• HNI 24-12
    CHƯƠNG 21: HNI LÀ GÌ – VÌ SAO CẦN MỘT CỘNG ĐỒNG DOANH NHÂN MỚI?

    Thế giới không thiếu doanh nhân.
    Thế giới chỉ thiếu doanh nhân có Đạo.
    Trong nhiều thập niên qua, kinh doanh phát triển với tốc độ chưa từng có. Công nghệ bùng nổ, vốn lưu chuyển toàn cầu, biên giới bị xóa mờ. Nhưng song song với đó là một sự thật đáng lo ngại: niềm tin xã hội suy kiệt, đạo đức kinh doanh bị bào mòn, và hình ảnh doanh nhân ngày càng xa rời vai trò dẫn dắt văn minh.

    Chính trong bối cảnh đó, HNI – Hội Doanh Nhân HNI Toàn Cầu ra đời. Không phải để cạnh tranh với bất kỳ tổ chức nào. Không phải để giành quyền lực. Mà để lấp đầy một khoảng trống đạo đức đang ngày càng lớn trong thế giới kinh doanh hiện đại.

    1. HNI không phải là một hiệp hội thông thường

    HNI không được sinh ra từ nhu cầu hình thức.

    HNI không tồn tại để tổ chức tiệc, trao danh xưng hay khoác lên doanh nhân những tấm huy hiệu rỗng.

    HNI là một hệ tư tưởng – một chuẩn mực – một lời thề sống.

    Khác với các hội doanh nghiệp truyền thống vốn tập trung vào:

    Lợi ích ngành nghề

    Quan hệ – lobby – đặc quyền

    Tăng trưởng bằng mọi giá

    HNI đặt câu hỏi căn bản hơn:

    > Doanh nhân tồn tại để làm gì trong xã hội này?

    Và câu trả lời của HNI là:

    Doanh nhân là người kiến tạo niềm tin, dẫn dắt giá trị, và bảo vệ tương lai xã hội thông qua kinh doanh tử tế.

    2. Vì sao thế giới cần một cộng đồng doanh nhân mới?

    Bởi mô hình doanh nhân cũ đang bộc lộ giới hạn nghiêm trọng.

    Chúng ta đã thấy:

    Doanh nghiệp lớn sụp đổ vì gian dối

    Tập đoàn nghìn tỷ bị tẩy chay vì vô nhân đạo

    Hệ thống tài chính gây khủng hoảng vì lòng tham

    Cộng đồng bị tổn thương vì những “thành công giả tạo”

    Khi lợi nhuận bị tách rời khỏi đạo đức, kinh doanh trở thành con dao hai lưỡi. Nó có thể tạo ra của cải, nhưng cũng có thể hủy hoại nền tảng xã hội.

    HNI ra đời để khẳng định một chân lý:

    > Kinh doanh không có Đạo là kinh doanh ngắn hạn.

    Doanh nhân không có Đạo là rủi ro của xã hội.

    3. HNI là một cộng đồng dựa trên Đạo – không dựa trên quyền lực

    Trong HNI:

    Không ai đứng trên Đạo

    Không ai miễn trừ chuẩn mực

    Không ai được phép làm giàu bằng cách làm tổn hại cộng đồng

    Tư cách thành viên HNI không mua được bằng tiền.

    Chỉ có thể được xây dựng bằng hành vi nhất quán.

    HNI không hỏi:

    Bạn giàu bao nhiêu?

    Doanh nghiệp bạn lớn cỡ nào?
    HNI 24-12 CHƯƠNG 21: HNI LÀ GÌ – VÌ SAO CẦN MỘT CỘNG ĐỒNG DOANH NHÂN MỚI? Thế giới không thiếu doanh nhân. Thế giới chỉ thiếu doanh nhân có Đạo. Trong nhiều thập niên qua, kinh doanh phát triển với tốc độ chưa từng có. Công nghệ bùng nổ, vốn lưu chuyển toàn cầu, biên giới bị xóa mờ. Nhưng song song với đó là một sự thật đáng lo ngại: niềm tin xã hội suy kiệt, đạo đức kinh doanh bị bào mòn, và hình ảnh doanh nhân ngày càng xa rời vai trò dẫn dắt văn minh. Chính trong bối cảnh đó, HNI – Hội Doanh Nhân HNI Toàn Cầu ra đời. Không phải để cạnh tranh với bất kỳ tổ chức nào. Không phải để giành quyền lực. Mà để lấp đầy một khoảng trống đạo đức đang ngày càng lớn trong thế giới kinh doanh hiện đại. 1. HNI không phải là một hiệp hội thông thường HNI không được sinh ra từ nhu cầu hình thức. HNI không tồn tại để tổ chức tiệc, trao danh xưng hay khoác lên doanh nhân những tấm huy hiệu rỗng. HNI là một hệ tư tưởng – một chuẩn mực – một lời thề sống. Khác với các hội doanh nghiệp truyền thống vốn tập trung vào: Lợi ích ngành nghề Quan hệ – lobby – đặc quyền Tăng trưởng bằng mọi giá HNI đặt câu hỏi căn bản hơn: > Doanh nhân tồn tại để làm gì trong xã hội này? Và câu trả lời của HNI là: Doanh nhân là người kiến tạo niềm tin, dẫn dắt giá trị, và bảo vệ tương lai xã hội thông qua kinh doanh tử tế. 2. Vì sao thế giới cần một cộng đồng doanh nhân mới? Bởi mô hình doanh nhân cũ đang bộc lộ giới hạn nghiêm trọng. Chúng ta đã thấy: Doanh nghiệp lớn sụp đổ vì gian dối Tập đoàn nghìn tỷ bị tẩy chay vì vô nhân đạo Hệ thống tài chính gây khủng hoảng vì lòng tham Cộng đồng bị tổn thương vì những “thành công giả tạo” Khi lợi nhuận bị tách rời khỏi đạo đức, kinh doanh trở thành con dao hai lưỡi. Nó có thể tạo ra của cải, nhưng cũng có thể hủy hoại nền tảng xã hội. HNI ra đời để khẳng định một chân lý: > Kinh doanh không có Đạo là kinh doanh ngắn hạn. Doanh nhân không có Đạo là rủi ro của xã hội. 3. HNI là một cộng đồng dựa trên Đạo – không dựa trên quyền lực Trong HNI: Không ai đứng trên Đạo Không ai miễn trừ chuẩn mực Không ai được phép làm giàu bằng cách làm tổn hại cộng đồng Tư cách thành viên HNI không mua được bằng tiền. Chỉ có thể được xây dựng bằng hành vi nhất quán. HNI không hỏi: Bạn giàu bao nhiêu? Doanh nghiệp bạn lớn cỡ nào?
    Love
    Like
    Wow
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 24/12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 10:
    SỰ THỐNG TRỊ CỦA CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ BỊ BỎ LẠI

    Cái tôi đứng giữa đời như một bức tường cao,
    che gió, che mưa
    nhưng cũng che luôn ánh sáng.
    Nó thì thầm: “Ta phải hơn người”,
    và gieo vào tim
    nỗi sợ lặng thầm bị tụt lại phía sau.
    Con người chạy,
    không hẳn vì ước mơ,
    mà vì hoảng loạn
    khi thấy người khác đi nhanh hơn mình.
    Tiếng so sánh vang lên mỗi ngày,
    bào mòn niềm vui nhỏ bé
    của việc được là chính mình.
    Cái tôi thích đứng đầu,
    sợ thua kém, sợ mờ nhạt, sợ không được gọi tên.
    Nó dựng lên vỏ bọc thành công,
    đeo mặt nạ mạnh mẽ,
    trong khi bên trong
    là một đứa trẻ run rẩy
    sợ bị bỏ rơi giữa đám đông.
    Ta bám vào danh xưng,
    ôm chặt vai trò,
    coi giá trị bản thân
    là những gì người khác nhìn thấy.
    Nhưng càng nắm,
    tay càng mỏi,
    tâm càng bất an.
    Chỉ khi ta dám bước chậm lại,
    buông bớt cái tôi đang gồng gánh,
    ta mới nghe được nhịp thở thật của mình.
    Không còn cuộc đua,
    không còn ai bỏ lại ai,
    chỉ còn hành trình riêng
    đủ chậm để hiểu,
    đủ sâu để thương.
    Khi cái tôi lắng xuống,
    nỗi sợ cũng tan dần như sương sớm.
    Ta nhận ra:
    không ai đến sau,
    không ai ở trước,
    chỉ có mỗi người
    đang học cách trở về
    với chính mình.
    HNI 24/12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 10: SỰ THỐNG TRỊ CỦA CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ BỊ BỎ LẠI Cái tôi đứng giữa đời như một bức tường cao, che gió, che mưa nhưng cũng che luôn ánh sáng. Nó thì thầm: “Ta phải hơn người”, và gieo vào tim nỗi sợ lặng thầm bị tụt lại phía sau. Con người chạy, không hẳn vì ước mơ, mà vì hoảng loạn khi thấy người khác đi nhanh hơn mình. Tiếng so sánh vang lên mỗi ngày, bào mòn niềm vui nhỏ bé của việc được là chính mình. Cái tôi thích đứng đầu, sợ thua kém, sợ mờ nhạt, sợ không được gọi tên. Nó dựng lên vỏ bọc thành công, đeo mặt nạ mạnh mẽ, trong khi bên trong là một đứa trẻ run rẩy sợ bị bỏ rơi giữa đám đông. Ta bám vào danh xưng, ôm chặt vai trò, coi giá trị bản thân là những gì người khác nhìn thấy. Nhưng càng nắm, tay càng mỏi, tâm càng bất an. Chỉ khi ta dám bước chậm lại, buông bớt cái tôi đang gồng gánh, ta mới nghe được nhịp thở thật của mình. Không còn cuộc đua, không còn ai bỏ lại ai, chỉ còn hành trình riêng đủ chậm để hiểu, đủ sâu để thương. Khi cái tôi lắng xuống, nỗi sợ cũng tan dần như sương sớm. Ta nhận ra: không ai đến sau, không ai ở trước, chỉ có mỗi người đang học cách trở về với chính mình.
    Like
    Love
    Wow
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 24/12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 11 :
    GIÁO DỤC CHÚ TRỌNG KIẾN THỨC, BỎ QUÊN TRÍ TUỆ SỐNG

    Chúng ta dạy trẻ em
    cách ghi nhớ thật nhiều,
    nhưng ít khi dạy
    cách lắng nghe chính mình.
    Trang sách dày lên mỗi năm,
    còn trái tim thì mỏng dần
    vì không được hỏi han.
    Lớp học đầy công thức,
    định nghĩa, bài kiểm tra.
    Người ta đo trí thông minh
    bằng điểm số,
    nhưng không đo được
    một đứa trẻ
    đang vui hay đang mệt mỏi.
    Ta dạy cách chiến thắng,
    mà quên dạy cách chấp nhận thua.
    Dạy cách nói cho hay,
    mà quên dạy cách im lặng đúng lúc.
    Dạy cách leo cao,
    mà quên hỏi:
    đứng trên cao rồi
    có còn thấy người bên dưới?
    Nhiều người tốt nghiệp rất giỏi,
    nhưng lạc lối khi bước vào đời.
    Biết tính toán thiệt hơn,
    mà không biết giữ bình an.
    Biết chạy theo mục tiêu,
    mà không biết dừng lại
    khi tâm hồn kiệt sức.
    Giáo dục trao cho ta bản đồ,
    nhưng quên chỉ cách đọc bầu trời.
    Cho chiếc thước đo thành công,
    nhưng không dạy
    cách đo hạnh phúc.
    Cho kiến thức để sống,
    mà thiếu trí tuệ
    để sống cho ra sống.
    Chỉ khi học lại từ điều rất nhỏ:
    biết ơn một ngày bình thường,
    nhận diện một cảm xúc buồn,
    chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình,
    ta mới bắt đầu
    một nền giáo dục khác —
    giáo dục làm người.
    Khi trí tuệ sống được gọi tên,
    kiến thức mới tìm được chỗ đứng.
    Và con người,
    sau bao năm học hỏi,
    cuối cùng học được
    cách sống hiền hòa
    với chính mình
    và với đời.
    HNI 24/12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 11 : GIÁO DỤC CHÚ TRỌNG KIẾN THỨC, BỎ QUÊN TRÍ TUỆ SỐNG Chúng ta dạy trẻ em cách ghi nhớ thật nhiều, nhưng ít khi dạy cách lắng nghe chính mình. Trang sách dày lên mỗi năm, còn trái tim thì mỏng dần vì không được hỏi han. Lớp học đầy công thức, định nghĩa, bài kiểm tra. Người ta đo trí thông minh bằng điểm số, nhưng không đo được một đứa trẻ đang vui hay đang mệt mỏi. Ta dạy cách chiến thắng, mà quên dạy cách chấp nhận thua. Dạy cách nói cho hay, mà quên dạy cách im lặng đúng lúc. Dạy cách leo cao, mà quên hỏi: đứng trên cao rồi có còn thấy người bên dưới? Nhiều người tốt nghiệp rất giỏi, nhưng lạc lối khi bước vào đời. Biết tính toán thiệt hơn, mà không biết giữ bình an. Biết chạy theo mục tiêu, mà không biết dừng lại khi tâm hồn kiệt sức. Giáo dục trao cho ta bản đồ, nhưng quên chỉ cách đọc bầu trời. Cho chiếc thước đo thành công, nhưng không dạy cách đo hạnh phúc. Cho kiến thức để sống, mà thiếu trí tuệ để sống cho ra sống. Chỉ khi học lại từ điều rất nhỏ: biết ơn một ngày bình thường, nhận diện một cảm xúc buồn, chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình, ta mới bắt đầu một nền giáo dục khác — giáo dục làm người. Khi trí tuệ sống được gọi tên, kiến thức mới tìm được chỗ đứng. Và con người, sau bao năm học hỏi, cuối cùng học được cách sống hiền hòa với chính mình và với đời.
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    8
    2 Comments 0 Shares
  • GẠO NỮ HOÀNG HCOIN – QUEEN RICE

    Tinh hoa hạt ngọc – Chuẩn mực gạo cao cấp cho gia đình hiện đại

    Trong thế giới ẩm thực Á Đông, gạo không chỉ là lương thực, mà còn là nền tảng của sức khỏe, văn hóa và sự thịnh vượng. Gạo Nữ Hoàng HCOIN (Queen Rice) ra đời với sứ mệnh nâng tầm hạt gạo Việt – từ bữa ăn hằng ngày trở thành biểu tượng của chất lượng, sự tinh tế và giá trị hoàng gia.



    1. Cảm hứng Nữ Hoàng – Thiết kế đẳng cấp

    Bao bì đỏ hoàng gia kết hợp họa tiết mạ vàng nổi bật hình ảnh Nữ Hoàng đội vương miện, thể hiện:
    • Sự cao quý – thuần khiết – chọn lọc
    • Tinh thần tôn vinh người phụ nữ và bữa cơm gia đình
    • Định vị sản phẩm ở phân khúc gạo cao cấp – quà biếu sang trọng

    HCOIN Queen Rice không chỉ là thực phẩm, mà còn là món quà ý nghĩa trong dịp lễ, Tết, tri ân đối tác và người thân.



    2. Chất lượng hạt gạo – Tuyển chọn khắt khe

    Gạo Nữ Hoàng HCOIN được tuyển chọn từ những vùng trồng đạt tiêu chuẩn, với các đặc điểm nổi bật:
    • Hạt gạo đều, dài, trắng ngọc
    • Khi nấu cho cơm dẻo mềm, thơm tự nhiên
    • Vị ngọt hậu, ngon ngay cả khi ăn nguội
    • Phù hợp cho bữa cơm gia đình, nhà hàng cao cấp, suất ăn chất lượng cao

    Quy trình xay xát – đóng gói được kiểm soát chặt chẽ, đảm bảo giữ trọn hương vị và giá trị tự nhiên của hạt gạo.



    3. Phù hợp nhiều phong cách ẩm thực

    Gạo Nữ Hoàng HCOIN thích hợp cho:
    • Cơm trắng truyền thống
    • Cơm niêu, cơm phần cao cấp
    • Sushi, cơm cuộn, cơm văn phòng
    • Cháo dinh dưỡng, cơm cho người lớn tuổi

    Dù là bữa ăn giản dị hay mâm cơm sang trọng, Queen Rice luôn giữ vai trò trung tâm.



    4. Giá trị thương hiệu HCOIN

    Gạo Nữ Hoàng HCOIN là một phần trong hệ sinh thái sản phẩm mang tinh thần:
    • Chất lượng – Minh bạch – Bền vững
    • Hướng tới giá trị dài hạn cho người tiêu dùng
    • Gắn với hình ảnh thịnh vượng, đủ đầy và văn minh

    HCOIN không chỉ bán gạo, mà đang xây dựng chuẩn mực mới cho nông sản cao cấp mang thương hiệu Việt.



    5. Gạo của sự đủ đầy và tôn vinh

    Gạo Nữ Hoàng HCOIN phù hợp:
    • Gia đình đề cao chất lượng bữa ăn
    • Doanh nghiệp tìm quà biếu cao cấp
    • Nhà hàng – khách sạn muốn nâng tầm trải nghiệm khách hàng
    🌾 GẠO NỮ HOÀNG HCOIN – QUEEN RICE Tinh hoa hạt ngọc – Chuẩn mực gạo cao cấp cho gia đình hiện đại Trong thế giới ẩm thực Á Đông, gạo không chỉ là lương thực, mà còn là nền tảng của sức khỏe, văn hóa và sự thịnh vượng. Gạo Nữ Hoàng HCOIN (Queen Rice) ra đời với sứ mệnh nâng tầm hạt gạo Việt – từ bữa ăn hằng ngày trở thành biểu tượng của chất lượng, sự tinh tế và giá trị hoàng gia. ⸻ 👑 1. Cảm hứng Nữ Hoàng – Thiết kế đẳng cấp Bao bì đỏ hoàng gia kết hợp họa tiết mạ vàng nổi bật hình ảnh Nữ Hoàng đội vương miện, thể hiện: • Sự cao quý – thuần khiết – chọn lọc • Tinh thần tôn vinh người phụ nữ và bữa cơm gia đình • Định vị sản phẩm ở phân khúc gạo cao cấp – quà biếu sang trọng HCOIN Queen Rice không chỉ là thực phẩm, mà còn là món quà ý nghĩa trong dịp lễ, Tết, tri ân đối tác và người thân. ⸻ 🌾 2. Chất lượng hạt gạo – Tuyển chọn khắt khe Gạo Nữ Hoàng HCOIN được tuyển chọn từ những vùng trồng đạt tiêu chuẩn, với các đặc điểm nổi bật: • Hạt gạo đều, dài, trắng ngọc • Khi nấu cho cơm dẻo mềm, thơm tự nhiên • Vị ngọt hậu, ngon ngay cả khi ăn nguội • Phù hợp cho bữa cơm gia đình, nhà hàng cao cấp, suất ăn chất lượng cao Quy trình xay xát – đóng gói được kiểm soát chặt chẽ, đảm bảo giữ trọn hương vị và giá trị tự nhiên của hạt gạo. ⸻ 🍚 3. Phù hợp nhiều phong cách ẩm thực Gạo Nữ Hoàng HCOIN thích hợp cho: • Cơm trắng truyền thống • Cơm niêu, cơm phần cao cấp • Sushi, cơm cuộn, cơm văn phòng • Cháo dinh dưỡng, cơm cho người lớn tuổi Dù là bữa ăn giản dị hay mâm cơm sang trọng, Queen Rice luôn giữ vai trò trung tâm. ⸻ 💎 4. Giá trị thương hiệu HCOIN Gạo Nữ Hoàng HCOIN là một phần trong hệ sinh thái sản phẩm mang tinh thần: • Chất lượng – Minh bạch – Bền vững • Hướng tới giá trị dài hạn cho người tiêu dùng • Gắn với hình ảnh thịnh vượng, đủ đầy và văn minh HCOIN không chỉ bán gạo, mà đang xây dựng chuẩn mực mới cho nông sản cao cấp mang thương hiệu Việt. ⸻ 🎁 5. Gạo của sự đủ đầy và tôn vinh Gạo Nữ Hoàng HCOIN phù hợp: • Gia đình đề cao chất lượng bữa ăn • Doanh nghiệp tìm quà biếu cao cấp • Nhà hàng – khách sạn muốn nâng tầm trải nghiệm khách hàng
    Like
    Sad
    4
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 23/12 - B30
    BÀI THƠ CHƯƠNG 18:. KHI NIỀM TIN BỊ THAY THẾ BẰNG HOÀI NGHI VÀ HOANG MANG

    Có một ngày ta thôi tin gió,
    Thôi tin mầm vẫn nảy sau đông.
    Câu hỏi mọc đầy trong óc,
    Mà câu trả lời thì trống không.
    Người nói nhiều về chân lý,
    Nhưng sống xa lạ với chân thành.
    Niềm tin mòn như viên đá cũ,
    Qua tay đời, sứt cạnh mong manh.
    Ta nghi ngờ cả điều tử tế,
    Nghi cả chính mình lúc thiện lương.
    Giữa biển thông tin cuồn cuộn,
    Lòng trôi không bến, chẳng quê hương.
    Hoài nghi đội lốt là tỉnh thức,
    Nhưng sâu bên trong là sợ đau.
    Sợ tin rồi lại thêm vỡ mộng,
    Nên tim khép lại trước nhiệm mầu.
    Có đêm ta hỏi: “Đường ở đâu?”
    Sao nhiều ánh sáng mà không ấm.
    Có ngàn lời hứa trên môi thế giới,
    Mà không lời nào chạm đến tâm.
    Niềm tin không sinh từ tranh cãi,
    Cũng chẳng đến từ giáo điều xưa.
    Nó lớn lên từ điều rất nhỏ:
    Một phút sống thật giữa đời mưa.
    Khi ta dám tin vào hơi thở,
    Tin vào lương tri rất con người.
    Hoài nghi lặng xuống như sương sớm,
    Niềm tin trở về — không gọi mời.
    HNI 23/12 - B30 📕 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 18:. KHI NIỀM TIN BỊ THAY THẾ BẰNG HOÀI NGHI VÀ HOANG MANG Có một ngày ta thôi tin gió, Thôi tin mầm vẫn nảy sau đông. Câu hỏi mọc đầy trong óc, Mà câu trả lời thì trống không. Người nói nhiều về chân lý, Nhưng sống xa lạ với chân thành. Niềm tin mòn như viên đá cũ, Qua tay đời, sứt cạnh mong manh. Ta nghi ngờ cả điều tử tế, Nghi cả chính mình lúc thiện lương. Giữa biển thông tin cuồn cuộn, Lòng trôi không bến, chẳng quê hương. Hoài nghi đội lốt là tỉnh thức, Nhưng sâu bên trong là sợ đau. Sợ tin rồi lại thêm vỡ mộng, Nên tim khép lại trước nhiệm mầu. Có đêm ta hỏi: “Đường ở đâu?” Sao nhiều ánh sáng mà không ấm. Có ngàn lời hứa trên môi thế giới, Mà không lời nào chạm đến tâm. Niềm tin không sinh từ tranh cãi, Cũng chẳng đến từ giáo điều xưa. Nó lớn lên từ điều rất nhỏ: Một phút sống thật giữa đời mưa. Khi ta dám tin vào hơi thở, Tin vào lương tri rất con người. Hoài nghi lặng xuống như sương sớm, Niềm tin trở về — không gọi mời.
    Like
    Haha
    3
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 24/12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 14.: VĂN HOÁ SO SÁNH VÀ ÁP LỰC PHẢI HƠN NGƯỜI KHÁC

    Con người lớn lên
    trong những chiếc gương vô hình,
    so mình với người
    từ dáng đi, nụ cười
    đến cả ước mơ.
    Ngày còn nhỏ,
    ta được hỏi:
    “Sao không giỏi như bạn?”
    Câu hỏi ấy
    lớn dần theo năm tháng
    trở thành sợi dây vô hình
    buộc chặt đời người.
    Mạng xã hội mở ra
    một sân khấu không màn che,
    nơi ai cũng phải rạng rỡ,
    ai cũng phải thành công,
    và nỗi buồn
    bị giấu sau những tấm hình đã lọc màu.
    Ta chạy,
    không hẳn vì khát vọng,
    mà vì sợ đứng sau.
    Ta cố hơn người,
    không phải để hạnh phúc hơn,
    mà để bớt thua kém trong ánh nhìn.
    So sánh sinh ra
    ganh đua,
    ganh đua nuôi lớn
    bất an.
    Càng nhìn lên,
    lòng càng thấy thiếu.
    Có những người
    đánh đổi bình an
    để mua lấy vị trí,
    đánh đổi sức khỏe
    để kịp bằng ai đó
    mà chẳng bao giờ là mình.
    Nhưng đời người
    không phải một cuộc đua chung vạch đích.
    Mỗi linh hồn
    có nhịp đi riêng,
    mỗi bông hoa
    nở theo mùa của nó.
    Khi thôi so sánh,
    ta bắt đầu lắng nghe chính mình,
    bước chậm lại
    và nhận ra:
    không cần hơn ai cả,
    chỉ cần trọn vẹn
    với con đường mình đang đi.
    HNI 24/12 - 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 14.: VĂN HOÁ SO SÁNH VÀ ÁP LỰC PHẢI HƠN NGƯỜI KHÁC Con người lớn lên trong những chiếc gương vô hình, so mình với người từ dáng đi, nụ cười đến cả ước mơ. Ngày còn nhỏ, ta được hỏi: “Sao không giỏi như bạn?” Câu hỏi ấy lớn dần theo năm tháng trở thành sợi dây vô hình buộc chặt đời người. Mạng xã hội mở ra một sân khấu không màn che, nơi ai cũng phải rạng rỡ, ai cũng phải thành công, và nỗi buồn bị giấu sau những tấm hình đã lọc màu. Ta chạy, không hẳn vì khát vọng, mà vì sợ đứng sau. Ta cố hơn người, không phải để hạnh phúc hơn, mà để bớt thua kém trong ánh nhìn. So sánh sinh ra ganh đua, ganh đua nuôi lớn bất an. Càng nhìn lên, lòng càng thấy thiếu. Có những người đánh đổi bình an để mua lấy vị trí, đánh đổi sức khỏe để kịp bằng ai đó mà chẳng bao giờ là mình. Nhưng đời người không phải một cuộc đua chung vạch đích. Mỗi linh hồn có nhịp đi riêng, mỗi bông hoa nở theo mùa của nó. Khi thôi so sánh, ta bắt đầu lắng nghe chính mình, bước chậm lại và nhận ra: không cần hơn ai cả, chỉ cần trọn vẹn với con đường mình đang đi.
    Like
    Love
    Wow
    6
    1 Comments 0 Shares
  • CHƯƠNG 21: HNI LÀ GÌ – VÌ SAO CẦN MỘT CỘNG ĐỒNG DOANH NHÂN MỚI?

    Thế giới không thiếu doanh nhân.
    Thế giới chỉ thiếu doanh nhân có Đạo.
    Trong nhiều thập niên qua, kinh doanh phát triển với tốc độ chưa từng có. Công nghệ bùng nổ, vốn lưu chuyển toàn cầu, biên giới bị xóa mờ. Nhưng song song với đó là một sự thật đáng lo ngại: niềm tin xã hội suy kiệt, đạo đức kinh doanh bị bào mòn, và hình ảnh doanh nhân ngày càng xa rời vai trò dẫn dắt văn minh.

    Chính trong bối cảnh đó, HNI – Hội Doanh Nhân HNI Toàn Cầu ra đời. Không phải để cạnh tranh với bất kỳ tổ chức nào. Không phải để giành quyền lực. Mà để lấp đầy một khoảng trống đạo đức đang ngày càng lớn trong thế giới kinh doanh hiện đại.

    1. HNI không phải là một hiệp hội thông thường

    HNI không được sinh ra từ nhu cầu hình thức.

    HNI không tồn tại để tổ chức tiệc, trao danh xưng hay khoác lên doanh nhân những tấm huy hiệu rỗng.

    HNI là một hệ tư tưởng – một chuẩn mực – một lời thề sống.

    Khác với các hội doanh nghiệp truyền thống vốn tập trung vào:

    Lợi ích ngành nghề

    Quan hệ – lobby – đặc quyền

    Tăng trưởng bằng mọi giá

    HNI đặt câu hỏi căn bản hơn:

    > Doanh nhân tồn tại để làm gì trong xã hội này?

    Và câu trả lời của HNI là:

    Doanh nhân là người kiến tạo niềm tin, dẫn dắt giá trị, và bảo vệ tương lai xã hội thông qua kinh doanh tử tế.

    2. Vì sao thế giới cần một cộng đồng doanh nhân mới?

    Bởi mô hình doanh nhân cũ đang bộc lộ giới hạn nghiêm trọng.

    Chúng ta đã thấy:

    Doanh nghiệp lớn sụp đổ vì gian dối

    Tập đoàn nghìn tỷ bị tẩy chay vì vô nhân đạo

    Hệ thống tài chính gây khủng hoảng vì lòng tham

    Cộng đồng bị tổn thương vì những “thành công giả tạo”

    Khi lợi nhuận bị tách rời khỏi đạo đức, kinh doanh trở thành con dao hai lưỡi. Nó có thể tạo ra của cải, nhưng cũng có thể hủy hoại nền tảng xã hội.

    HNI ra đời để khẳng định một chân lý:

    > Kinh doanh không có Đạo là kinh doanh ngắn hạn.

    Doanh nhân không có Đạo là rủi ro của xã hội.

    3. HNI là một cộng đồng dựa trên Đạo – không dựa trên quyền lực

    Trong HNI:

    Không ai đứng trên Đạo

    Không ai miễn trừ chuẩn mực

    Không ai được phép làm giàu bằng cách làm tổn hại cộng đồng

    Tư cách thành viên HNI không mua được bằng tiền.

    Chỉ có thể được xây dựng bằng hành vi nhất quán.

    HNI không hỏi:

    Bạn giàu bao nhiêu?

    Doanh nghiệp bạn lớn cỡ nào?
    Đọc thêm
    CHƯƠNG 21: HNI LÀ GÌ – VÌ SAO CẦN MỘT CỘNG ĐỒNG DOANH NHÂN MỚI? Thế giới không thiếu doanh nhân. Thế giới chỉ thiếu doanh nhân có Đạo. Trong nhiều thập niên qua, kinh doanh phát triển với tốc độ chưa từng có. Công nghệ bùng nổ, vốn lưu chuyển toàn cầu, biên giới bị xóa mờ. Nhưng song song với đó là một sự thật đáng lo ngại: niềm tin xã hội suy kiệt, đạo đức kinh doanh bị bào mòn, và hình ảnh doanh nhân ngày càng xa rời vai trò dẫn dắt văn minh. Chính trong bối cảnh đó, HNI – Hội Doanh Nhân HNI Toàn Cầu ra đời. Không phải để cạnh tranh với bất kỳ tổ chức nào. Không phải để giành quyền lực. Mà để lấp đầy một khoảng trống đạo đức đang ngày càng lớn trong thế giới kinh doanh hiện đại. 1. HNI không phải là một hiệp hội thông thường HNI không được sinh ra từ nhu cầu hình thức. HNI không tồn tại để tổ chức tiệc, trao danh xưng hay khoác lên doanh nhân những tấm huy hiệu rỗng. HNI là một hệ tư tưởng – một chuẩn mực – một lời thề sống. Khác với các hội doanh nghiệp truyền thống vốn tập trung vào: Lợi ích ngành nghề Quan hệ – lobby – đặc quyền Tăng trưởng bằng mọi giá HNI đặt câu hỏi căn bản hơn: > Doanh nhân tồn tại để làm gì trong xã hội này? Và câu trả lời của HNI là: Doanh nhân là người kiến tạo niềm tin, dẫn dắt giá trị, và bảo vệ tương lai xã hội thông qua kinh doanh tử tế. 2. Vì sao thế giới cần một cộng đồng doanh nhân mới? Bởi mô hình doanh nhân cũ đang bộc lộ giới hạn nghiêm trọng. Chúng ta đã thấy: Doanh nghiệp lớn sụp đổ vì gian dối Tập đoàn nghìn tỷ bị tẩy chay vì vô nhân đạo Hệ thống tài chính gây khủng hoảng vì lòng tham Cộng đồng bị tổn thương vì những “thành công giả tạo” Khi lợi nhuận bị tách rời khỏi đạo đức, kinh doanh trở thành con dao hai lưỡi. Nó có thể tạo ra của cải, nhưng cũng có thể hủy hoại nền tảng xã hội. HNI ra đời để khẳng định một chân lý: > Kinh doanh không có Đạo là kinh doanh ngắn hạn. Doanh nhân không có Đạo là rủi ro của xã hội. 3. HNI là một cộng đồng dựa trên Đạo – không dựa trên quyền lực Trong HNI: Không ai đứng trên Đạo Không ai miễn trừ chuẩn mực Không ai được phép làm giàu bằng cách làm tổn hại cộng đồng Tư cách thành viên HNI không mua được bằng tiền. Chỉ có thể được xây dựng bằng hành vi nhất quán. HNI không hỏi: Bạn giàu bao nhiêu? Doanh nghiệp bạn lớn cỡ nào? Đọc thêm
    Like
    Love
    3
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 23/12:Trả lời câu đố chiều:
    Đề 1: Tác dụng của dâu tây:
    Dâu tây là loại trái cây giàu dinh dưỡng, mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe. Trong dâu tây có hàm lượng cao vitamin C giúp tăng cường sức đề kháng, chống oxy hóa và làm chậm quá trình lão hóa. Chất xơ trong dâu tây hỗ trợ hệ tiêu hóa, giúp giảm cholesterol xấu và tốt cho tim mạch. Ngoài ra, dâu tây còn chứa các hợp chất polyphenol có tác dụng bảo vệ tế bào, hỗ trợ kiểm soát đường huyết và cải thiện trí nhớ. Thường xuyên sử dụng dâu tây giúp cơ thể khỏe mạnh, tinh thần tươi mới và làn da sáng mịn hơn.
    Đề 2: Cảm nhận về Chương 28: “Quy trình giải quyết xung đột mềm”
    Chương 28 trong SÁCH TRẮNG HNI mang đến cho tôi góc nhìn nhân văn và sâu sắc về cách giải quyết xung đột trong tổ chức. Tác giả nhấn mạnh “xung đột mềm” không phải là né tránh mâu thuẫn, mà là xử lý bằng sự thấu hiểu, lắng nghe và tôn trọng lẫn nhau. Quy trình này giúp các bên giữ được năng lượng tích cực, duy trì sự đoàn kết và hướng tới mục tiêu chung của HNI. Tôi cảm nhận đây là nền tảng quan trọng để xây dựng một hệ thống bền vững, nơi con người được kết nối bằng trí tuệ, đạo đức và lòng bao dung.
    HNI 23/12:Trả lời câu đố chiều: Đề 1: Tác dụng của dâu tây: Dâu tây là loại trái cây giàu dinh dưỡng, mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe. Trong dâu tây có hàm lượng cao vitamin C giúp tăng cường sức đề kháng, chống oxy hóa và làm chậm quá trình lão hóa. Chất xơ trong dâu tây hỗ trợ hệ tiêu hóa, giúp giảm cholesterol xấu và tốt cho tim mạch. Ngoài ra, dâu tây còn chứa các hợp chất polyphenol có tác dụng bảo vệ tế bào, hỗ trợ kiểm soát đường huyết và cải thiện trí nhớ. Thường xuyên sử dụng dâu tây giúp cơ thể khỏe mạnh, tinh thần tươi mới và làn da sáng mịn hơn. Đề 2: Cảm nhận về Chương 28: “Quy trình giải quyết xung đột mềm” Chương 28 trong SÁCH TRẮNG HNI mang đến cho tôi góc nhìn nhân văn và sâu sắc về cách giải quyết xung đột trong tổ chức. Tác giả nhấn mạnh “xung đột mềm” không phải là né tránh mâu thuẫn, mà là xử lý bằng sự thấu hiểu, lắng nghe và tôn trọng lẫn nhau. Quy trình này giúp các bên giữ được năng lượng tích cực, duy trì sự đoàn kết và hướng tới mục tiêu chung của HNI. Tôi cảm nhận đây là nền tảng quan trọng để xây dựng một hệ thống bền vững, nơi con người được kết nối bằng trí tuệ, đạo đức và lòng bao dung.
    Like
    Love
    3
    0 Comments 0 Shares
  • BÀI THƠ CHƯƠNG 14.: VĂN HOÁ SO SÁNH VÀ ÁP LỰC PHẢI HƠN NGƯỜI KHÁC

    Con người lớn lên
    trong những chiếc gương vô hình,
    so mình với người
    từ dáng đi, nụ cười
    đến cả ước mơ.
    Ngày còn nhỏ,
    ta được hỏi:
    “Sao không giỏi như bạn?”
    Câu hỏi ấy
    lớn dần theo năm tháng
    trở thành sợi dây vô hình
    buộc chặt đời người.
    Mạng xã hội mở ra
    một sân khấu không màn che,
    nơi ai cũng phải rạng rỡ,
    ai cũng phải thành công,
    và nỗi buồn
    bị giấu sau những tấm hình đã lọc màu.
    Ta chạy,
    không hẳn vì khát vọng,
    mà vì sợ đứng sau.
    Ta cố hơn người,
    không phải để hạnh phúc hơn,
    mà để bớt thua kém trong ánh nhìn.
    So sánh sinh ra
    ganh đua,
    ganh đua nuôi lớn
    bất an.
    Càng nhìn lên,
    lòng càng thấy thiếu.
    Có những người
    đánh đổi bình an
    để mua lấy vị trí,
    đánh đổi sức khỏe
    để kịp bằng ai đó
    mà chẳng bao giờ là mình.
    Nhưng đời người
    không phải một cuộc đua chung vạch đích.
    Mỗi linh hồn
    có nhịp đi riêng,
    mỗi bông hoa
    nở theo mùa của nó.
    Khi thôi so sánh,
    ta bắt đầu lắng nghe chính mình,
    bước chậm lại
    và nhận ra:
    không cần hơn ai cả,
    chỉ cần trọn vẹn
    với con đường mình đang đi.
    Đọc thêm

    Love
    1
    1
    BÀI THƠ CHƯƠNG 14.: VĂN HOÁ SO SÁNH VÀ ÁP LỰC PHẢI HƠN NGƯỜI KHÁC Con người lớn lên trong những chiếc gương vô hình, so mình với người từ dáng đi, nụ cười đến cả ước mơ. Ngày còn nhỏ, ta được hỏi: “Sao không giỏi như bạn?” Câu hỏi ấy lớn dần theo năm tháng trở thành sợi dây vô hình buộc chặt đời người. Mạng xã hội mở ra một sân khấu không màn che, nơi ai cũng phải rạng rỡ, ai cũng phải thành công, và nỗi buồn bị giấu sau những tấm hình đã lọc màu. Ta chạy, không hẳn vì khát vọng, mà vì sợ đứng sau. Ta cố hơn người, không phải để hạnh phúc hơn, mà để bớt thua kém trong ánh nhìn. So sánh sinh ra ganh đua, ganh đua nuôi lớn bất an. Càng nhìn lên, lòng càng thấy thiếu. Có những người đánh đổi bình an để mua lấy vị trí, đánh đổi sức khỏe để kịp bằng ai đó mà chẳng bao giờ là mình. Nhưng đời người không phải một cuộc đua chung vạch đích. Mỗi linh hồn có nhịp đi riêng, mỗi bông hoa nở theo mùa của nó. Khi thôi so sánh, ta bắt đầu lắng nghe chính mình, bước chậm lại và nhận ra: không cần hơn ai cả, chỉ cần trọn vẹn với con đường mình đang đi. Đọc thêm Love 1 1
    Like
    Love
    3
    0 Comments 0 Shares
  • BÀI THƠ CHƯƠNG 10:
    SỰ THỐNG TRỊ CỦA CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ BỊ BỎ LẠI

    Cái tôi đứng giữa đời như một bức tường cao,
    che gió, che mưa
    nhưng cũng che luôn ánh sáng.
    Nó thì thầm: “Ta phải hơn người”,
    và gieo vào tim
    nỗi sợ lặng thầm bị tụt lại phía sau.
    Con người chạy,
    không hẳn vì ước mơ,
    mà vì hoảng loạn
    khi thấy người khác đi nhanh hơn mình.
    Tiếng so sánh vang lên mỗi ngày,
    bào mòn niềm vui nhỏ bé
    của việc được là chính mình.
    Cái tôi thích đứng đầu,
    sợ thua kém, sợ mờ nhạt, sợ không được gọi tên.
    Nó dựng lên vỏ bọc thành công,
    đeo mặt nạ mạnh mẽ,
    trong khi bên trong
    là một đứa trẻ run rẩy
    sợ bị bỏ rơi giữa đám đông.
    Ta bám vào danh xưng,
    ôm chặt vai trò,
    coi giá trị bản thân
    là những gì người khác nhìn thấy.
    Nhưng càng nắm,
    tay càng mỏi,
    tâm càng bất an.
    Chỉ khi ta dám bước chậm lại,
    buông bớt cái tôi đang gồng gánh,
    ta mới nghe được nhịp thở thật của mình.
    Không còn cuộc đua,
    không còn ai bỏ lại ai,
    chỉ còn hành trình riêng
    đủ chậm để hiểu,
    đủ sâu để thương.
    Khi cái tôi lắng xuống,
    nỗi sợ cũng tan dần như sương sớm.
    Ta nhận ra:
    không ai đến sau,
    không ai ở trước,
    chỉ có mỗi người
    đang học cách trở về
    với chính mình.
    Đọc thêm
    BÀI THƠ CHƯƠNG 10: SỰ THỐNG TRỊ CỦA CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ BỊ BỎ LẠI Cái tôi đứng giữa đời như một bức tường cao, che gió, che mưa nhưng cũng che luôn ánh sáng. Nó thì thầm: “Ta phải hơn người”, và gieo vào tim nỗi sợ lặng thầm bị tụt lại phía sau. Con người chạy, không hẳn vì ước mơ, mà vì hoảng loạn khi thấy người khác đi nhanh hơn mình. Tiếng so sánh vang lên mỗi ngày, bào mòn niềm vui nhỏ bé của việc được là chính mình. Cái tôi thích đứng đầu, sợ thua kém, sợ mờ nhạt, sợ không được gọi tên. Nó dựng lên vỏ bọc thành công, đeo mặt nạ mạnh mẽ, trong khi bên trong là một đứa trẻ run rẩy sợ bị bỏ rơi giữa đám đông. Ta bám vào danh xưng, ôm chặt vai trò, coi giá trị bản thân là những gì người khác nhìn thấy. Nhưng càng nắm, tay càng mỏi, tâm càng bất an. Chỉ khi ta dám bước chậm lại, buông bớt cái tôi đang gồng gánh, ta mới nghe được nhịp thở thật của mình. Không còn cuộc đua, không còn ai bỏ lại ai, chỉ còn hành trình riêng đủ chậm để hiểu, đủ sâu để thương. Khi cái tôi lắng xuống, nỗi sợ cũng tan dần như sương sớm. Ta nhận ra: không ai đến sau, không ai ở trước, chỉ có mỗi người đang học cách trở về với chính mình. Đọc thêm
    Like
    Love
    3
    0 Comments 0 Shares