• HNI 19-12
    Bài thơ Chương 39: Trật tự Thiên – Địa – Nhân và con đường hòa hợp

    Thiên vận hành bằng quy luật lặng im,
    Địa nuôi dưỡng bằng nhẫn nại bền lâu,
    Nhân đứng giữa, mang tâm và trí,
    là nhịp cầu nối trời cao với đất sâu.

    Thiên không ép, Địa không tranh,
    chỉ Nhân nhiều khi quên vị trí mình,
    muốn vượt Trời, muốn sai khiến Đất,
    nên mất hòa âm giữa cuộc hành trình.

    Khi Nhân thuận Thiên mà kính Địa,
    biết khiêm cung trước luật sinh thành,
    thì trí tuệ trở thành dẫn lối,
    và quyền năng đi cùng trách nhiệm lành.

    Thiên cho hướng, Địa cho lực,
    Nhân cho ý thức và chọn lựa,
    ba ngôi không tách, không thay thế,
    chỉ mất cân bằng khi lòng người lạc giữa ngã tư xưa.

    Hòa hợp không phải là cúi đầu cam chịu,
    mà là hiểu đúng vai trò mình mang,
    dùng trí sáng để phụng sự sự sống,
    chứ không thống trị bằng tham vọng hoang mang.

    Khi trật tự Thiên – Địa – Nhân hồi phục,
    xã hội thôi đứt gãy niềm tin,
    con người sống như phần tử tỉnh thức,
    trong vũ trụ rộng lớn mà khiêm nhường, an bình.

    Con đường hòa hợp không xa ngoài tầm với,
    nó bắt đầu từ một lựa chọn hôm nay:
    sống đúng phận người giữa Trời và Đất,
    để nhân sinh hòa nhịp với muôn loài.
    HNI 19-12 Bài thơ Chương 39: Trật tự Thiên – Địa – Nhân và con đường hòa hợp Thiên vận hành bằng quy luật lặng im, Địa nuôi dưỡng bằng nhẫn nại bền lâu, Nhân đứng giữa, mang tâm và trí, là nhịp cầu nối trời cao với đất sâu. Thiên không ép, Địa không tranh, chỉ Nhân nhiều khi quên vị trí mình, muốn vượt Trời, muốn sai khiến Đất, nên mất hòa âm giữa cuộc hành trình. Khi Nhân thuận Thiên mà kính Địa, biết khiêm cung trước luật sinh thành, thì trí tuệ trở thành dẫn lối, và quyền năng đi cùng trách nhiệm lành. Thiên cho hướng, Địa cho lực, Nhân cho ý thức và chọn lựa, ba ngôi không tách, không thay thế, chỉ mất cân bằng khi lòng người lạc giữa ngã tư xưa. Hòa hợp không phải là cúi đầu cam chịu, mà là hiểu đúng vai trò mình mang, dùng trí sáng để phụng sự sự sống, chứ không thống trị bằng tham vọng hoang mang. Khi trật tự Thiên – Địa – Nhân hồi phục, xã hội thôi đứt gãy niềm tin, con người sống như phần tử tỉnh thức, trong vũ trụ rộng lớn mà khiêm nhường, an bình. Con đường hòa hợp không xa ngoài tầm với, nó bắt đầu từ một lựa chọn hôm nay: sống đúng phận người giữa Trời và Đất, để nhân sinh hòa nhịp với muôn loài.
    Like
    Love
    12
    3 Comments 0 Shares
  • CÂU ĐỐ
    CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 18-12   Đề 1:  10 lòng biết ơn Hgroup. 1.Biết ơn Hgroup đã cho tôi môi trường trưgởng thành mỗi ngày. 2.Biết ơn Chủ tịch Lê Đình Hải vì tầm nhìn dẫn lối cộng đồng. 3.Biết ơn đội ngũ Hgroup luôn đồng hành và nâng đỡ nhau. 4.Biết ơn những giá trị...
    Like
    Love
    Wow
    10
    2 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/qDtFhmeEV3E?si=lPe3Bb8vR9WBWxp4
    https://youtu.be/qDtFhmeEV3E?si=lPe3Bb8vR9WBWxp4
    Like
    Love
    Angry
    9
    2 Comments 0 Shares
  • CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU NGÀY 18-12

    Đề 1.
    Tác dụng của bông cải
    Bông cải là một loại rau giàu dinh dưỡng, mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe.
    Trong bông cải chứa nhiều vitamin C giúp tăng cường sức đề kháng, phòng chống cảm cúm và lão hóa.
    Hàm lượng chất xơ cao hỗ trợ tiêu hóa, giảm táo bón và tốt cho hệ vi sinh đường ruột. Bông cải còn giàu vitamin K, canxi, folate giúp xương chắc khỏe, hỗ trợ tim mạch và não bộ.
    Đặc biệt, các hợp chất chống oxy hóa trong bông cải góp phần phòng ngừa ung thư, thanh lọc cơ thể và duy trì vóc dáng khỏe mạnh.

    Đề 2.
    Cảm nhận về Chương 23:
    “Dự báo xu hướng – phân tích biển động xã hội”
    Chương 23 mang đến cho tôi góc nhìn sâu sắc về vai trò của dự báo xu hướng trong bối cảnh xã hội luôn biến động. Tác giả nhấn mạnh rằng lãnh đạo không chỉ phản ứng với hiện tại mà cần đọc được “biển động xã hội” để đi trước một bước. Việc phân tích xu hướng giúp tổ chức chủ động thích nghi, giảm rủi ro và nắm bắt cơ hội dài hạn. Tôi cảm nhận rõ tinh thần trách nhiệm của 9 vị trí trong HNI khi mỗi quyết định đều gắn với tầm nhìn hệ thống và sự trường tồn. Chương sách tạo động lực để rèn luyện tư duy chiến lược và năng lực quan sát xã hội sâu rộng hơn.
    CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU NGÀY 18-12 Đề 1. Tác dụng của bông cải Bông cải là một loại rau giàu dinh dưỡng, mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe. Trong bông cải chứa nhiều vitamin C giúp tăng cường sức đề kháng, phòng chống cảm cúm và lão hóa. Hàm lượng chất xơ cao hỗ trợ tiêu hóa, giảm táo bón và tốt cho hệ vi sinh đường ruột. Bông cải còn giàu vitamin K, canxi, folate giúp xương chắc khỏe, hỗ trợ tim mạch và não bộ. Đặc biệt, các hợp chất chống oxy hóa trong bông cải góp phần phòng ngừa ung thư, thanh lọc cơ thể và duy trì vóc dáng khỏe mạnh. Đề 2. Cảm nhận về Chương 23: “Dự báo xu hướng – phân tích biển động xã hội” Chương 23 mang đến cho tôi góc nhìn sâu sắc về vai trò của dự báo xu hướng trong bối cảnh xã hội luôn biến động. Tác giả nhấn mạnh rằng lãnh đạo không chỉ phản ứng với hiện tại mà cần đọc được “biển động xã hội” để đi trước một bước. Việc phân tích xu hướng giúp tổ chức chủ động thích nghi, giảm rủi ro và nắm bắt cơ hội dài hạn. Tôi cảm nhận rõ tinh thần trách nhiệm của 9 vị trí trong HNI khi mỗi quyết định đều gắn với tầm nhìn hệ thống và sự trường tồn. Chương sách tạo động lực để rèn luyện tư duy chiến lược và năng lực quan sát xã hội sâu rộng hơn.
    Like
    Love
    Sad
    9
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12
    Bài thơ Chương 35: Đạo trong lãnh đạo – đức trị và minh trị.

    Người lãnh đạo không đứng trên muôn người,
    mà đứng trước để gánh phần nặng nhất,
    quyền lực nếu rời xa đạo đức,
    chỉ còn là bóng tối khoác danh xưng thật.

    Đức trị không phải lời răn sáo rỗng,
    mà là cách sống khiến người tin,
    khi nhân cách sáng hơn quyền lực,
    dân tự theo không cần mệnh lệnh hình.

    Minh trị không nằm ở luật dày,
    mà ở ánh sáng soi mọi việc,
    nơi quyết định không giấu sau màn tối,
    và trách nhiệm được gọi đúng tên mình.

    Đạo dạy người cầm quyền biết sợ,
    sợ sai, sợ khổ của dân lành,
    sợ một chữ “ta” che mất lẽ phải,
    khi cái chung bị đổi bằng danh.

    Lãnh đạo có Đạo là biết lắng nghe,
    ý kiến nhỏ cũng mang chân lý,
    quyền uy thật không cần lớn tiếng,
    vì chính trực đã đủ uy nghi.

    Khi đức trị song hành minh trị,
    luật sinh ra để bảo vệ người,
    niềm tin mọc lên từ công bằng,
    và xã hội lớn mạnh không cần roi.

    Đạo trong lãnh đạo không xa đời sống,
    mà hiện hữu trong từng quyết định hôm nay,
    khi người đứng đầu giữ lòng trong sáng,
    thì trăm họ yên lòng, nước vững bền dài lâu.
    HNI 19-12 Bài thơ Chương 35: Đạo trong lãnh đạo – đức trị và minh trị. Người lãnh đạo không đứng trên muôn người, mà đứng trước để gánh phần nặng nhất, quyền lực nếu rời xa đạo đức, chỉ còn là bóng tối khoác danh xưng thật. Đức trị không phải lời răn sáo rỗng, mà là cách sống khiến người tin, khi nhân cách sáng hơn quyền lực, dân tự theo không cần mệnh lệnh hình. Minh trị không nằm ở luật dày, mà ở ánh sáng soi mọi việc, nơi quyết định không giấu sau màn tối, và trách nhiệm được gọi đúng tên mình. Đạo dạy người cầm quyền biết sợ, sợ sai, sợ khổ của dân lành, sợ một chữ “ta” che mất lẽ phải, khi cái chung bị đổi bằng danh. Lãnh đạo có Đạo là biết lắng nghe, ý kiến nhỏ cũng mang chân lý, quyền uy thật không cần lớn tiếng, vì chính trực đã đủ uy nghi. Khi đức trị song hành minh trị, luật sinh ra để bảo vệ người, niềm tin mọc lên từ công bằng, và xã hội lớn mạnh không cần roi. Đạo trong lãnh đạo không xa đời sống, mà hiện hữu trong từng quyết định hôm nay, khi người đứng đầu giữ lòng trong sáng, thì trăm họ yên lòng, nước vững bền dài lâu.
    Like
    Love
    Wow
    9
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12
    BÀI THƠ CHƯƠNG 34 : HOÀ HỢP TÔN GIÁO – HOÀ HỢP DÂN TỘC
    Trên dải đất nghìn năm chung vận nước,
    Bao đạo lành cùng hội tụ trời Nam.
    Tiếng chuông sớm hòa câu kinh buổi nguyện,
    Như nhắn rằng: lòng người hãy dịu an.
    Từ thánh thất đến ngôi chùa vách cổ,
    Từ giáo đường đến miếu nhỏ quê hương,
    Những niềm tin khác nhau nhưng một hướng:
    Vì nhân dân gìn giữ nếp yêu thương.
    Hòa hợp đạo không phải là đồng nhất,
    Mà tôn nhau trong sự khác biệt thiêng.
    Như trăm suối chảy về chung biển lớn,
    Góp màu xanh cho sóng nước bình yên.
    Dân tộc ấy vững vàng qua bão tố,
    Vì biết gom tất cả lại một nhà.
    Khi lòng đạo hòa vào lòng dân tộc,
    Đất nước thêm bền vững giữa phong ba.
    Hòa hợp đạo là mở lòng lắng nghe,
    Là hiểu nhau qua từng điều nhỏ nhặt.
    Là dựng nhịp cầu giữa bao nẻo đường tin,
    Để yêu thương không bao giờ đứt đoạn.
    Và khi ấy, muôn người chung hướng thiện,
    Ngọn lửa hòa bình sáng giữa trời mây.
    Dân tộc lớn không chỉ nhờ sức mạnh,
    Mà nhờ tình gắn kết tự ngàn xưa dựng xây.
    HNI 19-12 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 34 : HOÀ HỢP TÔN GIÁO – HOÀ HỢP DÂN TỘC Trên dải đất nghìn năm chung vận nước, Bao đạo lành cùng hội tụ trời Nam. Tiếng chuông sớm hòa câu kinh buổi nguyện, Như nhắn rằng: lòng người hãy dịu an. Từ thánh thất đến ngôi chùa vách cổ, Từ giáo đường đến miếu nhỏ quê hương, Những niềm tin khác nhau nhưng một hướng: Vì nhân dân gìn giữ nếp yêu thương. Hòa hợp đạo không phải là đồng nhất, Mà tôn nhau trong sự khác biệt thiêng. Như trăm suối chảy về chung biển lớn, Góp màu xanh cho sóng nước bình yên. Dân tộc ấy vững vàng qua bão tố, Vì biết gom tất cả lại một nhà. Khi lòng đạo hòa vào lòng dân tộc, Đất nước thêm bền vững giữa phong ba. Hòa hợp đạo là mở lòng lắng nghe, Là hiểu nhau qua từng điều nhỏ nhặt. Là dựng nhịp cầu giữa bao nẻo đường tin, Để yêu thương không bao giờ đứt đoạn. Và khi ấy, muôn người chung hướng thiện, Ngọn lửa hòa bình sáng giữa trời mây. Dân tộc lớn không chỉ nhờ sức mạnh, Mà nhờ tình gắn kết tự ngàn xưa dựng xây.
    Like
    Love
    Yay
    9
    4 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12
    THI CA CHƯƠNG 45: BỘ LUẬT KHÔNG KHÉP LẠI

    Cuốn sách này khép lại
    Nhưng con đường thì chưa
    Bởi luật sinh ra
    Không phải để ngủ yên trên giấy

    HNI viết luật
    Giữa một thời đại chuyển mình
    Khi thế giới đổi nhanh hơn niềm tin
    Và công nghệ đi trước đạo đức

    Chúng ta không dám nói mình đúng mãi
    Chỉ dám hứa
    Luôn sửa khi sai
    Và không phản bội điều đã chọn

    Luật không phải bức tường
    Mà là lan can
    Để con người đi xa
    Mà không rơi khỏi giá trị

    Luật không phải roi vọt
    Mà là la bàn
    Nhắc ta nhớ
    Mình đang đi về đâu

    Có những điều hôm nay đúng
    Ngày mai cần điều chỉnh
    Có những mô hình từng hiệu quả
    Rồi phải nhường chỗ cho cái mới

    HNI chấp nhận điều đó
    Vì đứng yên
    Mới là phản bội tương lai
    Chứ không phải thay đổi

    Nhưng có những điều
    Dù thời gian trôi bao xa
    Vẫn không được phép đổi
    Đó là nhân phẩm con người

    Không ai được giàu
    Bằng cách làm cộng đồng nghèo đi
    Không ai được lớn
    Bằng cách làm người khác im lặng

    Luật này được viết
    Cho cả những người chưa đến
    Cho thế hệ sẽ tiếp tục
    Khi chúng ta đã lùi về phía sau

    Họ có quyền viết tiếp
    Có quyền sửa đổi
    Nhưng không có quyền
    Xóa đi nền móng tử tế

    Bộ luật mở
    Không có nghĩa là buông lỏng
    Mà là đủ khiêm nhường
    Để học từ thực tế

    Mỗi Chapter là một chương sống
    Mỗi thành viên là một dòng chữ
    Mỗi quyết định hôm nay
    Là chú thích cho ngày mai

    Nếu một ngày
    Bạn cầm cuốn sách này
    Và thấy có điều không còn đúng
    Hãy sửa nó bằng trách nhiệm

    Đừng đập bỏ
    Đừng châm biếm
    Đừng lợi dụng kẽ hở
    Để làm tổn thương niềm tin

    Vì niềm tin xây rất lâu
    Nhưng sụp rất nhanh
    Và luật chỉ còn ý nghĩa
    Khi con người còn tin vào nhau

    HNI không hứa hoàn hảo
    Chỉ hứa trung thực
    Không hứa bất biến
    Chỉ hứa tiến hóa

    Khi con người còn được đặt ở trung tâm
    Khi giá trị còn được bảo vệ
    Khi luật còn được lắng nghe
    HNI vẫn còn sống

    Và nếu một ngày
    Bạn thấy mình trưởng thành hơn
    Nhân ái hơn
    Và tự do hơn trong khuôn khổ

    Thì cuốn sách này
    Đã hoàn thành sứ mệnh
    Không phải vì được đọc hết
    Mà vì được sống cùng
    HNI 19-12 THI CA CHƯƠNG 45: BỘ LUẬT KHÔNG KHÉP LẠI Cuốn sách này khép lại Nhưng con đường thì chưa Bởi luật sinh ra Không phải để ngủ yên trên giấy HNI viết luật Giữa một thời đại chuyển mình Khi thế giới đổi nhanh hơn niềm tin Và công nghệ đi trước đạo đức Chúng ta không dám nói mình đúng mãi Chỉ dám hứa Luôn sửa khi sai Và không phản bội điều đã chọn Luật không phải bức tường Mà là lan can Để con người đi xa Mà không rơi khỏi giá trị Luật không phải roi vọt Mà là la bàn Nhắc ta nhớ Mình đang đi về đâu Có những điều hôm nay đúng Ngày mai cần điều chỉnh Có những mô hình từng hiệu quả Rồi phải nhường chỗ cho cái mới HNI chấp nhận điều đó Vì đứng yên Mới là phản bội tương lai Chứ không phải thay đổi Nhưng có những điều Dù thời gian trôi bao xa Vẫn không được phép đổi Đó là nhân phẩm con người Không ai được giàu Bằng cách làm cộng đồng nghèo đi Không ai được lớn Bằng cách làm người khác im lặng Luật này được viết Cho cả những người chưa đến Cho thế hệ sẽ tiếp tục Khi chúng ta đã lùi về phía sau Họ có quyền viết tiếp Có quyền sửa đổi Nhưng không có quyền Xóa đi nền móng tử tế Bộ luật mở Không có nghĩa là buông lỏng Mà là đủ khiêm nhường Để học từ thực tế Mỗi Chapter là một chương sống Mỗi thành viên là một dòng chữ Mỗi quyết định hôm nay Là chú thích cho ngày mai Nếu một ngày Bạn cầm cuốn sách này Và thấy có điều không còn đúng Hãy sửa nó bằng trách nhiệm Đừng đập bỏ Đừng châm biếm Đừng lợi dụng kẽ hở Để làm tổn thương niềm tin Vì niềm tin xây rất lâu Nhưng sụp rất nhanh Và luật chỉ còn ý nghĩa Khi con người còn tin vào nhau HNI không hứa hoàn hảo Chỉ hứa trung thực Không hứa bất biến Chỉ hứa tiến hóa Khi con người còn được đặt ở trung tâm Khi giá trị còn được bảo vệ Khi luật còn được lắng nghe HNI vẫn còn sống Và nếu một ngày Bạn thấy mình trưởng thành hơn Nhân ái hơn Và tự do hơn trong khuôn khổ Thì cuốn sách này Đã hoàn thành sứ mệnh Không phải vì được đọc hết Mà vì được sống cùng
    Like
    Love
    Haha
    10
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12
    Bài thơ CHƯƠNG 4:TẦN SỐ NĂNG LƯỢNG – NGÔN NGỮ CỦA VŨ TRỤ
    Vũ trụ không nói bằng lời,
    Mà bằng những nhịp rung vô hình lan khắp muôn phương vĩnh cửu.
    Một ý nghĩ khởi lên – cả không gian khẽ chuyển mình như suối ngầm lay động,
    Một cảm xúc nhỏ bé cũng gửi đi thông điệp của chính nó đến tận cùng trời đất.
    Tần số là tiếng nói thầm thì của mọi sự sống,
    Là nhịp tim của các vì sao,
    Là hơi thở của gió,
    Là tiếng chuông vượt thời gian vang lên từ tâm mỗi con người.
    Mỗi linh hồn là một bản nhạc riêng,
    Mang màu sắc của niềm vui, nỗi buồn, hoài vọng.
    Khi ta giận dữ – âm vực trầm xuống đầy nặng nề,
    Khi ta yêu thương – rung động mở ra thành bầu trời trong suốt.
    Vũ trụ lắng nghe không phải lời ta nói,
    Mà lắng nghe tần số ta phát ra mỗi phút giây thầm kín.
    Dù ta im lặng, năng lượng vẫn đang cất tiếng,
    Như ngọn đèn không nói nhưng ký hiệu cả gian nhà đang sáng.
    Mỗi hành động thiện lành – nâng cao tần số,
    Mỗi ý nghĩ tối tăm – làm lệch đi bản hòa âm của cuộc đời.
    Và mỗi chuyển hóa trong nội tâm,
    Là một nốt nhạc mới được viết vào bài ca linh hồn.
    Ngôn ngữ này không ai có thể học bằng trí óc,
    Chỉ có thể nghe bằng trái tim đã mở.
    Khi ta lắng xuống đủ sâu,
    Ta nhận ra ta đang thấu hiểu vũ trụ…
    Và vũ trụ cũng đang lặng lẽ hiểu ta.
    Năng lượng gặp năng lượng – người tìm người trong thinh lặng,
    Tần số gặp tần số – hợp nhau thì nở hoa, nghịch nhau thì rời xa không tiếng động.
    Đó là luật của sự cộng hưởng,
    Là bản nhạc lớn mà vạn vật đang chơi theo một nhịp vô hình.
    Hãy chọn cho mình tần số của yêu thương,
    Để mỗi bước đi hóa nhẹ như ánh sáng rơi giữa đời.
    Khi tần số ta hòa cùng nhịp của Đạo Trời,
    Mọi ước nguyện chân thật sẽ tự tìm đường mà thành hiện thực.
    HNI 19-12 📕Bài thơ CHƯƠNG 4:TẦN SỐ NĂNG LƯỢNG – NGÔN NGỮ CỦA VŨ TRỤ Vũ trụ không nói bằng lời, Mà bằng những nhịp rung vô hình lan khắp muôn phương vĩnh cửu. Một ý nghĩ khởi lên – cả không gian khẽ chuyển mình như suối ngầm lay động, Một cảm xúc nhỏ bé cũng gửi đi thông điệp của chính nó đến tận cùng trời đất. Tần số là tiếng nói thầm thì của mọi sự sống, Là nhịp tim của các vì sao, Là hơi thở của gió, Là tiếng chuông vượt thời gian vang lên từ tâm mỗi con người. Mỗi linh hồn là một bản nhạc riêng, Mang màu sắc của niềm vui, nỗi buồn, hoài vọng. Khi ta giận dữ – âm vực trầm xuống đầy nặng nề, Khi ta yêu thương – rung động mở ra thành bầu trời trong suốt. Vũ trụ lắng nghe không phải lời ta nói, Mà lắng nghe tần số ta phát ra mỗi phút giây thầm kín. Dù ta im lặng, năng lượng vẫn đang cất tiếng, Như ngọn đèn không nói nhưng ký hiệu cả gian nhà đang sáng. Mỗi hành động thiện lành – nâng cao tần số, Mỗi ý nghĩ tối tăm – làm lệch đi bản hòa âm của cuộc đời. Và mỗi chuyển hóa trong nội tâm, Là một nốt nhạc mới được viết vào bài ca linh hồn. Ngôn ngữ này không ai có thể học bằng trí óc, Chỉ có thể nghe bằng trái tim đã mở. Khi ta lắng xuống đủ sâu, Ta nhận ra ta đang thấu hiểu vũ trụ… Và vũ trụ cũng đang lặng lẽ hiểu ta. Năng lượng gặp năng lượng – người tìm người trong thinh lặng, Tần số gặp tần số – hợp nhau thì nở hoa, nghịch nhau thì rời xa không tiếng động. Đó là luật của sự cộng hưởng, Là bản nhạc lớn mà vạn vật đang chơi theo một nhịp vô hình. Hãy chọn cho mình tần số của yêu thương, Để mỗi bước đi hóa nhẹ như ánh sáng rơi giữa đời. Khi tần số ta hòa cùng nhịp của Đạo Trời, Mọi ước nguyện chân thật sẽ tự tìm đường mà thành hiện thực.
    Like
    Love
    10
    3 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/LowGvmqpeBU?si=VNWO6MUWKB5vkZ6i
    https://youtu.be/LowGvmqpeBU?si=VNWO6MUWKB5vkZ6i
    Like
    Love
    10
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 19-12
    Bài thơ CHƯƠNG 5:NHÂN – QUẢ – CỘNG HƯỞNG —BỘ BA QUY LUẬT CHI PHỐI ĐỜI SỐNG
    Trong vũ trụ bao la không có điều gì tự đến,
    Mỗi hạt giống gieo ra đều mang ký ức của bàn tay đã gieo.
    Một ý nghĩ nhỏ – một hành động nhẹ – một lời nói vô tình,
    Đều âm thầm rơi xuống mảnh đất của đời và bắt đầu hành trình của chính nó.
    Nhân là khởi điểm – như hạt mầm chưa hé nụ,
    Nằm yên lặng trong bóng tối nhưng mang sức mạnh mở chồi xanh.
    Không ai thấy nó lớn lên từng ngày,
    Nhưng đến đúng thời, nó trồi lên thành số phận.
    Quả là hoa trái của những điều ta từng chọn,
    Không nhanh – không chậm – không bỏ sót một ai.
    Nó không trừng phạt – cũng chẳng thiên vị,
    Chỉ trả lại đúng bản chất điều ta đã gửi vào vũ trụ.
    Cộng hưởng là lời đáp của không gian cho rung động con người,
    Là tấm gương vô hình phản chiếu tần số trong tim ta.
    Khi ta buồn – đời bỗng xám thêm một chút,
    Khi ta sáng – mọi điều quanh mình như được nâng lên một tầng.
    Ba quy luật ấy không bao giờ tách rời,
    Như ba vòng tròn giao nhau trong khoảng lặng của thời gian.
    Chúng dệt nên con đường ta đi,
    Bằng sợi chỉ vô hình mà không một đôi mắt trần gian nào trông thấy.
    Có những quả ngọt đến bất ngờ như món quà,
    Có những bài học đến trong hình hài thử thách.
    Nhưng nếu nhìn sâu, ta sẽ biết:
    Tất cả đều chỉ là Nhân trở về tìm họ hàng.
    Cộng hưởng dạy ta rằng:
    Ta không sống một mình trong thế giới này.
    Mỗi dao động ta tạo ra,
    Sẽ ngân vang vào người khác, rồi quay trở lại trái tim ta – tròn đầy hơn hoặc nặng nề hơn.
    Khi hiểu ba quy luật ấy,
    Ta bước nhẹ hơn – sống chậm hơn – chọn kỹ hơn từng niệm khởi.
    Biết rằng ta vừa là người gieo,
    Vừa là người đón nhận,
    Lại vừa là người đang tạo nên trường năng lượng cho chính cuộc đời mình.
    Và rồi đến một ngày,
    Ta nhìn hoa nở – lá rơi – mây trôi – nước chảy,
    Bỗng hiểu rằng tất cả đều đang làm theo Nhân – Quả – Cộng Hưởng,
    Một cách hoàn hảo đến mức con người chỉ có thể khiêm nhường cúi đầu.
    Hãy gieo điều thiện – bằng trái tim trong sáng,
    Hãy đón nhận – bằng tâm bình thản,
    Hãy sống – bằng tần số hài hòa với Đạo Trời.
    Khi ấy, ba vòng tròn vô hình sẽ mở ra cánh cửa mới,
    Dẫn chúng ta đến đời sống nhẹ như ánh bình minh.
    HNI 19-12 📕Bài thơ CHƯƠNG 5:NHÂN – QUẢ – CỘNG HƯỞNG —BỘ BA QUY LUẬT CHI PHỐI ĐỜI SỐNG Trong vũ trụ bao la không có điều gì tự đến, Mỗi hạt giống gieo ra đều mang ký ức của bàn tay đã gieo. Một ý nghĩ nhỏ – một hành động nhẹ – một lời nói vô tình, Đều âm thầm rơi xuống mảnh đất của đời và bắt đầu hành trình của chính nó. Nhân là khởi điểm – như hạt mầm chưa hé nụ, Nằm yên lặng trong bóng tối nhưng mang sức mạnh mở chồi xanh. Không ai thấy nó lớn lên từng ngày, Nhưng đến đúng thời, nó trồi lên thành số phận. Quả là hoa trái của những điều ta từng chọn, Không nhanh – không chậm – không bỏ sót một ai. Nó không trừng phạt – cũng chẳng thiên vị, Chỉ trả lại đúng bản chất điều ta đã gửi vào vũ trụ. Cộng hưởng là lời đáp của không gian cho rung động con người, Là tấm gương vô hình phản chiếu tần số trong tim ta. Khi ta buồn – đời bỗng xám thêm một chút, Khi ta sáng – mọi điều quanh mình như được nâng lên một tầng. Ba quy luật ấy không bao giờ tách rời, Như ba vòng tròn giao nhau trong khoảng lặng của thời gian. Chúng dệt nên con đường ta đi, Bằng sợi chỉ vô hình mà không một đôi mắt trần gian nào trông thấy. Có những quả ngọt đến bất ngờ như món quà, Có những bài học đến trong hình hài thử thách. Nhưng nếu nhìn sâu, ta sẽ biết: Tất cả đều chỉ là Nhân trở về tìm họ hàng. Cộng hưởng dạy ta rằng: Ta không sống một mình trong thế giới này. Mỗi dao động ta tạo ra, Sẽ ngân vang vào người khác, rồi quay trở lại trái tim ta – tròn đầy hơn hoặc nặng nề hơn. Khi hiểu ba quy luật ấy, Ta bước nhẹ hơn – sống chậm hơn – chọn kỹ hơn từng niệm khởi. Biết rằng ta vừa là người gieo, Vừa là người đón nhận, Lại vừa là người đang tạo nên trường năng lượng cho chính cuộc đời mình. Và rồi đến một ngày, Ta nhìn hoa nở – lá rơi – mây trôi – nước chảy, Bỗng hiểu rằng tất cả đều đang làm theo Nhân – Quả – Cộng Hưởng, Một cách hoàn hảo đến mức con người chỉ có thể khiêm nhường cúi đầu. Hãy gieo điều thiện – bằng trái tim trong sáng, Hãy đón nhận – bằng tâm bình thản, Hãy sống – bằng tần số hài hòa với Đạo Trời. Khi ấy, ba vòng tròn vô hình sẽ mở ra cánh cửa mới, Dẫn chúng ta đến đời sống nhẹ như ánh bình minh.
    Like
    Love
    Angry
    9
    3 Comments 0 Shares