HNI 19/12 - B1
BÀI THƠ CHƯƠNG 39 :
TRẬT TỰ THIÊN – ĐỊA – NHÂN VÀ CON ĐƯỜNG HOÀ HỢP
Thiên vận hành bằng quy luật lặng im,
Địa nuôi dưỡng bằng nhẫn nại bền lâu,
Nhân đứng giữa, mang tâm và trí,
là nhịp cầu nối trời cao với đất sâu.
Thiên không ép, Địa không tranh,
chỉ Nhân nhiều khi quên vị trí mình,
muốn vượt Trời, muốn sai khiến Đất,
nên mất hòa âm giữa cuộc hành trình.
Khi Nhân thuận Thiên mà kính Địa,
biết khiêm cung trước luật sinh thành,
thì trí tuệ trở thành dẫn lối,
và quyền năng đi cùng trách nhiệm lành.
Thiên cho hướng, Địa cho lực,
Nhân cho ý thức và chọn lựa,
ba ngôi không tách, không thay thế,
chỉ mất cân bằng khi lòng người lạc giữa ngã tư xưa.
Hòa hợp không phải là cúi đầu cam chịu,
mà là hiểu đúng vai trò mình mang,
dùng trí sáng để phụng sự sự sống,
chứ không thống trị bằng tham vọng hoang mang.
Khi trật tự Thiên – Địa – Nhân hồi phục,
xã hội thôi đứt gãy niềm tin,
con người sống như phần tử tỉnh thức,
trong vũ trụ rộng lớn mà khiêm nhường, an bình.
Con đường hòa hợp không xa ngoài tầm với,
nó bắt đầu từ một lựa chọn hôm nay:
sống đúng phận người giữa Trời và Đất,
để nhân sinh hòa nhịp với muôn loài.
BÀI THƠ CHƯƠNG 39 :
TRẬT TỰ THIÊN – ĐỊA – NHÂN VÀ CON ĐƯỜNG HOÀ HỢP
Thiên vận hành bằng quy luật lặng im,
Địa nuôi dưỡng bằng nhẫn nại bền lâu,
Nhân đứng giữa, mang tâm và trí,
là nhịp cầu nối trời cao với đất sâu.
Thiên không ép, Địa không tranh,
chỉ Nhân nhiều khi quên vị trí mình,
muốn vượt Trời, muốn sai khiến Đất,
nên mất hòa âm giữa cuộc hành trình.
Khi Nhân thuận Thiên mà kính Địa,
biết khiêm cung trước luật sinh thành,
thì trí tuệ trở thành dẫn lối,
và quyền năng đi cùng trách nhiệm lành.
Thiên cho hướng, Địa cho lực,
Nhân cho ý thức và chọn lựa,
ba ngôi không tách, không thay thế,
chỉ mất cân bằng khi lòng người lạc giữa ngã tư xưa.
Hòa hợp không phải là cúi đầu cam chịu,
mà là hiểu đúng vai trò mình mang,
dùng trí sáng để phụng sự sự sống,
chứ không thống trị bằng tham vọng hoang mang.
Khi trật tự Thiên – Địa – Nhân hồi phục,
xã hội thôi đứt gãy niềm tin,
con người sống như phần tử tỉnh thức,
trong vũ trụ rộng lớn mà khiêm nhường, an bình.
Con đường hòa hợp không xa ngoài tầm với,
nó bắt đầu từ một lựa chọn hôm nay:
sống đúng phận người giữa Trời và Đất,
để nhân sinh hòa nhịp với muôn loài.
HNI 19/12 - B1 📕
📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 39 :
TRẬT TỰ THIÊN – ĐỊA – NHÂN VÀ CON ĐƯỜNG HOÀ HỢP
Thiên vận hành bằng quy luật lặng im,
Địa nuôi dưỡng bằng nhẫn nại bền lâu,
Nhân đứng giữa, mang tâm và trí,
là nhịp cầu nối trời cao với đất sâu.
Thiên không ép, Địa không tranh,
chỉ Nhân nhiều khi quên vị trí mình,
muốn vượt Trời, muốn sai khiến Đất,
nên mất hòa âm giữa cuộc hành trình.
Khi Nhân thuận Thiên mà kính Địa,
biết khiêm cung trước luật sinh thành,
thì trí tuệ trở thành dẫn lối,
và quyền năng đi cùng trách nhiệm lành.
Thiên cho hướng, Địa cho lực,
Nhân cho ý thức và chọn lựa,
ba ngôi không tách, không thay thế,
chỉ mất cân bằng khi lòng người lạc giữa ngã tư xưa.
Hòa hợp không phải là cúi đầu cam chịu,
mà là hiểu đúng vai trò mình mang,
dùng trí sáng để phụng sự sự sống,
chứ không thống trị bằng tham vọng hoang mang.
Khi trật tự Thiên – Địa – Nhân hồi phục,
xã hội thôi đứt gãy niềm tin,
con người sống như phần tử tỉnh thức,
trong vũ trụ rộng lớn mà khiêm nhường, an bình.
Con đường hòa hợp không xa ngoài tầm với,
nó bắt đầu từ một lựa chọn hôm nay:
sống đúng phận người giữa Trời và Đất,
để nhân sinh hòa nhịp với muôn loài.