• HNI 28//10 - B15 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa,
    Cầu là khát vọng đến từ lòng người.
    Hai đầu mối kết thành nhịp sống,
    Như trăng soi nước chẳng thể rời.
    Trời ban luật trong vòng tương ứng,
    Vạn vật sinh đều giữ cân phân.
    Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo,
    Một mất, một còn, cùng kết nhân.
    Khi cung vượt, lòng người sinh loạn,
    Của thừa ra hóa kiếp phung phí.
    Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở,
    Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý.
    Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép,
    Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình.
    Giống như nước chảy về nơi thấp,
    Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh.
    Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn,
    Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ.
    Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ,
    Phá thế cân bằng của vũ trụ.
    Khi cung cầu hòa trong tiết độ,
    Xã hội yên, đất nước vững vàng.
    Tiền không trị mà là phương tiện,
    Tình nhân gian mới chính kho tàng.
    Đạo trong kinh tế không viển vông,
    Mà là luật sống giữa đại đồng.
    Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng,
    Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng.
    Khi ai cũng giữ phần công chính,
    Thì muôn việc tự hóa hanh thông.
    Cung chẳng thiếu, cầu không vượt,
    Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông.
    Này nhân loại – con trong một thể,
    Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên.
    Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ,
    Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên.
    Cân bằng ấy chẳng do người đặt,
    Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh.
    Khi lòng người hòa cùng Trời Đất,
    Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    HNI 28//10 - B15 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa, Cầu là khát vọng đến từ lòng người. Hai đầu mối kết thành nhịp sống, Như trăng soi nước chẳng thể rời. Trời ban luật trong vòng tương ứng, Vạn vật sinh đều giữ cân phân. Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo, Một mất, một còn, cùng kết nhân. Khi cung vượt, lòng người sinh loạn, Của thừa ra hóa kiếp phung phí. Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở, Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý. Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép, Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình. Giống như nước chảy về nơi thấp, Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh. Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn, Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ. Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ, Phá thế cân bằng của vũ trụ. Khi cung cầu hòa trong tiết độ, Xã hội yên, đất nước vững vàng. Tiền không trị mà là phương tiện, Tình nhân gian mới chính kho tàng. Đạo trong kinh tế không viển vông, Mà là luật sống giữa đại đồng. Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng, Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng. Khi ai cũng giữ phần công chính, Thì muôn việc tự hóa hanh thông. Cung chẳng thiếu, cầu không vượt, Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông. Này nhân loại – con trong một thể, Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên. Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ, Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên. Cân bằng ấy chẳng do người đặt, Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh. Khi lòng người hòa cùng Trời Đất, Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    Like
    Love
    Sad
    11
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10 - CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới
    Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu.
    Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát.
    Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử.
    Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả.
    Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị.
    Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi.
    Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng.

    II. Kinh tế lượng tử là gì?
    Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục.
    Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là:
    Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch
    Đọc thêm
    HNI 29/10 - CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu. Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát. Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử. Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả. Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị. Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi. Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng. II. Kinh tế lượng tử là gì? Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục. Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là: Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10 - CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới
    Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu.
    Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát.
    Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử.
    Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả.
    Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị.
    Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi.
    Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng.

    II. Kinh tế lượng tử là gì?
    Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục.
    Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là:
    Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 29/10 - CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu. Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát. Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử. Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả. Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị. Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi. Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng. II. Kinh tế lượng tử là gì? Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục. Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là: Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    Yay
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 28/10 - B9 CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG

    1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người
    Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách mà con người trao đổi, chia sẻ và chuyển hóa năng lượng sống lẫn tinh thần. Mỗi quyết định mua – bán, đầu tư – tiết kiệm, làm – hưởng đều là một biểu hiện của năng lượng ý thứcđang chuyển hóa thành vật chất.
    Trong vũ trụ, không có gì là ngẫu nhiên. Mọi vật, mọi sự đều được vận hành bởi năng lượng. Cũng vậy, trong xã hội loài người, mọi hệ thống kinh tế đều là cấu trúc năng lượng được tổ chức bởi niềm tin và hành động. Khi niềm tin bị méo mó, năng lượng kinh tế sẽ lệch lạc; khi ý thức được soi sáng, năng lượng kinh tế sẽ tràn đầy và lưu thông hài hòa.
    Một người gieo hạt với tâm tham – năng lượng phát ra là mong chiếm hữu. Hạt ấy tuy mọc, nhưng đất sẽ cằn, người sẽ mỏi. Một người gieo hạt với tâm an – năng lượng phát ra là nuôi dưỡng. Cây sẽ lớn, đất thêm màu, người được an vui. Đó chính là kinh tế của năng lượng – kinh tế có Đạo.
    Vì vậy, muốn chuyển hóa kinh tế, không thể chỉ thay đổi chính sách, cơ chế hay công nghệ; phải bắt đầu từ tầng sâu của ý thức. Từ việc mỗi người hiểu rằng năng lượng mình phát ra qua từng hành động nhỏ bé – tiêu dùng, sản xuất, tương tác – chính là phần năng lượng đang nuôi dưỡng hay hủy hoại toàn bộ hệ sinh thái kinh tế.

    2. Cấu trúc năng lượng của một nền kinh tế
    Mọi nền kinh tế đều có bốn tầng năng lượng tương tác như cơ thể sống:
    Tầng gốc – Năng lượng niềm tin:
    Đây là nguồn năng lượng khởi tạo. Khi người dân tin vào giá trị thật, tin vào công sức của mình, tin vào sự minh bạch – năng lượng tích cực lan tỏa. Ngược lại, khi xã hội mất niềm tin, dòng năng lượng đứt gãy, kinh tế suy yếu, lòng người hoang mang.
    Niềm tin chính là “nguồn điện vô hình” vận hành mọi giao dịch. Mất điện, máy dừng; mất niềm tin, kinh tế tê liệt.
    Tầng trung – Năng lượng trao đổi:
    Đọc thêm
    HNI 28/10 - B9 CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG 1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách mà con người trao đổi, chia sẻ và chuyển hóa năng lượng sống lẫn tinh thần. Mỗi quyết định mua – bán, đầu tư – tiết kiệm, làm – hưởng đều là một biểu hiện của năng lượng ý thứcđang chuyển hóa thành vật chất. Trong vũ trụ, không có gì là ngẫu nhiên. Mọi vật, mọi sự đều được vận hành bởi năng lượng. Cũng vậy, trong xã hội loài người, mọi hệ thống kinh tế đều là cấu trúc năng lượng được tổ chức bởi niềm tin và hành động. Khi niềm tin bị méo mó, năng lượng kinh tế sẽ lệch lạc; khi ý thức được soi sáng, năng lượng kinh tế sẽ tràn đầy và lưu thông hài hòa. Một người gieo hạt với tâm tham – năng lượng phát ra là mong chiếm hữu. Hạt ấy tuy mọc, nhưng đất sẽ cằn, người sẽ mỏi. Một người gieo hạt với tâm an – năng lượng phát ra là nuôi dưỡng. Cây sẽ lớn, đất thêm màu, người được an vui. Đó chính là kinh tế của năng lượng – kinh tế có Đạo. Vì vậy, muốn chuyển hóa kinh tế, không thể chỉ thay đổi chính sách, cơ chế hay công nghệ; phải bắt đầu từ tầng sâu của ý thức. Từ việc mỗi người hiểu rằng năng lượng mình phát ra qua từng hành động nhỏ bé – tiêu dùng, sản xuất, tương tác – chính là phần năng lượng đang nuôi dưỡng hay hủy hoại toàn bộ hệ sinh thái kinh tế. 2. Cấu trúc năng lượng của một nền kinh tế Mọi nền kinh tế đều có bốn tầng năng lượng tương tác như cơ thể sống: Tầng gốc – Năng lượng niềm tin: Đây là nguồn năng lượng khởi tạo. Khi người dân tin vào giá trị thật, tin vào công sức của mình, tin vào sự minh bạch – năng lượng tích cực lan tỏa. Ngược lại, khi xã hội mất niềm tin, dòng năng lượng đứt gãy, kinh tế suy yếu, lòng người hoang mang. Niềm tin chính là “nguồn điện vô hình” vận hành mọi giao dịch. Mất điện, máy dừng; mất niềm tin, kinh tế tê liệt. Tầng trung – Năng lượng trao đổi: Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 28/10 - CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG

    1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người
    Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách mà con người trao đổi, chia sẻ và chuyển hóa năng lượng sống lẫn tinh thần. Mỗi quyết định mua – bán, đầu tư – tiết kiệm, làm – hưởng đều là một biểu hiện của năng lượng ý thứcđang chuyển hóa thành vật chất.
    Trong vũ trụ, không có gì là ngẫu nhiên. Mọi vật, mọi sự đều được vận hành bởi năng lượng. Cũng vậy, trong xã hội loài người, mọi hệ thống kinh tế đều là cấu trúc năng lượng được tổ chức bởi niềm tin và hành động. Khi niềm tin bị méo mó, năng lượng kinh tế sẽ lệch lạc; khi ý thức được soi sáng, năng lượng kinh tế sẽ tràn đầy và lưu thông hài hòa.
    Một người gieo hạt với tâm tham – năng lượng phát ra là mong chiếm hữu. Hạt ấy tuy mọc, nhưng đất sẽ cằn, người sẽ mỏi. Một người gieo hạt với tâm an – năng lượng phát ra là nuôi dưỡng. Cây sẽ lớn, đất thêm màu, người được an vui. Đó chính là kinh tế của năng lượng – kinh tế có Đạo.
    Vì vậy, muốn chuyển hóa kinh tế, không thể chỉ thay đổi chính sách, cơ chế hay công nghệ; phải bắt đầu từ tầng sâu của ý thức. Từ việc mỗi người hiểu rằng năng lượng mình phát ra qua từng hành động nhỏ bé – tiêu dùng, sản xuất, tương tác – chính là phần năng lượng đang nuôi dưỡng hay hủy hoại toàn bộ hệ sinh thái kinh tế.

    2. Cấu trúc năng lượng của một nền kinh tế
    Mọi nền kinh tế đều có bốn tầng năng lượng tương tác như cơ thể sống:
    Tầng gốc – Năng lượng niềm tin:
    Đây là nguồn năng lượng khởi tạo. Khi người dân tin vào giá trị thật, tin vào công sức của mình, tin vào sự minh bạch – năng lượng tích cực lan tỏa. Ngược lại, khi xã hội mất niềm tin, dòng năng lượng đứt gãy, kinh tế suy yếu, lòng người hoang mang.
    Niềm tin chính là “nguồn điện vô hình” vận hành mọi giao dịch. Mất điện, máy dừng; mất niềm tin, kinh tế tê liệt.
    Tầng trung – Năng lượng trao đổi:
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 28/10 - CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG 1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách mà con người trao đổi, chia sẻ và chuyển hóa năng lượng sống lẫn tinh thần. Mỗi quyết định mua – bán, đầu tư – tiết kiệm, làm – hưởng đều là một biểu hiện của năng lượng ý thứcđang chuyển hóa thành vật chất. Trong vũ trụ, không có gì là ngẫu nhiên. Mọi vật, mọi sự đều được vận hành bởi năng lượng. Cũng vậy, trong xã hội loài người, mọi hệ thống kinh tế đều là cấu trúc năng lượng được tổ chức bởi niềm tin và hành động. Khi niềm tin bị méo mó, năng lượng kinh tế sẽ lệch lạc; khi ý thức được soi sáng, năng lượng kinh tế sẽ tràn đầy và lưu thông hài hòa. Một người gieo hạt với tâm tham – năng lượng phát ra là mong chiếm hữu. Hạt ấy tuy mọc, nhưng đất sẽ cằn, người sẽ mỏi. Một người gieo hạt với tâm an – năng lượng phát ra là nuôi dưỡng. Cây sẽ lớn, đất thêm màu, người được an vui. Đó chính là kinh tế của năng lượng – kinh tế có Đạo. Vì vậy, muốn chuyển hóa kinh tế, không thể chỉ thay đổi chính sách, cơ chế hay công nghệ; phải bắt đầu từ tầng sâu của ý thức. Từ việc mỗi người hiểu rằng năng lượng mình phát ra qua từng hành động nhỏ bé – tiêu dùng, sản xuất, tương tác – chính là phần năng lượng đang nuôi dưỡng hay hủy hoại toàn bộ hệ sinh thái kinh tế. 2. Cấu trúc năng lượng của một nền kinh tế Mọi nền kinh tế đều có bốn tầng năng lượng tương tác như cơ thể sống: Tầng gốc – Năng lượng niềm tin: Đây là nguồn năng lượng khởi tạo. Khi người dân tin vào giá trị thật, tin vào công sức của mình, tin vào sự minh bạch – năng lượng tích cực lan tỏa. Ngược lại, khi xã hội mất niềm tin, dòng năng lượng đứt gãy, kinh tế suy yếu, lòng người hoang mang. Niềm tin chính là “nguồn điện vô hình” vận hành mọi giao dịch. Mất điện, máy dừng; mất niềm tin, kinh tế tê liệt. Tầng trung – Năng lượng trao đổi: Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa,
    Cầu là khát vọng đến từ lòng người.
    Hai đầu mối kết thành nhịp sống,
    Như trăng soi nước chẳng thể rời.
    Trời ban luật trong vòng tương ứng,
    Vạn vật sinh đều giữ cân phân.
    Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo,
    Một mất, một còn, cùng kết nhân.
    Khi cung vượt, lòng người sinh loạn,
    Của thừa ra hóa kiếp phung phí.
    Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở,
    Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý.
    Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép,
    Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình.
    Giống như nước chảy về nơi thấp,
    Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh.
    Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn,
    Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ.
    Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ,
    Phá thế cân bằng của vũ trụ.
    Khi cung cầu hòa trong tiết độ,
    Xã hội yên, đất nước vững vàng.
    Tiền không trị mà là phương tiện,
    Tình nhân gian mới chính kho tàng.
    Đạo trong kinh tế không viển vông,
    Mà là luật sống giữa đại đồng.
    Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng,
    Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng.
    Khi ai cũng giữ phần công chính,
    Thì muôn việc tự hóa hanh thông.
    Cung chẳng thiếu, cầu không vượt,
    Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông.
    Này nhân loại – con trong một thể,
    Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên.
    Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ,
    Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên.
    Cân bằng ấy chẳng do người đặt,
    Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh.
    Khi lòng người hòa cùng Trời Đất,
    Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    HNI 29/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa, Cầu là khát vọng đến từ lòng người. Hai đầu mối kết thành nhịp sống, Như trăng soi nước chẳng thể rời. Trời ban luật trong vòng tương ứng, Vạn vật sinh đều giữ cân phân. Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo, Một mất, một còn, cùng kết nhân. Khi cung vượt, lòng người sinh loạn, Của thừa ra hóa kiếp phung phí. Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở, Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý. Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép, Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình. Giống như nước chảy về nơi thấp, Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh. Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn, Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ. Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ, Phá thế cân bằng của vũ trụ. Khi cung cầu hòa trong tiết độ, Xã hội yên, đất nước vững vàng. Tiền không trị mà là phương tiện, Tình nhân gian mới chính kho tàng. Đạo trong kinh tế không viển vông, Mà là luật sống giữa đại đồng. Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng, Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng. Khi ai cũng giữ phần công chính, Thì muôn việc tự hóa hanh thông. Cung chẳng thiếu, cầu không vượt, Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông. Này nhân loại – con trong một thể, Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên. Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ, Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên. Cân bằng ấy chẳng do người đặt, Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh. Khi lòng người hòa cùng Trời Đất, Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    Like
    Love
    Wow
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 28-10
    Chương 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới
    Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21

    1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu

    Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn.

    H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc.
    Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam.

    2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu

    Lê Đình Hải từng nói:

    “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.”

    Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”.
    H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu.

    3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới

    Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược:

    Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau.

    Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”.

    Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group.

    Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu.

    4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa

    Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái.
    Trong từng hoạt động, từ hợp tác tài chính, giáo dục đến công nghệ, H’Group đều mang trong mình một triết lý:

    “Mang tinh thần Việt – sống thiện lành, sáng tạo và bền vững – vào từng mối quan hệ quốc tế.”

    Ông Hải từng khẳng định:

    “Toàn cầu hóa không phải là mất mình, mà là mang mình ra để thế giới hiểu và trân trọng.”

    Chính nhờ tư duy này, H’Group Global được đón nhận không như một “người chơi kinh tế mới”, mà như một biểu tượng của nền kinh tế nhân văn đang trỗi dậy từ Việt Nam.

    5. Hành trình kiến tạo cộng đồng doanh nhân nhân văn quốc tế

    Năm 2024, H’Group Global tổ chức Diễn đàn Doanh nhân Nhân văn Quốc tế (Humanistic Business Forum) – một sự kiện quy tụ hàng trăm doanh nhân, học giả và nhà đầu tư từ hơn 30 quốc gia.
    Thông điệp trung tâm là:

    “Lợi nhuận có thể đo bằng con số, nhưng giá trị thật đo bằng sự thay đổi con người.”

    Từ đó, một cộng đồng mới được hình thành – cộng đồng doanh nhân nhân văn, nơi giá trị đạo đức và sự tử tế trở thành nền tảng cho hợp tác kinh tế.

    6. Kết nối bằng trái tim, lan tỏa bằng trí tuệ

    Ở cấp độ sâu hơn, H’Group Global không chỉ tạo nên mạng lưới thương mại, mà còn tạo nên một dòng chảy văn hóa – tinh thần – tri thức giữa Việt Nam và thế giới.
    Ông Lê Đình Hải tin rằng:

    “Một nền kinh tế bền vững phải dựa trên sự đồng cảm và hiểu biết giữa các dân tộc.”

    Bằng cách này, H’Group Global không chỉ mang hàng hóa đi xa, mà còn mang theo thông điệp: Việt Nam – quốc gia của lòng nhân ái và trí tuệ.

    Đọc thêm


    Đọc thêm
    HNI 28-10 Chương 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21 1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn. H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc. Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam. 2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu Lê Đình Hải từng nói: “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.” Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”. H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu. 3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược: Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau. Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”. Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group. Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu. 4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái. Trong từng hoạt động, từ hợp tác tài chính, giáo dục đến công nghệ, H’Group đều mang trong mình một triết lý: “Mang tinh thần Việt – sống thiện lành, sáng tạo và bền vững – vào từng mối quan hệ quốc tế.” Ông Hải từng khẳng định: “Toàn cầu hóa không phải là mất mình, mà là mang mình ra để thế giới hiểu và trân trọng.” Chính nhờ tư duy này, H’Group Global được đón nhận không như một “người chơi kinh tế mới”, mà như một biểu tượng của nền kinh tế nhân văn đang trỗi dậy từ Việt Nam. 5. Hành trình kiến tạo cộng đồng doanh nhân nhân văn quốc tế Năm 2024, H’Group Global tổ chức Diễn đàn Doanh nhân Nhân văn Quốc tế (Humanistic Business Forum) – một sự kiện quy tụ hàng trăm doanh nhân, học giả và nhà đầu tư từ hơn 30 quốc gia. Thông điệp trung tâm là: “Lợi nhuận có thể đo bằng con số, nhưng giá trị thật đo bằng sự thay đổi con người.” Từ đó, một cộng đồng mới được hình thành – cộng đồng doanh nhân nhân văn, nơi giá trị đạo đức và sự tử tế trở thành nền tảng cho hợp tác kinh tế. 6. Kết nối bằng trái tim, lan tỏa bằng trí tuệ Ở cấp độ sâu hơn, H’Group Global không chỉ tạo nên mạng lưới thương mại, mà còn tạo nên một dòng chảy văn hóa – tinh thần – tri thức giữa Việt Nam và thế giới. Ông Lê Đình Hải tin rằng: “Một nền kinh tế bền vững phải dựa trên sự đồng cảm và hiểu biết giữa các dân tộc.” Bằng cách này, H’Group Global không chỉ mang hàng hóa đi xa, mà còn mang theo thông điệp: Việt Nam – quốc gia của lòng nhân ái và trí tuệ. Đọc thêm  Đọc thêm
    Like
    Love
    Angry
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 28/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa,
    Cầu là khát vọng đến từ lòng người.
    Hai đầu mối kết thành nhịp sống,
    Như trăng soi nước chẳng thể rời.
    Trời ban luật trong vòng tương ứng,
    Vạn vật sinh đều giữ cân phân.
    Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo,
    Một mất, một còn, cùng kết nhân.
    Khi cung vượt, lòng người sinh loạn,
    Của thừa ra hóa kiếp phung phí.
    Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở,
    Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý.
    Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép,
    Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình.
    Giống như nước chảy về nơi thấp,
    Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh.
    Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn,
    Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ.
    Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ,
    Phá thế cân bằng của vũ trụ.
    Khi cung cầu hòa trong tiết độ,
    Xã hội yên, đất nước vững vàng.
    Tiền không trị mà là phương tiện,
    Tình nhân gian mới chính kho tàng.
    Đạo trong kinh tế không viển vông,
    Mà là luật sống giữa đại đồng.
    Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng,
    Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng.
    Khi ai cũng giữ phần công chính,
    Thì muôn việc tự hóa hanh thông.
    Cung chẳng thiếu, cầu không vượt,
    Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông.
    Này nhân loại – con trong một thể,
    Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên.
    Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ,
    Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên.
    Cân bằng ấy chẳng do người đặt,
    Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh.
    Khi lòng người hòa cùng Trời Đất,
    Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    Đọc thêm
    HNI 28/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa, Cầu là khát vọng đến từ lòng người. Hai đầu mối kết thành nhịp sống, Như trăng soi nước chẳng thể rời. Trời ban luật trong vòng tương ứng, Vạn vật sinh đều giữ cân phân. Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo, Một mất, một còn, cùng kết nhân. Khi cung vượt, lòng người sinh loạn, Của thừa ra hóa kiếp phung phí. Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở, Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý. Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép, Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình. Giống như nước chảy về nơi thấp, Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh. Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn, Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ. Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ, Phá thế cân bằng của vũ trụ. Khi cung cầu hòa trong tiết độ, Xã hội yên, đất nước vững vàng. Tiền không trị mà là phương tiện, Tình nhân gian mới chính kho tàng. Đạo trong kinh tế không viển vông, Mà là luật sống giữa đại đồng. Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng, Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng. Khi ai cũng giữ phần công chính, Thì muôn việc tự hóa hanh thông. Cung chẳng thiếu, cầu không vượt, Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông. Này nhân loại – con trong một thể, Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên. Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ, Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên. Cân bằng ấy chẳng do người đặt, Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh. Khi lòng người hòa cùng Trời Đất, Mọi kinh tế đều hóa đạo linh. Đọc thêm
    Like
    Love
    Sad
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 28/10 - B16 BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Khi kinh tế thuận theo Đạo Trời,
    Tâm người sáng, việc đời êm ái.
    Của cải chẳng là nơi chôn ngã,
    Mà hóa nguồn phúc chảy không nguôi.
    Người buôn bán lấy nhân làm gốc,
    Người làm ăn giữ nghĩa làm đầu.
    Không lừa lọc, chẳng tranh phần thiệt,
    Đạo trong lòng sáng giữa nông sâu.
    Khi mỗi việc thuận theo quy luật,
    Cây sinh hoa, người nở nụ cười.
    Lúa ngoài đồng chín vàng theo Đạo,
    Tiền trong dân hóa phúc cho đời.
    Kẻ lãnh đạo biết thương dân trước,
    Người lao công biết trọng công mình.
    Công bằng trải như sương buổi sớm,
    Xã hội yên, muôn phúc chan bình.
    Thuận Đạo ấy không cần lý thuyết,
    Mà là sống đúng lẽ tự nhiên.
    Người cho đi – lòng thêm sung túc,
    Kẻ nhận về – tâm lại dịu hiền.
    Trời cùng đất đều trong nhịp thở,
    Người cùng người lại nối niềm tin.
    Mỗi bàn tay vun cho nhân nghĩa,
    Cả quê hương hóa sáng lung linh.
    Khi dân no, lòng dân vui vẻ,
    Khi dân tín, nước hóa vững bền.
    Phúc chẳng ở nơi cung điện,
    Mà nằm trong ánh mắt hiền lành.
    Một quốc gia hưng nhờ đạo đức,
    Một nền kinh tế sáng nhờ nhân.
    Nếu chỉ đếm tiền mà quên nghĩa,
    Sẽ tự làm lệch cán cân dân.
    Nhưng nếu biết giữ tâm trong sáng,
    Mỗi đồng xu cũng hóa phúc lành.
    Người thuận Đạo, trời ban thuận lợi,
    Đời hanh thông, nghiệp nở thành danh.
    Hỡi nhân thế – hãy tin một lẽ:
    Kinh tế chẳng ngược Đạo bao giờ.
    Khi lòng người hòa cùng Thiên ý,
    Phúc tràn dân thịnh – ấy Đạo Trời xưa.
    HNI 28/10 - B16 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi kinh tế thuận theo Đạo Trời, Tâm người sáng, việc đời êm ái. Của cải chẳng là nơi chôn ngã, Mà hóa nguồn phúc chảy không nguôi. Người buôn bán lấy nhân làm gốc, Người làm ăn giữ nghĩa làm đầu. Không lừa lọc, chẳng tranh phần thiệt, Đạo trong lòng sáng giữa nông sâu. Khi mỗi việc thuận theo quy luật, Cây sinh hoa, người nở nụ cười. Lúa ngoài đồng chín vàng theo Đạo, Tiền trong dân hóa phúc cho đời. Kẻ lãnh đạo biết thương dân trước, Người lao công biết trọng công mình. Công bằng trải như sương buổi sớm, Xã hội yên, muôn phúc chan bình. Thuận Đạo ấy không cần lý thuyết, Mà là sống đúng lẽ tự nhiên. Người cho đi – lòng thêm sung túc, Kẻ nhận về – tâm lại dịu hiền. Trời cùng đất đều trong nhịp thở, Người cùng người lại nối niềm tin. Mỗi bàn tay vun cho nhân nghĩa, Cả quê hương hóa sáng lung linh. Khi dân no, lòng dân vui vẻ, Khi dân tín, nước hóa vững bền. Phúc chẳng ở nơi cung điện, Mà nằm trong ánh mắt hiền lành. Một quốc gia hưng nhờ đạo đức, Một nền kinh tế sáng nhờ nhân. Nếu chỉ đếm tiền mà quên nghĩa, Sẽ tự làm lệch cán cân dân. Nhưng nếu biết giữ tâm trong sáng, Mỗi đồng xu cũng hóa phúc lành. Người thuận Đạo, trời ban thuận lợi, Đời hanh thông, nghiệp nở thành danh. Hỡi nhân thế – hãy tin một lẽ: Kinh tế chẳng ngược Đạo bao giờ. Khi lòng người hòa cùng Thiên ý, Phúc tràn dân thịnh – ấy Đạo Trời xưa.
    Like
    Love
    Wow
    12
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10 - CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG

    1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người
    Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách mà con người trao đổi, chia sẻ và chuyển hóa năng lượng sống lẫn tinh thần. Mỗi quyết định mua – bán, đầu tư – tiết kiệm, làm – hưởng đều là một biểu hiện của năng lượng ý thứcđang chuyển hóa thành vật chất.
    Trong vũ trụ, không có gì là ngẫu nhiên. Mọi vật, mọi sự đều được vận hành bởi năng lượng. Cũng vậy, trong xã hội loài người, mọi hệ thống kinh tế đều là cấu trúc năng lượng được tổ chức bởi niềm tin và hành động. Khi niềm tin bị méo mó, năng lượng kinh tế sẽ lệch lạc; khi ý thức được soi sáng, năng lượng kinh tế sẽ tràn đầy và lưu thông hài hòa.
    Một người gieo hạt với tâm tham – năng lượng phát ra là mong chiếm hữu. Hạt ấy tuy mọc, nhưng đất sẽ cằn, người sẽ mỏi. Một người gieo hạt với tâm an – năng lượng phát ra là nuôi dưỡng. Cây sẽ lớn, đất thêm màu, người được an vui. Đó chính là kinh tế của năng lượng – kinh tế có Đạo.
    Vì vậy, muốn chuyển hóa kinh tế, không thể chỉ thay đổi chính sách, cơ chế hay công nghệ; phải bắt đầu từ tầng sâu của ý thức. Từ việc mỗi người hiểu rằng năng lượng mình phát ra qua từng hành động nhỏ bé – tiêu dùng, sản xuất, tương tác – chính là phần năng lượng đang nuôi dưỡng hay hủy hoại toàn bộ hệ sinh thái kinh tế.

    2. Cấu trúc năng lượng của một nền kinh tế
    Mọi nền kinh tế đều có bốn tầng năng lượng tương tác như cơ thể sống:
    Tầng gốc – Năng lượng niềm tin:
    Đây là nguồn năng lượng khởi tạo. Khi người dân tin vào giá trị thật, tin vào công sức của mình, tin vào sự minh bạch – năng lượng tích cực lan tỏa. Ngược lại, khi xã hội mất niềm tin, dòng năng lượng đứt gãy, kinh tế suy yếu, lòng người hoang mang.
    Niềm tin chính là “nguồn điện vô hình” vận hành mọi giao dịch. Mất điện, máy dừng; mất niềm tin, kinh tế tê liệt.
    Tầng trung – Năng lượng trao đổi:

    Đọc thêm

    HNI 29/10 - CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG 1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách mà con người trao đổi, chia sẻ và chuyển hóa năng lượng sống lẫn tinh thần. Mỗi quyết định mua – bán, đầu tư – tiết kiệm, làm – hưởng đều là một biểu hiện của năng lượng ý thứcđang chuyển hóa thành vật chất. Trong vũ trụ, không có gì là ngẫu nhiên. Mọi vật, mọi sự đều được vận hành bởi năng lượng. Cũng vậy, trong xã hội loài người, mọi hệ thống kinh tế đều là cấu trúc năng lượng được tổ chức bởi niềm tin và hành động. Khi niềm tin bị méo mó, năng lượng kinh tế sẽ lệch lạc; khi ý thức được soi sáng, năng lượng kinh tế sẽ tràn đầy và lưu thông hài hòa. Một người gieo hạt với tâm tham – năng lượng phát ra là mong chiếm hữu. Hạt ấy tuy mọc, nhưng đất sẽ cằn, người sẽ mỏi. Một người gieo hạt với tâm an – năng lượng phát ra là nuôi dưỡng. Cây sẽ lớn, đất thêm màu, người được an vui. Đó chính là kinh tế của năng lượng – kinh tế có Đạo. Vì vậy, muốn chuyển hóa kinh tế, không thể chỉ thay đổi chính sách, cơ chế hay công nghệ; phải bắt đầu từ tầng sâu của ý thức. Từ việc mỗi người hiểu rằng năng lượng mình phát ra qua từng hành động nhỏ bé – tiêu dùng, sản xuất, tương tác – chính là phần năng lượng đang nuôi dưỡng hay hủy hoại toàn bộ hệ sinh thái kinh tế. 2. Cấu trúc năng lượng của một nền kinh tế Mọi nền kinh tế đều có bốn tầng năng lượng tương tác như cơ thể sống: Tầng gốc – Năng lượng niềm tin: Đây là nguồn năng lượng khởi tạo. Khi người dân tin vào giá trị thật, tin vào công sức của mình, tin vào sự minh bạch – năng lượng tích cực lan tỏa. Ngược lại, khi xã hội mất niềm tin, dòng năng lượng đứt gãy, kinh tế suy yếu, lòng người hoang mang. Niềm tin chính là “nguồn điện vô hình” vận hành mọi giao dịch. Mất điện, máy dừng; mất niềm tin, kinh tế tê liệt. Tầng trung – Năng lượng trao đổi: Đọc thêm 
    Like
    Love
    Yay
    Wow
    12
    1 Comments 0 Shares