. Đó là lý do vì sao có những doanh nghiệp tồn tại hàng trăm năm, dù đã trải qua nhiều biến động kinh tế và xã hội. Lý tưởng không cần phải vĩ đại để bắt đầu. Nhưng nó cần trung thực. Một lý tưởng được xây trên sự giả tạo sẽ sụp đổ ngay khi gặp thử thách đầu tiên. Ngược lại, một lý tưởng xuất phát từ mong muốn đóng góp thật sự, dù nhỏ, sẽ lớn dần theo thời gian. HNI không kêu gọi doanh nhân trở thành anh hùng. HNI kêu gọi doanh nhân trở thành người giữ trục giá trị. Khi mỗi doanh nghiệp giữ được trục của mình, xã hội sẽ không bị kéo lệch bởi những cơn sóng ngắn hạn. Sống có lý tưởng không làm doanh nghiệp tránh được khó khăn. Nhưng nó giúp doanh nghiệp biết vì sao mình phải vượt qua khó khăn đó. Và khi biết “vì sao”, con người có thể chịu đựng gần như mọi “như thế nào”.
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12
    CHƯƠNG 1: LỜI NÓI ĐẦU CỦA TÁC GIẢ
    Sách trắng HAI YEN LAND
    Bất động sản trung tâm trong kỷ nguyên biến động – Vai trò của môi giới & quỹ đầu tư chuyên nghiệp

    1.1. Kỷ nguyên biến động và sự tái định nghĩa giá trị bất động sản

    Chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên biến động sâu sắc, nơi các chu kỳ kinh tế ngắn hơn, dòng tiền dịch chuyển nhanh hơn, và rủi ro không còn đến từ một phía mà xuất hiện đồng thời từ pháp lý, tài chính, chính sách và tâm lý thị trường. Trong bối cảnh đó, bất động sản – vốn từng được xem là “kênh trú ẩn an toàn tuyệt đối” – buộc phải được nhìn nhận lại dưới một lăng kính mới: không phải mọi bất động sản đều an toàn, và không phải mọi vị trí đều có giá trị bền vững.

    Giữa sự biến động ấy, bất động sản lõi trung tâm đô thị vẫn chứng minh được một chân lý mang tính lịch sử:

    Giá trị thật luôn gắn với vị trí không thể sao chép, hạ tầng đã hoàn thiện và nhu cầu sử dụng thực.

    Khi đô thị hóa đạt đến ngưỡng bão hòa, quỹ đất trung tâm ngày càng khan hiếm, thì mỗi tài sản trung tâm không chỉ là một bất động sản, mà trở thành một đơn vị lưu trữ giá trị đô thị, một “tài sản phòng thủ” trước lạm phát, khủng hoảng và những chu kỳ suy giảm.

    1.2. Bất động sản trung tâm: từ đầu cơ sang tích lũy chiến lược

    Trong quá khứ, thị trường bất động sản từng bị dẫn dắt bởi đầu cơ ngắn hạn, tâm lý đám đông và kỳ vọng tăng giá nhanh. Tuy nhiên, kỷ nguyên mới đòi hỏi một tư duy hoàn toàn khác: tư duy tích lũy tài sản chất lượng cao, thay vì chạy theo số lượng và tốc độ.

    Bất động sản trung tâm không dành cho tất cả mọi người, nhưng luôn dành cho những nhà đầu tư hiểu rõ ba yếu tố cốt lõi:

    Giá trị sử dụng thật (ở, kinh doanh, cho thuê, khai thác dòng tiền)

    Giá trị pháp lý chuẩn mực và lâu dài

    Giá trị vị trí không thể thay thế theo thời gian

    Chính sự chuyển dịch từ “lướt sóng” sang “giữ – khai thác – bảo toàn giá trị” đã mở ra nhu cầu cấp thiết cho các đơn vị môi giới chuyên sâu và quỹ đầu tư bất động sản có kỷ luật.

    1.3. Vai trò mới của môi giới bất động sản trong thời đại chuyên nghiệp

    Trong kỷ nguyên biến động, môi giới bất động sản không còn là người “kết nối mua – bán” đơn thuần. Một môi giới trung tâm chuyên nghiệp phải trở thành:

    Người phân tích tài sản, không chỉ giới thiệu sản phẩm
    Người lọc rủi ro pháp lý, không chỉ chốt giao dịch

    Người tư vấn chiến lược nắm giữ, không chỉ thúc đẩy mua bán

    Đối với bất động sản trung tâm, sai lầm nhỏ trong pháp lý, định giá hoặc quy hoạch có thể dẫn đến tổn thất lớn trong dài hạn. Vì vậy, môi giới phải hoạt động dựa trên dữ liệu thật – kinh nghiệm thật – kỷ luật nghề nghiệp cao, và đặt lợi ích dài hạn của khách hàng lên trên lợi nhuận ngắn hạn của chính mình.

    Hải Yến Land được hình thành từ chính nhận thức này: xây dựng một sàn môi giới tinh gọn, kỷ luật, tập trung tuyệt đối vào bất động sản trung tâm – nơi mỗi giao dịch đều mang giá trị chiến lược.

    1.4. Quỹ đầu tư bất động sản: trụ cột của sự bền vững

    Song song với môi giới chuyên nghiệp, quỹ đầu tư bất động sản đóng vai trò là bộ não chiến lược của hệ sinh thái. Quỹ không chỉ là nơi huy động vốn, mà là công cụ để:

    Chuẩn hóa quy trình thẩm định tài sản

    Phân bổ rủi ro một cách khoa học

    Tối ưu dòng tiền và hiệu suất đầu tư dài hạn

    Trong một thị trường biến động, nhà đầu tư cá nhân khó có thể tự mình tiếp cận, đánh giá và quản trị các tài sản trung tâm có giá trị lớn. Quỹ đầu tư bất động sản, nếu được vận hành minh bạch và kỷ luật, sẽ trở thành cầu nối giữa tài sản thật và dòng vốn thông minh.

    Hải Yến Land không xem quỹ đầu tư là công cụ tài chính đơn thuần, mà là trụ cột bảo vệ giá trị, nơi mỗi quyết định đầu tư đều dựa trên dữ liệu, pháp lý và tầm nhìn dài hạn.

    1.5. Tuyên ngôn mở đầu cho một hệ sinh thái giá trị thật

    Cuốn sách trắng HẢI YẾN LAND – Central Urban Real Estate Brokerage & Investment Fund không nhằm tô vẽ thị trường, cũng không chạy theo những khẩu hiệu hào nhoáng. Đây là tài liệu định hướng chiến lược, phản ánh một triết lý rõ ràng:

    Minh bạch trong thông tin – Kỷ luật trong vận hành – Giá trị thật trong từng tài sản.

    Chương mở đầu này là lời cam kết của chúng tôi với thị trường, với nhà đầu tư và với chính mình:
    Hải Yến Land sẽ chỉ đi con đường khó – con đường của bất động sản trung tâm, của sự chuyên nghiệp, và của giá trị bền vững dài hạn.

    — HenryLe – Lê Đình Hải
    Tác giả & Nhà sáng lập Hải Yến Land
    HNI 21-12 CHƯƠNG 1: LỜI NÓI ĐẦU CỦA TÁC GIẢ Sách trắng HAI YEN LAND Bất động sản trung tâm trong kỷ nguyên biến động – Vai trò của môi giới & quỹ đầu tư chuyên nghiệp 1.1. Kỷ nguyên biến động và sự tái định nghĩa giá trị bất động sản Chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên biến động sâu sắc, nơi các chu kỳ kinh tế ngắn hơn, dòng tiền dịch chuyển nhanh hơn, và rủi ro không còn đến từ một phía mà xuất hiện đồng thời từ pháp lý, tài chính, chính sách và tâm lý thị trường. Trong bối cảnh đó, bất động sản – vốn từng được xem là “kênh trú ẩn an toàn tuyệt đối” – buộc phải được nhìn nhận lại dưới một lăng kính mới: không phải mọi bất động sản đều an toàn, và không phải mọi vị trí đều có giá trị bền vững. Giữa sự biến động ấy, bất động sản lõi trung tâm đô thị vẫn chứng minh được một chân lý mang tính lịch sử: Giá trị thật luôn gắn với vị trí không thể sao chép, hạ tầng đã hoàn thiện và nhu cầu sử dụng thực. Khi đô thị hóa đạt đến ngưỡng bão hòa, quỹ đất trung tâm ngày càng khan hiếm, thì mỗi tài sản trung tâm không chỉ là một bất động sản, mà trở thành một đơn vị lưu trữ giá trị đô thị, một “tài sản phòng thủ” trước lạm phát, khủng hoảng và những chu kỳ suy giảm. 1.2. Bất động sản trung tâm: từ đầu cơ sang tích lũy chiến lược Trong quá khứ, thị trường bất động sản từng bị dẫn dắt bởi đầu cơ ngắn hạn, tâm lý đám đông và kỳ vọng tăng giá nhanh. Tuy nhiên, kỷ nguyên mới đòi hỏi một tư duy hoàn toàn khác: tư duy tích lũy tài sản chất lượng cao, thay vì chạy theo số lượng và tốc độ. Bất động sản trung tâm không dành cho tất cả mọi người, nhưng luôn dành cho những nhà đầu tư hiểu rõ ba yếu tố cốt lõi: Giá trị sử dụng thật (ở, kinh doanh, cho thuê, khai thác dòng tiền) Giá trị pháp lý chuẩn mực và lâu dài Giá trị vị trí không thể thay thế theo thời gian Chính sự chuyển dịch từ “lướt sóng” sang “giữ – khai thác – bảo toàn giá trị” đã mở ra nhu cầu cấp thiết cho các đơn vị môi giới chuyên sâu và quỹ đầu tư bất động sản có kỷ luật. 1.3. Vai trò mới của môi giới bất động sản trong thời đại chuyên nghiệp Trong kỷ nguyên biến động, môi giới bất động sản không còn là người “kết nối mua – bán” đơn thuần. Một môi giới trung tâm chuyên nghiệp phải trở thành: Người phân tích tài sản, không chỉ giới thiệu sản phẩm Người lọc rủi ro pháp lý, không chỉ chốt giao dịch Người tư vấn chiến lược nắm giữ, không chỉ thúc đẩy mua bán Đối với bất động sản trung tâm, sai lầm nhỏ trong pháp lý, định giá hoặc quy hoạch có thể dẫn đến tổn thất lớn trong dài hạn. Vì vậy, môi giới phải hoạt động dựa trên dữ liệu thật – kinh nghiệm thật – kỷ luật nghề nghiệp cao, và đặt lợi ích dài hạn của khách hàng lên trên lợi nhuận ngắn hạn của chính mình. Hải Yến Land được hình thành từ chính nhận thức này: xây dựng một sàn môi giới tinh gọn, kỷ luật, tập trung tuyệt đối vào bất động sản trung tâm – nơi mỗi giao dịch đều mang giá trị chiến lược. 1.4. Quỹ đầu tư bất động sản: trụ cột của sự bền vững Song song với môi giới chuyên nghiệp, quỹ đầu tư bất động sản đóng vai trò là bộ não chiến lược của hệ sinh thái. Quỹ không chỉ là nơi huy động vốn, mà là công cụ để: Chuẩn hóa quy trình thẩm định tài sản Phân bổ rủi ro một cách khoa học Tối ưu dòng tiền và hiệu suất đầu tư dài hạn Trong một thị trường biến động, nhà đầu tư cá nhân khó có thể tự mình tiếp cận, đánh giá và quản trị các tài sản trung tâm có giá trị lớn. Quỹ đầu tư bất động sản, nếu được vận hành minh bạch và kỷ luật, sẽ trở thành cầu nối giữa tài sản thật và dòng vốn thông minh. Hải Yến Land không xem quỹ đầu tư là công cụ tài chính đơn thuần, mà là trụ cột bảo vệ giá trị, nơi mỗi quyết định đầu tư đều dựa trên dữ liệu, pháp lý và tầm nhìn dài hạn. 1.5. Tuyên ngôn mở đầu cho một hệ sinh thái giá trị thật Cuốn sách trắng HẢI YẾN LAND – Central Urban Real Estate Brokerage & Investment Fund không nhằm tô vẽ thị trường, cũng không chạy theo những khẩu hiệu hào nhoáng. Đây là tài liệu định hướng chiến lược, phản ánh một triết lý rõ ràng: Minh bạch trong thông tin – Kỷ luật trong vận hành – Giá trị thật trong từng tài sản. Chương mở đầu này là lời cam kết của chúng tôi với thị trường, với nhà đầu tư và với chính mình: Hải Yến Land sẽ chỉ đi con đường khó – con đường của bất động sản trung tâm, của sự chuyên nghiệp, và của giá trị bền vững dài hạn. — HenryLe – Lê Đình Hải Tác giả & Nhà sáng lập Hải Yến Land
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21/12:
    **CHƯƠNG 8: SỰ GIÀU CÓ VÀ GÁNH NẶNG ĐẠO ĐỨC**
    Giàu có chưa bao giờ là vấn đề.
    Vấn đề nằm ở chỗ: con người làm gì với sự giàu có đó.
    Trong kinh doanh, người ta thường nói về thành công như một đích đến. Nhưng rất ít người nói về điều xảy ra sau khi đã thành công. Khi tiền không còn là động lực sinh tồn. Khi quyền lực bắt đầu hình thành. Khi mỗi quyết định cá nhân có thể tác động đến cuộc sống của hàng trăm, hàng nghìn người. Chính lúc ấy, sự giàu có không còn nhẹ nhàng. Nó trở thành gánh nặng đạo đức.
    Tiền mang lại tự do, nhưng cũng mở ra vô số cám dỗ. Khi nguồn lực dồi dào, ranh giới đúng – sai không còn được thử thách bởi thiếu thốn, mà bởi khả năng vượt rào. Người nghèo khó phạm sai vì túng quẫn. Người giàu dễ phạm sai vì nghĩ rằng mình có thể kiểm soát hậu quả.
    Gánh nặng đạo đức của sự giàu có nằm ở chỗ: bạn không còn vô can. Một quyết định tăng lợi nhuận có thể đồng nghĩa với việc cắt giảm phúc lợi. Một chiến lược mở rộng có thể kéo theo tác động môi trường. Một mô hình tài chính có thể chuyển rủi ro sang những người yếu thế hơn. Khi đã giàu, mỗi lựa chọn đều mang theo hệ quả đạo đức – dù bạn có thừa nhận hay không.
    Nhiều doanh nhân cố gắng trốn tránh gánh nặng này bằng cách tách rời trách nhiệm: “Tôi chỉ làm kinh doanh”, “Thị trường quyết định”, “Luật cho phép”. Nhưng đạo đức không vận hành theo luật pháp. Có rất nhiều điều hợp pháp nhưng vô đạo. Và chính khoảng trống đó là nơi gánh nặng đạo đức xuất hiện.
    Sự giàu có làm lộ rõ bản chất con người. Khi chưa có nhiều, người ta dễ giữ mình. Khi đã có đủ, những ham muốn tinh vi hơn xuất hiện: ham muốn được tôn sùng, được miễn trừ, được đứng trên chuẩn mực chung. Đó là lúc đạo đức không còn là khái niệm trừu tượng, mà trở thành hàng rào cuối cùng giữ con người không trượt dài.
    Doanh nhân có đạo đức không phải là người từ chối hưởng thụ thành quả lao động của mình. Họ hiểu rằng hưởng thụ là chính đáng. Nhưng họ cũng hiểu rằng mọi đặc quyền đều cần đi kèm trách nhiệm. Quyền lực càng lớn, trách nhiệm càng nặng. Sự giàu có không trao cho họ quyền đứng ngoài hệ quả.
    HNI nhìn nhận sự giàu có như một nguồn lực xã hội, không chỉ là tài sản cá nhân. Khi một doanh nhân nắm trong tay nhiều nguồn lực, họ đang tạm giữ một phần vận mệnh của cộng đồng. Cách họ sử dụng nguồn lực đó sẽ quyết định liệu xã hội được nâng đỡ hay bị bào mòn.
    Gánh nặng đạo đức cũng thể hiện ở khả năng tự giới hạn. Người giàu có thể làm nhiều thứ, nhưng doanh nhân có Đạo sẽ chọn không làm một số thứ – dù không ai cấm. Họ hiểu rằng: không phải điều gì mang lại lợi ích cũng đáng để theo đuổi. Không phải cơ hội nào cũng nên nắm bắt.
    Trong lịch sử, rất nhiều đế chế sụp đổ không phải vì nghèo, mà vì giàu quá nhanh và thiếu khả năng gánh vác. Sự giàu có đến trước khi nhân cách kịp trưởng thành sẽ tạo ra mất cân bằng. Khi đó, tiền không còn phục vụ con người, mà con người bắt đầu phục vụ tiền.
    Gánh nặng đạo đức của sự giàu có còn nằm ở trách nhiệm làm gương. Doanh nhân không chỉ ảnh hưởng bằng sản phẩm, mà bằng lối sống. Cách họ tiêu tiền, cách họ nói về tiền, cách họ đối xử với người yếu thế – tất cả đều gửi đi thông điệp về chuẩn mực xã hội. Khi người giàu coi thường đạo đức, xã hội sẽ học theo.
    Ngược lại, khi người giàu giữ được sự khiêm nhường, minh bạch và trách nhiệm, họ tạo ra một lực kéo tích cực. Không cần khẩu hiệu. Không cần diễn thuyết. Chính hành vi của họ trở thành giáo dục sống động nhất.
    Gánh nặng đạo đức không phải để làm con người sợ hãi sự giàu có. Nó để nhắc rằng: giàu không phải là kết thúc hành trình, mà là bước sang một giai đoạn khác của trách nhiệm. Ở giai đoạn đó, câu hỏi không còn là “Tôi kiếm được bao nhiêu?”, mà là “Sự giàu có này đang phục vụ điều gì?”.
    HNI không xây dựng một cộng đồng doanh nhân để tôn vinh sự giàu có thuần túy. HNI tồn tại để định nghĩa lại sự giàu có: giàu về tài sản, giàu về uy tín, giàu về trách nhiệm, và giàu về khả năng nâng đỡ người khác mà không làm tổn hại chính mình.
    Sự giàu có không có Đạo sẽ trở thành gánh nặng đè lên chính người sở hữu nó. Nhưng sự giàu có có Đạo sẽ trở thành trụ đỡ cho xã hội. Khác biệt không nằm ở số tiền, mà nằm ở tâm thế người cầm tiền.
    HNI 21/12: **CHƯƠNG 8: SỰ GIÀU CÓ VÀ GÁNH NẶNG ĐẠO ĐỨC** Giàu có chưa bao giờ là vấn đề. Vấn đề nằm ở chỗ: con người làm gì với sự giàu có đó. Trong kinh doanh, người ta thường nói về thành công như một đích đến. Nhưng rất ít người nói về điều xảy ra sau khi đã thành công. Khi tiền không còn là động lực sinh tồn. Khi quyền lực bắt đầu hình thành. Khi mỗi quyết định cá nhân có thể tác động đến cuộc sống của hàng trăm, hàng nghìn người. Chính lúc ấy, sự giàu có không còn nhẹ nhàng. Nó trở thành gánh nặng đạo đức. Tiền mang lại tự do, nhưng cũng mở ra vô số cám dỗ. Khi nguồn lực dồi dào, ranh giới đúng – sai không còn được thử thách bởi thiếu thốn, mà bởi khả năng vượt rào. Người nghèo khó phạm sai vì túng quẫn. Người giàu dễ phạm sai vì nghĩ rằng mình có thể kiểm soát hậu quả. Gánh nặng đạo đức của sự giàu có nằm ở chỗ: bạn không còn vô can. Một quyết định tăng lợi nhuận có thể đồng nghĩa với việc cắt giảm phúc lợi. Một chiến lược mở rộng có thể kéo theo tác động môi trường. Một mô hình tài chính có thể chuyển rủi ro sang những người yếu thế hơn. Khi đã giàu, mỗi lựa chọn đều mang theo hệ quả đạo đức – dù bạn có thừa nhận hay không. Nhiều doanh nhân cố gắng trốn tránh gánh nặng này bằng cách tách rời trách nhiệm: “Tôi chỉ làm kinh doanh”, “Thị trường quyết định”, “Luật cho phép”. Nhưng đạo đức không vận hành theo luật pháp. Có rất nhiều điều hợp pháp nhưng vô đạo. Và chính khoảng trống đó là nơi gánh nặng đạo đức xuất hiện. Sự giàu có làm lộ rõ bản chất con người. Khi chưa có nhiều, người ta dễ giữ mình. Khi đã có đủ, những ham muốn tinh vi hơn xuất hiện: ham muốn được tôn sùng, được miễn trừ, được đứng trên chuẩn mực chung. Đó là lúc đạo đức không còn là khái niệm trừu tượng, mà trở thành hàng rào cuối cùng giữ con người không trượt dài. Doanh nhân có đạo đức không phải là người từ chối hưởng thụ thành quả lao động của mình. Họ hiểu rằng hưởng thụ là chính đáng. Nhưng họ cũng hiểu rằng mọi đặc quyền đều cần đi kèm trách nhiệm. Quyền lực càng lớn, trách nhiệm càng nặng. Sự giàu có không trao cho họ quyền đứng ngoài hệ quả. HNI nhìn nhận sự giàu có như một nguồn lực xã hội, không chỉ là tài sản cá nhân. Khi một doanh nhân nắm trong tay nhiều nguồn lực, họ đang tạm giữ một phần vận mệnh của cộng đồng. Cách họ sử dụng nguồn lực đó sẽ quyết định liệu xã hội được nâng đỡ hay bị bào mòn. Gánh nặng đạo đức cũng thể hiện ở khả năng tự giới hạn. Người giàu có thể làm nhiều thứ, nhưng doanh nhân có Đạo sẽ chọn không làm một số thứ – dù không ai cấm. Họ hiểu rằng: không phải điều gì mang lại lợi ích cũng đáng để theo đuổi. Không phải cơ hội nào cũng nên nắm bắt. Trong lịch sử, rất nhiều đế chế sụp đổ không phải vì nghèo, mà vì giàu quá nhanh và thiếu khả năng gánh vác. Sự giàu có đến trước khi nhân cách kịp trưởng thành sẽ tạo ra mất cân bằng. Khi đó, tiền không còn phục vụ con người, mà con người bắt đầu phục vụ tiền. Gánh nặng đạo đức của sự giàu có còn nằm ở trách nhiệm làm gương. Doanh nhân không chỉ ảnh hưởng bằng sản phẩm, mà bằng lối sống. Cách họ tiêu tiền, cách họ nói về tiền, cách họ đối xử với người yếu thế – tất cả đều gửi đi thông điệp về chuẩn mực xã hội. Khi người giàu coi thường đạo đức, xã hội sẽ học theo. Ngược lại, khi người giàu giữ được sự khiêm nhường, minh bạch và trách nhiệm, họ tạo ra một lực kéo tích cực. Không cần khẩu hiệu. Không cần diễn thuyết. Chính hành vi của họ trở thành giáo dục sống động nhất. Gánh nặng đạo đức không phải để làm con người sợ hãi sự giàu có. Nó để nhắc rằng: giàu không phải là kết thúc hành trình, mà là bước sang một giai đoạn khác của trách nhiệm. Ở giai đoạn đó, câu hỏi không còn là “Tôi kiếm được bao nhiêu?”, mà là “Sự giàu có này đang phục vụ điều gì?”. HNI không xây dựng một cộng đồng doanh nhân để tôn vinh sự giàu có thuần túy. HNI tồn tại để định nghĩa lại sự giàu có: giàu về tài sản, giàu về uy tín, giàu về trách nhiệm, và giàu về khả năng nâng đỡ người khác mà không làm tổn hại chính mình. Sự giàu có không có Đạo sẽ trở thành gánh nặng đè lên chính người sở hữu nó. Nhưng sự giàu có có Đạo sẽ trở thành trụ đỡ cho xã hội. Khác biệt không nằm ở số tiền, mà nằm ở tâm thế người cầm tiền.
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21/12:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG
    Làm ăn đâu chỉ hôm nay
    Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng
    Ban đầu ai cũng ước mong
    Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh
    Tiền vào, lòng dễ chênh chao
    Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi
    Lý tưởng không phải lời môi
    Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời
    Khi lời mời gọi hơn người
    Khi con số đẹp lấn dời lương tâm

    Có câu hỏi đứng âm thầm
    Việc này còn đúng với phần ta theo?

    Doanh nghiệp lớn bởi bao điều
    Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do

    Lớn để làm gì, vì đâu?
    Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn

    Có người đi rất huy hoàng
    Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác

    Có người bước chậm, không nhanh
    Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi

    Lý tưởng như ngọn hải đăng
    Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi

    Thị trường đổi sắc từng khi
    Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi

    Nhân viên đâu chỉ vì tiền
    Họ đi vì thấy con đường có tâm

    Doanh nghiệp sống được trăm năm
    Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình

    Lý tưởng không giúp né đòn
    Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn

    Qua rồi biến động, suy tàn
    Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng

    Tiền rồi cũng sẽ hao mòn
    Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi

    Chỉ còn giá trị con người
    Được trao lại mãi cho đời phía sau

    Không cần lý tưởng quá cao
    Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm

    Làm ăn, trước hết làm người
    Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần

    Lý tưởng là cột mốc sâu
    Để khi đứng lại, biết đâu là mình

    Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh
    Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài

    Đi xa không bởi bước dài
    Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    HNI 21/12: BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG Làm ăn đâu chỉ hôm nay Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng Ban đầu ai cũng ước mong Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh Tiền vào, lòng dễ chênh chao Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi Lý tưởng không phải lời môi Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời Khi lời mời gọi hơn người Khi con số đẹp lấn dời lương tâm Có câu hỏi đứng âm thầm Việc này còn đúng với phần ta theo? Doanh nghiệp lớn bởi bao điều Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do Lớn để làm gì, vì đâu? Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn Có người đi rất huy hoàng Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác Có người bước chậm, không nhanh Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi Lý tưởng như ngọn hải đăng Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi Thị trường đổi sắc từng khi Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi Nhân viên đâu chỉ vì tiền Họ đi vì thấy con đường có tâm Doanh nghiệp sống được trăm năm Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình Lý tưởng không giúp né đòn Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn Qua rồi biến động, suy tàn Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng Tiền rồi cũng sẽ hao mòn Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi Chỉ còn giá trị con người Được trao lại mãi cho đời phía sau Không cần lý tưởng quá cao Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm Làm ăn, trước hết làm người Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần Lý tưởng là cột mốc sâu Để khi đứng lại, biết đâu là mình Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài Đi xa không bởi bước dài Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21/12:
    **CHƯƠNG 9: SỐNG CÓ LÝ TƯỞNG – CỘT MỐC PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP BỀN VỮNG**
    Không có doanh nghiệp bền vững nếu người lãnh đạo không có lý tưởng.
    Và không có lý tưởng thật nếu nó không đủ mạnh để dẫn đường khi lợi nhuận ngắn hạn gọi tên.
    Trong kinh doanh, lý tưởng thường bị hiểu sai. Có người xem lý tưởng là thứ xa xỉ, chỉ phù hợp khi doanh nghiệp đã đủ lớn. Có người lại xem lý tưởng như một khẩu hiệu trang trí, treo trên tường cho đẹp. Nhưng trên thực tế, lý tưởng không phải là thứ đến sau thành công. Lý tưởng là thứ quyết định bạn sẽ đi đến đâu, ngay từ lúc bắt đầu.
    Lý tưởng không đối lập với thực tế. Ngược lại, nó là trục định hướng để doanh nghiệp không bị thực tế bào mòn. Khi không có lý tưởng, doanh nghiệp sẽ bị kéo đi bởi áp lực thị trường, bởi sự so sánh, bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Khi đó, mỗi quyết định đều mang tính phản ứng, không còn chủ động.
    Sống có lý tưởng trong kinh doanh không có nghĩa là mơ mộng. Nó có nghĩa là biết mình đang xây dựng điều gì lớn hơn lợi nhuận. Lý tưởng trả lời cho những câu hỏi mà tiền không trả lời được:
    – Vì sao doanh nghiệp này tồn tại?
    – Nếu ngày mai doanh nghiệp biến mất, xã hội mất đi điều gì?
    – Điều gì là không được phép đánh đổi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào?
    Doanh nghiệp không có lý tưởng sẽ phát triển rất nhanh trong giai đoạn đầu, nhưng sớm chạm trần. Khi thị trường thay đổi, khi lợi thế cũ mất đi, họ không còn điểm tựa để tái cấu trúc. Ngược lại, doanh nghiệp có lý tưởng có thể chậm hơn, nhưng họ có la bàn. Và khi có la bàn, họ có thể đi đường vòng mà không lạc hướng.
    Lý tưởng chính là cột mốc trưởng thành của doanh nghiệp. Đó là lúc doanh nghiệp không còn chỉ hỏi “làm sao để lớn hơn?”, mà bắt đầu hỏi “lớn để làm gì?”. Sự thay đổi này đánh dấu bước chuyển từ tăng trưởng sang phát triển. Tăng trưởng là về quy mô. Phát triển là về chiều sâu.
    Trong lịch sử kinh doanh, những doanh nghiệp sống lâu nhất không phải là những doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận, mà là những doanh nghiệp trung thành với lý tưởng cốt lõi, ngay cả khi phải hy sinh một phần lợi ích trước mắt. Chính sự trung thành đó tạo ra niềm tin dài hạn từ khách hàng, nhân sự và xã hội.
    HNI xác định lý tưởng không phải là thứ áp đặt từ bên ngoài, mà là thứ được tinh lọc từ bên trong. Lý tưởng HNI không nhằm tạo ra một nhóm doanh nhân khác biệt để tự hào, mà để tạo ra một chuẩn mực mới: doanh nhân phát triển kinh tế nhưng không tách rời trách nhiệm xã hội và đạo đức.
    Sống có lý tưởng giúp doanh nhân đứng vững trước những cám dỗ tinh vi nhất. Khi có cơ hội kiếm tiền lớn nhưng đi ngược lại giá trị cốt lõi, lý tưởng sẽ lên tiếng. Khi thị trường ủng hộ những mô hình dễ dãi, lý tưởng nhắc rằng: đi nhanh không quan trọng bằng đi đúng.
    Lý tưởng cũng là nền tảng của văn hóa doanh nghiệp. Nhân sự không gắn bó lâu dài với một nơi chỉ vì lương thưởng. Họ gắn bó khi cảm thấy mình đang góp phần vào một điều có ý nghĩa. Một doanh nghiệp có lý tưởng rõ ràng sẽ thu hút những con người phù hợp và tự nhiên loại bỏ những người không cùng giá trị.
    Trong những thời điểm khủng hoảng, lý tưởng trở thành điểm tựa tinh thần. Khi doanh thu giảm, khi thị trường bất ổn, khi truyền thông gây áp lực, lý tưởng giúp lãnh đạo không đưa ra những quyết định hoảng loạn. Nó giữ cho doanh nghiệp không đánh mất chính mình để tồn tại thêm một thời gian ngắn.
    Sống có lý tưởng cũng là cách doanh nghiệp tạo ra di sản. Tiền có thể mất giá. Công nghệ có thể lỗi thời. Nhưng lý tưởng, nếu đủ sâu và đủ thật, sẽ được truyền lại qua nhiều thế hệ. Đó là lý do vì sao có những doanh nghiệp tồn tại hàng trăm năm, dù đã trải qua nhiều biến động kinh tế và xã hội.
    Lý tưởng không cần phải vĩ đại để bắt đầu. Nhưng nó cần trung thực. Một lý tưởng được xây trên sự giả tạo sẽ sụp đổ ngay khi gặp thử thách đầu tiên. Ngược lại, một lý tưởng xuất phát từ mong muốn đóng góp thật sự, dù nhỏ, sẽ lớn dần theo thời gian.
    HNI không kêu gọi doanh nhân trở thành anh hùng. HNI kêu gọi doanh nhân trở thành người giữ trục giá trị. Khi mỗi doanh nghiệp giữ được trục của mình, xã hội sẽ không bị kéo lệch bởi những cơn sóng ngắn hạn.
    Sống có lý tưởng không làm doanh nghiệp tránh được khó khăn. Nhưng nó giúp doanh nghiệp biết vì sao mình phải vượt qua khó khăn đó. Và khi biết “vì sao”, con người có thể chịu đựng gần như mọi “như thế nào”.
    HNI 21/12: **CHƯƠNG 9: SỐNG CÓ LÝ TƯỞNG – CỘT MỐC PHÁT TRIỂN DOANH NGHIỆP BỀN VỮNG** Không có doanh nghiệp bền vững nếu người lãnh đạo không có lý tưởng. Và không có lý tưởng thật nếu nó không đủ mạnh để dẫn đường khi lợi nhuận ngắn hạn gọi tên. Trong kinh doanh, lý tưởng thường bị hiểu sai. Có người xem lý tưởng là thứ xa xỉ, chỉ phù hợp khi doanh nghiệp đã đủ lớn. Có người lại xem lý tưởng như một khẩu hiệu trang trí, treo trên tường cho đẹp. Nhưng trên thực tế, lý tưởng không phải là thứ đến sau thành công. Lý tưởng là thứ quyết định bạn sẽ đi đến đâu, ngay từ lúc bắt đầu. Lý tưởng không đối lập với thực tế. Ngược lại, nó là trục định hướng để doanh nghiệp không bị thực tế bào mòn. Khi không có lý tưởng, doanh nghiệp sẽ bị kéo đi bởi áp lực thị trường, bởi sự so sánh, bởi nỗi sợ bị bỏ lại phía sau. Khi đó, mỗi quyết định đều mang tính phản ứng, không còn chủ động. Sống có lý tưởng trong kinh doanh không có nghĩa là mơ mộng. Nó có nghĩa là biết mình đang xây dựng điều gì lớn hơn lợi nhuận. Lý tưởng trả lời cho những câu hỏi mà tiền không trả lời được: – Vì sao doanh nghiệp này tồn tại? – Nếu ngày mai doanh nghiệp biến mất, xã hội mất đi điều gì? – Điều gì là không được phép đánh đổi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào? Doanh nghiệp không có lý tưởng sẽ phát triển rất nhanh trong giai đoạn đầu, nhưng sớm chạm trần. Khi thị trường thay đổi, khi lợi thế cũ mất đi, họ không còn điểm tựa để tái cấu trúc. Ngược lại, doanh nghiệp có lý tưởng có thể chậm hơn, nhưng họ có la bàn. Và khi có la bàn, họ có thể đi đường vòng mà không lạc hướng. Lý tưởng chính là cột mốc trưởng thành của doanh nghiệp. Đó là lúc doanh nghiệp không còn chỉ hỏi “làm sao để lớn hơn?”, mà bắt đầu hỏi “lớn để làm gì?”. Sự thay đổi này đánh dấu bước chuyển từ tăng trưởng sang phát triển. Tăng trưởng là về quy mô. Phát triển là về chiều sâu. Trong lịch sử kinh doanh, những doanh nghiệp sống lâu nhất không phải là những doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận, mà là những doanh nghiệp trung thành với lý tưởng cốt lõi, ngay cả khi phải hy sinh một phần lợi ích trước mắt. Chính sự trung thành đó tạo ra niềm tin dài hạn từ khách hàng, nhân sự và xã hội. HNI xác định lý tưởng không phải là thứ áp đặt từ bên ngoài, mà là thứ được tinh lọc từ bên trong. Lý tưởng HNI không nhằm tạo ra một nhóm doanh nhân khác biệt để tự hào, mà để tạo ra một chuẩn mực mới: doanh nhân phát triển kinh tế nhưng không tách rời trách nhiệm xã hội và đạo đức. Sống có lý tưởng giúp doanh nhân đứng vững trước những cám dỗ tinh vi nhất. Khi có cơ hội kiếm tiền lớn nhưng đi ngược lại giá trị cốt lõi, lý tưởng sẽ lên tiếng. Khi thị trường ủng hộ những mô hình dễ dãi, lý tưởng nhắc rằng: đi nhanh không quan trọng bằng đi đúng. Lý tưởng cũng là nền tảng của văn hóa doanh nghiệp. Nhân sự không gắn bó lâu dài với một nơi chỉ vì lương thưởng. Họ gắn bó khi cảm thấy mình đang góp phần vào một điều có ý nghĩa. Một doanh nghiệp có lý tưởng rõ ràng sẽ thu hút những con người phù hợp và tự nhiên loại bỏ những người không cùng giá trị. Trong những thời điểm khủng hoảng, lý tưởng trở thành điểm tựa tinh thần. Khi doanh thu giảm, khi thị trường bất ổn, khi truyền thông gây áp lực, lý tưởng giúp lãnh đạo không đưa ra những quyết định hoảng loạn. Nó giữ cho doanh nghiệp không đánh mất chính mình để tồn tại thêm một thời gian ngắn. Sống có lý tưởng cũng là cách doanh nghiệp tạo ra di sản. Tiền có thể mất giá. Công nghệ có thể lỗi thời. Nhưng lý tưởng, nếu đủ sâu và đủ thật, sẽ được truyền lại qua nhiều thế hệ. Đó là lý do vì sao có những doanh nghiệp tồn tại hàng trăm năm, dù đã trải qua nhiều biến động kinh tế và xã hội. Lý tưởng không cần phải vĩ đại để bắt đầu. Nhưng nó cần trung thực. Một lý tưởng được xây trên sự giả tạo sẽ sụp đổ ngay khi gặp thử thách đầu tiên. Ngược lại, một lý tưởng xuất phát từ mong muốn đóng góp thật sự, dù nhỏ, sẽ lớn dần theo thời gian. HNI không kêu gọi doanh nhân trở thành anh hùng. HNI kêu gọi doanh nhân trở thành người giữ trục giá trị. Khi mỗi doanh nghiệp giữ được trục của mình, xã hội sẽ không bị kéo lệch bởi những cơn sóng ngắn hạn. Sống có lý tưởng không làm doanh nghiệp tránh được khó khăn. Nhưng nó giúp doanh nghiệp biết vì sao mình phải vượt qua khó khăn đó. Và khi biết “vì sao”, con người có thể chịu đựng gần như mọi “như thế nào”.
    Like
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hni 21/12:
    **CHƯƠNG 10: KHI DOANH NHÂN TRỞ THÀNH NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG XÃ HỘI**
    Xã hội không thiếu người kiếm tiền giỏi.
    Xã hội thiếu những người dùng sức ảnh hưởng của mình để dẫn đường.
    Khi doanh nhân đạt đến một ngưỡng nhất định về tài chính, tri thức và tầm ảnh hưởng, họ bước sang một vai trò mới – dù có ý thức hay không. Họ không còn chỉ đại diện cho bản thân hay doanh nghiệp, mà trở thành tín hiệu xã hội. Cách họ sống, cách họ làm giàu, cách họ đối diện với sai lầm và trách nhiệm sẽ âm thầm định hình chuẩn mực cho những người đi sau.
    Doanh nhân vì thế không chỉ là tác nhân kinh tế, mà là tác nhân văn hóa.
    Trong lịch sử, mỗi giai đoạn phát triển của xã hội đều gắn liền với một tầng lớp dẫn đường. Có thời là học giả. Có thời là chính trị gia. Có thời là tôn giáo. Và trong thời đại kinh tế – công nghệ ngày nay, doanh nhân đang giữ vai trò đó, dù chưa được gọi tên đầy đủ.
    Khi doanh nhân chọn kiếm tiền bằng mọi giá, xã hội học theo tư duy “được – mất”. Khi doanh nhân coi thường chuẩn mực đạo đức, xã hội hạ thấp kỳ vọng vào sự tử tế. Ngược lại, khi doanh nhân sống có Đạo, xã hội có thêm niềm tin rằng thành công không nhất thiết phải đánh đổi nhân cách.
    Người dẫn đường xã hội không phải là người đứng cao nhất, mà là người đứng vững nhất trong giông gió. Họ không cần hô hào, không cần giảng dạy, không cần đạo lý hóa người khác. Chính cách họ ra quyết định trong những thời điểm khó khăn đã trở thành bài học sống động.
    Doanh nhân trở thành người dẫn đường khi họ hiểu rằng: ảnh hưởng của mình không dừng lại ở doanh thu, mà lan sang niềm tin, hành vi và kỳ vọng của cộng đồng. Một chính sách nhân sự công bằng có thể thay đổi cuộc đời hàng trăm gia đình. Một lựa chọn minh bạch có thể tạo ra chuẩn mực mới cho cả ngành. Một lần dám chịu trách nhiệm có thể khôi phục niềm tin đang sụp đổ.
    HNI nhìn nhận vai trò này như một trách nhiệm lịch sử, không phải vinh dự cá nhân. Người dẫn đường không phải người không sai, mà là người không trốn tránh khi sai "và dám sửa". Họ hiểu rằng xã hội không cần những hình mẫu hoàn hảo, mà cần những con người thật, đủ bản lĩnh để đứng về phía điều đúng, kể cả khi phải trả giá.
    Doanh nhân dẫn đường xã hội không đứng ngoài chính trị, giáo dục hay văn hóa – nhưng họ không thao túng những lĩnh vực đó. Họ tác động bằng chuẩn mực hành xử, bằng cách làm gương trong minh bạch, trong tôn trọng con người, trong việc đặt lợi ích dài hạn lên trên lợi ích ngắn hạn.
    Một xã hội nơi doanh nhân né tránh vai trò dẫn đường sẽ buộc phải dùng nhiều luật hơn, nhiều kiểm soát hơn, nhiều chế tài hơn. Ngược lại, một xã hội nơi doanh nhân tự giác giữ Đạo sẽ giảm được chi phí giám sát, tăng tốc độ hợp tác và tạo ra môi trường phát triển lành mạnh hơn.
    Người dẫn đường không phải lúc nào cũng được yêu mến. Họ có thể bị hiểu lầm. Có thể bị phản đối. Có thể bị cô lập trong giai đoạn đầu. Nhưng lịch sử cho thấy: những thay đổi bền vững hiếm khi bắt đầu từ số đông, mà từ một nhóm nhỏ đủ kiên định.
    Khi doanh nhân trở thành người dẫn đường xã hội, họ cũng thay đổi cách nhìn về thành công. Thành công không còn đo bằng số tiền tích lũy, mà bằng số người được nâng đỡ, số niềm tin được giữ lại, số chuẩn mực được bảo vệ. Đó là một thước đo khó hơn, nhưng cũng sâu hơn.
    Chương này không kêu gọi doanh nhân gánh vác thế giới. Nó chỉ nhắc rằng: bạn đang có ảnh hưởng, dù muốn hay không. Và khi đã có ảnh hưởng, sự im lặng cũng là một lựa chọn – với hệ quả của nó.
    Phần I của cuốn sách này kết thúc tại đây, nhưng hành trình của Đạo trong kinh doanh chỉ mới bắt đầu. Từ việc hiểu Đạo, giữ Tâm, tránh hệ quả, gánh trách nhiệm, sống có lý tưởng – doanh nhân bước sang một vị trí mới: người kiến tạo niềm tin cho xã hội.
    Nếu mỗi doanh nhân đủ tỉnh táo để không đánh mất mình trong quá trình làm giàu, xã hội sẽ không cần phải trả giá quá đắt để sửa sai. Và nếu đủ nhiều doanh nhân dám đứng về phía ánh sáng, thì bóng tối, dù có mạnh đến đâu, cũng sẽ không thể thống trị.
    Khi doanh nhân dẫn đường, xã hội sẽ không lạc hướng.
    Hni 21/12: **CHƯƠNG 10: KHI DOANH NHÂN TRỞ THÀNH NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG XÃ HỘI** Xã hội không thiếu người kiếm tiền giỏi. Xã hội thiếu những người dùng sức ảnh hưởng của mình để dẫn đường. Khi doanh nhân đạt đến một ngưỡng nhất định về tài chính, tri thức và tầm ảnh hưởng, họ bước sang một vai trò mới – dù có ý thức hay không. Họ không còn chỉ đại diện cho bản thân hay doanh nghiệp, mà trở thành tín hiệu xã hội. Cách họ sống, cách họ làm giàu, cách họ đối diện với sai lầm và trách nhiệm sẽ âm thầm định hình chuẩn mực cho những người đi sau. Doanh nhân vì thế không chỉ là tác nhân kinh tế, mà là tác nhân văn hóa. Trong lịch sử, mỗi giai đoạn phát triển của xã hội đều gắn liền với một tầng lớp dẫn đường. Có thời là học giả. Có thời là chính trị gia. Có thời là tôn giáo. Và trong thời đại kinh tế – công nghệ ngày nay, doanh nhân đang giữ vai trò đó, dù chưa được gọi tên đầy đủ. Khi doanh nhân chọn kiếm tiền bằng mọi giá, xã hội học theo tư duy “được – mất”. Khi doanh nhân coi thường chuẩn mực đạo đức, xã hội hạ thấp kỳ vọng vào sự tử tế. Ngược lại, khi doanh nhân sống có Đạo, xã hội có thêm niềm tin rằng thành công không nhất thiết phải đánh đổi nhân cách. Người dẫn đường xã hội không phải là người đứng cao nhất, mà là người đứng vững nhất trong giông gió. Họ không cần hô hào, không cần giảng dạy, không cần đạo lý hóa người khác. Chính cách họ ra quyết định trong những thời điểm khó khăn đã trở thành bài học sống động. Doanh nhân trở thành người dẫn đường khi họ hiểu rằng: ảnh hưởng của mình không dừng lại ở doanh thu, mà lan sang niềm tin, hành vi và kỳ vọng của cộng đồng. Một chính sách nhân sự công bằng có thể thay đổi cuộc đời hàng trăm gia đình. Một lựa chọn minh bạch có thể tạo ra chuẩn mực mới cho cả ngành. Một lần dám chịu trách nhiệm có thể khôi phục niềm tin đang sụp đổ. HNI nhìn nhận vai trò này như một trách nhiệm lịch sử, không phải vinh dự cá nhân. Người dẫn đường không phải người không sai, mà là người không trốn tránh khi sai "và dám sửa". Họ hiểu rằng xã hội không cần những hình mẫu hoàn hảo, mà cần những con người thật, đủ bản lĩnh để đứng về phía điều đúng, kể cả khi phải trả giá. Doanh nhân dẫn đường xã hội không đứng ngoài chính trị, giáo dục hay văn hóa – nhưng họ không thao túng những lĩnh vực đó. Họ tác động bằng chuẩn mực hành xử, bằng cách làm gương trong minh bạch, trong tôn trọng con người, trong việc đặt lợi ích dài hạn lên trên lợi ích ngắn hạn. Một xã hội nơi doanh nhân né tránh vai trò dẫn đường sẽ buộc phải dùng nhiều luật hơn, nhiều kiểm soát hơn, nhiều chế tài hơn. Ngược lại, một xã hội nơi doanh nhân tự giác giữ Đạo sẽ giảm được chi phí giám sát, tăng tốc độ hợp tác và tạo ra môi trường phát triển lành mạnh hơn. Người dẫn đường không phải lúc nào cũng được yêu mến. Họ có thể bị hiểu lầm. Có thể bị phản đối. Có thể bị cô lập trong giai đoạn đầu. Nhưng lịch sử cho thấy: những thay đổi bền vững hiếm khi bắt đầu từ số đông, mà từ một nhóm nhỏ đủ kiên định. Khi doanh nhân trở thành người dẫn đường xã hội, họ cũng thay đổi cách nhìn về thành công. Thành công không còn đo bằng số tiền tích lũy, mà bằng số người được nâng đỡ, số niềm tin được giữ lại, số chuẩn mực được bảo vệ. Đó là một thước đo khó hơn, nhưng cũng sâu hơn. Chương này không kêu gọi doanh nhân gánh vác thế giới. Nó chỉ nhắc rằng: bạn đang có ảnh hưởng, dù muốn hay không. Và khi đã có ảnh hưởng, sự im lặng cũng là một lựa chọn – với hệ quả của nó. Phần I của cuốn sách này kết thúc tại đây, nhưng hành trình của Đạo trong kinh doanh chỉ mới bắt đầu. Từ việc hiểu Đạo, giữ Tâm, tránh hệ quả, gánh trách nhiệm, sống có lý tưởng – doanh nhân bước sang một vị trí mới: người kiến tạo niềm tin cho xã hội. Nếu mỗi doanh nhân đủ tỉnh táo để không đánh mất mình trong quá trình làm giàu, xã hội sẽ không cần phải trả giá quá đắt để sửa sai. Và nếu đủ nhiều doanh nhân dám đứng về phía ánh sáng, thì bóng tối, dù có mạnh đến đâu, cũng sẽ không thể thống trị. Khi doanh nhân dẫn đường, xã hội sẽ không lạc hướng.
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21/12:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG
    Làm ăn đâu chỉ hôm nay
    Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng
    Ban đầu ai cũng ước mong
    Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh
    Tiền vào, lòng dễ chênh chao
    Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi
    Lý tưởng không phải lời môi
    Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời
    Khi lời mời gọi hơn người
    Khi con số đẹp lấn dời lương tâm

    Có câu hỏi đứng âm thầm
    Việc này còn đúng với phần ta theo?

    Doanh nghiệp lớn bởi bao điều
    Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do

    Lớn để làm gì, vì đâu?
    Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn

    Có người đi rất huy hoàng
    Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác

    Có người bước chậm, không nhanh
    Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi

    Lý tưởng như ngọn hải đăng
    Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi

    Thị trường đổi sắc từng khi
    Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi

    Nhân viên đâu chỉ vì tiền
    Họ đi vì thấy con đường có tâm

    Doanh nghiệp sống được trăm năm
    Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình

    Lý tưởng không giúp né đòn
    Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn

    Qua rồi biến động, suy tàn
    Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng

    Tiền rồi cũng sẽ hao mòn
    Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi

    Chỉ còn giá trị con người
    Được trao lại mãi cho đời phía sau

    Không cần lý tưởng quá cao
    Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm

    Làm ăn, trước hết làm người
    Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần

    Lý tưởng là cột mốc sâu
    Để khi đứng lại, biết đâu là mình

    Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh
    Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài

    Đi xa không bởi bước dài
    Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    HNI 21/12: BÀI THƠ CHƯƠNG 9: NGỌN ĐÈN LÝ TƯỞNG Làm ăn đâu chỉ hôm nay Không có lý tưởng, lạc ngay giữa dòng Ban đầu ai cũng ước mong Lớn lên rồi lại chạy vòng lợi danh Tiền vào, lòng dễ chênh chao Không neo giá trị, thuyền nào cũng trôi Lý tưởng không phải lời môi Mà là thứ giữ ta thôi giữa đời Khi lời mời gọi hơn người Khi con số đẹp lấn dời lương tâm Có câu hỏi đứng âm thầm Việc này còn đúng với phần ta theo? Doanh nghiệp lớn bởi bao điều Nhưng bền hay đổ, bởi chiều lý do Lớn để làm gì, vì đâu? Không lời đáp ấy, đi sâu cũng mòn Có người đi rất huy hoàng Nhưng đến giữa chặng, lạc sang lối khác Có người bước chậm, không nhanh Mà chân không lệch, ánh đèn còn soi Lý tưởng như ngọn hải đăng Giữa đêm giông bão, giữ đường thuyền đi Thị trường đổi sắc từng khi Không lý tưởng, dễ quay về dễ dãi Nhân viên đâu chỉ vì tiền Họ đi vì thấy con đường có tâm Doanh nghiệp sống được trăm năm Không nhờ khôn vặt, mà nhờ giữ mình Lý tưởng không giúp né đòn Nhưng cho sức đứng khi cơn sóng tràn Qua rồi biến động, suy tàn Ai còn giữ trục, kẻ tan giữa dòng Tiền rồi cũng sẽ hao mòn Công nghệ rồi sẽ lỗi thời mà thôi Chỉ còn giá trị con người Được trao lại mãi cho đời phía sau Không cần lý tưởng quá cao Chỉ cần chân thật, đi vào được tâm Làm ăn, trước hết làm người Giữ cho được hướng giữa đời xoay vần Lý tưởng là cột mốc sâu Để khi đứng lại, biết đâu là mình Doanh nghiệp có thể nhỏ xinh Nhưng nếu có lý tưởng, đường sinh rất dài Đi xa không bởi bước dài Mà vì không lạc giữa hoài lợi danh
    Like
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CÂU ĐỐ SÁNG 21/12 ĐỀ 1 : Viết 10 lời biết ơn dành cho mạng xã hội HNI
    1. Biết ơn ơn HNI đã kiến tạo một môi trường giao lưu tri thức đầy nhân văn.
    2. Biết ơn mạng XH HNI vì đã kết nối những thành viên cùng tần số lại với nhau.
    3. Biết ơn nền tảng HNI vì đã mở ra không gian phát triển trí tuệ cộng đồng.
    4. Biết ơn HNI đã góp phần nâng cao giá trị chia sẻ và học hỏi.
    5. Biết ơn sự hiện diện của HNI như một điểm tựa tinh thần cho hành trình tri thức.
    6. Biết ơn HNI vì luôn duy trì chuẩn mực văn hóa và tôn trọng người dùng.
    7. Biết ơn những đóng góp bền bỉ của HNI cho sự phát triển cộng đồng.
    8. Biết ơn mạng XH HNI đã truyền cảm hứng tích cực đến mọi thế hệ.
    9. Biết ơn HNI đã làm phong phú thêm đời sống tinh thần và trí tuệ của tôi.
    10. Biết ơn sâu sắc đến HNI – nơi khơi nguồn sáng tạo và kết nối bền vững. ĐỀ 2 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 2 Chương 2 “Tuyên ngôn Nhà Xanh” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải thể hiện rõ triết lý phát triển bền vững dựa trên xanh thật – giá trị thật – bền vững thật. Tác giả nhấn mạnh rằng “xanh” không chỉ là khẩu hiệu mà phải được chứng minh bằng hành động, công nghệ và trách nhiệm xã hội. Tuyên ngôn khẳng định con đường phát triển lâu dài, hài hòa giữa kinh tế, môi trường và con người, tạo nền tảng vững chắc cho tương lai.
    ĐỀ 3 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 2 Chương 2 “Tuyên ngôn HLAND – HCAPITAL LAND” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải khẳng định triết lý phát triển dựa trên kỷ luật vốn, minh bạch và giá trị dài hạn. Tác giả nhấn mạnh quản trị tài chính chặt chẽ là nền tảng cho niềm tin và tăng trưởng bền vững. HLAND hướng đến đầu tư có trách nhiệm, tạo giá trị thực cho doanh nghiệp, nhà đầu tư và xã hội trong dài hạn.
    ĐỀ 4 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 11 Chương 11 lý giải thuyết phục việc lựa chọn mô hình xe lưu động thay cho cửa hàng cố định trong hệ sinh thái H’FOOD – H’GREEN – HCOIN. Mô hình này thể hiện tư duy linh hoạt, tối ưu chi phí, dễ mở rộng và nhanh chóng tiếp cận người tiêu dùng. Tác giả nhấn mạnh khả năng thích ứng với thị trường, giảm rủi ro vận hành, đồng thời kết nối tiêu dùng xanh với công nghệ tài chính, tạo nên một hệ sinh thái năng động và bền vững.
    ĐỀ 5 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 45 Chương 45 “Hoo – Trường tồn cùng vũ trụ” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải mang màu sắc triết lý sâu sắc. Tác giả không chỉ nói về sự tồn tại của một tổ chức hay hệ sinh thái, mà hướng đến quy luật trường tồn hài hòa với tự nhiên và vũ trụ. Hoo được nhìn nhận như một thực thể sống, biết tự điều chỉnh, kế thừa và phát triển bền vững, vượt lên giới hạn thời gian để tạo giá trị lâu dài cho con người và xã hội.
    ĐỀ 6 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 1
    Chương 1 “Lời nói đầu của tác giả” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải thể hiện rõ tầm nhìn, khát vọng và trách nhiệm của người kiến tạo. Tác giả chia sẻ hành trình suy tư, trải nghiệm và niềm tin vào một mô hình phát triển bền vững cho doanh nhân Việt. Lời mở đầu không chỉ dẫn dắt nội dung toàn sách mà còn truyền cảm hứng về tư duy đổi mới, minh bạch và phụng sự xã hội.



    .
    CÂU ĐỐ SÁNG 21/12 ĐỀ 1 : Viết 10 lời biết ơn dành cho mạng xã hội HNI 1. Biết ơn ơn HNI đã kiến tạo một môi trường giao lưu tri thức đầy nhân văn. 2. Biết ơn mạng XH HNI vì đã kết nối những thành viên cùng tần số lại với nhau. 3. Biết ơn nền tảng HNI vì đã mở ra không gian phát triển trí tuệ cộng đồng. 4. Biết ơn HNI đã góp phần nâng cao giá trị chia sẻ và học hỏi. 5. Biết ơn sự hiện diện của HNI như một điểm tựa tinh thần cho hành trình tri thức. 6. Biết ơn HNI vì luôn duy trì chuẩn mực văn hóa và tôn trọng người dùng. 7. Biết ơn những đóng góp bền bỉ của HNI cho sự phát triển cộng đồng. 8. Biết ơn mạng XH HNI đã truyền cảm hứng tích cực đến mọi thế hệ. 9. Biết ơn HNI đã làm phong phú thêm đời sống tinh thần và trí tuệ của tôi. 10. Biết ơn sâu sắc đến HNI – nơi khơi nguồn sáng tạo và kết nối bền vững. ĐỀ 2 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 2 Chương 2 “Tuyên ngôn Nhà Xanh” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải thể hiện rõ triết lý phát triển bền vững dựa trên xanh thật – giá trị thật – bền vững thật. Tác giả nhấn mạnh rằng “xanh” không chỉ là khẩu hiệu mà phải được chứng minh bằng hành động, công nghệ và trách nhiệm xã hội. Tuyên ngôn khẳng định con đường phát triển lâu dài, hài hòa giữa kinh tế, môi trường và con người, tạo nền tảng vững chắc cho tương lai. ĐỀ 3 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 2 Chương 2 “Tuyên ngôn HLAND – HCAPITAL LAND” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải khẳng định triết lý phát triển dựa trên kỷ luật vốn, minh bạch và giá trị dài hạn. Tác giả nhấn mạnh quản trị tài chính chặt chẽ là nền tảng cho niềm tin và tăng trưởng bền vững. HLAND hướng đến đầu tư có trách nhiệm, tạo giá trị thực cho doanh nghiệp, nhà đầu tư và xã hội trong dài hạn. ĐỀ 4 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 11 Chương 11 lý giải thuyết phục việc lựa chọn mô hình xe lưu động thay cho cửa hàng cố định trong hệ sinh thái H’FOOD – H’GREEN – HCOIN. Mô hình này thể hiện tư duy linh hoạt, tối ưu chi phí, dễ mở rộng và nhanh chóng tiếp cận người tiêu dùng. Tác giả nhấn mạnh khả năng thích ứng với thị trường, giảm rủi ro vận hành, đồng thời kết nối tiêu dùng xanh với công nghệ tài chính, tạo nên một hệ sinh thái năng động và bền vững. ĐỀ 5 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 45 Chương 45 “Hoo – Trường tồn cùng vũ trụ” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải mang màu sắc triết lý sâu sắc. Tác giả không chỉ nói về sự tồn tại của một tổ chức hay hệ sinh thái, mà hướng đến quy luật trường tồn hài hòa với tự nhiên và vũ trụ. Hoo được nhìn nhận như một thực thể sống, biết tự điều chỉnh, kế thừa và phát triển bền vững, vượt lên giới hạn thời gian để tạo giá trị lâu dài cho con người và xã hội. ĐỀ 6 : CẢM NHẬN CHƯƠNG 1 Chương 1 “Lời nói đầu của tác giả” trong Sách Trắng của Henry Le – Lê Đình Hải thể hiện rõ tầm nhìn, khát vọng và trách nhiệm của người kiến tạo. Tác giả chia sẻ hành trình suy tư, trải nghiệm và niềm tin vào một mô hình phát triển bền vững cho doanh nhân Việt. Lời mở đầu không chỉ dẫn dắt nội dung toàn sách mà còn truyền cảm hứng về tư duy đổi mới, minh bạch và phụng sự xã hội. .
    Like
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21/12:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 10: NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG XÃ HỘI
    Xã hội nào thiếu người giàu
    Chỉ thiếu người dám đi đầu giữ tâm
    Tiền sinh ra giữa thăng trầm
    Nhưng người dẫn lối phải cầm được la
    Doanh nhân bước tới ngã ba
    Không còn sống chỉ vì ta với mình
    Một lời nói, một quyết định
    Có khi xoay chuyển cả nghìn phận sau
    Không ai gọi, chẳng ai trao
    Vai trò dẫn hướng đến vào tự nhiên

    Khi anh giữ được chữ “nghĩa”
    Giữa vòng xoáy lợi – danh – quyền – tiền

    Xã hội bớt những hoài nghi
    Niềm tin được vá từ khiêm nhường

    Người dẫn đường chẳng phô trương
    Không cần diễn thuyết giữa đường đông vui

    Chỉ cần đứng vững mà thôi
    Giông lên vẫn giữ một đời thẳng ngay

    Có thể thiệt trước hôm nay
    Nhưng giữ được hướng cho ngày mai xa

    Doanh nhân không đứng ngoài ta
    Ảnh hưởng lan tới từng nhà, từng người

    Làm giàu mà giữ được người
    Ấy là phú quý suốt đời không phai

    Có người lên rất nhanh tay
    Nhưng bỏ lại phía sau này niềm tin

    Có người bước chậm, lặng thinh
    Mà đường họ mở dài nghìn dặm xa

    Dẫn đường đâu phải cao xa
    Là khi chọn đúng lúc ta dễ lầm

    Không lấy bóng tối làm thang
    Không leo lên từ vết loang lương tri

    Xã hội mạnh bởi điều gì?
    Bởi người có lực vẫn đi có đường

    Doanh nhân nếu giữ được phương
    Sẽ thành cột mốc giữa trường biến thiên

    Tiền rồi cũng sẽ đổi tên
    Chỉ còn dấu cách con tim đã làm

    Không ai nhớ bảng vàng son
    Chỉ nhớ ai đã giữ tròn niềm tin

    Khi người dẫn lối đứng im
    Là xã hội đã nghiêng thêm một chiều

    Khi người có lực chọn điều
    Thuận đạo, ánh sáng lan nhiều phía sau

    Phần một khép lại nơi đây
    Đạo làm gốc rễ, dẫn ngày tương lai

    Khi doanh nhân giữ được mình
    Xã hội tự khắc hồi sinh đường dài
    HNI 21/12: BÀI THƠ CHƯƠNG 10: NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG XÃ HỘI Xã hội nào thiếu người giàu Chỉ thiếu người dám đi đầu giữ tâm Tiền sinh ra giữa thăng trầm Nhưng người dẫn lối phải cầm được la Doanh nhân bước tới ngã ba Không còn sống chỉ vì ta với mình Một lời nói, một quyết định Có khi xoay chuyển cả nghìn phận sau Không ai gọi, chẳng ai trao Vai trò dẫn hướng đến vào tự nhiên Khi anh giữ được chữ “nghĩa” Giữa vòng xoáy lợi – danh – quyền – tiền Xã hội bớt những hoài nghi Niềm tin được vá từ khiêm nhường Người dẫn đường chẳng phô trương Không cần diễn thuyết giữa đường đông vui Chỉ cần đứng vững mà thôi Giông lên vẫn giữ một đời thẳng ngay Có thể thiệt trước hôm nay Nhưng giữ được hướng cho ngày mai xa Doanh nhân không đứng ngoài ta Ảnh hưởng lan tới từng nhà, từng người Làm giàu mà giữ được người Ấy là phú quý suốt đời không phai Có người lên rất nhanh tay Nhưng bỏ lại phía sau này niềm tin Có người bước chậm, lặng thinh Mà đường họ mở dài nghìn dặm xa Dẫn đường đâu phải cao xa Là khi chọn đúng lúc ta dễ lầm Không lấy bóng tối làm thang Không leo lên từ vết loang lương tri Xã hội mạnh bởi điều gì? Bởi người có lực vẫn đi có đường Doanh nhân nếu giữ được phương Sẽ thành cột mốc giữa trường biến thiên Tiền rồi cũng sẽ đổi tên Chỉ còn dấu cách con tim đã làm Không ai nhớ bảng vàng son Chỉ nhớ ai đã giữ tròn niềm tin Khi người dẫn lối đứng im Là xã hội đã nghiêng thêm một chiều Khi người có lực chọn điều Thuận đạo, ánh sáng lan nhiều phía sau Phần một khép lại nơi đây Đạo làm gốc rễ, dẫn ngày tương lai Khi doanh nhân giữ được mình Xã hội tự khắc hồi sinh đường dài
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ