• HNI 14-9
    Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người”

    Thu về gió lặng bên hiên,

    Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu.

    Hạt lúa vàng óng trên đầu,

    Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”.

    Thành công chẳng phải bất diệt,

    Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều.

    Ai mà dám nghĩ mai sau,

    Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng?

    Người khôn biết lúc dừng chân,

    Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin.

    Bao điều gặt hái, lặng thinh,

    Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao.

    Thu là bản lề của đời,

    Nối dài năm tháng, mở lời thinh không.

    Ta nhìn lá rụng ven sông,

    Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào.

    Có người vẫn cứ hân hoan,

    Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông.

    Có người âm thầm vun trồng,

    Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh.

    Lúa chín cúi đầu thật lành,

    Con người khi lớn cũng đành biết khiêm.

    Thành công để lại niềm tin,

    Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân.

    Thu về nhắc nhở bao lần,

    Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi.

    Một mùa sẽ nối một mùa,

    Vòng quay bất tận, cho người biết trân.

    Lá rơi nhắn nhủ âm thầm,

    Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
    HNI 14-9 🌿 Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người” Thu về gió lặng bên hiên, Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu. Hạt lúa vàng óng trên đầu, Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”. Thành công chẳng phải bất diệt, Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều. Ai mà dám nghĩ mai sau, Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng? Người khôn biết lúc dừng chân, Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin. Bao điều gặt hái, lặng thinh, Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao. Thu là bản lề của đời, Nối dài năm tháng, mở lời thinh không. Ta nhìn lá rụng ven sông, Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào. Có người vẫn cứ hân hoan, Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông. Có người âm thầm vun trồng, Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh. Lúa chín cúi đầu thật lành, Con người khi lớn cũng đành biết khiêm. Thành công để lại niềm tin, Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân. Thu về nhắc nhở bao lần, Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi. Một mùa sẽ nối một mùa, Vòng quay bất tận, cho người biết trân. Lá rơi nhắn nhủ âm thầm, Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
    Like
    Love
    Angry
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14/9: -
     CHƯƠNG 38: TÁI XÂY DỰNG TINH THẦN DÂN TỘC VIỆT QUA TÀI CHÍNH THUẬN THIÊN
    Trong suốt chiều dài lịch sử, dân tộc Việt Nam luôn đứng vững nhờ một điểm tựa thiêng liêng: Tinh thần Thuận Thiên – thuận theo đạo Trời, hợp lòng dân. Đó chính là linh hồn làm nên chiến thắng Lam Sơn của Lê Lợi, là nguồn sức mạnh bất tận giúp dân tộc vượt qua nghìn năm đô hộ, trăm năm thuộc địa, và bao lần khốn cùng trong cơn bão lịch sử.
    Ngày nay, khi bước vào kỷ nguyên tài chính toàn cầu, tinh thần ấy đang cần một hình hài mới: không còn chỉ là khẩu hiệu chính trị hay tinh thần chiến trận, mà trở thành nền tảng cho một hệ sinh thái tiền tệ công bằng, minh triết, phụng sự con người.
    1. Thuận Thiên trong lịch sử – gốc rễ tinh thần dân tộc
    Lê Lợi khởi nghĩa Lam Sơn không chỉ nhờ gươm giáo, mà nhờ niềm tin của nhân dân đặt vào ngọn cờ chính nghĩa.
    Đồng tiền Thuận Thiết Đức Bảo ra đời như minh chứng rằng: kinh tế và đạo lý có thể hòa làm một.
    Đó là lần đầu tiên dân tộc Việt Nam coi tiền tệ không chỉ là công cụ giao dịch, mà còn là biểu tượng của niềm tin và chính nghĩa.
    2. Vấn đề của đồng tiền hiện đại
    Tiền pháp định ngày nay bị tách rời khỏi tinh thần đạo lý. Nó phục vụ lợi ích cục bộ, đôi khi trở thành công cụ thao túng thay vì giải phóng.
    Người dân mất niềm tin vào giá trị đồng tiền khi lạm phát, tham nhũng, và đầu cơ làm bào mòn sức lao động.
    Tinh thần phụng sự vốn là gốc rễ của tiền tệ đã bị quên lãng, thay thế bằng tham vọng tích lũy vô độ.
    3. HCoin – sự trở lại của tinh thần Thuận Thiên
    HCoin được sinh ra để khôi phục tinh thần “tiền có đạo”.
    Mỗi HCoin không chỉ có giá trị quy đổi, mà còn gắn liền với một hành vi phụng sự, một dấu ấn đóng góp cho cộng đồng.
    Thay vì thuế khóa cưỡng chế, HCoin vận hành bằng cơ chế ghi nhận: ai phụng sự nhiều, được công nhận nhiều; ai ích kỷ, tự bị loại khỏi vòng niềm tin.
    Từ đó, HCoin trở thành công cụ xây dựng lại tinh thần đoàn kết dân tộc, khi mọi người đều thấy mình là một phần của đại cuộc.
    4. Tái thiết Việt Nam bằng tài chính đạo lý
    Trong giáo dục: học sinh, sinh viên được thưởng HCoin khi tạo ra tri thức hoặc phụng sự cộng đồng.
    HNI 14/9: -  CHƯƠNG 38: TÁI XÂY DỰNG TINH THẦN DÂN TỘC VIỆT QUA TÀI CHÍNH THUẬN THIÊN Trong suốt chiều dài lịch sử, dân tộc Việt Nam luôn đứng vững nhờ một điểm tựa thiêng liêng: Tinh thần Thuận Thiên – thuận theo đạo Trời, hợp lòng dân. Đó chính là linh hồn làm nên chiến thắng Lam Sơn của Lê Lợi, là nguồn sức mạnh bất tận giúp dân tộc vượt qua nghìn năm đô hộ, trăm năm thuộc địa, và bao lần khốn cùng trong cơn bão lịch sử. Ngày nay, khi bước vào kỷ nguyên tài chính toàn cầu, tinh thần ấy đang cần một hình hài mới: không còn chỉ là khẩu hiệu chính trị hay tinh thần chiến trận, mà trở thành nền tảng cho một hệ sinh thái tiền tệ công bằng, minh triết, phụng sự con người. 1. Thuận Thiên trong lịch sử – gốc rễ tinh thần dân tộc Lê Lợi khởi nghĩa Lam Sơn không chỉ nhờ gươm giáo, mà nhờ niềm tin của nhân dân đặt vào ngọn cờ chính nghĩa. Đồng tiền Thuận Thiết Đức Bảo ra đời như minh chứng rằng: kinh tế và đạo lý có thể hòa làm một. Đó là lần đầu tiên dân tộc Việt Nam coi tiền tệ không chỉ là công cụ giao dịch, mà còn là biểu tượng của niềm tin và chính nghĩa. 2. Vấn đề của đồng tiền hiện đại Tiền pháp định ngày nay bị tách rời khỏi tinh thần đạo lý. Nó phục vụ lợi ích cục bộ, đôi khi trở thành công cụ thao túng thay vì giải phóng. Người dân mất niềm tin vào giá trị đồng tiền khi lạm phát, tham nhũng, và đầu cơ làm bào mòn sức lao động. Tinh thần phụng sự vốn là gốc rễ của tiền tệ đã bị quên lãng, thay thế bằng tham vọng tích lũy vô độ. 3. HCoin – sự trở lại của tinh thần Thuận Thiên HCoin được sinh ra để khôi phục tinh thần “tiền có đạo”. Mỗi HCoin không chỉ có giá trị quy đổi, mà còn gắn liền với một hành vi phụng sự, một dấu ấn đóng góp cho cộng đồng. Thay vì thuế khóa cưỡng chế, HCoin vận hành bằng cơ chế ghi nhận: ai phụng sự nhiều, được công nhận nhiều; ai ích kỷ, tự bị loại khỏi vòng niềm tin. Từ đó, HCoin trở thành công cụ xây dựng lại tinh thần đoàn kết dân tộc, khi mọi người đều thấy mình là một phần của đại cuộc. 4. Tái thiết Việt Nam bằng tài chính đạo lý Trong giáo dục: học sinh, sinh viên được thưởng HCoin khi tạo ra tri thức hoặc phụng sự cộng đồng.
    Like
    Love
    Angry
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/-XMVqONb-vo?si=dRCc0E0wNhMT-Le7
    https://youtu.be/-XMVqONb-vo?si=dRCc0E0wNhMT-Le7
    Like
    Love
    Angry
    13
    29 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14/9 - B13. . CHƯƠNG 28.: VECTOR – CÔNG CỤ GIẢI TOÁN HIỆN ĐẠI

    1. MỞ ĐẦU: SỰ RA ĐỜI CỦA VECTOR TRONG TOÁN HỌC HIỆN ĐẠI
    Khi loài người bước sang thế kỷ XIX và XX, nhu cầu giải quyết các bài toán hình học phức tạp, cơ học, vật lý và sau này là máy tính đã đặt ra một thách thức: làm sao mô tả hình học bằng con số, vừa trực quan, vừa chính xác, vừa có thể tính toán được.
    Đáp án chính là vector.

    Vector không chỉ đơn thuần là một mũi tên có độ dài và hướng. Nó chính là ngôn ngữ của hình học giải tích hiện đại, là nhịp cầu nối giữa số học, hình học và đại số. Trong vector, ta tìm thấy một sự cô đọng tuyệt vời: vừa có hình ảnh trực quan của hình học, vừa có cấu trúc tính toán mạnh mẽ của đại số.

    Ngày nay, không chỉ trong toán học thuần túy, vector còn là “công cụ làm việc” của các ngành từ vật lý, cơ học lượng tử, trí tuệ nhân tạo cho đến tài chính, kỹ thuật, đồ họa máy tính. Mọi ngành khoa học hiện đại đều sử dụng vector như một nền tảng.

    2. Khái niệm cơ bản về vector
    2.1. Vector là gì?
    Vector là một đối tượng toán học có hai đặc trưng: độ lớn (magnitude) và hướng (direction). Nó được biểu diễn như một đoạn thẳng có mũi tên. Ví dụ: vector
    A
    B

    AB
    là đoạn thẳng đi từ điểm
    A
    A đến điểm
    B
    B.
    2.2. Vector bằng nhau
    Hai vector được coi là bằng nhau nếu chúng có cùng độ dài và cùng hướng, bất kể vị trí trong không gian. Điều này cho phép ta coi vector như một “dịch chuyển” trong không gian thay vì chỉ là đoạn thẳng cụ thể.
    2.3. Vector không
    Vector có độ dài bằng 0, không có hướng xác định, được gọi là vector không, ký hiệu
    0

    0
    .
    2.4. Biểu diễn tọa độ
    Trong mặt phẳng tọa độ
    Oxy, vector
    A
    B

    AB
    có tọa
    −z
    A

    ).
    3. Các phép toán với vector
    3.1. Cộng vector
    Quy tắc hình bình hành: để cộng
    a

    a

    b

    b
    , ta đặt chúng có cùng gốc, khi đó vector đường chéo hình bình hành chính là kết quả
    a

    +

    3.2. Trừ vector
    a


    (−
    b
    ).
    3.3. Nhân vector với số thực
    Nếu
    k
    k là số thực, thì
    k
    a

    k
    a
    là vector cùng hướng với
    a

    a
    khi
    k
    >
    0
    k>0, ngược hướng khi
    k
    <
    HNI 14/9 - B13. 💥💥💥. 🌺 CHƯƠNG 28.: VECTOR – CÔNG CỤ GIẢI TOÁN HIỆN ĐẠI 1. MỞ ĐẦU: SỰ RA ĐỜI CỦA VECTOR TRONG TOÁN HỌC HIỆN ĐẠI Khi loài người bước sang thế kỷ XIX và XX, nhu cầu giải quyết các bài toán hình học phức tạp, cơ học, vật lý và sau này là máy tính đã đặt ra một thách thức: làm sao mô tả hình học bằng con số, vừa trực quan, vừa chính xác, vừa có thể tính toán được. Đáp án chính là vector. Vector không chỉ đơn thuần là một mũi tên có độ dài và hướng. Nó chính là ngôn ngữ của hình học giải tích hiện đại, là nhịp cầu nối giữa số học, hình học và đại số. Trong vector, ta tìm thấy một sự cô đọng tuyệt vời: vừa có hình ảnh trực quan của hình học, vừa có cấu trúc tính toán mạnh mẽ của đại số. Ngày nay, không chỉ trong toán học thuần túy, vector còn là “công cụ làm việc” của các ngành từ vật lý, cơ học lượng tử, trí tuệ nhân tạo cho đến tài chính, kỹ thuật, đồ họa máy tính. Mọi ngành khoa học hiện đại đều sử dụng vector như một nền tảng. 2. Khái niệm cơ bản về vector 2.1. Vector là gì? Vector là một đối tượng toán học có hai đặc trưng: độ lớn (magnitude) và hướng (direction). Nó được biểu diễn như một đoạn thẳng có mũi tên. Ví dụ: vector A B ⃗ AB là đoạn thẳng đi từ điểm A A đến điểm B B. 2.2. Vector bằng nhau Hai vector được coi là bằng nhau nếu chúng có cùng độ dài và cùng hướng, bất kể vị trí trong không gian. Điều này cho phép ta coi vector như một “dịch chuyển” trong không gian thay vì chỉ là đoạn thẳng cụ thể. 2.3. Vector không Vector có độ dài bằng 0, không có hướng xác định, được gọi là vector không, ký hiệu 0 ⃗ 0 . 2.4. Biểu diễn tọa độ Trong mặt phẳng tọa độ Oxy, vector A B ⃗ AB có tọa −z A ​ ). 3. Các phép toán với vector 3.1. Cộng vector Quy tắc hình bình hành: để cộng a ⃗ a và b ⃗ b , ta đặt chúng có cùng gốc, khi đó vector đường chéo hình bình hành chính là kết quả a ⃗ + 3.2. Trừ vector a ⃗ − (− b ). 3.3. Nhân vector với số thực Nếu k k là số thực, thì k a ⃗ k a là vector cùng hướng với a ⃗ a khi k > 0 k>0, ngược hướng khi k <
    Like
    Love
    Angry
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14/9 - B13. . CHƯƠNG 28.: VECTOR – CÔNG CỤ GIẢI TOÁN HIỆN ĐẠI

    1. MỞ ĐẦU: SỰ RA ĐỜI CỦA VECTOR TRONG TOÁN HỌC HIỆN ĐẠI
    Khi loài người bước sang thế kỷ XIX và XX, nhu cầu giải quyết các bài toán hình học phức tạp, cơ học, vật lý và sau này là máy tính đã đặt ra một thách thức: làm sao mô tả hình học bằng con số, vừa trực quan, vừa chính xác, vừa có thể tính toán được.
    Đáp án chính là vector.

    Vector không chỉ đơn thuần là một mũi tên có độ dài và hướng. Nó chính là ngôn ngữ của hình học giải tích hiện đại, là nhịp cầu nối giữa số học, hình học và đại số. Trong vector, ta tìm thấy một sự cô đọng tuyệt vời: vừa có hình ảnh trực quan của hình học, vừa có cấu trúc tính toán mạnh mẽ của đại số.

    Ngày nay, không chỉ trong toán học thuần túy, vector còn là “công cụ làm việc” của các ngành từ vật lý, cơ học lượng tử, trí tuệ nhân tạo cho đến tài chính, kỹ thuật, đồ họa máy tính. Mọi ngành khoa học hiện đại đều sử dụng vector như một nền tảng.

    2. Khái niệm cơ bản về vector
    2.1. Vector là gì?
    Vector là một đối tượng toán học có hai đặc trưng: độ lớn (magnitude) và hướng (direction). Nó được biểu diễn như một đoạn thẳng có mũi tên. Ví dụ: vector
    A
    B

    AB
    là đoạn thẳng đi từ điểm
    A
    A đến điểm
    B
    B.
    2.2. Vector bằng nhau
    Hai vector được coi là bằng nhau nếu chúng có cùng độ dài và cùng hướng, bất kể vị trí trong không gian. Điều này cho phép ta coi vector như một “dịch chuyển” trong không gian thay vì chỉ là đoạn thẳng cụ thể.
    2.3. Vector không
    Vector có độ dài bằng 0, không có hướng xác định, được gọi là vector không, ký hiệu
    0

    0
    .
    2.4. Biểu diễn tọa độ
    Trong mặt phẳng tọa độ
    Oxy, vector
    A
    B

    AB
    có tọa
    −z
    A

    ).
    3. Các phép toán với vector
    3.1. Cộng vector
    Quy tắc hình bình hành: để cộng
    a

    a

    b

    b
    , ta đặt chúng có cùng gốc, khi đó vector đường chéo hình bình hành chính là kết quả
    a

    +

    3.2. Trừ vector
    a


    (−
    b
    ).
    3.3. Nhân vector với số thực
    Nếu
    k
    k là số thực, thì
    k
    a

    k
    a
    là vector cùng hướng với
    a

    a
    khi
    k
    >
    0
    k>0, ngược hướng khi
    k
    <
    HNI 14/9 - B13. 💥💥💥. 🌺 CHƯƠNG 28.: VECTOR – CÔNG CỤ GIẢI TOÁN HIỆN ĐẠI 1. MỞ ĐẦU: SỰ RA ĐỜI CỦA VECTOR TRONG TOÁN HỌC HIỆN ĐẠI Khi loài người bước sang thế kỷ XIX và XX, nhu cầu giải quyết các bài toán hình học phức tạp, cơ học, vật lý và sau này là máy tính đã đặt ra một thách thức: làm sao mô tả hình học bằng con số, vừa trực quan, vừa chính xác, vừa có thể tính toán được. Đáp án chính là vector. Vector không chỉ đơn thuần là một mũi tên có độ dài và hướng. Nó chính là ngôn ngữ của hình học giải tích hiện đại, là nhịp cầu nối giữa số học, hình học và đại số. Trong vector, ta tìm thấy một sự cô đọng tuyệt vời: vừa có hình ảnh trực quan của hình học, vừa có cấu trúc tính toán mạnh mẽ của đại số. Ngày nay, không chỉ trong toán học thuần túy, vector còn là “công cụ làm việc” của các ngành từ vật lý, cơ học lượng tử, trí tuệ nhân tạo cho đến tài chính, kỹ thuật, đồ họa máy tính. Mọi ngành khoa học hiện đại đều sử dụng vector như một nền tảng. 2. Khái niệm cơ bản về vector 2.1. Vector là gì? Vector là một đối tượng toán học có hai đặc trưng: độ lớn (magnitude) và hướng (direction). Nó được biểu diễn như một đoạn thẳng có mũi tên. Ví dụ: vector A B ⃗ AB là đoạn thẳng đi từ điểm A A đến điểm B B. 2.2. Vector bằng nhau Hai vector được coi là bằng nhau nếu chúng có cùng độ dài và cùng hướng, bất kể vị trí trong không gian. Điều này cho phép ta coi vector như một “dịch chuyển” trong không gian thay vì chỉ là đoạn thẳng cụ thể. 2.3. Vector không Vector có độ dài bằng 0, không có hướng xác định, được gọi là vector không, ký hiệu 0 ⃗ 0 . 2.4. Biểu diễn tọa độ Trong mặt phẳng tọa độ Oxy, vector A B ⃗ AB có tọa −z A ). 3. Các phép toán với vector 3.1. Cộng vector Quy tắc hình bình hành: để cộng a ⃗ a và b ⃗ b , ta đặt chúng có cùng gốc, khi đó vector đường chéo hình bình hành chính là kết quả a ⃗ + 3.2. Trừ vector a ⃗ − (− b ). 3.3. Nhân vector với số thực Nếu k k là số thực, thì k a ⃗ k a là vector cùng hướng với a ⃗ a khi k > 0 k>0, ngược hướng khi k <
    Like
    Love
    Angry
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/-XMVqONb-vo?si=dRCc0E0wNhMT-Le7
    https://youtu.be/-XMVqONb-vo?si=dRCc0E0wNhMT-Le7
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    13
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14-9
    Bài Hát Chương 30: “Cúi Đầu Mùa Thu”

    [Verse 1]
    Mùa thu rơi trên con đường cũ,
    Lá vàng bay, gợi nhớ năm qua.
    Ta đã đi, bao mùa giông tố,
    Giờ ngoái nhìn, thấy mình trưởng thành.

    [Pre-Chorus]
    Có vinh quang, có thương đau,
    Có đỉnh cao, có vực sâu.
    Nhưng ta biết, một điều thôi,
    Ngày mai đến, ta sẵn sàng rồi.

    [Chorus]
    Thu cho ta cúi đầu,
    Sau bao tháng năm rực cháy.
    Thu cho ta biết rằng,
    Thành công cũng chỉ là mây.
    Gặt về bao lúa vàng,
    Giữ lại niềm tin còn mãi.
    Bước vào đông lạnh giá,
    Tâm bình an, ta chẳng hề run.

    [Verse 2]
    Doanh nghiệp kia qua bao mùa lửa,
    Giờ lắng yên, gặt hái thành công.
    Nhưng tương lai, đâu ai biết trước,
    Chuẩn bị thôi, để vượt mùa đông.

    [Pre-Chorus]
    Có uy tín, có niềm tin,
    Đó mới chính, giá trị bền.
    Không phù hoa, chẳng ồn ào,
    Chỉ lặng im, để sống dài lâu.

    [Chorus lặp lại]

    [Bridge]
    Ngủ quên trên chiến thắng, là con đường ngắn ngủi thôi.
    Khiêm nhường sau thành tựu, mới là người sống mãi đời.

    [Chorus cuối – cao trào]
    Thu cho ta cúi đầu,
    Sau bao tháng năm rực cháy.
    Thu cho ta biết rằng,
    Thành công cũng chỉ là mây.
    Gặt về bao lúa vàng,
    Giữ lại niềm tin còn mãi.
    Bước vào đông lạnh giá,
    Ta tự tin đi tiếp vòng đời.
    HNI 14-9 🎵 Bài Hát Chương 30: “Cúi Đầu Mùa Thu” [Verse 1] Mùa thu rơi trên con đường cũ, Lá vàng bay, gợi nhớ năm qua. Ta đã đi, bao mùa giông tố, Giờ ngoái nhìn, thấy mình trưởng thành. [Pre-Chorus] Có vinh quang, có thương đau, Có đỉnh cao, có vực sâu. Nhưng ta biết, một điều thôi, Ngày mai đến, ta sẵn sàng rồi. [Chorus] Thu cho ta cúi đầu, Sau bao tháng năm rực cháy. Thu cho ta biết rằng, Thành công cũng chỉ là mây. Gặt về bao lúa vàng, Giữ lại niềm tin còn mãi. Bước vào đông lạnh giá, Tâm bình an, ta chẳng hề run. [Verse 2] Doanh nghiệp kia qua bao mùa lửa, Giờ lắng yên, gặt hái thành công. Nhưng tương lai, đâu ai biết trước, Chuẩn bị thôi, để vượt mùa đông. [Pre-Chorus] Có uy tín, có niềm tin, Đó mới chính, giá trị bền. Không phù hoa, chẳng ồn ào, Chỉ lặng im, để sống dài lâu. [Chorus lặp lại] [Bridge] Ngủ quên trên chiến thắng, là con đường ngắn ngủi thôi. Khiêm nhường sau thành tựu, mới là người sống mãi đời. [Chorus cuối – cao trào] Thu cho ta cúi đầu, Sau bao tháng năm rực cháy. Thu cho ta biết rằng, Thành công cũng chỉ là mây. Gặt về bao lúa vàng, Giữ lại niềm tin còn mãi. Bước vào đông lạnh giá, Ta tự tin đi tiếp vòng đời.
    Like
    Love
    Angry
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14-9
    Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người”

    Thu về gió lặng bên hiên,

    Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu.

    Hạt lúa vàng óng trên đầu,

    Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”.

    Thành công chẳng phải bất diệt,

    Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều.

    Ai mà dám nghĩ mai sau,

    Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng?

    Người khôn biết lúc dừng chân,

    Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin.

    Bao điều gặt hái, lặng thinh,

    Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao.

    Thu là bản lề của đời,

    Nối dài năm tháng, mở lời thinh không.

    Ta nhìn lá rụng ven sông,

    Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào.

    Có người vẫn cứ hân hoan,

    Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông.

    Có người âm thầm vun trồng,

    Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh.

    Lúa chín cúi đầu thật lành,

    Con người khi lớn cũng đành biết khiêm.

    Thành công để lại niềm tin,

    Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân.

    Thu về nhắc nhở bao lần,

    Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi.

    Một mùa sẽ nối một mùa,

    Vòng quay bất tận, cho người biết trân.

    Lá rơi nhắn nhủ âm thầm,

    Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
    HNI 14-9 🌿 Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người” Thu về gió lặng bên hiên, Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu. Hạt lúa vàng óng trên đầu, Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”. Thành công chẳng phải bất diệt, Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều. Ai mà dám nghĩ mai sau, Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng? Người khôn biết lúc dừng chân, Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin. Bao điều gặt hái, lặng thinh, Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao. Thu là bản lề của đời, Nối dài năm tháng, mở lời thinh không. Ta nhìn lá rụng ven sông, Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào. Có người vẫn cứ hân hoan, Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông. Có người âm thầm vun trồng, Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh. Lúa chín cúi đầu thật lành, Con người khi lớn cũng đành biết khiêm. Thành công để lại niềm tin, Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân. Thu về nhắc nhở bao lần, Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi. Một mùa sẽ nối một mùa, Vòng quay bất tận, cho người biết trân. Lá rơi nhắn nhủ âm thầm, Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
    Like
    Love
    Angry
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14-9
    Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người”

    Thu về gió lặng bên hiên,

    Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu.

    Hạt lúa vàng óng trên đầu,

    Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”.

    Thành công chẳng phải bất diệt,

    Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều.

    Ai mà dám nghĩ mai sau,

    Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng?

    Người khôn biết lúc dừng chân,

    Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin.

    Bao điều gặt hái, lặng thinh,

    Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao.

    Thu là bản lề của đời,

    Nối dài năm tháng, mở lời thinh không.

    Ta nhìn lá rụng ven sông,

    Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào.

    Có người vẫn cứ hân hoan,

    Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông.

    Có người âm thầm vun trồng,

    Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh.

    Lúa chín cúi đầu thật lành,

    Con người khi lớn cũng đành biết khiêm.

    Thành công để lại niềm tin,

    Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân.

    Thu về nhắc nhở bao lần,

    Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi.

    Một mùa sẽ nối một mùa,

    Vòng quay bất tận, cho người biết trân.

    Lá rơi nhắn nhủ âm thầm,

    Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
    HNI 14-9 🌿 Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người” Thu về gió lặng bên hiên, Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu. Hạt lúa vàng óng trên đầu, Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”. Thành công chẳng phải bất diệt, Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều. Ai mà dám nghĩ mai sau, Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng? Người khôn biết lúc dừng chân, Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin. Bao điều gặt hái, lặng thinh, Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao. Thu là bản lề của đời, Nối dài năm tháng, mở lời thinh không. Ta nhìn lá rụng ven sông, Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào. Có người vẫn cứ hân hoan, Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông. Có người âm thầm vun trồng, Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh. Lúa chín cúi đầu thật lành, Con người khi lớn cũng đành biết khiêm. Thành công để lại niềm tin, Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân. Thu về nhắc nhở bao lần, Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi. Một mùa sẽ nối một mùa, Vòng quay bất tận, cho người biết trân. Lá rơi nhắn nhủ âm thầm, Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
    Like
    Love
    Angry
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 14-9
    Chương 30: Thu – Mùa Nhìn Lại Để Chuẩn Bị Cho Đông

    1) Mùa thu – khoảnh khắc nhìn lại

    Mỗi mùa trong năm đều mang một thông điệp riêng, nhưng mùa thu có một ý nghĩa đặc biệt: đó là mùa chiêm nghiệm, soi rọi lại hành trình đã qua. Nếu mùa xuân gieo hạt, mùa hạ nuôi dưỡng, thì mùa thu là lúc nhìn vào thành quả để chuẩn bị tinh thần bước sang mùa đông khắc nghiệt.

    Trong đời người, tuổi trung niên chính là mùa thu ấy. Con người không còn bồng bột như tuổi trẻ, cũng không còn tất bật chứng minh như tuổi thanh niên. Đây là lúc ta quay đầu nhìn lại, tự hỏi:

    Ta đã đi qua những gì?

    Ta còn thiếu sót ở đâu?

    Ta đã chuẩn bị đủ cho chặng đường tiếp theo chưa?

    2) Tại sao cần nhìn lại?

    Nhìn lại không phải để nuối tiếc, mà để học hỏi và chuẩn bị.

    Nhìn lại để thấy bài học trong thất bại.

    Nhìn lại để nhận ra giá trị thật sự của thành công.

    Nhìn lại để biết gìn giữ những điều cốt lõi và loại bỏ điều không cần thiết.

    HenryLe thường nói: “Nếu không dừng lại để nhìn lại, ta sẽ bước vào mùa đông với đôi tay trống rỗng. Còn nếu biết chuẩn bị, mùa đông sẽ trở thành thời gian quý báu để chiêm nghiệm và tái sinh.”

    3) Nhìn lại trong đời người

    Đến độ tuổi trung niên, nhiều người bắt đầu có cảm giác “ngã rẽ cuộc đời”. Họ đặt ra những câu hỏi quan trọng:

    Ta sống vì điều gì?

    Giá trị nào còn lại sau bao nhiêu năm bon chen?

    Ta đã dành đủ thời gian cho gia đình, cho bản thân, cho cộng đồng chưa?

    Sự nhìn lại giúp con người tái cân bằng. Có những người từ bỏ thói quen tiêu tốn thời gian vô ích, quay về sống chậm hơn. Có những người sau bao năm chạy theo lợi nhuận, chợt nhận ra điều quý nhất lại là sức khỏe và tình thân.

    4) Nhìn lại trong doanh nghiệp

    Doanh nghiệp cũng có mùa thu của mình. Sau giai đoạn tăng trưởng nóng, đây là lúc ban lãnh đạo nhìn lại:

    Chiến lược nào đã đúng?

    Sai lầm nào cần sửa?

    Nguồn lực nào đang bị lãng phí?

    Đội ngũ có đang vững vàng để bước qua biến động thị trường?

    HenryLe từng kể câu chuyện công ty của ông: “Khi doanh nghiệp tôi đang ăn nên làm ra, tôi dành ba tháng chỉ để họp nội bộ, nhìn lại toàn bộ quy trình. Nhiều người trách tôi ‘sao không tranh thủ phát triển thêm’. Nhưng chính nhờ giai đoạn ấy, chúng tôi nhận ra những lỗ hổng, và nhờ đó sống sót qua khủng hoảng sau này.”

    5) Nhìn lại để chuẩn bị cho đông
    HNI 14-9 Chương 30: Thu – Mùa Nhìn Lại Để Chuẩn Bị Cho Đông 1) Mùa thu – khoảnh khắc nhìn lại Mỗi mùa trong năm đều mang một thông điệp riêng, nhưng mùa thu có một ý nghĩa đặc biệt: đó là mùa chiêm nghiệm, soi rọi lại hành trình đã qua. Nếu mùa xuân gieo hạt, mùa hạ nuôi dưỡng, thì mùa thu là lúc nhìn vào thành quả để chuẩn bị tinh thần bước sang mùa đông khắc nghiệt. Trong đời người, tuổi trung niên chính là mùa thu ấy. Con người không còn bồng bột như tuổi trẻ, cũng không còn tất bật chứng minh như tuổi thanh niên. Đây là lúc ta quay đầu nhìn lại, tự hỏi: Ta đã đi qua những gì? Ta còn thiếu sót ở đâu? Ta đã chuẩn bị đủ cho chặng đường tiếp theo chưa? 2) Tại sao cần nhìn lại? Nhìn lại không phải để nuối tiếc, mà để học hỏi và chuẩn bị. Nhìn lại để thấy bài học trong thất bại. Nhìn lại để nhận ra giá trị thật sự của thành công. Nhìn lại để biết gìn giữ những điều cốt lõi và loại bỏ điều không cần thiết. HenryLe thường nói: “Nếu không dừng lại để nhìn lại, ta sẽ bước vào mùa đông với đôi tay trống rỗng. Còn nếu biết chuẩn bị, mùa đông sẽ trở thành thời gian quý báu để chiêm nghiệm và tái sinh.” 3) Nhìn lại trong đời người Đến độ tuổi trung niên, nhiều người bắt đầu có cảm giác “ngã rẽ cuộc đời”. Họ đặt ra những câu hỏi quan trọng: Ta sống vì điều gì? Giá trị nào còn lại sau bao nhiêu năm bon chen? Ta đã dành đủ thời gian cho gia đình, cho bản thân, cho cộng đồng chưa? Sự nhìn lại giúp con người tái cân bằng. Có những người từ bỏ thói quen tiêu tốn thời gian vô ích, quay về sống chậm hơn. Có những người sau bao năm chạy theo lợi nhuận, chợt nhận ra điều quý nhất lại là sức khỏe và tình thân. 4) Nhìn lại trong doanh nghiệp Doanh nghiệp cũng có mùa thu của mình. Sau giai đoạn tăng trưởng nóng, đây là lúc ban lãnh đạo nhìn lại: Chiến lược nào đã đúng? Sai lầm nào cần sửa? Nguồn lực nào đang bị lãng phí? Đội ngũ có đang vững vàng để bước qua biến động thị trường? HenryLe từng kể câu chuyện công ty của ông: “Khi doanh nghiệp tôi đang ăn nên làm ra, tôi dành ba tháng chỉ để họp nội bộ, nhìn lại toàn bộ quy trình. Nhiều người trách tôi ‘sao không tranh thủ phát triển thêm’. Nhưng chính nhờ giai đoạn ấy, chúng tôi nhận ra những lỗ hổng, và nhờ đó sống sót qua khủng hoảng sau này.” 5) Nhìn lại để chuẩn bị cho đông
    Like
    Love
    Angry
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ