• HNI 6-11 - B2
    CHƯƠNG 10: TÂM THỨC MỚI – KHI BẠN LÀ NGƯỜI QUAN SÁT VÀ NGƯỜI SÁNG TẠO
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. LẦN ĐẦU TIÊN BẠN NHÌN CHÍNH MÌNH TỈNH THỨC

    Khoảnh khắc một con người thực sự thức tỉnh không phải là lúc họ trở nên thông minh hơn, học nhiều hơn hay đạt được thành tựu lớn hơn.
    Đó là khoảnh khắc họ nhìn chính mình từ bên ngoài, như thể linh hồn đứng yên mà cơ thể nhẹ nhàng chuyển động.

    Bạn không còn là kẻ bị cuốn vào dòng nước cảm xúc, suy nghĩ, nỗi sợ và thói quen.
    Bạn trở thành người quan sát.

    Và khi bạn quan sát chính mình, một điều kỳ lạ xảy ra:

    Suy nghĩ mất quyền kiểm soát

    Cảm xúc mất sức chi phối

    Bản ngã không còn thao túng

    Bởi vì ánh sáng của nhận biết mạnh hơn bóng tối của vô thức.

    2. NGƯỜI QUAN SÁT KHÔNG PHÁN XÉT – CHỈ NHẬN BIẾT

    Trong tâm thức cũ, con người liên tục phản ứng:

    tức giận khi bị xúc phạm,

    buồn khi bị từ chối,

    hoảng loạn khi rơi vào khó khăn,

    sợ hãi khi tương lai bất định.

    Nhưng tâm thức mới không phản ứng – mà nhận biết.

    Người quan sát nói:

    “Cảm xúc đang xuất hiện, nhưng nó không phải tôi.”

    “Suy nghĩ đang ồn ào, nhưng tôi không phải suy nghĩ.”

    “Nỗi sợ đang muốn nắm quyền, nhưng tôi chỉ cần nhìn nó.”

    Và trong sự nhận biết ấy, cảm xúc tự tan, suy nghĩ tự lắng, bản ngã tự nhỏ lại.

    Lặng im trở thành sức mạnh.

    3. NGƯỜI QUAN SÁT – NGƯỜI SÁNG TẠO

    Đây là điều mà ít ai nhận ra:

    Khoảnh khắc bạn trở thành người quan sát,
    bạn cũng trở thành người sáng tạo.

    Bởi khi bạn không bị cảm xúc dẫn dắt,
    bạn bắt đầu lựa chọn có ý thức:

    Chọn lời nói mang tần số yêu thương

    Chọn hành động mang năng lượng sáng tạo

    Chọn mối quan hệ mang ánh sáng

    Chọn con đường linh hồn muốn đi

    Tâm thức cũ sống theo phản xạ.
    Tâm thức mới sống theo lựa chọn.

    Người quan sát không bị đời điều khiển.
    Người sáng tạo điều khiển đời mình.

    4. TÂM THỨC MỚI – KHÔNG LÀM NHIỀU HƠN, CHỈ HIỆU RÕ HƠN

    Điều tuyệt vời là tâm thức mới không yêu cầu bạn thay đổi thế giới bên ngoài.
    Nó chỉ yêu cầu bạn thay đổi cách bạn hiện diện với thế giới.

    Bạn không cần ép mình tích cực

    Không cần giả vờ mạnh mẽ

    Không cần gồng, chiến đấu, chống lại

    Bạn chỉ cần tỉnh thức.

    Vì khi bạn tỉnh thức, mọi thứ tự điều chỉnh:

    Cơ thể tự chữa lành

    Tâm trí tự sáng rõ

    Cơ hội tự tìm đến

    Người phù hợp tự xuất hiện

    Mối quan hệ độc hại tự rời đi

    Tâm thức mới vận hành theo nguyên lý đồng bộ, không phải nỗ lực.

    5. TỰ DO TỪ BÊN TRONG

    Trong tâm thức mới, tự do không phải là không có ràng buộc,
    tự do là không có ràng buộc bên trong.

    Bạn không còn bị:

    ý kiến người khác kiểm soát,

    nỗi sợ giam cầm,

    quá khứ ám ảnh,

    tương lai đe dọa,

    bản ngã điều khiển.

    Bạn trở thành cái tĩnh, giữa một thế giới đầy chuyển động.

    Không phải đời hết sóng,
    mà là bạn không còn trôi theo sóng.

    6. BẠN LÀ NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC

    Tâm thức mới hiểu rằng:

    Mỗi suy nghĩ là một mầm thực tại
    Mỗi cảm xúc là một tần số
    Mỗi quyết định là một bước dịch chuyển
    Mỗi lựa chọn là một lời tuyên bố với Vũ trụ

    Và khi bạn quan sát chính mình,
    bạn chủ động chọn tần số.

    Bạn không còn hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra với tôi?”
    Bạn hỏi: “Phiên bản nào của tôi sẽ tạo ra điều gì?”

    Từ đó, đời không “đến” với bạn,
    đời đáp lại bạn.

    7. KHI BẠN VỪA QUAN SÁT VỪA SÁNG TẠO

    Bạn bước vào trạng thái vĩ đại nhất của linh hồn con người:

    Sống tỉnh – sáng tạo tỉnh – yêu thương tỉnh – hiện diện tỉnh.

    Đó là đỉnh cao của nhận thức:

    Không chạy khỏi bóng tối

    Không dính vào ánh sáng

    Chỉ hiện diện với tất cả

    Và trong trạng thái đó,
    bạn thấy rằng:
    cuộc đời không cần được sửa,
    chỉ cần được nhìn bằng ý thức mới.
    Đọc thêm
    HNI 6-11 - B2 CHƯƠNG 10: TÂM THỨC MỚI – KHI BẠN LÀ NGƯỜI QUAN SÁT VÀ NGƯỜI SÁNG TẠO Henry Lê – Lê Đình Hải 1. LẦN ĐẦU TIÊN BẠN NHÌN CHÍNH MÌNH TỈNH THỨC Khoảnh khắc một con người thực sự thức tỉnh không phải là lúc họ trở nên thông minh hơn, học nhiều hơn hay đạt được thành tựu lớn hơn. Đó là khoảnh khắc họ nhìn chính mình từ bên ngoài, như thể linh hồn đứng yên mà cơ thể nhẹ nhàng chuyển động. Bạn không còn là kẻ bị cuốn vào dòng nước cảm xúc, suy nghĩ, nỗi sợ và thói quen. Bạn trở thành người quan sát. Và khi bạn quan sát chính mình, một điều kỳ lạ xảy ra: Suy nghĩ mất quyền kiểm soát Cảm xúc mất sức chi phối Bản ngã không còn thao túng Bởi vì ánh sáng của nhận biết mạnh hơn bóng tối của vô thức. 2. NGƯỜI QUAN SÁT KHÔNG PHÁN XÉT – CHỈ NHẬN BIẾT Trong tâm thức cũ, con người liên tục phản ứng: tức giận khi bị xúc phạm, buồn khi bị từ chối, hoảng loạn khi rơi vào khó khăn, sợ hãi khi tương lai bất định. Nhưng tâm thức mới không phản ứng – mà nhận biết. Người quan sát nói: “Cảm xúc đang xuất hiện, nhưng nó không phải tôi.” “Suy nghĩ đang ồn ào, nhưng tôi không phải suy nghĩ.” “Nỗi sợ đang muốn nắm quyền, nhưng tôi chỉ cần nhìn nó.” Và trong sự nhận biết ấy, cảm xúc tự tan, suy nghĩ tự lắng, bản ngã tự nhỏ lại. Lặng im trở thành sức mạnh. 3. NGƯỜI QUAN SÁT – NGƯỜI SÁNG TẠO Đây là điều mà ít ai nhận ra: Khoảnh khắc bạn trở thành người quan sát, bạn cũng trở thành người sáng tạo. Bởi khi bạn không bị cảm xúc dẫn dắt, bạn bắt đầu lựa chọn có ý thức: Chọn lời nói mang tần số yêu thương Chọn hành động mang năng lượng sáng tạo Chọn mối quan hệ mang ánh sáng Chọn con đường linh hồn muốn đi Tâm thức cũ sống theo phản xạ. Tâm thức mới sống theo lựa chọn. Người quan sát không bị đời điều khiển. Người sáng tạo điều khiển đời mình. 4. TÂM THỨC MỚI – KHÔNG LÀM NHIỀU HƠN, CHỈ HIỆU RÕ HƠN Điều tuyệt vời là tâm thức mới không yêu cầu bạn thay đổi thế giới bên ngoài. Nó chỉ yêu cầu bạn thay đổi cách bạn hiện diện với thế giới. Bạn không cần ép mình tích cực Không cần giả vờ mạnh mẽ Không cần gồng, chiến đấu, chống lại Bạn chỉ cần tỉnh thức. Vì khi bạn tỉnh thức, mọi thứ tự điều chỉnh: Cơ thể tự chữa lành Tâm trí tự sáng rõ Cơ hội tự tìm đến Người phù hợp tự xuất hiện Mối quan hệ độc hại tự rời đi Tâm thức mới vận hành theo nguyên lý đồng bộ, không phải nỗ lực. 5. TỰ DO TỪ BÊN TRONG Trong tâm thức mới, tự do không phải là không có ràng buộc, tự do là không có ràng buộc bên trong. Bạn không còn bị: ý kiến người khác kiểm soát, nỗi sợ giam cầm, quá khứ ám ảnh, tương lai đe dọa, bản ngã điều khiển. Bạn trở thành cái tĩnh, giữa một thế giới đầy chuyển động. Không phải đời hết sóng, mà là bạn không còn trôi theo sóng. 6. BẠN LÀ NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC Tâm thức mới hiểu rằng: Mỗi suy nghĩ là một mầm thực tại Mỗi cảm xúc là một tần số Mỗi quyết định là một bước dịch chuyển Mỗi lựa chọn là một lời tuyên bố với Vũ trụ Và khi bạn quan sát chính mình, bạn chủ động chọn tần số. Bạn không còn hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra với tôi?” Bạn hỏi: “Phiên bản nào của tôi sẽ tạo ra điều gì?” Từ đó, đời không “đến” với bạn, đời đáp lại bạn. 7. KHI BẠN VỪA QUAN SÁT VỪA SÁNG TẠO Bạn bước vào trạng thái vĩ đại nhất của linh hồn con người: Sống tỉnh – sáng tạo tỉnh – yêu thương tỉnh – hiện diện tỉnh. Đó là đỉnh cao của nhận thức: Không chạy khỏi bóng tối Không dính vào ánh sáng Chỉ hiện diện với tất cả Và trong trạng thái đó, bạn thấy rằng: cuộc đời không cần được sửa, chỉ cần được nhìn bằng ý thức mới. Đọc thêm
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6-11
    Bài Thơ Chương 18: “Đi Nhẹ Trên Năng Lượng”

    Ta không đến để làm tảng đá,
    ta đến để làm dòng nước.

    Nước không thắng bằng sức mạnh,
    nước thắng bằng sự kiên nhẫn.

    Không cần gào thét,
    sóng vẫn bào mòn vách đá.

    Không cần chạy thật nhanh,
    gió vẫn đi khắp thế gian.

    Khi ta nhẹ, đời nhẹ.
    Khi ta nặng, đời nặng.

    Cánh chim không mang bầu trời trên lưng,
    nhưng vẫn bay được đến tận chân mây.

    Người không mang cả cuộc đời trong ngực,
    nhưng trái tim sáng sẽ soi đường xa.

    Ta không cần cố trở nên vĩ đại,
    chỉ cần không phản bội ánh sáng trong mình.

    Nỗi sợ làm ta co rút,
    niềm tin làm ta nở hoa.

    Ai để quá khứ kéo lê bàn chân,
    sẽ mệt nửa đời.
    Ai thả nó xuống,
    sẽ đi được ngàn dặm.

    Không phải cánh cửa nào cũng phải mở,
    có những cánh cửa đóng để bảo vệ ta.

    Không phải ai cũng ở lại,
    có người rời đi để mở lối cho điều xứng đáng.

    Ta không đến đây để thắng ai,
    ta đến đây để thắng chính mình.

    Khi ta đổi tần số,
    vũ trụ đổi cách đối xử với ta.

    Và lúc ấy, ta hiểu:
    đạo không nằm trong lời,
    đạo nằm trong tần số của trái tim.
    Đọc thêmơ
    HNI 6-11 Bài Thơ Chương 18: “Đi Nhẹ Trên Năng Lượng” Ta không đến để làm tảng đá, ta đến để làm dòng nước. Nước không thắng bằng sức mạnh, nước thắng bằng sự kiên nhẫn. Không cần gào thét, sóng vẫn bào mòn vách đá. Không cần chạy thật nhanh, gió vẫn đi khắp thế gian. Khi ta nhẹ, đời nhẹ. Khi ta nặng, đời nặng. Cánh chim không mang bầu trời trên lưng, nhưng vẫn bay được đến tận chân mây. Người không mang cả cuộc đời trong ngực, nhưng trái tim sáng sẽ soi đường xa. Ta không cần cố trở nên vĩ đại, chỉ cần không phản bội ánh sáng trong mình. Nỗi sợ làm ta co rút, niềm tin làm ta nở hoa. Ai để quá khứ kéo lê bàn chân, sẽ mệt nửa đời. Ai thả nó xuống, sẽ đi được ngàn dặm. Không phải cánh cửa nào cũng phải mở, có những cánh cửa đóng để bảo vệ ta. Không phải ai cũng ở lại, có người rời đi để mở lối cho điều xứng đáng. Ta không đến đây để thắng ai, ta đến đây để thắng chính mình. Khi ta đổi tần số, vũ trụ đổi cách đối xử với ta. Và lúc ấy, ta hiểu: đạo không nằm trong lời, đạo nằm trong tần số của trái tim. Đọc thêmơ
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6/11: Bài thơ Chương 13: ĐẠO ĐỨC PHƯƠNG TÂY – TỪ TÔN GIÁO ĐẾN TRIẾT HỌC HIỆN SINH
    Thuở xa xưa nơi đất phương Tây,
    Ánh thánh giá soi lối con người lầm lạc,
    Từ Kinh Thánh, đạo đức nảy mầm trong ý niệm,
    Trời và người cách nhau bởi đức tin sâu thẳm.
    Moses khắc mười điều răn trên đá,
    Người phương Tây học sống trong khuôn phép thiêng liêng,
    Từ lòng sợ Trời mà sinh ra lòng thiện,
    Từ sự chuộc tội mà hóa giải nhân tâm.
    Đức Kitô mang tình yêu bao dung,
    Dạy nhân thế bằng máu và nước mắt,
    Kẻ ác có thể hồi tâm cứu chuộc,
    Người thiện sống với lòng tin kiên định.
    Qua dòng thời gian, triết học thay tiếng hát,
    Aquinas luận đạo giữa ánh sáng lý trí,
    Khi Descartes nói: “Ta tư duy, nên ta tồn tại”,
    Đạo đức bước vào cõi người – tự thức.
    Nietzsche đến, phá tan mọi thần tượng,
    Hỏi nhân gian: “Thượng Đế đã chết chưa?”
    Ông không giết Chúa, mà thức tỉnh nhân tri,
    Khi con người phải gánh lấy trách nhiệm của chính mình.
    Sartre, Camus đi qua mùa tuyết trắng,
    Nói về hiện sinh, về kiếp sống cô đơn,
    Con người tự do, nhưng tự do là gánh nặng,
    Không còn Trời – ta phải tự làm Trời của ta.
    Đạo đức không còn do thần linh ban xuống,
    Mà do trái tim biết chọn giữa vô minh và ánh sáng,
    Người sống thật, sống vì ý nghĩa mình tạo,
    Chính là đạo đức giữa cõi đời trần tục.
    Phương Tây đi từ sợ Trời đến hiểu mình,
    Từ cầu nguyện đến triết lý nhân sinh,
    Đạo đức trở thành tiếng gọi của nội tâm tỉnh thức,
    Không chỉ tuân lệnh – mà dấn thân vì lẽ sống.
    Từ nhà thờ đến viện nghiên cứu,
    Từ Kinh Thánh đến “Tồn tại và Hư vô”,
    Một hành trình dài của linh hồn và lý trí,
    Kết nối Trời – Người bằng tự do và trách nhiệm.
    Dẫu cách Đông phương bởi biển lớn mênh mông,
    Nhưng lẽ Thiện – Ác vẫn chung một nguồn chảy,
    Đạo đức phương Tây không dừng nơi niềm tin,
    Mà hóa thành ngọn đuốc soi lòng thế kỷ.
    HNI 6/11: 📕Bài thơ Chương 13: ĐẠO ĐỨC PHƯƠNG TÂY – TỪ TÔN GIÁO ĐẾN TRIẾT HỌC HIỆN SINH Thuở xa xưa nơi đất phương Tây, Ánh thánh giá soi lối con người lầm lạc, Từ Kinh Thánh, đạo đức nảy mầm trong ý niệm, Trời và người cách nhau bởi đức tin sâu thẳm. Moses khắc mười điều răn trên đá, Người phương Tây học sống trong khuôn phép thiêng liêng, Từ lòng sợ Trời mà sinh ra lòng thiện, Từ sự chuộc tội mà hóa giải nhân tâm. Đức Kitô mang tình yêu bao dung, Dạy nhân thế bằng máu và nước mắt, Kẻ ác có thể hồi tâm cứu chuộc, Người thiện sống với lòng tin kiên định. Qua dòng thời gian, triết học thay tiếng hát, Aquinas luận đạo giữa ánh sáng lý trí, Khi Descartes nói: “Ta tư duy, nên ta tồn tại”, Đạo đức bước vào cõi người – tự thức. Nietzsche đến, phá tan mọi thần tượng, Hỏi nhân gian: “Thượng Đế đã chết chưa?” Ông không giết Chúa, mà thức tỉnh nhân tri, Khi con người phải gánh lấy trách nhiệm của chính mình. Sartre, Camus đi qua mùa tuyết trắng, Nói về hiện sinh, về kiếp sống cô đơn, Con người tự do, nhưng tự do là gánh nặng, Không còn Trời – ta phải tự làm Trời của ta. Đạo đức không còn do thần linh ban xuống, Mà do trái tim biết chọn giữa vô minh và ánh sáng, Người sống thật, sống vì ý nghĩa mình tạo, Chính là đạo đức giữa cõi đời trần tục. Phương Tây đi từ sợ Trời đến hiểu mình, Từ cầu nguyện đến triết lý nhân sinh, Đạo đức trở thành tiếng gọi của nội tâm tỉnh thức, Không chỉ tuân lệnh – mà dấn thân vì lẽ sống. Từ nhà thờ đến viện nghiên cứu, Từ Kinh Thánh đến “Tồn tại và Hư vô”, Một hành trình dài của linh hồn và lý trí, Kết nối Trời – Người bằng tự do và trách nhiệm. Dẫu cách Đông phương bởi biển lớn mênh mông, Nhưng lẽ Thiện – Ác vẫn chung một nguồn chảy, Đạo đức phương Tây không dừng nơi niềm tin, Mà hóa thành ngọn đuốc soi lòng thế kỷ.
    Love
    Wow
    Like
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6-11
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT)
    Nam mô a di Đà phật
    Hôm nay ngày 6/11/2025 dương lịch - 16/9 âm lịch

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng.
    Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội.
    Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.
    Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người.
    Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật!
    HNI 6-11 LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT) 🙏🙏🙏 Nam mô a di Đà phật Hôm nay ngày 6/11/2025 dương lịch - 16/9 âm lịch 🙏🙏🙏 Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng. Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội. Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp. Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người. Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật. Nam Mô A Di Đà Phật!
    Love
    Haha
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6-11
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT)
    Nam mô a di Đà phật
    Hôm nay ngày 6/11/2025 dương lịch - 16/9 âm lịch

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng.
    Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội.
    Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.
    Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người.
    Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật!
    HNI 6-11 LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT) 🙏🙏🙏 Nam mô a di Đà phật Hôm nay ngày 6/11/2025 dương lịch - 16/9 âm lịch 🙏🙏🙏 Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng. Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội. Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp. Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người. Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật. Nam Mô A Di Đà Phật!
    Love
    Wow
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6/11:Bài thơ Chương 14: SỰ GẶP GỠ GIỮA ĐÔNG – TÂY TRONG NỀN ĐẠO ĐỨC TOÀN CẦU
    Phương Đông khởi từ lòng Trời tĩnh lặng,
    Phương Tây đi qua lý trí sáng soi,
    Hai nửa thế gian – hai dòng ý tưởng,
    Hội tụ về một điểm: lòng người.
    Đông dạy người thuận theo Đạo tự nhiên,
    Tây khuyên sống trung thực cùng lý tưởng,
    Một bên dưỡng tâm, bên kia khai trí,
    Hợp lại thành ánh sáng nhân sinh.
    Khổng Tử nói: “Nhân giả ái nhân”,
    Đức Giê-su dạy: “Hãy yêu thương đồng loại”,
    Cả hai tiếng vọng từ lòng nhân thế,
    Khác ngôn từ, nhưng một hướng về Thiện.
    Lão Tử xem Đạo như nước hiền hòa,
    Plato mơ về chân lý vĩnh cửu,
    Phật nói “Vô ngã” trong cõi từ bi,
    Kant luận “thiện ý” trong hành vi con người.
    Đông – Tây gặp nhau ở nơi tâm sáng,
    Ở chỗ con người biết soi chính mình,
    Khi đạo đức không chỉ là điều luật,
    Mà là nhịp tim trong vũ trụ vô hình.
    Từ Himalaya đến Hy Lạp cổ,
    Từ sông Nile đến sông Hồng hiền,
    Nhân loại vẫn đi tìm lẽ sống,
    Để yêu thương thay thế chiến tranh.
    Thời đại mới, biên giới chẳng còn xa,
    Internet nối liền ngàn nền văn hóa,
    Đạo đức không còn của riêng một chốn,
    Mà là ngôn ngữ chung của trái tim.
    Trái Đất xoay – lòng người đồng điệu,
    Một thế giới mới – cần Đạo mới ra đời,
    Không để máy móc lấn át nhân tâm,
    Mà cho lòng nhân dẫn lối công nghệ.
    Khi Đông – Tây cùng mở lòng đón nhận,
    Từ bi và công lý nắm tay nhau,
    Một nền đạo đức toàn cầu đang đến,
    Tựa bình minh rạng rỡ giữa trời xanh.
    Người phương Đông học tính minh bạch,
    Người phương Tây học sống an nhiên,
    Cả hai cùng soi chung gương Trời – Đất,
    Thấy trong nhau chính hình bóng của mình.
    Một ngày kia, nhân loại hiểu ra,
    Rằng Đạo Trời chẳng chia đôi ngả,
    Chỉ có lòng người tìm về chân thiện,
    Thì Đông hay Tây – cũng cùng một nhà
    HNI 6/11:📕Bài thơ Chương 14: SỰ GẶP GỠ GIỮA ĐÔNG – TÂY TRONG NỀN ĐẠO ĐỨC TOÀN CẦU Phương Đông khởi từ lòng Trời tĩnh lặng, Phương Tây đi qua lý trí sáng soi, Hai nửa thế gian – hai dòng ý tưởng, Hội tụ về một điểm: lòng người. Đông dạy người thuận theo Đạo tự nhiên, Tây khuyên sống trung thực cùng lý tưởng, Một bên dưỡng tâm, bên kia khai trí, Hợp lại thành ánh sáng nhân sinh. Khổng Tử nói: “Nhân giả ái nhân”, Đức Giê-su dạy: “Hãy yêu thương đồng loại”, Cả hai tiếng vọng từ lòng nhân thế, Khác ngôn từ, nhưng một hướng về Thiện. Lão Tử xem Đạo như nước hiền hòa, Plato mơ về chân lý vĩnh cửu, Phật nói “Vô ngã” trong cõi từ bi, Kant luận “thiện ý” trong hành vi con người. Đông – Tây gặp nhau ở nơi tâm sáng, Ở chỗ con người biết soi chính mình, Khi đạo đức không chỉ là điều luật, Mà là nhịp tim trong vũ trụ vô hình. Từ Himalaya đến Hy Lạp cổ, Từ sông Nile đến sông Hồng hiền, Nhân loại vẫn đi tìm lẽ sống, Để yêu thương thay thế chiến tranh. Thời đại mới, biên giới chẳng còn xa, Internet nối liền ngàn nền văn hóa, Đạo đức không còn của riêng một chốn, Mà là ngôn ngữ chung của trái tim. Trái Đất xoay – lòng người đồng điệu, Một thế giới mới – cần Đạo mới ra đời, Không để máy móc lấn át nhân tâm, Mà cho lòng nhân dẫn lối công nghệ. Khi Đông – Tây cùng mở lòng đón nhận, Từ bi và công lý nắm tay nhau, Một nền đạo đức toàn cầu đang đến, Tựa bình minh rạng rỡ giữa trời xanh. Người phương Đông học tính minh bạch, Người phương Tây học sống an nhiên, Cả hai cùng soi chung gương Trời – Đất, Thấy trong nhau chính hình bóng của mình. Một ngày kia, nhân loại hiểu ra, Rằng Đạo Trời chẳng chia đôi ngả, Chỉ có lòng người tìm về chân thiện, Thì Đông hay Tây – cũng cùng một nhà
    Love
    Like
    Wow
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6-11
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT)
    Nam mô a di Đà phật
    Hôm nay ngày 6/11/2025 dương lịch - 16/9 âm lịch

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng.
    Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội.
    Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.
    Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người.
    Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật!
    Đọc thêm
    HNI 6-11 LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT) Nam mô a di Đà phật Hôm nay ngày 6/11/2025 dương lịch - 16/9 âm lịch Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng. Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội. Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp. Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người. Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật. Nam Mô A Di Đà Phật! Đọc thêm
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6/11: Bài thơ Chương 9: “THIỆN SINH” – QUY LUẬT BẢO TỒN NĂNG LƯỢNG TÍCH CỰC CỦA LINH HỒN
    (Thơ triết lý – HenryLe)
    Từ trong gió, nghe tiếng linh hồn,
    Như làn sóng nối liền Trời Đất.
    Thiện sinh ấy – nguồn năng lượng thật,
    Chảy không ngừng qua vạn kiếp nhân sinh.
    Một niệm thiện, như ánh bình minh,
    Chiếu vào tim, tan bao bóng tối.
    Một lời ác, như dao trong gió,
    Cắt từng sợi tơ duyên của đời.
    Đạo Trời dạy: năng lượng chẳng vơi,
    Chỉ đổi dạng – như mây thành nước.
    Tâm người tốt, linh hồn sáng rực,
    Tâm ác sinh, ánh sáng tàn phai.
    Thiện sinh là luật của muôn loài,
    Giữ linh khí giữa vòng tuần chuyển.
    Người gieo thiện, đời sau phúc hiển,
    Kẻ gieo ác, tự chuốc mê say.
    Mỗi ý nghĩ – một hạt năng lượng,
    Bắn vào không gian, chẳng hề tan.
    Khi lòng sáng, vũ trụ cũng sáng,
    Khi tâm mờ, trời đất nhuộm đen.
    Thiện là gốc, Ác là cơn loạn,
    Một bên nuôi, một bên tàn.
    Ai giữ được ngọn lửa thiện lành,
    Linh hồn họ trường tồn như nắng.
    Không phải chết là đời chấm dứt,
    Mà là chuyển hóa một hình dung.
    Linh hồn mang năng lượng tích cực,
    Sẽ bay lên giữa ánh vô cùng.
    Còn ai sống bằng lòng tham vọng,
    Năng lượng ấy nặng tựa hòn than.
    Trôi trong cõi u mê mịt mù,
    Không thấy lối về miền ánh sáng.
    Thiện sinh là quy luật muôn đời,
    Tích phúc như dòng sông nuôi đất.
    Một việc nhỏ, nếu mang lòng thật,
    Cũng hóa hoa trên nẻo vĩnh sinh.
    Hãy sống hiền, để sau vô hình,
    Hồn ta vẫn là hạt nắng ấm.
    Mang yêu thương gieo vào vũ trụ,
    Để đời sau còn thấy bình minh.
    Đọc thêm
    HNI 6/11: Bài thơ Chương 9: “THIỆN SINH” – QUY LUẬT BẢO TỒN NĂNG LƯỢNG TÍCH CỰC CỦA LINH HỒN (Thơ triết lý – HenryLe) Từ trong gió, nghe tiếng linh hồn, Như làn sóng nối liền Trời Đất. Thiện sinh ấy – nguồn năng lượng thật, Chảy không ngừng qua vạn kiếp nhân sinh. Một niệm thiện, như ánh bình minh, Chiếu vào tim, tan bao bóng tối. Một lời ác, như dao trong gió, Cắt từng sợi tơ duyên của đời. Đạo Trời dạy: năng lượng chẳng vơi, Chỉ đổi dạng – như mây thành nước. Tâm người tốt, linh hồn sáng rực, Tâm ác sinh, ánh sáng tàn phai. Thiện sinh là luật của muôn loài, Giữ linh khí giữa vòng tuần chuyển. Người gieo thiện, đời sau phúc hiển, Kẻ gieo ác, tự chuốc mê say. Mỗi ý nghĩ – một hạt năng lượng, Bắn vào không gian, chẳng hề tan. Khi lòng sáng, vũ trụ cũng sáng, Khi tâm mờ, trời đất nhuộm đen. Thiện là gốc, Ác là cơn loạn, Một bên nuôi, một bên tàn. Ai giữ được ngọn lửa thiện lành, Linh hồn họ trường tồn như nắng. Không phải chết là đời chấm dứt, Mà là chuyển hóa một hình dung. Linh hồn mang năng lượng tích cực, Sẽ bay lên giữa ánh vô cùng. Còn ai sống bằng lòng tham vọng, Năng lượng ấy nặng tựa hòn than. Trôi trong cõi u mê mịt mù, Không thấy lối về miền ánh sáng. Thiện sinh là quy luật muôn đời, Tích phúc như dòng sông nuôi đất. Một việc nhỏ, nếu mang lòng thật, Cũng hóa hoa trên nẻo vĩnh sinh. Hãy sống hiền, để sau vô hình, Hồn ta vẫn là hạt nắng ấm. Mang yêu thương gieo vào vũ trụ, Để đời sau còn thấy bình minh. Đọc thêm
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6/11: Bài thơ CHƯƠNG 15: CHUẨN MỰC ĐẠO ĐỨC VÀ PHÁP LUẬT – HAI MẶT CỦA MỘT ĐỒNG XU
    (Thơ triết lý – HenryLe)
    Đạo đức là ánh trăng soi lòng người tĩnh,
    Pháp luật là mặt trời chiếu rọi công minh.
    Một bên mềm mại như suối ngầm trong sạch,
    Một bên cứng cỏi dựng trật tự sinh linh.
    Không có luật, đời thành rối loạn,
    Không có đức, luật hóa lạnh lùng.
    Hai dòng ấy, tuy khác đường chảy,
    Nhưng cùng hướng về công bằng và nhân dung.
    Đạo dạy người biết điều thiện – ác,
    Luật răn người chớ phạm sai lầm.
    Đạo khuyên tự giác, luật buộc hành động,
    Một bên khởi tâm, bên kia định phạm trù.
    Khi đạo đức là gốc trong nhân tính,
    Thì pháp luật là nhánh giữa đời thường.
    Đạo sửa lòng, luật sửa hành vi,
    Cả hai hợp lại mới thành quốc trị.
    Xưa Khổng Tử dạy: “Đức trị hơn hình”,
    Nhưng Pháp gia nói: “Không hình thì loạn”.
    Đạo và Luật, chẳng bên nào đủ,
    Phải hòa cùng, như nước với nguồn.
    Một xã hội muốn an hòa thịnh trị,
    Phải để đạo đức dẫn dắt pháp quy.
    Luật dựa đức – lòng dân mới thuận,
    Đức theo luật – quốc pháp mới bền.
    Có nơi luật nghiêm mà lòng người lạnh,
    Có chốn đức sáng mà phép tắc mờ.
    Nhưng khi cả hai soi chung một hướng,
    Thì thiên hạ tự nhiên hóa thuận hòa.
    Luật như tường thành bảo vệ công lý,
    Đức như vườn hoa nuôi dưỡng tâm linh.
    Tường không hoa – đời khô cằn khắc nghiệt,
    Hoa không tường – gió bão cuốn tanh bành.
    Người trí biết sống giữa hai bờ ấy,
    Giữ lòng nhân mà không bỏ phép công.
    Nhà nước biết dung hòa hai cực,
    Thì dân sẽ an, nước sẽ bền lâu.
    Hai mặt đồng xu – khác hình, chung giá,
    Như âm và dương trong cõi vô cùng.
    Pháp luật là hình – đạo đức là hồn,
    Một mất đi, nửa kia thành vô nghĩa.
    Hãy để luật pháp mang hồn đạo đức,
    Hãy để đạo đức khoác áo luật minh quang.
    Khi tâm và thể cùng chung nhịp thở,
    Thì nhân loại mới thật sự an khang.
    HNI 6/11: 📕 Bài thơ CHƯƠNG 15: CHUẨN MỰC ĐẠO ĐỨC VÀ PHÁP LUẬT – HAI MẶT CỦA MỘT ĐỒNG XU (Thơ triết lý – HenryLe) Đạo đức là ánh trăng soi lòng người tĩnh, Pháp luật là mặt trời chiếu rọi công minh. Một bên mềm mại như suối ngầm trong sạch, Một bên cứng cỏi dựng trật tự sinh linh. Không có luật, đời thành rối loạn, Không có đức, luật hóa lạnh lùng. Hai dòng ấy, tuy khác đường chảy, Nhưng cùng hướng về công bằng và nhân dung. Đạo dạy người biết điều thiện – ác, Luật răn người chớ phạm sai lầm. Đạo khuyên tự giác, luật buộc hành động, Một bên khởi tâm, bên kia định phạm trù. Khi đạo đức là gốc trong nhân tính, Thì pháp luật là nhánh giữa đời thường. Đạo sửa lòng, luật sửa hành vi, Cả hai hợp lại mới thành quốc trị. Xưa Khổng Tử dạy: “Đức trị hơn hình”, Nhưng Pháp gia nói: “Không hình thì loạn”. Đạo và Luật, chẳng bên nào đủ, Phải hòa cùng, như nước với nguồn. Một xã hội muốn an hòa thịnh trị, Phải để đạo đức dẫn dắt pháp quy. Luật dựa đức – lòng dân mới thuận, Đức theo luật – quốc pháp mới bền. Có nơi luật nghiêm mà lòng người lạnh, Có chốn đức sáng mà phép tắc mờ. Nhưng khi cả hai soi chung một hướng, Thì thiên hạ tự nhiên hóa thuận hòa. Luật như tường thành bảo vệ công lý, Đức như vườn hoa nuôi dưỡng tâm linh. Tường không hoa – đời khô cằn khắc nghiệt, Hoa không tường – gió bão cuốn tanh bành. Người trí biết sống giữa hai bờ ấy, Giữ lòng nhân mà không bỏ phép công. Nhà nước biết dung hòa hai cực, Thì dân sẽ an, nước sẽ bền lâu. Hai mặt đồng xu – khác hình, chung giá, Như âm và dương trong cõi vô cùng. Pháp luật là hình – đạo đức là hồn, Một mất đi, nửa kia thành vô nghĩa. Hãy để luật pháp mang hồn đạo đức, Hãy để đạo đức khoác áo luật minh quang. Khi tâm và thể cùng chung nhịp thở, Thì nhân loại mới thật sự an khang.
    Love
    Like
    Wow
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 6/11: Bài thơ Chương 16: Khi đạo đức không còn là giáo điều – hướng tới tự thức
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Khi đạo đức chẳng còn trong khuôn cứng,
    Lòng người soi lại chính ánh trong tâm.
    Không còn nói bằng lời răn hay cấm,
    Mà bằng hơi thở sáng của lương tri.
    Khi lời giáo điều khép con tim lại,
    Tự thức mở ra cánh cửa uyên nguyên.
    Không “phải” – “trái”, chỉ thấy điều thiện hiện,
    Như hoa nở, chẳng cần ai khiến bảo.
    Đạo đức thật đâu nằm trong giáo án,
    Cũng chẳng do quyền lực viết nên chương.
    Nó sinh ra từ ánh nhìn chân thật,
    Giữa con người – và chính con người thôi.
    Khi ta ngộ: mọi sai lầm là thầy,
    Mọi khổ đau là hạt giống tỉnh thức.
    Đạo chẳng ở lời, mà trong hành động,
    Trong im lặng – khi tâm biết lắng nghe.
    Có người hỏi: “Thế nào là đạo đức?”
    Ta mỉm cười: “Là biết thương bằng mắt.”
    Là hiểu được vì sao người lầm lỗi,
    Và vẫn dang tay – chẳng xét, chẳng chê.
    Khi đạo đức không còn là hình thức,
    Nó trở về – trong nhịp sống hồn nhiên.
    Đứa trẻ cười, người già hiền ánh mắt,
    Đều là kinh, là lễ, là thiền tông.
    Một thế giới chẳng cần ai rao giảng,
    Nhưng ai cũng giữ được lòng sáng trong.
    Ấy là nơi đạo không còn là gánh,
    Mà là suối – mát lành giữa cõi người.
    Người tự thức, không phán, không so sánh,
    Thấy vạn điều đều có lý sinh ra.
    Không tuyệt đối, chẳng điều gì cố chấp,
    Mỗi sai lầm – cũng hạt giống yêu thương.
    Đạo không ở ngôi chùa hay học viện,
    Mà ở tim – khi sáng giữa vô minh.
    Mỗi bước sống, là một bài thiền nhỏ,
    Đạo là đời – nếu đời biết lắng sâu.
    Khi nhân loại học quên đi giáo điều,
    Cũng là lúc mở cánh trời tự giác.
    Đạo đức thật – không còn bị gọi tên,
    Chỉ còn ánh sáng trong tim người tỉnh thức.
    HNI 6/11: 📕Bài thơ Chương 16: Khi đạo đức không còn là giáo điều – hướng tới tự thức (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi đạo đức chẳng còn trong khuôn cứng, Lòng người soi lại chính ánh trong tâm. Không còn nói bằng lời răn hay cấm, Mà bằng hơi thở sáng của lương tri. Khi lời giáo điều khép con tim lại, Tự thức mở ra cánh cửa uyên nguyên. Không “phải” – “trái”, chỉ thấy điều thiện hiện, Như hoa nở, chẳng cần ai khiến bảo. Đạo đức thật đâu nằm trong giáo án, Cũng chẳng do quyền lực viết nên chương. Nó sinh ra từ ánh nhìn chân thật, Giữa con người – và chính con người thôi. Khi ta ngộ: mọi sai lầm là thầy, Mọi khổ đau là hạt giống tỉnh thức. Đạo chẳng ở lời, mà trong hành động, Trong im lặng – khi tâm biết lắng nghe. Có người hỏi: “Thế nào là đạo đức?” Ta mỉm cười: “Là biết thương bằng mắt.” Là hiểu được vì sao người lầm lỗi, Và vẫn dang tay – chẳng xét, chẳng chê. Khi đạo đức không còn là hình thức, Nó trở về – trong nhịp sống hồn nhiên. Đứa trẻ cười, người già hiền ánh mắt, Đều là kinh, là lễ, là thiền tông. Một thế giới chẳng cần ai rao giảng, Nhưng ai cũng giữ được lòng sáng trong. Ấy là nơi đạo không còn là gánh, Mà là suối – mát lành giữa cõi người. Người tự thức, không phán, không so sánh, Thấy vạn điều đều có lý sinh ra. Không tuyệt đối, chẳng điều gì cố chấp, Mỗi sai lầm – cũng hạt giống yêu thương. Đạo không ở ngôi chùa hay học viện, Mà ở tim – khi sáng giữa vô minh. Mỗi bước sống, là một bài thiền nhỏ, Đạo là đời – nếu đời biết lắng sâu. Khi nhân loại học quên đi giáo điều, Cũng là lúc mở cánh trời tự giác. Đạo đức thật – không còn bị gọi tên, Chỉ còn ánh sáng trong tim người tỉnh thức.
    Love
    Like
    Wow
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ