• Hcoin 25/8: Bài hát Chương 5. Anh trai trong văn hóa và lịch sử (Henry Le)
    Tên bài hát: Anh Trai – Dấu Ấn Ngàn Năm

    [Verse 1]
    Từ ngàn xưa vang khúc ca,
    Anh trai đứng nơi phong ba,
    Bước qua những tháng ngày dài,
    Gánh trên vai cả một tương lai.
    Trong lịch sử từng trang viết,
    Tên anh trai vẫn sáng ngời,
    Tựa như bóng cây che mát,
    Giữ lấy niềm tin cho đời.

    [Chorus]
    Anh trai – ngọn lửa không tàn,
    Thắp sáng bao thế hệ ngàn năm.
    Anh trai – biểu tượng hiên ngang,
    Truyền thống nối tiếp, dẫu đời gian nan.
    Trong văn hóa, trong lịch sử,
    Anh trai là nhịp tim quê hương.
    Anh trai – người giữ lời thề,
    Một sức mạnh thiêng liêng không bao giờ phai.
    [Verse 2]
    Qua bao cuộc chiến, bao mùa,
    Anh trai vẫn luôn dẫn đường.
    Từ mái tranh nghèo năm ấy,
    Đến những trang sử huy hoàng.
    Trong lời ru của mẹ cha,
    Anh trai hóa thành câu ca,
    Dạy em đứng vững làm người,
    Giữa giông tố chẳng hề lùi xa.

    [Chorus]
    Anh trai – ngọn lửa không tàn,
    Thắp sáng bao thế hệ ngàn năm.
    Anh trai – biểu tượng hiên ngang,
    Truyền thống nối tiếp, dẫu đời gian nan.
    Trong văn hóa, trong lịch sử,
    Anh trai là nhịp tim quê hương.
    Anh trai – người giữ lời thề,
    Một sức mạnh thiêng liêng không bao giờ phai.
    [Bridge]
    Dù năm tháng đổi thay,
    Người anh trai vẫn ở đây.
    Một niềm tin, một ánh sáng,
    Chở che cho bao thế hệ mai sau.
    [Final Chorus]
    Anh trai – ngọn lửa không tàn,
    Thắp sáng bao thế hệ ngàn năm.
    Anh trai – dấu ấn muôn đời,
    Khắc sâu trong máu, trong từng con tim.
    Trong văn hóa, trong lịch sử,
    Anh trai là nhịp tim quê hương.
    Anh trai – người giữ lời thề,
    Một sức mạnh thiêng liêng không bao giờ phai.
    Hcoin 25/8: 🎵Bài hát Chương 5. Anh trai trong văn hóa và lịch sử (Henry Le) Tên bài hát: Anh Trai – Dấu Ấn Ngàn Năm [Verse 1] Từ ngàn xưa vang khúc ca, Anh trai đứng nơi phong ba, Bước qua những tháng ngày dài, Gánh trên vai cả một tương lai. Trong lịch sử từng trang viết, Tên anh trai vẫn sáng ngời, Tựa như bóng cây che mát, Giữ lấy niềm tin cho đời. [Chorus] Anh trai – ngọn lửa không tàn, Thắp sáng bao thế hệ ngàn năm. Anh trai – biểu tượng hiên ngang, Truyền thống nối tiếp, dẫu đời gian nan. Trong văn hóa, trong lịch sử, Anh trai là nhịp tim quê hương. Anh trai – người giữ lời thề, Một sức mạnh thiêng liêng không bao giờ phai. [Verse 2] Qua bao cuộc chiến, bao mùa, Anh trai vẫn luôn dẫn đường. Từ mái tranh nghèo năm ấy, Đến những trang sử huy hoàng. Trong lời ru của mẹ cha, Anh trai hóa thành câu ca, Dạy em đứng vững làm người, Giữa giông tố chẳng hề lùi xa. [Chorus] Anh trai – ngọn lửa không tàn, Thắp sáng bao thế hệ ngàn năm. Anh trai – biểu tượng hiên ngang, Truyền thống nối tiếp, dẫu đời gian nan. Trong văn hóa, trong lịch sử, Anh trai là nhịp tim quê hương. Anh trai – người giữ lời thề, Một sức mạnh thiêng liêng không bao giờ phai. [Bridge] Dù năm tháng đổi thay, Người anh trai vẫn ở đây. Một niềm tin, một ánh sáng, Chở che cho bao thế hệ mai sau. [Final Chorus] Anh trai – ngọn lửa không tàn, Thắp sáng bao thế hệ ngàn năm. Anh trai – dấu ấn muôn đời, Khắc sâu trong máu, trong từng con tim. Trong văn hóa, trong lịch sử, Anh trai là nhịp tim quê hương. Anh trai – người giữ lời thề, Một sức mạnh thiêng liêng không bao giờ phai.
    Love
    Like
    Wow
    25
    5 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 25/8: Bài hát chương 6
    Anh Trai – Bóng Hình Đa Vai
    [Verse 1]
    Có những ngày thơ bé, em ngã giữa đường đời,
    Bàn tay anh đưa tới, dìu em đứng dậy thôi.
    Không cần một lời nói, ánh mắt thay câu dạy,
    Anh lặng thầm dõi bước, dạy em cách làm người.
    [Pre-Chorus]
    Khi bão giông phủ kín, anh là mái hiên che,
    Khi tối tăm vây lối, anh là ánh sao về.
    [Chorus]
    Anh là thầy – dạy em từng trang sách,
    Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc,
    Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    [Verse 2]
    Có những lần em lạc, giữa muôn ngã rẽ xa,
    Anh ngồi bên kiên nhẫn, lắng nghe như bạn già.
    Không trách móc, không giận, chỉ mở đường phía trước,
    Dạy em biết tin tưởng, vào chính trái tim mình.
    [Pre-Chorus]
    Khi đôi vai rã rời, anh gánh giúp nỗi đau,
    Khi em sợ bóng tối, anh chở che đêm thâu.
    [Chorus]
    Anh là thầy – dạy em từng trang sách,
    Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc,
    Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    [Bridge] (cao trào)
    Có thể mai này, đời cuốn ta xa,
    Nhưng bóng anh trai chẳng phai mờ nhòa.
    Dù bao bão tố, dù năm tháng qua,
    Anh vẫn là điểm tựa, mãi mãi trong tim ta.
    [Final Chorus]
    Anh là thầy – soi đường đời em bước,
    Anh là cha – nâng em từ vết xước,
    Anh là bạn – cùng sẻ chia những ước mơ.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    Hcoin 25/8: 📕🎵 Bài hát chương 6 🎤Anh Trai – Bóng Hình Đa Vai [Verse 1] Có những ngày thơ bé, em ngã giữa đường đời, Bàn tay anh đưa tới, dìu em đứng dậy thôi. Không cần một lời nói, ánh mắt thay câu dạy, Anh lặng thầm dõi bước, dạy em cách làm người. [Pre-Chorus] Khi bão giông phủ kín, anh là mái hiên che, Khi tối tăm vây lối, anh là ánh sao về. [Chorus] Anh là thầy – dạy em từng trang sách, Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc, Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. [Verse 2] Có những lần em lạc, giữa muôn ngã rẽ xa, Anh ngồi bên kiên nhẫn, lắng nghe như bạn già. Không trách móc, không giận, chỉ mở đường phía trước, Dạy em biết tin tưởng, vào chính trái tim mình. [Pre-Chorus] Khi đôi vai rã rời, anh gánh giúp nỗi đau, Khi em sợ bóng tối, anh chở che đêm thâu. [Chorus] Anh là thầy – dạy em từng trang sách, Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc, Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. [Bridge] (cao trào) Có thể mai này, đời cuốn ta xa, Nhưng bóng anh trai chẳng phai mờ nhòa. Dù bao bão tố, dù năm tháng qua, Anh vẫn là điểm tựa, mãi mãi trong tim ta. [Final Chorus] Anh là thầy – soi đường đời em bước, Anh là cha – nâng em từ vết xước, Anh là bạn – cùng sẻ chia những ước mơ. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    Love
    Like
    Yay
    21
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 25/8: Bài thơ chương 6
    "Khi anh trai trở thành người thầy, người cha, người bạn" – Lê Đình Hải

    Có những ngày tuổi thơ run rẩy,
    Anh là người thắp lửa trong tim.
    Không chỉ là máu mủ ruột thịt,
    Anh hóa thành ánh sáng dịu êm.
    Khi dạy em từng dòng chữ nhỏ,
    Bàn tay anh kiên nhẫn dìu từng trang.
    Chữ nghiêng ngả, anh cười mà sửa,
    Nắn nót cho em bước thẳng ngay hàng.
    Khi cha vắng, anh như trụ cột,
    Gánh nhọc nhằn thay bờ vai gầy.
    Mỗi bữa cơm, mỗi đồng chắt chiu,
    Anh gom góp cả trời thương nhớ.
    Lời anh dạy không cần roi vọt,
    Chỉ nhẹ nhàng mà thấm vào tim.
    Như thầy giáo giấu trong bóng tối,
    Đưa học trò vượt chốn mông mênh.
    Có đêm mưa gõ trên mái lá,
    Anh ngồi canh giấc ngủ cho em.
    Lặng lẽ như người cha thứ hai,
    Bóng hình in mờ trong hơi thở.
    Nỗi buồn em, anh là bạn lắng,
    Không phán xét, chỉ biết lắng nghe.
    Nắm tay em qua mùa giông bão,
    Cho niềm tin nảy mầm trở lại.
    Khi em vấp, anh không hề mắng,
    Chỉ mỉm cười: “Ngã để mà khôn.”
    Đôi mắt sáng như trời vời vợi,
    Khuyên em đứng vững giữa gian truân.
    Anh là thầy, dạy bằng đời sống,
    Không phấn trắng, chẳng bảng đen ghi.
    Anh là cha, trao bao tình nghĩa,
    Dẫu không danh xưng, vẫn vẹn tròn.
    Anh là bạn, đi cùng năm tháng,
    Không bỏ em giữa lối chênh vênh.
    Một tiếng cười, xóa bao mệt mỏi,
    Một bờ vai, che gió bụi đời.
    Ba dáng hình dung hòa một bóng,
    Thầy – cha – bạn gói trọn trong anh.
    Nhờ có anh, đời em tươi sáng,
    Dẫu phong ba, vẫn thấy an lành.
    Hcoin 25/8: 📕Bài thơ chương 6 "Khi anh trai trở thành người thầy, người cha, người bạn" – Lê Đình Hải Có những ngày tuổi thơ run rẩy, Anh là người thắp lửa trong tim. Không chỉ là máu mủ ruột thịt, Anh hóa thành ánh sáng dịu êm. Khi dạy em từng dòng chữ nhỏ, Bàn tay anh kiên nhẫn dìu từng trang. Chữ nghiêng ngả, anh cười mà sửa, Nắn nót cho em bước thẳng ngay hàng. Khi cha vắng, anh như trụ cột, Gánh nhọc nhằn thay bờ vai gầy. Mỗi bữa cơm, mỗi đồng chắt chiu, Anh gom góp cả trời thương nhớ. Lời anh dạy không cần roi vọt, Chỉ nhẹ nhàng mà thấm vào tim. Như thầy giáo giấu trong bóng tối, Đưa học trò vượt chốn mông mênh. Có đêm mưa gõ trên mái lá, Anh ngồi canh giấc ngủ cho em. Lặng lẽ như người cha thứ hai, Bóng hình in mờ trong hơi thở. Nỗi buồn em, anh là bạn lắng, Không phán xét, chỉ biết lắng nghe. Nắm tay em qua mùa giông bão, Cho niềm tin nảy mầm trở lại. Khi em vấp, anh không hề mắng, Chỉ mỉm cười: “Ngã để mà khôn.” Đôi mắt sáng như trời vời vợi, Khuyên em đứng vững giữa gian truân. Anh là thầy, dạy bằng đời sống, Không phấn trắng, chẳng bảng đen ghi. Anh là cha, trao bao tình nghĩa, Dẫu không danh xưng, vẫn vẹn tròn. Anh là bạn, đi cùng năm tháng, Không bỏ em giữa lối chênh vênh. Một tiếng cười, xóa bao mệt mỏi, Một bờ vai, che gió bụi đời. Ba dáng hình dung hòa một bóng, Thầy – cha – bạn gói trọn trong anh. Nhờ có anh, đời em tươi sáng, Dẫu phong ba, vẫn thấy an lành.
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    21
    7 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 25/8: Chương 6
    Khi anh trai trở thành người thầy, người cha, người bạn
    (Lê Đình Hải)
    1. Anh trai – bóng dáng thay cha trong tuổi thơ
    Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những thời khắc khó khăn, người anh trai thường gánh vác một vai trò vượt quá lứa tuổi của mình. Khi cha đi vắng, khi mẹ quá vất vả, anh trai không chỉ là đứa con lớn mà còn trở thành trụ cột tinh thần. Anh học cách đứng thẳng sớm hơn, học cách chịu đựng cơn đói trước để dành phần ăn cho em, học cách im lặng trước mệt mỏi để che giấu sự yếu đuối.
    Có những đêm lạnh, khi cha chưa về, anh trai chong đèn học nhưng mắt vẫn nghiêng sang giường em, sợ em giật mình khóc. Có những sáng mùa đông, anh lặng lẽ xách nước sớm, rửa mặt, đánh răng trước rồi nhường cho em phần nước còn ấm. Những điều nhỏ nhặt ấy, trong ký ức một đứa trẻ, lại trở thành nền móng của niềm tin và sự an toàn.

    Người ta thường nói: “Anh trai là người cha thứ hai.” Nhưng thật ra, trong lòng em, anh còn hơn thế: anh là cả một bầu trời che chở, là bóng mát của những tháng ngày thơ dại.

    2. Người thầy lặng lẽ không giáo án
    Không phải trên bục giảng, cũng chẳng có phấn trắng bảng đen, nhưng anh trai chính là người thầy đầu tiên. Anh dạy bằng hành động, dạy bằng tấm gương.
    Anh dạy em cách đứng thẳng khi bị bạn bè chê cười. Anh dạy em không bỏ cuộc khi gặp bài toán khó. Anh dạy em phải biết nói lời cảm ơn và xin lỗi đúng lúc. Không cần lý thuyết dài dòng, từng hành vi, từng cử chỉ của anh đã khắc vào tâm trí đứa em nhỏ một cuốn giáo trình sống động và chân thật nhất.

    Có lúc, anh nghiêm khắc đến mức em bật khóc, giận dỗi. Nhưng khi nhìn lại, em mới hiểu: sự nghiêm khắc ấy chính là liều thuốc đắng cần thiết, để dạy em phân biệt đúng sai, để rèn em nên một con người có trách nhiệm. Người thầy trên trường dạy kiến thức, nhưng anh trai dạy đạo làm người – và bài học ấy theo em cả đời.

    3. Khi anh trai gánh vai trò người cha
    Không ít những chàng trai tuổi mới mười tám đôi mươi đã buộc phải trưởng thành nhanh chóng vì gia đình. Khi cha vắng bóng, khi mẹ yếu đi, người anh lập tức trở thành “người cha trẻ tuổi”.
    Hcoin 25/8: 🌺Chương 6 Khi anh trai trở thành người thầy, người cha, người bạn (Lê Đình Hải) 1. Anh trai – bóng dáng thay cha trong tuổi thơ Trong nhiều gia đình, đặc biệt ở những thời khắc khó khăn, người anh trai thường gánh vác một vai trò vượt quá lứa tuổi của mình. Khi cha đi vắng, khi mẹ quá vất vả, anh trai không chỉ là đứa con lớn mà còn trở thành trụ cột tinh thần. Anh học cách đứng thẳng sớm hơn, học cách chịu đựng cơn đói trước để dành phần ăn cho em, học cách im lặng trước mệt mỏi để che giấu sự yếu đuối. Có những đêm lạnh, khi cha chưa về, anh trai chong đèn học nhưng mắt vẫn nghiêng sang giường em, sợ em giật mình khóc. Có những sáng mùa đông, anh lặng lẽ xách nước sớm, rửa mặt, đánh răng trước rồi nhường cho em phần nước còn ấm. Những điều nhỏ nhặt ấy, trong ký ức một đứa trẻ, lại trở thành nền móng của niềm tin và sự an toàn. Người ta thường nói: “Anh trai là người cha thứ hai.” Nhưng thật ra, trong lòng em, anh còn hơn thế: anh là cả một bầu trời che chở, là bóng mát của những tháng ngày thơ dại. 2. Người thầy lặng lẽ không giáo án Không phải trên bục giảng, cũng chẳng có phấn trắng bảng đen, nhưng anh trai chính là người thầy đầu tiên. Anh dạy bằng hành động, dạy bằng tấm gương. Anh dạy em cách đứng thẳng khi bị bạn bè chê cười. Anh dạy em không bỏ cuộc khi gặp bài toán khó. Anh dạy em phải biết nói lời cảm ơn và xin lỗi đúng lúc. Không cần lý thuyết dài dòng, từng hành vi, từng cử chỉ của anh đã khắc vào tâm trí đứa em nhỏ một cuốn giáo trình sống động và chân thật nhất. Có lúc, anh nghiêm khắc đến mức em bật khóc, giận dỗi. Nhưng khi nhìn lại, em mới hiểu: sự nghiêm khắc ấy chính là liều thuốc đắng cần thiết, để dạy em phân biệt đúng sai, để rèn em nên một con người có trách nhiệm. Người thầy trên trường dạy kiến thức, nhưng anh trai dạy đạo làm người – và bài học ấy theo em cả đời. 3. Khi anh trai gánh vai trò người cha Không ít những chàng trai tuổi mới mười tám đôi mươi đã buộc phải trưởng thành nhanh chóng vì gia đình. Khi cha vắng bóng, khi mẹ yếu đi, người anh lập tức trở thành “người cha trẻ tuổi”.
    Love
    Like
    Wow
    20
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25-8 - B39.
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 17: SÁNG GIẢN DỊ

    Verse 1
    Hạnh phúc đâu cần xa hoa,
    Chỉ một ánh mắt thiết tha cũng đủ.
    Hạnh phúc đâu cần giàu sang,
    Một nụ cười nhỏ cũng ấm cả đời.

    Pre-Chorus 1
    Có những điều thật giản dị,
    Mà ta quên giữa dòng đời.

    Chorus 1
    Ánh sáng giản dị soi trong tim ta,
    Dẫn lối bình an qua bao phong ba.
    Một bữa cơm ấm, một cái ôm thương,
    Thế thôi cũng đủ để đời sáng ngời.

    Verse 2
    Hạnh phúc đâu ở tương lai,
    Nó hiện hữu trong hôm nay đấy thôi.
    Một giọt cà phê buổi sáng,
    Một lời chào thân ái bên đường.

    Pre-Chorus 2
    Biết đủ rồi sẽ thấy rõ,
    Hạnh phúc chẳng hề khó tìm.

    Chorus 2
    Ánh sáng giản dị soi trong tim ta,
    Như ngọn đèn nhỏ thắp lên hy vọng.
    Một tiếng chim hót, một khúc ca vui,
    Thế thôi cũng đủ để đời xanh tươi.

    Bridge (cao trào)
    Đừng đi tìm nơi xa xôi,
    Đừng chờ đợi ở ngày mai.
    Hạnh phúc ở ngay giây phút này,
    Trong từng nhịp thở của ta.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Ánh sáng giản dị soi trong tim ta,
    Đưa ta về với chính mình.
    Một nụ cười nhỏ, một tấm lòng chân,
    Thế thôi cũng đủ để đời sáng trong.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng giản dị… trong tim ta…
    HNI 25-8 - B39. 🎶 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 17: SÁNG GIẢN DỊ Verse 1 Hạnh phúc đâu cần xa hoa, Chỉ một ánh mắt thiết tha cũng đủ. Hạnh phúc đâu cần giàu sang, Một nụ cười nhỏ cũng ấm cả đời. Pre-Chorus 1 Có những điều thật giản dị, Mà ta quên giữa dòng đời. Chorus 1 Ánh sáng giản dị soi trong tim ta, Dẫn lối bình an qua bao phong ba. Một bữa cơm ấm, một cái ôm thương, Thế thôi cũng đủ để đời sáng ngời. Verse 2 Hạnh phúc đâu ở tương lai, Nó hiện hữu trong hôm nay đấy thôi. Một giọt cà phê buổi sáng, Một lời chào thân ái bên đường. Pre-Chorus 2 Biết đủ rồi sẽ thấy rõ, Hạnh phúc chẳng hề khó tìm. Chorus 2 Ánh sáng giản dị soi trong tim ta, Như ngọn đèn nhỏ thắp lên hy vọng. Một tiếng chim hót, một khúc ca vui, Thế thôi cũng đủ để đời xanh tươi. Bridge (cao trào) Đừng đi tìm nơi xa xôi, Đừng chờ đợi ở ngày mai. Hạnh phúc ở ngay giây phút này, Trong từng nhịp thở của ta. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Ánh sáng giản dị soi trong tim ta, Đưa ta về với chính mình. Một nụ cười nhỏ, một tấm lòng chân, Thế thôi cũng đủ để đời sáng trong. Outro (fade out) Ánh sáng giản dị… trong tim ta…
    Like
    Love
    Wow
    19
    6 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 25/8: (27)
    Bài hát chương 6
    Anh Trai – Bóng Hình Đa Vai
    [Verse 1]
    Có những ngày thơ bé, em ngã giữa đường đời,
    Bàn tay anh đưa tới, dìu em đứng dậy thôi.
    Không cần một lời nói, ánh mắt thay câu dạy,
    Anh lặng thầm dõi bước, dạy em cách làm người.
    [Pre-Chorus]
    Khi bão giông phủ kín, anh là mái hiên che,
    Khi tối tăm vây lối, anh là ánh sao về.
    [Chorus]
    Anh là thầy – dạy em từng trang sách,
    Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc,
    Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    [Verse 2]
    Có những lần em lạc, giữa muôn ngã rẽ xa,
    Anh ngồi bên kiên nhẫn, lắng nghe như bạn già.
    Không trách móc, không giận, chỉ mở đường phía trước,
    Dạy em biết tin tưởng, vào chính trái tim mình.
    [Pre-Chorus]
    Khi đôi vai rã rời, anh gánh giúp nỗi đau,
    Khi em sợ bóng tối, anh chở che đêm thâu.
    [Chorus]
    Anh là thầy – dạy em từng trang sách,
    Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc,
    Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    [Bridge] (cao trào)
    Có thể mai này, đời cuốn ta xa,
    Nhưng bóng anh trai chẳng phai mờ nhòa.
    Dù bao bão tố, dù năm tháng qua,
    Anh vẫn là điểm tựa, mãi mãi trong tim ta.
    [Final Chorus]
    Anh là thầy – soi đường đời em bước,
    Anh là cha – nâng em từ vết xước,
    Anh là bạn – cùng sẻ chia những ước mơ.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    Đọc thêm
    Hcoin 25/8: (27) Bài hát chương 6 Anh Trai – Bóng Hình Đa Vai [Verse 1] Có những ngày thơ bé, em ngã giữa đường đời, Bàn tay anh đưa tới, dìu em đứng dậy thôi. Không cần một lời nói, ánh mắt thay câu dạy, Anh lặng thầm dõi bước, dạy em cách làm người. [Pre-Chorus] Khi bão giông phủ kín, anh là mái hiên che, Khi tối tăm vây lối, anh là ánh sao về. [Chorus] Anh là thầy – dạy em từng trang sách, Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc, Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. [Verse 2] Có những lần em lạc, giữa muôn ngã rẽ xa, Anh ngồi bên kiên nhẫn, lắng nghe như bạn già. Không trách móc, không giận, chỉ mở đường phía trước, Dạy em biết tin tưởng, vào chính trái tim mình. [Pre-Chorus] Khi đôi vai rã rời, anh gánh giúp nỗi đau, Khi em sợ bóng tối, anh chở che đêm thâu. [Chorus] Anh là thầy – dạy em từng trang sách, Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc, Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. [Bridge] (cao trào) Có thể mai này, đời cuốn ta xa, Nhưng bóng anh trai chẳng phai mờ nhòa. Dù bao bão tố, dù năm tháng qua, Anh vẫn là điểm tựa, mãi mãi trong tim ta. [Final Chorus] Anh là thầy – soi đường đời em bước, Anh là cha – nâng em từ vết xước, Anh là bạn – cùng sẻ chia những ước mơ. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    22
    7 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Hcoin 25/8: THO chương 5:
    Anh trai trong văn hóa và lịch sử
    (Henry Le)

    Anh trai – hình bóng vững vàng,
    Che chở em nhỏ giữa muôn vàn phong ba.
    Từ xưa trong nếp nhà ta,
    Anh trai là cột, là cha lúc cần.
    Trong sử Việt, gió mưa dần,
    Anh trai gánh vác, giữ chân quê hồn.
    Núi sông hun đúc linh hồn,
    Từ vai người anh kết dồn niềm tin.
    Truyện xưa còn mãi vang rền,
    Thánh Gióng cưỡi ngựa – thiếu niên anh hùng.
    Tấm gương soi khắp muôn trùng,
    Anh trai đất Việt bao dung nghĩa tình.
    Trong văn hóa, tựa bình minh,
    Anh là nhịp sống, là hình bóng quen.
    Đưa em qua những bấp bênh,
    Trao lời dạy bảo, giữ nền gia phong.
    Có khi trong cõi long đong,
    Anh trai gồng gánh, chẳng mong vinh hiển.
    Dẫu đời khắc nghiệt, đảo điên,
    Anh là trụ cột, bình yên vững vàng.
    Lịch sử khắc dấu hiên ngang,
    Từ những anh cả dẫn đàn hậu sinh.
    Bao đời khởi nghĩa quật tinh,
    Anh trai đứng trước, dấn mình giữ non.
    Từ thôn xóm đến chiến trường,
    Anh trai luôn chọn đoạn đường khó đi.
    Thương em, thương cả quốc kỳ,
    Tình anh gắn với lẽ vì giống nòi.
    Trong câu ca, trong lời ru,
    Hình ảnh anh cả chẳng hư hao mờ.
    Bao nhiêu thế hệ đợi chờ,
    Anh trai là chỗ trẻ thơ nương nhờ.
    Văn hóa kết nối từng bờ,
    Anh là biểu tượng chẳng phai bao giờ.
    Từ gia đình đến sử thơ,
    Anh trai vẫn sáng, như cờ dẫn đường.
    Dẫu mai gió nổi muôn phương,
    Vẫn còn anh giữ yêu thương vẹn tròn.
    Trong văn hóa, trong sử son,
    Anh trai – sức mạnh vuông tròn Việt Nam.
    Hcoin 25/8: 📕THO chương 5: Anh trai trong văn hóa và lịch sử (Henry Le) Anh trai – hình bóng vững vàng, Che chở em nhỏ giữa muôn vàn phong ba. Từ xưa trong nếp nhà ta, Anh trai là cột, là cha lúc cần. Trong sử Việt, gió mưa dần, Anh trai gánh vác, giữ chân quê hồn. Núi sông hun đúc linh hồn, Từ vai người anh kết dồn niềm tin. Truyện xưa còn mãi vang rền, Thánh Gióng cưỡi ngựa – thiếu niên anh hùng. Tấm gương soi khắp muôn trùng, Anh trai đất Việt bao dung nghĩa tình. Trong văn hóa, tựa bình minh, Anh là nhịp sống, là hình bóng quen. Đưa em qua những bấp bênh, Trao lời dạy bảo, giữ nền gia phong. Có khi trong cõi long đong, Anh trai gồng gánh, chẳng mong vinh hiển. Dẫu đời khắc nghiệt, đảo điên, Anh là trụ cột, bình yên vững vàng. Lịch sử khắc dấu hiên ngang, Từ những anh cả dẫn đàn hậu sinh. Bao đời khởi nghĩa quật tinh, Anh trai đứng trước, dấn mình giữ non. Từ thôn xóm đến chiến trường, Anh trai luôn chọn đoạn đường khó đi. Thương em, thương cả quốc kỳ, Tình anh gắn với lẽ vì giống nòi. Trong câu ca, trong lời ru, Hình ảnh anh cả chẳng hư hao mờ. Bao nhiêu thế hệ đợi chờ, Anh trai là chỗ trẻ thơ nương nhờ. Văn hóa kết nối từng bờ, Anh là biểu tượng chẳng phai bao giờ. Từ gia đình đến sử thơ, Anh trai vẫn sáng, như cờ dẫn đường. Dẫu mai gió nổi muôn phương, Vẫn còn anh giữ yêu thương vẹn tròn. Trong văn hóa, trong sử son, Anh trai – sức mạnh vuông tròn Việt Nam.
    Like
    Love
    Wow
    Sad
    23
    8 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25-8 -
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 17: SÁNG GIẢN DỊ

    Verse 1
    Hạnh phúc đâu cần xa hoa,
    Chỉ một ánh mắt thiết tha cũng đủ.
    Hạnh phúc đâu cần giàu sang,
    Một nụ cười nhỏ cũng ấm cả đời.

    Pre-Chorus 1
    Có những điều thật giản dị,
    Mà ta quên giữa dòng đời.

    Chorus 1
    Ánh sáng giản dị soi trong tim ta,
    Dẫn lối bình an qua bao phong ba.
    Một bữa cơm ấm, một cái ôm thương,
    Thế thôi cũng đủ để đời sáng ngời.

    Verse 2
    Hạnh phúc đâu ở tương lai,
    Nó hiện hữu trong hôm nay đấy thôi.
    Một giọt cà phê buổi sáng,
    Một lời chào thân ái bên đường.

    Pre-Chorus 2
    Biết đủ rồi sẽ thấy rõ,
    Hạnh phúc chẳng hề khó tìm.

    Chorus 2
    Ánh sáng giản dị soi trong tim ta,
    Như ngọn đèn nhỏ thắp lên hy vọng.
    Một tiếng chim hót, một khúc ca vui,
    Thế thôi cũng đủ để đời xanh tươi.

    Bridge (cao trào)
    Đừng đi tìm nơi xa xôi,
    Đừng chờ đợi ở ngày mai.
    Hạnh phúc ở ngay giây phút này,
    Trong từng nhịp thở của ta.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Ánh sáng giản dị soi trong tim ta,
    Đưa ta về với chính mình.
    Một nụ cười nhỏ, một tấm lòng chân,
    Thế thôi cũng đủ để đời sáng trong.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng giản dị… trong tim ta…
    Đọc thêm
    HNI 25-8 - LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 17: SÁNG GIẢN DỊ Verse 1 Hạnh phúc đâu cần xa hoa, Chỉ một ánh mắt thiết tha cũng đủ. Hạnh phúc đâu cần giàu sang, Một nụ cười nhỏ cũng ấm cả đời. Pre-Chorus 1 Có những điều thật giản dị, Mà ta quên giữa dòng đời. Chorus 1 Ánh sáng giản dị soi trong tim ta, Dẫn lối bình an qua bao phong ba. Một bữa cơm ấm, một cái ôm thương, Thế thôi cũng đủ để đời sáng ngời. Verse 2 Hạnh phúc đâu ở tương lai, Nó hiện hữu trong hôm nay đấy thôi. Một giọt cà phê buổi sáng, Một lời chào thân ái bên đường. Pre-Chorus 2 Biết đủ rồi sẽ thấy rõ, Hạnh phúc chẳng hề khó tìm. Chorus 2 Ánh sáng giản dị soi trong tim ta, Như ngọn đèn nhỏ thắp lên hy vọng. Một tiếng chim hót, một khúc ca vui, Thế thôi cũng đủ để đời xanh tươi. Bridge (cao trào) Đừng đi tìm nơi xa xôi, Đừng chờ đợi ở ngày mai. Hạnh phúc ở ngay giây phút này, Trong từng nhịp thở của ta. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Ánh sáng giản dị soi trong tim ta, Đưa ta về với chính mình. Một nụ cười nhỏ, một tấm lòng chân, Thế thôi cũng đủ để đời sáng trong. Outro (fade out) Ánh sáng giản dị… trong tim ta… Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    22
    7 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25-8 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 17: HẠNH PHÚC GIẢN DỊ.

    Hạnh phúc chẳng ở đâu xa,

    Ẩn trong tiếng cười chan hòa thân thương.

    Một bữa cơm chiều ấm áp,

    Một mái nhà nhỏ, một tình yêu thương.

    Hạnh phúc là ánh bình minh,

    Là giọt sương mai long lanh trên lá.

    Là khi ta ngồi lặng yên,

    Nghe tim mình khẽ đập trong bình an.

    Hạnh phúc đâu phải ngọc ngà,

    Cũng chẳng cần đến xa hoa, bạc vàng.

    Nó hiện hữu nơi bàn tay,

    Nơi ánh mắt sáng, nơi nụ cười hiền.

    Hạnh phúc là lúc biết đủ,

    Không bon chen, chẳng so sánh với đời.

    Là yêu những điều bé nhỏ,

    Đơn sơ nhưng chứa chan hồn người.

    Có khi hạnh phúc chỉ là,

    Một lời động viên khi ta mỏi mệt.

    Có khi là ánh nắng mai,

    Vừa xuyên qua kẽ lá sau đêm dài.

    Người biết ơn mới hạnh phúc,

    Kẻ tham lam chẳng bao giờ đủ đầy.

    Ánh sáng giản dị trong tim,

    Soi lối đời ta đi qua phong ba.

    Hạnh phúc chẳng đợi ngày mai,

    Nó ở ngay đây trong từng hơi thở.

    Nếu ta mở lòng đón nhận,

    Bình an sẽ ở lại trong tâm hồn.

    Giản dị chính là ánh sáng,

    Nuôi dưỡng con người hạnh phúc dài lâu.
    Đọc thêm
    HNI 25-8 - BÀI THƠ CHƯƠNG 17: HẠNH PHÚC GIẢN DỊ. Hạnh phúc chẳng ở đâu xa, Ẩn trong tiếng cười chan hòa thân thương. Một bữa cơm chiều ấm áp, Một mái nhà nhỏ, một tình yêu thương. Hạnh phúc là ánh bình minh, Là giọt sương mai long lanh trên lá. Là khi ta ngồi lặng yên, Nghe tim mình khẽ đập trong bình an. Hạnh phúc đâu phải ngọc ngà, Cũng chẳng cần đến xa hoa, bạc vàng. Nó hiện hữu nơi bàn tay, Nơi ánh mắt sáng, nơi nụ cười hiền. Hạnh phúc là lúc biết đủ, Không bon chen, chẳng so sánh với đời. Là yêu những điều bé nhỏ, Đơn sơ nhưng chứa chan hồn người. Có khi hạnh phúc chỉ là, Một lời động viên khi ta mỏi mệt. Có khi là ánh nắng mai, Vừa xuyên qua kẽ lá sau đêm dài. Người biết ơn mới hạnh phúc, Kẻ tham lam chẳng bao giờ đủ đầy. Ánh sáng giản dị trong tim, Soi lối đời ta đi qua phong ba. Hạnh phúc chẳng đợi ngày mai, Nó ở ngay đây trong từng hơi thở. Nếu ta mở lòng đón nhận, Bình an sẽ ở lại trong tâm hồn. Giản dị chính là ánh sáng, Nuôi dưỡng con người hạnh phúc dài lâu. Đọc thêm
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    22
    7 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25/8:CHƯƠNG 4: Tấm gương soi sáng trong bóng tối
    1. Lời dẫn – Ánh sáng từ trong bóng tối
    Trong suốt lịch sử nhân loại, bóng tối luôn đi cùng với ánh sáng. Con người từ thuở sơ khai đã run rẩy trước màn đêm, sợ hãi những gì mình không nhìn thấy. Nhưng cũng chính trong bóng tối ấy, con người đã biết tìm lửa, đã biết thắp lên ngọn đuốc đầu tiên để soi đường cho chính mình và cho cộng đồng.
    Bóng tối ở đây không chỉ là sự thiếu vắng ánh sáng mặt trời, mà còn là những bóng tối của tâm hồn, của xã hội, của bất công, của sự vô minh. Và trong những bóng tối đó, nhân loại chỉ có thể tồn tại và phát triển khi xuất hiện những tấm gương – những con người dám đứng lên, dám soi sáng cho người khác.
    “Tấm gương soi sáng trong bóng tối” không phải là một nhân vật huyền thoại, mà có thể là bất cứ ai trong đời thường: một người anh, một người cha, một người thầy, một người bạn, hay thậm chí là một người dân vô danh nhưng hành động của họ lan tỏa sức mạnh cho cả cộng đồng.
    2. Khi cuộc đời là một hành trình tìm lửa
    Mỗi con người sinh ra đều bước vào một thế giới chưa hoàn hảo. Chúng ta đi từ ngây thơ đến trưởng thành, từ những ánh mắt trong veo đến những đôi mắt từng trải với nhiều vết hằn của thời gian. Trên hành trình đó, ai cũng sẽ trải qua bóng tối – bóng tối của mất mát, thất bại, nỗi đau, sự phản bội, hay thậm chí là tuyệt vọng.
    Nhưng cũng chính bóng tối ấy buộc ta phải tìm lửa. Nếu không có những bước hụt hẫng, chúng ta sẽ không khao khát ánh sáng. Nếu không có những giọt nước mắt, chúng ta sẽ không trân quý niềm vui. Cuộc đời là một hành trình đi tìm nguồn sáng để bản thân không chỉ sống, mà còn sống có ý nghĩa.
    Tấm gương – trong nghĩa bóng – chính là những ngọn lửa ta bắt gặp trên đường đời. Họ không thay ta bước đi, nhưng họ khiến bước chân ta vững vàng hơn. Họ không giải quyết hết nỗi đau cho ta, nhưng họ làm ta tin rằng mình có thể vượt qua.
    3. Tấm gương – hình ảnh, biểu tượng, và sức mạnh dẫn lối
    Tại sao con người cần tấm gương? Bởi vì bản năng sâu thẳm của mỗi chúng ta luôn cần một hình mẫu để định hướng. Đứa trẻ học nói bằng cách lặp lại tiếng của cha mẹ. Người học trò trưởng thành nhờ noi theo thầy cô. Người thanh niên bước vào đời cần một thần tượng để soi chiếu.
    HNI 25/8:🌺CHƯƠNG 4: Tấm gương soi sáng trong bóng tối 1. Lời dẫn – Ánh sáng từ trong bóng tối Trong suốt lịch sử nhân loại, bóng tối luôn đi cùng với ánh sáng. Con người từ thuở sơ khai đã run rẩy trước màn đêm, sợ hãi những gì mình không nhìn thấy. Nhưng cũng chính trong bóng tối ấy, con người đã biết tìm lửa, đã biết thắp lên ngọn đuốc đầu tiên để soi đường cho chính mình và cho cộng đồng. Bóng tối ở đây không chỉ là sự thiếu vắng ánh sáng mặt trời, mà còn là những bóng tối của tâm hồn, của xã hội, của bất công, của sự vô minh. Và trong những bóng tối đó, nhân loại chỉ có thể tồn tại và phát triển khi xuất hiện những tấm gương – những con người dám đứng lên, dám soi sáng cho người khác. “Tấm gương soi sáng trong bóng tối” không phải là một nhân vật huyền thoại, mà có thể là bất cứ ai trong đời thường: một người anh, một người cha, một người thầy, một người bạn, hay thậm chí là một người dân vô danh nhưng hành động của họ lan tỏa sức mạnh cho cả cộng đồng. 2. Khi cuộc đời là một hành trình tìm lửa Mỗi con người sinh ra đều bước vào một thế giới chưa hoàn hảo. Chúng ta đi từ ngây thơ đến trưởng thành, từ những ánh mắt trong veo đến những đôi mắt từng trải với nhiều vết hằn của thời gian. Trên hành trình đó, ai cũng sẽ trải qua bóng tối – bóng tối của mất mát, thất bại, nỗi đau, sự phản bội, hay thậm chí là tuyệt vọng. Nhưng cũng chính bóng tối ấy buộc ta phải tìm lửa. Nếu không có những bước hụt hẫng, chúng ta sẽ không khao khát ánh sáng. Nếu không có những giọt nước mắt, chúng ta sẽ không trân quý niềm vui. Cuộc đời là một hành trình đi tìm nguồn sáng để bản thân không chỉ sống, mà còn sống có ý nghĩa. Tấm gương – trong nghĩa bóng – chính là những ngọn lửa ta bắt gặp trên đường đời. Họ không thay ta bước đi, nhưng họ khiến bước chân ta vững vàng hơn. Họ không giải quyết hết nỗi đau cho ta, nhưng họ làm ta tin rằng mình có thể vượt qua. 3. Tấm gương – hình ảnh, biểu tượng, và sức mạnh dẫn lối Tại sao con người cần tấm gương? Bởi vì bản năng sâu thẳm của mỗi chúng ta luôn cần một hình mẫu để định hướng. Đứa trẻ học nói bằng cách lặp lại tiếng của cha mẹ. Người học trò trưởng thành nhờ noi theo thầy cô. Người thanh niên bước vào đời cần một thần tượng để soi chiếu.
    Love
    Like
    Wow
    Haha
    22
    6 Bình luận 0 Chia sẽ