• Sách trắng: “ĐỘI XANH & ĐỘI ĐỎ – TRIẾT HỌC DÂN CHỦ VÀ CỘNG HÒA TRONG KỶ NGUYÊN MỚI”
    HNI 25-12 Sách trắng: “ĐỘI XANH & ĐỘI ĐỎ – TRIẾT HỌC DÂN CHỦ VÀ CỘNG HÒA TRONG KỶ NGUYÊN MỚI”   LỜI MỞ ĐẦU   Khi chính trị không còn là chiến tuyến, mà là hành trình tỉnh thức của nhân loại Nhân loại bước vào thế kỷ XXI với một nghịch lý sâu...
    Like
    Love
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-12 - B5
    BÀI THƠ CHƯƠNG 2 – TỰ DO & TRẬT TỰ

    Tự do sinh ra cùng hơi thở đầu tiên
    nhưng trưởng thành rất muộn
    khi con người học cách
    không chạy trốn chính mình
    Trật tự đến sau
    như đường viền của bức tranh
    không để giam giữ màu sắc
    mà để màu không tràn thành hỗn loạn
    Tự do muốn mở mọi cánh cửa
    Trật tự hỏi: ai sẽ giữ ngôi nhà đứng vững
    một bên nghe tiếng gió
    một bên nghe tiếng nứt của nền móng
    Không có trật tự
    tự do hóa thành cơn bão
    không có tự do
    trật tự thành nhà tù không cửa sổ
    Lịch sử đầy những quảng trường cháy sáng
    và những bộ luật khắc trên đá lạnh
    cả hai đều nhân danh con người
    cả hai đều từng làm con người đau
    Tự do không phải là làm mọi điều
    mà là dám chịu hậu quả của lựa chọn
    Trật tự không phải là ra lệnh
    mà là cùng nhau hiểu vì sao cần giới hạn
    Khi tự do non trẻ
    nó ghét mọi hàng rào
    khi trật tự già nua
    nó sợ mọi đổi thay
    Hai nỗi sợ
    đứng ở hai đầu dây kéo
    xã hội rung lên
    vì không ai chịu buông
    Luật pháp chỉ là ký ức đông cứng
    nếu thiếu đạo đức đang sống
    quyền lực chỉ là bóng tối
    nếu thiếu ánh sáng của tự giác
    Tự do bên ngoài tăng lên
    khi trật tự bên trong vững lại
    không cần cảnh sát cho tâm trí
    khi tâm trí biết tự soi
    Một xã hội trưởng thành
    không cần nhiều cấm đoán
    cũng không cần nhiều hứa hẹn
    chỉ cần con người biết dừng đúng lúc
    Tự do là năng lượng
    Trật tự là hình dạng
    một bên thắp lửa
    một bên giữ bếp
    Khi lửa và bếp hiểu nhau
    bữa ăn chung mới thành
    khi Xanh và Đỏ lắng nghe
    chính trị mới thôi là chiến tranh
    Giữa Tự do và Trật tự
    có một khoảng im lặng
    nơi con người
    học cách tự quản chính mình
    HNI 26-12 - B5 🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 – TỰ DO & TRẬT TỰ Tự do sinh ra cùng hơi thở đầu tiên nhưng trưởng thành rất muộn khi con người học cách không chạy trốn chính mình Trật tự đến sau như đường viền của bức tranh không để giam giữ màu sắc mà để màu không tràn thành hỗn loạn Tự do muốn mở mọi cánh cửa Trật tự hỏi: ai sẽ giữ ngôi nhà đứng vững một bên nghe tiếng gió một bên nghe tiếng nứt của nền móng Không có trật tự tự do hóa thành cơn bão không có tự do trật tự thành nhà tù không cửa sổ Lịch sử đầy những quảng trường cháy sáng và những bộ luật khắc trên đá lạnh cả hai đều nhân danh con người cả hai đều từng làm con người đau Tự do không phải là làm mọi điều mà là dám chịu hậu quả của lựa chọn Trật tự không phải là ra lệnh mà là cùng nhau hiểu vì sao cần giới hạn Khi tự do non trẻ nó ghét mọi hàng rào khi trật tự già nua nó sợ mọi đổi thay Hai nỗi sợ đứng ở hai đầu dây kéo xã hội rung lên vì không ai chịu buông Luật pháp chỉ là ký ức đông cứng nếu thiếu đạo đức đang sống quyền lực chỉ là bóng tối nếu thiếu ánh sáng của tự giác Tự do bên ngoài tăng lên khi trật tự bên trong vững lại không cần cảnh sát cho tâm trí khi tâm trí biết tự soi Một xã hội trưởng thành không cần nhiều cấm đoán cũng không cần nhiều hứa hẹn chỉ cần con người biết dừng đúng lúc Tự do là năng lượng Trật tự là hình dạng một bên thắp lửa một bên giữ bếp Khi lửa và bếp hiểu nhau bữa ăn chung mới thành khi Xanh và Đỏ lắng nghe chính trị mới thôi là chiến tranh Giữa Tự do và Trật tự có một khoảng im lặng nơi con người học cách tự quản chính mình
    Like
    Love
    Angry
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CHƯƠNG 1: LỊCH SỬ HÌNH THÀNH ĐỘI XANH & ĐỘI ĐỎ
    HNI 25-12 CHƯƠNG 1: LỊCH SỬ HÌNH THÀNH ĐỘI XANH & ĐỘI ĐỎ   Lịch sử hình thành Đội Xanh và Đội Đỏ Từ bản năng sinh tồn đến cấu trúc chính trị hiện đại Không có xã hội loài người nào tồn tại mà không mang trong mình hai lực kéo đối nghịch: một lực hướng về tự do, mở rộng, thử...
    Like
    Love
    Angry
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • BÀI THƠ CHƯƠNG 1: HƯƠNG KHỞI NGUỒN – XANH & ĐỎ
    HNI 25-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 1: HƯƠNG KHỞI NGUỒN – XANH & ĐỎ   Thuở loài người còn nhóm lửa trong hang đã có hai ánh nhìn soi vào bóng tối một ánh nhìn muốn bước ra ngoài một ánh nhìn muốn giữ ngọn lửa không tắt Xanh là giấc mơ vượt núi Đỏ là bàn...
    Like
    Love
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/12 - B6 BÀI THƠ CHƯƠNG 31: TINH THẦN HỘ QUỐC AN DÂN TRONG GIÁO LÝ CỔ

    Từ thuở dựng non sông còn hoang gió,
    Tiếng giáo lý vang lên gọi nghĩa đời.
    Hộ quốc trước, an dân là gốc cội,
    Đạo theo người, người giữ đạo sáng ngời.
    Trên đỉnh núi, lời kinh như suối chảy,
    Dẫn tâm hồn khỏi lạc lối phong ba.
    Khi đất nước trải tháng ngày biến ải,
    Đạo nhắc lòng: giữ lấy chữ bao la.
    Là nhân ái, là từ tâm tha thứ,
    Là chí bền gìn cuộc sống an yên.
    Thương dân trước để dựng xây xã tắc,
    Yêu giang sơn bằng hành động thiện hiền.
    Những bậc cổ nhân soi đường trải thế,
    Lấy hòa bình làm sức mạnh trường lưu.
    Hộ một nước không bằng hộ lòng người trước,
    Dân an rồi, trời đất hóa điều nhu.
    Giáo lý cũ — chẳng hề xưa trong nghĩa,
    Như lửa thiêng gìn giữ mỗi tâm linh.
    Nhắc hậu thế giữa trăm dòng đổi mới:
    Giữ nước nhà… bắt đầu từ chính mình.
    HNI 26/12 - B6 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 31: TINH THẦN HỘ QUỐC AN DÂN TRONG GIÁO LÝ CỔ Từ thuở dựng non sông còn hoang gió, Tiếng giáo lý vang lên gọi nghĩa đời. Hộ quốc trước, an dân là gốc cội, Đạo theo người, người giữ đạo sáng ngời. Trên đỉnh núi, lời kinh như suối chảy, Dẫn tâm hồn khỏi lạc lối phong ba. Khi đất nước trải tháng ngày biến ải, Đạo nhắc lòng: giữ lấy chữ bao la. Là nhân ái, là từ tâm tha thứ, Là chí bền gìn cuộc sống an yên. Thương dân trước để dựng xây xã tắc, Yêu giang sơn bằng hành động thiện hiền. Những bậc cổ nhân soi đường trải thế, Lấy hòa bình làm sức mạnh trường lưu. Hộ một nước không bằng hộ lòng người trước, Dân an rồi, trời đất hóa điều nhu. Giáo lý cũ — chẳng hề xưa trong nghĩa, Như lửa thiêng gìn giữ mỗi tâm linh. Nhắc hậu thế giữa trăm dòng đổi mới: Giữ nước nhà… bắt đầu từ chính mình.
    Love
    Like
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/0rwpNoCM5RM?si=wHW6ZtPIYBMRFf2c
    https://youtu.be/0rwpNoCM5RM?si=wHW6ZtPIYBMRFf2c
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/j8dbRw0Rats?si=PgHicA7qvVirCoCKhttps://youtu.be/j8dbRw0Rats?si=PgHicA7qvVirCoCK
    https://youtu.be/j8dbRw0Rats?si=PgHicA7qvVirCoCKhttps://youtu.be/j8dbRw0Rats?si=PgHicA7qvVirCoCK
    Like
    Love
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/j8dbRw0Rats?si=PgHicA7qvVirCoCK
    https://youtu.be/j8dbRw0Rats?si=PgHicA7qvVirCoCK
    Like
    Love
    Angry
    7
    18 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/12 - B7
    BÀI THƠ CHƯƠNG 32:
    NHỮNG CÔNG TRÌNH TÔN GIÁO GẮN VỚI LỊCH SỬ DÂN TỘC
    Trên dải đất ngàn năm hun đúc khí,
    Đứng bóng thời gian những mái tự uy nghi.
    Chùa cổ thắp hồn thiêng qua thế kỷ,
    Tháp nghìn năm còn vọng tiếng kinh tri.
    Mỗi phiến đá, mỗi hàng gạch trầm mặc,
    Mang dấu người xưa giữ nước dựng non.
    Mái điện đỏ như hồn thiêng đất Việt,
    Nối quá khứ vào từng nhịp cháy son.
    Đình làng nhỏ — nơi dân thề son sắt,
    Cầu bình an qua bão tố chiến chinh.
    Miếu giữa núi — trông trời cao đất rộng,
    Giữ niềm tin cho trọn đạo nghĩa mình.
    Có công trình vươn lên từ máu lửa,
    Giữa khói binh vẫn giữ ánh đèn thiêng.
    Có thánh tích vượt qua đời giông gió,
    Hóa biểu tượng của một giống nòi kiên.
    Ta đứng đó, giữa chiều xưa vọng lại,
    Thấy cha ông từng gửi gắm tâm hồn.
    Tín ngưỡng cũ đâu chỉ là thờ phụng,
    Mà là lời thệ nguyện với nước non.
    Những công trình, như trang thơ dựng sử,
    Như lời nguyền gìn giữ cõi sơn hà.
    Dẫu năm tháng phai vôi mòn gỗ mục,
    Tinh thần Việt — còn mãi với trăng sao.
    HNI 26/12 - B7 📕 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 32: NHỮNG CÔNG TRÌNH TÔN GIÁO GẮN VỚI LỊCH SỬ DÂN TỘC Trên dải đất ngàn năm hun đúc khí, Đứng bóng thời gian những mái tự uy nghi. Chùa cổ thắp hồn thiêng qua thế kỷ, Tháp nghìn năm còn vọng tiếng kinh tri. Mỗi phiến đá, mỗi hàng gạch trầm mặc, Mang dấu người xưa giữ nước dựng non. Mái điện đỏ như hồn thiêng đất Việt, Nối quá khứ vào từng nhịp cháy son. Đình làng nhỏ — nơi dân thề son sắt, Cầu bình an qua bão tố chiến chinh. Miếu giữa núi — trông trời cao đất rộng, Giữ niềm tin cho trọn đạo nghĩa mình. Có công trình vươn lên từ máu lửa, Giữa khói binh vẫn giữ ánh đèn thiêng. Có thánh tích vượt qua đời giông gió, Hóa biểu tượng của một giống nòi kiên. Ta đứng đó, giữa chiều xưa vọng lại, Thấy cha ông từng gửi gắm tâm hồn. Tín ngưỡng cũ đâu chỉ là thờ phụng, Mà là lời thệ nguyện với nước non. Những công trình, như trang thơ dựng sử, Như lời nguyền gìn giữ cõi sơn hà. Dẫu năm tháng phai vôi mòn gỗ mục, Tinh thần Việt — còn mãi với trăng sao.
    Like
    Love
    Angry
    7
    14 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/af2Utod7Sh0?si=aM3wxmpiW6HD12MA
    https://youtu.be/af2Utod7Sh0?si=aM3wxmpiW6HD12MA
    Like
    Love
    Haha
    Angry
    7
    11 Bình luận 0 Chia sẽ